Hứa Cảnh Minh cũng rất thích luyện thương như thế, cho nên quyết định luyện tập lại lần nữa.
“Ầm.”
Đột nhiên trường thương xẹt qua một đường, giống như sao trời chuyển động nghiền ép tới, giờ phút này, gân cốt da thịt toàn thân mức độ cao dĩ nhiên bị di chuyển. Sự chuyển động của bắp thịt, gân mô, phủ tạng, thậm chí tín hiệu hệ thần kinh đều mạnh hơn nhiều, sức mạnh mà cỗ thân thể này bạo phát ra cũng lập tức tăng lên.
Một thương đáng sợ, sắp càn quét nghiền nát tất cả.
“Một chiêu này có mùi vị của tầng bốn.”
Hứa Cảnh Minh lộ ra sự vui mừng, xem mặt bảng lực chiến đấu cá nhân: “Nhưng chỉ có rải rác một chiêu, thi triển cũng không đủ ổn định, còn không được sự thừa nhận của thế giới ảo.”
“Nhưng dĩ nhiên đã am hiểu được con đường “Tâm như thiên thể sao trười” này.”
Hứa Cảnh Minh lại tiếp tục luyện thương.
Hóa Hồng thương pháp là một hệ thống thương pháp, nhưng nhìn thì có vẻ chỉ có một chiêu thức này!
Nhưng trên thực tế, Hứa Cảnh Minh có thể dung hợp Hóa Hồng Thương Pháp với Bộ Pháp, chỉ có một chiêu Thức (đâm), nhưng cũng chia ra đâm lên Tiến Bộ Thức (tiến lên rồi đâm), Thối Bộ Thức (lùi bước rồi đâm), các chiêu thức đâm liên hoàn với nhau, cho nên có thể dùng tấn công thay phòng thủ. Đây chính là thành tựu lớn nhất cả đời “Hiên”, cho dù Hứa Cảnh Minh chỉ học được sơ sơ, nhưng cũng được hệ thống thế giới ảo thừa nhận.
Nhưng bây giờ, vẻn vẹn một chiêu “quét thương” mới đạt đến cảnh giới cần thiết, còn những chiêu thức khác vẫn không có tư cách được thừa nhận.
“Chỉ cần bước qua một bước này, thì thành tựu thương pháp đột phá đến tầng bốn cũng không còn xa nữa.”
Hứa Cảnh Minh nhìn thấy được hy vọng, đắm chìm trong đó.
...................
...................
Hứa Cảnh Minh đắm chìm trong tu luyện, một bên khác, Lôi Vân Phóng lại đang hỏi thăm Liễu Hải.
Sân luyện võ ở không gian cá nhân của Liễu Hải.
“Liễu lão ca.”
Lôi Vân Phong cúi thấp tư thế, vẻ mặt ảo não: “Tôi vẫn luôn mắc kẹt tại cửa tầng ba, làm sao cũng không thể đột phá được, anh có thể chỉ điểm một chút cho tôi không? Tôi thật sự chẳng còn cách nào, đặc biệt là nhìn thấy từng hậu bối bắt đầu vượt qua tôi, ài…...”
“Cho tôi xem mặt bảng lực chiến đấu cá nhân của cậu chút.”
Liễu Hải nói.
Lôi Vân Phóng trực tiếp mở ra, cũng để cho Liễu Hải xem.
“Thân pháp và đao pháp đều đã ở tầng ba 99%.”
Liễu Hải nhìn rồi gật đầu. “Luận về cảnh giới, cậu tuyệt đối không yếu hơn Phương Ngu, Phương Ngu kia…...Tôi xem video chiến đấu của hắn ta, mặc dù mạnh hơn cậu, nhưng cũng có hạn, hắn chắc chắn chưa đột phá đến tầng bốn! Nếu đạt đến tầng bốn, chuyện đánh bại cậu sẽ vô cùng dễ dàng.”
“Hắn ta chưa đột phá đến tầng bốn mà vẫn có thể mạnh mẽ như vậy, vậy thì đó chính là thiên phú rồi.”
Liễu Hải suy nghĩ nói: “Cả hai người đều là cao thủ cấp ba, thiên phú cơ thể của hắn ta cực kỳ cao, tốc độ nhanh, năng lượng mạnh, dĩ nhiên có thể chèn ép cậu.”
Chương 206: (Phần 2) Hứa Cảnh Minh và Liễu Hải “Tôi xem các cuộc chiến toàn cầu, cũng chỉ có vài người mạnh hơn Phương Ngu.”Lôi Vân Phóng nói: “Bọn họ hẳn đã đạt đến tầng bốn rồi.”
“Cả thế giới này có mấy người đạt đến tầng bốn là chuyện rất bình thường.”
Liễu Hải gật đầu.
“Vậy tôi nên làm gì để đột phá?”
Lôi Vân Phóng truy hỏi.
“Cậu đã đột phá đến đao pháp tầng năm nhỉ?”
Liễu Hải hỏi.
Lôi Vân Phóng gật đầu.
“Trong đao pháp tầng năm, chắc hẳn có bộ pháp và Luyện Tâm Pháp.”
Liễu Hải nói: “Theo miêu tả trong bộ kỹ năng truyền thừa, Luyện Tâm Pháp nhìn có vẻ mơ hồ, trên thực tế là đang rèn luyện “ý thức” của chúng ta, giúp cơ thể trở nên mạnh hơn, cũng khiến tín hiệu hệ thần kinh hoạt động mạnh hẽ hơn. Tín hiệu càng mạnh…... cũng có thể càng đi sâu vào sự di chuyển cơ thể.”
Lôi Vân Phóng gật đầu: “Đúng vậy, tôi có được Luyện Tâm Pháp.”
“Vậy cậu luyện đi.”
Liễu Hải nói: “Luyện tâm không thể mưu lợi, có những người có thể tuổi còn nhỏ, nhưng tâm linh ý chí rất mạnh. Có vài người già sắp gục, tâm linh ý chí không chịu nổi. Rốt cuộc, vẫn phải xem thực lực của từng người.”
“Tôi cảm thấy, tâm linh ý chí tôi cũng khá mạnh.”
Lôi Vân Phóng không kiềm được nói.
“Sau khi tâm linh ý chí mạnh rồi, còn phải phù hợp với hệ thống chiến đấu của mình.”
Liễu Hải nói: “Mỗi chiêu mỗi thức khi chiến đấu có thể tự nhiên dung hợp với tâm linh ý chí mạnh mẽ, ban nãy tiềm lực di chuyển cơ thể mới có thể đạt đến tầng bốn.”
Lôi Vân Phóng gật đầu: “Tôi cũng hiểu.”
“Chúng ta có được bộ kỹ năng truyền thừa, nội dung sớm đã nói rất rõ ràng.”
Liễu Hải nói: “Không thể mưu lợi.”
“Vậy tôi tiếp tục luyện tập.”
Lôi Vân Phóng gật đầu: “Liễu lão ca, cảm ơn.”
“Lạc hậu nhất thời không là gì cả, tôi tin, thế hệ trước như chúng ta không dễ dàng bị vượt qua như thế.”
Liễu Hải cổ vũ.
Lôi Vân Phóng gật đầu, biến mất ở sân luyện võ.
Liễu Hải nhìn một màn này, sau đó vươn tay, lại cầm một khiên một đao: “Theo như trên đó nói, bây giờ nhân tài cấp cao nhất của Trung Quốc chỉ có mình và Cảnh Minh, cũng không biết Cảnh Minh đã chọn loại tài nguyên nào. Tuy nhiên, bộ kỹ năng truyền thừa tầng tám…... cao thâm hơn khiên đao thuật tầng năm quá nhiều, có những gnười hao phí thời gian trăm năm cũng khó lòng nghiên cứu thông suốt.”
Liễu Hải vô cùng đắc ý với lựa chọn của mình.
Bộ kỹ năng tầng tám so với huấn luyện binh khí võ đạo trên Trái Đất càng phong phú hơn nhiều, mỗi ngày Liễu Hải đều đắm chìm trong đó, hấp thu dinh dưỡng, không ngừng làm phong phú hệ thống kỹ năng khiên đao Thái Cực của mình.
.................
.................
Trong lúc Hứa Cảnh Minh và Liễu Hải đều đắm chìm trong thế giới võ đạo của mình, chức năng “đối chiến toàn cầu” cũng đang rất được hoan nghênh, các cao thủ các nước kịch liệt đối chiến từng trận, tình thế cũng dần rõ ra.
Biết được cuối cùng ai càng mạnh!
Nhìn khắp toàn cầu, ai có thể xếp trong top ba? Ai có thể xếp trong top mười? Khán giả xem chiến đấu nhiều rồi, cũng có thể suy đoán được đại khái.
“Ài, lại thua rồi.”
“Trương Thanh cũng thua rồi.”
Phòng phát sóng trực tiếp của của chính phủ, vô số người xem thở dài.
Trong một trận chiến, Trương Thanh dẫn đầu cao thủ Trung Quốc giao đấu với cao thủ Liên Bang Hoa Kỳ, nhưng kết quả chung cuộc là thua.
“Giải đấu toàn cầu diễn ra được năm ngày rồi, trong số cao thủ Trung Quốc chúng ta cũng không có ai có thể toàn thắng sao? Trương Thanh thắng chín thua một, không có ai toàn thắng cả!”
“Thật là không vui, lại thua rồi!”
“Chúng ta còn Liễu Hải, tuyển thủ đệ nhất toàn cầu, còn cả Lôi Vân Phóng, còn Hứa Cảnh Minh!”
“Đừng nhắc đến Lôi Vân Phóng nữa, ông ta cũng thua trước Phương Ngu rồi! Hứa Cảnh Minh thì mãi không dám tham gia giao đấu toàn cầu, theo tôi thấy, cậu ta cũng chẳng có tiến bộ gì cả. Chúng ta chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Liễu Hải thôi.”
“Cũng chỉ có Liễu Hải đáng tin.”
“Trung Quốc chúng ta có một cao thủ toàn thắng khó như vậy sao?”
“Phương Ngu đánh bại Lôi Vân Phóng, lại đánh bại Quiet St Mills của Liên Bang Hoa Kỳ, tôi từng tin tưởng cậu ta biết bao nhiêu! Ai ngờ sau này cậu ta đầu tiên là thua Tiger Fussen, sau đó lại thua Alan Emelianko của Nga.”
“Tiger Fussen lúc trước đứng thứ hai toàn cầu. Alan Emelianko kế tiếp, lúc trước đứng thứ ba toàn cầu! Phương Ngu thua cũng rất bình thường.”
“Đều nói cậu ta đứng thứ hai Trung Quốc, sau này có hy vọng vượt qua Liễu Hải, vượt qua cái rắm!”
“Thua, thua, thua! Thua trận đấu, xem mà tức thật!”
Khán giả đang rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp.
Ba người Lê Miểu Miểu, chị Khổng, Tiểu Tăng cũng đang xem.
“Bà chủ, trong lúc giao đấu toàn cầu, Trung Quốc chúng ta thường xuyên rơi vào tình huống xấu. Phần đông cao thủ trên bảng Tinh Không dường như đều không xếp vào top năm toàn cầu.”
Chị Khổng nói: “Phương Ngu cũng bại hai trận rồi.”
“Xem ra Liễu Hải và anh rể phải xuất chiến rồi.”
Tiểu Tằng nói: “Khi nào anh rể ra tay vậy? Rất nhiều người đều đang chờ anh ấy ra tay kìa.”
“Quay về chị sẽ hỏi.”
Lê Miểu Miểu cũng đứng dậy, sắc mặt cũng không tốt lắm: “Thi đấu thua rồi, xem cũng không vui. Gào khàn cả giọng vẫn thua, Trương Thanh chính là thần tượng của chị, ài….”
“Đi thôi, bà chủ.”
Chị Khổng, Tiểu Tằng cũng cảm thấy không vui.
Một đám cao thủ đứng đầu Trung Quốc có rất nhiều fan, mỗi lần fan ôm hy vọng đến xem trận đấu, nếu đấu thua, quả thật khiến cho rất nhiều người tan nát cõi lòng.
Chương 207: (Phần 2) Lần đầu tham chiến (1) Tầng bốn Tháp Tinh Không, trong sơn cốc yên tĩnh được bao quanh bởi những ngọn núi, rất nhiều cây cối đổ gãy, trên mặt đất có rất nhiều vết nứt, vách núi Phong Sơn phía xa xa cũng bị nứt hàng chục chỗ, nhiều mảng đá lớn rơi xuống sơn cốc.“Bùm.” “Bùm.” “Bùm.”
Một dư ảnh màu đỏ sẫm va chạm với một bóng người cũng có màu đỏ, binh khí của hai bên va chạm hết lần này đến lần khác.
Sau ba lần va chạm liên tiếp, dư ảnh màu đỏ sẫm lóe lên bay về phía sau đáp xuống bãi cỏ nát bươm, đó là Hứa Cảnh Minh, áo giáp của hắn hơi lõm xuống, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng có vết máu, ngân thương trong tay cũng đẫm máu tươi.
Mà bên kia, Nguyên Hầu Vương đang cầm trên tay một cây trường côn, bộ lông màu đỏ hung tung bay trong gió, ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh, trên ngực nó có vết thương khá lớn, vết máu loang lổ khắp ngực.
“Nguyên Hầu Vương hiểm ác thật.”
Hứa Cảnh Minh liếc nhìn lớp giáp bị lõm xuống, hắn có thể cảm nhận được xương sườn đã gãy, nội tạng bị trọng thương, tuy cảnh giới hiện giờ của hắn có thể tạm thời khống chế thương thế, nhưng thực lực chỉ còn bảy phần.
“Mặc dù Hóa Hồng thương pháp dũng mạnh bá đạo, bộ pháp cũng nhanh nhưng luôn tiến về phía trước, không cho mình đường lui.”
Hứa Cảnh Minh thầm nói: “Gặp phải người dũng mãnh lại có tốc độ cực nhanh như Nguyên Hầu Vương, lấy công đối công, cơ thể của Nguyên Hầu Vương mạnh hơn mình nhiều.”
“Mình là cơ thể vượt cấp 12%, Nguyên Hầu Vương có lẽ là cơ thể vượt cấp 50%.”
Hứa Cảnh Minh đoán: “Hơn nữa, côn pháp của nó lại vô cùng cao minh. Hóa Hồng thương pháp miễn cưỡng có thể gây tổn thương cho đối phương, nhưng muốn đánh bại sao? Vẫn còn chưa đủ!”
“Đáng tiếc, thương pháp của mình vẫn chưa hoàn toàn đột phá đến cấp bốn. Nếu như hoàn toàn đột phá, hai bộ môn thương pháp tương hỗ lẫn nhau, hẳn là mình có thể tiến bộ không ít.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ.
Giờ đây, trên tầng thứ tư của Tháp Tinh Không, hắn có thể dễ dàng đối phó với những con vượn khác, ngoại trừ con đầu đàn Nguyên Hầu Vương này.
“Lần sau so tài tiếp.”
Hứa Cảnh Minh nói, trực tiếp rút lui.
Bóng người của Nguyên Hầu Vương lập tức di chuyển, trong nháy mắt đã lao đến chỗ Hứa Cảnh Minh, cây côn đâm xuyên qua vị trí của Hứa Cảnh Minh nhưng Hứa Cảnh Minh đã biến mất, không thấy người đâu nữa.
“Gruuuuu.” Nguyên Hầu Vương nhìn bốn phía, phát ra tiếng rống giận.
Lại chạy!
Thế giới thực, trên giường ngủ.
Hứa Cảnh Minh tháo mũ bảo hiểm ảo, nhìn sang bên cạnh, không có người.
“Miểu Miểu dậy sớm vậy sao?” Hứa Cảnh Minh đứng dậy, đi ra khỏi phòng ngủ bước xuống cầu thang dẫn đến phòng khách tầng dưới, hắn đứng ở phòng khách thì thấy Lê Miểu Miểu đang nấu bữa sáng trong bếp.
“Miểu Miểu, sao em lại tự mình làm bữa sáng thế?”
Hứa Cảnh Minh đi tới.
“Em tức giận.”
