Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 678

Tốc độ cực nhanh, ba nghìn tinh nhuệ đệ tử kia, cũng không hoàn toàn kịp phản ứng, nhưng tên đầu lĩnh kia cảm thấy nguy hiểm, lớn tiếng quát:

- Viêm lá chắn, ngăn chặn!

Do được huấn luyện, ba nghìn tinh nhuệ đệ tử sớm tạo thành phản xạ có điều kiện, cho nên, mặc dù bọn họ còn chưa có lấy lại tinh thần, cũng rất nhanh đem nham hỏa thú kéo lên ngăn cản tiến vũ phản xạ trở lại.

Hơn nữa, Nham hỏa thú còn phun ra hỏa, tạo thành tầng lửa.

Thân thể Nham hỏa thú vốn rất là cứng rắn, hơn nữa tường lửa còn có thể nóng chảy tiến vũ, làm cho phòng ngự mạnh hơn, đáng tiếc là Sở Nam dùng nước hỏa bắn ra, bắn tới tường lửa, tốc độ rất nhanh làm cho tường lửa căn bản là không kịp nóng chảy tiến vũ, chỉ thấy vòng sóng gợn hiện lên.

Tiến vũ bắn thủng tường lửa.

Ngay sau đó, bắn thủng thân thể Nham hỏa thú khổng lồ và cứng rắn, bắn vào trên người Thiên Nhất tông đệ tử.

Thoáng chốc, tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt.

Sở Nam lấy vòng xoáy nước lửa, cũng không có gì chính xác, nhưng hơn vạn mủi tên đã đem ba nghìn tinh nhuệ đệ tử hoàn toàn bao phủ.

Tư Không Vân thấy một màn kia, ánh mắt thiếu chút nữa trợn ra, hắn cũng muốn trực tiếp đi đón tiến vũ đầy trời, nhưng hắn có thể nhìn thấy hậu quả, nghĩ đến nếu để cho Lâm Vân cuốn lấy thì sẽ xuất hiện phiền toái cùng nguy cơ. Lúc này ba nghìn tinh nhuệ đệ tử, hắn không biết đã bỏ ra bao nhiêu tâm lực, còn chuẩn bị cho bọn họ đi lên chiến trường tẩy lễ.

Mà hôm nay, cứ như vậy bị giết chết như vậy.

- A ——

Tư Không Vân điên cuồng hét lên, ánh mắt căm tức nhìn Hắc Quân, đem hết thảy oán hận, cũng phát ở trên người Hắc Quân, bởi vì hắn cho rằng Hắc Quân vừa rồi nếu xuất thủ tương trợ, cho dù không thể đem Lâm Vân chém giết, cũng có thể cứu ba nghìn tinh nhuệ đệ tử kia, Hắc Quân không có ra tay, đã bị Tư Không Vân nhận định là người phản bội.

- Hắc Quân, lão phu nói cho ngươi biết, ngươi nhất định phải chết, Trang sư thúc đã rời núi!

Nghe được ba chữ "Trang sư thúc", trong đầu Hắc Quân hiện lên một đạo thiểm điện, trên mặt lập tức nổi lên vẻ sợ hãi, mà Sở Nam căn bản cũng không biết "Trang sư thúc" là người nào, tự nhiên không có sợ hãi, nhưng coi như là Sở Nam biết "Trang sư thúc", hắn ũng sẽ không sợ hãi, Huyền Vô Kỳ hắn còn không sợ, thì hắn còn sợ ai nữa đây?

Sở Nam đem sinh mệnh lực ngưng tụ ở hai mắt, hai mắt đau nhói càng lúc càng bớt đi, sau đó nhàn nhạt nhìn Hắc Quân nói:

- Ta mất năm năm, có lẽ ngươi dùng ba năm, có thể tu luyện thành.

Nhất thời, vẻ sợ hãi trên mặt Hắc Quân giảm xuống, vừa hỏi một câu:

- Thật sao?

Sở Nam nói phần lớn cũng là giả dối, hắn tùy tiện nói tu luyện ra Ngũ Hành thân thể là thật sự, nhưng Sở Nam cũng không có nói cho Hắc Quân điều kiện lớn nhất là nuốt Long đan cùng kinh mạch đứt đoạn.

