Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ ( Dịch Full )

Chương 26 - Chương 244: (Phần 2) Bài Học Võ Thuật Đầu Tiên (1)

63ebb6396a1c4dc4e50bf259bcf54783

“Kiếm đạo, coi chừng lại thành múa kiếm.”

Miyagawa Akira ngồi quỳ dưới gốc cây anh đào, cậu ta nhẹ nhàng giảng giải về kiếm đạo trước hàng trăm triệu người xem.

“Xét theo cơ sở lý luận của kiếm đạo, Phong Chi Kiếm Pháp có mười chín chiêu thức.”

Miyagawa Akira đứng dậy, một tay cầm một thanh kiếm hoa anh đào: “Trước tiên, mọi người luyện kiếm một tay, sau đó mới đến kiếm hai tay. Không cần phải nóng vội!”

Nói là thanh kiếm nhưng trên thực tế chỉ là một cành hoa anh đào dài mảnh.

“Sao cứ cảm thấy phức tạp vậy nhỉ?”

Lê Miểu Miểu ở trên khán đài, cô cũng cảm thấy kiếm thuật và kiếm pháp Nhật Bản có gì đó liên quan đến nhau, vậy nên cô đến nghe xem sao, nhưng bài học nhập môn đã khó như vậy, khiến cô đau đầu vô cùng.

...

...

Đảo mắt đã tới ngày 10 tháng 11, Hứa Cảnh Minh đã chuẩn bị sẵn sàng.

“Anh đã đổi tên phòng phát sóng trực tiếp chưa?”

Lê Miểu Miểu hỏi.

“Đổi rồi.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Tên của buổi phát sóng đã cho thêm thời gian diễn ra, chín giờ tối nay!”

Lê Miểu Miểu gật đầu: “Chúng ta hãy thông báo trước, để mọi người trên toàn thế giới biết anh sẽ phát sóng trực tiếp vào lúc chín giờ tối nay. Đến lúc đó, phòng phát sóng trực tiếp của anh sẽ có rất nhiều người đến xem.”

Hứa Cảnh Minh cũng rất mong chờ, mỗi khi truyền thụ kiến thức cho mọi người, hắn cũng có chút cảm giác đạt được thành tựu, đặc biệt là truyền thụ kiến thức cho mọi người trên thế giới!

“Trong mấy ngày qua, đã có 25 cao thủ hàng đầu thế giới phát sóng trực tiếp.”

Lê Miểu Miểu nói: “Tính đến thời điểm hiện, những người giảng bài hiệu quả nhất chính là sư phụ Liễu Hải và Akinlov của Nga.”

“Sư phụ Liễu Hải dạy rất giỏi, ông ta hướng dẫn từng bước một. Akinlov dạy cho người ta cách chiến đấu trong thực tế, cho nên thu hút rất nhiều người yêu thích kỹ năng thực chiến.”

Lê Miểu Miểu nói: “Akinlov đã thiết lập các kịch bản thực chiến khác nhau, ở mỗi kịch bản thực chiến mọi người sẽ có thể rèn luyện các chiêu thức khác nhau. Nhờ vậy, người học có thể nắm vững các chiêu rất nhanh, cũng có thể dễ dàng vận dụng trong chiến đấu thực tế. Khán giả trên thế giới rất thích phương pháp dạy này.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Đều là những phương pháp dạy hiệu quả.”

“Vẫn còn rất nhiều người trên thế giới chưa phát sóng trực tiếp, có lẽ là đang chuẩn bị.”

Lê Miểu Miểu nói: “Đúng rồi, rốt cuộc anh định dạy cái gì vậy? Anh chẳng nói cho em biết gì cả.”

“Em đọc giáo án mà không thấy sao?”

Hứa Cảnh Minh cười nói.

“Em chỉ thấy một đống công thức vật lý.”

Lê Miểu Miểu lắc đầu: “Đừng nói là anh định dạy vật lý nhé, ông nội nói rồi mà, anh phải coi mọi người là đứa ngốc để dạy. Có đứa ngốc nào lại hiểu vật lý không?”

“Yên tâm đi, giáo án chỉ có một mình anh xem thôi.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Đến lúc dạy, mọi thứ sẽ vô cùng đơn giản.”

Rất nhanh đã đến chín giờ tối, Hứa Cảnh Minh đúng giờ mở phòng phát sóng trực tiếp.

Rào rào ~~~

Hứa Cảnh Minh đứng trên thao trường, sau đó nhìn khán đài bên ngoài, một đám đông tràn tới, số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp nhanh chóng tăng vọt, trong nháy mắt đã có hơn 300 triệu người, chớp mắt thêm cái nữa đã có hơn 800 triệu người. Quả nhiên, dòng thông báo trước đã khiến không ít người chờ đợi buổi phát sóng đầu tiên này.

Số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp nhanh chóng vượt qua con số một tỷ, và con số này vẫn tiếp tục tăng lên. Mọi người trên toàn thế giới đều rất phấn khích, xét cho cùng, trong nhận thức của họ, ba người mạnh nhất thế giới đại diện cho trình độ mạnh nhất, chương trình võ học của họ đương nhiên đáng giá ngàn vàng, bọn họ không thể bỏ qua.

“Nhiều người thế...”

Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy hơi căng thẳng, đây là lần đầu tiên hắn chủ động phát sóng trực tiếp, hơn nữa còn là giảng dạy võ thuật công khai trước toàn thế giới.

Chương 244: (Phần 2) Bài học võ thuật đầu tiên (1) Lúc này, Lê Miểu Miểu, Đới Hiểu Thanh, còn có chiến đội Lê Mộc và những người khác đều đang nhìn về phía khán đài.

“Cũng không biết Cảnh Minh sư huynh sẽ dạy võ như thế nào nữa.”

Đới Hiểu Thanh nói với giọng điệu mong đợi

“Vừa có thực lực mạnh mẽ, lại còn có thể dạy dỗ người khác. Đó chính là nhân vật có khả năng lập nên một môn phái mới.”

Vương Di nói: “Từ xưa đến giờ, người có thực lực mạnh không ít, nhưng người có thể dạy dỗ đệ tử thì lại rất hiếm.”

“Lão Hứa vẫn vậy, rất thông minh.”

Hành Phương nói.

Vợ chồng Hứa Hồng, vợ chồng Lê Thần An, Đới Thông Đạt, và ông nội Hứa đều mang theo tâm trạng chờ mong mà theo dõi buổi học này.

Trên khán đài, còn có Liễu Hải, Tiger Fussen, Tiano Syre, Miyagawa Akira, Akinlov, Haru Singh, Phương Ngu, Hách Thiên Vân cùng một nhóm các cao thủ khác.

Bọn họ cũng muốn nhìn xem Hứa Cảnh Minh sẽ dạy võ trên nền tảng phát sóng trực tiếp như thế nào.

……

……

“Chào mọi người.”

Hứa Cảnh Minh đứng trong sân luyện võ, mỉm cười rồi chào hỏi với hàng vạn khán giả.

“Từ lúc thế giới ảo mở cửa đến nay, đây là lần đầu tiên Hứa Cảnh Minh tôi phát sóng trực tiếp.”

“Chủ đề của buổi phát sóng trực tiếp chính là truyền thụ các kiến thức võ thuật của tôi.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Từ khi còn nhỏ, tôi đã được dạy dỗ bởi cha mình là Hứa Hồng và sư phụ Đới Thông Đạt, sau khi tham gia vào đội quốc gia, tôi tiếp tục được dìu dắt bởi sư phụ Liễu Hải.”

Giờ phút này, ba người Hứa Hồng, Đới Thông Đạt cùng với Liễu Hải đều nở nụ cười hài lòng.

Có thể dạy ra một người đồ đệ đứng đầu thế giới như Hứa Cảnh Minh, bất kỳ vị sư phụ nào cũng đều cảm thấy rất tự hào.

“Trong những năm đầu tiên, tôi thường học tập theo các vị sư phụ, nhưng về sau lại dần dần đúc kết những lĩnh ngộ của riêng mình.”

Hứa Cảnh Minh nói rõ: “Ngày hôm ta, tôi sẽ dạy mọi người những lĩnh ngộ đấy.”

“Ôi, phòng phát sóng của Cảnh Minh đã đạt đến 12 tỷ người xem rồi, các khán giả đang ra vào với tốc độ ánh sáng, thậm chí còn nhiều hơn cả buổi phát sóng trực tiếp của sư phụ Liễu Hải!”

Trên khán đài Hành Phương tán thưởng nói.

Lê Miểu Miểu cười nói: “Cảnh Minh đã công bố thời gian phát sóng trực tiếp trước đó, cho nên có rất nhiều khán giả tự canh giờ rồi đến đây, sư phụ Liễu Hải bất ngờ phát sóng, cho nên nhiều người không kịp tham dự.”

“Đội trưởng sắp bắt đầu giảng dạy rồi.”

Vương Di rất tập trung nghe.

Hứa Cảnh Minh lại nói tiếp: “Trong mấy ngày này, mọi người cũng đã thấy rất nhiều cao thủ hàng đầu thế giới phát sóng trực tiếp, tất cả bọn họ đều nhấn mạnh vào khả năng phát lực của thân thể! Họ đều dạy cho mọi người làm cách nào để bản thân có thể bộc phát ra sức mạnh lớn hơn nữa.”

“Tôi tin rằng, mọi người cũng đã nghe một số từ như thốn kình, hay là vân kình gì đó.”

Hứa Cảnh Minh cười: “Hôm nay, tôi không muốn nói về những khái niệm mơ hồ đó.”

“Hả?”

Lỗ tai của rất nhiều người lại dựng thẳng lên.

Liễu Hải, Tiano Sye, Hách Minh Xuyên cùng các cao thủ khác càng thêm cẩn thận lắng nghe.

“Buổi học võ đầu tiên của hôm nay chính là sức mạnh của mỗi chiêu thức.”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Sức mạnh là gì?”

Hứa Cảnh Minh chỉ về một phía.

Sân luyện võ bắt đầu biến thành bối cảnh giả lập.

Một viên đạn bắn ra từ khẩu súng lục, xuyên qua bầu trời, gim vào một thân cây đại thụ.

“Đây là một viên đạn súng lục, họng súng của nó có động năng 505 Jun.”

(*) Jun là đơn vị động năng nhé, đề phòng các đạo hữu quên kiến thức =))

Hứa Cảnh Minu nhìn tất cả mọi người nói tiếp: “505 Jun chính là dữ liệu mô tả sức mạnh của viên đạn này.”

Sân luyện võ lại biến thành một bối cảnh giả lập khác, một khẩu súng trường bắn ra một viên đạn vào thân cây cổ thụ, gốc đạn ghim vào gần nửa thân cây.

“Đây là viên đạn của súng trường, động năng của họng súng là 3607 jun.”

“Đây là viên đạn của súng máy, họng súng có động năng là 38000 jun.”

“Đây là viên đạn được bắn bởi súng máy hạng nặng, động năng của họng súng ước chừng 25 triệu jun.”

Hứa Cảnh Minh vừa nói xong, bối cảnh đằng sau lưng hắn cũng hiện ra từng loại vũ khí khác nhau, sau đó liên tiếp bắn ra từng viên đạn.

Thân cây cổ thụ đứt gãy vì viên đạn bắn ra từ súng máy hạng nặng đân xuyên qua, phần thân phía trước đã bị phá hủy hết thảy.

“Cuối cùng là cái này….”

Hứa Cảnh Minh chỉ về một phía: “Đây là pháo điện từ, động năng ở họng súng ước chừng đến 1,5 tỷ jun!”

Hình ảnh giả lập của con tàu vũ trụ đột nhiên xuất hiện, pháo điện từ nhảy ra từ hai bên hông, đầu đạn được bắn ra trong nháy mắt, xuyên qua bầu trời với khoảng cách hàng trăm km, rơi vào một ngọn núi nhỏ rồi bay ra ngoài từ đầu bên kia.

“505, 3607, 38000, 25 triệu, 1,5 tỷ.”

Hứa Cảnh nói: “Những con số này đã cho chúng ta thấy được uy lực ủa các vũ khí này được tăng dần theo cấp số nhân.”

Chương 245: (Phần 2) Bài học võ thuật đầu tiên (2) “Các chiêu thức võ thuật của chúng ta cũng giống như vậy.”

Hứa Cảnh Minh nhặt một viên đá trên mặt đất, hắn ta đột nhiên phát lực rồi ném viên đá ra xa!

ẦM!

Viên đá xẹt qua trời, bay qua khoảng cánh vài trăm mét, va chạm vào núi đá, tạo thành một cái hố to.

“Tôi ném viên đá này với tốc độ cao nhất là 1022 mét/giây.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Dựa vào khối lượng của nó, động năng lúc tôi ném rơi vào khoảng 1,5 triệu jun, tuy rằng không bằng pháo điện từ, nhưng uy lực của viên đá này lại mạnh hơn đạn của súng máy hạng nặng và súng máy, chúng ta cũng có thể so sánh nó với sức mạnh của một khẩu súng thần công.”

Rất nhiều khán giả đều chăm chú lắng tai nghe, bọn họ đã sớm hiểu, một khi cao thủ hàng đầu ra tay, sức mạnh được tạo ra sẽ rất đáng sợ, nhưng lúc Hứa Cảnh Minh ném ra viên đá kia, bọn họ không khỏi kinh ngạc cảm thán.

“Cho nên, mặc kệ cái gì là phát lực, cái gì là thốn kình, hay tuyệt học cao thâm gì khác… mọi người chỉ cần biết rằng, để có thể tạo ra sức mạnh, thì chúng ta phải tạo ra động năng!”

Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói:“Động năng càng lớn càng tốt!”

“Chắc hẳn là rất nhiều người biết công thức của động năng.”

Hứa Cảnh Minh rõ ràng nói: “Chính là ½ nhân khối lượng và nhân với vận tốc bình phương.”

“Khối lượng rất quan trọng! Tốc độ lại càng quan trọng hơn! Bởi vì nó còn phải nhân lên gấp bội.”

Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói: “Cho nên, chúng ta muốn nắm vững được bản chất của võ thuật…. hay chính xác hơn là bản chất của sức mạnh, thì cần phải nắm vững hai điểm, khối lượng và tốc độ!”

“Ví dụ, tôi sẽ đánh một quyền.”

Hứa Cảnh Minh đi đến cái cây đại thụ.

“Rầm.”

Một quyền đánh ra, nắm tay của Hứa Cảnh Minh đâm vào trên thâm cây cổ thụ tầm 10cm, cây cổ thụ rung lắc một chút, nhưng sau đó vẫn ổn định như cũ, dù sai thì cây đại thụ này vẫn rất to.

“Đây là một cú đánh có sức mạnh bình thường, tôi đã phát lực giống như một người bình thường chưa biết gì về võ thuật.”

Hứa Cảnh Minh lại nói: “Nếu theo góc độ này, cú đánh này có khối lượng chủ yếu là nắm tay với cánh tay, ước chừng là 3 tạ!”

“Tôi lại đấm một quyền nữa.”

Lúc này, Hứa Cảnh Minh vặn eo, thân thể giống như một cái bánh răng lớn xoay tròn, cả cánh tay đập vào trên cây cổ thụ, thân cây đại thụ có kích thước hai vòng ôm gãy nứt làm đôi, vô số mảnh gỗ bay ra tán loạn, toàn bộ thân cây trực tiếp đổ ập xuống đất.

