Dịch: trongkimtrn“Đúng thật là cơ chế truyền tống* ư!?” Grimm thấy hoa mắt, xuất hiện ở một địa phương xa lạ, chỉ là khoảng cách truyền tống khoảng mười mấy ngàn mét, cũng không phải quá xa, nên hắn cũng không cảm thấy khó chịu gì.
(*) Biên: Cụm từ "Truyền tống" hay được dùng trong truyện Tiên hiệp, nó chỉ về cơ chế di chuyển tắt từ một nơi cố định này sang một nơi khác (có vị trí cụ thể hoặc không) một cách nhanh chóng bằng đường hầm không gian-thời gian. Các bạn có thể tham khảo thêm thuyết bước nhảy Alpha, Lỗ Giun, Lỗ Sâu… trong Vật lý học, Vũ trụ học.“Hả?”
Grimm quay đầu, từ địa phương cách hắn khoảng chừng hai ngàn mét mà hắn cảm ứng được, tựa hồ còn có một chỗ bí cảnh khác có Ma lực ba động. Hắn vui mừng, không hề che giấu, cứ để mặc dao động ấn ký phát ra dao động cuồng bạo như Mặt Trời, sau đó hắn trực tiếp gọi ra con dơi Phong nguyên tố, rồi lao về phía bí cảnh kia.
Cung lúc đó, trên mình con dơi, Grimm cầm cây Ma pháp trượng mới thu được mà bắt đầu tìm hiểu.
Một lát sau, hắn lộ ra thần sắc thất vọng.
“Cây Ma pháp trượng này chỉ đơn giản phong ấn một cái vu thuật Lôi Đình
(Sấm sét), có cường độ công kích khoảng chừng 35~45 độ, mang đặc tính là tốc độ nhanh, tất nhiên kèm theo hiệu quả xuyên thấu làm tê liệt, có tác dụng hỗ trợ công đối với vu thuật nguyên tố khác.” Lắc đầu, đối với Grimm thì cây Ma pháp trượng này không có một chút xíu tác dụng nào: “Ở học viện giá của nó chắc tầm khoảng 350~450 Ma thạch đi, còn không bằng việc giết một tên vu sư học đồ!”
Chỉ là, nếu vu sư học đồ khác nắm giữ cách tạo ra Ma pháp trượng này với số lượng nhiều, thực lực thể hiện ra của người đó hẳn có thể được nâng cao. Đồng thời, vu thuật Lôi Đình bên trong nó có đặc hiệu xuyên thấu làm tê liệt, bất kể là trong việc giết kẻ yếu hay muốn thoát khỏi tay cường giả, đều thu được hiệu quả không thể tưởng được.
Cân nhắc đến những người khác trong tiểu đội của mình, hắn vẫn tiếp tục bay về phía bí cảnh.
Một lát sau, Grimm đi tới nơi bí cảnh đã cảm ứng trước đó. Dưới tình cảnh cẩm thấy sự khuếch tán dao động ấn ký cường đại của hắn, mấy chục người đã ở nơi này tụ lại với nhau căng thẳng nhìn vào hắn.
Nhảy xuống con dơi Phong Nguyên tố, với bộ dáng mái tóc quăn màu vàng kim tung bay cùng với dây chuyền Nhạc Chi Tuyền ở trước ngực, đường vân hoa văn màu tím trên tấm mặt nạ trắng, khuôn mặt thật bị ẩn dấu, hai chân Grimm đứng vững vàng sau khi tiếp đất, làm cho hắn có mấy phần phong thái “Uy thế cương giả” trong truyền thuyết.
“Là ngươi!”
Một thanh âm phía đối diện truyền đến, kèm theo là bộ mặt không thể tin nổi. Người phát ra thanh âm này cao khoảng một mét tám lăm, mái tóc vàng óng được bối lên, râu quai nón thô ráp đầy mặt, lồng ngực rộng lớn rắn chắc, mơ hồ có thể thấy một ít lông ngực màu đen.
