Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1990

Gã cường giả Lực Tông nhất thời cuồng tiếu lên một tiếng. Bản thân hắn trong phiến thiên địa hỗn loạn chấn động này, trong lúc bị Hư hỏa thiêu đốt, tự nhiên mà cho rằng Sở Nam chính là bị Long Tượng Thiên Địa chấn trụ, bằng không lại như thế nào không có chút phản ứng nào như vậy?

Tuy rằng trong lòng gã cường giả Lực Tông cũng từng nghĩ rằng Sở Nam rất có thể là đang đợi tại thời điểm trong nháy mắt hắn bị Long Tượng Thiên Địa đánh trúng mới ra tay, cấp cho mọi người một hồi chấn động cực lớn. Thế nhưng mà một tia ý niệm này chỉ vừa mới dâng lên trong đầu, thì gã cường giả Lực Tông đã mạnh mẽ phủ quyết. Trong lòng hắn hung hăng suy nghĩ:

- Đây tuyệt đối là chuyện tình không có khả năng! Long Tượng Thiên Địa cũng không phải là Thiên Địa bình thường!

Đúng vào lúc này, Sở Nam cũng đánh ra một quyền, đồng thời từng câu từng chữ thì thầm:

- Sa Trường Thu Điểm Binh!

Ngay lập tức, một cỗ khí thế bàng bạc hùng tráng mạnh mẽ dâng thẳng trời cao trong khoảnh khắc liền khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Theo cỗ khí thế mãnh liệt này lan ra, gã cường giả Lực Tông giống như nhìn thấy một phiến sa trường. Trên sa trường đang có hàng ngàn hàng vạn đại quân. Không đúng, cũng đâu chỉ hàng ngàn hàng vạn lần, mà quả thật là mênh mông vô cùng, vô cùng vô tận. Đặc biệt nhiều người như vậy, nhìn lại gần như là nhất thể, một tia khí tức, tiết tấu… toàn bộ đều giống như đúc vậy, phảng phất thậm chí ngay cả huyết nhục cũng vậy.

Mà quan trọng nhất chính là, gã cường giả Lực Tông cũng cảm giác được có một cỗ khí tức của Thiên Địa. Cỗ khí tức này, so với Long Tượng Thiên Địa của hắn còn nồng đậm hơn rất nhiều. Đầu óc của gã cường giả Lực Tông nhất thời không thể nào hiểu nổi, chỉ là lớn tiếng quát lên:

- Không có khả năng! Ta phải mất công phu mấy ngàn năm, mới mơ hồ cảm nhận được một chút, tu luyện ra được một phiến Thiên Địa như vậy, ngươi mới được bao nhiêu tuổi, như thế nào lại có thể xuất ra được phiến Thiên Địa đầy đủ như thế?

Gã cường giả Lực Tông tự nhiên cũng không biết rõ ràng lắm, Sở Nam ngay cả Huyết Ngục Bí Cảnh cũng có thể tiến hành thôn phệ tiêu hóa, dung nhập vào trong không gian nội thể, sau khi cẩn thận suy nghĩ ra chuyện tình Thiên Địa rồi, đánh ra một quyền như vậy, hoàn toàn là chuyện tình nước dâng thì thuyền lên mà thôi.

Mà hắn lại càng không thể nào biết được, cho dù Sở Nam không có thôn phệ Huyết Ngục Bí Cảnh, chỉ bằng vào không gian nội thể hiện tại trong tay Sở Nam, hắn cũng không phải dễ dàng nhẹ nhàng phá vỡ được.

Chỉ trong nháy mắt này, thiên địa vạn vật phảng phất liền yên lặng lại.

Sở Nam nghe được lời nói của gã cường giả Lực Tông, nhàn nhạt nói:

- Cái thứ kia của ngươi, cũng không xứng với hai chữ Thiên Địa, mà cái của ta, cũng chỉ là một cái Sa trường, cũng không phải là một phiến Thiên Địa.

