Vũ Toái Hư Không

Chương 83

Đầu tháng hai, gió xuân nhẹ xua cái lạnh, lộc non xanh tươi bắt đầu nhú lên, hai bên đường phố thành Tân Nguyệt như phủ lên mình một chiếc thảm xanh biếc. Trầm Côn đi trên đường mà lòng phấn khích không thôi.

- Một khối Hải Nạp Bách Xuyên Thạch, có thể giúp bần tăng tăng lên một bậc, thế hai khối thì sao đây? Ha ha, ngoại trừ khối được phụ thân Trầm Phù Đồ cho, bần tăng còn có một khối lấy được từ tay của Công Tôn Lan, nếu đem hai khối này hấp thu toàn bộ thì...

Cả đêm qua, Trầm Côn nghĩ như vậy. Bất quá sáng hôm nay ngủ dậy, hắn lại cắn răng đem một khối Hải Nạp Bách Xuyên Thạch đưa cho A La.

- Trầm Côn, phần lễ vật này của ngươi...

A La sợ ngây người, Hải Nạp Bách Xuyên Thạch có thể tăng võ đạo lên một bậc, Trầm Côn đưa ra lễ vật quá hậu, tại sao hắn lại đối tốt với A La ta như vậy?

- Yên tâm, Yên tâm, nhận lấy đi, đầu tư trên người ngươi không phải là đầu tư cho bản thân ta hay sao? Hắc hắc, chờ ngươi thăng cấp, dạy ta nhiều nhiều võ công lợi hại của ngươi là được!

Trầm Côn giải thích hành động của mình. Tuy nhiên thật ra trong lòng hắn vẫn có một chút tính toán nho nhỏ:

- Không biết tại sao gần đây bần tăng rất thích thấy bộ dạng cảm động của A La, nếu tặng Hải Nạp Bách Xuyên Thạch có thể làm cho nàng cảm động, hắc hắc, vậy đúng là không gì tuyệt hơn rồi!

Ý tưởng của Trầm Côn có vẻ thực sự đã thành công - cầm Hải Nạp Bách Xuyên Thạch trong tay, vẻ mặt A La thoạt nhìn bình tĩnh, cũng không nói gì thêm, có điều khi ăn điểm tâm, Trầm Côn sung sướng phát hiện A La đã tự tay làm một chút điểm tâm cho hắn, khiến hắn há mồm nheo mắt á khẩu không nói được.

Mà hiện tại, Trầm Côn đang muốn đi mua Tử Kim Dược Xử để nghiền mịn Hải Nạp Bách Xuyên, A La thì đi vùng ngoại ô tìm nội đan linh hồ.

- Ai da, Trầm đại thiếu gia đến rồi, à phải là Trầm Tướng quân, Trầm tước gia!

Lúc đi vào trong Bách Bảo Trai mới được xây lại, không đợi Trầm Côn vào đến cửa, lão chưởng quầy liền mặt mày hớn hở ra đón, Trầm Côn hơi sửng sờ.

- Lão chưởng quầy, ngươi biết chuyện ta làm quan sao?

Triệu Lạc Trần rõ ràng đã dặn dò, đám người Kha Tây đến Tân Nguyệt thành là chuyện cơ mật, ở đây chỉ có hai ba người biết, lão chưởng quầy này làm sao mà biết được?

Chứng kiến vẻ mặt nghi hoặc của Trầm Côn, lão chưởng quầy mỉm cười, thấp giọng nói:

- Tước gia yên tâm, tôi sẽ không truyền tin này của ngài ra, còn làm sao mà tôi biết được... Ha ha, nơi này là Bách Bảo Trai, sự thay đổi của quan chức hoàng gia thì khẳng định là chúng tôi biết trước tiên, bằng không chúng tôi như thế nào tiếp đãi đại nhân vật như ngài đây!

