Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 2154

Dọc theo không gian kết cấu xuyên qua hư không, tốc độ vốn cực nhanh, cách Thiên Võ đại lục càng gần thì Sở Nam càng có cảm giác rung động mạnh liệt. Sở Nam bặc tính, nhưng Thiên Võ đại lục cũng là không thể tính được. Tuy nhiên, Sở Nam tính những người khác, tổng hợp lại, hắn chắc chắn là Thiên Võ đại lục đã xảy ra chuyện.

Thế là Sở Nam tăng tốc, một lòng chạy đi, không rảnh nghiên cứu thủy tinh vật thể. Thủy tinh vật thể chỉ còn lại một phần là Sở Nam chưa nghiên cứu xong. Nghiên cứu ra kết cấu k ogian giúp ích rất lớn cho Sở Nam.

Thiên Võ đại lục gần ngay trước mắt, nhưng nhóm Sở Nam lại gặp phải một vấn đề: làm sao tiến vào Thiên Võ đại lục?

Lần trước là thông qua Càn Khôn tông thông đạo, lần này không có đường nào để đi. Sở Nam trước tiên nghĩ đến chính là cái khe, tìm được một cái cái khe, hoặc là sẽ tìm đến một khối đại lục Thiên Khôi tạo ra, từ đó tiến vào Thiên Võ đại lục.

Sở Nam xoay quanh Thiên Võ đại lục, tìm kiếm. Thương khung phong cũng có tác dụng. Thương khung phong kia không khuếch tán xung quanh mà hút một hướng Thiên Võ đại lục, điểm đó chính là có khe hở.

Nhưng tìm một hồi lâu Sở Nam không phát hiện cái khe, cũng không thấy đại lục Thiên Khôi làm ra, ngược lại trong quá trình tìm kiếm Sở Nam gặp pahir Lôi Nhụy cũng quanh quẩn bên ngoài Thiên Võ đại lục.

Khi hai người gặp mặt, Lôi Nhụy rất mừng rỡ, Sở Nam hơi giật mình, không nghĩ gặp nàng ở đây. Trò chuyện một lúc, Sở Nam mang theo Lôi Nhụy tiếp tục tìm kiếm, đương nhiên 'mang' đây là bỏ vào thế giới trong người.

Vốn ba cô gái một vở kịch, Lôi Nhụy gia nhập là thành bốn người. Mặc dù Lôi Nhụy và Sở Nam chưa xảy ra chuyện gì, nhưng các nàng Mộng nhi, Linh Vân, Thiên Nhiên không thấy như vậy. Cùng lúc đó, Lôi Nhụy cũng biết thân phận của ba người Mộng nhi, lúc biết thì nàng thân là Lôi tộc công chúa cũng coi như cao cao tại thượng cảm thấy ngại ngùng. Lôi Nhụy cảm giác mình như kẻ trộm.

Mộng nhi, Thiên Nhiên, Linh Vân không hằn học với Lôi Nhụy, còn cười đánh đố với nhau, cược khi nào nàng sẽ thật sự là tỷ muội của các nàng.

Có lẽ là Lôi Nhụy mang đến may mắn, không lâu sau Sở Nam tìm được một đại lục, phá vỡ bình chướng tiến vào trong đó, bên trong tồn tại khiến đám người Sở Nam bất ngờ. Một đám người trông giống như họ có thể tùy ý hóa thành đủ loại ma thú. Sau khi hóa thú, thực lực của bọn họ đều đã tăng lên gấp mười lần. Chỉ nhìn thấy tình cảnhn hư vậy Sở Nam dám khẳng định khối đại lục này chín phần liên quan đến Thiên Khôi.

Sở Nam không dừng lại ở đại lục này lâu, trực tiếp nuốt mệnh luyện hóa. Trong quá trình, Sở Nam lại cảm giác được có cái gì tranh giành với hắn, hắn cảm thấy lạ nhưng không giống như lần trước đưa tặng nhân tình, hắn còn muốn dựa vào đại lục này trở về.

Theo liên hệ vô hình, Sở Nam vừa luyện hóa vừa thẳng tiến, đợi cho đại lục bị luyện hóa gần xong thì Sở Nam và thứ kia cách nhau rất gần. Bởi vì gần nên Sở Nam càng thấy quen thuộc hơn, về mệnh lực có loại cảm giác sinh ra cùng gốc.

Một lúc sau, như Sở Nam đã đoán, hắn phát hiện một cái khe. Khi Sở Nam định thông qua đó thì phía sau truyền đến dao động mãnh liệt. Sở Nam ngoái đầu lại nhìn, chỉ thấy trong hư không bước ra một thân ảnh, người này lưng cõng thanh kiếm, tay cầm một cái hồ lô toát ra mùi rượu.

Sở Nam nhìn thấy người đó, phản xạ nói:

- Nhất hồ tửu, nhất chi kiếm, thương khung nhâm ta đi?

Người đó bất ngờ hỏi:7

- Ngươi biết ta?

Sở Nam lắc đầu, nói:

- Ta không biết ngươi, nhưng ngẫu nhiên nghe thấy ngươi lát. Lúc ấy ta còn nghĩ đến chính mình nghe lầm, hiện tại xem ra, xác thực có kỳ nhân kỳ sự!

- Ngươi là Sở Nam danh dương thương khung?

- Cái gì Danh Dương thương khung, bất quá là vì mạng sống mà thôi.

- Sở công tử rất khiêm tốn.

