Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 274

Sở Nam đánh ra Liệt Nguyên Tam Trọng Hỏa!

Yến Sơn Thập Nhị Đạo sử dụng bí pháp đem nguyên lực toàn thân quán trú lên một mình tên râu quai nón khiến tu vị của hắn tăng vọt lên Võ Quân cao cấp, hơn nữa vẫn không dừng lại, có xu thếchạm tới cánh cửa Võ Vương.

Mà lúc này, Liệt Nguyên Hỏa đệ nhất trọng đã sắp đánh tới, chỉ còn cách tên râu quai nón một thước. Đột nhiên, một sóng lửa màu tím hiện lên, lao thẳng tới.

Vẻ mặt của gã râu quai nón càng thêm nghiêm túc, hai tay đẩy ngang, miệng hô:

- Sơn Thuẫn!

Cát bụi bay mù mịt, một sơn thể cao rộng năm thước từ mặt đất chui lên, ngăn cản ngọn lửa màu tím. Nhưng nó cũng chấn động kịch liệt, lùi lại phía sau. Ngọn lửa màu tím bao trùm lấy cả sơn thể.

- Đại Sơn Thuẫn!

Tên râu quai nón thấy vậy quát lớn một tiếng.

Hình dạng sơn thể nhất thời trở nên to lớn hơn, ngăn chặn hỏa diễm. Cho tới khi biến thành một sơn thể cao lớn chừng mười lăm mười sáu thước mới ngừng lại. Lúc này, nó mới ngừng không lui lạiđằng sau, vững vàng đứng nguyên tại chỗ, tên râu quai nón thở phào trong lòng.

Nhưng đúng lúc đó, đệ nhị trong đột nhiên đánh tới. Hỏa lãng mạnh hơn đệ nhất trọng mấy lần, đem ngọn núi cao lớn mười năm mười sáu thước bao trọn.

Tiếng rắc rắc rắc liên tục vang lên. Đại sơn bị Cực Dương chân hỏađệ nhị trọng đốt vỡ nát. Liệt Nguyên Tam Trọng Hỏa không chỉthuần túy là đốt, nó còn có phá vỡ.

Sơn thể là do tên râu quai nón sử dụng thổ nguyên lực ngưng tụ thành. Còn một quyền của Sở Nam bao gồm cả hiệu quả liệt nguyên. Liệt nguyên có thể hiểu theo một nghĩa khác là làm núi lở.

Tên râu quai nón vừa mới thả lỏng thì tim đã nhảy thót lên. Thân thể hắn hơi nghiêng về phía sau, hai mắt trợn trừng, đột nhiênđứng lại, hét lớn:

- Cự Sơn Thuẫn!

Sơn thể to dần dần, thẳng cho tới khi cao hơn bốn mươi thước mới dừng lại. Trên trán Yến Sơn Thập Nhị Đạo đều lấm tấm mồ hôi, sợ hãi trong lòng:

- Một quyền của Bạch Sát có uy lực lớn như vậy, quả nhiên danh bất hư truyền.

Khi sơn thể biến thành cự sơn, hỏa lãng đệ tam trọng mang theo uy năng cực lớn đánh tới. Một màn này giống như thủy triều vậy, từ cơn sóng vỗ bờ, sóng sau đè sóng trước.

Cự sơn vẫn bị ngọn lửa bao vây!

Lúc này, sắc mặt Yến Sơn Thập Nhị Đạo đã tới nhợt, trong đó, tên râu quai nón đã mặt cắt không còn chút máu!

Tiếng răng rắc kêu lên, bỗng ầm ầm vài tiếng, cự sơn như bị vỡ tung. Yến Sơn Thập Nhị Đạo thân thể lảo đảo không vững, run rẩy không ngừng.

Sở Nam mỉm cười, thu quyền, đồng thời quát lên:

- Bạo!

Trong chốc lát, hỏa lãng dung hợp vào trong, để lộ ra hình dáng cựsơn. Thấy vậy, tất cả Yến Sơn Thập Nhị Đạo đều khó hiểu. Nhưng bỗng một tiếng nổ rung trời vang lên, khiến cả mặt đất chấn động.

Phốc phốc phốc phốc phốc phốc...

Ngay khi tiếng nổ vang lên, Yến Sơn Thập Nhị Đạo đồng loạt phun máu, thân thể như diều đứt dây bắn lại đằng sau. Còn mười hai con Truy Phong lập tức báo chạy trối chết.

Mười hai người rơi trên mặt đất, hoảng sợ nhìn cự sơn đã biến thành một đám bụi, lơ lửng trong không khí. Còn nơi vụ nổ xảy rađã xuất hiện một cái hố cực lớn.