Hắc Quân tất nhiên không biết, nhưng hắn vẫn tin lời Sở Nam nói, bằng không, Sở Nam làm sao có thể ở trong thời gian ngắn trở nên mạnh mẽ như thế, lần trước hắn cùng với Lâm Vân ở cổ quật chém giết, nếu không phải hắn khinh thường, Lâm Vân đã bị chết rồi. Nhưng lần này gặp lại, Lâm Vân đã có thể đem Tư Không Vân chém giết chật vật như vậy.

Lúc này thanh âm Sở Nam vừa vang lên:

- Hắc Quân, ta biết ngươi đang sợ Huyền Vô Kỳ, sợ hắn giết ngươi, nhưng ngươi nhìn ta bây giờ không phải là sống rất tốt sao? Đi theo ta, ngươi cũng không chết được.

Hắc Quân muốn nói đó là bởi vì sư bá đang bế quan tu luyện, không có thời gian quan tâm đến ngươi, nếu không, ngươi chết rồi. Nhưng Hắc Quân giật giật đôi môi, một chữ cũng không có nói ra, bởi vì mặc dù sư bá không có xuất quan, Lâm Vân bây giờ có thể sống, tuyệt đối là một kỳ tích.

Sở Nam thật giống như hiểu suy nghĩ của Hắc Quân, cười nói:

- Thiên hạ to lớn, cũng không phải chỉ có một người Huyền Vô Kỳ lợi hại, khánh quốc không có? Man tử không có? Theo ta biết, còn có một thế lực thần bí, khẳng định có tồn tại sánh vai cùng Huyền Vô Kỳ!

Hắc Quân hô hấp càng ngày càng nặng, thân thể cũng đang run rẩy, đây là Hắc Quân đang phản kháng Huyền Vô Kỳ, trong miệng còn nói:

- Ngươi bảo đảm có thể làm cho ta tu luyện thành Ngũ Hành thân thể?

- Chỉ cần ngươi theo như ta, dĩ nhiên là có thể!"

Sở Nam nụ cười càng tăng.

- Bằng hành vi của ngươi vừa rồi, ngươi còn ở lại Thiên Nhất tông nữa chính là tử lộ.

Lúc này trong đôi mắt Hắc Quân Vũ Đế, từ từ có tia sáng bén nhọn xuất hiện.

Mà Sở Nam cũng đột nhiên đem tất cả nụ cười thu liễm lại, lành lạnh nói:

- Nếu ngươi không thần phục ta, có lẽ, điều đợi ngươi chính là Thiên Nhất tông tới giết ngươi, mà ta cũng liền đem ngươi chém giết.

Vừa nói, Sở Nam chém ra Tan ra kỹ, vẫn dị kim quang trong nháy mắt đâm xuyên qua cánh tay Hắc Quân, Hắc Quân nhìn ánh sáng kia, thân thể vừa kịch liệt run rẩy.

- Sư huynh, vẫn dị kim, làm sao ngươi có?

Sở Nam nói:

- Ta có thể đâm thủng cánh tay của ngươi, là có thể đâm thủng đan điền của ngươi.

Hắc Quân gật đầu, hắn biết rõ Vẫn dị kim uy lực là như thế nào, lúc này, Sở Nam thi triển "Thiên nhai chỉ xích", trong nháy mắt, "Càn Khôn chỉ " nhắm thẳng vào mi tâm Hắc Quân, Hắc Quân cảm giác được một cổ hơi thở hủy diệt, càng thêm run sợ trong lòng, hắn xác định Sở Nam có thực lực chém giết hắn, mà Sở Nam lúc này mới trả lời vấn đề của Hắc Quân.

- Nếu như ngươi muốn Ngũ Hành thân thể, ngươi cũng có thể có!

Hắc Quân tim đập chợt tăng nhanh, trong ánh mắt biến thành ác độc, một loại người không vì mình, trời tru đất diệt.

Sau đó hơi thở bình thường lại, Hắc Quân nói:

- Ngươi muốn ta làm cái gì?

- Ha ha ha...

Sở Nam cười lớn, hắn ban đầu còn không nghĩ tới, có thể lừa dối một tên Vũ Đế như vậy, là cứng mềm đều bày ra làm cho Hắc Quân đối với Ngũ Hành thân thể khát vọng càng lớn.

Sở Nam cười, không chỉ là lừa dối Vũ Đế, hơn nữa nói rõ, Thiên Nhất tông cũng không phải là bền chắc như thép, cũng không phải là Huyền Vô Kỳ nắm giữ hết thảy, có người thứ nhất phản bội thì người thứ hai, người thứ ba...

- Xem ra không phải là không có người phản bội, chẳng qua là chưa đủ người phản bội!