Nói xong, hắn trực tiếp mời Trầm Côn vào phòng khách quý, dâng trà, tất cả lễ tiết đều là tiêu chuẩn dành cho quan lớn của quốc gia. Bất quá khi Trầm Côn muốn nói ra mục đích đến thì hắn khoát tay áo, cười nói:

- Trầm tước gia không có chuyện không, lên điện tam bảo, có điều bất luận đại nhân tìm tôi có chuyện gì, Bách Bảo Trai nhất định đáp ứng ngài... Ha ha, trước tiên không nói chuyện của ngài, tôi còn có chuyện muốn thỉnh giáo ngài đây?

- Lão huynh, mời nói!

Trầm Côn cười nói.

- Năm trước, tôi từng cùng Trầm tước gia đề cập qua một số chuyện mua bán... Lão chưởng quầy ngưng lại, dùng ánh mắt ngầm bóng gió với Trầm Côn.

- Ah, nhớ rõ, nhớ rõ, các ngươi cùng với sư phụ ta hợp tác bán linh phù!

Trầm Côn chợt hiểu, gật đầu.

- Chính là chuyện này, vậy ý của sư phụ ngài là..

- Ồ, sư phụ ta là người xuất gia, không muốn bị nhiễm hơi tiền a!

Trầm Côn lộ vẻ mặt khó xử, khóe mắt trộm đánh giá lão chưởng quầy, thầm nghĩ vụ mua bán này trong lòng bần tăng sớm đã đáp ứng, có điều cứ nói nước đôi như vậy mới có thể đạt được giá cao.

- Sư phụ ngài không muốn? Trầm tước gia, ngài có thể nói tốt giúp tôi vài câu hay không? Chúng ta hợp tác với nhau chính là chuyện buôn bán có lãi lớn đó!

Lão chưởng quầy lộ vẻ lo lắng còn Trầm Côn đang cười rộ ở trong lòng, chầm chậm nói:

- Ta không phải không muốn giúp ngươi, ta cũng muốn kiếm tiền, chỉ là...

- Chỉ cần tước gia có ý kiếm tiền là tốt rồi!

Lão chưởng quầy đột nhiên nở nụ cười, giảm thấp xuống thanh âm nói:

- Tôi đưa tước gia một cái giá sàn - chỉ cần sư phụ ngài đồng ý, tôi biếu ngài hai phần lợi nhuận! Linh phù một vạn lượng bạc, sư phụ ngài lấy năm nghìn, chúng tôi lấy ba nghìn, ngài lấy hai ngàn!

Lão hòa thượng năm phần, Trầm tước gia hai phần?

Nếu tính như vậy bần tăng có thể lấy bảy phần lợi nhuận!? Ha ha, giàu to rồi! Bần tăng đã luyện thủ pháp vẽ linh phù đến cảnh giới tốc độ mười sáu lần một lần vung bút, một lúc có thể vẽ ra mười sáu lá linh phù, hoàn toàn có thể cung cấp số lượng lớn linh phù. Hơn nữa bần tăng có đến bảy phần lợi nhuận, một năm muốn thu vào gần hàng trăm vạn lạng bạc cũng không thành vấn đề a!

Trầm Côn kích động đến nỗi trái tim nhảy loạn, có điều trên mặt hắn vẫn là bộ dạng khó xử, thành khẩn nói:

- Lão chưởng quầy, đây không phải vấn đề tiền bạc! Tâm tính sư phụ ta cùng chúng ta không giống nhau, người không cần tiền!

Trầm Côn nhìn dáng vẻ lo lắng của lão chưởng quầy , ánh mắt hắn sáng lên.

- Đúng rồi, bản thân ta có một chủ ý! Gần đây sư phụ ta dạy ta luyện tập thủ pháp vẽ linh phù, cần rất nhiều tài liệu... Nguồn truyện: TruyenGG

- Không cần phải nói ra, tôi hiểu được!

Lão chưởng quầy lập tức nói:

-Chỉ cần sư phụ ngài gật đầu, tài liệu tu luyện của tước gia sẽ do Bách Bảo Trai chu cấp toàn bộ, cho dù là tài liệu sư phụ ngài cần để chế tạo linh phù, chúng tôi cũng bao hết!

Bao toàn bộ tài liệu? Thế chẳng phải là bần tăng chỉ cần động động bút là có thể lấy không bảy thành lợi nhuận?