“Mọi người có thể nhìn thấy, hai cú đành này có sự khác biệt rất rõ ràng.”

Hứa Cảnh Minh vừa nói, vừa cho hiển thị hai đoạn video để so sánh hai lần ra quyền.

“Lần đầu tiên ra quyền, khối lượng là 3 tạ.”

“Lần thứ hai, tôi đã chuyển động cả thân thể, nửa người dưới cộng cả cánh tay, khối lượng là 65 tạ! So với cú đánh đầu tiên, sức mạnh của cú đánh thứ hai đã tăng lên gấp 20 lần… mặc dù tốc độ hơi chậm, nhưng uy lực đã tăng hơn rất nhiều so với lúc trước.”

Hứa Cảnh Minh nói rõ.

Trong lúc nhất thời, vô số người chợt nghĩ ra điều gì đó.

“Một ví dụ khác!”

Hứa Cảnh Minh mặc áo giáp màu đỏ sậm vào người, quay đầu nhìn về phía vách núi, sau đó tiến lên hai bước, cả cơ thể hoá thành tàn ảnh, lao tới vách núi đá trước mặt, nện hai quyền song song vào vách núi, nương theo tiếng nổ ầm trời. một cái hố sâu không thấy đáy hiện ra, vô số tảng đá bay tán loạn.

“Khi thực hiện cú đánh này.”

Hứa Cảnh Minh nói rõ: “Toàn bộ thân hình tôi đều chuyển động, trọng lượng cơ thể cộng với khối lượng của áo giáp khối lượng bằng gần bằng 1 tấn! Hơn nữa, toàn bộ thân thể của tôi đang di chuyển với tốc độ rất nhanh, khiến cho động năng của hai quyền này vượt xa hai cú đấm vừa nãy, uy lực của nó cũng lớn hơn rất nhiều!”

Đoạn video Hứa Cảnh Minh lao vào vách núi, cả người đều di chuyển, tốc độ đạt tới hơn 170 mét/giây, khối lượng cơ thể còn gần bằng 1 tấn, động năng thật sự rất khủng bố.

“Bài học đầu tiên của tôi.”

Hứa Cảnh Minh nhìn xung quanh: “Sức mạnh càng lớn, chính là khối lượng càng nặng, tốc độ càng nhanh hơn nữa!”

Nhiều khán giả bất chợt nín thở.

Những bài giải phát lực huyền diệu khó hiểu trước đều đã được thông suốt.

“Những phương pháp luyện tập phát, hóa ra là khối lượng lớn cùng với tốc độ nhanh?”

“Chính là khối lượng với tốc độ?”

“Đúng vậy, khi chúng ta công kích đối thủ, khối lượng càng lớn, tốc độ càng nhanh hơn thì sức mạnh sẽ càng lớn hơn nữa.”

Ánh mắt của rất nhiều người loé lên một tia sáng.

“Bất kể là phương pháp phát lực có là gì đi nữa, chúng ta phải vận dụng càng nhiều bộ phận cơ thể, sau đó di chuyển với tốc độ càng nhanh càng tốt.”

Hứa Cảnh Minh nói xong, hắn đi đến cây cổ thụ trước mặt, đột nhiên xoay eo, đập một quyền lên trên cây, cây cổ thụ lại bị gãy làm đôi.

“Đây là thốn quyền! Người ngoài đều nói rằng, nắm đấm tiếp cận mục tiêu ở cự ly, tạo ra sức mạnh cực kỳ lớn. Người bình thường thì cảm thấy rất là kỳ diệu, nhưng trên thực tế, cánh tay vốn dĩ không phải là bộ phận phát lực! Mấu chốt là phần eo! Khi xoay eo, cả thân hình hơn 50kg chuyển động cùng lúc, sức mạnh được tạo ra đương nhiên là sẽ rất lớn! Tốc độ ra chiêu cũng sẽ rất nhanh, bởi vì phần eo chuyển động chỉ trong nháy mắt.”

“Phần eo không cần chuyển động với biên độ quá lớn, nhưng sức mạnh mà nó đem lại vô cùng bùng nổ, đó là vì tốc độ di chuyển rất nhanh.”

“Thì ra đây chính là thốn quyền.”

“Còn kình vân là gì?”

Hứa Cảnh Minh đi về phía trước, toàn bộ thân hình đều va chạm vào cây đại thụ, thân cây lại đổ xuống lần thứ hai.

“Đây là Bát Cực Thiết Sơn! Vì sao lại có sức mạnh này? Chính là vì thân thể đều ở hướng phía trước, khối lượng đạt tới 100%. Hai chân dùng sức càng mạnh, thì tốc độ cũng rất nhanh.”

Hứa Cảnh Minh tiếp tục nói: “Khối lượng 100%, phối hợp với tốc độ cực hạn, thì đương nhiên là sẽ có sức mạnh cực lớn.”

“Thế giới có muôn vàn môn phái võ học.”

“Nhưng mỗi một chiêu lại vô cùng huyền diệu, khiến người cảm thấy rất mơ hồ.”

Hứa Cảnh Minh nhìn bốn phương tám hướng: “Nhưng chúng ta chỉ cần nắm chắc bản chất, theo đuổi khối lượng cơ thể lớn hơn nữa, theo đuổi tốc độ nhanh hơn nữa, thì khi đó, sức mạnh mà chúng ta tạo ra cũng càng lớn hơn!”

“Tất cả mọi người đã hiểu chưa?”

Hứa Cảnh Minh dò hỏi: “Nếu vẫn chưa hiểu, thì tôi có thể giải thích dễ hiểu hơn. Nếu đã hiểu rồi, chúng ta có thể bắt đầu bài học thứ hai!”

Chương 246: (Phần 2) Giới hạn của tốc độ (1) “Khối lượng lớn hơn, tốc độ lớn hơn, động năng?”

Miyagawa Akira ngồi trên khán đài, ngơ ngẩn lắng nghe.

Miyagawa Akira cũng được học qua các môn khoa học, nhưng từ khi còn nhỏ, tất cả tâm trí của cậu đều đặt hết vào kiếm đạo, chăm chỉ học tập rất nhiều kỹ năng độc đáo của kiếm đạo. Cho đến thời điểm hiện tại, cậu ta cũng đang theo đuổi kiếm đạo ở một cảnh giới cao hơn, cho nên chưa từng nghĩ đến mối quan hệ giữa động năng và kiếm đạo.

Nhưng hôm nay, buổi phát sóng trực tiếp của Hứa Cảnh Minh như đã mở ra một cánh cửa mới cho cậu ta, để có thể nhìn nhận võ công của bản thân từ một góc độ khác.

“Đúng vậy, khối lượng và tốc độ.”

Miyagawa Akira tự nghĩ: “Mình vẫn luôn muốn theo đuổi tốc độ, ngay cả khôi giáp hạng nhẹ cũng không muốn mặc, vì muốn duy trì lợi thế về tốc độ và sự linh hoạt của bản thân.”

“Nhưng trên thực tế, với cơ thể siêu cấp của mình, cho dù có mang thêm ít vật nặng, tốc độ cũng không bị ảnh hưởng quá lớn.”

“Mình có thể tìm thấy một “giá trị tối ưu”, cho dù trọng lượng của bản thân tăng lên, nhưng tốc độ vẫn không bị ảnh hưởng, sau đó có thể tìm ra phương pháp chiến đấu phù hợp với mình nhất.”

Miyagawa Akira không khỏi vui mừng.

“Anh Hứa, tôi phải cảm ơn anh vì đã giúp tôi nhìn lại kiếm đạo của mình từ một góc độ khác.”

Lúc này, Miyagawa Akira bắt đầu tặng thưởng, thẳng tay thưởng mười triệu đồng Trái Đất.

Cậu ta cảm thấy, phần thưởng nhiều như vậy thật sự rất xứng đáng so với những gì bản thân thu hoạch được.

Trong phòng phát sóng trực tiếp của Hứa Cảnh Minh ngày hôm nay, các khán giả đang phát thưởng không ngừng.

“Hóa ra là như vậy.”

“Thế giới ảo mở cửa hơn ba tháng, mỗi ngày tôi đều chăm chỉ luyện tập ít nhất năm giờ, học rất nhiều sách võ thuật, xem rất nhiều bài giảng trên sóng trực tiếp. Hóa ra, tôi từ trước đến giờ đều đi đường vòng! Học nhiều phương pháp luyện tập như vậy làm gì chứ... ta chỉ cần nắm được phần cốt lõi, khối lượng lớn hơn, tốc độ nhanh hơn! Vậy là tôi có thể tiếp tục tiến bộ rồi!”

Càng luyện tập nhiều, càng cảm thấy ngạc nhiên mừng rỡ.

Kiến thức này giống như một ngọn hải đăng trong bóng tối!

Ngọn hải đăng dẫn họ đến mục tiêu của mình.

Trước đây, nhiều người trong số họ đã luyện tập một cách mù quáng, gặp phải nhiều ngã rẽ, thậm chí còn bị rơi vào nút thắt cổ chai, cho nên khó lòng tiến bộ thêm nữa.

“Đây chính là bản chất uy lực của chiêu thức!”

“Đúng vậy, cũng giống như đạn và pháo điện từ, uy lực chính là động năng, chìa khóa của động năng là khối lượng và tốc độ.”

Rất nhiều người trở nên phấn khích.

Đúng là chân truyện nhất cú thoại, giả truyện vạn quyển thư!

(*) một câu nói hay bằng vạn quyển sách

Bọn họ càng luyện tập càng mơ hồ, nhưng cao thủ chân chính như Từ Cảnh Minh lại có thể nói rõ bản chất của vấn đề một cách đơn giản như vậy.

“Tặng thưởng.”

“Nhất định phải tặng thưởng.”

Số lượng tiền thưởng trong phòng phát sóng trực tiếp không ngừng tăng lên.

...

Hứa Cảnh Minh là chủ phòng phát sóng trực tiếp, cho nên jắm có thể nhìn thấy rõ từng khoản tiền thưởng.

“Phần thưởng cao nhất là của Miyagawa Akira, mười triệu đồng Trái Đất?”

Hứa Cảnh Minh rất ngạc nhiên khi tổng số tiền thưởng trong phòng phát sóng trực tiếp đã lên tới hơn chín mươi triệu. Đến lúc này, hắn vẫn kinh ngạc không thôi.

“Sư phụ cũng thưởng một triệu?”

Hứa cảnh Minh thấy phần thưởng xếp thứ mười hai là của sư phụ Liễu Hải, khiến hắn không khỏi vui mừng. Điều này cho thấy, sư phụ cũng đồng tình với cách dạy võ của mình.

Hứa Cảnh Minh cũng xem qua vô số bình luận.

“Rất nhiều người hỏi, làm thế nào để đạt được khối lượng lớn hơn, tốc độ nhanh hơn?”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Trên thực tế, thế giới ảo đã mở cửa hơn ba tháng, nhiều người cũng đã học được một số phương pháp luyện tập, chắc chắn một trong số đó sẽ hữu dụng với mọi người. Đương nhiên, tôi sẽ nêu rõ những phương pháp luyện tập một cách chi tiết nhất trong bài học đầu tiên của mình được đăng tải trên Võ Đạo Quán.”

“Dù sao đi nữa, bài học của hôm nay cũng chỉ là buổi phát sóng trực tiếp! Chương trình học ở Võ Đạo Quán sẽ chi tiết và toàn diện hơn.”

Hứa Cảnh Minh nói.

Hắn tiếp tục đọc bình luận.

“Một số cao thủ cũng đang đặt câu hỏi.”

Hứa Cảnh Minh cười: “Khối lượng và tốc độ của hắn đều rất lớn, nhưng khi giao chiến… lại không thể bùng nổ được uy lực như mong muốn. Vấn đề này sẽ liên quan đến các bài học khác.”

“Ví dụ như truyền lực, làm thế nào để truyền 100% động năng đến đối phương?”

“Ngược lại, chúng ta sẽ loại bỏ uy lực của đối phương nhiều nhất trong lúc phòng thủ? Đây còn là kỹ năng giảm bớt lực!”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Kỹ năng truyền lực, kỹ năng giảm bớt lực, v.v… đều là những bài học phía sau. Còn bài học ngày hôm nay đang nêu về nguyên lý cơ bản nhất của võ học, cách bộc phát hết uy lực của bản thân.”

“Nếu như chiêu thức của anh quá yếu, ngay cả uy lực cũng không có, anh đã thua ngay từ đầu.”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Có thể biểu diễn cho tôi xem cách dùng binh khí không?”

Hứa Cảnh Minh nhìn vào bình luận, chạm vào để hiển thị màn hình chiến đấu: “Thực ra, mọi người có thể xem qua các video giao chiến của tôi trước đây, xem một chút là hiểu…..”

“Trong trận đấu cấp thần đầu tiên ở Trung Quốc mà tôi đã tham gia khi thế giới ảo vừa mở…..”

Hứa Cảnh Minh chỉ vào màn hình chiến đấu, hắn thi triển Bát Cực Hổ Phác, hai tấm khiên lớn tựa như hai con cọp lao vào người Tôn Ngọc Đình: “Đây là Bát Cực Hổ Phác, tôi đã bùng nổ tốc độ, trọng lượng cơ thể đạt tới 100%, cộng với tổng khối lượng áo giáp và vũ khí, tấm khiên cứ thế tung ra! Ngay cả khi đối thủ có tấm khiên làm lá chắn, nhưng khi va chạm với một lực động năng mạnh như vậy, hắn ta vẫn bị trọng thương!”

“Một ví dụ khác, chiêu cuối cùng của tôi khi đánh bại kẻ địch ở phía đối diện là “Cao Sùng”.”

Chương 247: (Phần 2) Giới hạn của tốc độ (2) Lúc này, Hứa Cảnh Minh chiếu đoạn video lên.

Cao Sùng mặc trọng giáp, hung hãn xông tới, nhưng khi Hứa Cảnh Minh lao về phía trước, hai người va vào nhau, trường thương của Hứa Cảnh Minh đâm thủng trọng giáp của Cao Sùng, giết chết hắn trong nháy mắt.

“Đối thủ của tôi là Cao Sùng, anh ta mặc trọng giáp, khối lượng cơ thể rất lớn, tốc độ cũng rất nhanh, chứng tỏ động năng của anh ta cực kỳ lớn.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Tôi cũng lao thẳng vào, động năng của tôi cũng rất lớn.”

“Hai bên va chạm.”

“Cú va chạm này không chỉ là động năng của một người mà là động năng của hai người.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Với thực lực của tôi lúc đó, có dùng hết sức lực cũng không thể đâm thủng trọng giáp của anh ta. Nhưng động năng của hai người va chạm, hơn nữa động năng của Cao Sùng lớn hơn động năng của tôi rất nhiều… việc tôi cần làm là để Cao Sùng chịu gần như 100% sự bùng nổ của động năng. Việc này rất khó, nhưng tôi đã làm được.”

“Động năng của hai bên bùng phát dọc theo mũi thương, xuyên qua trọng giáp, đâm thủng cơ thể của Cao Sùng.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Phải đến lúc đó, tôi mới hạ gục được một kẻ địch đáng gờm.”

Trên khán đài.

Cao Sùng hơi đỏ mặt.

