Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1788

Hoả, là Hư hoả.

Hư hoả có hai đoàn, một đoàn bắn tới Triệu Thanh, một đoàn bay về phía Hỗ trưởng lão!

Sở Nam tế ra hai đoàn Hư hoả này, cái giá phải trả tương đối lớn, thậm chí còn xuất hiện cảm giác muốn mê muội ngay lập tức.

Dưới thế cục nguy hiểm như hiện tại, mê muội kéo dài, hoặc là lâm vào hôn mê, vậy thì Sở Nam xong rồi.

Nhưng mà, Sở Nam không có lựa chọn, hắn không thể để Triệu Thanh đem đám người Lôi Nhuỵ chém giết, cũng không thể khiến Hỗ trưởng lão vọt tới trong phần mộ kết liễu hắn. Cũng may, Sở Nam rất nhanh đã thanh tỉnh trở lại, bất quá đây cũng không phải là tự thân hắn mà là ở một nơi sâu trong óc lại vang lên một cái thanh âm "mau tỉnh lại", mà cái thanh âm này so với trước kia còn muốn vang vọng hơn không ít...

Ai cũng không nghĩ tới Sở Nam lại có thể xuất thủ được, càng không nghĩ là Sở Nam lại tế ra Hư hoả, kể cả Thiên Tử cũng thật không ngờ tới.

Tại lúc Thiên Tử lần thứ hai kinh ngạc, quát ra hai chữ "Hư hoả" thì hai đoàn Hư hoả kia đã đánh trúng mục tiêu, chui vào trong cơ thể Hỗ trưởng lão cùng Triệu Thanh.

Triệu Thanh đang phẫn nộ, Hỗ trưởng lão lại càng phẫn nộ hơn nữa, uy năng Hư hoả theo đó vọt lên gấp ngàn vạn lần!

Thân thể Triệu Thanh không khỏi trì trệ lại, tiếp đó là lão già bình thường đánh úp lại. Trực giác cảm thấy không ổn, Triệu Thanh liền bứt ra ngoài, lão già bình thường theo đó chắn trước mặt Lôi Nhuỵ, hô lên một tiếng "tiểu thư" xong lão lại nói ra:

- Ở lại sẽ có cơ hội, các ngươi trước lui ra ngoài!

Lôi Nhuỵ trong lúc ngắn ngủi còn chưa biết giải quyết thế nào thì lão già bình thường lại giơ tay cao lên, miệng cấp tốc niệm, rồi sau đó há miệng phun ra hai chữ "lôi phạt" giống hệt Lôi Nhuỵ!

Đồng dạng, một cái vòng xoáy lăng không xuất hiện trên đỉnh đầu Triệu Thanh, chỉ có điều cái vòng xoáy này so với của Lôi Nhuỵ đâu chỉ lớn gấp trăm lần mà tới cả nghìn lần, uy năng mạnh hơn tới hàng vạn lần!

Dù sao thì, Lôi Nhuỵ chỉ là Thần Tổ cảnh, mà lão già bình thường lại là Cổ chi cường giả hàng thật giá thật.

Cổ chi cường giả xuất thủ, tự nhiên không giống rồi.

Không giống còn có, vòng xoáy của Lôi Nhuỵ bổ ra là Tử lôi, mà của lão già bình thường lại là Hắc lôi!

Chứng kiến Hắc lôi đen kịt kia trên mặt Lôi Nhuỵ liền hiện vẻ tái nhợt, nàng đã nhớ ra lão già bình thường này là ai rồi, người này có thể theo nàng tới đây hiển nhiên là đang âm thầm bảo hộ nàng, mà có thể sai sử được lão thì cũng chỉ có tộc trưởng Lôi tộc, phụ thân của nàng. Ngay lập tức, Lôi Nhuỵ đã minh bạch tất cả, mọi sự đều nằm dưới mí mắt phụ thân nàng, trong lòng không khỏi xúc động.

Bên kia, Sở Nam cũng đã minh bạch lão già này tại sao phải giúp hắn rồi.

Lúc trước, Triệu Thanh dám một tay phá đi Lôi phạt Lôi Nhuỵ xuất ra, nhưng hiện tại hắn không dám một tay phá đi Hắc lôi này, mà Hư hoả lại đang tàn sát bừa bãi trong người, thiêu đốt lấy năng lượng, tu vi, linh hồn các loại. Triệu Thanh một bên khống chế cảm xúc nhằm áp chế Hư hoả, một bên lại tế ra một thanh kiếm chém về phía Hắc lôi.

Nhân cơ hội này, lão già bình thường tấn công mạnh mẽ tới...

Bên này, Hỗ trưởng lão bị thương so với Triệu Thanh còn muốn lơn hơn một chút, bất quá áp lực lên Vạn Trận không có giảm bớt mà ngược lại còn gia tăng.

Lão già bình thường thoát ly chiến trường, tam trưởng lão liền không tiếp tục ra tay, hắn mặc dù đối với Hư hoả Sở Nam tế cũng phi thường giật mình, lại càng khẳng định người này không thể giữ lại được, cho nên lão nhắm Sở Nam đánh tới.

