Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 615

Thân như thụ, tu vi như thụ.

Trong lòng Sở Nam thầm nghĩ, đem dòng xoáy Ngũ Hành vận chuyển như bay, lực lượng tản đi, giống như dòng sông cuồn cuộn, đem nguyên lực trong thiên địa dẫn vào trong miệng dòng xoáy, bất kể là Kim, Mộc, Thủy Hỏa, Thổ.

Việt Võ Đế tất nhiên tinh tường cảm nhận được, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc, nhưng cũng không quá lo lắng, bởi vì tốc độ hấp thu nguyên lực trong thiên địa của Sở Nam lúc này cũng không phải là quá nhanh, hắn chỉ có chút kinh ngạc là bởi vì Sở Nam có thể hấp thu được Ngũ Hành nguyên lực.

Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, dòng xoáy Ngũ Hành càng biến lớn, Thiên Địa nguyên lực tràn vào cơ thể Sở Nam mãnh liệt, có thể dùng từ phô thiên cái địa, phong vân biến sắc để hình dung.

Việt Võ Đế càng lúc càng chấn kinh đến tột độ, bởi vì hắn phát hiện, Thiên Địa nguyên lực vốn tràn về phía hắn lại bị Sở Nam hút sạch, hắn dốc toàn bộ công lực, nhưng nguyên lực đoạt được cũng ít đến đáng thương.

- Tại sao lại như vậy?

Việt Võ Đế nghi vấn, không rõ tại sao lại xảy ra chuyện này, liền hiểu ra kế hoạch muốn làm Lâm Vân mệt chết đã hoàn toàn phá sản, nếu tình thế tiếp tục như vậy, không phải nguyên lực của Lâm Vân bị hao tận, mà rất có thể chính hắn sẽ hao kiệt nguyên lực, như đại thụ héo rũ.

Nhìn dòng xoáy phát ra uy phong mãnh liệt, Tam Đầu Minh Xà Trượng trong tay Việt Võ Đế không khỏi ngưng trệ, chỉ trong giây lát ngưng trệ này, Sở Nam đem Loạn Phong Cương Trảm thức thứ hai thi triển như liệt hỏa liệu nguyên, không ngừng chém ra 999 kiếm, trong sát na phá được vòng trượng ảnh của Việt Võ Đế.

Khoảnh khắc phá vòng trượng ảnh, Sở Nam không chút thả lỏng, lập tức thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích, bắt đầu di chuyển xung quanh Việt Võ Đế giống như hắn lúc trước di chuyển quanh Sở Nam, cũng đồng dạng đem mỗi thức 999 kiếm ảnh vây trụ Việt Võ Đế.

Việt Võ Đế thi triển vòng trượng ảnh lại bị Sở Nam gậy ông đập lưng ông, thi triển ra vòng kiếm ảnh.

Sở Nam cũng không chỉ đơn thuần thi triển Loạn Phong Cương Trảm thức thứ hai, Trảm Nguyên Sát cũng được hắn vận dụng dụng, như cuồng phong càn quét.

Nhất thời, Việt Võ Đế cảm thấy nguyên lực của mình vận chuyển không còn linh hoạt, vô số đạo kiếm ảnh đều phát tán ra sát khí nồng đậm, vẻ mặt Việt Võ Đế càng đen xạm hơn, trong lòng cực kỳ chấn kinh bởi Sở Nam dùng kiếm ảnh bao vây hắn dường như uy lực so với trượng ảnh của hắn còn lớn hơn, chấn kinh càng thêm chấn kinh, thế nhưng miệng vẫn quát:

- Lâm Vân, thủ đoạn này của ngươi căn bản chưa đủ để lão phu để vào mắt.

Việt Võ Đế nói xong, cái đầu bên trái của Tam Đầu Minh Xà Trượng đột nhiên lóe lên.

Cùng lúc đó, Sở Nam đã ném Long nha ra, Long nha lúc này tích tụ lực lượng so với uy năng mà lúc trước ném ra thì còn kinh khủng gấp mấy chục lần, Long nha xen lẫn trong kiếm ảnh, lặng lẽ vô thanh vô tức tiếp cận Việt Võ Đế.

Sau khi ném ra Long nha, Sở Nam cũng không đứng yên nhìn, mà phóng ra Xích dị thổ nguyên mênh mông, Xích dị Thổ bị Sở Nam ngưng tụ thành một con rồng, cắn thẳng về phía Việt Võ Đế. Sau Xích dị thổ là Bạch dị Kim, còn có dị hỏa Hàn Ngọc Lam Viêm, Thanh Tẫn Yêu Viêm, Thiên Cực Nguyên hỏa, và cả Thần Dương Lộ Hỏa vừa dung hợp, từ phía dưới Việt Võ Đế tràn lên thiêu đốt hắn. Còn ở phía trên Việt Võ Đế thì lại bị Dịch Âm Huyền Thủy và Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy của Sở Nam ngăn cản, từng thanh băng kiếm cực lớn đều tỏa định Việt Võ Đế.