- Tiểu tử, cho dù ngươi có thiên quân vạn mã, đối mặt với Chư Thiên Long Tượng, cũng chỉ có kết cuộc duy nhất là bị chém giết mà thôi!

Gã cường giả Lực Tông hét lớn một tiếng, Long Tượng Thiên Địa hung hăng áp chế thẳng tới một chút. Đồng thời trong nháy mắt này, Sở Nam hét lớn một chữ Giết. Nhất thời, toàn thân đám người Kiếm Chí bọn họ xuất hiện một loại cảm giác khó chịu. Chữ Giết vừa mới nhộn nhạo đi ra, thì đám thiên quân vạn mã đang đứng ở giữa sa trường kia, cũng nhất tề hét lớn một chữ:

- Giết!

Sau đó, đao kiếm nhất thời rút ra khỏi vỏ.

Chữ Giết vừa mới giảm xuống, Long Tượng Thiên Địa lập tức hoàn toàn hiện hình. Toàn thân gã cường giả Lực Tông nhất thời rung lên một trận. Hắn cảm giác được cỗ sát khí phát ra này cùng với sát khí mà bình thường hắn gặp phải kia, phi thường không giống nhau. Tựa hồ như đám sát khí kia khi đối mặt với cỗ sát khí trước mặt này, cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần mà thôi.

Nếu như chỉ có như thế cũng thôi, đó chẳng qua chỉ là một đám sát khí có phẩm chất tương đối tinh thuần mà thôi. Thế nhưng đối với bản thân hắn trước giờ đối với lực lượng phi thường mẫn cảm, nghiên cứu thâm hậu, thì có loại cảm giác như là những thứ sát khí này cũng không phải là do bản thân sát khí ngưng tụ mà thành, mà là một loại lực lượng dung hợp mà thành.

Gã cường giả Lực Tông không biết phải làm thế nào mới có thể giải thích được cỗ lực lượng kỳ quái này, cỗ sát khí kỳ quái này, cỗ cảm giác kỳ quái này, nhưng mà hai mắt của hắn đột nhiên lại trừng lớn, biến thành hai con mắt tròn xoe. Bởi vì phiến Long Tượng Thiên Địa vừa mới hình thành kia của hắn, trong khoảnh khắc đã băng liệt ra vô số vết nứt chằng chằng chịt chịt. Vô số những vết nứt kia cũng giống như một đám vết thương vậy, hơn nữa còn đang không ngừng lan rộng ra. Đám Long Tượng đầu trời cũng vỡ vụn ra thành từng mảnh nhỏ!

Thiên Địa vỡ tung, lực lượng khôn cùng của nó cũng theo đó mà tiêu tán mất.

Mà Long Tượng Thiên Địa chính là dung nhập vào Hồn huyết của gã cường giả Lực Tông. Đến khi Hồn huyết hoàn toàn bị hủy diệt, thì gã cường giả Lực Tông cũng theo đó mà bị ảnh hưởng. Thế nhưng sự ảnh hưởng này cũng không phải lớn bình thường, mà huyết nhục của cường giả Lực Tông nhất thời suy nhược vô cùng, khí tức suy yếu kịch liệt, thần hồn vô cùng uể oải, không còn chút sức sống nào nữa.

Thừa dịp cơ hội này, Hư hỏa nhất thời đại thịnh, bắt đầu thiêu đốt mạnh mẽ lên. Ý chí của gã cường giả Lực Tông nháy mắt liền bị thiêu đốt không còn chút gì nữa. Hắn dùng ánh mắt vô cùng cừu hận giương mắt nhìn chằm chằm vào Sở Nam, nhìn đến mức muốn rách cả khóe mắt, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ngươi không có khả năng phá hủy Long Tượng Thiên Địa của ta! Ta…

Sở Nam thu hồi nắm tay lại, phiến Sa trường cũng theo đó triệu hồi trở về, trong lòng Sở Nam thì lại thì thầm:

- Sa trường, Thiên Địa, Bí cảnh, những thứ này…

Sở Nam nghĩ đến những Bí cảnh mà hắn đã từng đi qua, tuy rằng vẫn còn chưa thể hoàn toàn phân tích rõ ràng được, nhưng mà cũng mơ hồ có chút dự đoán. Những phiến Bí cảnh kia xuất hiện cũng giống như là Sa trường vậy, chính là bị một quyền đánh ra, một kiếm chém ra, một đao chém ra…

Khả năng như thế này, quả thật rất lớn!