Kẻ địch đáng gờm?

Lúc đầu, hắn quả thực là một kẻ địch đáng gờm đối với Hứa Cảnh Minh, nhưng hiện tại, sự chênh lệch thực lực giữa hai bên quá lớn, hắn chỉ thuộc nhóm cao thủ hạng ba.

“Trong lúc chiến đấu, chúng ta không chỉ dựa vào động năng của bản thân, mà còn phải dựa vào động năng của kẻ địch.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Tất nhiên, đây là nội dung của bài học tiếp theo! Bài học hôm nay chỉ có một điểm cần ghi nhớ, khiến cho chiêu thức của mình có uy lực đủ mạnh.”

“Được rồi, về bài học võ đầu tiên, nội dung chi tiết bao gồm cả phương pháp luyện tập, tôi sẽ đăng tải lên Võ Đạo Quán.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Bây giờ sẽ là bài học võ thứ hai!”

“Bài học võ thứ hai cũng là một mục rất quan trọng – tốc độ!”

Hứa Cảnh Minh nói.

Nói đến đây, Hứa Cảnh Mình lập tức nghĩ đến truyền thuyết vũ trụ ‘Hiên’, một nhân vật truyền thuyết đã đạt được tốc độ đến mức không thể tưởng tượng được, trong trận đấu ở giai đoạn cuối đời, tốc độ của hắn đã đạt tới tốc độ ánh sáng.

“Uy lực lớn rất quan trọng.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Tốc độ nhanh cũng rất quan trọng. Bởi vì… cho dù chiêu thức có mạnh đến đâu, thì phải đánh trúng người mới hữu dụng.”

“Ví dụ, có một số chiêu thức.”

Hứa Cảnh Minh đưa tay ra, cầm một cây ngân thương.

“Vù vù vù vù vù vù.”

Cây ngân thương trong tay Hứa Cảnh Minh rung lên, sau đó hóa thành hàng chục bóng thương trong nháy mắt, tựa như vô số mũi tên đâm về bốn phương tám hướng.

“Lúc nãy, tôi đã đâm liên tiếp tám mươi phát thương.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Xét về uy lực, nó thậm chí không bằng một phần ba uy lực mạnh nhất của tôi, nhưng nó đủ nhanh và đủ nhiều! Chỉ cần kẻ địch không chặn lại được sẽ chết dưới một nhát thương của tôi.”

“Theo đuổi tốc độ hay theo đuổi uy lực, chúng ta sẽ có một cách vận dụng khác nhau cho mỗi trận đấu.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Đôi khi, chúng ta cần dựa vào uy lực để trấn áp kẻ thù, để kẻ thù lộ ra khuyết điểm. Đôi khi, chúng ta cần sử dụng tốc độ để uy hiếp kẻ thù. Tóm lại, đối với mỗi kẻ thù khác nhau, chiến lược chiến đấu sẽ khác nhau.”

“Thực ra, cá nhân tôi rất coi trọng tốc độ.”

Hứa Cảnh Minh nói hơi phức tạp: “Khi tốc độ phá vỡ một giới hạn nhất định, sẽ rất đáng sợ!”

Rất nhiều người cẩn thận lắng nghe.

Phá vỡ một giới hạn nhất định?

“Giới hạn này…”

Hứa Cảnh Minh nói: “Chính là giới hạn của phản ứng thần kinh!”

“Khi tốc độ của anh đủ nhanh, thời gian ra chiêu sẽ ngắn hơi thời gian phản ứng thần kinh của đối phương!”

Hứa Cảnh Minh nói: “Nếu anh đâm một nhát, đối phương không có thời gian phản ứng, tất nhiên sẽ bị một chiêu đâm chết.”

“Đây cũng là bí tịch của “Vô Ảnh Thước” mà ban đầu tôi học được.”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Tôi sẽ dạy mọi người làm thế nào để thời gian ra chiêu của mình ngắn hơn thời gian phản ứng thần kinh của đối phương.”

Hứa Cảnh Minh nói, tất nhiên, những kiến thức võ thuật cơ bản này có ích cho ba cấp độ đầu tiên.

Về giai đoạn đầu của trình độ cấp bốn, Hứa Cảnh Minh không đủ tư cách dạy, chính hắn cũng đang mò mẫm từng chút một.

Vậy nên, Hứa Cảnh Minh không giữ bí tịch trong “Vô Ảnh Thức” cho riêng mình!

So với Hóa Hồng thương pháp, hiểu biết của hắn khi đó quả thực khá đơn giản.

“Làm thế nào để ra chiêu trong khoảng thời gian ngắn hơn thời gian phản ứng thần kinh của đối phương?”

“Wow.”

“Loại bí tịch này cũng có thể công khai sao?”

Rất nhiều khán giả trở nên vô cùng phấn khích, ai nấy bắt đầu lấy giấy bút ra vừa nghe vừa ghi chép, đồng thời còn chọn quay video.

“Theo quá trình tiến hóa, giới hạn thời gian phản ứng thần kinh của con người sẽ ngày càng ngắn lại.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Trước khi tu luyện phương pháp tiến hóa, giới hạn phản ứng thần kinh của con người là 0,1 giây! Tuy nhiên, chỉ những người được huấn luyện đặc biệt mới đạt đến cảnh giới này, người bình thường có thể là 0,2 đến 0,5 giây.”

“Sau khi tu luyện phương pháp tiến hóa, tốc độ phản ứng thần kinh trở nên nhanh hơn.”

“Khi đạt tới phương pháp tiến hóa trung cấp, giới hạn phản ứng thần kinh khoảng 0,02 giây.”

“Khi đạt tới phương pháp tiến hóa cao cấp, giới hạn phản ứng thần kinh khoảng 0,01 giây.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Đương nhiên, phương pháp tiến hóa siêu cấp còn đặc biệt hơn nữa. Cho đến thời điểm hiện tại, chúng ta chưa có con số chính xác…”

Chương 248: (Phần 2) Tốc độ ra chiêu (1) Hứa Cảnh Minh gõ nhẹ vào không trung, khung cảnh thần tiễn thủ âm thầm bắn tên giết chết đối thủ xuất hiện trên quang ảnh.

“Tôi tin mọi người đã nhìn thấy thần tiễn thủ bắn chết đối thủ trong nhiều trận đấu.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Thông thường, phương pháp âm thầm tấn công sẽ hiệu quả nhất. Tại sao ư? Đó là vì đối phương âm thầm bắn tên, khi mọi người phát hiện thì mũi tên đã ở quá gần, tốc độ bay cũng quá nhanh… thần kinh của mọi người không còn đủ thời gian để phản ứng.”

“Ngay cả khi thần kinh có đủ thời gian để phản ứng, mọi người cũng cần có thời gian để sử dụng vũ khí.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Khi mọi người vừa vung vũ khí lên, mũi tên đã xuyên qua cổ họng rồi.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Nếu như mũi tên bắn chính diện với tốc độ di chuyển vượt quá 1000 mét/giây, mũi tên đó cũng sẽ mất khoảng 02 giây để xuyên qua không trung ở khoảng cách hai đến ba trăm mét. Sau khi tu luyện phương pháp tiến hóa, nếu tập trung toàn bộ tinh thần, mọi người hoàn toàn có thể né được.”

“Nhưng khi thần tiễn thủ đánh lén, bọn họ có thể dễ dàng giết chết mọi người chỉ bằng một mũi tên.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Tương tự như vậy, nếu mọi người sử dụng bất kỳ vũ khí nào, kể cả kiếm, thương, gậy gộc, v.v., chỉ cần thời gian ra chiêu ngang bằng hoặc nhanh hơn so với thời gian phản ứng thần kinh của đối phương, mọi người cũng có thể giết chết đối phương chỉ bằng một chiêu.”

“Giết chết bằng một chiêu?”

Tất cả cẩn thận lắng nghe.

“Mời mọi người xem qua các chiêu thức khác nhau.”

Hứa Cảnh Minh ấn nhẹ một cái.

Một võ sĩ quyền anh trình diễn từng cú thọc, cú đấm tạt, đấm móc.

Một vị chiến binh vung vẩy chiếc rìu lớn.

Một vị kiếm khách thực hiện các động tác móc, bổ kiếm, v.v.

“Video đầu tiên đang trình chiếu trận đấu của một nhà vô địch quyền anh từ nhiều năm trước. Khi đó, phương pháp tiến hóa còn chưa ra đời.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Mọi người nhìn xem, cú đấm tạt và đấm móc của hắn ta rất có uy lực, nhưng thời gian ra chiêu rất lâu, khi vừa mới ra được một nửa, đối thủ đã lập tức né được.”

“Ngược lại, nhà vô địch quyền anh này nhất định là một cao thủ của những cú thọc, thời gian ra chiêu ngắn, tốc độ di chuyển cũng rất nhanh! Bởi vậy, đối phương luôn phải duy trì khoảng cách với nhà vô địch quyền anh. Nếu không, một khi đối phương lọt vào trong phạm vi ra quyền, nhà vô địch quyền anh sẽ thực hiện cú đấm trong 0,1 giây, đối phương sẽ không có thời gian để né tránh.”

“Vào thời điểm đó, dù đối phương có mạnh đến đâu, nhưng khi đối mặt với một cú đấm thọc của nhà vô địch quyền anh, hắn ta chắc chắn sẽ bị dính đòn nếu không kịp thời mở rộng khoảng cách. Tuy nhiên, uy lực của đấm thọc này lại khá yếu.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Trong tình thế khoảng cách bị kéo dài… nếu nhà vô địch quyền anh muốn đánh trúng đối phương, hắn ta nhất định phải tiến lên một bước! Nhưng thời gian thực hiện một bước này lại vượt quá 01 giây. Đến khi đó, đối phương đã có thể ung dung né tránh một lần nữa.”

“Khoảng cách là nội dung của bài học liên quan đến “bộ pháp”.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Nếu những cú đấm trong quyền anh có chút yếu thế về phương diện uy lực, vậy thì chúng ta hãy cầm vũ khí lên nào, mọi người sẽ đạt được một kết quả khác biệt ngay thôi.”

“Mời mọi người xem vị kiếm khách này.”

Hứa Cảnh Minh chỉ vào một video khác.

“Kiếm khách móc kiếm, động tác tương tự với đấm móc, nhưng uy lực nặng đến hàng tấn, tốc độ nhanh gọn như tia chớp.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Kiếm là một loại vũ khí vô cùng sắc bén, một khi đâm trúng cổ họng hay những vị trí trọng yếu trên cơ thể, cho dù uy lực có kém một chút thì vẫn có thể để giết chết đối phương.”

“Vì vậy, khi mọi người đối mặt với một kiếm khách hàng đầu, nhất định phải giữ khoảng cách.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Một khi để kiếm khách có cơ hội xuất kiếm trong nháy mắt, cho dù có muốn phản ứng thì cũng đã quá muộn.”

“Đương nhiên, kiếm tuy rất nhanh, nhưng kiếm khách vẫn phải kéo gần khoảng cách tấn công mới có thể giết chết đối thủ ngay lập tức. Một khi gặp phải đối thủ sử dụng vũ khí dài… thì kiếm khách khó có thể chạm vào địch. Ngược lại, kẻ địch còn có thể làm kiếm khách bị thương.”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Chúng ta cùng xem đoạn video cuối cùng.”

Hứa Cảnh Minh chỉ vào vị chiến binh cầm chiếc rìu lớn: “Chiếc rìu có khối lượng khá nặng, lực chém thường nhanh và mạnh, nhưng thời gian ra chiêu tương đối lâu, đối phương thường sẽ có đủ thời gian để phản ứng.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Vậy nên, nếu muốn động thủ, thời gian ra chiêu phải ngắn hơn giới hạn phản ứng thần kinh! Chỉ có một số vũ khí sắc bén như đao kiếm, hoặc có thể tiến hành đâm xuyên như ngân thương, đại kích, trường mâu, v.v.” mới làm được.”

“Bây giờ chúng ta sẽ thực hành chiến đấu.”

Hứa Cảnh Minh duỗi tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong tay: “Tuy rằng tôi không quá quen thuộc với kiếm pháp, nhưng ít nhiều gì cũng biết một số chiêu cơ bản. Bây giờ, tôi sẽ tạo ra một số đối thủ luyện tập, tất cả đều có lực chiến cơ bản là 10.000.”

Hứa Cảnh Minh vừa nói vừa ấn nhẹ vào không trung.

Năm cao thủ với hình dáng khác nhau đột nhiên xuất hiện tại sân luyện võ, có người cầm kiếm sau lưng, có người giắt đao ngang eo, có người cầm một cây roi dài trong tay

“Một cao thủ bậc ba thường có lực chiến cơ bản khoảng 7.000.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Tôi đã thiết lập cho những người chơi ảo này có mạnh hơn cao thủ cấp ba một chút.”

“Người chơi ảo có lực chiến cơ bản 10.000?”

“Lực chiến cơ bản của tôi mới có 500, chuyện này cũng quá sức tưởng tượng mà.”

“Có khi mấy đối thủ ảo này còn mạnh hơn cả cao thủ cấp ba của bảng Tinh Không ấy chứ.”

Khán giả tặc lưỡi hít hà.

Dù có là cao thủ cấp ba 99%, thì lực chiến cơ bản cũng không mạnh đến vậy. Trong số những tuyển thủ vừa vượt qua tầng thứ ba của Tháp Tinh Không, hầu hết bọn họ đều chỉ ở giai đoạn giữa của cấp ba.

“Đối thủ luyện tập?”

Trên khán đài, tâm trạng Phương Ngu hết sức phức tạp. Cho đến hiện nay, hắn vẫn mắc kẹt ở cấp ba 99%

“Mức độ phù hợp với phương pháp tiến hóa của mình là 103, lực chiến cơ bản hiện tại cũng chỉ là 9.300.”

Phương Ngu cảm thấy rất khó chịu, hắn vốn tưởng lực chiến của mình đã đủ để lên mặt với các cao thủ cấp ba khác. Nhưng Hứa Cảnh Minh lại tùy ý bày trận giả với những đối thủ ảo đều có lực chiến cơ bản là 10.000. Điều này cho thấy, phương diện thể lực và các khía cạnh khác của Hứa Cảnh Minh đã vượt xa hắn ta.

Chương 249: (Phần 2) Tốc độ ra chiêu (2) “Những đối thủ ảo này có giới hạn phản ứng thần kinh khoảng 0,01 giây….”

Hứa Cảnh Minh nói: “.... nên khi sử dụng vũ khí, bọn họ cũng phải mất một chút thời gian. Trong hoàn cảnh bình thường, nếu chiêu thức của tôi được thi triển trong vòng 0.015 giây, thì các đối thủ ảo này rất khó có thể ngăn cản được.”

“Nào, người đầu tiên.”

Hứa Cảnh Minh nhìn đối thủ ảo trước mặt.

Đối thủ ảo rút kiếm, thân hình vọt lên, nhanh chóng lao tới.

Hứa Cảnh Minh cầm kiếm trên tay, ngay thời điểm đối phương lao tới gần, hắn ta đột nhiên di chuyển, đường kiếm đâm ra nhanh như chớp.

Vèo!

Kiếm đã xuyên qua cổ họng của đối thủ ảo.