- Thành giao!

Trầm Côn rốt cục rất hài lòng. Lão chưởng quầy cũng thở ra một hơi dài. Nói thật, hắn làm ăn đã mấy mươi năm, đáng lý không bị Trầm Côn liên tục nâng giá, chỉ là... hiện tại hắn đã đợi không kịp!

Nửa tháng trước, người của tổng bộ Bách Bảo Trai đến, kiểm tra linh phù Trầm Côn cung cấp, sau đó bọn họ hạ lệnh cho lão chưởng quầy dù có lỗ vốn, ngươi cũng phải đem lão hòa thượng này nắm trong tay! Cũng bởi vì cái mệnh lệnh này, lão chưởng quầy mới chấp nhận bất cứ giá nào, đưa ra một cái giá cả gần như lỗ vốn.

Có điều nghĩ lại, cái này cũng đáng giá! Phải hiểu rõ rằng tổng bộ Bách Bảo Trai đã đánh giá linh phù của Trầm Côn như thế nào không? Bọn họ nói, Bút Tẩu Thái Hư, Càn Khôn Thần Phù, người có bút pháp có thể vẽ ra như vậy, chỉ cần dùng tiền mà có thể nắm người đó trong tay, thì phải là Bách Bảo Trai đã kiếm được khoản lợi lớn rồi!

Đồng minh với cường giả, vốn là vô giá!

- Người đâu, Bày rượu!

Nhiệm vụ hoàn thành, tâm tình lão chưởng quầy thật tốt, lấy ra vài vò rượu lâu năm rất trân quý.

- Rượu nữa thì miễn đi, ta còn có chuyện!

Uống cạn sạch hai vò hảo tửu của lão chưởng quầy, Trầm Côn lau mép, cười nói:

- Ta cần một cái Tử Kim Dược Xử cấp Bạch Nguyên, lão chưởng quầy, nơi này có không?

Chày giã thuốc? Tước gia không phải linh phù sư sao? Sao lại muốn dùng công cụ bào chế thuốc? Lão chưởng quầy thoáng giật mình, nhưng hắn thực sự rất thông minh, cũng không có hỏi nhiều, chẳng qua sắc mặt có phần khó xử nói:

- Trầm tước gia, không phải tôi không muốn giúp ngài...

Hắn ngượng ngùng không nói tiếp.

Trầm Côn sửng sốt.

- Sao vậy? Đường đường là Bách Bảo Trai, ngay cả một cái Bạch Nguyên dược xử cũng không lấy ra được sao?

- Thật ra lúc trước có thể lấy ra nhưng hiện tại...

Lão chưởng quầy sợ Trầm Côn khó chịu, nhẹ nhàng nói:

- Trầm tước gia, còn nhớ lúc trước linh phù trong tay ngài đại phát thần uy ở trong này, vì một chút sơ ý, khiến cho kho hàng dược liệu của chúng tôi... Ha ha, thời gian một tháng này, chúng tôi còn chưa kịp nhập hàng mới!

Mẹ nó chứ, nguyên lai là chuyện do bần tăng làm, Trầm Côn mặt đỏ lên.

-Thế còn có chỗ nào có thể cung cấp Tử Kim Dược Xử?

- Cái này khó mà nói được , yêu thú tàn sát bừa bãi, con đường giao thương cũng chịu ảnh hưởng…

Hắn đang nói thì bên ngoài có một người hầu đi tới nói:

-Lão chưởng quầy, đây là danh sách hàng đấu giá hôm nay, xin người đóng dấu đồng ý, sau đó có thể chính thức đấu giá!

Nhìn lão chưởng quầy có việc quan trọng, Trầm Côn đứng dậy cáo từ, lão chưởng quầy cũng không níu kéo nhưng nhìn bản danh sách, bỗng nhiên hắn cười lên ha hả.

- Trầm tước gia, xin dừng bước, dừng bước! Thật sự là may mắn , mới nói đến Tử Kim Dược Xử, thì đã có người đem ra đấu giá!
Bình Luận (0)
Comment