- Một quyền đánh ra bí cảnh, diễn sinh ra vạn vật, còn có thể dựng dục nên sinh mệnh…

Trong lòng Sở Nam nhất thời dâng lên một loại tình cảm kinh ngạc. Chỉ là một chiêu công kích, lại có thể lưu lại mấy ngàn năm tháng, thậm chí là mấy vạn năm tháng nữa… Những người như vậy, có lẽ đã đủ không thể xưng là người nữa. Đồng thời trong lúc kinh ngạc, Sở Nam đối với những lời nói mà lúc trước Pháp Phàn từng nói kia, càng có thêm sự lý giải.

Ngoại trừ chuyện này ra, Sở Nam cũng càng thêm sáng tỏ lúc trước vì cái gì lại cảm giác được sát khí lại có khí tức quen thuộc như vậy. Đám khí tức kia, chính là khí tức của Nguyên, cùng với khí tức của Nguyên trong Lôi Nguyên Kiếp, Ngũ Hành Nguyên Kiếp cơ hồ không chút khác biệt. Nhưng mà, khí tức của Nguyên trong Sát Khí Nguyên Dịch kia càng nồng đậm, càng chân thật hơn rất nhiều.

Hiểu được điều này, Sở Nam đối với nguồn gốc phát ra Sát Khí Nguyên Dịch kia cũng càng thêm có nhiều hứng thú hơn.

Những cái ý niệm quanh co trong đầu này cũng chỉ là diễn ra trong nháy mắt mà thôi. Trong khoảnh khắc khi mà phiến Long Tượng Thiên Địa hoàn toàn vỡ vụn, Sở Nam đem toàn bộ năng lượng nó phát ra hoàn toàn thôn phệ vào trong không gian nội thể. Ngay sau đó một tay hắn đặt lên trên đầu của cường giả Lực Tông.

Nếu như đổi lại vào một thời điểm nào đó khác, Sở Nam đối với cường giả giống như gã cường giả Lực Tông này thi triển ra Sưu Hồn Quyết, sự khó khăn khẳng định là phi thường lớn. Nhưng mà vào thời khắc này, dưới tình huống mà thần hồn của cường giả Lực Tông cực kỳ suy yếu như vậy, Sở Nam liền vô cùng thoải mái, mà tin tức hắn sưu tầm được, cũng nhiều hơn một chút.

Tin tức nhận được cũng không hề ít. Ví dụ như thân phận của gã cường giả Lực Tông này chính là Tông chủ của Lực Tông, ví dụ như đủ các loại Công pháp tu hành về mặt lực lượng, nguồn tài phú của Lực Tông giấu ở nơi nào, ví dụ như dã tâm của Tông chủ Lực Tông, kế hoạch, bố cục này nọ…

Nhưng mà hết thảy những thứ này, cũng đều không có khiến cho Sở Nam quá mức chú ý, thứ khiến cho Sở Nam rùng mình cả người, cũng chỉ có duy nhất hai chữ: Thiên Tử!

- Thiên Tử?

Sở Nam chợt nghĩ đến Đồ Đằng Đại Lục, nghĩ đến những lời mà Hành Giả từng nói, nghĩ đến tin tức khi tiến vào hư không, trong lòng chợt có một cỗ cảm giác là lạ, cảm giác như là chính mình đã từng gặp qua Thiên Tử rồi:

- Hết thảy một màn trước mắt này, đều là do Thiên Tử bày ra?