Lúc bị kiếm đâm qua, đổi thủ ảo kia vẫn giữ nguyên động tác vung kiếm, không kịp làm bất kỳ phản ứng ngăn cản nào.

Cao thủ ảo hóa thành ảo ảnh rồi biến mất.

“Cao thủ có lực chiến cơ bản 10.000 còn chưa đâm được kiếm nào?”

“Cảm giác giống như giết một con gà vậy.”

“Chênh lệch lớn vậy sao?”

Rất nhiều người xem cảm thấy choáng váng.

“Nhìn kỹ vào nhát kiếm vừa rồi.”

Hứa Cảnh Minh ấn nhẹ, tua chậm lại động tác giao chiến vừa rồi: “Đối thủ ảo lao tới, tôi không có bất kỳ động tác gì, khi anh ta đến cực gần, tôi lại nhảy vọt lên và xuất kiếm ra! Thời gian từ lúc xuất kiếm đến lúc đâm vào cổ họng kẻ thù, tổng cộng mất 0.006 giây. Được rồi, tốc độ xuất kiếm của tôi nhanh hơn, trên thực tế, tốc độ chỉ cần đạt đến một nửa, 0.012 giây… đối thủ căn bản không thể ngăn cản kịp.”

Sau khi xem video, Hứa Cảnh Minh mới cảm thấy mình ra chiêu nhanh hơn so với dự định.

Từ khi luyện tập Hóa Hồng thương pháp, hắn cũng đã quen với việc ra chiêu nhanh.

“Con mẹ nó, từ lúc xuất kiếm cho đến lúc đâm thủng cổ kẻ thủ, chỉ mất 0.006 giây?”

“Tốc độ thực tế chỉ cần đạt đến một nửa, vẫn có thể giết chết đối thủ có lực chiến cơ bản 10.000 trong nháy mắt?”

Các khán giả chỉ biết tặc lưỡi hít hà.

“Mọi người chắc hẳn cũng để ý, tôi chỉ dùng động tác đâm kiếm cơ bản nhất.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Vũ khí chỉ là bộ phận giúp kéo dài cơ thể, không có gì phức tạp. Ví dụ như tôi không luyện kiếm nhiều, nhưng vẫn có thể thực hiện động tác này một cách dễ dàng, cho dù mọi người luyện đấm bốc hay nhiều trường phái võ thuật khác, cũng đều có thể áp dụng chiêu thức này, chỉ cần ầm kiếm trong tay, cứ đâm về phía trước là được.”

“Đâm một cái nhanh như chớp.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Chỉ cần nắm chắc thời cơ và luyện tập thật nhiều, mọi người sẽ có thể vượt qua giới hạn phản ứng thần kinh của đối thủ. Tất nhiên, việc “nắm chắc thời cơ” tương đối khó, nó đòi hỏi bộ pháp và kỹ năng kiểm soát thời gian, đây cũng là nội dung của bài học tiếp theo.”

“Được rồi, đối thủ tiếp theo.”

Hứa Cảnh Minh gõ nhẹ một cái.

Một đao khách khác đi tới, trên tay cầm một con đao, ánh sáng tỏa ra lạnh thấu xương.

Hứa Cảnh Minh tiến lên phía trước, trước tiên rút ngắn khoảng cách với đối thủ, trong nháy mắt đã áp sát! Đồng thời xuất kiếm, chọc mũi kiếm xuống, nhắm ngay chính giữa lông mày của kẻ địch, mắt đao khách lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn ta phản ứng lại nhưng còn chưa kịp vung đao thì mũi kiếm đã nằm ngay giữa lông mày của hắn ta.

Đao khách cũng biến thành ảo ảnh rồi biến mất.

“Lần này, động tác của tôi cũng chậm một chút.”

Hứa Cảnh Minh nói rồi bắt đầu tua chậm lại đoạn video giao chiến.

“Mời mọi người cùng xem.”

“Nếu chúng ta dùng bàn tay ra đánh vào đối phương, uy lực không lớn, nhưng khi cầm kiếm trong tay…ra tay nhanh một chút chính là kiếm thuật chí mạng.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Thanh kiếm này chính là một cánh tay duỗi ra, nhẹ nhàng đâm một cái! Thời gian từ lúc xuất kiếm cho đến lúc mũi kiếm đâm giữa lông mày kẻ địch chỉ mất 0.011 giây. Đúng là so với lúc trước thì chậm hơn rất nhiều, tuy lực chiến cơ bản của đối thủ vẫn là 10.000, nhưng cũng không thể phản ứng kịp thời.”

“Mọi người phát hiện ra gì chưa?”

Hứa Cảnh Minh nói: “Chúng ta nên chọn những vũ khí nhẹ để có thể ra chiêu đủ nhanh. Một khi nắm được thời cơ, kẻ địch muốn tránh cũng không tránh được.”

“Hóa ra là vậy sao?”

“Giết người trong một chiêu, đơn giản vậy thôi sao?”

“Lựa chọn binh khí phù hợp, luyện tập để ra chiêu nhanh nhất có thể. Chỉ cần một chiêu nằm trong giới hạn phản ứng thần kinh của đối phương là có thể giết địch chỉ bằng một chiêu?”

“Đây chính là giết địch trong nháy mắt.”

Sau khi các khán giả hiểu ra nguyên lý chiến đấu, việc hiểu các trận đấu cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Hứa Cảnh Minh nói: “Loại vũ khí như đao kiếm có thể ra chiêu rất nhanh nhưng ở cự ly tấn công ngắn, nhưng lại rất dễ bị vũ khí dài áp chế! Lúc này, mọi người phải dùng bộ pháp để bù vào. Vì vậy, thực lực của một kiếm khách, đao khách chủ yếu… dựa vào bộ pháp. Họ sử dụng bộ pháp để tránh đòn tấn công từ người khác, sau đó tìm cơ hội xuất chiêu cho mình.”

“Một khi khoảng cách giữa hai người gần bằng phạm vi tấn công, kiếm sẽ đâm ra trong nháy mắt.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Một kiếm giết chết đối phương, muốn tránh cũng không tránh được.”

“Tất nhiên, tôi khuyên mọi người nên luyện thương pháp.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Mặc dù thương pháp rất khó luyện, nhưng lực đâm rất lớn, tốc độ ra chiêu lại cực nhanh. Hơn nữa, trường thương dài hơn đa số các loại vũ khí, phạm vi tấn công sẽ rộng hơn nhiều.”

“Về phần thương pháp, tôi cũng sẽ đăng tải chương trình học chi tiết của môn thương pháp lên Võ Đạo Quán.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Thật ra, mọi người cũng biết. bất kể là kiếm pháp, đao pháp hay thương pháp, tất cả những vũ khí này cũng chỉ giúp giúp mở rộng khoảng cách tấn công, đồng thời nâng cao sát thương.”

“Thông thường, nếu chúng ta thi triển một chiêu thức bằng tay không, thì sức uy hiếp không quá lớn. Nhưng khi đi kèm binh khí, thì chiêu thức đó sẽ là đòn chí mạng.”

Hứa Cảnh Minh nói.

Chương 250: (Phần 2) Buổi phát sóng trực tiếp kết thúc (1) “Ba người còn lại cùng xông lên một lượt đi.”

Hứa Cảnh Minh nhìn ba đối thủ ảo còn lại, tất cả bọn chúng đều có lực chiến cơ bản là 10.000, đồng thời có khả năng sử dụng thành thạo các loại vũ khí khác nhau.

Ba đối thủ ;ập tức bao vây Hứa Cảnh Minh, một người cầm rìu bay, một người cầm roi, một người cầm đôi đao.

Hứa Cảnh Minh chủ động nghênh đón, thân thể bắt đầu biến ảo.

Vù, vù, vù.

Thân pháp của hắn cũng biến ảo theo, ba đường kiếm lóe lên, ba cao thủ đều hóa thành ảo ảnh rồi biến mất.

“Mời mọi người xem video tua chậm.”

Hứa Cảnh Minh dừng lại, bình tĩnh chỉ vào video quay chậm bên cạnh: “Mỗi khi bị bao vây, ,mọi người đừng cố thủ tại chỗ làm mục tiêu, mà hãy di chuyển với tốc độ cao. Tôi có thể dễ dàng tiếp cận đối thủ chủ yếu là do có lợi thế về bộ pháp. Bộ pháp… là nội dung của bài học tiếp theo, còn trong ngày hôm nay, mọi người chỉ cần xem cách tôi xuất kiếm là được…”

“Ba kiếm theo thứ tự là đâm, đẩy, chém. Mọi người nhìn vào các động tác xuất kiếm này, động tác bắt đầu sẽ chiếm nhiều thời gian nhất.”

Hứa Cảnh Minh chỉ vào đoạn video quay chậm.

“Động tác bắt đầu chiếm khoảng 60-80% thời gian xuất kiếm.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Bất kỳ vũ khí nào cũng vậy, động tác bắt đầu thường sẽ là động tác chậm nhất.”

“Ngay cả ô tô cũng vậy, lúc khởi động cũng là chậm nhất. Người chạy bộ cũng vậy, lúc bắt đầu chạy là chậm nhất.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Vì vậy, chúng ta cần cố gắng hết sức rèn luyện tốc độ ra chiêu, để có thể động thủ càng nhanh càng tốt.”

“Thứ chúng ta theo đuổi không phải tốc độ giới hạn của chỉ một chiêu thức, ví dụ như tốc độ đâm thương phải sánh ngang với tốc độ âm thanh.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Đó chẳng qua chỉ là tốc độ cao nhất! Điều mà chúng ta cần phải dốc sức luyện tập, chính là tốc độ xuất chiêu lúc đầu!”

“Tốc độ xuất chiêu nhanh, toàn bộ quá trình sau đó mới nhanh, khiến đối phương khó lòng phản kháng được.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Bài luyện tập về phương diện này sẽ có trong chương trình học chi tiết tại Võ Đạo Quán, tôi cũng sẽ nêu ra các phương pháp khác nhau để mọi người rèn luyện.”

“Được rồi, bài giảng trực tiếp đầu tiên kết thúc tại đây.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên chủ yếu nói về hai nguyên lý võ thuật cơ bản nhất, một là uy lực của chiêu thức, hai là tốc độ ra chiêu. Còn về chi tiết bài học và phương pháp luyện tập, tôi sẽ đăng tải lên Võ Đạo Quán vào ngày mai.”

“Tôi tin rằng, nếu mọi người học xong bài thứ ba trong chương trình học võ của tôi, mọi người có thể đạt tới bậc hai cơ bản.”

“Sau chín bài học, mọi người có thể đạt tới cấp ba.”

“Còn đối với cấp bốn? Chương trình học võ của tôi cũng sẽ nêu ra một số hướng dẫn để mọi người khám phá cùng nhau.”

Hứa Cảnh Minh nói xong, lập tức đóng phòng phát sóng trực tiếp.

Vô số khán giả vẫn đang lắng nghe và nghiền ngẫm bài giảng trong đầu.

“Vậy là kết thúc rồi?”

“Kết thúc cũng dứt khoát quá mà, 2,9 tỷ người xem, nói đóng là đóng luôn?”

“Tôi còn muốn tặng thưởng nữa kia, thế mà đã đóng rồi, không cho người ta cơ hội gì cả.”

Các khán giả bàn luận.

“Bài giảng của Hứa Cảnh Minh hoàn toàn khác với những người khác. Trước đây, chúng ta chỉ biết luyện tập, chỉ biết thực chiến, bây giờ rốt cuộc cũng đã hiểu… mục tiêu của việc luyện tập là gì, nên theo đuổi phương diện nào trong lúc thực chiến.”

“Đúng vậy, ta đã xác định được mục tiêu.”

“Luyện tập phát lực thân thể, thật ra chính là theo đuổi khối lượng lớn, tốc độ nhanh, động năng theo đó sẽ lớn hơn.”

“Còn phải chú ý đến giới hạn phản ứng thần kinh của đối phương nữa.”

Rất nhiều người hồi tưởng lại, đồng thời cũng đã có một cách hiểu mới về chiến đấu.

...

...

Liễu Hải ở trên khán đài, không nhịn được mà nở nụ cười: “Bài học võ thứ nhất và thứ hai của Cảnh Minh quả nhiên là những lý luận nền tảng! Nhưng Cảnh Minh lại giải thích ở một góc độ khác, giúp người học có thể hiểu được bản chất một cách dễ dàng. Một khi hiểu được bản chất, thì sẽ xác định được phương hướng luyện tập.”

“Nhưng bây giờ, Cảnh Minh chỉ mới nói về uy lực của chiêu thức và tốc độ. Ngược lại, mình muốn xem Cảnh Minh sẽ nói …..về các khía cạnh khác của võ thuật như thế nào.”

Tuy đã dành cả đời để dạy học, Liễu Hải vẫn vô cùng trông chờ vào phương pháp giảng dạy của Hứa Cảnh Minh.

...

...

“Hóa ra chỉ đơn giản như vậy?”

Tiger Fussen có thân hình to lớn như một con gấu đang ngồi trên khán đài, hắn ta bất chợt sờ cằm: “Khối lượng lớn hơn, tốc độ sẽ nhanh hơn? Mình đã sớm nhận ra tầm quan trọng của khối lượng và tốc độ, nhưng không ngờ hắn lại có thể hiểu hai phương diện này dưới góc độ động năng.”

“Động năng, hình như mình đã nghe về nó lúc còn đi học, nhưng không nhớ lắm.”

Tiger Fussen lẩm bẩm một mình.

“Tốc độ ra chiêu? Chẳng trách, mình toàn lấy sức đè người, nhưng muốn khiến đối phương không phản ứng kịp thì lại rất khó! Thì ra, chém rìu lại mất nhiều thời gian đến vậy, một khi chậm hơn giới hạn phản ứng thần kinh của đối thủ cùng cấp, chiêu thức không có tác dụng,.”

Tiger Fussen chiến đấu theo bản năng nhiều hơn, hắn thường dựa theo trực giác để chiến đấu.

Cho đến hôm nay, sau khi nghe bài giảng của Hứa Cảnh Minh, hắn ta cũng đã hiểu ra ít nhiều.

“Lớp học này tuy là kiến thức cơ bản, nhưng cũng đáng để mình thưởng 10.000 tệ.”

Tiger Fussen đứng dậy: “Nhưng phòng phát sóng lại đóng mất rồi, Hứa Cảnh Minh cũng không thể trách mình không thưởng được.”

Tiger Fussen đứng dậy rồi rời đi.

Chương 251: (Phần 2) Buổi phát sóng trực tiếp kết thúc (2) Trong chiến đấu võ thuật, ngay cả những người có thực lực mạnh cũng không nói giải thích rõ ràng các kĩ năng của mình..

Mỗi người đều có một hướng đi riêng, mặc dù Hứa Cảnh Minh chỉ nêu ra những lý luận cơ bản nhất, nhưng hắn vẫn khiến một số cao thủ hàng đầu có cơ hội quan sát võ thuật của mình từ góc độ mới. Còn đối với những người bình thường, sau khi tu luyện hơn ba tháng mà vẫn đang chật vật ở cấp Ngân Nguyệt, Diệu Nhật, lại cảm thấy mình đã thu hoạch được rất nhiều.

“Tôi cảm thấy rất bài học rất bổ ích, chỉ cần học qua cấp hai là có thể hiểu được.”

Trên khán đài, Trình Tử Hào cũng cảm thấy mình thu hoạch được kha khá.