Chiêu này chính là Sở Nam học được lúc ứng chiến với tám đại Võ Đế ở Ly Lan giang.

Cứ như vậy, Sở Nam tay không tấc sắt thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích giết đến Việt Võ Đế, bên trong đường kinh mạch lực lượng áp súc mười tám lớp lực lượng, đường kinh mạch Kình Thiên Nhất Chưởng, Cung Lực Quyền, Càn Khôn Nhất Chỉ, cũng tràn ngập năng lượng.

Sát chiêu tề xuất, khiến Việt Võ Đế có chút trợn mắt há mồm, lẩm bẩm:

- Xem ra ta còn xem nhẹ ngươi rồi!

Lời vừa dứt, bên trong cái đầu bên trái của Tam Đầu Minh Xà Trượng đột nhiên thổ ra kim mang, kim mang quét sạch kiếm ảnh, phá Trảm Nguyên Sát, cũng làm con rồng được ngưng tụ từ Xích dị thổ nguyên lực tiêu tán, về phần băng kiếm cực lớn trên đầu và dị hỏa hừng hực dưới chân thì hắn không quan tâm, trên người lóe lên một kiện pháp bảo màu đen, hiển nhiên là một kiện pháp bảo phòng ngự cực kỳ lợi hại.

Mà lực chú ý của Việt Võ Đế đều tập trung ở trên Long nha, Long nha mặc dù vô thanh vô tức bắn đến, cũng không phát ra uy thế kinh khủng, thế nhưng Việt Võ Đế vẫn nhạy cảm phát giác ra.

Kim mang này quả thật lợi hại, chỉ trong nháy mắt đã đem toàn bộ kiếm ảnh chém thành tương, Trảm Nguyên Sát cũng bị phá, Việt Võ Đế lập tức cảm giác khống chế được nguyên lực, lần này đắc tâm ứng thủ, Tam Đầu Minh Xà Trượng lại ngưng tụ Mộc nguyên lực mênh mông, lập lại chiêu cũ, không ngừng chém xuống Long nha, hi vọng có thể đánh rơi Long nha giống như lúc trước.

Thế nhưng, lần này lại không tạo thành bao nhiêu hiệu quả, Việt Võ Đế nhíu mày, ngưng nguyên lực trảm xuống lần nữa, kim mang chém về phía thổ long, thế như chẻ tre lúc trước bây giờ lại gặp phải chướng ngại.

Dưới một trảm này, thổ long bị phá.

Việt Võ Đế hừ lạnh một tiếng, đầu rắn bên tría lại thổ ra kim mang, kim mang lần này so với kim mang lần trước cường hãn hơn không ít, vừa xạ lên thân thể thổ long, Xích dị thổ long liền bị chém tan, trong nháy mắt, long phá.

Thế nhưng, mặc dù long phá nhưng khí tức thổ nguyên lại không diệt.

Xích dị thổ nguyên nguyên bạo xạ, không hề bay loạn, mà giống như bị khống chế bao vây Việt Võ Đế.

Lúc này, Long nha đã sắp ập đến, trong mắt Việt Võ Đế lóe lên hàn quang, trong cái đầu rắn của Tam Đầu Minh Xà Trượng thổ ra ngàn vạn dịch châu, những dịch châu này bay về phía Long nha, mỗi một điểm dịch châu chạm vào Long nha đều bạo tạc, uy năng bạo tạc cực mạnh không ngừng ngăn trở Long nha.

Dù vậy, Long nha vẫn tiến về phía trước, không dừng lại hoàn toàn.

Sở Nam nhìn thấy những dịch châu này, trong mắt cũng lộ vẻ sắc bén, sau khi những dịch châu này nổ tung, không chỉ không biến mất, ngược lại tập trung thành một dòng chảy nhỏ, quấn lấy Long nha. Sở Nam dám khẳng định, dòng nước này tuyệt đối không phải là vật thể thuộc thủy tính, ngược lại có phần khí tức thuộc kim tính, chỉ có điều là tồn tại dạng lỏng mà thôi.

Mặc dù vậy, Sở Nam vẫn không hề chậm trễ mà thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích, Long nha vẫn bắn về phía trước, chỉ có điều đã hao tổn không ít năng lượng bên trong.

