Vũ Toái Hư Không

Chương 301

- Ngươi đã quá coi thường kỹ thuật chế tạo cơ quan của Mặc gia. Từ lúc hai mươi tuổi, ta đã có thể phỏng chế hệ thống Thuận Phong Nhĩ của Lạc Nhật Chiến Thần! Ta cũng nghe được, nghe được tất cả …
Mặc Ly khóc lớn, nói:
- Mặc gia truyền thừa ngàn năm, thế nhưng hôm nay lại nối giáo cho giặc, thành một đám tay sai của súc sinh, Ba Hách, nạp mạng đi…
Vài kiện cơ quan chiến khí theo người nàng bắn ra, lao thẳng tới Ba Hách. Tuy nhiên vì giới hạn của sân bãi, trận chiến đấu này không thể diễn được, cho nên màn thứ hai kết thúc như vậy.
- Thấy chưa, đây chính là tổ tiên của ta, Ba Hách thánh nhân.
Trong lúc đổi phông diễn, Cơ na cực kỳ hứng thú khoe với Trầm Côn
- Nếu không có tổ tiên của ta lừa Mặc Ly thì cũng sẽ không có Đoạt Nhật Lâu này.
Trầm Côn cười híp mắt, gật gật đầu, hắn nhớ rõ rằng Mặc Ly khi còn sống bị lừa thật thảm, nàng nhất định sẽ hận không thể giết sạch người của Ba gia.
- Đệ tam màn, huyết đồng.
Sau tiếng giới thiệu, sân khấu lại tiếp tục được mở ra.
Trải qua trận chiến trên đỉnh núi, Ba Hách chết trận, nhưng Mặc Ly cũng thân đầy máu tươi, thất tha thất thểu chạy vào Vu Hải thành. Dưới Đoạt Nhật Lâu, các thành viên của Mặc gia đang chúc mừng công trình thuận lợi thành công thì thấy gia chủ chật vật đi đến, một gã tráng hán vội vàng chạy đến dìu lấy nàng và nói.
- Nương, là ai đánh ngài bị thương?
- Ba Hách!
Mặc Ly ngã vào lòng nhi tử, nghiến răng nghiến lợi hô lên một cái tên.
- Ba Hách thánh nhân?
Tráng hán ngẩn người, vẻ mặt khó tin nói.
- Nương, chúng ta muốn gia nhập Hoàng Kim Huyết Tộc, thánh nhân sao lại làm vậy?
- Hắn không phải là thánh nhân, hắn ngay cả heo chó cũng không bằng, là một tên lừa đảo, súc sinh.
Mặc Ly cố sức đúng lên, hướng về toàn bộ Mặc gia tinh anh hét lớn
- Ta Mặc Ly hổ thẹn với liệt tổ liệt tông Mặc gia, có mắt như mù, đi tin tưởng một tên lừa đảo ngay cả heo chó cũng không bằng, sai lầm lớn nhất đã xảy ra,chúng ta không thể tiếp tục sai thêm nữa! Lập tức dỡ bỏ toàn bộ Đoạt Nhật Lâu, ngay lập tức!
- Nương!
Tráng hán kinh hãi nói
- Bây giờ trong thành Xuất Vân này, binh mã của Hoàng Kim Huyết Tộc không dưới bốn mươi vạn, cường giả võ hoàng cũng có hơn ba mươi người, nếu đi hủy Đoạt Thành Lâu, Mặc gia chúng ta … còn có đường sống sao?
- Cho dù chết, cũng không thể trở thành tội nhân của Viêm Hoàng!
Mặc Ly hướng tới Đoạt Nhật Lâu đi đến, mở ra một cơ quan then chốt, đó chính là hệ thống tự bạo của Đoạt Nhật Lâu. Chỉ cần ấn vào nó, Đoạt Nhật Lâu sẽ lập tức nổ mạnh, giúp cho Cửu Châu Chân Long cũng thoát khốn. Nhưng đúng vào lúc ngón tay của Mặc Ly chạm vào cái nút thì … một thanh băng lãnh chủy thủy đã đặt lên hậu tâm của nàng
- Nương, chúng ta đã sai rồi, vậy sai thêm cũng không sao, trở thành gia tộc Hoàng Kim thứ mười ba cũng không phải là một lựa chọn tồi.