“Một bài giảng khiến hầu hết khán giả toàn cầu cùng tụ họp lại để xem, số lượng người xem trực tuyến đã vượt quá cpn số 2,9 tỷ?”

Trình Tử Hào vừa hâm mộ lại vừa ghen tị: “Chương trình phát sóng hot như vậy, thế mà Hứa Cảnh Minh nói đóng là đóng. Một buổi học phát sóng trực tiếp lại có thể thu về hơn 200 triệu… Đó có thể là vì đây là lần đầu tiên hắn ta phát sóng trực tiếp, số lượng phần thưởng sau này cũng sẽ ít hơn. Nhưng như vậy cũng quá sức tưởng tượng mà.”

“Tất cả streamer của công ty mình cộng lại đều kém xa phòng phát sóng trực tiếp của Hứa Cảnh Minh.”

Trình Tử Hào cảm thấy rất khó chịu trong lòng.

“Ông chủ.”

Chu Phong xuất hiện ở một bên, đến bên người Trình Tử Hào.

“Sao vậy, có chuyện gì à?”

Trình Tử Hào sốt ruột nói.

“Là như vầy, cậu chủ Lương muốn rút cổ phần.”

Chu Phong nói.

“Rút cổ phần?”

Trình Tử Hào nhìn Chu Phong.

“Đúng vậy, cậu chủ Lương nói hắn đang thiếu tiền, muốn rút cổ phần khỏi công ty chúng ta.”

Chu Phong nói: “Hắn muốn ông chủ đưa ra một cái giá, mua cổ phần của hắn, để hắn rút cổ phần về.”

“Bảo hắn ta mơ đi!”

Trình Tử Hào trợn mắt: “Hắn là một nhà đầu tư thiên thần, ngay từ đầu đã đổ vốn vào công ty, giá trị công ty tăng vọt thì hắn ta vui mừng, giờ công ty gặp khó khăn lại muốn rút vốn? Hắn muốn rút cũng được thôi, tự mình chào mời người khác đi! Tôi không ngăn cản hắn bán cổ phần. Nhưng bảo tôi mua ấy hả? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”

Chu Phong do dự một lúc mới nói: “Hay là ta đưa ra một cái giá thấp?”

“Không cần để ý đến hắn, tôi không có nghĩa vụ phải mua lại cổ phần của hắn ta.”

Trình Tử Hào cau mày: “Tôi còn bao nhiêu chuyện phải đau đầu, nào có tâm tư mà quản hắn ta.”

Chu Phong nói: “Ông chủ, bây giờ cao thủ toàn cầu trong bảng Tinh Không có thể phát sóng trực tiếp trên toàn thế giới. Ngoài Liễu Hải, Tiano, Hứa Cảnh Minh có mức độ nổi tiếng rất cao, chín mươi bảy người còn lại cũng đang rất được yêu thích… một trăm người này chiếm quá nhiều lưu lượng truy cập. Ví dụ, buổi phát sóng trực tiếp của Hứa Cảnh Minh vừa rồi có khoảng 2,9 tỷ người xem trực tuyến cao nhất, điều này có nghĩa, một nửa số người xem chương trình phát sóng trực tiếp trên toàn thế giới đều xem buổi phát sóng của anh ta. Chuyện này thật quá điên rồi.”

“Có thể là do đó là buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên của anh ta.”

Trình Tử Hào nói.

“Liễu Hải phát sóng trực tiếp không chỉ một lần, nhưng số lượng người xem ổn định ở con số 2 tỷ.”

Chu Phong nói: “Việc phát sóng trực tiếp của những người này có tác động lớn đến toàn bộ thị trường phát sóng trực tiếp, định giá của thế giới bên ngoài đối với các công ty phát sóng trực tiếp của chúng ta đã giảm đi rất nhiều. Thậm chí tôi còn lo rằng, Văn minh Trái Đất sẽ ban hành nhiều chính sách hơn, đến lúc đó, tình hình sẽ trở nên tồi tệ hơn.”

“Tôi biết.”

Trình Tử Hào cau mày.

“Giậu đổ bìm leo.”

Chu Phong nói: “Ông chủ, công ty đang xuống dốc, nguy cơ khủng hoảng sắp ập đến. Ông chủ, anh phải mau chuẩn bị kế hoạch ứng phó đi.”

“Được rồi, được rồi, tôi biết rồi.”

Trình Tử Hào đứng dậy, rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp.

Chu Phong thấy vậy, nhìn về phía phòng phát sóng trực tiếp đã tối đen như mực, thở dài một hơi.

“Trước đây cạnh tranh khốc liệt, công ty kiếm ăn không dễ dàng gì. Bây giờ toàn bộ ngành nghề đang xuống dốc… việc kiếm ăn lại càng khó khăn hơn, hiện tại rất nhiều cổ đông muốn rút lui.”

Chu Phong cũng rất phiền não, hắn ta chứng kiến mọi sự việc phát sinh trước mắt, nhưng không biết giải quyết thế nào.

...

...

Sau khi lớp học kết thúc.

Hứa Cảnh Minh bắt đầu chỉnh sửa video trực tiếp, ngoài ra còn ghi lại một số phương pháp luyện tập bổ trợ và các video luyện tập.

“Cảnh Minh, bao lâu nữa thì anh xong?”

Lê Miểu Miểu đứng bên cạnh nói.

“Phương pháp và video luyện tập cũng dễ làm, chỉ là việc chỉnh sửa hơi rắc rối một chút.”

Hứa Cảnh Minh chưa có nhiều kinh nghiệm, tay chân không khỏi luống cuống khi biên tập video trong thế giới ảo.

“Để em giúp anh.”

Lê Miểu Miểu nói: “Anh nói ra yêu cầu, em sẽ chỉnh sửa giúp anh.”

“Được.”

Hứa Cảnh Minh lúc này mới thấy thoải mái hơn.

Hai người phối hợp, cuối cùng cũng chỉnh sửa xong hai bài học võ đầu tiên sau ba tiếng đồng hồ.

“Chương trình học vô cùng tối giản, bài đầu tiên 28 phút, bài thứ hai 25 phút, chúng ta không thể rút ngắn thêm nữa.”

Lê Miểu Miểu nói.

“Được rồi.”

Hứa Cảnh Minh cũng nhìn lại một lượt, gật đầu: “Anh không thấy vấn đề gì nữa, em thấy thế nào?”

“Rất tốt, lý thuyết, bài tập thực hành và phương pháp luyện tập đều đủ cả.”

Lê Miểu Miểu nói.

Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Vậy để anh đăng tải.”

Hắn nhấp vào bảng điều khiển cá nhân, đăng tải hai bài học thông qua bảng điều khiển phụ của Võ Đạo Quán.

Chương 252: (Phần 2) Số lượt tải xuống (1) Sau khi buổi phát sóng trực tiếp của Hứa Cảnh Minh kết thúc, nhiều người từ khắp nơi trên thế giới đang chờ bài học võ thuật của hắn được tải lên Võ Đạo Quán.

Những người theo dõi “Hứa Cảnh Minh”, “Liễu Hải” và “Tiano” trên Võ Đạo Quán sẽ nhận được thông tin ngay khi chương trình võ học của họ được ra mắt. Nên khi nhận được thông báo từ hệ thống, cả đám lũ lượt kéo đến Võ Đạo Quán để tham gia học tập.

“Bài học đầu tiên, uy lực của chiêu thức.”

Hứa Cảnh Minh xuất hiện trong khung cảnh lớp học. Hắn bắt đầu giải thích các lý thuyết cơ bản trong mười phút ban đầu.

Sau đó là phần bài tập thực hành, kéo dài tổng cộng năm phút.

Tiếp nữa là các phương pháp luyện tập chi tiết, tổng thời gian khoảng mười ba phút.

Buổi học đầu tiên cứ thế kết thúc.

“Các bài giảng của Hứa Cảnh Minh hoàn toàn khác biệt so với những người khác. Tôi có cảm giác mình đang tham gia một lớp học vật lý, phần đầu tiên dạy về lý thuyết, sau đó lấy ví dụ thực tiễn, tiếp nữa là bài tập rèn luyện.”

Nhiều người cảm thấy rất mới mẻ, ai nấy đều cảm thấy việc luyện võ trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.

...

...

Chương trình võ học của Hứa Cảnh Minh bao gồm ba phần: lý thuyết, ví dụ thực tiễn và phương pháp luyện tập, đương nhiên, trong quá trình phát sóng trực tiếp, hắn chủ yếu truyền đạt lý thuyết, còn ví dụ thực tiễn chỉ là phụ trợ.

Tuy nhiên, phương pháp luyện tập lại chính là yếu tố thu hút mọi người tải “chương trình võ học”.

“Số lượt tải xuống đã tăng lên nhanh chóng, hiện giờ đã lọt vào top 5 trên danh sách của Võ Đạo Quán.”

Lê Miểu Miểu quan sát bảng phụ của Võ Đạo Quán, kiểm tra lượt tải xuống của từng chương trình võ học.

“Chương trình võ học của sư phụ có số lượt tải xuống rất cao, hơn 3,6 tỷ. Người ở vị trí thứ hai cũng chưa vượt quá 1 tỷ, chênh lệch rất rõ ràng.”

Hứa Cảnh Minh cũng đồng thời quan sát số lượt tải xuống.

Lê Miểu Miểu cười nói: “Liễu Hải, Tiano và cả anh là ba người có thực lực mạnh nhất hiện nay, đương nhiên sẽ có sức hấp dẫn lớn nhất đối với mọi người trên thế giới. Hơn nữa, những chương trình võ học này đều có thể tải xuống miễn phí… Còn xét theo số lượt tải xuống trả phí, sư phụ Liễu hải hiện đang có hơn hơn 1,9 tỷ lượt, số điểm đánh giá trung bình là 8,7, tổng điểm tích lũy cũng đang vượt lên dẫn đầu. Cảnh Minh, chương trình võ học của anh chỉ vừa mới đăng tải, sau này nhất định sẽ phát huy được sức mạnh.”

Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.

Hai bài học của ngày hôm nay đều là miễn phí. Theo quy định của Võ Đạo Quán, một giờ đầu tiên của chương trình võ học sẽ được miễn phí, những bài học sau đó mới tính phí.

Số lượt tải xuống trả phí và số điểm đánh giá trung bình mới quyết định tổng điểm tích lũy.

“Tuy anh phát sóng trực tiếp chậm hơn sư phụ Liễu Hải mấy ngày, nhưng Tiano vẫn chưa hề xuất đầu lộ diện trước công chúng.”

Lê Miểu Miểu cười nói

“Dù sao đi nữa, sư phụ đã đào tạo vô số đệ tử trong nhiều thập kỷ, ông ấy đã thiết lập một hệ thống giáo dục hoàn thiện. Anh cũng từng giảng dạy tại võ quán trong ba năm vừa qua, coi như đã có chút kinh nghiệm.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Tiano mới hai mươi tuổi, hắn ta lại không có kinh nghiệm dạy học, có lẽ giờ vẫn đang chuẩn bị tài liệu giảng dạy.”

Lê Miểu Miểu gật đầu.

Thời gian trôi đi, số lượt tải xuống các bài học của Hứa Cảnh Minh không ngừng tăng vọt, 100 triệu, 300 triệu, 500 triệu, 800 triệu, 1 tỷ…

Đến chín giờ ngày hôm sau, số lượt tải xuống đã đạt 2,8 tỷ. Theo thời gian, con số này chắc chắn sẽ ngày càng gần với thành tích của Liễu Hải hơn.

Chín giờ tối ngày hôm sau, Hứa Cảnh Minh bắt đầu buổi phát sóng trực tiếp thứ hai.

“Hôm qua là buổi phát sóng đầu tiên của tôi, nói về các kỹ năng cơ bản nhất của võ đạo là “Uy lực của chiêu thức” và “Tốc độ của chiêu thức”.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Hôm nay là bài học thứ ba và thứ tư.”

“Bài học thứ ba, bộ pháp!”

Hứa Cảnh Minh nói: “Tôi tin rằng, nhiều người trong số các khán giả có mặt tại đây đã biết rõ tầm quan trọng của bộ pháp.”

“Một khi giành được lợi thế về bộ pháp, các bạn sẽ có lợi thế rất lớn trong trận đấu. Muốn đánh thì đánh, muốn lui thì lui, nhịp độ của trận đầu hoàn toàn phụ thuộc vào các bạn.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Về phương pháp luyện tập bộ pháp, nói một cách chính xác nhất, chính là làm chủ không gian.”

“Bộ pháp cũng chính là chìa khóa để mọi người đạt được cấp độ Thần hay không.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Nếu có thể kết hợp bộ pháp với uy lực của chiêu thức và tốc độ ra chiêu, hành trình đạt tới cấp Thần của các bạn sẽ dễ dàng hơn.”

Hứa Cảnh Minh vừa giải thích vừa diễn tập, khiến nhiều người cảm nhận được sức hấp dẫn của bộ pháp.

“Chìa khóa của bộ pháp chính là làm chủ không gian, sự cân bằng của cơ thể và phản ứng của thần kinh.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Lên xuống, trước sau, trái phải, các bạn cần phải làm chủ tất cả các vùng không gian này… tôi cũng đã luyện qua một khoảng thời gian.”

“Sự cân bằng của cơ thể cũng rất quan trọng, cho dù các bạn di chuyển như thế nào đi chăng, thì cũng phải luôn giữ thăng bằng. Ngay cả khi cơ thể lao ra hay lui về, thì vẫn có thể xuất thủ ngay lập tức.”

“Phản ứng của thần kinh, các dây thần kinh của các bạn cần phải phản ứng đủ nhanh. Nếu phản ứng chậm chạp, các bạn khó có thể né tránh các đòn tấn công của đối thủ.”

Chương 253: (Phần 2) Số lượt tải xuống (2) Hứa Cảnh Minh giảng xong bài học võ thứ ba.

“Tôi đã từng nói, ba bài học võ đầu tiên là các kỹ năng cơ bản, nếu các bạn có thể thuần thục ba kỹ năng này thì sẽ có hy vọng đạt đến cấp Thần.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Nhưng đó cũng chỉ là hy vọng mà thôi, muốn các bạn thực sự trở thành cao thủ hàng đầu thế giới, vậy thì cần phải tập trung vào các bài học sau.”

“Bài học võ học thứ tư, truyền lực!”

“Chiêu thức của các bạn có uy lực rất mạnh, nhưng lại không thể truyền tống toàn bộ uy lực này đến đối phương?”

“Mỗi khi đối phương tấn công, các bạn có thể phong tỏa sức mạnh của đối phương không? Khiến cho uy lực công kích của đối phương chỉ còn lại 20%, 30%, thậm chí còn có thể thấp hơn?”

“Trước tiên, chúng ta cùng xem một số hiện tượng truyền động năng trong đời thực, đây đều là những ví dụ truyền cảm hứng cho con đường võ học của tôi.”

“Được rồi, đây là phần cuối của buổi phát sóng trực tiếp hôm nay. Các chương trình võ học và phương pháp luyện tập chi tiết của buổi phát sóng này sẽ được đăng tải lên Võ Đạo Quán.”

Vừa nói xong, Hứa Cảnh Minh lập tức đóng phòng phát sóng trực tiếp.

