Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 248

Ba vạn cân lực, trong nháy mắt bộc phát.

Toàn thân nguyên lực của Phương trưởng lão đều tập trung tại ngực, trong lòng thầm nghĩ:

- Tên họ Lương lúc trước không chuẩn bị, hơn nữa thực lực chẳng qua chỉ là Võ Quân sơ cấp mà thôi, vì thế cho nên mới bị một kích bất ngờ của Lâm Vân đánh chết. Bây giờ đối diện với ngươi là Võ Quân trung cấp đã chuẩn bị đầy đủ, hiển nhiên sẽ không có kết cục như Lương Vân, nói không chừng còn có cơ hội phản kích….

Nghĩ đến đây, một cỗ lực lượng kỳ dị khổng lồ liền tràn vào trong cơ thể Phương trưởng lão, ngay lập tức, một cổ “Hấp lực” truyền đến, toàn bộ nguyên lực tập trung tại ngực hắn lập tức bị tiêu tán, theo đó hội tụ lại, tuy nhiên không dừng lại ở ngực hắn mà lại điên cuồng tràn về phía Sở Nam.

Trong mắt Phương trưởng lão lóe lên vẻ kinh ngạc tột độ.

Cho dù Lâm Vân có ba hệ nguyên lực Kim, Hỏa, Thổ, mặc dù bản thân mình cũng có Hỏa hệ nguyên lực, thế nhưng nếu như kinh mạch đột nhiên hấp thu một cỗ năng lượng bạo ngược không phải của mình, chắc chắn sẽ tạo thành nguy hiểm, nhẹ thì hôn mê, nặng thì kinh mạch bạo liệt.

Thế nhưng, Lâm Vân tại sao vẫn không xảy ra chuyện gì?

Phương trưởng lão muốn hét lên, thế nhưng vừa mở miệng lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Nắm quyền của Sở Nam nện lên ngực Phương trưởng lão, lưng của đối phương tựa như cánh cung, bị kéo đến cực hạn.

Chỉ trong nháy mắt sau đó, lưng của Phương trưởng lão “Phịch” một tiếng nổ tung, thân thể bay trên không trung, từ trên không trung rơi xuống, hắn chết không nhắm mắt, đám người Nam Bá Thiên còn phát hiện ngực của Phương trưởng lão đã xuất hiện một cái lỗ lớn.

Chỉ liếc mắt nhìn một cái là có thể nhìn thấy cảnh sắc sau lưng Phương trưởng lão.

- Bịch….

Thi thể Phương trưởng lão rơi xuống đất một cách nặng nề, tiếng “bịch” này giống như vang lên trong nội tâm đám người bọn hắn.

Lại một tên Võ Quân bị một quyền kích sát.

Cánh tay của Sở Nam cũng có chút cảm giác tê liệt, dù sao thì đối phương cũng là Võ Quân trung cấp.

Chỉ có điều, tê liệt này đối với Sở Nam mà nói hoàn toàn không đáng kể.

Theo lý mà nói, đánh ra hai quyền như vậy, nguyên lực của Sở Nam tuyệt đối phải khô kiệt, chỉ có điều hắn vừa mới hấp thụ được Hỏa nguyên lực trên người Phương trưởng lão, cho nên vẫn có thể duy trì được lực chiến đấu.

Sở Nam không cần dùng trọng kiếm mà chỉ dùng quyền, mục đích chính là hấp thụ nguyên lực khi công kích địch nhân, có thể xem như lấy chiến nuôi chiến.

Mà hắn đặt mục tiêu trên người Phương trưởng lão, một là bởi vì Nam Bá Thiên dù sao cũng là Võ Quân cao cấp, hơn nữa, sau khi nghênh đón Trảm Vân thức thứ nhất của Nam Bá Thiên thì hắn cũng không còn dư lực, nếu cường công mà không thể hấp thu được nguyên lực, Nam Bá Thiên lại không chết, như vậy thì bí mật tuyệt đối của hắn sẽ bị tiết lộ, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.

Nguyên nhân thứ hai, đó chính là Sở Nam muốn đánh một cách xuất kỳ bất ý, trước hết diệt trừ trợ thủ của Nam Bá Thiên, khơi dậy ý chí quyết tâm tử chiến của Nam Bá Thiên. Thực ra, lúc trước Sở Nam không hề có ý định sử dụng “Hấp lực”, thế nhưng, hắn có một loại cảm giác đặc thù, trong giây phút cảm nhận được cử động của đám người Nam Bá Thiên, hắn liền nảy ra chủ ý muốn lấy chiến nuôi chiến.

Phương trưởng lão chết rồi, Sở Nam âm thầm động tay động chân cũng không ai biết, Phương trưởng lão lại không biết rằng chút nguyên lực mà hắn cho rằng là khổng lồ này đối với Sở Nam hiện nay căn bản mà nói là không đáng kể.