Mặc Ly nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, ngơ ngác nhìn đứa con do chính mình sinh ra:
- Ba Hách nói các ngươi đã ăn Hoàng Kim Thịnh Yến, đó là thật sao?
- Chúng con đã.
Tráng hán cúi đầu nói. Lại có thêm một phụ nữ trung niên đi tới, cười nói:
- Nương, Hoàng Kim Huyết Tộc thống nhất Cửu Châu là vận mệnh không thể thay đổi, người cũng già rồi, không bằng đem vị trí gia chủ nhường cho đại ca đi.
Tiếng cười của nàng lại càng thêm chói tai.
- Dưới sự dẫn dắt của đại ca, Mặc gia sẽ trở thành một trong những chủ nhân của Cửu Châu này, mà người cũng sẽ được ghi vào sử sách, trở thành công thần được người người kính ngưỡng.
Mặc Ly bỗng nhiên rơi lệ… Khóc thật lâu!!! Đến khi nước mắt trong suốt biến thành màu đỏ…
Đột nhiên, một cánh tay máy rút ra từ trong ngực tráng hán, cầm lấy một đoạn nội tạng, nhẹ nhàng nắm, không ngờ trái tim của tráng hán đã bị dập nát.
- Đại ca! – Nữ nhân kia trơ mắt nhìn tráng hán chết trước mặt mình, nhưng không đợi nàng phản ứng một cánh tay máy khác cũng đã đâm thủng ngực nàng.
- Thiên Thủ Độc Quan Âm – Người phụ nữ trung niên ngơ ngác quay đầu, thấy được một người máy được tạo dáng như Quan Âm, thiên thủ biến ảo, đang từ từ gặt hái tính mạng của tinh anh Mặc gia.
- Nương, chúng ta là con cái của người mà!
- Các ngươi là súc sinh, Mặc gia ta không cần đám súc sinh…
Mặc Ly trên mặt không có chút biểu cảm, chỉ một lát sau toàn bộ đám người Mặc gia đã ngã xuống đất, toàn bộ đều bị bóp nát trái tim, máu tươi nhất thời nhuộm đỏ cả mặt đất, mặt trời ngả về hướng tây chiếu lên Đoạt Nhật Lâu, tạo thành một tầng huyết sắc quang mang. Sau kho toàn bộ đám người Mặc gia không một ai còn sống, Mặc Ly tháo một cánh tay của Thiên Thủ Độc Quan Âm xuống, tạo thành một con phi điểu, sau đó phóng nó ra ngoài.
- Khởi động Đại Nhật Chiến Thần, phong ấn hệ thống.
Thanh âm của nàng cũng như biểu hiện bên ngoài, cứng rắn, lạnh lùng, không có bất kỳ một loại cảm xúc nào, thản nhiên nói.
- Từ nay về sau, Mặc gia phong ấn, trừ phi bảy khối Mặc Ngọc kết hợp lại, khởi động hóa thân thứ ba của Đại Nhật Chiến Thần!
Phi điểu biến mất ở chân trời, sau đó mọi chuyện đã được lịch sử chứng minh, cho đến ngày nay Mặc gia đệ tử vẫn còn ở trong phong ấn. Làm xong tất cả mọi chuyện này, Mặc Ly ngơ ngác đi đến Đoạt Nhật Lâu, tiếp tục nhấn xuống cái nút tự bạo. Nhưng đúng lúc mấu chốt này, thân ảnh của Ba Hách lại hiện ra sau lưng nàng, nói:
- Mặc Ly, ngươi nghĩ thực sự có thể giết được ta sao? Ba gia chúng ta đã dung hợp thần thú cực mạnh, Thiên Y Vũ Hồn, sau đó truyền xuống đời đời!
Thủ ảnh chớp động, đánh bay đầu của Mặc Ly.
- Đoạt Nhật Lâu, khởi động hệ thống dung hồn! - Ngay lúc đầu bị đánh bay lên không trung, Mặc Ly không cam lòng giận dữ hét lên:
- Ba Hách, lão thân có biến thành quỷ cũng sẽ trở về hủy diệt Đoạt Nhật Lâu.
Màn thứ ba kết thúc, màn thứ tư được diễn tiếp. Một màn này có tên "Ngày thần diệt".