Người này không phải ai khác, chính là kẻ theo đuổi Rafi, Amy Sada, cũng là một trong ba người đầu lĩnh trong đám người trên mặt đất lúc này. Ở bên cạnh y còn có hai thành viên xa lạ trong Huyết Phàm liên minh.
“Amy Sada.”
Nhàn nhạt đáp một tiếng, Grimm cũng không quá để ý đến việc y đã từng thất lễ với hắn, bởi hắn thấy rằng, người này tuy rất phiền, nhưng trong lòng người này lại yêu tha thiết Rafi hơn chính hắn. Mà chuyện Rafi sỡ dĩ lựa chọn Grimm, chỉ chứng minh một điều là hắn là người may mắn thôi
(Số hưởng), trong nháy mắt bị Rafi tóm lấy lúc tim đập thình thịch kia…
Hơn nữa, hắn cũng sẽ không ngốc nghếch đi bới móc khiêu khích kẻ căm thù chính mình, người đứng đầu đội ngũ mấy chục vu sư học đồ, điều này có khác gì việc ngu xuẩn đi tìm chết đâu.
Grimm đi thẳng tới trước cái cây Ác Mộng Labrador đang thủ hộ nơi này, cao giọng nói: "Ngươi có thể nói cho ta biết điều kiện tiến vào bí cảnh không?"
Xa xa, những người xung quanh nhìn hắn như đang nhìn người điên, hắn vậy mà lại đi nói chuyện với con quái thú ăn thịt người! Thậm chí có người hưng phấn thầm nghĩ, tốt nhất là cây Ác Mộng Labrador trực tiếp giết hắn thì càng tốt.
Nhưng mà kết quả nhận được là một màn khiến bọn họ há hốc như muốn rớt cả cằm, cái cây Ác Mộng lại thực sự nói chuyện!
“Trí tuệ và thực lực. Thực lực của ngươi đã đủ, chẳng qua là ngươi đã tiến vào một bí cảnh khác rồi, cho nên không có cách nào tiến vào thêm lần nữa.” Cái cây Ác Mộng này nhỏ hơn một chút so với cái cây Ác Mộng trước đó mở miệng nói.
“Ủa, vậy sao…!?” Sau khi cúi đầu suy nghĩ một chút, Grimm đột nhiên nói: “Nếu ta cứ muốn mạnh mẽ xông vào thì sao đây?”
Cây Ác Mộng đung đưa cành cây, chậm rì rì đáp: “Ngươi đã hiểu lầm, ta chỉ phụ trách sàng lọc vu sư học đồ hợp lệ, sẽ không ngăn cản ngươi. Nếu ngươi muốn thì cứ tùy ý xông vào.”
Nói xong, cái cây này thực sự thu lại các cành cây, nhường ra một con đường cho hắn đi qua.
Grimm lộ ra thần sắc suy tư, thoáng do dự, rồi lập tức đi về căn phòng nhỏ trong bí cảnh.
"Chờ một chút!" Đột nhiên, Amy Sada ở xa xa vội cắn chặt hàm răng, tựa hồ là vì y mạnh mẽ khống chế tâm tình của bản thân, đứng ra hô lớn với Grimm: "Ta phải biết được, ta vì sao lại thua ngươi, tại sao Rafi sẽ chọn ngươi!?"
Nói xong, bắp thịt của Amy Sada bất chợt bắt đầu cuồng bạo nổi lên, tựa hồ trong đó cất chứa sức mạnh sắp bùng nổ. Đồng thời miệng y mở rộng lộ ra hai cái nanh, bộ lông màu đen bắt đầu từ trong thân thể phun trào hiển hiện ra, trong nháy mắt đúng là y từ một nhân loại đã biến thành một con dã thú hung ác.
“Là loại vu thuật huyết thống Cự Viên* Tinh Tinh à?” Grimm dùng ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn, không hề động dung chút nào.
