Editor: YueNgay khi cô muốn hỏi Solan chuyện vừa rồi hắn đã nói với bác sĩ Lăng, một giọng nói làm cho người ta chán ghét vang lên: "Là các ngươi?"
Kỷ Nhiễm ngẩng đầu nhìn, sắc mặt lập tức có chút không tốt.
Cô nhớ kỹ tên này, tên lòng mang ý đồ xấu với họ ở rừng dị thực, bị cô dùng bom hạt dọa đi.
Roger nhìn hai người bọn họ, vẻ mặt hưng phấn không giải thích được, xen lẫn có chút kích động vặn vẹo, nói với vệ sĩ bên cạnh: "Các ngươi trói chúng lại mang về."
Vệ sĩ có chút khó nói: "Tam thiếu, đây là bệnh viện..."
Không ai quản ngươi sẽ làm gì ở bất cứ đia phương khác trong thị trấn Gal, nhưng nếu ngươi tùy tiện bắt cóc hoặc đả thương người trong bệnh viện, chắc chắn sẽ bị hất ra khỏi Thị trấn Gal. Xét cho cùng, bệnh viện là nơi cấp cứu người hấp hối và cứu chữa những người bị thương, dù có thù dai đến đâu thì người ra vào cũng phải thu liễm, đây là yêu cầu duy nhất của Thị trấn đối với tất cả cư dân.
"Cũng được, vậy chờ bọn họ rời bệnh viện." Roger chém đinh chặt sắt nói, hôm nay nhất định phải đem hai người bọn họ mang trở về.
Vệ sĩ đương nhiên chỉ có thể đồng ý.
Kỷ Nhiễm sắc mặt càng ngày càng khó coi, trong lòng thầm nói xúi quẩy, không ngờ lại gặp phải tên cặn bã này. Nhất là khi cô nhìn thấy hắn ta đang nhìn Solan bằng ánh mắt ác ý, cô chỉ muốn giết hắn ta bằng một phát súng.
Đúng lúc này họ tình cờ đến cổng bệnh viện, Kỷ Nhiễm liếc nhìn trạm xe bay cách cổng bệnh viện không xa, suy nghĩ cách thoát thân như thế nào.
Roger vuốt vuốt một thanh súng năng lượng, phớt lờ những ánh mắt của cảnh sát người máy ở xung quanh đang nhìn chằm chằm vào hắn ta, mỉm cười đắc ý với bọn họ, "Để xem hôm nay ngươi thoát ra như thế nào, ngươi cũng không thể sử dụng bom hạt ở Thị trấn Gal, phải không?"
Nói đến đây, Roger liền rất tức giận.
Lúc ấy bị một viên bom hạt dọa chạy, sau đó ngẫm lại, cảm thấy người phụ nữ đó có ngu ngốc đến đâu cũng không đến mức dùng bom hạt đồng quy vu tận cùng bọn hắn mới đúng.
Solan liếc hắn ta một cái, như là đang nhìn một tên ngốc, hắn bật quang não gửi tin nhắn.
Roger thấy được, nhưng hắn ta cũng không thèm để ý.
Hắn ta đã sớm đọc qua tư liệu của hai người này vào thời điểm đó, biết bọn họ không có họ hàng gì ở thị trấn Gal, ngay cả khi bác sĩ Lăng ở bệnh viện cùng lão Burt có quan hệ tốt, nhưng lão Burt đã chết, bác sĩ Lăng nhìn cũng không giống loại thích làm ô dù cho ai, lại bởi vì lão Burt mà đối xử với Kỷ Nhiễm khác biệt, chỉ sợ là vấn đề thể diện thôi.
Đang lúc hắn ta đắc ý, quang não liên lạc vang lên.
Roger hơi mất kiên nhẫn, định tắt nó đi thì chợt nhận ra tên người liên lạc là Sói Hoang, đành phải miễn cưỡng mở ra, cũng chỉnh ánh sáng màn hình chỉ cho mình hắn ta thấy.
Trên màn hình quang não hiện lên vẻ mặt của Sói Hoang, thần sắc của y rất nghiêm túc, ngay từ đầu đã nói: "Mặc kệ ngươi đang làm cái gì, cút về ngay cho ta, hắn không phải thứ ngươi có thể khiêu khích!"
Roger có chút mộng: "... Ngươi nói cái gì?"
"Chẳng lẽ muốn ta tới mang ngươi về?" Sói Hoang lạnh lùng hỏi.
Mặt Roger hơi thay đổi, Sói Hoang rất ít khi không cho mặt mũi như vậy, mặc dù coi thường bản thân hắn ta, nhưng y vẫn giữ phép lịch sự bên ngoài, vì nể mặt đoàn trưởng La Liệt.