Nhiều người trên khán đài lắng nghe, trên tay còn cầm sổ ghi chép.

“Truyền lực bao gồm rất nhiều yếu tố, mỗi yếu tố có thể làm ảnh hưởng đến uy lực của chiêu thức, khiến uy lực của đòn tấn công suy yếu đi rất nhiều.”

Không ít người hí hoáy ghi chép vào sổ tay: “Hóa ra có nhiều kỹ năng giảm bớt sức mạnh như vậy.”

“Nắm đấm của con người quả thực rất mạnh, một cú đấm có thể làm vỡ một viên gạch, nhưng rất khó để chọc thủng một tờ giấy đang treo lơ lửng. Tờ giấy so với viên gạch mỏng hơn rất nhiều, nhưng sức mạnh của quả đấm lại rất khó tác động lên tờ giấy…”

“Một chiếc xe tăng có phần ram lớn, có thể đâm vào vật thể với uy lực rất lớn. Nhưng nếu xe tăng có thanh ram làm bằng xốp, sức mạnh sẽ thấp đến mức không đáng để nói tới.”

“Nếu một người rơi từ trên cao xuống đất, người đó sẽ bị chết ngay lập tức. Nhưng khi rơi trên đệm khí, thì tác động của cú ngã đó sẽ bị loại bỏ.”

“Cứng rắn, có thể truyền được gần 100% lực?”

“Mềm dẻo, có thể làm suy yếu lực tấn công?”

“Tấn công cần cứng rắn.”

“Phòng ngự cần mềm dẻo?”

Vô số người có cảm giác như một cánh cửa đang mở ra cho mình.

“Thái Cực Quyền mà mình sử dụng, thì ra có thể giải thích chi tiết bằng kiến thức vật lý?”

Liễu Hải nghe xong, vẻ mặt trở nên phức tạp: “Phân tích lực? Truyền động năng? Cách giải thích này rõ ràng còn cao siêu hơn cả lý thuyết Thái Cực Quyền.”

Hứa Cảnh Minh đã tận dụng những hiện tượng đời thực khác nhau để miêu tả phương pháp truyền lực một cách đơn giản nhất có thể, sau đó phối hợp với phương pháp luyện tập trong võ thuật đối kháng để mọi người nắm bắt được cốt lõi của vấn đề.

Cũng giống như nói về động năng, hắn chỉ nói tới khối lượng lớn, tốc độ nhanh.

Và khi giảng đến phương pháp truyền lực, hắn cũng đơn giản hóa như vậy.

Mặt khác, lý thuyết phân tích lực thuộc về kiến thức trung học phổ thông. Còn các lý luận thuộc trình độ đại học, đương nhiên đã được Hứa Cảnh Minh đơn giản hóa và dẫn dắt mọi người thông qua các ví dụ trong thực tế để, khiến cho ngay cả học sinh tiểu học cũng có thể hiểu được.

“Cảnh Minh, trước đây anh cũng dạy em, sao lại không dạy cho tử tế?”

Lê Miểu Miểu truy hỏi Hứa Cảnh Minh.

“Chẳng phải em chỉ cần luyện tập căn bản nhiều hơn nữa là được rồi sao?”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Anh dạy em, chủ yếu là kiến thức trong ba bài đầu.”

“Những kỹ năng cơ bản như tăng lực sát thương, giảm bớt lực phòng ngự cũng rất quan trọng.”

Lê Miểu Miểu vội vàng nói: “Anh mau nói cho em về bài học tiếp theo đi, em xem không hiểu các ghi chú của anh, anh giải thích ngắn gọn cho em đi.”

“Anh nói trước cho em ấy hả?”

Hứa Cảnh Minh ngập ngừng.

“Coi như luyện tập trước khi phát sóng trực tiếp.”

Lê Miểu Miểu nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh: “Sao vậy? Anh phiền à?”

“Không phiền, không phiền.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Vậy anh sẽ nói ngắn gọn một chút để thỏa mãn sự tò mò của em. Còn những vấn đề chi tiết thì vẫn phải đợi buổi học sau.”

“Trước tiên anh cứ nói ngắn gọn cho em đã.”

Lê Miểu Miểu thúc giục.

“Bài học võ thứ năm.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Tốc độ tương đối!”

“Tốc độ tương đối?”

Lê Miểu Miểu tự hỏi.

“Người ta đều nói, tốc độ rất quan trọng.”

Hứa Cảnh Minh nhìn Lê Miểu Miểu: “Nhưng trong thực chiến, tốc độ không bao giờ tồn tại biệt lập. Đó là tốc độ tương đối của bản thân với đối thủ! Ví dụ, nếu anh đứng đó không di chuyển, đối thủ lao đến trước mặt anh, bị ngân thương của anh đâm phải, chắc chắn anh ta sẽ chết!”

“Nhìn thì giống như anh không di chuyển, nhưng tốc độ tương đối đã rất cao.”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Kẻ địch giết anh, anh lập tức rút lui với tốc độ cao. Rõ ràng cả hai đều đang di chuyển… nhưng khi tốc độ bằng nhau, xét về tương đối thì lại là đứng yên, đối thủ không chạm được tới anh, cũng không thể khiến mình bị thương.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Ngoài ra, tốc độ ở các giai đoạn khác nhau, phương hướng sẽ khác nhau!”

“Lúc chiến đấu, cao thủ có thể nắm vững “tốc độ tương đối” mới thực sự là bậc thầy thực chiến! Giống như nhiều chiêu thức như chặn đánh, vây đánh và nhiều chiêu thức khác, hay là Thái Cực Quyền đều là vận dụng lý thuyết “Tốc độ tương đối”.”

Hứa Cảnh Minh bắt đầu nói cho bạn gái của mình về bài học tiếp theo.

Chương 254: (Phần 2) Đánh giá các chương trình võ học có trả phí (1) “Bài học thứ võ thứ sáu, làm chủ thời gian.”

Hứa Cảnh Minh giải thích với bạn gái.

“Làm chủ thời gian?”

Lê Miểu Miểu nghi hoặc.

“Bộ pháp là dùng để làm chủ không gian.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Nhưng trên thực tế, “làm chủ thời gian” mới là chìa khóa để trở thành cao thủ hàng đầu. Khi chiến đấu, mọi người cần thời gian để di chuyển, mũi tên xuyên qua không khí cũng cần thời gian! Đối phương cần có thời gian để xuất chiêu, cần có thời gian để thần kinh phản ứng!”

“Chúng ta cần nắm vững những khoảng thời gian này theo bản năng!”

Hứa Cảnh Minh nói: “Ví dụ, nếu một chiêu thức thất bại, đối phương sẽ mất thời gian để thực hiện một chiêu thức khác. Một ví dụ khác, khi anh dùng một thương đánh đối phương văng ra xa, đối phương phải mất thời gian để ổn định cơ thể.”

“Trên chiến trường, thời gian trôi qua như nước chảy.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Em không cần phải cố gắng tính toán, bởi vì tốc độ lúc chiến đấu rất nhanh, không thể tính được. Nhưng em cần phải trải nghiệm cảm giác “thời gian trôi qua như nước chảy” này, sau khi luyện tập một thời gian dài, tự nhiên em sẽ kiểm soát được thời gian.”

“Giống như khi em đi bộ, không cần nghĩ nên di chuyển chân trái hay chân phải trước, nhưng em vẫn có thể bước đi rất vững vàng.”

“Khi chiến đấu, sau khi luyện tập một thời gian dài, tự nhiên em sẽ nhận thấy những thay đổi trong thời gian ở chiến trường… giống như việc một khi đã quen thuộc với nước, em sẽ tự nhiên tận dụng được sự thay đổi của dòng nước. Theo thời gian, em sẽ quyết định được nên giết ai trước ai sau, làm thế nào để phá vỡ thế bế tắc.”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Khi chiến đấu, em chỉ có thể giữ tình thần tập trung cao độ, được dám phân tâm suy nghĩ nhiều.”

Lê Miểu Miểu nói.

“Khi trận chiến đang diễn ra khốc liệt, tinh thần có vẻ sẽ rất kích động, nhưng các giác quan sẽ tự động nắm bắt mọi thông tin và phản ứng nhanh chóng.”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Trận chiến khốc liệt, giác quan nắm bắt thông tin nhanh hơn? Phản ứng nhanh hơn?”

Lê Miểu Miểu nghi ngờ hỏi.

“Em cứ từ từ luyện tập.”

Hứa Cảnh Minh cười nói: “Em chỉ cần biết mục đích của em chính là làm chủ thời gian! Nếu như có thể hoàn thiện phương diện này, thực lực của em sẽ ngày càng mạnh lên. Sau khi luyện tập phương pháp tiến hóa, tiềm lực cơ thể của em sẽ tăng lên, các giác quan sẽ hoạt động mạnh hơn, nhưng rất nhiều người không biết cách khai thác.”

Lê Miểu Miểu gật đầu.

“Chỉ cần luyện tập thật kỹ sáu bài học đầu tiên, em sẽ đạt đến cảnh giới rất cao, thậm chí sẽ trở thành cao thủ bậc hai 99%.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Nhưng nếu luyện lên bậc ba hoặc thậm chí là bậc bốn… thì nó còn liên quan đến tâm trí.”

“Tâm trí?”

Lê Miểu Miểu lắng nghe.

“Chính là ý chí tinh thần.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Bài học thứ bảy, rèn luyện tâm trí.”

“Rèn luyện tâm trí là để tâm trí bình tĩnh hơn. Giống như trong đêm khuya thanh vắng, em vẫn có thể nghe thấy những dao động dù là nhỏ nhất.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Khi tâm trí đủ bình tĩnh, cơ thể cũng trở nên nhạy bén hơn rất nhiều!”

“Mục đích của việc rèn luyện tâm trí để giúp cho cơ thể phản ứng nhanh hơn, nhạy bén hơn, thậm chí có thể huy động sức mạnh ở các phần sâu hơn trong cơ thể.”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Rèn luyện tâm trí thần kỳ như vậy sao?”

Lê Miểu Miểu tò mò.

“Anh rèn luyện tâm trí tám tiếng mỗi ngày, em không phải là không biết.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Thực ra, anh chỉ phỏng đoán mơ hồ về rèn luyện tâm trí, cũng không hiểu quá sâu. Nhưng anh chắc chắn rằng, quá trình rèn luyện tâm trí có thể khiến cho mạng lưới thần kinh của cơ thể hoạt động mạnh mẽ hơn, khả năng kiểm soát cơ thể cũng hoàn thiện hơn.”

Nói cách khác, mạng lưới thần kinh mạnh mẽ sẽ có thể đáng kể khả năng kiểm soát cơ thể một cách cải thiện.

“Bản thân anh cũng chỉ là cao thủ bậc bốn.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Vì vậy, anh chỉ có thể hướng dẫn cho mọi người một chút về phương diện rèn luyện tâm trí.”

“À.”

Lê Miểu Miểu gật đầu, vẫn chưa rõ lắm.

Rèn luyện tâm trí? Mạng lưới thần kinh? Khả năng kiểm soát cơ thể?

“Bài học thứ tám là khiên pháp, bài học thứ chín là thương pháp.”

Hứa Cảnh Minh mỉm cười: “Bảy bài học đầu tiên đại diện cho hệ thống cơ bản của võ học, có thể áp dụng cho mọi loại binh khí. Nhưng những kiến thức binh khí anh tích lũy được nhiều nhất là khiên pháp và thương pháp! Vì vậy, hai bài học cuối cùng là về hai loại binh khí này.”

Lê Miểu Miểu luyện tập kiếm pháp, cho nên cô cũng không hỏi đến bài học về khiên pháp và thương pháp nữa.

“Chín bài học võ thuật.”

Lê Miểu Miểu khẽ gật đầu: “Uy lực của chiêu thức, tốc độ ra chiêu, bộ pháp, truyền tống sức mạnh, tốc độ tương đối, làm chủ thời gian, rèn luyện tâm trí, còn có khiên pháp và thương pháp.”

“Sao em cứ cảm thấy việc chiến đấu bằng vũ khí đột nhiên trở nên rõ ràng hơn rất nhiều?”

Lê Miểu Miểu thốt lên.

“Dù sao em cũng đã tốt nghiệp đại học, cũng dễ hiểu thôi.”

Hứa Cảnh Minh cười nói.

“Nhưng lý thuyết rất dễ hiểu, phương pháp huấn luyện phù hợp nhưng vẫn đòi hỏi sự luyện tập chăm chỉ. Hơn nữa, trong quá trình luyện tập và thực chiến, em có thể tự mình cảm nhận và trải nghiệm! Những gì mình tự trải nghiệm thì chính là của mình.”

Chương 255: (Phần 2) Đánh giá các chương trình võ học có trả phí (2) Lê Miểu Miểu gật đầu thán phục: “Em cảm thấy anh dạy giỏi hơn cả sư phụ Liễu Hải.”

“Mặc dù cách dạy của sư phụ Liễu Hải đơn giản và trực tiếp hơn, nhưng đó là một phương pháp dạy dành cho người ngốc. Không giải thích nguyên lý cơ bản, chỉ để mọi người luyện đi luyện lại theo những gì ông ấy dạy.”

Lê Miểu Miểu nói: “Em hiểu cách dạy của sư phụ nhưng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Lâu dần sẽ bắt đầu cảm thấy khó hiểu, gặp phải nút thắt cổ chai cũng sẽ rất hoang mang.”

“Hứa Cảnh Minh, anh dạy nguyên lý trước, để mọi người có định hướng rõ ràng trong lòng. Sau đó mới đến phương pháp luyện tập. Em cảm thấy càng luyện tập càng hiểu rõ, càng có lòng tin hơn.”

Lê Miểu Miểu nói.

Hứa Cảnh Minh khẽ cười: “Thôi, đừng nói chuyện này nữa, chúng ta mau lên chỉnh sửa bài học đi!”

“Buổi học thứ ba và thứ tư hôm nay sẽ bắt đầu tính phí.”

Lê Miểu Miểu cũng cảm thấy căng thẳng.

“Đúng, đã đến lúc bắt đầu tính phí rồi.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu.

Giờ đầu tiên là miễn phí!

Thời lượng của bài học đầu tiên trong chương trình võ học là 28 phút, bài thứ hai là 25 phút, bài thứ ba chỉ được miễn phí phần đầu, phần sau sẽ bắt đầu tính phí.

Tất nhiên, không cần biết toàn bộ chương trình học trả khí kéo dài trong bao lâu, mức phí cố định là 1 đồng Trái Đất, phí không đắt, chỉ là một bài kiểm tra với mọi người. Bạn có thực sự thích bài giảng không? Nếu không thích thì có thể không trả tiền.

Vào lúc 11 giờ đêm, Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu đã sửa xong bài học, up bài học thứ ba “Bộ pháp” và bài học thứ tư “Truyền lực” lên Võ Đạo Quán.

“Đã đến lúc phải trả phí.”

Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu đều căng thẳng.

Hứa Cảnh Minh rất lo lắng, anh đã dành rất nhiều công sức để soạn chín bài võ thuật chi tiết. Liệu mọi người có thích nó không? Mọi người sẽ đánh giá nó thế nào?

...

...

Thời gian trôi qua, đảo mắt đã đến buổi chiều hôm sau.

Cục tiến hóa sinh mệnh, mặt trời chiếu qua cửa sổ, loáng thoáng nghe được tiếng sóng vỗ ngoài xa.