Việt Võ Đế nhìn thấy Long nha bị bạo tạc mãnh liệt như vậy mà vẫn hoàn hảo như cũ thì trong lòng càng vui vẻ, lúc hắn vui mừng, hàng lông mày kiếm của Sở Nam đột nhiên nhướng lên, Long nha bỗng nhiên gia tốc, đâm lên quang quyển màu đen. Việt Võ Đế lập tức phản ứng, không chút hoảng hốt đưa tay định chộp lấy Long nha, sau đó chiếm lấy cho bản thân.

Đúng lúc này, Sở Nam quát lạnh một tiếng:

- Lưỡng bội trọng lực!

Thuận theo tiếng quát của Sở Nam, Xích dị thổ nguyên ngang nhiên siết chặt, Việt Võ Đế ngay lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ đem thân thể hắn ép xuống, giống như có gì đó giữ chặt hai chân hắn, kéo hắn chìm xuống.

Sắc mặt Việt Võ Đế đột biến, cố gắng ngưng tụ nguyên lực ngăn cản, nhưng vẫn bị kéo xuống vài mét, vẫn còn tiếp tục hạ xuống, hắn không khỏi hoảng hốt nghĩ:

- Dị thổ này có tác dụng gì?

Việt Võ Đế tự hỏi, lúc này Long nha đã đâm lên quang quyển hắc sắc.

Mặc dù Long nha đã hao tổn không ít năng lượng ẩn hàm bên trong, thế nhưng Long nha vốn rất sắc bén, bởi vậy, lúc Long nha đâm trúng quang quyển hắc sắc, liền ép xuống, càng lúc càng gần thân thể Việt Võ Đế.

Việt Võ Đế hét lớn một tiếng, Mộc nguyên lực trên người bạo thiểm, từng vòng nguyên lực khuếch tán ra, thân hình dừng lại, không bị kéo xuống nữa, thế nhưng vẫn cảm thấy cỗ lực lượng cường đại ép xuống, trạng thái này khiến Việt Võ Đế cảm thấy xuất chiêu rất bất tiện.

Sau khi thân hình ổn định, Việt Võ Đế vội vàng ứng phó Long nha, nếu như để Long nha đâm rách quang quyển phòng ngự, vậy dị hỏa bên dưới và băng kiếm bên trên sẽ giống như hung thú mà cắn xé hắn.

Việt Võ Đế lúc đầu còn xem thường dị hỏa và băng kiếm, không để nó trong lòng, thế nhưng, lúc này hắn mới cảm thấy uy năng cường hãn bên trong, khiến hắn cảm thấy tim đập mạnh, thầm nghĩ:

- Tiểu tử này tại sao lại có nhiều dị hành nguyên lực như vậy?

Nghĩ còn chưa xong thì Sở Nam đã giết đến.

Thiên Hành Cửu Bộ trong nháy mắt bước ra sáu bước, Việt Võ Đế dù có phòng bị, nhưng dưới tình uống lưỡng bội trọng lực, vẫn bị lực lượng của sáu bước ép đến thổ huyết.

Ngay lập tức, Sở Nam đánh ra Kình Thiên Nhất Chưởng và ngũ ấn chi lực, quang quyển hắc sắc một trận dao động, thiếu chút nữa bị phá, mặc dù Việt Võ Đế cố gắng ngăn cản, nhưng đã có vài giọt máu từ trên ngực giọt xuống, Long nha tiến vào thêm một xích, chỉ còn cách cơ thể hắn ba thốn.

- Lâm Vân tiểu nhi, ngươi dám đả thương ta?

- Ta không chỉ đả thương ngươi, ta còn giết ngươi!

Sở Nam dứt lời, Cung Lực Quyền lại đánh ra, lúc Sở Nam đánh ra Cung Lực Quyền, Tam Đầu Minh Xà Trượng của Việt Võ Đế lại xoay tròn, dịch thể vốn dịch chuyển trên Long nha bỗng nhiên bắn về phía mặt Sở Nam.

Đồng thời, Việt Võ Đế nhìn tốc độ bay của dịch thể quỷ dị trở nên chậm chạp, lại nhìn thấy Sở Nam dường như không hề có cảm giác trở ngại, trong lòng chợt nghĩ:

- Lưỡng bội trọng lực hẳn là trải rộng cả khu vực này, tại sao hắn lại không bị trọng lực áp chế?