Kể từ lần cuối cùng Sói Hoang đi Phố Tường Vi và quay trở lại, y mang về 3 tên lính đánh thuê mất tích, đồng thời cảnh cáo hắn ta, không được phép tấn công hai người ở số 18 Phố Tường Vi. Roger lúc đó bị y làm cho sợ hãi, nhưng vẫn an tâm xuống dưới, nếu không có gặp lại bọn họ ngày hôm nay, hắn ta thật đúng là không nhớ tới bọn họ.
Nào biết được hôm nay hắn ta nhất thời xúc động, Sói Hoang vậy mà gọi điện trực tiếp để liên lạc.
Đột nhiên, Roger nghĩ đến hành vi gửi tin nhắn bằng quang não của tiểu quỷ vừa rồi. Có lẽ nào đối tương nó gửi tin nhắn là Sói Hoang?
Roger vội vã bỏ đi cùng những tên vệ sĩ của mình.
Trở lại phân bộ của Dong binh đoàn Liệt Diễm ở Thị trấn Gal, hắn ta trực tiếp đi tìm Sói Hoang, hỏi: "Ngươi cùng tiểu quỷ kia có quan hệ gì?"
"Tiểu quỷ gì?" Sói Hoang bình tĩnh nhìn hắn ta, trong mắt nhiều hơn mấy phần không kiên nhẫn.
"Là thú con của chủng tộc cao đẳng tên Solan ở số 18 Phố Tường Vi."
Nghe đến đây, da mặt Sói Hoang như co lại, đó là một loại hành vi phản xạ cực kỳ gắng sức kiềm chế nỗi sợ hãi, Roger luôn nhìn chằm chằm vào y, cũng không bỏ lỡ một màn này, lập tức sửng sốt.
"Ngươi..."
Hắn ta đột nhiên nhớ tới lúc Sói Hoang mang ba tên lính đánh thuê mất tích trở về, sắc mặt rất tái nhợt, chẳng qua lúc đó trời cũng tối, hắn ta không để ý đến phản ứng của y, lúc sau bị Sói Hoang cảnh cáo dọa sợ, cho nên hắn ta cũng không chú ý quá nhiều, cho đến hôm nay, tia sáng ban ngày vô cùng sáng ngời, để cho vạn vật không chỗ che thân.
Sói hoang cau mày, thật sự không kiên nhẫn ứng phó hắn ta, nói ra: "Nếu không phải vì mặt mũi đoàn trưởng, ta cũng không muốn quản đến sinh tử của ngươi! Nếu ngươi không muốn chết, cũng đừng đi trêu chọc vị kia, tránh cho lúc đó liên lụy đến Dong binh đoàn Liệt Diễm."
"Ý của ngươi là gì?" Roger tim đập loạn, giọng nói có chút khô khốc, "Chẳng lẽ tiểu quỷ kia lai lịch rất lớn? Còn lớn hơn Dong binh đoàn Liệt Diễm sao?"
Sói Hoang lộ vẻ mặt khinh thường, "Dong binh đoàn Liệt Diễm tính là gì?" Trước mặt vị đó, ngay cả lãnh chúa Tinh hệ cũng không là gì.
Roger có chút không phục, nhưng Sói Hoang đã không muốn cùng tên ngốc này dây dưa, liền gọi vài tên lính đánh thuê đến ra tay, canh giữ không cho phép hắn ta ra khỏi phòng nửa bước.
Đây là muốn cấm túc hắn ta.
Roger hoàn toàn ngây người, lúc kịp phản ứng lại, kém chút tức điên.
Điều này có nghĩa là gì, ai cho y lá gan đó, cũng dám cấm cản hắn? Sói Hoang nghĩ mình là ai? Roger tức giận cáo trạng với cha La Liệt qua quang não thông tin, kết quả cha hắn yêu cầu hắn nghe lời Sói Hoang, nếu không ông cũng chỉ có thể chờ nhặt xác cho hắ́n.
Roger toàn thân đều không tốt.
Sói Hoang phớt lờ chuyện làm trời làm đất của Roger, đang thận trọng gửi một tin nhắn cho Solan.
Sau khi gửi tin nhắn, y gần như nín thở đợi tin nhắn trả lời của đối phương, từng phút từng giây không thấy đầu dây bên kia hồi âm đều cảm thấy rất dày vò.
May mắn thay, sau một giờ, Solan cuối cùng cũng đáp lại y.
【 Tinh Nguyên thạch tìm được rồi? 】
[Hết chương 27]
P.s: Ối xồi ôi, nay coi lại bản cv bên WIKI,
Roger = La Kiệt,
Sói Hoang = Dã Lang,
lãnh chúa = lĩnh chủ. Mình theo bản cv TTV nên tên gọi không giống. Mọi người chú ý nha. orz