Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 997

Nhất thời, một cỗ đau đớn truyền khắp toàn thân, Tiểu Tinh cắn chặt răng, không để phát ra chút tiếng kêu nào. Những người theo sau Tiểu Tinh nhìn thấy Tiểu Tinh thống khổ như thế đều phẫn nộ, muốn xông vào bên trong gian phòng.

Thế nhưng Tiểu Tinh lại quát lạnh:

- Đứng lại, không kẻ nào được lộn xộn, nuốt đan dược đi!

- Tộc trưởng, đan dược này…

- Các ngươi muốn trở nên mạnh hơn, không muốn trở thành “đồ chơi” thì hãy nuốt đi!

Tiểu Tinh vô cùng quyết đoán, nàng biết mình đã không còn đường quay đầu nữa, chỉ có thể đi tiếp. Tiểu Tinh cố nhịn cho đến khi trôi qua thời khắc thống khổ vừa rồi, lập tức cảm thấy trong thân thể tràn ra một cỗ lực lượng, so với lực lượng mà đại nhân giao cho hoàn toàn bất động, cỗ lực lượng này là do bản thân tạo ra, là lực lượng thuộc về chính nàng.

Bị Tiểu Tinh bắt ép, 3000 người vừa nuốt Tăng Thể Đan vào, nhất thời tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng vang lên.

Sở Nam cũng không quan tâm đến tình huống bên ngoài phòng, hắn vẫn tiếp tục luyện chế Tăng Thể Đan, phẩm chất của Tăng Thể Đan vẫn chưa đạt đến mười điểm. Suốt một ngày một đêm vừa rồi, Sở Nam đã luyện chế ra gần vạn viên Tăng Thể Đan.

Cũng may lúc trước Sở Nam bởi vì muốn luyện đan cho nên đã chuẩn bị không ít những thảo dược bình thường này.

Mục tiêu tiếp theo của Sở Nam chính là luyện chế Tẩy Tủy Đan.

Mà 3000 tộc nhân của Thỏ Ngọc tộc dưới sự cỗ vũ của Tiểu Tinh, tất cả đều vượt qua được thống khổ của Tăng Thể Đan. Sau khi Niết Bàn trọng sinh, 3000 người tất nhiên đều cảm thấy thân thể gầy yếu của mình đã có biến hóa, cảm giác được lực lượng khổng lồ trong cơ thể.

Lúc này, bên trong gian phòng lại bay ra một bản vũ kỹ, rơi vào tay Tiểu Tinh, tiếp đó âm thanh Sở Nam lại vang lên:

- Tu luyện theo đó, trong vòng mười ngày, nếu như không có đại sự thì đừng đến quấy rầy ta!

Tiểu Tinh cuồng hỉ, vội vàng cung kính rời đi.

Cùng lúc đó, tộc trưởng Thương Lang tộc là Thương Lang Bá Nghiệp đang tức giận vô cùng, lập tức hạ lệnh, lệnh cho Nhị trưởng lão và Lục trưởng lão mang theo một vạn dũng sĩ Thương Lang tộc đi diệt Thỏ Ngọc tộc.

Thỏ Ngọc tộc vốn là một tộc yếu nhược, điều này vốn đã ăn sâu vào đầu tất cả mọi người tại đại lục Đồ Đằng.

Cho nên, tộc trưởng Thương Lang Bá Nghiệp của Thương Lang tộc mới xem cái chết của Cửu trưởng lão là ngoài ý muốn, cho rằng một vạn dũng sĩ Thương Lang tộc là đủ đem đám tộc nhân của Thỏ Ngọc tộc diệt sạch.

Từ nơi ở của Thương Lang tộc đến nơi ở của Thỏ Ngọc tộc, với tốc độ của Thương Lang dũng sĩ thì chỉ cần mười ngày là đủ.

Tiểu Tinh sau khi có được vũ kỹ của Sở Nam, liền dựa theo những đồ hình bên trên, ngày đêm miệt mài tu luyện, không dám lười biếng chút nào, đây chính là cơ hội duy nhất để Thỏ Ngọc tộc của nàng có thể đứng lên, nàng nhất định phải nắm bắt, cố gắng nắm bắt.