Việt Võ Đế đương nhiên không biết Sở Nam đã có kinh nghiệm tại Băng Viêm đảo, sau đó lại bị Phạm Thiên Thôn Cấm Trận mà Cổ Cực Phong bố trí vây khốn, từ đó có đột phá, lưỡng bội trọng lực cũng là cái tên mà Sở Nam đặt, hắn không học bố trí Phạm Thiên Thôn Cấm Trận, cho nên không thể xuất ra lực cầm cố trong đó, nhưng Sở Nam phát hiện không có Phạm Thiên Thôn Cấm Trận thì Xích dị thổ nguyên cũng có hiệu quả tăng trọng lực, kết quả là hắn thử nghiệm không ít lần, vì vậy mới có thể khiến trọng lực của Xích dị thổ nguyên phát huy đến hoàn cảnh như bây giờ.

Sở Nam xem trọng lực ở Băng Viêm đảo là nhất bội trọng lực, lại xem trọng lực của Phạm Thiên Thôn Cấm Trận làm lưỡng bội trọng lực, hắn cũng có thể tự do hành động trong cực hạn trọng lực.

Việt Võ Đế rơi vào hoàn cảnh chiến đấu bất lợi, Sở Nam cũng không ngạnh đỡ dịch thể quỷ dị phát ra khí tức thuộc kim tính, chỉ thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích đến cực đại, tránh khỏi dịch thể quỷ dị, một chiêu Cung Lực Quyền hung hăng nện lên quang quyển hắc sắc.

Màu sắc quang quyển liền ảm đạm xuống, quyền trái Sở Nam nện Cung Lực Quyền, quyền phải lại xuất một chiêu Lực Quyền.

Mà dịch thể quỷ dị đột nhiên bạo xạ ra…

Cái đầu bên phải Tam Đầu Minh Xà Trượng đột nhiên lóe sáng…

Dịch thể quỷ dị phát tán ra kim thuộc tính, âm ầm bạo xạ, bắn thành mảnh nhỏ vô cùng.

Trọng lượng hững mảnh cực nhỏ đó giảm rất nhiều, thậm chí có thể xem như không có, bởi vậy, tác dụng của hoàn cảnh lưỡng bội trọng lực đối với chúng không quá lớn, tốc độ liền tăng nhanh, bạo xạ về phía Sở Nam.

Cũng trong nháy mắt, trên người Sở Nam xuất hiện quang quyển phòng ngự ngũ thải, Cung Lực Quyền và Lực Quyền đồng thời nện xuống.

Quang quyển hắc sắc phát ra từng trận gợn sóng, dưới hai quyền liền sụp đổ.

Cũng đúng khoảnh khắc đó, Long nha đâm vào pháp bào của Việt Võ Đế, nhưng nhất thời không thể đâm vào, khóe miệng Việt Võ Đế nhếch lên nụ cười lạnh, diện mạo cũng trở nên vô cùng hung ác, cái đầu rắn bên phải không biết bắn ra thứ gì vô hình vô sắc vô vị, chỉ thấy không trung xuất hiện năng lượng dao động.

Nó vừa chạm vào quang quyển phòng ngự ngũ thải liền đem quang quyển phòng ngự ngũ thải phá nát, nụ cười lạnh trên khóe miệng Việt Võ Đế càng đậm, chỉ nghe hắn nói:

- Thứ này của lão phu chuyển để phá quang quyển phòng ngự, chưa từng thất thủ bao giờ.

Quang quyển phòng ngự ngũ thải vừa vỡ, những dịch thể quỷ dị bạo xạ ra đều bắn lên người Sở Nam, Sở Nam đã sớm phong bế toàn bộ lỗ chân lông, cho nên những dịch thể quỷ dị kia căn bản không thể xâm nhập vào.

Hơn nữa bởi vì thân thể Sở Nam cường hãn, cho nên những dịch thể quỷ dị kia cũng không đâm xuyên hoặc hủ thực thân thể hắn.

Thế nhưng, những dịch thể quỷ dị này vẫn không tản đi, nó vốn bạo xạ lên người Sở Nam, chỗ này một ít, chỗ kia một ít, bây giờ giống như một khối nam châm bắt đầu tập trung lại với nhau, tạo thành một chất dịch thể, nhìn dạng như một con rắn bò trên người Sở Nam, giống như đang tìm nơi yếu nhược trên người hắn vậy.

Thoạt nhìn quỷ dị chí cực.

Việt Võ Đế nhìn thấy tình huống này, trong lòng càng sợ hãi, thầm nghĩ:

- Thân thể hắn không ngờ cường hãn đến như vậy, lão phu cũng không tin là Canh Kim luyện dịch không thể tạo thành chút thương hại nào đối với hắn.
Bình Luận (0)
Comment