Quay lại quá khứ, không biết là bao lâu trước đây, Đoạt Nhật Lâu trước kia may mắn thoát được một kiếp lúc này tựa hồ như trở lên phong trần, hướng về biển lớn, chút nắng chiều còn sót lại rọi lên thành không khỏi lộ ra một tia mệt mỏi. Khi đó Bản La vẫn còn chưa chết, hắn đang mang theo một đội binh lính nhàn nhã đi dưới Đoạt Nhật Lâu, bên tai nghe tiếng sóng biển, hắn nhàm chán ngáp một cái
- Hôm nay là ngày … $^^^$! Sau khi trở thành Thành chủ, lão tử nhàn rỗi đến nỗi quên cả ngày tháng!
- Đại nhân, hôm nay là mồng ba tháng chạp - Đám lính cười nói - Ngài cũng không thể buông lỏng a, Ba Sơn Vũ thánh nhân sẽ đến quan sát Đoạt Nhật Lâu.
- Đã là mồng ba tháng chạp sao?
Bản La thất kinh - Không tốt, ta phải nhanh đi nghênh đón thánh nhân.
Nói xong liền vội vàng đi nhanh, bất quá hắn đột nhiên vỗ lên trán mình một cái, bật cười nói:
- Ta thật là hồ đồ, Ba thánh nhân tính tình thế nào ta lại không rõ sao? Nếu hắn muốn đến cũng sẽ đến một mình, vào ngày Tế Tổ hắn không thích bị người khác quấy rầy. Nguồn: http://truyenggg.com
- Mười mấy năm không gặp, ngươi còn nhớ rõ tính tình của ta, thật không uổng công ta đề bạt ngươi!
Sau lưng hắn truyền đến một thanh âm nhẹ nhàng, Bản La nghe thấy vậy vội vàng quỳ xuống, nói
- Thánh nhân!
Một thân ảnh có bộ dáng giống hết như Ba Hách năm đó, đi tới nói
- Đứng lên đi, ta muốn đến Đoạt Nhật Lâu để tế tổ, ngươi biết tính của ta rồi, ta chỉ muốn đi một mình.
- Tuân mệnh!
Bản La vội vàng đáp ứng, dù sao thì Thánh Nhân đến đây, việc đón tiếp không thể xem nhẹ. Vài mệnh lệnh được nhỏ giọng truyền đi rất nhanh, ngay sau đó dân chúng trong phạm vi mười dặm của Đoạt Nhật Lâu liền bị dì dời không còn một mống, mười vạn Hoàng Kim Chiến Sĩ đông nghìn nghịt dàn trận, Bản La suất lĩnh hơn một trăm hoàng kim mãnh tướng, ưỡn ngực ngẩng đầu đứng ở ngoài Đoạt Nhật Lâu.
Dưới Đoạt Nhật Lâu. Ba Sơn Vũ đứng ở chỗ trước kia là vị trí nút tự bạo, hiện nay đã được Công Thâu gia dỡ xuống khiến Đoạt Nhật Lâu đã không còn có nguy hiểm tự bạo nữa.
- Tổ tiên Ba Hách…
Ba Sơn Vũ yên lạng quỳ xuống, nhớ lại năm đó, Ba Hách thánh nhân đã chết mà sống lại, ở trong này kịp thời ngăn cản Mặc Ly không cho nàng bấm vào nút tự bạo, thế nhưng hắn lại quá xem thường Thiên Thủ Độc Quan Âm của Mặc Ly. Ngay khi Mặc Ly chết thì Thiên Thủ Độc Quan Âm cũng đem Ba Hách xé thành những mảnh nhỏ, hơn nữa mỗi một bàn tay bắt lấy một phần thân thể của Ba Hách, hóa thành phi điểu bay về bốn phương tám hướng … vì thế cho dù có là Thiên Y Vũ Hồn cũng không thể cứu được tính mạng của Ba Hách, từ đó ở nơi này của Đoạt Nhật Lâu trở thành chỗ tế tổ của Ba gia.
- Tổ tiên anh linh ở trên.
Ba Sơn Vũ thì thào kể .
- Mấy năm nay, Ba gia cũng không có phụ lời chỉ dạy của ngài, Sơn Vũ vẫn là Hoàng Kim Thánh Nhân, nữ nhân của Sơn Vũ cũng đã trở thành hoàng hậu của Đại Chu, ngoại tôn cũng được chọn làm nữ hoàng tương lai."
