Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 282

Sở Nam cũng có chút do dự.

Điều hắn do dự chính là nếu để người khác biết hắn có công pháp hấp thu nguyên lực của người khác vậy hắn sẽ lâm vào hiểm cảnh. Đặc biệt, Sở Nam không biết rõ những người đi theo mình có đáng tin hay không, hắn lại càng không biết liệu mình có thể diệt sát tên Võ Vương trước mắt này để bảo mật hay không?

Khi ở Tây Xuyên thành hắn bị trọng thương, sau khi tỉnh lại hắn có hỏi Tử Mộng Nhân chuyện gì đã xảy ra, lại dựa vào biến hóa của bản thân, hắn đã đoán ta có một người luôn bám sát bảo vệ bọn hắn. Vào đêm hôm đó người thần bí kia đã tới xem tình hình của hắn, nhưng đã vô tình bị hắn hút lấy nguyên lực. Nếu không làm sao xương cốt của hắn có thể biến thành màu hoàng kim, càng thêm quan trọng chính là tuyền qua cũng xảy ra biến hóa, tốc độ hấp thu nguyên lực cũng tăng mạnh.

Chẳng qua, bất luận là Sở Nam dùng thần niệm điều tra như thế nào cũng không tìm ra người này đang ẩn thân ở đâu. Hắn chỉ khẳng định một điều, chính mình luôn luôn nằm trong thần niệm của người thần bí kia.

Đây mới chính là lá bài tẩy lớn nhất của Sở Nam!

Trong lúc suy nghĩ, nguyên lực trong cơ thể hắn càng ngày càng ít, nụ cười trên mặt Võ Vương cũng ngày càng đậm hơn.

Đột nhiên, Sở Nam nghĩ ra một biện pháp. Ngay sau đó, hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một tiểu cầu cầm trong lòng bàn tay. Sở Nam để cho tên Võ Vương áo đen nhìn rõ một màn này.

Trên mặt Võ Vương áo đen xuất hiện vẻ nghi vấn.

Sở Nam vẫn không để ý tới, vẻ mặt ngưng trọng, mỗi tuyền qua trong cơ thể đều bắt đầu xoay tròn, cầm tiểu cầu đặt lên trên vòng sáng bảo vệ.

Lập tức vòng sáng thu nhỏ lại, ánh sáng tỏa ra cũng ảm đạm hẳn đi.

Một màn như vậy cũng khiến Sở Nam giật mình. Vừa rồi thiếu chút nữa vòng sáng bảo vệ đã bị hủy. Võ Vương áo đen ở đối diện cũng không hiểu tại sao Sở Nam lại làm như vậy. Nhưng hắn thấy vòng sáng kia ảm đạm đi liền vô cùng cao hứng. Bởi vì chỉ cần vòng sáng này không còn, lập tức xà kiếm có thể lấy mạng tên tiểu tử kia.

Song khi vòng sáng sắp bị đâm thủng, nguyên lực trong xà kiếm theo vòng sáng mà bị hút đi. Thoạt nhìn có vẻ là do tiểu cầu kia, kỳ thực tất cả nguyên lực đều tiến vào cơ thể Sở Nam.

Lập tức uy lực của xà kiếm giảm bớt.

- May mà phán đoán của ta không sai, nếu không thì đúng là đã tự mua dây buộc mình rồi!

Sở Nam thầm nhủ trong lòng, toàn lực áp súc nguyên lực, khiến cho tốc độ tuyền qua xoay tròn lại càng nhanh hơn.

Quang mang trên xà kiếm yếu bớt khiến Võ Vương áo đen cảm thấy bên trong nhất định có cổ quái, lập tức nguyên lực cuồn cuộn truyền tới xà kiếm, ánh sáng trên xà kiếm tăng mạnh, nhưng trong nháy mắt lại ảm đạm xuống.

Sau mấy lần như vậy, Võ Vương áo đen xuất hiện vẻ âm lệ, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ nguyên lực của ta bị hút?!!

Dĩ nhiên, hắn không cho rằng nguyên lực của mình bị Sở Nam hút mà cho rằng đó là do viên tiểu cầu Sở Nam vừa lấy ra.

Hiểu điều này, Võ Vương áo đen cũng không ngu gì mà tiếp tục truyền nguyên lực. Mặc dù cảnh giới Võ Vương có thể câu thông nguyên lực trong thiên địa nhưng cũng chỉ là sơ cấp mà thôi. Chính vì vậy cho dù là Võ Vương cũng không thể ngự không phi hành trong thời gian dài. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn nguyên lực của hắn cũng sẽ cạn kiệt.