Cục trưởng Chu đang ngồi ở bàn làm việc, xem một môn học ở Võ Đạo Quán, tất cả đều là chương trình học của những cao thủ hàng đầu thế giới.

“Mặc dù những người này đều là cao thủ hàng đầu thế giới những hầu hết đều thất bại trong việc giảng dạy.” Cục trưởng Chu lắc đầu: “Nhưng cũng nằm trong dự liệu của mình, một số ít người đủ năng lực để giảng dạy.”

“Các bài học trả phí của Liễu Hải vừa đạt 2 tỷ, điểm đánh giá là 8.7.” Cục trưởng Chu nhìn vào số liệu: “Các bài học trả phí của Hứa Cảnh Minh tải lên chưa đầy một ngày, số lượt tải bài học trả phí đã lên tới 1,2 tỷ, điểm đánh giá 8.3?”

Cục trưởng Chu khẽ cau mày.

Từ quan điểm cá nhân, ông thích chương trình võ học của Hứa Cảnh Minh hơn.

Bài giảng phân tích rõ ràng bản chất của võ thuật chiến đấu với binh khí, hơn nữa còn có bài tập thực hành và phương pháp luyện tập chi tiết.

“Xem ra, trình độ học vấn của người dân vẫn bị đánh giá quá cao. Người dân ở các quốc gia ở châu Phi, Ấn Độ và nhiều nơi khác vẫn chưa được giáo dục đầy đủ. Mặc dù Liên Minh Trái Đất đưa ra rất nhiều phúc lợi, hệ thống giáo dục cũng được phổ biến khắp mọi nơi, nhưng rất nhiều người dù cho tiền cũng không chịu học.”

Cục trưởng Chu lắc đầu: “Chẳng lẽ cách dạy dành cho người ngốc của Liễu Hải, không nói bản chất, chỉ nói phương pháp luyện tập theo hình thức đơn giản nhất lại hấp dẫn những người này hơn sao?”

“Cốc cốc cốc.”

Có tiếng gõ cửa.

“Vào đi.”

Cục trưởng Chu nói.

Thư ký bước vào, nói: “Vừa có tin báo đến, Tiano Syre sẽ phát sóng trực tiếp vào 11 giờ đêm nay.”

“Ồ?”

Cục trưởng Chu nhướng mày.

“Về số lượt thanh toán, những người khác không thể uy hiếp được Hứa Cảnh Minh và Liễu Hải.”

Thư ký nói: “Nhưng sức ảnh hưởng của Tiano Syre cũng không thua gì Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh, tôi đoán là… trong bảng xếp hạng tổng điểm cuối cùng, ba người họ sẽ tranh vị trí thứ nhất.”

Cục trưởng Chu gật đầu: “Được rồi, đã hiểu.”

Thời gian phát sóng trực tiếp của ba người, Hứa Cảnh Minh là 9 giờ tối, Liễu Hải là 10 giờ tối, Tiano Syre là 11 giờ tối, tất cả đều không trùng giờ. Công chúng toàn cầu không cần bận tâm xem nên xem chương trình phát sóng của ai.

...

...

Thế giới ảo.

Bàng Trạch ngồi bên cửa sổ, hướng tầm nhìn ra không gian bên ngoài.

“Không hổ danh là Hứa Cảnh Minh mà mình coi trọng.”

Bàng Trạch vừa thưởng thức chương trình võ học vừa nói: “Bây giờ, võ thuật đã bắt đầu được phân tích theo góc nhìn khoa học, một người có suy nghĩ sáng suốt như vậy, thì mới có thể hy vọng tiến xa hơn trong võ thuật.”

“Người dân quê mình không hiểu cho đến khi họ thực sự bước vào vũ trụ. Đến lúc đó mới thấy, mọi thứ đều có thể lý giải bằng khoa học.”

“Võ thuật cũng tuân theo khoa học.”

Bàng Trạch nhìn điểm đánh giá rồi khẽ lắc đầu: “Nói dễ hiểu như vậy mà điểm đánh giá có 8.3? Không thể nào, đây đúng là đánh giá của mọi người trên toàn thế giới, không dựa trên ý kiến cá nhân chứ?”

Chương 256: (Phần 2) Chính thức kết thúc (1) Tiano Syre dạy học trên nền tảng phát sóng trực tiếp và mang lại hiệu quả rất tốt.

Sau khi chương trình võ học trả phí của hắn được đăng tải, số lượt tải xuống cũng ở mức ngang ngửa Hứa Cảnh Minh và Liễu Hải, điểm đánh giá cũng không thấp, đạt 8.2.

“Chương trình võ học của Tiano cũng có điểm đánh giá là 8.2.”

Trong không gian cá nhân, Lê Miểu Miểu nhìn bảng xếp hạng tổng điểm của Võ Đạo Quán, nói: “Số điểm của ba người các anh đang bám đuổi sát nút nhau.”

“Cách dạy của hắn ta rất đặc biệt, giống như đang huấn luyện binh lính.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Hắn đưa ra các quy định và luật lệ rất chi tiết, bắt mọi người phải làm như thế này hoặc như thế kia! Nhưng kết quả sau cùng lại khá tốt.”

Lê Miểu Miểu lắc đầu nói: “Sư phụ Liễu Hải hướng dẫn luyện công, anh phân tích lý luận võ thuật bằng khoa học, còn Tiano… cách dạy của hắn ta quá cứng nhắc!”

“Đôi khi, cứng nhắc mang lại hiệu quả rất tốt.”

Hứa Cảnh Minh mỉm cười, trong lòng có chút nghi hoặc: “Chỉ là lúc giảng dạy, hắn ta còn chưa giải thích rõ ràng, người học vẫn còn mơ hồ không rõ.”

Cho dù là hắn hay Liễu Hải, bọn họ đều cầm tay chỉ việc, giải thích rất cặn kẽ.

“Đúng vậy, lời giải thích của hắn ta rất mơ hồ…”

Lê Miểu Miểu gật đầu.

Phương pháp học tập giống như uống nước trái cây của Tiano Syre có phần phóng túng không bị trói buộc, nhưng cũng vô cùng ngạo mạn và không đi sâu vào chi tiết.

Nhưng… nhữngg ai làm theo những gì hắn dạy thì lại nhận về hiệu quả lại rất tốt.

Rất nhiều người sẵn sàng cho hắn số điểm rất cao!

Đặc biệt là người dân Châu Phi, họn họ toàn toàn ủng hộ Tiano Syre vì hắn cũng đến từ Châu Phi.

“Khán giả có thể sửa lại đánh giá của mình mỗi ngày một lần.”

Lê Miểu Miểu an ủi: “Em tin rằng, nếu càng luyện tập, nhiều người sẽ nhận ra phương pháp học tập của anh là tốt nhất, bọn họ sẽ cho anh điểm cao hơn.”

“Sư phụ và Tiano đều làm rất tốt. Được rồi, anh đi chuẩn bị cho buổi phát sóng trực tiếp của ngày hôm nay đây.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Đây cũng là buổi dạy phát sóng trực tiếp cuối cùng.”

“Cố lên.”

Lê Miểu Miểu nắm chặt tay.

“Cố lên.”

Hứa Cảnh Minh mỉm cười.

...

...

Đúng chín giờ tối, bầu không khí bên trong phòng phát sóng trực tiếp của Hứa Cảnh Minh như muốn nổ tung, vô số khán giả từ khắp nơi đổ về đây

“Chào mọi người.”

Hứa Cảnh Minh mỉm cười nhìn về phía đám đông: “Hôm nay là buổi dạy võ cuối cùng của tôi trên nền tảng phát sóng trực tiếp, nội dung bài học là khiên pháp và thương pháp. Địa điểm mà tôi chọn để giảng dạy chính là… tầng thứ tư của Tháp Tinh Không.”

Nói xong, Hứa Cảnh Minh đi lên tầng bốn của Tháp Tinh Không.

“Phát sóng trực tiếp ở tầng thứ tư của Tháp Tinh Không ư?”

“Hiện tại, bảng xếp hạng tầng thứ tư của tháp Tinh Không chỉ có bốn cái tên, trong đó là Tiger Fussen chỉ vừa mới đột phát vào ngày hôm qua.”

“Video thành công vượt qua tầng thứ tư của Tháp Tinh Không vẫn chưa được phát hành.”

Vô số khán giả trở nên phấn khích.

Mặc dù rất nhiều người phát sóng quá trình vượt qua tầng thứ tư của Tháp Tinh Không, nhưng tất cả đều thất bại!

Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh, Tiano và cả Tiger Fussen, người vừa đột phá ngày hôm qua, vẫn chưa tung video về màn đột phá thành công của bọn họ.

Vù.

Bên trong khung cảnh phát sóng trực tiếp, Hứa Cảnh Minh đi đến tầng thứ tư của Tháp Tinh Không. Vào lúc này, hắn đang mặc áo giáp hạng nhẹ màu đỏ sẫm, lưng đeo hai cây ngân thương, tay cầm một cặp khiên.

“Trước tiên, tôi sẽ nói về khiên pháp.”

Hứa Cảnh Minh đứng giữa thung lũng thơ mộng và yên tĩnh và bắt đầugiải thích: “Về cách cầm khiên, hầu hết mọi người sẽ đeo khiên lên cánh tay, đồng thời dùng tay còn lại để nắm lấy, cách này khá ổn định nhưng thiếu đi sự linh hoạt. Nếu như sức mạnh đủ lớn, khiên pháp đủ cao minh… mọi người có thể cầm khiên trực tiếp bằng một tay như tôi.”

Hai tay Hứa Cảnh Minh cầm hai khiên.

“Một khi có thể giữ khiên bằng một tay, phạm vi vung khiên sẽ lớn hơn, chiêu thức thay đổi linh hoạt hơn. Tuy nhiên, gánh nặng trên lòng bàn tay và cổ tay tương đối lớn, chúng ta cần phải vận dụng một chút kỹ xảo.”

Hứa Cảnh Minh nói.

Vèo.

Trên ngọn núi phía xa, một con khỉ vạch ra một đường vòng cung giữa không trung, sau đó đáp xuống một cái cây lớn, tò mò quan sát Hứa Cảnh Minh.

Hứa Cảnh Minh không quan tâm đến con khỉ này, hắn nói tiếp: “Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, binh khí có thể giúp kéo dài cơ thể. Ví dụ, tấm khiên này… sẽ giúp tôi nghênh địch theo cách đơn giản nhất.”

Hứa Cảnh Minh nhìn con khỉ, con khỉ nhìn Hứa Cảnh Minh, ánh mắt của cả hai bắt đầu trở nên hung tợn.

“Hướng quyền (điều khiển nắm đấm) là kỹ năng cơ bản của võ thuật.”

Hứa Cảnh Minh cười: “Cải thiện hướng quyền, nếu mọi người có thể áp dụng kỹ năng này trong khiên pháp, thì đây chính là cách để cải thiện kỹ năng điều khiển khiên.”

Hắn vừa dứt lời, con khỉ cầm gậy lao tới nhanh như một bóng ma.

Chương 257: (Phần 2) Chính thức kết thúc (2) Khi con khỉ lao đến gần, Hứa Cảnh Minh lập tức bật dậy, chuẩn bị nghênh đón cây gậy đang đập tới. Hắn đột ngột xông về phía trước, bước tới một bước, đôi khiên lao đến như hai nắm đấm khổng lồ.

“Bùm.”

Đôi khiên có diện tích vô cùng lớn, vào thời điểm ngăn chặn cây gậy, lực va chạm kinh khủng đã nghiền nát cây gậy, sau đó dội ngược về phía con khỉ. Con khỉ kêu lên một tiếng thảm thiết rồi bay ngược về sau, hóa thành ảo ảnh rồi tan biến.

“Sử dụng quyền pháp là để cải thiện khả năng hướng quyền, sử dụng khiên pháp là để cải thiện hướng khiên.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Khiên pháp có một ưu điểm, không cần biết kẻ địch dùng vũ khí nào, đao thương gậy gộc, thậm chí cả rìu, mọi người vẫn có thể phát lực lên đến 100%. Nếu như đánh tay không, tôi cũng không dám dùng tay mình đánh vào vũ khí của đối thủ.”

Cái chết của một con khỉ ngay lập tức thu hút sự chú ý của những con khỉ khác trên vách núi phía xa.

Lúc này, có hơn một chục con khỉ tay cầm gậy lao tới bao vây Hứa Cảnh Minh, hắn ta lập tức chủ động xông lên.

“Khiên pháp thật ra rất đơn giản, mọi người chỉ cần sở hữu thực lực vượt trội, sau đó mạnh mẽ ra đòn, bất ngờ lao tới, đối thủ nhất định sẽ không né được.”

Hứa Cảnh Minh tiến lên nghênh đón con khỉ ở gần nhất, tấm khiên đột nhiên vung lên, mép trên của tấm khiên va vào cây gậy. Hắn cũng tranh thủ thời cơ này để đặt tấm khiên dưới cằm con khỉ, “két” một cái, đầu của nó bị hất lên, sau đó biến thành ảo ảnh ngay tại chỗ.

“Trong quyền pháp, đây gọi là cú vẩy. Trong thuật ngữ quyền anh thì là đấm móc.”

Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng nói: “Tôi đã vừa thi triển chiêu thức khiên móc cho các bạn xem.”

“Thật ra, binh khí chỉ là phần mở rộng của chưởng pháp và quyền pháp, chúng chính là công cụ để tăng lực sát thương lên gấp nhiều lần.”

“Nếu dùng rìu thì là chặt, nếu dùng chưởng thì chính là vổ. Giống như phương pháp truyền thống, hoặc là bát cực phách chưởng… đều là cùng một cách phát lực.”

(*) phách chưởng: phát lực từ lòng bàn tay

Hứa Cảnh Minh đập tấm khiên xuống, tấm khiên giống như một cái rìu lớn, chém vào ngực một con khỉ, con khỉ lập tức biến thành hư vô.

“Nếu như chúng ta đột kích, uy thế còn lớn hơn.”

Hứa Cảnh Minh xông lên hai bước, tốc độ tăng vọt, hai tấm khiên tựa như móng vuốt của hổ dữ, mỗi lần hắn lao lên thì lại có một con khỉ bị hóa thành hư vô.

“Động năng của các động tác đột kích, như chúng ta đã nói trước đây, khối lượng càng lớn thì tốc độ càng nhanh, động năng càng lớn! Chỉ cần động năng truyền đến đối phương một cách hiệu quả, thì một phát ăn ngay.”

Hứa Cảnh Minh tùy ý chém giết.

“Đao kiếm sắc bén, cùng một lực va chạm thì uy áp có thể mạnh hơn gấp trăm lần, có thể dễ dàng chém trúng kẻ địch. Tấm khiên có khả năng phòng thủ vững chắc, không sợ vũ khí sắc bén của kẻ địch.”

Hứa Cảnh Minh nói tiếp: “Bản thân rìu lớn hay búa lớn đã rất nặng, động năng của nó rất lớn, uy lực đương nhiên là rất lớn.”

“Sức uy hiếp của tay là một, nhưng đi đôi với binh khí thì sức uy hiếp sẽ là mười.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Nhưng về bản chất, vũ khí chỉ là phần mở rộng của cơ thể.”

