Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1925

Độc Giác Lôi Hổ, một trong thập đại hung thú của Thuỷ tộc.

Con thú này nguyên danh gọi là Độc Giác Thuỷ Hổ, nguyên bản không phải thuộc thập đại hung thú gì cả. Nhưng mà, tại một lần trong Thâm Uyên thuỷ đàm bị một cây Lôi Mộc đằng cuốn lấy, toàn thân thụ Lôi đình chi lực, âm soa dương thác thế nào lại nhân hoạ đắc phúc, độc giác trên đầu như thế nào lại có thể phóng xuất Lôi đình chi lực, hơn nữa còn mạnh hơn Thuỷ uy năng của bản thân, con thú này từ đó đổi tên thành Độc Giác Lôi Hổ. Mà, thân nó trong thập đại hung thú của Thuỷ tộc bài danh không thấp, đứng hàng thứ năm.

Bởi vậy có thể thấy được, bản thân nó có thực lực, mà võ giả thi triển bí pháp biến thành nó hung uy càng thêm nặng, giờ phút này người này đang đem cái độc giác kia hướng Sở Nam đâm tới, vị trí đâm tới nếu như bị đâm thủng mà nói chính là xuyên qua đan điền.

Sở Nam vốn một chưởng chụp ra thấy cảnh này lại hoá thành trảo, một cái liền bắt được độc giác, Độc Giác Lôi Hổ không mảy may tiến lên được, nhưng mà uy năng mênh mông trong cơ thể nói lại ngưng tụ lên độc giác, đánh cho tay trái Sở Nam nổ nát.

- Tốt a, người không muốn lại muốn làm súc sinh!

- Lôi Đình Vạn Kích!

Độc Giác Lôi Hổ rống lên một tiếng, Sở Nam nói ra:

- Tộc trưởng các ngươi không nói cho các ngươi biết, thời điểm ta kinh qua Ngũ Hành kiếp còn kinh qua Lôi kiếp sao? Mượn Lôi đình của "Thiên" mà cũng dám ở trước mặt ta diễu võ dương oai.

- Đi chết đi.

- Nghe lệnh ta, Lôi Đình Phản Phệ!

Một câu nhàn nhạt rơi xuống, Độc Giác Lôi Hổ không có bất cứ dị thường gì, người này đại hỉ, cười khẩy:

- Chỉ bằng ngươi mà nghĩ muốn hiệu lệnh cho Cửu thiên lôi đình sao, thật sự là buồn cười, quá...

Còn chưa kịp nói xong thì thú thân khổng lồ của hắn đột nhiên chấn động một cái, rồi sau đó Lôi đình từ trên độc giác kia "xì xì" vang lên, quay ngược nhập vào thân thể hắn, "đùng cách cách" mà nổ tung lên.

Đau nhức kịch liệt truyền khắp ngóc ngách trong cơ thể, người này vẫn chưa tin nổi sự thật mà thì thào nói ra:

- Không có khả năng, Lôi đình như thế nào lại nghe lệnh ngươi? Cho dù nghe lệnh ngươi, dùng nhục thể của ta, Lôi Đình Phản Phệ này ta cũng có thể chịu đựng được, thế nhưng mà...

Lôi đình của Sở Nam lúc mới bắt đầu chỉ là một đám Tử lôi, vương giả Lôi đình, trải qua phát triển, cuối cùng vượt qua Lôi Nguyên kiếp, lại có Thể nội không gian thai nghén trong cơ thể, Sở Nam dám khẳng định, Lôi đình trước mặt hắn, nếu luận phẩm giai mà nói tuyệt đối là trên Tử lôi! Nói cách khác, nếu như hắn nguyện ý, Tử lôi của Lôi Nhuỵ Lôi tộc công chúa hắn đều có thể khống chế, tuỳ ý sử dụng.

Ngay cả Lôi Nhuỵ đã như vậy thì huống chi một đầu hung thú mượn Lôi đình đây?

Người này quả thật có thể thừa nhận Lôi Đình Phản Phệ, chỉ là sau khi Sở Nam bắt lấy độc giác của nó thì Lôi đình của nó sớm không còn như trước.

Sở Nam buông tay, bình tĩnh nói ra:

- Đi đi.

Lập tức, "băng" một tiếng giòn tan, thân thể con thú này ầm ầm nổ tung lên, huyết nhục bắn tung toé khắp nơi.