Trong lúc làm bánh mì, Lê Miểu Miểu nói: “Đêm qua ba giờ, em giận quá nên rời giường. Trong lòng em, Trương Thanh là nữ kiếm tiên, là kiếm khách mạnh nhất Trung Quốc. Em cũng là một người luyện kiếm, cô ấy là tuyển thủ nữ mà em yêu thích nhất, nhưng trong trận chiến đêm đó, đội Trung Quốc do cô ấy dẫn dắt lại thua đội Hoa Kỳ! Đúng là càng nghĩ càng ấm ức.”
“Chỉ là một trận đấu thôi mà, giận có ích lợi gì.”
Hứa Cảnh Minh tiến lên, vỗ vai bạn gái: “Đừng giận nữa.”
“Đừng ở đây cản trở em, em đang làm bánh mì.”
Lê Miểu Miểu trừng mắt nhìn Hứa Cảnh Minh: “Ngoan ngoãn đợi ở ngoài đi.”
“Anh sẽ chờ được ăn ngon.”
Hứa Cảnh Minh ngồi xuống bàn ăn, bật màn hình lên, bắt đầu xem một số video giao đấu toàn cầu.
Từng video về trận giao đấu được phát lại.
“Các cao thủ toàn cầu đang dần tiến bộ.”
Hứa Cảnh Minh quan sát: “Ba người đứng đầu giới võ thuật trước đây, Lôi Vân Phóng, Quiet St. Mills giờ đã xếp ngoài top 10 thế giới. Chỉ có Alan Emelianko còn lại trong vị trí top trên.
Đây cũng là điều bình thường.
Mấy tỷ người giao phong, thế hệ mới sẽ tự nhiên xuất hiện! Rất khó để duy trì vị trí top 5 thế giới.
“Miyagawa Akira của Nhật, một học sinh trung học mười bảy tuổi, cậu ta thực sự rất mạnh, hẳn là người xếp ở vị trí đầu tiên ở Nhật Bản.”
Hứa Cảnh Minh xem video, đưa ra nhận định: “Cậu ta thậm chí còn mạnh hơn Kiyori Toichi.”
Cuộc giao đấu toàn cầu, trong số các cao thủ có mặt trong bảng Tinh Không, có năm người giữ vững phong độ toàn thắng.
Tiger Fussen, 9/9 trận thắng!
Alan Emelianko, 5/5 trận thắng!
Tiano Syre, 2/2 trận thắng!
Haru Singh, 2/2 trận thắng!
Miyagawa Akira, 6/6 trận thắng!
“Những cao thủ hàng đầu tham gia cuộc giao đấu toàn cầu được năm ngày, mới chỉ đánh mấy trận. Vài người một ngày còn không đấu trận nào.”
Hứa Cảnh Minh nhìn qua số liệu: “Hầu hết thời gian không đụng phải nhau, chỉ số toàn thắng không thể nói lên điều gì. Ví dụ như quái vật băng tuyết Riven Gullit của Ý, hắn ta thằng chín trận thua một trận, nhưng rốt cuộc chỉ thua Tiger Fussen, thực lực của người này rất mạnh.”
“Bữa sáng làm hơi lâu.”
Lê Miểu Miểu vui vẻ bưng đĩa thức ăn ra, đặt bữa sáng lên bàn: “Nếm thử tay nghề nấu nướng của em xem.”
“Ừm, rất thơm.”
Hứa Cảnh Minh ngửi được mùi thơm của bánh mì, cầm đũa lên gắp một miếng, cắn hai miếng đã hết một nửa, ăn rất nhanh.
Lê Miểu Miểu ngồi xuống, húp cháo, ăn cả bánh mì: “Cảnh Minh, anh xem video thi đấu của các cao thủ toàn cầu chưa?”
“Xem rồi, có mấy người khá lợi hại.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Vậy khi nào anh tham gia đối chiến?”
Lê Miểu Miểu hỏi.
“Anh hả?”
Hứa Cảnh Minh ăn một miếng bánh, sau đó gắp một chiếc khác lên: “Ừm, tối nay trực tuyến, sẽ tham gia đối chiến.”
“Tối nay tham gia?”
Lê Miểu Miểu vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ: “Sao đột nhiên anh đổi ý thế?”
“Cái gì mà đổi ý?”
Hứa Cảnh Minh buồn bực.
“Từ lúc từ Tân Hải trở về, anh luôn vùi đầu luyện tập, không tham gia bất kỳ trận đấu nào.”
Chương 208: (Phần 2) Lần đầu tham chiến (2) Lê Miểu Miểu nói: “Sao hôm nay đột nhiên lại đổi ý?”Hứa Cảnh Minh cười nói: “Anh chưa từng nói sẽ không tham gia, chăm chỉ luyện tập đã lâu, nay anh cảm thấy đã đến lúc tham gia thực chiến để mài giũa Hơn nữa, đúng là có mấy đối thủ rất thích hợp với anh.”
“Đúng đúng đúng.”
Lê Miểu Miểu gật đầu: “Em sẽ thông báo cho bạn bè và người thân, đội trường đội Lê Mộc của chúng ta… sẽ tái đấu. Em sẽ gửi thông báo lên mạng xã hội, anh có ý kiến gì không?”
“Gửi đi!”
Hứa Cảnh Minh cũng không để ý lắm.
Giao đấu toàn cầu, đến lúc đó người người nhìn thấy, có gì mà phải giấu giếm.
“Tới đây, tới đây! Xem trận đấu của Trương Thanh mà ấm ức không yên, hay là quay ra xem Cảnh Minh nhà ta đi.”
Lê Miểu Miểu hừng hực ý chí chiến đấu, bắt đầu gửi một thông báo trên mạng xã hội: Đội trưởng đội Lê Mộc của chúng tôi tối nay sẽ tham gia giao đấu toàn cầu!”
...
...
Người dẫn chương trình Lưu Hâm của Trung Quốc đang ở trong sân, trong chậu hoa có một cây cam nhỏ mọc lên hơn chục quả, Lưu Hâm vui vẻ hái một quả xuống, bóc vỏ ăn.
“Cam nhà trồng được đúng là rất ngon.”
Lưu Hâm vừa ăn vừa nói.
“Sao mẹ lại thấy chua nhỉ?”
Một người phụ nữ bước ra.
“Chua chua ngọt ngọt, vậy mà không ngon sao?”
Lưu Hâm phản bác mẹ mình.
Đột nhiên có tiếng tin nhắn vang lên.
Lưu Hâm gõ nhẹ lên đồng hồ đeo tay, một màn hình sáng hiện ra.
“Lưu Hâm, tối nay sẽ phát sóng trực tiếp lúc 6 giờ, chuẩn bị sẵn sàng cho tôi.”
Một người đàn ông trung niên hiện lên trên quang ảnh rồi nói.
“Sao vậy ạ?”
Lưu Hâm hỏi.
“Hứa Cảnh Minh sắp tham gia giao đấu toàn cầu lần đầu tiên, trận đấu này chắc chắn sẽ được phát sóng trực tiếp.”
Người đàn ông trung niên nói.
“Giám đốc, sao anh biết?”
Lưu Hâm kinh ngạc.
“Nhiều phòng phát sóng trực tiếp của nền tảng đang lan truyền tin tức này.”
Người đàn ông trung niên nói: “Không phải cô và Lê Miểu Miểu là bạn tốt sao? Không thấy bài đăng của cô ấy trên mạng xã hội à?”
“Tôi chưa vào mạng xã hội.”
Lưu Hâm định đi kiểm tra.
“Cô và Lê Miểu Miểu là bạn thân, cậu đi hỏi xem Hứa Cảnh Minh rốt cuộc lúc nào thì tham chiến? Phòng phát sóng trực tiếp của chúng ta thừa lúc phát sóng trước, làm nóng không khí.”
Người đàn ông trung niên nói: “Đừng để phòng phát sóng đang nóng thì trận đấu đã kết thúc.”
“Được, tôi sẽ đi hỏi.”
Lưu Hâm gật đầu.
...
...
Như thường lệ, Hứa Cảnh Minh thực hành Luyện tâm Pháp, càng luyện càng cảm thấy Luyện tâm Pháp thật phi thường.
Thật ra thì để đạt đến cảnh giới của “Hiên”, để đánh một trận cuối cùng trước khi kết thúc sinh mạng, hắn chỉ cần luyện thương pháp kiểu dưỡng sinh Luyện tâm Pháp là đủ…có thể hiểu, phương pháp này thật phi thường.
Màn đêm buông xuống.
“Tối nay tám giờ, đúng giờ đó tham chiến, anh đừng đến sớm.”
Lê Miểu Miểu nói: “Phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ vì anh mà làm nóng không khí trước.”
“Được.”
Hứa Cảnh Minh cười gật đầu.
Hai người đến phòng phát sóng trực tiếp sớm hơn giờ đã định.
Phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ Trung Quốc đã trở nên náo nhiệt. Lưu Hâm và nam khách mời Cận Phàm đang dẫn chương trình cùng nhau, khán giả cũng đang đổ dồn về, hiện số người xem miễn cường vượt quá một trăm triệu.
“Nhiều người suy đoán trận đấu hôm nay sẽ được phát sóng trực tiếp.”
Lưu Hâm cười nói: “Bây giờ tôi sẽ nói với mọi người… năm phút nữa, Hứa Cảnh Minh sẽ có trận đấu toàn cầu đầu tiên.”
“Hứa Cảnh Minh?”
“Hứa Cảnh Minh sắp tham chiến?”
“Wow, phải mau nói cho ba mẹ biết thôi!”
“Mau nói cho tất cả các bạn học, Hứa Cảnh Minh sắp tham chiến lần đầu tiên ở trận đấu toàn cầu.”
Lượng khán giả vốn chỉ đạt một trăm triệu, ngay lập tức bắt đầu tăng lên.
Xem cuộc bình luận của Lưu Hâm và Cận Phàm, thấy số người xem đang tăng lên cùng sự ủng hộ và kỳ vọng từ vô số bình luận, Hứa Cảnh Minh cũng thấy lòng mình ấm áp.
“Ở Trung Quốc vẫn có rất nhiều người ủng hộ mình.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Phải cống hiến cho họ một trận đấu tuyệt vời, chiến thắng cũng phải đẹp mắt một chút.”
“Đã tám giờ.”
Lê Miểu Miểu nhắc nhở.
Hứa Cảnh Minh lập tức ấn nhẹ vào không gian chiến đấu “Trận đấu toàn cầu”, đứng vào hàng chờ!
Đúng lúc này, phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ Trung Quốc cũng chiếu hình ảnh đang xếp hàng của Hứa Cảnh Minh.
“Hứa Cảnh Minh đã chuẩn bị sẵn sàng…”
Lưu Hâm nhìn hình ảnh trực tiếp, ánh mắt bỗng sáng lên: “Xếp hàng thành công! Để tôi xem đội nào ở phía đối diện. Nói chung, hệ thống thế giới ảo sẽ ghép các đội có thực lực tương đương.”
“Đội của Nga!”
Lưu Hâm nói: “Người đứng đầu Nga là Alan Emelianko, người hiện đang có thành tích toàn thắng! Hứa Cảnh Minh tham gia trận đấu đầu tiên của giải đấu toàn cầu đã đụng phải Alan melianko, người đã từng nằm trong top ba người đứng đầu giới võ thuật, cũng được công nhận là người mạnh nhất trong tam vương của giới võ thuật!”
Vô số khán giả cảm thán.
Đối thủ này mạnh quá, Hứa Cảnh Minh có thể thắng được không?
Chương 209: (Phần 2) Hứa Cảnh Minh vs Alan Emelianko (1) Trong khu vực chuẩn bị của không gian chiến đấu, Hứa Cảnh Minh cũng nhìn thấy bốn người bạn đồng hành kia.“Hùng miêu.”
Hứa Cảnh Minh ngạc nhiên nhìn một trong những người bạn cũ của mình, Hùng miêu Trương Khiêm: “Trùng hợp vậy sao?”
“Ha ha, Cảnh Minh.”
Hùng miêu Trương Khiêm cười vui vẻ: “Đây là lần đầu tiên anh tham gia giải đấu thế giới, chính phủ Trung Quốc chúng ta gióng trống khua chiêng, chuẩn bị trước chương trình phát sóng trực tiếp cho anh. Đương nhiên tôi cũng đã xác định thời gian, chọn thứ tự. Nhìn xem, nhìn cái vận may này mà xem… thật sự đã gặp nhau rồi.”
Tâm trạng của Hứa Cảnh Minh cũng rất tốt.
Trong trận đấu cấp thần đầu tiên, Hùng miêu Trương Khiêm chính là đồng đội của anh.
Bây giờ là trận đấu đầu tiên của giải đấu thế giới, Hùng miêu Trương Khiêm lại tiếp tục là đồng đội của anh.
“Hứa Cảnh Minh.”
Ba đồng đội còn lại cũng khách khí chào hỏi.
“Trận đấu này chủ yếu dựa vào anh. Chúng tôi không dám can thiệp vào trận đấu giữa anh và Alan Emelianko.”
“Các người đều nằm trong top mười thế giới, thực lực của chúng tôi còn chưa đạt tới bậc ba.”
Cả ba đồng đội đều rất tự biết mình.
“Tôi cũng mới đột phá bậc ba.”
Hùng miêu Trương Khiêm nói: “Nhưng mà trận đấu giữa anh và Alan Emelianko có cấp bậc quá cao! Tôi tham gia vào thì chẳng khác nào làm trò hề. Tôi sẽ ở bên cổ vũ cho anh thôi.”
“Đội ngũ cổ động viên.”
Ba đồng đội khác lập tức nói, họ được tham gia vào trận đấu giữa Hứa Cảnh Minh và Alan Emelianko đã là rất vinh dự rồi. Sau khi trận đấu kết thúc, bọn họ có thể đi khoe với mọi người.
“Mọi người phải chú ý biểu hiện, trận đấu này chắc chắn sẽ được Trung Quốc và Nga truyền hình trực tiếp trên toàn quốc, thậm chí không ít chính phủ các nước cũng chọn phát sóng trực tiếp trận đấu này.”
Hùng miêu Trương Khiêm nói: “Tôi đoán trận đấu này có thể sẽ được phát sóng trên toàn cầu, có hơn hai tỷ người đang xem.”
“Chú ý biểu hiện.”
“Có khả năng là hơn hai tỷ người xem.”
Các đồng đội rõ ràng đã trở nên nghiêm túc hơn.
Hứa Cảnh Minh lại thầm thở dài: “Giải đấu cúp Hỏa Chủng dù có nổi tiếng đến đâu cũng chỉ là một cuộc thi đấu trong nước. Nhưng giải đấu toàn cầu… có thể thu hút nhiều quốc gia xem phát sóng trực tiếp, hơn nữa lượng người xem cũng tăng vọt.”
Hứa Cảnh Minh nhìn sang phía bên kia của khu vực chuẩn bị, nơi đó có năm thành viên của Nga, trong đó dễ thấy nhất là một người đàn ông đầu trọc.
“Alan Emelianko!”
Hứa Cảnh Minh nhìn đối phương.
Alan Emelianko, cái tên này đã trở thành một huyền thoại.
Người đầu tiên trong lịch sử võ đạo, trong ba người đứng đầu của giới võ đạo, nếu nhất quyết phải chọn người mạnh nhất… thì đó chính là Alan!
“Người này… có kỹ năng sử dụng vũ khí hoàn hảo nhất thế giới.”
Hứa Cảnh Minh rất mong chờ được giao đấu với hắn ta, trước khi thế giới ảo mở cửa, mục tiêu của Hứa Cảnh Minh luôn là giải đấu thế giới.
Và người đàn ông trước mắt này chính là người đạt thành tích cao nhất trong giải đấu thế giới.
“Mời một thành viên trong đội chọn vũ khí và trang bị.”
Giọng nói trong trò chơi ảo vang lên.
“Các người chọn trước đi.”
Alan Emelianko nói với đồng đội của mình.
“Vâng.”
Bốn người đồng đội rất kính nể Alan.
Ở Nga, Alan Emelianko chẳng khác gì một vị thần, hắn ta đã có nhiều thành tực vinh dự trong giới võ đạo, sau khi thế giới ảo mở ra thì thực lực đã tiến xa dẫn đầu, đích thị là một chiến thần vô địch trong nước.
Sau khi giải đấu toàn cầu diễn ra, Alan vẫn luôn giữ vững thành tích toàn thắng.
“Hứa Cảnh Minh?”