Lúc này, phần mộ đã bị thôn phệ gần một phần ba, nhưng mà chút năng lượng kia Sở Nam vẫn động tới được. Bất chất đa tưởng, Sở Nam thấy Vạn Trận lão tổ không ngăn được tam trưởng lão cùng Hỗ trưởng lão liền kiệt lực vận chuyển huyết sắc tinh thể trong đan điền. Tuy rằng, giờ phút này Sở Nam không thể khống chế chính xác được nhưng phạm vi đại khái lại vẫn có thể làm được, ba người Hỗ trưởng lão đều lọt vào phạm vi ảnh hưởng, Vạn Trận tuy cũng bị ảnh hưởng như lại tương đối ít.

Đồng thời, Sở Nam còn truyền âm với Vạn Trận lão tổ:

- Lấy máu tươi của bọn hắn cho ta!

Nghe được lời ấy hai mắt lão lập tức sáng ngời, chỉ cần lấy được máu tươi của bọn hắn thì bọn hắn muốn cuồng thế nào thì cũng vô dụng, lập tức lão đem tất cả Tâm chi hồn toàn bộ tế ra, chủ yếu là hướng Hỗ trưởng lão đánh tới.

Hỗ trưởng lão dưới Hư hoả cùng huyết sắc tinh thể công kích, tình cảnh đã tương đối xấu.

Sở Nam truyền âm tự nhiên rơi vào tai của Thiên Tử, hai đầu lông mày Thiên Tử đã có vài phần nhăn lại.

"Máu huyết? Hắn dùng máu huyết người khác có thể nghịch chuyển càn khôn? Cái này là thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, chẳng lẽ Sở Nam cùng bọn hắn có quan hệ gì?"

Thầm nghĩ tới đây Thiên Tử lại nhìn về phía Triệu Thanh.

Hiện tại, chiêu thức Triệu Thanh xuất ra Thiên Tử đã nhận ra được, hắn nghi hoặc:

"Nếu như bọn hắn có quan hệ, vậy người gọi là Triệu Thanh này vì cái gì lại muốn giết hắn? Quan hệ giữa bọn hắn là thế nào?"

"Còn có, con thỏ kia đâu rồi? Lúc trước vì Thỏ Ngọc tộc thành kính cầu nguyện mà Thỏ Ngọc hiển linh, Thỏ Ngọc uy năng có lẽ không nhỏ mới đúng, hắn lại không có thả ra, hẳn là... là hiển linh vì Thỏ Ngọc tộc mà bị trọng thương?"

Thiên Tử khẳng định suy đoán của mình, nhìn về phía Sở Nam.

"Nguyên lai chỉ là cảm thấy thú vị, có tiềm lực, không nghĩ tới bây giờ hắn lại thần bí như thế, ngay cả Hư hoả cũng có được! Đúng rồi, áo choàng trên người hắn xác thực là đã từng nghe qua nơi nào đó..."

Tuy rằng Sở Nam đã xuất thủ nhưng phòng ngự của Vạn Trận lão tổ vẫn bị phá, là đại trưởng lão trừu thủ một kích, vì tam trưởng lão mà mở đường.

Trong mắt Sở Nam dần hiện lên tinh thần hào quang, sâu thẳm vô cùng.

Vạn Trận lão tổ đang muốn trở tay ngăn cản thì trong lỗ tai lão chợt vang lên một đạo thanh âm suy yếu:

- Để lão lao tới, việc ngươi cần chính là thu lấy máu huyết, không nhiều lắm, một giọt là đủ.

- Để hắn lọt qua?

Vạn Trận lão tổ rất là nghi hoặc cùng lo lắng.

- Ngươi chết, lão tổ cũng không sống được, ngươi cũng không nên hại ta.

- Ta sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu, cho dù chết cũng sẽ không liên luỵ đến ngươi!

Thanh âm kiên định của Sở Nam cũng không có đánh tan nghi kị của lão, dù sao tam trưởng lão là Cổ chi cường giả, mà Sở Nam ngay cả thời điểm đỉnh phong cũng không ứng phó được thì huống chi là lúc cận kề cái chết?

Bất quá, Vạn Trận lão tổ vẫn làm theo lời Sở Nam, dốc sức đánh tới Hỗ trưởng lão, đồng thời tam trưởng lão đã lao tới gần Sở Nam, tam trưởng lão cười lạnh:

- Một con kiến, lại dám đấu với Đại Đạo tông, quả thực không biết sống chết! Hiện tại, để lão phu tiễn ngươi một đoạn đường a!

Sở Nam mạnh mẽ thúc dục huyết sắc tinh thể, toàn bộ uy năng đều công kích lên tam trưởng lão, lại phân ra một đoàn Hư hoả, cũng trong nháy mắt này, hắn tế ra một sợi vật chất cường đại!

Tam trưởng lão cảm giác được huyết dịch sôi trào, nhưng lại cười lạnh một tiếng:

- Cho dù lão phu dùng sáu thành thực lực đi áp chế huyết dịch cùng Hư hoả, giết ngươi cũng là sự tình dễ dàng!

Vừa dứt lời, vật chất cường đại oanh tới, tam trưởng lão đột nhiên cảm thấy không ổn, lập tức đem thực lực còn phát huy ra được, tất cả đều đánh tới sợi vật chất cường đại kia.

Uy năng Pháp tắc mênh mông dũng mãnh mà đi, lại không có chôn vùi sợi vật chất cường đại kia mà ngược lại còn để sợi vật chất cường đại kia xuyên qua, mạnh mẽ đánh lên người lão.

Lập tức, lão phun ra một ngụm máu, thân thể bay ngược về sau!

Trong lúc nhất thời, toàn trường khiếp sợ!
Bình Luận (0)
Comment