Sở Nam nhẹ giọng, Hắc Quân Vũ Đế cung kính, thật ra thì trong lòng của hắn, cũng có chú ý khác.

- Thật ra là lão phu có thể thần phục ngươi một tiểu bối như vậy? Chờ lão phu tu luyện thành Ngũ Hành thân thể, hừ, thù mới hận cũ đều tìm ngươi tính sổ, lúc đó ngươi làm đầy tớ cho lão phu đời đời kiếp kiếp, lão phu muốn đệ nhất thiên hạ, đệ nhất thiên hạ! Bất kỳ người nào dám châm chọc cười nhạo lão phu, đều phải chết!

Thời điểm Hắc Quân thầm nhủ trong lòng, ánh mắt còn nhìn lướt qua Tư Không Vân.

Tư Không Vân nhìn Hắc Quân cung kính với Sở Nam, trong đôi mắt tức giận đến mức tận cùng, hắn vô lực gầm lên, sau đó không ngừng đuổi tử khí, vừa nghĩ hậu quả Hắc Quân đầu hàng Lâm Vân.

Thiên Nhất tông thành lập cho tới nay, xuất hiện người đầu hàng như Hắc Quân, tuyệt đối là người thứ nhất.

Mà có người dẫn đầu, vậy sau này...

Tư Không Vân cũng nghĩ giống như Sở Nam, biết hậu quả nghiêm trọng, nhưng Tư Không Vân không biết, trước Hắc Quân còn có đệ tử Thiên Nhất tông đầu hàng Sở Nam.

Thiên Nhất tông đệ tử phía dưới, nhìn Hăc Quân đầu hàng, Thiên Nhất tông Vũ Đế cường giả, hướng địch nhân thần phục.

Bọn họ khiếp sợ trong lòng, không cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả, Thiên Nhất tông đệ tử cao quý tôn vinh, nhưng cũng có một ngày đầu hàng, hơn nữa còn là Vũ Đế; bọn họ nhìn lại núi thây biển máu, tâm kiên định đột nhiên rối loạn.

Hắc Quân đầu hàng, Sở Nam lạnh lùng nói:

- Giao ra một giọt máu huyết!

- Dạ?

Hắc Quân nghi ngờ, Sở Nam không giải thích, chỉ thì thầm nói:

- Ba!

- Hai!

Hắc Quân vẫn không giải thích được, cũng hiểu được hẳn lên làm như thế nào, ở trước mặt Sở Nam giao ra một giọt máu huyết.

Sở Nam đã khống chế Huyễn ngộ, lần này khống chế Hắc Quân, đơn giản hơn nhiều.

Chỉ chốc lát sau, một đạo dấu ấn đột nhiên ra trong óc Hắc Quân.

Nhất thời, Hắc Quân hoảng sợ.

Nơi xa, Tư Không Vân hô to:

- Khởi động đại trận!

Hắc Quân Vũ Đế nhìn Sở Nam, ở đây có một đạo dấu án hiện tại trong đầu của hắn, Hắc Quân Vũ Đế cũng rất hiểu, hôm nay, viecj sống chết của hắn không phải do làm chủ rồi, tất cả đều nắm giữ ở trong tay Lâm Vân.

Nhất niệm, có thể làm cho hắn sinh, cũng có thể làm cho hắn chết.

- Lâm Vân tại sao có thể có thần bí công pháp như thế? Trên người hắn rốt cuộc còn có cái bí mật gì?

Hắc Quân Vũ Đế hiện lên rất nhiều ý niệm, bao gồm loại khống chế này có thể giải trừ hay không, tỷ như tu vi đến cảnh giới nhất định, là không có hiệu quả hay không.

Nhưng trên mặt Hắc Quân, nhìn Sở Nam càng cung kính hơn.

Cũng chính bởi vì Hắc Quân cung kính, rơi vào trong mắt Tư Không Vân, Tư Không Vân biết Hắc Quân thật sự muốn làm phản đồ rồi, kết quả là, hắn cũng liều mạng rồi, trực tiếp bóp nát một khối ngọc bội, sau đó khởi động đại trận.

Ngọc bội mới vừa bóp nát, một đạo hắc quang rơi xuống đất, sâu trong lòng đất Thiên Cực sơn, lập tức nổi lên biến hóa.

Thanh âm của Tư Không Vân mới vừa vang lên, Hắc Quân sắc mặt đại biến, tựa hồ nhớ ra cái gì đó, sau đó nhìn Sở Nam nói:

- Ngăn cản hắn, nhất định phải ngăn cản hắn, không thể để cho khởi động đại trận.