Ánh mắt ôn hòa của Alan nhìn Hứa Cảnh Minh ở bên kia: “Người có thể đứng hạng tám Tinh Không bảng, chắc chắn cũng rất có thực lực.”
…
…
Một lúc sau, cả mười người của hai bên đều tiến vào bản đồ.
Bản đồ là một chiến trường cổ.
“Rào rào.”
Mười chiếc máy phát sóng hạ cánh, đáp xuống nhiều nơi khác nhau của chiến trường cổ.
Bức tường thành cổ kính đổ nát, bên ngoài tường thành giống như có máu tươi thấm vào đất, trên mảnh đất, mười bóng người có thể nhìn thấy nhau từ xa.
Hứa Cảnh Minh và Alan Emelianko đều nhìn thấy nhau, bắt đầu tiến về phía đối phương. Cả hai đều biết rất rõ… trận đấu này chủ yếu là trận đấu giữa hai người họ.
Khoảng cách giữa những người đồng đội còn lại và họ là quá lớn.
Trừ khi là một nhóm đồng đội có thực lực ngang nhau thì hợp tác mới là quan trọng nhất.
“Hứa Cảnh Minh, tôi đã từng xem anh thi đấu.”
Alan Emelianko nói, nhưng ngôn ngữ hắn ta nói ra là tiếng Trung. Thế giới ảo sẽ tự động dịch đồng bộ, bất kể là cao thủ nói tiếng nước nào… ở Trung Quốc, người ta sẽ nghe được tiếng Trung, mà ở ở Ý người ta sẽ nghe được tiếng Ý, ở Nhật Bản người ta sẽ nghe được tiếng Nhật.
“Lúc đó tôi vẫn chưa giải ngũ.”
Alan Emelianko cười nói: “Hồi đó anh còn rất trẻ.”
“Cho nên cũng bị thua thiệt.”
Hứa Cảnh Minh nhìn đối phương.
“Anh không mang khiên à?”
Alan Emelianko nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Người ta nói Alan Emelianko có kỹ năng sử dụng vũ khí hoàn hảo nhất thế giới, nếu dùng mỗi khiên đỡ sẽ rất nhàm chán.”
Hứa Cảnh Minh quan sát Alan Emelianko, thân cao 1m85, theo phương pháp tiến hóa thông thường thì cũng không cao lắm.
Alan là người ôn hòa, kín đáo nhất trong ba người đứng đầu giới võ thuật, đồng thời cũng là người sử dụng vũ khí lợi hại nhất.
“Tốt lắm.”
Alan Emelianko nhìn Hứa Cảnh Minh, tinh thần chiến đầu dâng cao.
Hứa Cảnh Minh cầm một cây ngân thương, cũng nhìn đối phương chằm chằm.
Chương 210: (Phần 2) Hứa Cảnh Minh vs Alan Emelianko (2) Phòng truyền hình trực tiếp của chính phủ Nhật Bản cũng đang phát sóng trực tiếp trận đấu này.“Trận đấu này là giữa người đứng hạng ba Tinh Không bảng Alan Emelianko và người đứng hạng tám Tinh Không bảng Hứa Cảnh Minh. Mặc dù thứ hạng của Hứa Cảnh Minh thấp hơn, nhưng anh ấy trẻ tuổi hơn, hiện giờ chỉ mới hai mươi chín tuổi. Xét ra, thực lực của Hứa Cảnh Minh cũng không thua kém gì Alan Emelianko!”
Hai người dẫn chương trình trong phòng phát sóng trực tiếp đang nói bằng tiếng Nhật một cách rất hào hứng.
Dân số Nhật Bản tuy ít ỏi, nhưng bọn họ rất coi trọng võ thuật, những trận đấu của hai mươi tuyển thủ trong bảng Tinh Không thường được truyền hình trực tiếp.
“Tuổi trẻ đại diện cho tiềm năng, giống như Kiếm thần “Miyagawa Akira” của chúng ta… mặc dù chỉ đứng hạng 21 Tinh Không bảng nhưng Miyagawa Akira mới mười bảy tuổi, tiến bộ nhanh chóng, giờ cậu ấy đã có sáu chiến thắng trong giải đấu quốc tế, trở thành cao thủ hàng đầu thế giới. Tôi tin Miyagawa Akira sau này lớn lên, có thể vượt qua Alan Emelianko, Tiger Fussen, Liễu Hải và những nhân vật khác. Tất nhiên, ngay cả bây giờ, Miyagawa Akira chắc cũng ngang tài ngang sức với họ.”
“Trận đấu này chúng ta cũng cần theo dõi thật cẩn thận. Đây cũng là cuộc đọ sức đỉnh cao thế giới hiện nay, Alan Emelianko và Hứa Cảnh Minh cũng có thể trở thành đối thủ của Miyagawa Akira.”
Trong khi nói chuyện, hai người dẫn chương trình cũng thổi phồng thực lực Miyagawa Akira, một thiên tài ở đất nước họ.
...
...
“Alan Emelianko và Hứa Cảnh Minh, hạng ba và hạng tám toàn cầu… Hiện tại thực lực của họ, rốt cuộc ai cao ai thấp đây?”
Phòng truyền hình trực tiếp của chính phủ Ấn Độ cũng đang phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình đang bàn tán sôi nổi.
......
......
Phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ Trung Quốc.
Người dẫn chương trình Lưu Hinh nhìn lướt qua số liệu, thốt lên: “Các vị khán giả thân mến, tính đến thời điểm hiện tại, phòng trực tiếp của hơn 50 nước trên thế giới đang phát sóng trực tiếp trận đấu này. Đây là trận đấu thu hút sự chú ý toàn cầu, số lượng người xem đã hơn 2,3 tỷ người!”
“Ồ.”
Trên khán đài, khán giả ngạc nhiên thốt lên.
“Phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ Trung Quốc chúng ta có 600 triệu người xem, mà trên thế giới đã hơn 2,3 tỷ người xem sao?”
Trận đấu này thu hút rất nhiều quốc gia phát sóng trực tiếp, Alan là nhân tố rất lớn dẫn đến việc này, dù sao hắn ta cũng là đứng hạng ba toàn cầu! Đứng hạng nhất của Nga! Hơn nữa, hắn ta có thành tích toàn thắng cho đến nay. Danh tiếng trên thế giới của Hứa Cảnh Minh thấp hơn nhiều so với Alan, cho đến thời điểm hiện tại, hắn cũng chưa có thành tích gì trong giải đấu toàn cầu.
...
...
Phòng truyền hình trực tiếp của chính phủ Nga.
“Alan, Alan!”
“Đánh bại anh ta!”
“Ula ula!”
Vô số người dân reo hò, hú hét, mỗi lần Alan Emelianko ra trận, toàn bộ người dân ở Nga đều tổ chức tiệc tùng, chè chén say sưa.
“Trận đấu bắt đầu rồi!”
Người dẫn chương trình cũng hưng phấn, hai mắt đỏ lên.
Bên trong bản đồ chiến trường cổ.
Hứa Cảnh Minh và Alan Emelianko di chuyển cùng lúc.
Alan mặc khôi giáp màu bạc, tay cầm khiên tròn màu bạc, tay kia cầm kiếm cũng màu bạc. Vũ khí và khôi giáp phản chiếu ánh sáng mặt trời, lúc Alan Emelianko lao tới giống như một ánh sáng bạc vọt đến.
Hứa Cảnh Minh mặc khôi giáp đỏ sẫm, tay cầm một cây đại thương màu đen, cũng lao đến nghênh chiến.
Trên mảnh đất nhuốm màu của máu, bóng người đỏ sẫm và bóng người màu bạc va vào nhau.
“Hừ.”
Ngân thương xé toạc không khí, như rồng xuất động, mạnh mẽ đâm về phía Alan.
“Keng.”
Chiếc khiên tròn màu bạc va chạm với ngân thương của Hứa Cảnh Minh làm giảm lực tấn công, thậm chí Alan còn lợi dụng lực va chạm của vũ khí để tăng tốc, thân thể lao về phía trước, ánh sáng của kiếm chợt lóe lên.
Bang!
Ngân thương của Hứa Cảnh Minh rung lên, cán thương quét qua ánh sáng của kiếm, khi ánh sáng của kiếm và thương va chạm, lực đạo cũng được truyền đi, Alan tiếp tục mượn lực va chạm, đập tấm khiên về phía mặt Hứa Cảnh Minh.
Bang bang bang!
Hứa Cảnh Minh trong lúc nhất thời liên tục bị áp sát, ngân thương di chuyển như long xà, lần lượt cản từng đón tấn công, mỗi lần kiếm hay khiên của Alan va chạm với Hứa Cảnh Minh, hắn ta đều mượn lực đó để vây lấy Hứa Cảnh Minh, đồng thời ánh sáng của kiếm lóe lên, tiếp tục tấn công.
“Vô số vòng tròn!”
Ngay khi vừa giao đấu, Hứa Cảnh Minh đã biết Alan Emelianko đáng sợ đến mức nào.
Bước chân của Alan Emelianko, đường kiếm, đường khiên đều là vòng tròn, cả người dường như đã tập hợp thành vô số vòng tròn! Đòn tấn công của Hứa Cảnh Minh đương nhiên sẽ bị những vòng tròn này phá vỡ, thậm chí còn để đối phương mượn lực tấn công lại.
“Chắc chắn khiên pháp của Alan đã đạt đến cấp bốn rồi.”
Hứa Cảnh Minh thi triển thương pháp hết chiêu này đến chiêu khác, nhưng đều vô dụng trước tấm khiên tròn trước mặt, không những bị chặn lại một cách dễ dàng mà còn bị mượn lực.
Dường như cả người Hứa Cảnh Minh bị bao quanh bởi vô số vòng vây!
Các lớp vòng tròn khiến Hứa Cảnh Minh không thể làm gì, cũng không thể phá giải được.
“Thảo nào hắn bách chiến bách thắng, hơn nữa còn đánh bại Phương Ngu. Mặc dù thể chất Phương Ngu rất khỏe, nhưng đòn tấn công của hắn cũng rất mạnh… để phá giải được khiên pháp cấp bốn không dễ chút nào. Dựa vào khiên pháp cấp bốn, hắn hoàn toàn có thể đánh bại được kích pháp của Phương Ngu và dễ dàng giết chết Phương Ngu.”
Chương 211: (Phần 2) Những ngôi sao trôi nổi (1) Hứa Cảnh Minh ngẫm nghĩ, thực tế thật ra vẫn rất đơn giản.Không có cách nào, phương pháp tiến hóa của hắn đã đạt đến trình độ siêu cấp!
Tất cả các phương diện khác như sức mạnh, tốc độ, độ linh hoạt, dẻo dai, phản ứng thần kinh,… tất cả đều đạt đến trình độ siêu cấp, đều vượt qua đối thủ một cách toàn diện. Vì vậy, hắn phải kiềm chế bản thân nếu muốn dùng kỹ năng để đánh bại đối phương.
Đây cũng là một cách để trau dồi Tinh Tú thương pháp của bản thân!
Tuy một số chiêu thức Tinh Tú thương pháp có thể phát huy ở cấp bốn, nhưng một số chiêu thức còn chưa đột phá, thì đương nhiên sẽ không thể thành thục.
“Ở Trung Quốc, Hứa Cảnh Minh mạnh hơn Phương Ngu kia rất nhiều.”
Alan Emelianko cũng phát hiện ra: “Khiên của mình đã phá giải chiêu thức thương pháp của hắn nhiều lần. Nhưng bù lại, hắn cũng vẫn chặn được đòn tấn công của mình.”
“Dường như… Hứa Cảnh Minh nghiêng về phòng thủ, nhưng chiêu thức cả người đều cực kỳ nặng nề, giống như một ngọn núi lớn, không phải, giống các vì sao trôi nổi hơn!”
Alan Emelianko có thể cảm nhận được sự đáng sợ của Hứa Cảnh Minh.
Đó cũng là một chiêu thức dung nhập thần trí, giúp mơ hồ cảm nhận được lẫn nhau.
Chiêu thức của Hứa Cảnh Minh trông có vẻ nặng nề, nhưng thực chất lại chậm rãi cuộn trào như sao trời, khó có thể ngăn cản được.
“Đao pháp của mình vẫn còn yếu. Nếu đao pháp đạt tới cấp bốn, chắc chắn mình có thể chém đứt những vì sao trôi nổi này.”
Alan Emelianko cũng chịu áp lực đè nặng.
Thực tế, Tinh Tú thương pháp của Hứa Cảnh Minh chỉ mới hoàn thiện một nửa, các chiêu thức phòng thủ đã đột phá, còn hầu hết các chiêu thức tấn công thì đều chưa đột phá được. Có thể là ‘tâm như thiên thể sao trời’ thì phòng thủ cũng giỏi hơn.
Nhưng các thiên thể, các ngôi sao luôn chuyển động không thể dừng lại. Sức tấn công của nó cũng mạnh, chỉ là Hứa Cảnh Minh vẫn chưa thực sự dung nhập vào thương pháp.
“Bang, bang, bang…”
Alan Emelianko và Hứa Cảnh Minh chiến đấu ác liệt, bóng hình mờ ảo, vũ khí va chạm, hai bên xuất ra mấy trăm chiêu.
Cảnh tượng này cũng khiến khán giả trên khắp thế giới phải sợ hãi thán phục.
Chiến đấu ác liệt trong vài phút?
“Hứa Cảnh Minh đến từ Trung Quốc lại có thể đấu với Alan lâu như vậy?”
“Vào thời điểm diễn ra giải đấu cúp Hỏa Chủng hơn một tháng trước, Hứa Cảnh Minh mạnh hơn Phương Ngu. Vào lúc này, Hứa Cảnh Minh vẫn mạnh hơn.”
“Trận chiến này có lẽ sẽ khó phân định thắng bại đây.”
“Thực lực hai bên chênh nhau rất ít, cuộc chiến quá ác liệt.”
Khán giả khắp thế giới đều hào hứng theo dõi.
Đột nhiên——
“Bang.”
Một tiếng động lớn vang lên.
Cả người Alan Emelianko lộn nhào như một quả đạn pháo, đập thẳng vào tường thành, rồi rơi xuống đất, khóe miệng trào ra máu tươi. Vô số khán giả từ khắp nơi trên thế giới đều sững người lại trước cảnh tượng này. Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Alan lại bị đánh bay?
“Alan, nếu thực lực của anh chỉ có từng đó thì trận chiến này cũng nên kết thúc rồi.”
Hứa Cảnh Minh mặc bộ giáp màu đỏ sậm bình tĩnh nhìn Alan, cũng không muốn đánh nữa.
Hắn đã quan sát kỹ các chiêu thức chiến đấu của Alan, đúng là nó đã kích thích giúp Tinh Tú thương pháp của hắn trở nên hoàn thiện hơn, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó.
“Kết thúc sao?”
Alan Emelianko nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh: “Khiên pháp dùng để phòng thủ thì tốt, còn muốn đánh bại tôi sẽ không dễ như vậy đâu.”
Lúc này, Alan Emelianko hoàn toàn nghiêng về thế phòng thủ.
“Được, vậy để tôi thử xem.”
Bang.
Tốc độ của Hứa Cảnh Minh tăng lên đáng kể, bóng hình đỏ sẫm lao thẳng về phía Alan Emelianko, thương ảnh xẹt ngang bầu trời, chém xuống.
“Ôi.”
Alan di chuyển chân, khiên trên tay trái đập vào thương ảnh của Hứa Cảnh Minh, thương ảnh đã mạnh hơn nhiều so với trước đây. Dù đã dồn lực dùng khiên đỡ lại, nhưng Alan vẫn không chịu được mà phải lùi về sau.
Thương ảnh xoay lại, như vừa bay ra từ dòng nước xoáy, tấn công ác liệt.
“Keng.”
Alan đang lùi về sau vội vàng đưa khiên lên đỡ, cả người thuận thế lộn nhào.
Ầm ầm ầm.
Hứa Cảnh Minh nhảy lên muốn giết hắn, thương ảnh đuổi theo đánh tới.
“Bang.”
Alan đưa khiên tròn trong tay lên chặn lại lần nữa. Kể từ khi ngừng tấn công và dồn toàn lực để phòng thủ, mặc dù vẫn bị Hứa Cảnh Minh đánh lui liên tục, hắn vẫn chống đỡ một cách hoàn hảo.