Những người theo sau đầu hung thú này đánh đến, thấy một màn như vậy không kìm lòng được mà ngây dại ra.

Cùng lúc đó, Thuỷ Phi Hồng cũng thi triển xong bí pháp, hung thú Thuỷ Phi Hồng biến thành trên lưng mang một lớp vỏ dày cộm, nhìn lướt qua nó chả khác rùa đen bao nhiêu, chỉ là bốn cái chân của con rùa này lại như chân voi dựng đứng thẳng thắp.

Sở Nam nguyên bản bắt lấy cổ Thuỷ Phi Hồng thì lúc này lại bắt lấy cổ của con rùa kia.

Hung thú này, thoạt nhìn quái dị nhưng trình độ hung hãn lại trên Độc Giác Lôi Hổ, bài danh thứ ba, Huyền Quy Nộ Nhai!

Huyền Quy Nộ Nhai, mai của nó phòng ngự cực mạnh, người bình thường khó lòng phá được. Bốn chân của nó mỗi lần đạp xuống đều chứa đựng uy năng lớn lao, chỉ là phòng ngự của Huyền Quy Nộ Nhai trước mặt Sở Nam chả khác gì trò cười cả.

Giờ phút này, Thuỷ Phi Hồng muốn đem cổ rụt về, đáng tiếc là Sở Nam nắm quá chặt, căn bản là hắn không thể rụt lại mảy may, hắn quát:

- Có gan ngươi thả ta ra, chúng ta đơn đả độc đấu, quang minh chính đại đánh một hồi.

- Nực cười, ngươi không phải kêu nhiều người như vậy là muốn giết ta sao? Ta thế nhưng mà đã cho ngươi cơ hội!

- Sở Nam, ngươi đừng hung hăng càn quấy, đừng tưởng rằng bắt được ta là ta không làm gì được ngươi, lợi hại của Huyền Quy Nộ Nhai cũng không phải là ngươi có thể nghĩ được, Nộ Phún!

Thuỷ Phi Hồng tự nhiên chứng kiến kết cục của đầu Lôi Hổ kia là như thế nào, trong lòng sớm đã sợ hãi vạn phần, chỉ là hắn tin tường ngoại trừ đem Sở Nam bắt lại hoặc giết chết ra thì không còn đường lui nữa.

Sở Nam nghe được Thuỷ Phi Hồng nói vậy liền cười nói:

- Huyền Quy? Ta vô luận như thế nào cảm thấy chả khác gì một con ô quy vương bát đản nhỉ?

Còn chưa dứt lời thì một tiếng "ầm ầm" nổ vang lên, từ lòng bàn tay Sở Nam truyền ra, là Thuỷ Phi Hồng triển khai tuyệt cảnh phản kích, hũng hãn quyết tâm tự bạo cái cổ rùa.

Công kích này uy lực tuyệt đại, Thuỷ Phi Hồng cho rằng cho dù không nổ chết Sở Nam được thì cũng phải nổ nát một tay của Sở Nam là vẫn dư xài. Nhưng mà, Thuỷ Phi Hồng nhìn kỹ lại thì Sở Nam vẫn hoàn hảo không hao tổn gì, ngay cả trung tâm bạo tạc cũng không có nửa phần khác thường, thật giống như uy năng vừa nãy không phải oanh kích lên người Sở Nam vậy, trong nội tâm hắn theo đó càng thêm khủng hoảng, lại còn nghe được Sở Nam nói ra:

- Ngươi đã nếu không cần cổ, vậy thì cái xác ô quy này cũng đừng lý tới a.

Dứt lời, Sở Nam một tay bắt lấy mép mai rùa, tuỳ ý hướng lên trên kéo một cái, lập tức đem một khối xác ô quy lớn từ trên người Thuỷ Phi Hồng kéo xuống, kéo ra một trời huyết vũ.

Đau đớn hung mãnh lan tràn khắp người, làm cho Thuỷ Phi Hồng vừa mới chuẩn bị tốt một cái sát chiêu bị đau nhức làm cho lập tức tiêu tán đi.

- Bốn chân này cũng thật khó coi, khỏi cần giữ lại đi à nha.