Hắc Quân Vũ Đế mặc dù hiểu rõ sinh tử của mình ở trong tay Sở Nam, nhưng hắn không giống Vô Không lão tổ, xưng Sở Nam làm Tôn chủ.

Sở Nam không có để ý, hắn lừa dối Hắc Quân, chính là muốn lợi dụng Hắc Quân, từ mỗi một phương diện mà nói, hắn có thể để cho Hắc Quân Vũ Đế đầu hàng, cùng hắn lên Thiên Nhất Sơn chém giết.

Nghe được giọng nói của Hắc Quân kinh hoảng, Sở Nam cũng không có lơ đễnh, Thiên Nhất tông chiếm lấy Bắc Tề quốc nhiều năm như vậy, tự nhiên không thể đơn giản như thế, nội tình nhất định rất là thâm hậu, lại thêm Sở Nam đã được nhìn thấy "Đại Ngũ Hành tuyệt sát trận" lợi hại, cái trận pháp này nếu được khởi động, khẳng định cũng rất là sắc bén.

Cho nên, sau khi Hắc Quân lên tiếng, Sở Nam nhìn Hắc Quân nói:

- Xuất thủ, trước hết giết hắn!

Vừa nói, Sở Nam thi triển "Thiên nhai chỉ xích", chạy thẳng tới Tư Không Vân, Hắc Quân theo sát phía sau. Tư Không Vân nhìn Hắc Quân, đối với sự phẫn nộ của hắn so với Sở Nam còn giận hơn, nếu không có "Tử khí" cùng "Ma xài chi vẫn" kiềm chế, để cho hắn không phát huy ra thực lực chân chính, Hắc Quân chính là sơ giai Vũ Đế, ở trước mặt hắn, ngay cả gợi chút bọt sóng cũng không nổi, nhưng hiện tại, Hắc Quân uy hiếp đối với hắn, cũng không nhỏ.

Tư Không Vân cười lành lạnh nói:

- Đã muộn rồi, Chân Vũ Bát quái trận đã bị rời đi, các ngươi cũng bị Chân Vũ Bát quái trận vây giết đi.

Còn chưa có nói xong, phía dưới đã có tiếng kêu truyền đến, những tiếng kêu thảm thiết, là từ Thiên Nhất tông đệ tử bộc phát ra.

Nhất thời, Thiên Cực sơn bắt đầu băng liệt, có hắc vụ từ trong cái khe khuếch tán ra ngoài, trong nháy mắt tràn ngập, âm phong trận trận, chung quanh mờ ảo vô cùng, những thứ này, đối với Sở Nam mà nói, còn không có bao nhiêu ảnh hưởng, bởi vì hai mắt của hắn, còn đang đóng chặt lại.

Ở trên đỉnh Thiên Cực, còn có hàng vạn đệ tử Thiên Nhất tông, giờ phút này cũng bị vây ở bên trong Chân Vũ Bát quái trận, lúc này muốn ra cũng không ra được, trên Thiên Cực sơn băng liệt, lập tức cắn nuốt không ít tánh mạng người. Đây cũng là do lúc trước Tư Không Vân do dự, khi hắn chưa dùng đến Chân Vũ Bát quái trận, hắn cho rằng Thiên Nhất tông đệ tử cùng hắn, đủ để cầm giữ Lâm Vân.

Nhưng hắn không ngờ tới, Tư Không Vân còn không có cùng Thiên Nhất tông đệ tử tới để bao vây Lâm Vân, thì đã bị vây vào hoàn cảnh xấu.

Tư Không vân rất rõ ràng, Thiên Nhất tông đệ tử phía dưới, có thể còn sống sót sẽ không có mấy, nhưng lúc này hắn lại không thể không làm như vậy, hắn muốn chém giết Lâm Vân, chém giết phản đồ Hắc Quân, còn có Thanh Phượng ẩn ở trong bóng tối, Tư Không Vân trong lòng tự an ủi mình:

- Những người này, thấy được Hắc Quân đầu hàng, nhất định sẽ sinh ra nhị tâm, nếu như vậy, còn không bằng giết bọn họ sạch sẻ, sau đó Thiên Nhất tông chiêu thu đệ tử, còn không dễ dàng hơn sao? Huống chi, tinh anh đệ tử, mới thật sự là đệ tử Thiên Nhất tông.
Bình Luận (0)
Comment