“Hứa Cảnh Minh, anh đang đùa tôi sao?”
Alan tức giận hét lên.
Hứa Cảnh Minh hơi giật mình.
“Lúc trước giao đấu mấy trăm chiêu cùng tôi, anh luyện chiêu thì thôi đi. Giờ mà anh vẫn không chịu thể hiện ra thực lực thật sự sao? Anh làm thế tức là sỉ nhục tôi!”
Alan nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh: “Hãy thể hiện thực lực của anh để đánh bại tôi đi!”
…
…
Các phòng phát sóng trực tiếp ở tất cả các quốc gia trên thế giới đều phát cuồng.
Khi Hứa Cảnh Minh bộc phát và áp chế Alan Emelianko, tất cả các quốc gia đều sững sờ, người dân nước Nga cũng không hô ‘Ô Lạp’ mà tất cả đều tập trung theo dõi trận chiến. Người dân Trung Quốc cũng không thể tin vào mắt mình.
Hứa Cảnh Minh có thể ép Alan Emelianko đến mức đó sao? Điều này diễn ra quá đột ngột, toàn thể người dân Trung Quốc đều cảm thấy bối rối.
Nhưng giờ phút này, câu nói của Alan thực sự đã khơi dậy cảm xúc của khán giả trên toàn thế giới.
“Cái gì, đây vẫn chưa phải là thực lực thật sự của tuyển thủ Hứa Cảnh Minh đến từ Trung Quốc sao?”
Người dẫn chương trình phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ Ấn Độ sửng sốt nói: “Rốt cuộc thực lực của Hứa Cảnh Minh đến từ Trung Quốc này mạnh đến mức nào?”
“Alan Emelianko nói gì vậy? Tôi không nghe nhầm chứ?”
Hai người dẫn chương trình của Nhật Bản cũng không dám tin.
Trong phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ Trung Quốc, vô số khán giả Trung Quốc đều nghe thấy âm thanh đồng bộ tự động của thế giới ảo, cho nên có thể hiểu rõ câu nói của Alan Emelianko. Họ thấy vừa mừng vừa sợ, vừa khó tin vừa mong chờ!
Lê Miểu Miểu ngồi trên khán đài, ánh mắt mong chờ nhìn cảnh tượng trước mắt: “Cảnh Minh cố lên!”
“Đội trưởng!”
Vương Di, Dương Thanh Thước, Lưu Xung Viễn và Hành Phương cũng đang xem.
Chương 212: (Phần 2) Những ngôi sao trôi nổi (2) Trên chiến trường cổ.Hứa Cảnh Minh nhìn Alan Emelianko đang tức giận đứng trước mặt.
“Thể hiện thực lực thật sự sao?”
Hứa Cảnh Minh nhìn đối phương.
Phương pháp tiến siêu cấp phối hợp cùng Tinh Tú thương pháp! Dù chỉ một chiêu thì Alan Amelianko cũng không thể đỡ được.
“Kết thúc đi.”
Lúc này, Hứa Cảnh Minh mới bộc lộ tốc độ và sức mạnh thật sự của cơ thể khi đạt tới phương pháp tiến hóa siêu cấp, thậm chí hắn vẫn sử dụng Tinh Tú thương pháp như trước! Bởi vì… không cần thiết phải dùng Hóa Hồng thương pháp.
“Cuối cùng thì anh cũng chịu thể hiện sức mạnh thật sự của mình sao?”
Đạt đến trình độ này, Alan Emelianko đã cảm nhận được Hứa Cảnh Minh đang kiềm chế, lúc này, Hứa Cảnh Minh bộc phát, ngược lại càng khiến hắn phấn khích.
Bùm!
Bóng dáng màu đỏ sẫm, tốc độ nhanh kinh người, lúc này đã vượt quá 100 mét trên giây.
“Ầm ầm—”
Một thương ảnh đánh xuống, giống như những vì sao trôi nổi lao tới!
Ánh mắt Alan Emelianko rực lửa, thay vì lùi lại, hắn cầm khiên xông lên.
Thương ảnh này xoay theo lực rất lạ, kết hợp với sức mạnh cơ thể đáng sợ của Hứa Cảnh Minh, đập bay khiên của Alan Emelianko ngay khi hai bên vừa chạm, thương ảnh đập qua người Alan, khiến thân thể Alan lập tức hóa thành ảo ảnh rồi biến mất.
Chỉ một thương đã khiến Alan Emelianko tan thành mây khói.
Hứa Cảnh Minh cầm thương bình tĩnh đứng đó.
Không phải ai cũng đủ tư cách để hắn dùng Hóa Hồng thương pháp! Nếu không thể đánh bại đối thủ bằng Tinh Tú thương pháp, thì lúc đó mới cần dùng đến Hóa Hồng thương pháp! Mặc dù thực lực Alan rất mạnh, nhưng bằng việc bùng nổ hoàn toàn thân thể siêu cấp của hắn, chỉ cần dùng Tinh Tú thương pháp cũng có thể dễ dàng đánh bại Alan.
“Liệu trên toàn thế giới, có bao nhiêu đối thủ đáng để mình dùng Hóa Hồng thương pháp?”
Hứa Cảnh Minh nghĩ.
“Vút.”
Một mũi tên đột nhiên lao tới từ phía sau, thần trí Hứa Cảnh Minh cực kỳ nhạy bén, hắn cảm nhận được không khí dao động, vừa quay đầu liền nhìn thấy Thần Tiễn Thủ của nước Nga bắn ra một mũi tên. Tên Thần Tiễn Thủnày có lẽ vừa đột phá đến cấp ba, so với chị Di thì còn kém hơn nhiều.
Về độ nhạy bén, Hứa Cảnh Minh mạnh hơn Lôi Vân Phóng nhiều, trong giải đấu cúp Hỏa Chủng, ở cự ly 20 mét, cho dù là Thần Tiễn Thủ mới lên cấp ba bắn nhanh cũng không bao giờ trúng được Hứa Cảnh Minh.
“Bắn lén sao?”
Hứa Cảnh Minh vươn tay bắt lấy mũi tên đang lao tới với tốc độ gấp đôi tốc độ âm thanh, cán tên vỡ vụn, Hứa Cảnh Minh nắm mũi tên trong tay, bóp đến mức không còn nhìn ra hình dáng ban đầu.
Hắn tiện tay quăng ra.
Mũi tên bay rất nhanh theo hướng ngược lại! Tốc độ lần này còn nhanh hơn cả khi nó đến! Với sự kiểm soát sức mạnh cơ thể hiện tại của Hứa Cảnh Minh, những mũi tên mà hắn tùy tiện quăng ra không thể chính xác, mũi tên lao với tốc độ kinh hoàng, Thần Tiễn Thủ không có thời gian để ẩn nấp, vì vậy hắn bị mũi tên lao xuyên qua đầu, tiêu tán thành hư vô.
“Phía trên.”
Hùng miêu Trương Khiêm hét lên một tiếng: “Tiêu diệt bọn hắn, Cảnh Minh, mấy tên nhãi nhép này cứ giao cho chúng tôi.”
“Hứa Đại Thần, mấy tên nhãi nhép đó không cần cậu nhúng tay vào.”
Ba thành viên khác của Trung Quốc cũng hét lên, lao về phía các thành viên nước Nga. Trước đó bọn họ đều tập trung theo dõi trận chiến, không muốn bỏ lỡ giây phút nào nên đều đứng yên.
Lúc này, Hùng miêu Trương Khiêm và các cao thủ khác của Trung Quốc cũng đang chiến đấu với ba thành viên còn lại của nước Nga.
Hứa Cảnh Minh không làm gì hết mà chỉ đứng nhìn.
…
…
Phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ Trung Quốc, nước Nga, Ấn Độ, Nhật Bản, Liên bang Hoa Kỳ, Thái và các quốc gia khác đều chỉ tập trung vào Hứa Cảnh Minh đang đứng trên chiến trường cổ, không một ai quan tâm tới lai lịch của bảy người tham gia chiến đấu còn lại.
Trên Trái Đất, xét về lĩnh vực võ thuật, kinh tế quân sự và các phương diện khác, chỉ có Liên bang Hoa Kỳ mới có thể sánh ngang với Trung Quốc!
Trước nay, chính phủ Liên bang Hoa Kỳ chưa từng coi trọng chức năng “đối chiến toàn cầu”, bọn họ cũng chỉ phát sóng trực tiếp một trận chiến này.
“Một cao thủ tên là Hứa Cảnh Minh ở Trung Quốc, thực lực của hắn rất đáng sợ.”
Người dẫn chương trình da trắng trịnh trọng nói: “Alan Emelianko rốt cuộc phải khiêu khích Hứa Cảnh Minh thể hiện thực lực của mình, đến lúc đó thì hắn mới thực sự bộc phát.”
Cảnh tượng Hứa Cảnh Minh hoàn toàn bộc phát được chiếu một bên.
Bùm!
Hứa Cảnh Minh hoàn toàn bộc phát tốc độ của cơ thể siêu cấp, sau khi thành thục Hóa Hồng thương pháp, hắn đặc biệt am hiểu về tốc độ.
“Nhìn xem, cơ thể của hắn… đã đạt đến tốc độ không tưởng, 129 mét mỗi giây!”
Người dẫn chương trình chỉ vào số liệu thế giới ảo công bố, nói: “Đây là tốc độ nhanh nhất mà con người có thể đạt được kể từ khi chức năng “đối chiến toàn cầu” được triển khai! Tốc độ của Tiano Syre đạt 107 mét mỗi giây, Miyagawa Akira đạt 106 mét mỗi giây, còn Tiger Fussen của chúng ta là 115 mét mỗi giây. Nhưng tốc độ của tuyển thủ Trung Quốc là Hứa Cảnh Minh lại nhanh hơn rất nhiều… so với Tiger Fussen.”
Chương 213: (Phần 2) Nổi tiếng chỉ sau một trận chiến (1) Khách quý ngồi một bên cũng nói: “Theo thông tin chúng ta thu thập được, Hứa Cảnh Minh tu luyện Thiên Mãng Tiến Hóa Pháp, đây không phải một loại phương pháp tiến hóa vượt trội về tốc độ. Mà tốc độ của hắn lại nhanh được đến vậy, có thể thấy thực lực tổng hợp của hắn đã đạt tới trình độ cực cao.”“Hãy nhìn chiêu cuối này đi.”
Người dẫn chương trình chỉ tay vào một thương kinh hoàng của Hứa Cảnh Minh, khiến cho khiên của Alan Emelianko trực tiếp bị đánh bay, sau đó Alan cũng hóa thành hư vô, hắn nói tiếp: “Khiên pháp của Alan rất lợi hại, nhưng khi bị ngân thương đánh trúng, cả người hắn lập tức bị hất tung lên không trung, bộ giáp hạng nhẹ mà hắn đang mặc cũng hoàn toàn vỡ nát, sau đó cả người biến thành hư vô.”
“Một thương này đánh ra chính là thực lực thật sự của Hứa Cảnh Minh.”
Khách mời cũng thở dài, hắn chỉ vào đoạn video tua chậm: “Ở đây còn có một mũi tên bắn lén, đây là mũi tên xuyên giáp với tốc độ tối đa có thể đạt được là 703 mét mỗi giây. Nó được bắn ra bất ngờ từ phía sau lưng, cách Hứa Cảnh Minh khoảng 60 mét, thời gian lao trong không trung chỉ khoảng 0,1 giây! Dù Hứa Cảnh Minh quay lưng về phía mũi tên, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được nó, hắn quay đầu lại, nhẹ nhàng đưa tay ra bắt lấy nó! Đúng vậy, hắn đã dùng tay không bắt mũi tên này.”
Cảnh quay chậm diễn tả rất rõ ràng, đầu tiên Hứa Cảnh Minh nắm chặt cán tên, cán tên đang ở tốc độ cao ngay lập tức bị vỡ nát khi gặp ma sát mạnh. Mũi tên nằm trong lòng bàn tay của Hứa Cảnh Minh, cong queo biến dạng.
Tiếp theo là một cái hất tay! Mũi tên lao ngược lại theo trục đường đi như lúc nó đến.
“Chỉ với một cái hất tay tùy ý, vậy mà mũi tên lại có thể đạt tới 823 mét mỗi giây.”
Khách mời cảm thấy có chút sợ hãi: “Tôi chưa từng nghe nói Hứa Cảnh Minh giỏi ám khí. Chỉ một cái hất tay tùy ý mà mũi tên có thể đạt đến tốc độ nhanh tới vậy, điều này cho thấy sức mạnh của Hứa Cảnh Minh vô cùng khủng bố. Vị Thần Tiễn Thủ đến từ nước Nga… cũng ngây người trước cảnh Hứa Cảnh Minh dùng tay không bắt lấy mũi tên, cả người hắn ta khựng lại trong khoảnh khắc! Nhưng chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy, Hứa Cảnh Minh đã ném mũi tên lao ngược trở lại xuyên qua đầu hắn.”
Người dẫn chương trình và khách mời đã tường thuật chi tiết, chậm rãi cảnh quan trọng lúc cuối.
“Sau khi Hứa Cảnh Minh thực sự bộc phát, thương pháp mà hắn thi triển, hay việc dùng tay không ném mũi tên giết chết đối thủ… đều thể hiện đẳng cấp tối cao trong trận “đối chiến toàn cầu” này.”
Người dẫn chương trình nghiêm nghị nói: “Mặc dù không thể tin được, nhưng Hứa Cảnh Minh chắc chắn cùng đẳng cấp với Tiger Fussen.”
“Tôi nghĩ Hứa Cảnh Minh đứng trong top ba thế giới.”
Khách mời nói.
“Cuộc “đối chiến toàn cầu” chỉ mới bắt đầu vài ngày, các cao thủ toàn cầu vẫn đang phát triển, vẫn chưa thể nói rõ được điều gì.”
Người dẫn chương trình nói: “Nhưng không còn nghi ngờ gì… biểu hiện của Hứa Cảnh Minh trong trận chiến này đã đạt tới đẳng cấp tối cao kể từ khi chức năng “đối chiến toàn cầu” mở ra!”
Vô số khán giả Liên bang Hoa Kỳ cũng đang náo động, bình luận nhảy liên tục.
Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy tuyển thủ Trung Quốc – Hứa Cảnh Minh trên phát sóng trực tiếp, nhưng họ đều ghi nhớ kỹ cái tên này.
Trước đây, người dân Liên bang Hoa Kỳ chỉ biết… ở Trung Quốc có một ‘Liễu Hải’ nắm giữ vị trí số một thế giới. Liễu Hải gần như là một cái tên rất nổi tiếng ở Liên bang Hoa Kỳ, còn những người khác thì mờ nhạt hơn nhiều.
Hôm nay! Nhiều người đều ghi nhớ cái tên ‘Hứa Cảnh Minh’ này.
…
…
“Thật đáng sợ, thật khủng khiếp!”
“Tốc độ của hắn là nhanh nhất kể từ khi chức năng “đối chiến toàn cầu” mở ra. Khiên pháp của Alan không thể cản được vũ khí và thương pháp của hắn. Thậm chí hắn còn có thể bắt lấy mũi tên xuyên giáp với tốc độ gấp đôi tốc độ âm thanh chỉ bằng tay không. Đây là đối thủ đáng sợ nhất kể từ khi chức năng “đối chiến toàn cầu” chính thức triển khai cho đến nay! Miyagawa Akira của chúng ta chỉ mới gần mười bảy tuổi, xét về tiềm năng thì có thể đứng đầu thế giới! Nhưng Miyagawa Akira đã gặp kẻ thù đáng gờm nhất của mình, Hứa Cảnh Minh đến từ Trung Quốc!”
Hai người dẫn chương trình phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ Nhật Bản đều bị sốc trước sức mạnh của Hứa Cảnh Minh.
…
…
Trong lúc phát sóng trực tiếp, những người bình thường còn chưa hiểu rõ, họ chỉ cảm thấy Hứa Cảnh Minh quá đáng sợ. Nhưng sau khi xem cảnh tua chậm trong phát sóng trực tiếp và nghe lời giải thích kỹ càng, dù sao mọi người đều đang luyện võ trong thế giới ảo, nên họ hiểu rõ hơn Hứa Cảnh Minh tới từ Trung Quốc này rốt cuộc đáng sợ đến mức nào!
Sức mạnh, tốc độ đem lại những cảm nhận trực tiếp nhất.