Lời vừa dứt, bốn cái chân phát ra thanh âm "rầm rầm rầm", hoá thành một đám huyết nhục nhão nhoét. Ngay sau đó, Thuỷ Phi Hồng cảm giác được năng lượng của mình rất nhanh tiêu tán đi, không kịp phản ứng Thuỷ Phi Hồng cảm giác được bí pháp của mình khó lòng tiếp tục duy trì, muốn từ hình thái Huyền Quy Nộ Nhai biến trở về nguyên dạng.

Nháy mắt sau đó, Huyền Quy Nộ Nhai biến mất, Thuỷ Phi Hồng với một thân máu me, lại còn thiếu hai tay hai chân, bộ mặt cùng phần cổ thiếu đi một nửa xuất hiện tại chỗ cũ.

Sở Nam nói ra:

- Để cho bọn hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đây, qua một phút đồng hồ trên người ngươi sẽ thiếu đi một bộ vị.

- Mơ tưởng, ta...

- Yên tâm, kỹ thuật của ta rất tốt, ngươi sẽ không chết dễ dàng đâu. Chỉ có điều, như vậy sẽ rất đau nhức mà thôi, dù sao kỹ thuật của ta còn chưa đạt tới đăng phong tạo cực a.

Sở Nam nói như vậy khiến cho những lời Thuỷ Phi Hồng định nói phải nuốt trở về, bởi vì đau đớn kinh người đã truyền khắp toàn thân hắn, làm hắn phải vội vàng dùng phương thức liên lạc đặc thù liên hệ với tộc nhân bốn chi khác.

Nói tuy dài dòng nhưng trên thực tế tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt mà thôi. Tộc nhân của Thuỷ Phi Hồng chứng kiến Sở Nam dùng phương thức bạo lực như vậy phế đi hai người mạnh nhất, ở đâu ra còn dũng khí vọt tới Sở Nam, hiện tại bọn hắn muốn nhất chính là nhân thế cục hỗn loạn, lăn được bao xa liền lăn.

Đáng tiếc, kế hoạch của bọn hắn nhất định thất bại.

Tiền Lỗi như thế nào để bọn hắn ly khai? Đám người này căn bản không nằm trong kế hoạch của hắn, nhưng không ngờ vừa vặn bọn hắn lại nửa đường chặn giết, nói ra lai lịch của Sở Nam, lại làm cho hành tung của bọn hắn bạo lộ.

Sở Nam cũng không phải là vô danh tiểu tốt gì, vài ngày trước mà liều giết khó tránh khỏi có người truyền tin tức đi. Hơn nữa, tại vài năm trước, danh xưng của Sở Nam bị truy lùng ở khắp các đại lục, chỉ có điều sau đó không có động tĩnh gì thì mới chậm rãi nhạt xuống.

Nhưng bây giờ có người đã nói ra, người nghe hữu ý dĩ nhiên sẽ khơi gợi chuyện cũ, hơn nữa lúc ấy Sở Nam chém giết không ít người tại Thiên Võ đại lục, những gia tộc kia, tông phái kia khẳng định chưa từng quên qua. Một khi tin tức Sở Nam rời khỏi Thiên Võ đại lục truyền ra, kết hợp với một đám người bên cạnh hắn, tin tức này đủ để người khác đoán ra là chuyện gì rồi.

Dưới phản ứng dây chuyền, rất có thể khiến cho kế hoạch của Cảnh Long tông chủ thất bại, Đại Đạo tông chém giết cùng Diễn Thiên động rất có thể rơi vào thế bất lợi. Mà chuyện tiếp theo đó, nếu Sở Nam không tới được Đại Đạo tông, hậu quả thiết khó thể tưởng tượng nổi.

Phàm loại nào, trong lòng Tiền Lỗi cũng nộ hoả ngập trời, mà vốn nhiều năm chém giết bên ngoài như bọn hắn, đối với những người đã cảnh cáo mà không chịu rời đi đều nhất nhất hạ sát thủ, phải đem bọn hắn toàn bộ giết sạch, tận khả năng mà phòng ngừa tin tức lộ ra.

Tiền Lỗi còn nói thêm:

- Nhanh một chút, mau chóng giải quyết bọn hắn đi.

Theo câu này của Tiền Lỗi, đám người Nộ Giang đều không để ý tới năng lượng hao tổn mà trắng trợn đồ sát...

Cách đó không xa, đang có vài đội nhân mã hướng về phía này chạy đến.
Bình Luận (0)
Comment