Sở Nam nhắm mắt, lĩnh ngộ quyền ý của Liệt Nguyên Tam Trọng Hỏa. Hồi lâu sau, hắn mở mắt, lẩm bẩm:

- Liệt Nguyên Tam Trọng Hỏa uy lực rất lớn, nhưng tiêu hao của nócũng không nhỏ.

Sở Nam suy nghĩ qua một chút những vũ kỹ hắn sử dụng, từ Khai Thiên Liệt Địa hay Loạn Phong Cương Trảm, tất cả đều hao phí rất nhiều nguyên lực.

- Xem ra, kiếm nguyên thạch là một nhiệm vụ trường kỳ!

Sở Nam nghĩ, nhưng đặt luôn nó sang một bên, nhìn cái hố to, lẩm bẩm:

- Hơn nữa, một chiêu này không chỉ dừng tại đệ tam trọng, nó còn có cả đệ tứ trọng, ngũ trọng…

Bỗng Sở Nam đưa hai tay ra, đánh ra vài thủ ấn. Chỉ thấy đoàn bụiđất kia bắt đầu tụ tập lại, xoay tròn, ngưng tụ thành một cái cự sơn còn lớn hơn cả lúc trước.

Yến Sơn Thập Nhị Đạo vô cùng kinh hãi. Mà chuyện này tới đây vẫn chưa kết thúc.

Chỉ thấy hai tay Sở Nam làm ra động tác áp súc, cự sơn bắt đầu thu nhỏ dần, càng lúc càng nhỏ, trở thành núi lớn, rồi núi nhỏ…

Nhưng sau khi trở thành núi nhỏ vẫn không dừng lại.

Yến Sơn Thập Nhị Đạo vô cùng kinh ngạc. Bạch Sát một quyềnđánh bọn họ trọng thương, hơn nữa còn có thể đem cự sơn do thổ nguyên lực ngưng tụ thành mà áp súc lại.

Bọn họ hiểu rất rõ, muốn biến lớn thì rất dễ, nhưng từ lớn màmuốn thu nhỏ lại thì khó khăn vạn phần.

Khi sơn thể lớn ngang tảng đá bình thường nhưng Sở Nam vẫn chưa dừng tay, tiếp tục áp súc. Cho tới khi tảng đá kia lớn bằng nắm tay thì Sở Nam mới chịu dừng lại.

Khẽ phất tay, nguyên lực bao quanh viên đá kia, bay lại phía Sở Nam. Sở Nam tóm lấy, nhìn chăm chú, cười nói:

- Không thể lãng phí vật này được!

Sau đó, hắn vui vẻ bỏ nó vào trong nhẫn trữ vật. Tên râu quai nón thấy một màn như vậy, lẩm bẩm:

- Hắn đem nguyên lực đã tiêu tán của chúng ta…

Hắn cũng bị suy đoán đó khiến cho hoảng sợ, không dám nói tiếp.

- Hạ tâm ma huyết thệ, sống! Nếu không…

Một đoàn Cực Dương chân hỏa hiện ra trong tay Sở Nam.

Thực lực vi tôn, Yến Sơn Thập Nhị Đạo không ai dám không phục. Sau khi tên râu quai nón hạ tâm ma huyết thệ, những người khác cũng làm theo. Nhưng Sở Nam cũng không vì vậy mà bỏ qua cho bọn họ, bắt họ giao toàn bộ nhẫn trữ vật ra.

Tâm ma huyết thệ mặc dù vô cùng lợi hại, nhưng trên đời không cóchuyện gì là tuyệt đối. Nếu bọn chúng không muốn bị trói buộc, hay không muốn tăng tu vị lên thì tâm ma huyết thệ cũng không cótác dụng gì.

Sở Nam lấy đi những thứ hữu dụng đối với hắn, để lại cho Yến Sơn Thập Nhị Đạo, sau đó nói:

- Đêm nay các ngươi tranh thủ khôi phục, ngày mai lên đường đi Phiêu Vân sơn.

Nghe vậy, Yến Sơn Thập Nhị Đạo tinh thần phấn chấn hẳn lên, không rõ bọn hắn có ân oán gì với Phiêu Vân sơn.

Sở Nam cùng Tử Mộng Nhân tiến vào động Yến Sơn. Sở Nam nghiên cứu xem có Liệt Nguyên Tam Trọng Hỏa liệu có thể đánh rađệ tứ trọng hay không. Còn Tử Mộng Nhân cố gắng tu luyện, đánh sâu vào cảnh giới Võ Tướng.

Lúc này, Lăng trưởng lão đi suốt ngày đêm, vượt bao khó khăn đãcách động Yên Sơn không xa.

Còn tên Võ Vương Thiên Nhất tông đã đi tới Phiêu Vân sơn.
Bình Luận (0)
Comment