Sở Nam trong lòng nghi vấn, lại trích xuất ra tinh huyết của Tông chu Lực Tông, dùng Sinh Tử Quyết tiến hành luyện hóa. Ngay sau đó Sở Nam cảm thấy như vậy cũng chưa chắc đã an toàn, trước kia Sinh Tử Quyết cũng chưa từng xảy ra bất cứ bất trắc nào, nhưng mà hiện tại kẻ mà hắn đang khống chế lại là cường giả Hoang Chi Cảnh, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

Cho nên, Sở Nam lại đưa vào trong cơ thể Tông chủ Lực Tông một đạo cấm chế nữa, sau đó trong nháy mắt đem Tông chủ Lực Tông ném sang một bên. Sở Nam xoay người nhìn về phía lão giả lưng gù. Hắn còn muốn xác nhận một chút tin tức nữa. Chẳng qua, hắn cũng chưa có ngay lập tức động thủ, mà là đem Tiểu Trận thu hồi trở về. Hắn đem năng lượng mà phẩm chất vừa mới gia tăng lên một tầng lớn trong không gian nội thể tiến hành tẩm bổ nàng ta. Tiểu Trận sử xuất ra Trận pháp đem năm vị cường giả ngăn cản lại nhiều thời gian như vậy, cũng không thể không chút tổn hao.

Không có Tiểu Trận, đám người Tông chủ Lực Tông đã sớm vào được nơi này. Nếu như trong một khắc vừa rồi, ngay tại thời điểm vừa vặn Sở Nam còn chưa có thôn phệ hoàn toàn Huyết Ngục Bí Cảnh, hơn nữa còn đang cực kỳ suy yếu, như vậy kết cuộc của Sở Nam lúc này như thế nào, thật sự cũng không dám nói nữa.

Tiểu Trận đại chiến nhiều thời gian như vậy, năng lượng trong cơ thể cũng gần như đã khô kiệt. Vừa tiến vào trong không gian nội thể, liền cật lực hấp thu mạnh mẽ năng lượng để hồi phục lại. Đồng thời nàng còn đem chuyện tình của Thái Bạch Trận Hồn nói lại cho Sở Nam biết, để Sở Nam cũng đem Thái Bạch Trận Hồn cứu luôn.

Dưới tình huống bị địch nhân nhìn chằm chằm như vậy, hơn nữa rõ ràng lâm vào trong bố cục do người khác bày bố ra, ngay sau đó Diệt Chi Kiếp lại sắp sửa buông xuống, nghe được chuyện Tiểu Trận dùng trí óc mà thu phục được Thái Bạch Trận Hồn, tâm tình của Sở Nam cũng nhất thời thả lỏng lại rất nhiều, trên mặt còn lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Một hồi thả lỏng này vừa xuất hiện, Sở Nam liền ngay lập tức cảm giác được khí tức năng lượng bên trong không gian nội thể nhất thời có biến hóa, cái loại biến hóa này nói không nên lời đó là cái gì, chỉ có điều hắn mơ hồ cảm giác được giống như là một thanh trường kiếm vốn dĩ đang vô cùng cứng rắn, vào lúc này lại có thêm mấy phần dẻo dai nữa.

Sở Nam nhất thời suy tư một trận, nghĩ tới những loại từ ngữ như là Có căng có lỏng, Lao Dật Kết Hợp, trong lòng không khỏi thầm nghĩ:

- Khẩn trương cùng với thả lỏng coi như là một cặp cảm xúc đi chung với nhau a!

Cũng đồng thời trong lúc này, Sở Nam hướng về phía lão nhân lưng gù, nói:

- Ngươi cũng chỉ có một cơ hội mà thôi! Đem Thái Bạch Trận Hồn giao ra đây, ta cho ngươi thêm một cơ hội nữa!

- Tiểu tử, bảo ta giao ra Thái Bạch, ngươi nghĩ rằng chuyện này có thể hay sao?

- Không phải là có thể, mà là nhất định!
Bình Luận (0)
Comment