Vũ kỹ mà Sở Nam đưa cho nàng chính là do Sở Nam dựa theo lời của Tiểu Tinh, đặc biệt thiết kế cho Thỏ Ngọc tộc, tổng cộng có chín thức. Bề ngoài thì chín thức này thoạt nhìn đơn giản, nhưng uy lực lại không tầm thường. Nếu như thật sự muốn luyện đến tận cùng thì cũng không phải đơn giản.

Những ngày qua, Sở Nam không nhắm mắt lấy một lần, cũng không nghỉ ngơi, thậm chí chỉ một phút, ngoại trừ luyện đan vẫn là luyện đan.

Nếu nói luyện đan là một chuyện buồn tẻ thì đối với Sở Nam mà nói, nó không có chút buồn tẻ nào, những thứ này há có thể so sánh với những thống khổ như muốn lấy mạng người kia sao?

Lại nói, Sở Nam muốn luyện "Trường Thọ Đan" cho cha mẹ, tất nhiên là có động lực mười phần, tinh thần bách bội.

Hơn nữa, luyện chế đan dược đối với Sở Nam mà nói cũng có chỗ tốt không nhỏ, đặc biệt là phương diện khống chế lực càng nâng cao thêm một bước. Mà ngay cả thần niệm bị hắc động thôn phệ cũng dần dần tái sinh.

Chỉ có điều khiến Sở Nam có chút buồn bực đó là bất luận hắn khống chế tinh chuẩn thế nào thì vẫn không thể luyện đan dược đến cảnh giới mười điểm, tối đa chỉ có thể đạt tới chín điểm, Sở Nam vừa luyện chế Tẩy Tủy Đan lại vừa đau khổ suy tư.

Sở Nam không biết rằng, tại đại lục Thiên Vũ, cho dù Luyện Đan Sư có thể đem đan dược luyện đến chín điểm cũng đã là Luyện Đan Sư đỉnh cấp rồi, về phần Luyện Đan Sư có thể luyện đến hơn chín điểm cũng là thuộc về nhóm phượng mao lân giác rồi.

- Chỉ còn thiếu một chút nữa, rốt cuộc là thiếu sót ở đâu?

Sở Nam lại lần nữa vô cùng thuần thục đem dược thảo Tẩy Tủy Đan theo thứ tự bỏ vào một lò luyện đan bình thường lơ lửng giữa không trung, hỏa diễm bên dưới lò luyện đan vẫn được khống chế tốt.

Linh dược hóa nước, nước dung hợp, sau đó ngưng tụ thành đan, trong đầu Sở Nam bất chợt lóe lên một đạo linh quang, thầm nghĩ:

- Đan dược cho dược thảo luyện chế mà thành, trong quá trình luyện chế, sinh mệnh lực của dược thảo đã bị hao hết, đan dược luyện ra mặc dù có hương vị đan dược, nhưng lại không có cảm giác sinh cơ, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân khiến đan dược không đạt đến cảnh giới mười điểm sao?

Có nghi vấn đó, Sở Nam liền đem sinh mệnh lực tiến vào trong lò luyện đan, sinh mệnh lực vừa tiến vào, thoáng cái liền dung hợp vào trong đan dược.

Ngay lập tức, đan thành.

Lấy đan ra lò, Sở Nam vừa nhìn, khóe miệng bất giác nhếch lên nụ cười vui vẻ, Tẩy Tủy Đan lúc này sinh cơ dạt dào, đúng là hoàn mỹ vô khuyết.

Đột nhiên, thân ảnh tiểu Hắc lướt đến, trực tiếp đem Tẩy Tủy Đan của Sở Nam nuốt vào bụng, sau vài tiếng “ực ực” vang lên, vẻ mặt đầy bộ dáng hưởng thụ mà nói với Sở Nam:

- Phụ thân, ăn ngon thật, người phải luyện nhiều một chút.

- Chỉ cần ngươi thích, muốn bao nhiêu ta cũng luyện được!

- Phụ thân là người tốt nhất trên đời.

Nghe thấy lời tán dương của tiểu Hắc, Sở Nam liền dở khóc dở cười, nếu như Sở Nam là người tốt thì Đế Tôn và Hoàng Phủ Diệp ở đại lục Thiên Vũ, có đánh chết bọn hắn cũng không đồng ý.
Bình Luận (0)
Comment