(*) Con khỉ lớnLúc này, hai người đồng bọn trong Huyết Phàm liên minh ở bên người Amy Sada kinh hô: "Amy Sada, ngươi điên rồi, ngươi căn bản không phải đối thủ của hắn. Gía trị ấn ký của hắn quá mạnh!"
"Đừng đi! Hắn sẽ giết chết ngươi đó!"
Đối mặt hai đồng bạn đang khuyên bảo, với ánh mắt ướt át, y hô lớn: "Các ngươi không cần lo! Vì Rafi, ta đồng ý trả giá tất cả, cho dù Rafi lựa chọn người đàn ông này, ta cũng tôn trọng cô ấy. Nhưng, ta phải biết tại sao Rafi chọn hắn!?"
Nói xong, Amy Sada cuồng bạo hú lên một tiếng, giống như dã thú nguyên thủy không có bất kỳ lý trí nào, cho dù trong phạm vi mấy cây số đều có thể nghe thấy tiếng hú đinh tai nhức óc này. Hai cái cánh tay tráng kiện ầm ầm vỗ vào lồng ngực của mình, phát ra tiếng động tùng tùng tùng nặng nề. Không một ai hoài nghi sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong đôi cánh tay tráng kiện cánh tay to lớn kia.
Ầm một tiếng, hai tay của y chống trên mặt đất, nhất thời tạo ra hai cái hố nhỏ, y hét lớn: "Đánh đi, Grimm, ta muốn cùng ngươi đường đường chính chính quyết đấu như hai người đàn ông!"
Thời khắc này, tất cả mọi người đều nín hơi nhìn Grimm, không ít người trong mắt ngầm có ý chờ mong, hi vọng thằng ngu Amy Sada này có thể kiểm tra sâu cạn của người trước mặt.
Grimm dừng bước chân đang đi về bí cảnh, chậm rãi xoay người, dừng một lúc, mới nói khẽ: "Thật vô vị...!"
Con ngươi của Amy Sada đã biến thành cự viên co rụt lại, y không dám tin tưởng nhìn Grimm, không tin hắn lại có thể nói ra những lời đó.
"Vu sư không phải kỵ sĩ, cũng không phải dã thú, mà là một sinh vật biết lợi dụng trí tuệ trong chiến đấu. Quyết đấu mà ngươi đề cập với ta là thứ gì? Đúng là vô vị..." Dừng một chút, Grimm nói tiếp: "Vì Rafi sao, nguyên nhân cô ấy lựa chọn thì chỉ mình cô ấy biết, ta chỉ may mắn hơn người khác mà thôi. Lẽ nào ngươi cho rằng, Rafi bởi vì sức mạnh vũ lực mới chọn ta? Không... Ta hiểu rõ cô ấy, cô ấy có dục vọng sỡ hữu khống chế
(nắm trong tay) cực lớn, thời điểm mà cô ấy phát hiện ta mạnh hơn cô ấy, cũng chính là thời điểm hết thảy tình cảm giữa hai người chúng tôi kết thúc."
Grimm không có ý xuất thủ, bởi vì hắn không biết sau khi mình thật sự giết chết Amy Sada, Rafi có thể không cao hứng hay không. Bất tri bất giác, địa vị Rafi ở trong lòng hắn đã phi thường trọng yếu, hắn không muốn để cho Rafi vì chuyện như vậy mà khổ sở.
Amy Sada ngơ ngác đứng tại chỗ thật lâu, nhìn cảnh Grimm đi xa, trong đôi mắt y vậy mà xuất hiện một chút nước mắt.
Yêu càng sâu, khi bị tổn thương lại càng nặng. Không người nào có thể lý giải người vu sư học đồ có chút lỗ mãng này, đến cùng vì sao lại yêu người kia sâu đậm như vậy, yêu Độc Thiệt (ác miệng) nữ vương khiến không ít người e ngại, căm ghét như thế!? Lẽ nào chỉ là bởi vì hào quang, bề ngoài xinh đẹp của cô ta? Nếu thật sự là thế, một người đàn ông căn bản sẽ không bị thương sâu nặng như vậy.