Tố chất thân thể của Hứa Cảnh Minh đã mang lại cảm giác căng thẳng cho vô số người trên khắp thế giới.
Nếu vô số khán giả ở các quốc gia khác cảm thấy căng thẳng thì toàn dân Trung Quốc lại đều cảm thấy vô cùng phấn khích!
Chương 214: (Phần 2) Nổi tiếng chỉ sau một trận chiến (2) “Đây là áp chế sức mạnh tuyệt đối.”Nam khách mời Cận Phàm phấn khích nói: “Trước trận chiến này, không ai nghĩ rằng Alan Emelianko… lại xông tới trước mặt Hứa Cảnh Minh đang bộc phát, sau đó bị đánh chết chỉ bằng một chiêu! Đây là thực lực thật sự của Hứa Cảnh Minh, hắn chắc chắn là người mạnh nhất thế giới! Đúng, mạnh nhất thế giới! Tôi không nói nhầm đâu, thực lực của Hứa Cảnh Minh là mạnh nhất trong tất cả các trận đối chiến lớn được tổ chức bằng chức năng “đối chiến toàn cầu”.
“Có thể những người khác vẫn đang giấu đi thực lực thật sự của bản thân nhưng xét về những sức mạnh đã được thể hiện ra thì Hứa Cảnh Minh chính là người mạnh nhất thế giới!”
Từ giờ phút này, Cận Phàm đã trở thành một người hâm mộ cuồng nhiệt của Hứa Cảnh Minh, hắn nói tiếp: “Sau khi giải đấu cúp Hỏa Chủng kết thúc, Hứa Cảnh Minh mới chỉ đứng ở vị trí thứ tám trên thế giới! Còn Alan Emelianko đứng thứ ba thế giới! Nhưng chỉ hơn 1 tháng sau, Hứa Cảnh Minh đã hất Alan bay ra xa! Tốc độ phát triển này… chính là phương diện đáng sợ nhất của Hứa Cảnh Minh.”
“Tôi đoán rằng, với tốc độ tiến bộ này, Cảnh Minh sẽ ngày càng trở nên đáng sợ hơn nữa, khiến cho những cao thủ khác trên thế giới chỉ nhìn thấy bóng lưng của hắn! Thậm chí, Hứa Cảnh Minh có thể trở thành gương mặt mới giành được vị trí số một thế giới!” Cận Phàm kích động nói.
“Bình tĩnh nào.”
Người dẫn chương trình Lưu Hâm cười nói: “Cận Phàm, tôi biết anh đang rất kích động, tôi cũng thế. Nhưng vẫn còn một số cao thủ bách chiến bách thắng khác, chẳng hạn như Tiger Fussen hay Tiano Syre đều đã giành được thắng rất dễ dàng, khả năng cao họ vẫn giữ được sức mạnh của mình. Còn huấn luyện viên Liễu Hải của chúng ta, trước đây huấn luyện viên Liễu Hải đều kiềm chế không thể hiện ra hết sức mạnh, cho đến nay ông ấy vẫn chưa từng tham gia bất kỳ trận đấu “đối chiến toàn cầu” nào cả.”
Cận Phàm lắc đầu: “Chỉ dựa vào việc đánh bại Alan trong trận chiến này, tôi tin rằng Hứa Cảnh Minh sẽ là ứng cử viên nặng ký nhất cho ngôi vị số một thế giới trong tương lai!”
Vô số khán giả Trung Quốc cũng đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Những ngày qua, các tuyển thủ Trung Quốc đã để thua rất nhiều trận, khiến bọn họ vô cùng ấm ức.
“Hứa Cảnh Minh thật tuyệt vời!”
“Lần đầu tham gia “đối chiến toàn cầu”, Hứa Cảnh Minh đã đấu với Alan Emelianko, hắn chỉ cần dùng một thương đã có thể chém chết Alan! Thậm chí, Hứa cảnh Minh còn dùng tay không bắt lấy mũi tên xuyên giáp với tốc độ gấp đôi tốc độ âm thanh rồi phi tên bằng một tay, mũi tên lao với tốc độ vượt gấp đôi tốc độ âm thanh.”
“So với Hứa Cảnh Minh, quả thực Phương Ngu còn kém xa.”
“Tôi cảm thấy bây giờ ở Trung Quốc chúng ta, Liễu Hải và Hứa Cảnh Minh đều có trình độ cao nhất, những người khác thì đều kém xa!”
“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy thực lực của Hứa Cảnh Minh gần như tương đương với Liễu Hải.”
“Tốc độ phát triển của Hứa Cảnh Minh rất nhanh, dù sao lúc thế giới ảo vừa mở ra, Liễu Hải dẫn trước Hứa Cảnh Minh một đoạn rất dài.
“Tuyệt vời, tôi nghĩ mình đã trở thành một fan hâm mộ cuồng nhiệt của hắn! Tại sao lúc chiến đấu Hứa Cảnh Minh lại đẹp trai đến vậy!”
“Tôi nghĩ rồi, dựa vào cái gì mà trong khi tất cả mọi người đều luyện Tiến Hóa Pháp, tốc độ của tôi chỉ vỏn vẹn 20 mét mỗi giây, còn hắn lại lên đến 129 mét mỗi giây. Nếu có một quân đoàn vạn người toàn những người như tôi, có phải đều sẽ chết trong tay hắn không?”
“Đúng là không phải người mà!”
…
…
Lúc này, số lượng gnười hâm mộ của Hứa Cảnh Minh đang tăng lên như vũ bão. Trước đây, rất nhiều người dân Trung Quốc chỉ là người qua đường, nhưng bây giờ, ‘fan trung thành’ và ‘fan cuồng’ của Hứa Cảnh Minh đang không ngừng tăng mạnh.
“Hự.”
Kết thúc trận đấu, Hứa Cảnh Minh đến khán đài phòng phát sóng trực tiếp, đi đến chỗ bạn gái Lê Miểu Miểu.
Lúc này, ba mẹ hắn cùng những người khác, cả các đồng đội chiến đội Lê Mộc đều đang tập trung tại đây.
“Cảnh Minh, làm tốt lắm.”
Vợ chồng Hứa Hồng mỉm cười nhìn con trai, họ vô cùng vui mừng và tự hào.
“Ta thấy cả người đều sôi trào, muốn đi đánh nhau một trận. Chao ôi, thật đáng tiếc, ta vẫn còn kém hơn cấp thần chút xíu.”
Ông nội Hứa thở dài, vỗ vai Hứa Cảnh Minh, nói: “Cháu trai, tiếp tục tiến lên! Vươn lên vị trí số một thế giới!”
“Vâng, ông nội.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Lão Hứa, xin hãy nhận lấy ánh mắt ngưỡng mộ của tôi!”
Hành Phương lao tới với đôi mắt rực lửa. Khi thế giới ảo mở cửa cho đến nay, hắn vẫn còn ý định cạnh tranh với Hứa Cảnh Minh, nhưng càng về sau, độ chênh lệch giữa hai người càng lớn. Đến khi giải đấu cúp Hỏa Chủng diễn ra, khoảng cách chênh lệch đã đủ lớn, bây giờ thậm chí còn lớn đến mức trái lẽ thường.
Hành Phương hiểu… Trước đây, chiến tích của hắn có thể so sánh với Hứa Cảnh Minh vì Cảnh Minh bị gãy chân năm 20 tuổi.
Nhưng không phải Lôi Vân Phóng, Cao Sùng, Dương Dự và những người từng vô địch thế giới trong quá khứ đều bị bỏ lại sao? Hành Phương không thể bắt kịp không phải vì thực lực hắn yếu, mà do Hứa Cảnh Minh quá trâu.
“Theo lời người dẫn chương trình, hơn 50 quốc gia trên thế giới đang phát sóng trực tiếp trận chiến này, số lượng khán giả lúc đỉnh điểm đã vượt quá 2,8 tỷ người.”
Vương Di nói: “Tôi tin rằng, những quốc gia hiện không phát sóng trực tiếp trận chiến này chắc chắn sẽ phát lại nó! Video trận chiến cũng sẽ được lan truyền trên toàn thế giới… Ngày càng có nhiều người xem trận chiến này, hầu hết mọi người trên thế giới đều muốn xem trận chiến này, cả thế giới đều biết đến cậu chỉ sau trận chiến đầu tiên. ”
Hứa Cảnh Minh gật đầu cười, tuy rằng trong lòng có chút vui mừng, nhưng điều hắn quan tâm hơn là trên thế giới này, rốt cuộc có bao nhiêu người xứng đáng là đối thủ của mình!
Mục tiêu trước mắt của hắn là ngôi vị đệ nhất thế giới! Sau đó… là vũ trụ tinh không rộng lớn kia!
Chương 215: (Phần 2) Thiên tài toàn cầu (1) “Cảnh Minh.”Lê Miểu Miểu đến gần, thấp giọng nói: “Phòng phát sóng trực tiếp chính phủ Trung Quốc đang hỏi anh, liệu có thể đấu một trận nữa không?”
Hứa Cảnh Minh nghe xong, gật đầu nói: “Anh cũng rất mong gặp được cao thủ lợi hại hơn.”
Hắn vừa nói vừa ấn nhẹ vào hàng chờ.
Một giây trôi qua, hai mươi giây tiếp theo, một thông báo xuất hiện.
“Hứa Cảnh Minh, trong số các cao thủ đang xếp hàng, không ai có lực chiến bằng 30% của anh, có tiếp tục đối chiến không?”
Thông báo từ hệ thống thế giới ảo khiến Hứa Cảnh Minh ngạc nhiên.
“Tất cả các đối thủ đều quá yếu chăng?”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Thảo nào các cao thủ hàng đầu thế giới đều tham gia rất ít trận đấu.”
Hứa Cảnh Minh nhìn về phía bạn gái, nói: “Hiện tại có quá ít cao thủ xếp hàng, không có đối thủ thích hợp.”
Nói xong, hắn đưa thông báo cho bạn gái xem.
Lê Miểu Miểu nhìn thông báo, cụp mắt nói: “Thì ra thế giới ảo cũng có thông báo kiểu này? Trong thế giới, không có cao thủ nào đạt tới 30% lực chiến bằng của anh đang xếp hàng sao?”
Lê Miểu Miểu nhìn bạn trai, mặc dù biết Hứa Cảnh Minh rất mạnh! Nhưng thông báo này vẫn khiến cô cảm thấy… Hứa Cảnh Minh mạnh ngoài sức tưởng tượng!
“Vậy để em nhắn lại với phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ, bảo anh không đối chiến nữa.”
Lê Miểu Miểu nói.
“Ừ.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
...
...
Trên phần bình luận, người dẫn chương trình Lưu Hâm liếc mắt nhìn dòng thông báo, cười nói: “Chúng tôi đã liên hệ trực tiếp với Hứa Cảnh Minh, Hứa Cảnh Minh cũng đã thử tiến hành đối chiến lần hai nhưng thế giới ảo gửi thông báo là… không có đối thủ nào có thực lực tương đương với anh ấy. Vậy nên, dù rất đáng tiếc nhưng chúng ta tạm thời không thể xem trận đấu toàn cầu thứ hai của Hứa Cảnh Minh.”
Lưu Hâm vừa dứt lời, số lượng khán giả xem truyền hình trực tiếp bắt đầu giảm.
“Sao Hứa Cảnh Minh ngày càng mạnh lên vậy? So với hồi tham gia giái đấu cúp Hỏa Chủng, hắn đã mạnh hơn rất nhiều!”
Trên khán đài, Tôn Lạp chứng kiến tất cả, sau đó yên lặng hồi lâu.
Bỏ qua một cái đùi vàng như vậy, cảm giác như có vô số con bọ đang cắn xé trái tim hắn ta! Rõ ràng hắn ta đã từng ôm cái đùi đó, ngay cả khi chỉ cọ được chút nhiệt, tình cảnh của hắn cũng sẽ khấm khá hơn bây giờ rất nhiều.
Bên trong biệt thự.
Trình Tử Hào trái ôm phải ấp, xung quanh là một đám người đẹp đang hầu hạ, người thì bóp vai, người thì đút trái cây điểm tâm.
“Ăn thử miếng quýt này đi.”
Một người đẹp đưa miếng quýt vào miệng Trình Tử Hào, Trình Tử Hào cười ha ha, ăn hết.
Giờ phút này, Trình Tử Hào cảm thấy bao nhiêu phiền muộn đều tan biến, cả người vô cùng thoải mái vui vẻ.
“Cốc cốc cốc.”
Tiếng gõ cửa vang lên.
Trình Tử Hào ngẩng đầu nhìn lên, thấy cấp dưới Chu Phong của mình đang đứng ở cửa.
“Không thấy tôi đang bận sao?”
Trình Tử Hào cau mày nói.
“Có chuyện quan trọng.”
Chu Phong thấp giọng nói.
Lúc này, Trình Tử Hào mới khó chịu phất tay một cái, tất cả người đẹp đều rời đi, chỉ còn lại Trình Tử Hào và Chu Phong trong phòng.
“Công ty nhiều việc như vậy, chuyện gì cũng đến tay tôi, vậy tôi còn để cậu làm giám đốc làm gì nữa?”
Trình Tử Hào không nhịn được mắng: “Cậu không biết gần đây tôi gặp phải bao nhiêu rắc rối hả?”
“Đúng đúng, những ngày này ông chủ đã rất cực khổ.”
Chu Phong dỗ dành.
“Rất nhiều công ty tư bản lớn đã tiến vào thế giới ảo, cạnh tranh với chúng ta.”
Trình Tử Hào nghiến răng: “Thủ đoạn của người này so với người kia còn tàn nhẫn hơn, thật không biết xấu hổ! Tôi thật sự chán ngấy rồi, lão Chu, cậu nói xem… có cách nào để tôi bán quách công ty đi không?”
Chu Phong nói: “Những thỏa thuận đánh cược kia đều trong thời gian ông chủ nhậm chức.”
“Không thể đàm phán hay sửa đổi hợp đồng sao?” Trình Tử Hào hỏi.
“Những công ty tư bản kia không phải là kẻ ngốc, không thể thay đổi.” Chu Phong nói: “Hơn nữa, công ty của chúng ta có lợi thế là người dẫn trước, hiện nay tình hình cũng chưa đến nỗi quá tệ. Chỉ cần nắm bắt cơ hội, hoàn toàn có thể tiến xa hơn!”
“Nhưng tôi mệt rồi, không gánh nổi nữa.” Trình Tử Hào nói.
Ban đầu vì tận dụng lợi thế người đi trước, công ty đột nhiên phát triển mạnh mẽ, nhưng đã đạt đến quy mô nhất định thì rất khó để tiến xa hơi nữa. Ngoài ra, giới tư bản đổ vốn vào thế giới ảo ngày càng nhiều, tình hình cạnh tranh ngày càng khốc liệt, Trình Tử Hào cảm thấy rất bất lực.
“Ông chủ, anh không cần quá lo lắng, chúng tôi sẽ hỗ trợ anh điều hành công ty thật tốt.”
Chu Phong nói.
“Được rồi, vậy hôm nay cậu tới đây có việc gì?”
Trình Tử Hào nói.
“Ông chủ chưa xem trận đấu toàn cầu của Hứa Cảnh Minh sao?”
Chu Phong hỏi.
Trình Tử Hào lắc đầu: “Tôi đang thư giãn, thời gian đâu mà xem trận đấu! Mấy trận đấu “đối chiến toàn cầu” thì ngày nào chẳng có, có gì hay ho mà xem. Sao? Hứa Cảnh Minh lại thắng à?”
“Thực lực của hắn mạnh khủng khiếp.”
Chu Phong nghiêm giọng nói: “Hứa Cảnh Minh toàn áp đảo Alan Emelianko, thậm chí rất có khả năng sẽ trở thành người đứng đầu thế giới. Cho dù không phải đứng đầu, thì tôi nghĩ hắn ít nhất cũng phải nằm trong top ba.”
“Có thể vô địch thế giới?”
Trình Tử Hào không thể tin được: “Chẳng phải hắn còn kém xa so với Liễu Hải và Lôi Vân Phóng sao?”