Sưu!
Ba Sơn Vũ đang nói bỗng nhiên chợt nghe từ sau lưng vang lên một tiếng xé gió.
Tuyệt đối là cao thủ! Hắn đã hiểu, đay là một người đang bay tới Đoạt Nhật Lâu,tốc độ bay rất nhanh hơn nữa hắn lại không có ý ẩn tàng thực lực, thậm chí có thể nói là ngang ngược, càn rỡ hạ xuống Đoạt Nhật Lâu. Mười vạn đại quân, Bản La cùng hơn trăm viên chiến tướng, Thánh Nhân Ba Sơn Vũ, đối mặt với đội hình như vậy, là ai mà có thể càn rỡ, hung hăng đến như vậy?
- Thật đúng là đau đầu ta mà!
Một bạch y thân ảnh tựa hồ như không nhìn thấy Hoàng Kim quân trận, bình tĩnh đi đến Đoạt Nhật Lâu, một mặt còn day day trán.
- Rốt cuộc cái gã Sở Bá Vương Đại Nhật Chiến Thần nghĩ cái gì vậy, muốn phả hủy thật đúng là mất một phen tâm tư mà.
"Phá hủy Đoạt Nhật Lâu?" Những lời này nói ra làm cho mọi người biến sắc, Bản La không dám kinh động đến Thánh Nhân tế tổ, vung tay lên, mười vạn đại quân nhẹ nhàng không một tiếng động đi về phía người kia.
Bạch y thân ảnh vẫn bộ dạng lầm bầm lầu bầu, bất quá khi một gã binh sĩ đến gần hắn, trong tay hắn liền hiện ra một thanh trường kiếm, nhẹ nhàng vung lên:
- Dù có thiên quân vạn mã, ta nhất định không quay lại, kiếm quang sắc bén như thủy triều tràn đến, nháy mắt đã bao phủ đại quân của Hoàng Kim tộc.
Không một âm thanh. Ngay cả một tiếng nhỏ cũng không có. Bạch y thân ảnh đứng dưới Đoạt Nhật Lâu, ở sau lưng hắn Hoàng Kim Quân từ quân sĩ bình thường cho đến Bản La mỗi người đều bị một vầng sáng bao phủ, không thể nhúc nhích.
- Uy, ngươi là Ba Sơn Vũ sao? - Bạch y thân ảnh mỉm cười, đáng tiếc là hắn lại đeo mặt nạ nên không thể thấy rõ dung mạo.
- Thật là lợi hại, ngươi là cảnh giới Vũ Thần?
Ba Sơn Vũ chậm rãi đứng lên, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
Nhưng mà bạch y tựa hồ như không nghe thấy Ba Sơn Vũ nói, hỏi ngược lại:
- Nga, quả nhiên là Ba Sơn Vũ! Ngươi có thể nói cho ta biết làm thế nào mới phá hủy được Đoạt Nhật Lâu này không?
- Muốn chết! - Ba Sơn Vũ lạnh lùng cười.
- Không chịu nói, vậy ngươi cũng không còn tác dụng.
Bạch y thân ảnh một kiếm chém ra, đầu của Ba Sơn Vũ tức thì bị chém rơi xuống đất. Tựa hồ như vừa làm một việc không đáng để ý, hắn sờ cằm đánh giá Đoạt Nhật Lâu, nói:
- Nên xuống tay từ nơi nào? Mái nhà, nền, hay là đoạn giữa?
- Trung tâm nguồn năng lượng của Đoạt Nhật Lâu nằm ở mái nhà cùng tầng ngầm thứ mười tám.
Một thanh âm cao vút truyền đến.
- A, đa tạ
Hắn cũng không quan tâm giọng nói này là của ai, vì sao lại trợ giúp mình, bạch y thân ảnh tùy tiện một kiếm chém ra, bầu trời xanh tựa hồ như cũng bị chia là hai đoạn, mà Đoạt Nhật Lâu lại từ đầu đến chân mở ra. Nhìn sắc trời hắn lầm bầm nói.
- Còn không tính … ách.
Bạch y thân ảnh xoay người rời đi.
- Mục tiêu kế tiếp hình như là Thú Tôn Thái.
Bình Luận (0)
Comment