Hai đồng bạn bên người Amy Sada thở phào nhẹ nhõm, liếc nhìn con đại tinh tinh đang đau xót gần chết, yên lặng lắc lắc đầu, thở dài một cái.
Ở bên khác, Grimm căn bản không quá để trong lòng sự tình về Amy Sada, chỉ chậm rãi đi về bí cảnh ở đằng trước. Cảm thụ ba động ảnh hưởng mơ hồ đối với pháp thuật của mình trong đó, thân thể hắn chợt bắt đầu run rẩy theo bản năng, tựa như là cỗ Ma lực ba động kia đang cảnh báo hắn.
"Ba động này, hoàn toàn khác với ba động Ma lực của vu sư học đồ. Nó vậy mà bắt đầu có một chút liên hệ thật sự lạ lùng cùng năng lượng tự nhiên xung quanh, áp chế chính mình, đây chính là sức mạnh của vu sư sao?" Theo khoảng cách càng ngày càng gần, loại ba động kỳ diệu kia cũng càng ngày càng mãnh liệt, thân thể Grimm run rẩy thấp thỏm theo bản năng cũng càng lúc càng lớn.
Grimm có cảm giác, nếu lúc này triển khai vu thuật nguyên tố ở trong loại ba động này, lực lượng ba động mà vu sư học đồ vốn có thể khiêu động
(nạy, bẩy) đòn bẩy là chín, thì nhiều nhất chỉ có thể duy trì tới sáu thôi. Trái lại, nếu Ma pháp trận nguyên tố cơ sở có năng lượng là năm, lại tựa hồ như chịu ảnh hưởng cực nhỏ từ loại ba động này.
Chậm rãi duỗi ra một cánh tay, hắn muốn kéo ra cánh cửa phòng bí cảnh. Nhưng vào thời điểm bàn tay run rẩy của hắn cách cửa phòng không tới ba centimet, theo một trận ba động kỳ diệu kia điên cuồng bạo phát, tựa hồ là cảnh báo lần cuối cùng cho Grimm, nếu hắn thật sự đụng vào bí cảnh, sẽ phải chịu sự trừng phạt tới từ vu sư.
Dừng lại đủ lại mười mấy giây, Grimm chậm rãi thu cánh tay về, thân thể vững vàng nhớ kỹ loại ba động kỳ diệu này, sau đó hắn nhanh chân rời đi.
Trong lòng hắn mơ hồ suy đoán, chẳng lẽ, quái lực uy hiếp phát ra từ ấn ký trên trán của hết thảy vu sư học đồ, chính là sự đơn giản hoá của loại ba động kỳ diệu kia bắt nguồn từ sức mạnh vu sư? Loại sức mạnh này, tựa hồ là lực lượng Linh Hồn, còn có lực lượng ức chế của tự nhiên vạn vật, điều này tuyệt đối là lực lượng tri thức vu thuật cao thâm mà vu sư học đồ khó có thể lý giải được.
Mãi đến tận khi thân ảnh Grimm hoàn toàn biến mất, tất cả mọi người ở chỗ này mới thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì dao động ấn ký của hắn thực sự quá mạnh, thậm chí khiến cho bọn họ không có dũng khí tấn công.
Lúc này, một ít vu sư học đồ có tâm tư linh hoạt đi tới trước cây Ác Mộng Labrador, thử nói chuyện với nó, nhưng mà đáp lại bọn họ chỉ là những công kích vô tình. Xem ra, đối tượng muốn nói chuyện với cây Ác Mộng cần thỏa mãn điều kiện, khả năng cao nhất chính là vu sư học đồ có giá trị dao động ấn ký đến ba mươi.