Chương 216: (Phần 2) Thiên tài toàn cầu (2) “Đó là quá khứ rồi.”Chu Phong nói: “Ông chủ, anh thử xem video trận đấu vừa rồi đi, tôi tin chắc… độ nổi tiếng của Hứa Cảnh Minh ở Trung Quốc sẽ tăng vọt bởi vì giao chiến với người ngoại quốc đồng nghĩa với việc có khả năng mang lại vinh quang cho đất nước, ngày càng có nhiều người xem trận đấu, Hứa Cảnh Minh sẽ càng có thêm nhiều người hâm mộ, độ nổi tiếng của hắn cũng từ đó mà lên một tầm cao mới.”
“Trong tương lai gần, Hứa Cảnh Minh sẽ là điểm nóng trên nền tảng người xem thế giới ảo! Rất có thể là điểm nóng nhất!”
Chu Phong nói: “Nếu công ty chúng ta có thể nắm được điểm nóng này, chắc chắn có thể tiến xa hơn! Giá trị thị trường của công ty tăng gấp mấy lần cũng là chuyện rất bình thường!”
“Tăng gấp mấy lần?”
Trình Tử Hào cau mày: “Có cần khoa trương đến mức đó không?”
“Một trận đấu của hắn có đến hàng tỷ người xem! Đương nhiên giá trị của hắn cũng đến mức đó!”
Chu Phong nói.
“Nhưng giữa tôi và hắn có xích mích.”
Trình Tử Hào nói: “Thực ra tôi cũng không quan tâm, tôi có thể linh hoạt được, nhưng hắn thì… không nể mặt tôi đâu.”
Chu Phong nói: “Nếu công ty của chúng ta không có trụ cột hàng đầu thì không thể tiến xa hơn được. Khi đó, ông chủ khó mà gánh được số tiền đặt cược.”
“Cho dù chỉ trả được một phần, tôi cũng chấp nhận.”
Trình Tử Hào bĩu môi nói: “Cùng lắm mất một khoản, hẳn là tôi vẫn còn mấy tỷ trong tay. Tôi thực sự quá mệt mỏi rồi. Tôi đã đặt nền móng vững chắc cho công ty, tiếp đó đều nhờ vào cậu, chỉ cần cậu giữ vững phong độ, một khi thời gian đánh cược kết thúc, chúng ta coi như là thành công rồi.”
“Còn Hứa Cảnh Minh ấy hả?”
Trình Tử Hào nói: “Các cậu cứ nghĩ cách đi, tôi có thể linh hoạt, kể cả bảo tôi bưng rượu rót trà cho hắn tôi cũng có thể làm được.”
Chu Phong gật đầu: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ nghĩ cách.”
Nói xong hắn ta rời đi, năng lực làm việc của hắn ta không tệ, nhưng cũng không phải quá giỏi, nếu không đã không cần phải suốt ngày hầu hạ công tử nhà giàu nào đó.
Lúc rời đi, Chu Phong nghĩ: “Ông chủ đã bỏ mặc công việc, tình hình công ty không ổn lắm, tình hình cạnh tranh ngày càng khốc liệt. Mếu cứ tiếp tục như vậy, mình cũng nên tính đến đường lui.”
...
...
Nhật Bản.
Sân võ trong không gian cá nhân của Miyagawa Akira là một khu rừng, cậu ta đang ngồi khoanh chân trong đó.
Miyagawa Akira chỉ mới mười bảy tuổi, sau khi luyện phương pháp tiến hóa, chiều cao cũng chỉ đạt tới một mét bảy.
“Akira.” Một ông lão nhìn Miyagawa Akira: “Con xem trận đấu của Hứa Cảnh Minh người Trung Quốc chưa?”
“Rồi ạ.”
Miyagawa Akira mở mắt ra, ánh mắt bình tĩnh: “Hứa Cảnh Minh mạnh hơn con, thương pháp của hắn tuy chưa đạt đến độ hoàn hảo, nhưng cũng đã đạt đến cấp bốn. Quan trọng hơn hết, phương pháp tiến hóa của hắn đã đột phá lên một tầng cao mới. Còn con… chỉ vừa đột phá kiếm đạo đến cấp bốn, cũng chưa đột phá phương pháp tiến hóa. Vậy nên, thể lực giữa hai bên có sự chênh lệch rất lớn, nếu con giao đấu với Hứa Cảnh Minh sẽ giống như Alan, bị một thương đánh chết.”
“Đột phá phương pháp tiến hóa khó vậy sao?” Ông lão hỏi.
“Vâng.”
Miyagawa Akira gật đầu: “Kiếm đạo là vận động cơ thể trong lúc chiến đấu, còn phương pháp tiến hóa là vận động cơ thể trong trạng thái tương đối ổn định… Con còn kém một chút để. Phải đợi đến khi phương pháp tiến hóa của con đạt đến trình độ cao hơn nữa, con mới có tư cách đấu với tuyển thủ đến từ Trung Quốc đó một trận.”
“Không cần vội, con mới mười bảy tuổi, là người trẻ nhất trong số các cao thủ cấp bốn trên thế giới.”
Ông lão nói tiếp: “Không nên nhất thời gấp gáp, phải tính chuyện về lâu về dài.”
“Con hiểu.”
Miyagawa Akira gật đầu.
“Nếu con cần bất cứ tài nguyên nào thì cứ nói.”
Ông lão nói.
“Nếu có cơ hội dung nhập thì tốt rồi.”
Miyagawa Akira nói: “Con sẽ rất cảm kích.”
Ông lão gật đầu: “Đối với việc này, chúng ta quả thực sẽ phải trả giá rất đắt. Ta sợ rằng, chính phủ không đợi được sẽ phải bồi dưỡng một người khác trong vòng ba năm nữa. Được rồi, ta không quấy rầy con nữa.”
Ông lão lặng lẽ rời đi.
Nhật Bản đã sớm xem Miyagawa Akira như bảo bối cần bảo vệ, nhưng Miyagawa Akira lại lớn quá nhanh.
“Một cao thủ vũ trụ trong truyền thuyết…”
Miyagawa Akira nhắm mắt lại, cậu ta biết rõ nếu dung nhập vào cao thủ vũ trụ trong truyền thuyết kia sẽ có thể sở hữu phương pháp song đao, bầu trời đầy sao rộng lớn cũng dễ dàng bị cắt ra bởi ánh sáng của thanh kiếm đó.
...
...
Trong hiện thực.
Trên cánh đồng, một thanh niên da đen đang ngồi ăn dưa.
Sì sụp sì sụp… lần lượt từng quả dưa, trong nháy mắt hắn đã ăn hết một đống dưa.
“Ngon lắm.”
Thanh niên da đen ấn nhẹ vào đồng hồ đeo tay, màn hình hiện ra, chiếu trận đấu giữa Hứa Cảnh Minh và Alan.
“Chắc hẳn phương pháp tiến hóa pháp vừa đột phá lên cấp mới, thương pháp thì chưa chín mùi, không xứng làm đối thủ của mình.”
Thanh niên da đen bĩu môi, đột nhiên hơi sửng sốt: “Không đúng, thương pháp chưa chín mùi, sao có thể đột phá phương tiến hóa được?”
“Cái tên Hứa Cảnh Minh người Trung Quốc này?”
Thanh niên da đen nhìn chằm chằm vào màn hình: “Hắn ta vẫn đang giấu thực lực! Thú vị lắm!”
Thanh niên da đen chính là người được mệnh danh là thiên tài hàng đầu thế giới, Tiano Syre!
Chương 217: (Phần 2) Hứa Cảnh Minh ở thế giới thực (1) Chiều ngày 21 tháng 10, trời mưa tầm tã.Phương Ngu đang ngồi trên ghế đá ở trong sân, im lặng theo dõi trận đấu qua quang ảnh đang chiếu sáng trước mặt. Đây là trận đối đầu giữa đệ nhất cao thủ Haru Singh đến từ Ấn Độ và Quiet St. Mills của Hoa Kỳ, trải qua một trận giao tranh tàn khốc, cuối cùng Haru Singh cũng đã giành chiến thắng trong gang tấc.
“Cao thủ đệ nhất của Ấn Độ, Haru Singh đã đột phá.”
Phương Ngu nói thầm: “Mã tấu của hắn ta chắc chắn đã đạt đến cấp bốn.”
Tốc độ bộc phá sức mạnh của cao thủ cấp ba với cao thủ cấp bốn chênh lệch thật sự rất lớn.
Từ 99% cấp ba đột phá lên 1% của cấp bốn, cho dù phương pháp tiến hoá không đột phá, thì tốc độ bộc phá sức mạnh cũng được nâng cao, thậm chí có thể tăng lên gấp đôi!
Hơn nữa, việc nâng cao các kỹ năng còn khiến sự chênh lệch trở nên rất lớn.
“Ngu nhi.”
Một bóng người bước tới, đó là cha của Phương Ngu.
“Cha.”
Phương Ngu nhìn về phía cha mình.
“Con nản chí vì thua Lôi Vân Phóng sao?”
Phương phụ hỏi.
“Không có.”
Phương Ngu lắc đầu: “Thật ra con vốn có thể đánh bại Lôi Vân Phóng, nhưng đó cũng chỉ dựa vào lợi thế thể chất của con. Sức mạnh tổng thể của con mới ở bậc ba! Suy cho cùng, tích lũy của Lôi Vân Phóng vẫn sâu hơn, so với con thì ông ta đã đột phá lên cấp bốn, con hoàn toàn có thể hiểu được.”
“Chỉ là…”
Vẻ mặt của Phương Ngu có chút phức tạp: “Những ngày gần đây, đầu tiên là Hứa Cảnh Minh lộ sức mạnh gần như là bất khả chiến bại của mình. Hai vị võ đạo giới tam vương là Lôi Vân Phóng và Quiet St. Mills, kẻ trước người sau đều đã đột phá đến cấp bốn! Việc này có thể bỏ qua vì dù sao bọn họ cũng đã tu luyện lâu rồi, tích luỹ được nhiều thứ sâu xa. Nhưng đến cả Haru Singh cũng đột phá.”
“Tin tức trận đấu mới nhất.”
Phương phụ nói: “Triệu Phàn đã đột phá.”
“Cái gì?”
Phương Ngu nhìn về phía cha mình.
“Triệu Phàn cũng đã đột phá đến cấp bốn.” Phương phụ gật đầu.
“Cậu ta…”
Phương Ngu không thể tin được trước những gì anh ta nghe thấy: “Cậu ta mới chỉ bắt đầu tiếp xúc với võ đạo sau khi thế giới ảo xuất hiện, còn con từ nhỏ đã bắt đầu luyện tập. Làm thế nào, làm sao mà cậu ta đột phá đến cấp bốn được chứ?”
“Ừ.”
Phương Phụ gật đầu: “Khi thế giới ảo chính thức mở cửa được một tháng, cậu ta đã đạt đến giới hạn của cấp hai, hiệu suất chiến đấu thậm chí còn có khi trấn áp được một số võ giả. Sau cuộc thi đấu Hỏa Chủng, cậu ta đã đạt tới cấp ba rồi! Mới hôm nay…cậu ta đột phá trong lúc đang chiến đấu! Đạt đến cấp bốn! Phòng phát sóng trực tiếp chính thức của Trung Quốc không cho phát sóng trận chiến này, nhưng video về trận chiến lại bắt đầu lan truyền ra ngoài.”
“Triệu Phàn cũng đột phá?”
Phương Ngu cảm thấy khó hiểu.
“Độ phù hợp phương pháp tiến hoá của con là 103%, rất hiếm có.”
Phương phụ nhìn con trai của mình: “Nhưng về kỹ năng chiến đấu, con đang cạnh tranh với hàng tỷ người trên thế giới. Từ nhỏ con đã luyện tập, nhưng về phương diện kỹ năng chiến đấu thì con cũng không nằm được trong top 10 toàn cầu! Con nhất định phải giữ bình tĩnh, nhận ra lỗ hổng của bản thân. Hãy nghiêm túc và tập luyện một cách tận tâm hơn. ”
Phương Ngu im lặng một lúc lâu.
“Đừng nói là ở nước ngoài.”
Phương phụ nói: “Chỉ tính trong nước, chưa kể tới Liễu Hải với Hứa Cảnh Minh, cả hai người này đều gần như bất khả chiến bại. Lôi Vân Phóng và Triệu Phàn cũng đã đột phá lên tới cấp bốn. Nói cách khác, ở trong nước, kỹ năng chiến đấu của con cũng không thể xếp ở vị trí top 5! ”
“Cố gắng nhận ra lỗ hổng của mình đi! Đừng lúc nào cũng tự cao tự đại!”
Phương phụ nhìn con trai: “Cúi đầu nhìn nhận mọi thứ trước mắt, thì con có thể tiến xa hơn.”
Phương Ngu không nói lời nào.
Phương phụ nhìn con trai mình… âm thầm thở dài.
Bởi vì độ phù hợp phương pháp tiến hoá của con trai ông ta là 103%, trong khi phần lớn các cao thủ hàng đầu thế giới đều chưa đạt lên cấp bốn, mà nó đã từng có một khoảng thời gian vô địch, giành chiến thắng không ngừng! Điều này khiến con trai ông ta càng trở nên tự tin hơn.
Sau đó, con trai ông ta thua Alan, rồi tiếp tục bại trận trước Tiger Fussen, điều này khiến nó bình tĩnh hơn một chút. Cùng lúc đó, nhiều người trong nước bắt đầu cảm thấy hơi thất vọng, cho rằng Phương Ngu không bất khả chiến bại như vậy.
Và hiện giờ thì sao?
Các cao thủ hàng đầu thế giới lần lượt bước vào cấp độ bốn, vậy mà nó vẫn chưa đột phá được.
“Chính con là người đã từng nói với ta, mấu chốt để bước vào giai đoạn cấp bốn chính là luyện tâm.”
Phương phụ nói tiếp: “Tâm cảnh của con còn chưa luyện đến nơi đến chốn, đừng nói là ba năm ngày, có khi đến một tháng vẫn chưa đột phá được. ”
Phương Ngu vẫn im lặng như cũ, không hề lên tiếng.
Phương phụ thầm thở dài trong lòng, quay đầu rời đi.
Mấy năm qua… Có lẽ là do ông ta đã che chở cho Phương Ngu quá mức, toàn tâm toàn lực bồi dưỡng Phương Ngu! Vì thế Phương Ngu mới trả qua quá ít thất bại như này.
“Luyện tâm?”
Phương Ngu ngồi một mình dưới trạm nghỉ chân, ngửa đầu lên nhìn từng đợt mưa lớt phớt.
Trước đó mấy ngày, cả nước đều tràn ngập tiếng hoan hô, rồi từ từ thành những tiếng nghi ngờ chất vấn, và cuối cùng đến ngày hôm nay chỉ còn lại sự cô đơn.
Chương 218: (Phần 2) Hứa Cảnh Minh ở thế giới thực (2) “Ngay cả Triệu Phàn cũng đã vượt qua ta, ta còn có tư cách gì để kiêu ngạo nữa?”Phương Ngu nghĩ thầm, nhưng trong tiềm thức anh ta vẫn cho rằng… chỉ cần anh ta đột phá đến cấp bốn, rồi dựa vào những ưu thế của phương pháp tiến hoá, anh ta sẽ trở thành người bất khả chiến bại một lần nữa! Chỉ vì mâu thuẫn tâm lý, mà khiến cho anh ta trở nên chậm chạp về phần luyện tâm.
Thiên phú của phương pháp tiến hoá có thể nhìn thấy được.
Nhưng còn tiềm năng tinh thần thì không thể nhìn thấy được.
Ở thành phố Minh Nguyệt, trong sân nhà của Hứa Cảnh Minh, trời trong mây bay, gió mát vô cùng dễ chịu.
“Soạt.”
Hứa Cảnh Minh đang tu luyện phương pháp tiến hoá, mọi cử động đều vận động các bó cơ trong cơ thể một cách hoàn hảo, khiến cho toàn bộ cơ hợp lực lại, đây chính là phương pháp tiến hoá khi đạt tới siêu cấp. So với trước kia thì hiệu quả gấp mười lần.
Trong quá trình tu luyện, hơi nóng khủng khiếp làm nhiệt độ không khí trong sân tăng lên.
“Khi luyện phương pháp tiến hoá ở ngoài đời, Cảnh Minh thực sự rất mạnh mẽ, càng ngày càng trở nên kinh khủng.”
Lê Miểu Miểu đứng bên cửa sổ sát đất trong phòng khách bắt gặp cảnh tượng này: “Mỗi cử động đều có thể tạo ra sóng nhiệt phả vào mặt mình.”