Vì vậy Võ Vương áo đen thu sáu thanh xà kiếm về xoay trong quanh thân hắn, thầm nghĩ trong lòng:

- Trên người tên tiểu tử này quả nhiên không ít pháp bảo, thậm chí pháp bảo nghịch thiên có thể hấp thu nguyên lực của người khác cũng có. Viên tiểu cầu này nhất định ta phải lấy được tới tay!

Sở Nam nhận được nguyên lực bổ sung tuy vẫn không thể đối kháng với Võ Vương. Tuy nhiên, hắn không có lui bước, tiếp tục thi triển ra Khai Thiên Liệt Địa. Khi hai bên sắp đối cứng, đột nhiên thân hình Sở Nam lui lại phía sau mấy trăm thước.

Đồng thời, hắn ném viên tiểu cầu trong tay về phía Võ Vương áo đen.

Võ Vương áo đen không rõ tại sao Sở Nam lại đem pháp bảo ném về phía hắn. Nhưng theo phản xạ, hắn vô cùng mừng rỡ, đưa tay ra muốn nắm lấy tiểu cầu kia.

Đúng lúc này, có một thanh âm truyền tới tai hắn:

- Bạo!

Sắc mặt Võ Vương áo đen đại biến, vội vàng lui về phía sau, nhưng lúc này đã là quá muốn, tiểu cầu đã nổ tung.

Tiểu cầu nổ tung uy lực rất lớn, ước chừng tương đương với một tên Võ Quân trung cấp tự bạo.

Tuy rằng Võ Quân trung cấp tự bạo thì Võ Vương trung cấp cũng không bị nổ chết nhưng bị đả thương là không thể tránh khỏi.

Viên tiểu cầu trong tay Sở Nam chính là viên cầu hắn áp súc nguyên lực khi còn ở động Yến Sơn. Viên tiểu cầu này tụ tập 90% nguyên lực của Yến Sơn Thập Nhị Đạo cùng một phần ba nguyên lực Sở Nam vừa mới hút được.

Cho nên uy lực của nó mới lớn như vậy!

Sở Nam vì tránh để người khác hoài nghi vì vậy hắn liền sử dụng tiểu cầu này để ẩn nấp. Hắn cố tình để Võ Vương áo đen nhìn thấy cảnh hắn lấy tiểu cầu trong nhẫn trữ vật ra nhưng lại không để cho đối phương thấy rõ hình dáng của tiểu cầu, để đối phương tưởng lầm nó là một pháp bảo.

Nếu không, với tu vị Võ Vương sao lại không nhìn ra tiểu cầu là do nguyên lực biến thành?!!

Sau khi lừa được mọi người, Sở Nam lại để cho tiểu cầu nổ tung khiến bọn họ cho rằng một pháp bảo nghịch thiên như vậy đã bị phá hủy, sẽ không chú ý tới hắn nữa.

Sau khi khói bụi tản đi, thân ảnh Võ Vương áo đen lộ ra. Y phục trên người hắn vô cùng rách nát, đầu tóc rối loạn, mặt mũi đen sì, nhìn chật vật vô cùng.

Hai mắt hắn đỏ như máu. Hắn chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày hắn lại bị một tên Võ Quân làm thành bộ dạng này. Hắn rất tức giận, nhưng điều hắn tức giận nhất chính là một pháp bảo nghịch thiên như vậy cũng đã bị phá hủy.

- Thằng nhãi ranh, hôm nay ngươi tất phải chết!

- Câu này hôm nay ngươi đã nói bao nhiêu lần rồi, nhưng không phải đến giờ ta vẫn sống sao?!!

Sở Nam cười chế giễu.

- Đây sẽ là lần cuối cùng!

Võ Vương áo đen nói, vẻ mặt ngưng trọng chưa từng có. Bảy thanh xà kiếm lập tức hợp thành một thanh xà kiếm lớn gấp ba, bốn lần lúc đầu. Nguyên lực bốn phía lập tức ba động, trở lên kịch liệt dị thường, giống như mặt nước đang nổi lên những gợn sóng lăn tăn.

Mà đứng ở trung tâm những gợn sóng này, xà kiếm biến thành một con mãng xà khổng lồ, ngửa đầu rít gào giận dữ, hai mắt căm thù nhìn Sở Nam, như muốn nuốt Sở Nam vào trong bụng.

Sở Nam nhìn con mãng xà trước mắt mặc dù bé hơn Huyền Hỏa Huyết Mãng Xà nhưng cũng không phải là thứ hắn có thể đối phó.

Nhưng hắn vẫn cười, cười đến nỗi khiến Võ Vương áo đen khó hiểu tới cực điểm.

Đang lúc Võ Vương áo đen muốn công kích, Sở Nam rống to:

- Ngươi mau đi ra đây, nếu không ta sẽ bị con mãng xà này nuốt sống bây giờ!
Bình Luận (0)
Comment