- Tiền bối là Tửu Kiếm Tử.

- Không ngờ Sở công tử cũng biết cái tên này, nói tiền bối thì không dám nhận.

Trong lúc Tửu Kiếm Tử nói chuyện thì Sở Nam đã kêu Tư Đồ Dật Tiêu ra khỏi thế giới trong người. Tư Đồ Dật Tiêu đồng dạng là cầm một cái hồ lô.

Mắt Tửu Kiếm Tử bị hồ lô kia hấp dẫn, lầm bầm:

- Thì ra ở trong này.

Tư Đồ Dật Tiêu cười hỏi:

- Tiền bối, chúng ta có quan hệ gì?

- Ta là sư huynh, ngươi là sư đệ.

- A?

Tửu Kiếm Tử trả lời làm đám Sở Nam bất ngờ. Nghe Tiêu Tử Chân nói những lời đó, Sở Nam cũng cho rằng nàng nói thật, không ngờ không phải đệ tử mà là sư huynh đệ.

Tửu Kiếm Tử tiếp tục bảo:

- Bởi vì trong tay ngươi là địa hồ lô, còn của ta là thiên hồ lô, cho nên, ta là sư huynh, ngươi là sư đệ.

- Thiên địa hồ lô?

Tư Đồ Dật Tiêu lầm bầm. Sở Nam nhớ tới hình ảnh đạt được khi luyện hóa không gian kia, trong đó có một hồ lô. Tư Đồ Dật Tiêu đi tới gần Tửu Kiếm Tử.

Sở Nam hỏi

- Không biết tiền bối muốn đi đâu?

- Thiên Võ đại lục, hiện tại ai biết được chút tin tức là đều đi Thiên Võ đại lục. Ta vội vàng tới, đang muốn mượn con đường này dùng một chút, ai ngờ đụng phải Sở công tử, không biết Sở công tử có nguyện ý mang ta đi chung đoạn đường?

- Dật Tiêu là huynh đệ của ta.

Sở Nam chỉ nói câu này rồi xoay người đi hướng cái khe. Tư Đồ Dật Tiêu và Tửu Kiếm Tử thảo luận rựou trong hồ lô của ai uống ngon hơn. Tửu Kiếm Tử nói ra tư liệu về thiên địa hồ lô mà gã biết cho Tư Đồ Dật Tiêu nghe.

Không đợi bao nhiêu thời gian, Sở Nam mở một con đường trong cái khe, một đường xuyên qua. Tửu Kiếm Tử, Tư Đồ Dật Tiêu ngự sử thiên địa hồ lô theo sát ở phía sau. Xuyên qua cái khe, Sở Nam đạp trên mặt đất Thiên Võ đại lục.

Vừa tiến vào Thiên Võ đại lục thì Sở Nam liền ngửi thấy nồng đậm mùi máu tươi, cảm nhận được sát khí, chiến ý, hơn nữa bặc tính, hắn lập tức hiểu Thiên Võ đại lục đang xảy ra chiến tranh.

Ngoài ra Sở Nam còn cảm giác thực lực của chính mình lại cường không ít, là thuộc loại lực lượng tín ngưỡng, Tiểu Hắc ở thế giới trong người cả người bao bọc trong ánh sáng tín ngưỡng.

Sở Nam thầm nhủ:

- Cha, nương, Điệp Y, ta đã trở về, chờ ta, ta rất nhanh sẽ tới cứu các ngươi.

Sở Nam không lỗ mãng ra tay, hắn biết rõ lý do Thiên Tử bắt nhóm cha mẹ của hắn là vì cái gì. Nếu không có kế hoạch, cứ giết qua thì hắn rơi vào bẫy của Thiên Tử không tính cái gì, Sở Nam lo nhất là cha mẹ gặp ngoài ý muốn.

Sở Nam gằn giọng:

- Thiên Tử, ngươi chờ đó!

Sở Nam truy đuổi theo cảm giác kia, chưa tới căn nguyên thì mắt Sở Nam lóe tia nghi hoặc. Phía trước là mắt trận của Thiên Võ Trạm mà Sở Nam bày ra.

- Tại sao mắt trận cướp giật thứ của ta? Cảm giác mệnh lực đồng căn nguyên...

Nghĩ đến đây Sở Nam đã đi tới mắt trận, chính là cảm giác này. Sở Nam lập tức tỉnh ngộ.

- Hóa ra là mệnh long, đại lục này biến yếu là vì ở trong phạm vi mắt trận nuốt. Không ngờ Thiên Võ Trạm có công nặng như vậy, thế là hơn phân nửa đại lục khác của Thiên Khôi cũng gặp tình cảnh thế này. Thật sự là vô tình bên trong có đại thu hoạch.

- Nhưng kế hoạch của Thiên Khôi là gì? Hắn làm ra nhiều đại lục khác nhau như vậy.

Sở Nam lầu bầu, trong đầu hiện lên lời Hiên Viên nói: "Thiên võ đại lục là một cái long". Sở Nam có chút suy đoán.

- Hay là mục đích của Thiên Khôi là muốn có được thứ gì từ Thiên Võ đại lục?

Chính lúc này, phần đông long hồn thế giới trong người của Sở Nam kích động, Thiên Long cầu xin hắn thở Thiên Long ra. Sở Nam nghi hoặc, phóng Thiên Long ra, Thiên Long lập tức chui vào trong mắt trận.
Bình Luận (0)
Comment