Một lúc sau, Hứa Cảnh Minh dừng việc luyện tập phương pháp tiến hoá, tốc độ máu chảy gấp cũng chậm lại, hoạt động của các cơ quan phủ tạng dần giảm xuống, hô hấp cả người bị kìm hãm không ít.
“Cảnh Minh, tố chất thân thể ngoài đời của anh đạt tới bao nhiêu rồi?”
Lê Miểu Miểu tò mò hỏi.
“Tương đương với trình độ cao cấp.”
Hứa Cảnh Minh suy nghĩ một lúc rồi mới nói.
“Nhanh như vậy sao?”
Lê Miểu Miểu kinh ngạc: “Ở ngoài đời, anh đạt tới trình độ thân thể cao cấp?”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Em cũng biết rồi đấy, một khi phương pháp tiến hoá càng cao, tốc độ phái triển của thân thể càng nhanh.”
Hành trình tu luyện phương pháp tiến hoá sơ cấp là lâu nhất, phải cần đến ba năm mới có thể đạt đến được cực hạn, chỉ số thân thể cực hạn cũng rất thấp, trung hình khoảng ở mức 60.
Còn ở phương pháp tiến hoá trung cấp thì nhanh hơn một chút, chỉ cần hai năm liền có thể đạt tới cực hạn, giới hạn có thể đạt khoảng 120, tuỳ thuộc vào mức độ phù hợp mà cực hạn của mỗi người sẽ khác nhau.
Phương pháp tiến hoá cao cấp lại nhanh hơn nữa, cần hơn một năm để đạt tới cực hạn, cực hạn của thân thế có thể đạt tới khoảng 220.
Về phần phương pháp tiến hoá siêu cấp, cần thời gian khoảng một năm thực tế để chạm đến cực hạn! Cực hạn thân thể có thể đạt 600.
“Dựa trên kết quả do mũ giáp rà quét thì tới sáng sớm hôm nay, chỉ số thân thể của anh là 203.”
Hứa Cảnh Minh nói rõ: “Dù gì cũng là phương pháp tiến hoá siêu cấp, ở giai đoạn đầu tiến độ sẽ rất nhanh, nhưng càng về sau nó càng chậm lại.”
“Chỉ số thân thể hiện tại là hơn 200? Cộng với kỹ năng chiến đấu cấp bốn của anh.”
Lê Miểu Miểu kinh ngạc thán phục: “Cảnh Minh, anh ở ngoài đời, có sức mạnh ngang ngửa với Alan Emelianenko?”
“Ha ha, xã hội hiện đại, công nghệ phát triển, thể lực cá nhân có mạnh đến đâu cũng phải tuân thủ theo luật pháp thôi.”
Hứa Cảnh Minh cười nói.
Đoán được nền văn minh Trái Đất tiếp xúc với nền văn minh vũ trụ, Hứa Cảnh Minh hiểu được khoa học kỹ thuật của văn minh Trái Đất… còn có thể vượt xa hơn những gì ta đang thấy.
Ngay cả khi biểu hiện ra ngoài, nó đã vượt xa sức mạnh cá nhân. Ngay cả khi thân thể có thể di chuyển tới trăm mét mỗi giây, thì một số vũ khí ngày nay có tốc độ gấp mười lần tốc độ âm thanh pháo điện, nghe chẳng khác gì một trò đùa.
Thậm chí, một số vũ khí âm thanh, vũ khí laze và cả một số robot quân sự đều có thể tàn sát thẳng tay những võ giả như hắn.
Sự phát triển của khoa học và công nghệ đã làm cho phương pháp tiến hoá trở nên phổ biến, xã hội toàn cầu vẫn ổn định như cũ.
“Đúng rồi, vào lúc 9 giờ 15 phút tối nay, Miyagawa Akira của Nhật Bản hẹn khiêu chiến với Tiger Fussen của Hoa Kì đấy, đây là một trận đấu phát sóng trực tiếp, anh có muốn xem không?”
Lê Miểu Miểu hỏi.
Cô ấy biết bạn trai mình có tầm nhìn rất cao. cho nên hắn đều không xem hầu hết các chương trình phát sóng trực tiếp.
“Nếu là trận chiến này thì anh phải xem một chút.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu đáp: “Miyagawa Akira là một thiên tài rất mạnh, cậu ấy đã đánh bại Lôi Vân Phóng trong trận chiến đêm qua. Anh có thể nhìn ra, phương pháp tiến hoá của cậu ấy đã đạt đến trình độ siêu cấp.”
“Phương pháp tiếu hóa kết hợp với đao pháp cấp bốn, cậu ấy cũng là một trong những kẻ đứng đầu toàn cầu.”
Hứa Cảnh Minh nói tiếp: “Đối thủ của cậu ta là Tiger Fussen nữa chứ, tận đối kháng này chắc chắc sẽ rất hấp dẫn đây.”
“Cảnh Minh, từ trước đến nay anh mới chỉ tham gia giao chiến toàn cầu một lần, sau này sẽ không tham gia nữa sao?”
Lê Miểu Miểu hỏi: “Hiện nay đang thịnh hành việc các cao thủ ước hẹn giao chiến, anh cũng có thể hẹn chiến thử.”
Những cao thủ hàng đầu hiếm khi sắp xếp cùng một lúc, xác suất đụng phải là rất thấp .
Vì vậy mà hiện nay, những cao thủ hàng đầu toàn cầu bắt đầu hẹn chiến.
“Nếu có một đối thủ phù hợp, anh sẽ hẹn chiến.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói.
Chương 219: (Phần 2) Thất vọng (1) Đêm đó, Hứa Cảnh Minh và bạn gái Lê Miểu Miểu ngồi trên khán đài, cùng nhau theo dõi trận đấu trong phòng phát sóng của chính phủ, đây cũng là trận đấu thu hút sự chú ý từ khắp nơi trên khắp thế giới.Miyagawa Akira đấu với Tiger Fussen!
Độ nổi tiếng của trận đấu này thậm chí còn vượt qua trận đấu của Hứa Cảnh Minh với Alan!
Xét cho cùng, trong số các cuộc đấu đối kháng toàn cầu vẫn chưa có ai là đối thủ của Tiger Fussen. Vì Liễu Hải vẫn chưa ra mặt, thì người đứng thứ hai trong bảng Tinh Không là Tiger Fussen hiện đang nổi tiếng nhất.
Cho dù người dân Trung Quốc rất có lòng tin với Hứa Cảnh Minh, nhưng Hứa Cảnh Minh và Tiger Fussen, họ cũng không dám chắc ai mạnh ai yếu, phải đánh thì mới biết được!
Bởi vì thành tích thắng trận liên tiếp, cộng thêm tuổi tác chỉ mới mười bảy, nhiều người trên thế giới đều cho rằng Miyagawa Akira có thể vô địch thế giới với tài năng thiên bẩm của mình, hắn ta là một thiên tài có thể vượt qua Tiano Syre.
Trận đấu công khai của Miyagawa Akira và Tiger Fussen hiện đang được tường thuật trực tiếp tại hơn một trăm quốc gia trên thế giới!
Số lượng người theo dõi đã lên đến hơn 3,5 tỷ người.
“Bắt đầu rồi.”
Hứa Cảnh Minh, Lê Miểu Miểu cũng chăm chú xem buổi phát sóng trực tiếp trận đấu này.
Bản đồ chiến đấu là núi rừng.
Sau trận mưa, Tiger Fussen tu luyện Cự Hùng Tiến Hóa Pháp, sau khi phương pháp tiến hóa của hắn đạt đến trình độ siêu cấp, vóc dáng vốn đã vạm vỡ nay càng cường tráng gấp nhiều lần, chiều cao tận 2,35 mét, trông hắn không khác gì một con gấu lớn đứng thẳng!
Tiger Fussen hiện đang mặc khôi giáp hạng nặng, tay cầm một cặp rìu khổng lồ.
Một chiến rìu chiến nặng hơn 300 kg, nhưng Tiger Fussen có thể cầm lên dễ dàng.
“Theo lời bình luận của Hoa Kỳ, cặp rìu chiến trong tay Tiger Fussen nặng 600 kg.”
Lê Miểu Miểu nói.
“Với một cơ thể siêu phàm như vậy, rìu có khối lượng nhẹ sẽ trở nên vô dụng.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Ngân thương của anh bây giờ cũng nặng 360kg, Tiger Fussen luyện Cự Hùng Tiến Hóa Pháp, đi bộ thôi đã đủ áp đảo người khác. Đối với hắn ta mà nói, việc cầm lên hai cây rìu như vậy rất dễ dàng.”
“Rất dễ dàng?”
Lê Miểu Miểu không nói nên lời.
“Binh khí không phải càng nặng càng tốt, nếu không thì sẽ không thể điều khiển nó trong tay, động tác của rìu chiến sẽ chậm lại, thực lực sẽ giảm đi.”
Hứa Cảnh Minh quan sát.
“Vậy anh thấy ai có lợi thế hơn?”
Lê Miểu Miểu nói.
“Hai người đều rất mạnh, phải xem lúc thi đấu họ phát huy thế nào.”
Hứa Cảnh Minh nhìn.
Trận đấu bùng nổ.
Miyagawa Akira mặc khôi giáp mềm bó sát, cầm hai thanh kiếm trong tay. Vũ khí ưa chuộng ở Nhật Bản là kiếm, lưỡi kiếm thường dài hẹp, có lợi cho những chiêu thức chém, hay còn gọi là “Kiếm đạo”.
Vèo.
Bóng người của Miyagawa Akira di chuyển, biến thành ảo ảnh rồi bổ nhào về phía Tiger Fussen.
“Ha ha…”
Tiger Fussen vạm vỡ, to lớn như một con gấu, hắn ta híp mắt cười, tay trái nâng rìu chiến lên, bổ về phía ngực Miyagawa Akira. Với sức nặng của rìu chiến, chỉ cần cú đâm này trúng người Miyagawa Akira, cơ thể của cậu ta có thể bị đâm nát bươm.
Miyagawa Akira linh hoạt như một bóng ma, nên cậu ta dễ dàng tránh được nhát rìu, nhưng một chiếc rìu chiến khác lại bổ tới một cách quỷ dị.
Hiển nhiên, nhát chém đầu tiên của Tiger chỉ là chiêu thức phòng thủ,còn nhát rìu tiếp theo mới là đòn hiểm, bất ngờ lao đến, nhanh như tia chớp.
“Bùm.”
Hai kiếm của Miyagawa Akira lập tức va chạm với lưỡi rìu, cậu ta mượn lực lui về phía sau hơn hai mươi mét trong nháy mắt, đáp xuống một cành cây đại thụ.
“Tránh đòn nhanh lắm.”
Tiger Fussen lao tới, tốc độ di chuyển gần 120 mét/giây, cơ thể của Miyagawa Akira cũng nhanh chóng lắc người rồi vọt lên.
Miyagawa Akira luyện Ảnh Báo Tiến Hóa Pháp, có thể đạt tốc độ 135 mét/giây, tốc độ và sự linh hoạt của cậu ta hoàn toàn vượt xa Tiger Fussen.
...
...
Hứa Cảnh Minh quan sát trận đấu, nghĩ xem nếu như là mình ứng chiến thì nên đối phó với họ thế nào.
“Cảnh Minh, anh thường nói có lợi thế về tốc độ và sự linh hoạt chính là nắm quyền chủ động trong trận đấu.”
Lê Miểu Miểu giải thích: “Có phải Miyagawa Akira đang chiếm ưu thế không? Muốn công thì công, muốn lui thì lui. Tiger Fussen hoàn toàn không thể chạm vào cậu ta?”
“Kỹ năng sử dụng đôi rìu chiến của Tiger Fussen có sức hấp dẫn âm dương từ Thái Cực Quyền của sư phụ. ”
Hứa Cảnh Minh nói: “Trong phòng thủ, hai chiếc rìu lớn giống như hai cánh cửa. Quan trọng hơn hết, hắn ta l đang mặc khôi giáp hạng nặng, nên chỉ cần bảo vệ tốt phần đầu là được. Vì vậy… Miyagawa Akira rất khó làm Tiger Fussen bị thương.”
Lê Miểu Miểu nói: “Nhưng Tiger Fussen cũng khó có thể chạm vào Miyagawa Akira.”
“Đúng.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Chỉ là về sau bản đồ chiến đấu sẽ thu nhỏ lại, buộc họ phải phân định thắng bại! Cho nên nếu Miyagawa Akira muốn đánh bại Tiger Fussen, cậu ta thì phải dùng lợi thế không gian ngay ở giai đoạn đầu, sau đó giành chiến thắng càng sớm càng tốt. Một khi kéo dài đến giai đoạn cuối cùng, cậu ta sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm.”
Chương 220: (Phần 2) Thất vọng (2) “Em đã thu thập thông tin về Miyagawa Akira.”Lê Miểu Miểu nói: “Nghe nói, khi Miyagawa Akira còn hoạt động ở câu lạc bộ kiếm đạo trường trung học, cậu ta thường bịt mắt luyện kiếm, bịt mắt thi đấu với nhóm bạn trong câu lạc bộ kiếm đạo… các giác quan của người này vô cùng nhạy bén ở khoảng cách gần!”
“Ảnh Báo Tiến Hóa Pháp đã đạt tới trình độ siêu cấp, đao pháp cấp bốn, thiên phú của cậu ta quả thực rất cao.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, nhưng sắc mặt lại hiện lên một chút thất vọng.
Trận đấu này vẫn đang lâm vào tình thế giằng co như vậy.
Tiger Fussen cũng không chiếm được ưu thế gì đáng kể.
“Tiger Fussen yếu hơn mình nghĩ. Lúc trước, anh ta và sư phụ vô cùng nổi tiếng.”
Hứa Cảnh Minh suy nghĩ, chỉ có sư phụ và Tiger Fussen xông qua được tầng thứ ba vào ngày đầu tiên mà tháp Tinh Không xuất hiện. Hôm nay, hắn đến xem trận đấu này chủ yếu là vì Tiger Fussen.
Thời gian trôi đi.
Trong lúc giao đấu, Tiger Fussen xông ngang đánh dọc, vô cùng dũng mãnh, phòng thủ không có khuyết điểm.
Miyagawa Akira hoàn toàn vượt trội về tốc độ và sự linh hoạt, muốn lui là lui, muốn công là công!
Ngay cả khi binh khí va chạm, cậu ta vẫn có thể rút giảm lực để rút lui, hoàn toàn không cho Tiger Fussen một cơ hội nào.
Sau mười phút đối chiến, phạm vi hoạt động trên bản đồ rừng bắt đầu thu hẹp lại, những người đồng đội đứng xem trận đấu buộc phải tham chiến.
Phạm vi hoạt động càng ngày càng hẹp, ba trăm mét, hai trăm mét, một trăm mét…
Phạm vi càng hẹp, tình hình sẽ càng tệ đối với Miyagawa Akira, người vốn có lợi thế về sự linh hoạt và tốc độ.
“Giết.”
Miyagawa Akira cũng bất chấp tất cả, liều chết xông lên hết lần này đến lần khác.
Thân pháp của cậu ta biến hóa khôn lường, sát khí bùng nổ trên hai thanh kiếm, thậm chí cận chiến còn trở nên nguy hiểm hơn.
“Bùm.”
Sau khi liên tục chiến đấu ở cự ly siêu gần, Miyagawa Akira cũng không thể giảm lực một cách hoàn hảo, cơ thể của cậu ta bị phản lực, một vệt máu xuất hiện trên khóe miệng.
Hơn nữa, mỗi lần ra chiêu là một lần mạo hiểm, cuối cùng cũng thất bại.
Lúc hai thanh kiếm bị chấn động, cánh cửa lớn mở ra, “rầm” một tiếng, chiếc rìu đột ngột bổ xuống, chém qua cơ thể Miyagawa Akira!
Miyagawa Akira biến thành hư vô, tan biến trong không khí.
Cuối cùng Tiger Fussen đã chiến thắng trong trận đấu này!
“Trận đấu quá xuất sắc.”