Hai quyền của Sở Nam đánh chết hai tên Võ Quân cũng khiến cho hai tên trưởng lão đang cùng đối chiến với Vi Ly và Tả Cửu thoáng sơ suất, vì vậy vậy cho nên Tả Cửu và Vi Ly lại càng dễ dàng, tuyệt kỹ “Thương Phá” của Vi Ly theo đó mà xuất ra…

Nam Bá Thiên thấy tình huống như vậy, lại nghĩ đến tình cảnh vừa rồi Lâm Vân vừa giết một người, nguyên lực khẳng định gần như cạn sạch, hơn nữa tinh thần chắc chắn có phần buông lỏng, dưới tình huống như vậy chính là thời cơ trảm sát Lâm Vân, chỉ cần giết Lâm Vân thì những người kia căn bản không phải là vấn đề.

Kết quả là, Nam Bá Thiên xoay người lại, không hề thăm do Lâm Vân, tiếp tục sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất mà hắn có thể thi triển:

- Trảm Vân thức thứ chín!

Mà Sở Nam, lại không giống như Nam Bá Thiên suy nghĩ, bởi vì cứ trừ bớt một địch thủ thì lại càng nhẹ nhàng, sau khi đánh ngã Phương trưởng lão, Sở Nam liền hấp thu Hỏa nguyên lực, xoay người lại, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra trọng kiếm.

Thế nhưng hắn vẫn không có ý định liều mạng với Nam Bá Thiên, cẩn thận cảm nhận quỹ tích chiêu thức của Nam Bá Thiên, chỉ thấy Sở Nam cong eo lại, chân gập xuống, đạp đất, nhún người lên không trung, tránh được Trảm Vân thức thứ chín của Nam Bá Thiên.

Trong quá trình né tránh, Hỏa nguyên lực được rót vào trong thân trọng kiếm, Sở Nam dùng Hỏa nguyên lực thi triển Khai Thiên thức thứ năm, từ trên không trảm xuống, chém về phía một tên trưởng lão khác theo sau Nam Bá Thiên, đó là La trưởng lão.

La trưởng lão vốn định thừa dịp Lâm Vân và Nam Bá Thiên liều mạng, khu sử đại đao chém vào eo Lâm Vân.

Nào ngờ, công kích của Sở Nam lại từ trên không ập xuống, hỏa kiếm khổng lồ mang theo hỏa diễm tử sắc chém về phía hắn.

La trưởng lão bị khí thể của Sở Nam khóa chặt, hơn nữa tốc độ của Sở Nam cực nhanh, hắn muốn chạy trốn cũng không thoát, chỉ có thể nâng đao cản lại, hi vọng sau khi chống đỡ được sẽ cùng với Nam Bá Thiên hợp kích.

- Diệt cho ta!

Sở Nam hét lớn một tiếng, trọng kiếm va chạm với hạ phẩm Pháp Khí của La trưởng lão.

Ngay lập tức, đao của La trưởng lão vỡ nát, trọng kiếm thế chém không giảm, chém lên chính giữa đầu La trưởng lão.

La trưởng lão không bị chém thành hai nửa mà bị Cực Dương Chân Hỏa thiêu rụi, trong nháy mắt liền bị đốt trụi.

Lúc trước Sở Nam hét một chữ “Diệt”, không phải là hỏa diệt, mà là thân thể, thần hồn, của La trưởng lão, tất cả đều tiêu tán.

Lại trảm một tên Võ Quân nữa, cho dù thân thể của Sở Nam có biến thái hơn nữa thì lực lượng cũng bị tiêu hao rất nhiều, thể lực đã đến cực hạn, nguyên lực của hắn thực sự cũng cạn sạch rồi.

Thế nhưng khí thể của Sở Nam vẫn không tiêu hao chút nào.

Nam Bá Thiên chém ra hai đại chiêu đều bị Sở Nam tránh được, cơn phẫn nộ của Nam Bá Thiên đã không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung được, cái gọi là một thì phấn chấn, hai thì suy yếu, ba thì cạn kiệt chính là như vậy, Nam Bá Thiên mặc dù không đến mức khô kiệt, nhưng khí thế lại giảm đi không ít.

Ngay cả lòng tin, khi thấy Sở Nam nhanh chóng trảm sát ba người thì lại càng giảm thấp.

Sau khi quyết định đánh liều một phen, Nam Bá Thiên đã cân nhắc Thần Khí Phái và Thiên Kiếm môn sẽ phản ứng như thế nào, thế nhưng chưa từng nghĩ qua năm tên Võ Quân, không tổng cộng là sáu tên Võ Quân lại không giết được ba tên Võ Quân.

- Bây giờ, đến lượt ngươi rồi!

Sở Nam đem trọng kiếm chỉ về phía Nam Bá Thiên, khiến toàn thân Nam Bá Thiên run run, sau đó cười lớn nói:

- Dựa vào trạng thái của ngươi bây giờ còn có thể giết được ta sao?

- Có thể giết được ba tên Võ Quân, hiển nhiên cũng có thể giết được một tên Võ Quân như ngươi, chỉ cần ta còn một hơi thở thì ngươi chắc chắn phải chết!

Sở Nam quát lạnh, lần này hắn bất quản thân thể hư nhược, bất quản hậu quả nghiêm trọng do bị cắn trả, liều mạng vắt kiệt tàn dư lực lượng trong mỗi một tế bào….

Ngay lập tức, xương cốt lại lần nữa vang lên răng rắc, dưới làn da, máu tươi bắt đầu thẩm thấu ra, trở thành một huyết nhân chính thức.

Sở Nam, đã liều mạng rồi…
Bình Luận (0)
Comment