Trên sân khấu bình luận, nam khách mời Cận Phàm thốt lên: “Rất tiếc, Miyagawa Akira đã thất bại trong phút cuối. Nhưng chúng ta có thể thấy được, trong mười phút đầu tiên… Miyagawa Akira không hề rơi vào thế hạ phong! Thân pháp của cậu ấy quá nhanh, quá linh hoạt, đạt tiêu chuẩn cao nhất trong giải đấu toàn cầu, hai thanh kiếm của cậu ấy cũng vô cùng quỷ dị khó lường. Miyagawa Akira buộc Tiger Fussen phải giữ vững thế phòng ngự. Điều quan trọng nhất, cậu ấy mới mười bảy tuổi! Một tài năng rất đáng kinh ngạc.”
“Miyagawa Akira mới mười bảy tuổi mà có thể đấu với Tiger Fussen như vậy là rất giỏi rồi.”
Trong khu vực bình luận, vô số người dân Trung Quốc cũng nhận ra thực lực của Miyagawa Akira.
Trận đấu này…
Chứng minh Miyagawa Akira và Tiger Fussen có thực lực ngang nhau, nếu không bị giới hạn bởi thế giới ảo, cứ mười phút bản đồ thị thu nhỏ lại, buộc Miyagawa Akira phải liều mạng thì ai thắng ai thua còn khó nói.
“Trong giải đấu toàn cầu, sau khi xem mấy trận đấu, chỉ có Tiger Fussen và Miyagawa Akira sánh ngang với Hứa Cảnh Minh của chúng ta.”
“Cho tới giờ, Liễu Hải vẫn chưa ra mặt lần nào, Tiano Syre cũng mới đánh hai trận, cho nên chưa xác định được thực lực, nhưng chắc chắn thực lực hắn ta cũng… Có cảm giác Hứa Cảnh Minh, Tiger Fussen, Miyagawa Akira là một trong ba người đứng đầu thế giới.”
“Miyagawa Akira là đối thủ lớn nhất của Hứa Cảnh Minh, cậu ta mới có mười bảy tuổi.”
“Trong số mười cao thủ sáng giá nhất trên thế giới, Miyagawa Akira là người trẻ tuổi nhất, mười bảy tuổi… ở Trung Quốc chúng ta chưa có ai được vậy!”
“Trong trận đấu vừa rồi, tốc độ cực hạn của Miyagawa Akira là 135 mét/giây, nhanh hơn Hứa Cảnh Minh! Hứa Cảnh Minh đấu với cậu ta, liệu có thắng được không?”
“Chắc chắn có thể thắng!”
“Lý trí mà nói, thắng bại khó đoán, tốc độ của Miyagawa Akira quá nhanh, đôi kiếm phối hợp cũng rất tốt.”
“Liễu Hải vẫn chưa ra mặt, đúng là khiến chúng ta phát hoảng mà!”
Đủ loại bình luận khác nhau, nhưng rõ ràng người dân Trung Quốc đã cảm thấy sự đe dọa của Miyagawa Akira.
“Đi thôi.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy.
“Trận đấu này, anh thấy sao?”
Lê Miểu Miểu nói.
“Thực lực của Miyagawa Akira rõ ràng mạnh hơn anh tưởng.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Tiger Fussen thì yếu hơn anh nghĩ.”
...
Sân luyện võ trong không gian cá nhân.
Hứa Cảnh Minh khẽ thở dài: “Mình cứ nghĩ Tiger Fussen sẽ là đối thủ đáng gờm, đáng tiếc…”
Hắn vẫn luôn tìm kiếm một đối thủ thích hợp trong giải đấu, nhưng Tiger Fussen không phải đối thủ hắn cần.
Hứa Cảnh Minh đưa tay ra, nhấp vào bảng chiến lựccá nhân ——
Gen tiến hóa pháp: 《 Thiên Mãng Tiến Hóa Pháp 》(siêu cấp 33%) (thời gian luyện tập 368 ngày, không thể nâng cấp)
Thể lực: 532
Kỹ năng: Hóa Hồng thương pháp (cấp bốn 31%), tâm pháp (cấp bốn 15%), bộ pháp (cấp bốn 5%), khiên pháp (cấp ba 99%)
Lực chiến cơ bản: 36.176
Tăng lên sau thực chiến: 60%
Lực chiến: 57.882
Chương 221: (Phần 2) Mục tiêu của Liễu Hải và Hứa Cảnh Minh (1) “Dù mình không dồn hết tâm trí luyện tập bộ pháp, nhưng vẫn đạt đến cấp bốn”.Hứa Cảnh Minh nở nụ cười: “Mình phải cảm ơn Hóa Hồng thương pháp”
Bản chất của Hóa Hồng thương pháp có dính líu đến bộ pháp, sau khi rèn luyện Hóa Hồng thương pháp trong một khoảng thời gian dài, bộ pháp của Hứa Cảnh Minh cũng ngày càng cao siêu… Hơn nữa, Tinh Tú thương pháp cũng bao gồm rất nhiều chiêu thức phối hợp với bộ pháp.
Hứa Cảnh Minh cứ khổ luyện hai bộ thương pháp này, bộ pháp đương nhiên sẽ đột phá đến cấp bốn.
“Khi mình xông vào tháp Tinh Không lần trước, thân thể đã đạt tới trình độ sieue cấp 12%.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Khi chém giết với Nguyên Hầu Vương, mình có thể miễn cưỡng làm nó bị thương nhờ vào Hóa Hồng thương pháp thẳng tiến không lùi.”
“Thực lực hiện giờ đã thăng cấp không ít, để mình đi thử một chút xem”
Hứa Cảnh Minh tràn ngập ý chí chiến đấu.
Sau khi xem trận đối kháng giữa Miyagawa Akira và Tiger Fussen, Hứa Cảnh Minh thấy hai người này tạm thời đều yếu hơn mình, không thích hợp làm đối thủ.
Trái lại, Nguyên Hầu Vương…
Là một đối thủ vô cùng mạnh!
“Vèo”
Hứa Cảnh Minh đến không gian nhiệm vụ, đi tới trước tháp Tinh Không, nhìn lên 83 cái tên cỡ lớn trên bảng Tinh Không.
Đây chỉ là những tuyển thủ vượt qua tầng thứ ba của tháp Tinh Không, nếu có thể vượt tầng thứ tư thì mới thú vị.
Hứa Cảnh Minh tiến vào tháp Tinh Không.
Một lúc sau.
Hắn xuất hiện ở ngoài tháp, sắc mặt vô cùng bất đắc dĩ
“Lại thua rồi”.
Tuy rằng Hứa Cảnh Minh rất khó chịu, nhưng hắn lại biết rõ được sự chênh lệch thực lực giữa mình và Nguyên Hầu Vương.
“Khi thi triển Hóa Hồng thương pháp, mình có thể đuổi kịp Nguyên Hầu Vương về phương diện tốc độ. Nhưng nếu xé tới độ nhạy bén và sức mạnh khi chém giết… Mình vẫn rơi vào thế hạ phong.”
“Để có thể giết Nguyên Hầu Vương, mình vẫn phải luyện tập rất nhiều. Nguyên Hầu Vương là một đối thủ vô cùng nhạy bén.”
Hứa Cảnh Minh suy tư: “Mình nhất định phải chiếm ưu thế, sau đó dựa vào tốc độ của Hóa Hồng thương pháp, đánh bất ngờ, một chiêu giết chết!”
“Càng tăng rồi”.
Hứa Cảnh Minh nhìn về bảng chiến lực cá nhân, ở mục kỹ năng chỉ còn khiên pháp dừng lại ở mức 99%.
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Trước hết, mình phải đột phá khiên pháp đến cấp 4!”
Điều mà hắn cần chú trọng tiếp theo chính là khiên pháp
Tu luyện hai loại binh khí đúng là có chỗ tốt.
Bởi vì hình thù của mỗi loại binh khí rất khác biệt, phương thức phát lực và chiến đấu cũng sẽ khác nhau! Ví dụ, nếu ‘Thương pháp’ mắc kẹt ở nút thắt cổ chai, thì việc luyện tập khiên pháp có thể mang lại những cảm ngộ không giống nhau.
Nếu tuyển thủ dồn hết tâm trí vào một con đường, đến khi mắc kẹt ở nút thắt cổ chai, bọn họ đôi khi còn không phát hiện ra bản thân đang đi vào ngõ cụt.
Nếu tuyển thủ chuẩn bị cho mình một con đường khác, có khi sẽ đi được xa hơn một chút.
Ở không gian luyện võ cá nhân, Hứa Cảnh Minh bắt đầu thiết lập hình thức huấn luyện “Vẫn Thạch Thiên Giáng”. Hắn khẽ vươn tay, sau đó nắm lấy mặt khiên tròn.
“Bắt đầu thôi!”
Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu nhìn về hướng bầu trời.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hàng loạt thiên thạch, xé toạc không trung, dùng tốc độ cực nhanh bay về phía Hứa Cảnh Minh.
Mỗi một viên thiên thạch đều mang theo lửa thiêu đốt, lớn có nhỏ có, viên lớn nhất có đường kính chừng mười mét, viên nhỏ nhất cũng có kích cỡ bằng quả bóng rổ. Tốc độ của những viên thiên thạch này có thể sáng ngang với âm thanh, uy lực kinh hoàng.
“Chắn!!”
Hứa Cảnh Minh thi triển bộ pháp, không ngừng di chuyển né tránh, đến khi không né tránh được nữa thì liền dùng tấm khiên ngăn chặn. Hắn cũng không dám cứng đối cứng, chỉ có thể tận lực chống đỡ.
Những viên thiên thạch nhỏ hắn xem như còn có thể chống đỡ được, nhưng những viên thiên thạch có đường kính hơn một mét thì hắn không dám đụng nào, vì một khi chạm vào, lực va chạm cũng đủ để nghiền nát hắn thành phấn vụn.
Trong lúc nhất thời, vô số thiên thạch rơi xuống, khiến hẻm núi không ngừng chấn động, sóng xung kích lan tràn khắp tứ phương, Hứa Cảnh Minh không ngừng di chuyển, dùng tấm khiên để chống đỡ liên tục….
Bỗng nhiên, Hứa Cảnh Minh không né kịp, bị một viên thiên thạch có đường kính gần 5m đập trúng.
Tất cả thiên thạch giữa trời đất ngưng lại ngay lập tức.
Dựa theo hình thức huấn luyện đã được thiết lập trước đó, một khi Hứa Cảnh Minh bị đập trúng, toàn bộ thiên thạch sẽ lập tứcngừng di chuyển
“Hù”
Thân ảnh Hứa Minh Cảnh khôi phục như ban đầu.
“bộ pháp chưa đủ nhanh, khiên pháp cũng không tốt.”
Hứa Cảnh Minh tiến đến nơi có thiên thạch, ngẩng đầu nhìn lên: “Tiếp tục!”
Các viên thiên thạch đang dừng lại trên không trung, bây giờ lại tiếp tục rơi
Bài huấn luyện cũng được tiếp tục.
......
Liễu Hải đi xem trận thi đấu giữa Miyagawa Akira và Tiger Fussen, ông cũng không muốn tham chiến mà chọn đi đến tháp Tinh Không để đánh một trận tại tầng thứ 4.
Một lát sau, Liễu Hải cũng bị Nguyên Hầu Vương giày vò phải thoát ra bên ngoài.
“Nguyên Hầu Vương quá giảo hoạt”.
Liễu Hải ngẩng đầu, nhìn về phía tháp Tinh Không một chút: “Tốc độ và khả năng linh hoạt của con vượn đó đều hơn mình, mặc dù trong lúc đánh nhau kịch liệt, nó để lộ không ít sơ hở. Tuy nhiên, Nguyên Hầu Vương tiến lui vô cùng linh hoạt, khiến mình không thể nắm bắt bất kỳ sơ hở nào của nó.”
“Mình phải mạnh mẽ hơn một chút nữa thì mới có thể nắm chắc sơ hở của nó, khiến nó rơi vào tầm khống chế của mình. Đến lúc đó, mình nhất định sẽ giết chết nó”.
Mục tiêu hiện giờ của Liễu Hải là Nguyên Hầu Vương
Nếu so sánh với tất cả cao thủ trên thế giới, Nguyên Hầu Vương có đối thủ có tính khiêu chiến nhất.
“Tầng thứ tư của tháp Tinh Không thật sự rất khó.”
Liễu Hải quay về không gian cá nhân, tiếp tục nghiên cứu về bộ kỹ năng cấp tám truyền thừa
Chương 222: (Phần 2) Mục tiêu của Liễu Hải và Hứa Cảnh Minh (2) Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải, Tiano Syre, cả ba người này đều không tiếp tục tham gia thi đấu toàn cầu.Nhưng có một người lại thường xuyên tham gia, sau đó phát ra hào quang chiến thắng vô chói mắt, khiến cho cả thế giới đều sợ hãi thán phục
Đó chính là Miyagawa Akira
Ngày 21 tháng 10, Miyagawa Akira thất bại trước Tiger Fussen.
Ngày 22 tháng 10, Miyagawa Akira tham chiến với cao thủ đứng đầu nước Ý là Riven Gullit. Trong trận chiến này, cậu ta giành được ưu thế tuyệt đối, có thể dùng một đao chém giết Riven Gullit chỉ trong một phút giao chiến, sau đó lành lặn giành được chiến thắng .
Ngày 23 tháng 10, Miyagawa Akira lại một lần nữa tham chiến cùng đệ nhất cao thủ Ấn Độ là Haru Singh. Đây là trận chiến vô cùng kịch liệt, phương pháp tiến hoá của Haru Singh cũng đạt đến trình độ siêu cấp, loan đao pháp của hắn mang theo ma lực kỳ dị, khiến Miyagawa Akira chịu đủ đau khổ, thậm chí còn làm cậu ta rơi vào thế yếu một vài lần.
Nhưng cuối cùng…
Bộ pháp của Miyagawa Akira đã đạt đến cấp bốn, nên kiếm pháp cậu ta càng thêm quỷ dị đáng sợ. Miyagawa Akira oanh oanh liệt liệt hạ gục Haru Singh!
Hơn nữa, bộ pháp đáng sợ của cậu ta đã khiến người xem trên khắp toàn cầu cảm thấy sợ hãi thán phục. Tất cả mọi người đều cho rằng, thực lực hiện tại của Miyagawa Akira đã vượt qua Tiger Fussen, thậm chí còn bỏ xa Hứa Cảnh Minh. Hào quang của Miyagawa Akira đang dần dần tạo sức ép đến vị trí tuyển thủ số một toàn cầu.
…
...
Nước Nhật, Miyagawa Akira đang ở võ đài trong không gian cá nhân của mình.
Rừng trúc, gió hiu hiu, bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có Miyagawa Akira đang ngồi xếp bằng một mình. Bỗng nhiên, một lão giả bước đến trong im lặng.
“Miyagawa, chúc mừng kiếm đạo của con lại tăng thêm một cấp.”
Ông lão nói.
Miyagawa Akira lúc này cũng mở mắt ra rồi hỏi: “Ngài Sato, các ông có thể biết thực lực của tôi đã đột phá. Phải chăng cũng biết được thực lực của các cao thủ toàn cầu?”
“Hổ thẹn rồi.”
Ông lão nói “Chỉ có năm nước đứng đầu liên minh Trái Đất mới có quyền hạn tra cứu dữ liệu sức mạnh của tất cả mọi người trên toàn cầu, Nhật Bản chúng ta không có quyền hạn này, chúng ta chỉ biết rõ dữ liệu sức mạnh của người trong nước.
Miyagawa Akira khẽ gật đầu.
“Hai ngày gần đây, cậu không có tham chiến”.
Ông lão hỏi: “Nhưng kiếm đạo của cậu đã đột phá, liệu có nên tiếp tục tham chiến hay không?”
“Các ngài còn hăng hái hơn tôi”.
Miyagawa Akira nói.
“Không…”
Ông lão lập tức nói: “Chúng tôi chỉ là quan tâm cậu thôi”
“Tôi dự định tham chiến, nhưng không biết nên tham chiến cùng ai”.
Miyagawa Akira nói.
“ Xét ra toàn cầu, Liễu Hải không tham gia giao chiến toàn cầu, Tiano Syre cũng chỉ mới đánh hai trận, chúng ta chưa thể xác định thực lực của hai người này.”
Ông lão nói: “Người thích hợp làm đối thủ của cậu chỉ có Tiger Fussen và Hứa Cảnh Minh”
“Tôi đã từng giao đấu Tiger Fussen.”