Vô số khán giả thán phục theo dõi.

Những con khỉ trên tầng bốn của Tháp Tinh Không không hề có sự phản kháng nào trước mặt Hứa Cảnh Minh, mặc cho tấm khiên đập vào.

“Khó khăn lớn nhất trong việc luyện vũ khí là gì?”

Hứa Cảnh Minh nói: “Chính là sự liên kết giữa cơ thể và vũ khí có vững chắc hay không! Người ta nói rằng vũ khí là phần mở rộng của cơ thể. Nếu liên kết vững chắc, tự nhiên nó sẽ trở thành một bộ phận của cơ thể, còn nếu không ổn định, truyền lực sẽ không hiệu quả, thậm chí vũ khí sẽ dễ dàng rơi khỏi tầm tay.”

“Ví dụ, khi tôi cầm khiên, cả hai tay đủ ổn định để giữ khiên, giảm bớt lực khi cần, phát lực khi muốn. Làm thế nào để tận dụng tình thế, tất cả đều dựa vào kỹ năng.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Đợi đến khi chương trình học khiên pháp, thương pháp được tải lên Võ Đạo Quán, tôi sẽ giải thích một số kỹ thuật của khiên pháp cặn kẽ hơn.”

“Bây giờ chuyển sang thương pháp.”

Hứa Cảnh Minh ném hai chiếc khiên của mình xuống, lấy cây ngân thương phía sau lưng ra, xoay một vòng.

“Gừ!”

Tiếng rống giận dữ của Nguyên Hầu Vương vang lên, những con khỉ còn lại nhanh chóng bỏ chạy.

“Nguyên Hầu Vương đã ra mặt.”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Mấu chốt của việc sử dụng thương pháp cũng vậy, đó là cách ta liên kết cơ thể với ngân thương, mối liên kết này có đủ vững chắc hay không.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Chỉ cần đủ vững chắc, bước tiếp theo chỉ cần chú ý đến các kỹ năng bình thường tôi đã nói trong bảy bài học trước.”

Bên kia, Nguyên Hầu Vương đã hóa thành ảo ảnh màu đỏ, nhanh chóng vọt tới.

Hứa Cảnh Minh đột nhiên lao lên.

“Bùm.”

Ngân thương chém một nhát lên gậy, Nguyên Hầu Vương bị đánh trúng lăn sang một bên, trong nháy mắt đã bay xa mấy chục mét.

Chương 258: (Phần 2) Chính thức kết thúc (3) “Đây là phách thương.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Có thể chém bao nhiêu nhát cũng được, mọi người có phát hiện ra điều này không? Dùng bàn tay có thể phách chưởng, dùng nắm đấm có thể phách quyền, dùng khiên có thể đập xuống… ngân thương cũng tương tự.”

“Bản chất giống nhau, chỉ là vũ khí khác nhau, truyền lực cũng hơi khác.”

Thương pháp của Hứa Cảnh Minh từ lâu đã ăn sâu vào xương tủy.

“Khi sử dụng vũ khí, các bạn hãy cố gắng tận dụng hết lợi thế của vũ khí đó. Ví dụ như lợi thế của ngân thương là độ dài… mũi thương sắc bén.”

Hứa Cảnh Minh vừa nói, vừa tiến lên đánh giết Nguyên Hầu Vương.

Nguyên Hầu Vương cũng tiến lên nghênh đón.

“Mũi thương sắc bén, chỉ cần chú ý đến động tác đâm. Chúng ta có thể đâm đối phương, nhưng vũ khí của đối phương không thể chạm tới chúng ta. Đây là ưu điểm của vũ khí này.”

Hứa Cảnh Minh đâm một nhát.

Nguyên Hầu Vương thậm chí còn chưa thi triển côn pháp để ngăn cản.

“Đâm liên tục! Không cho đối phương có thời gian thở, thậm chí còn khiến đối phương khó lòng phản ứng.”

Hứa Cảnh Minh đâm liên tục.

Vù vù vù!

Liên tiếp đâm sáu nhát! Nhanh như chớp, truy kích với tốc độ cực cao. Dù cho côn pháp của Nguyên Hầu Vương có linh hoạt đến đâu cũng khó có thể chống lại.

“Phụt.”

Nhát đâm thứ sáu đã xuyên qua ngực của Nguyên Hầu Vương.

Toi mạng!

“Vậy là đã vượt qua tầng thứ tư.”

Hứa Cảnh Minh nói.

Vô số khán giả trên toàn thế giới phải sững sờ, đây là tầng thứ tư của Tháp Tinh Không đó!

Mới hôm qua, Tiger Fussen trở thành người thứ tư trên thế giới vượt qua, điều này cho thấy độ khó của tầng này.

Thế mà Hứa Cảnh Minh trước mặt, ngay cả khỉ thường lẫn Nguyên Hầu Vương đều bị nghiền ép hoàn toàn.

“Đại xảo bất công.”

(*) Trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công (重剑无锋, 大巧不工): ~ Đại trí giả ngu (大智若愚)

Hứa Cảnh Minh nói: “Giai đoạn sau sử dụng vũ khí chỉ đơn giản như vậy! Những điểm mấu chốt đều đã được nêu lên·trước đó, làm sao để động năng lớn hơn, làm sao để tốc độ nhanh hơn! Cùng một chiêu thức, động năng lớn chính là tuyệt chiêu. Cùng một chiêu thức, tốc độ nhanh chính là một chiêu chết người.”

“Trông thật đơn giản.”

“Nhưng sao thương pháp của tôi lại chậm vậy?”

“Sao ngân thương với lại xa lạ với cơ thể tôi vậy? Không có cách nào để người và thương hợp nhất sao?”

Mọi người than thở.

Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói: “Được rồi, chi tiết phương pháp luyện tập cho từng chiêu thức của thương pháp, cũng như cách để thương pháp và cơ thể hòa làm một, sẽ được giải thích cặn kẽ trong chương trình học trên Võ Đạo Quán.”

“Chín bài học võ chính thức kết thúc vào ngày hôm nay.”

Hứa Cảnh Minh nhìn đám đông: “Tôi cũng sẽ phát sóng trực tiếp hàng tuần để trả lời các câu hỏi trực tuyến. Mọi người có thắc mắc gì về chín bài học võ có thể viết lên phần bình luận. Tôi sẽ chọn ra những câu hỏi mọi người thắc mắc nhiều nhất để giải đáp.”

“Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người mấy ngày nay, buổi phát sóng trực tiếp kết thúc ở đây.”

Hứa Cảnh Minh cầm ngân thương trong tay, hóa thành ảo ảnh, rời khỏi cảnh tượng tầng thứ tư của Tháp Tinh Không. Cùng lúc đó, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp hoàn toàn đóng lại, biến thành một màu đen như mực.

Rất nhiều khán giả đối diện với màn ảnh tối om trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn đang nhớ lại cảnh tượng Hứa Cảnh Minh dễ dàng vượt qua tầng thứ tư của Tháp Tinh Không.

“Quá mạnh.”

“Thực lực của Hứa Cảnh Minh so với nửa tháng trước rốt cuộc đã mạnh lên bao nhiêu thế? Hắn giết Nguyên Hầu Vương dễ như ăn kẹo vậy?”

“Với cả, khiên pháp và thương pháp trong lời nói của hắn cũng rất dễ hiểu.”

Chỉ cần là kẻ mạnh, mọi người đều chấp nhận tin phục trong vô thức!

Phong thái ung dung đánh giết trên tầng thứ tư Tháp Tinh Không của Hứa Cảnh Minh đã chinh phục trái tim của nhiều người.

“Tôi sẽ nghiên cứu kỹ bài học của anh ta. Cũng không cần quá nhiều, chỉ cần bằng một phần mười sức mạnh của anh ta là tôi đã hài lòng lắm rồi.”

Sau khi xem xong chương trình phát sóng trực tiếp, rất nhiều khán giả lập tức tràn vào Võ Đạo Quán để đăng ký chương trình võ học của Hứa Cảnh Minh.

Trên khán đài, Miyagawa Akira đang ngồi trầm mặc.

“Mình ước tính mất mười ngày nửa tháng nữa mới có thể giết được Nguyên Hầu Vương.”

Miyagawa Akira suy nghĩ: “Mình còn tưởng bản thân đã tiến bộ rất nhanh, nhưng hôm qua, tiền bối Tiger Fussen đã đột phá tầng này. Đến hôm nay, Hứa Cảnh Minh lại có thể giết Nguyên Hầu Vương lại dễ dàng như vậy…”

“Mình còn tưởng khoảng cách giữa mình và Hứa Cảnh Minh chỉ là một đoạn nhỏ. Nhưng xem ra, khoảng cách đó lớn hơn rất nhiều!”

Miyagawa Akira đứng dậy, trở lại không gian cá nhân để luyện võ.

...

“Mặc dù mình rất tự tin bản thân sẽ vượt qua tầng thứ tư của Tháp Tinh Không trong vòng ba ngày.”

Akinlov, cao thủ số một của Nga, ngồi im lặng trên khán đài: “Nhưng chênh lệch giữa mình vào ba người mạnh nhất thế giới vẫn còn rất lớn.”

...

“Thằng nhóc này tiến bộ nhanh thật đấy.”

Liễu Hải hơi sững sờ: “Đến bây giờ, mình cũng không tự tin để đấu với nó một trận cho lắm, nói không chừng còn bị nó đánh bại.”

“Phải liều mạng mà cố gắng thôi, dù gì mình cũng đã đứng đầu bảng Tinh Không hai lần, còn là sư phụ của nó!”

Liễu Hải tự nhủ phải tiếp tục cố gắng.

Tuy rằng thế giới bên ngoài đều cảm thấy Liễu Hải là bất khả chiến bại, Liễu Hải rất mạnh.

Nhưng bản thân Liễu Hải lại cảm thấy rất khẩn trương, cho dù là Tiano hay học trò Hứa Cảnh Minh, hai người này đều có tốc độ tiến bộ rất nhanh.

Chương 259: (Phần 2) Thời gian trôi qua (1) Phương Ngu, người vẫn còn bị mắc kẹt trong điểm cực hạn của cảnh giới bậc ba đang ngồi xếp bằng một mình trong căn phòng yên tĩnh ở thế giới thực.

“Mình đã nghe qua ba chương trình võ học của Liễu Hải, Tiano và Hứa Cảnh Minh, nhưng chỉ có Hứa Cảnh Minh là nói về việc rèn luyện tâm trí.”

Phương Ngu suy nghĩ: “Theo Hứa Cảnh Minh, việc rèn luyện tâm trí có thể cải thiện mạng lưới thần kinh một cách đáng kể. Khi tín hiệu thần kinh trở nên mạnh mẽ hơn, bản thân sẽ có thể điều động cơ thể ở mức độ sâu hơn. Điều này… có lẽ là sự khác biệt giữa mình và họ.”

“Mình kế thừa trọn vẹn kỹ năng truyền thừa cấp bảy do quốc gia trao tặng, bao gồm phương pháp luyện tâm trí hoàn chỉnh. Nhưng vì luyện đã nhiều ngày mà vẫn mắc kẹt nút thắt cổ chai, mình đã sinh ra nghi ngờ và đã giảm thời lượng rèn luyện tâm trí hàng ngày xuống.”

“Theo Hứa Cảnh Minh, mỗi ngày ít nhất phải dành ra ba đến năm giờ hoặc thậm chí mười hai giờ.”

“Vậy bắt đầu từ hôm nay, mình sẽ luyện mười hai tiếng mỗi ngày.”

Phương Ngu từ nhỏ đã rất hiếu học, khi còn bé thì học hỏi từ người lớn, hiện tại thì học theo “Hứa Cảnh Minh”, vì trong số ba người mạnh nhất thế giới… chỉ có Hứa Cảnh Minh nói về bản chất của võ thuật và đưa ra định hướng rõ ràng cho người luyện võ.

Bài giảng của Liễu Hải và Tiano đối với Phương Ngu, đối với những người đã đạt tới điểm cực hạn ở cấp ba mà nói, hoàn toàn không có ý nghĩa gì.

Trước đây, hắn ta đã hoài nghi về việc rèn luyện tâm trí.

Dù sao đến nay cũng không thấy tiến bộ nào cả!

Hơn nữa, hắn ta luôn cảm thấy ” rèn luyện tâm trí” là khái niệm rất huyền diệu khó giải thích, nhưng lời giảng “mạng lưới thần kinh” của Hứa Cảnh Minh đã khiến hắn nhận ra bản chất của việc rèn luyện tâm trí.

“Vù.”

Phương Ngu tiếp tục tu luyện phương pháp tiến hóa, mục tiêu của hắn chỉ có một, đó là cải thiện và củng cố mạng lưới thần kinh của mình.

Thật ra, “rèn luyện tâm trí” là một việc rất khó khăn, suy cho cùng, người luyện võ sẽ không thể nhúc nhích trong một thời gian dài, tâm trí còn phải đủ tĩnh…

Nếu có tiến bộ thì không sao, nếu không có tiến bộ thì nhiều người sẽ phát sinh những suy nghĩ bộn bề, suy nghĩ quá nhiều sẽ sinh ra hoài nghi, hoang mang hoặc thậm chí là tự dằn vặt giày vò bản thân…

Thật ra, lời giảng “mạng lưới thần kinh” của Hứa Cảnh Minh rất đơn giản vì hắn đã dựa trên kinh nghiệm hiện tại của mình.

Nhưng điều này đã thuyết phục Phương Ngu! Luyện tâm pháp trong kỹ năng truyền thừa bậc bảy quá thâm hậu, khiến Phương Ngu khó có thể thuận theo. Ngược lại, lời giải thích đơn giản dễ hiểu của Hứa Cảnh Minh lại khiến anh ta hiểu và làm theo được.

Nội tâm bị thuyết phục.

Nếu đã có phương hướng, trái tim sẽ được cố định.

Phương Ngu rèn luyện tâm trí mười hai giờ liên tục, cho đến khi đồng hồ báo thức kêu mới thức dậy.

“Cảm giác rất tốt.”

Sau khi Phương Ngu tỉnh dậy, anh ta chỉ cảm thấy tràn đầy năng lượng, tâm trí linh hoạt thư thái, đó là một cảm giác vô cùng tuyệt vời.

“Cuối cùng mình đã tìm ra phương hướng để rèn luyện tâm trí, vậy cứ theo đó mà luyện.”

Phương Ngu mỉm cười. Lúc này, hắn ta rất biết ơn Hứa Cảnh Minh, trong lòng mơ hồ coi Hứa Cảnh Minh là thầy của mình. Dù sao đi nữa, hắn cũng đã được theo học rất nhiều sư phụ từ khi còn là một đứa trẻ!

Nhưng đến trở thành người mạnh nhất, không có giáo viên kèm cặp bên cạnh, Phương Ngu bối rối, không biết phải làm thế nào để tiến về phía trước. Kỹ năng truyền thừa bậc bảy bày ra trước mặt, nhưng hắn cũng không thể nào hiểu hết.

Thời gian trôi qua.

Từng cao thủ ngày càng lớn mạnh.

Akinlov, Haru Singh, Miyagawa Akira, Triệu Phiến, Merritt lần lượt vượt qua tầng thứ tư của Tháp Tinh Không trong vòng nửa tháng.

Phương Ngu, cuối cùng cũng đột phá tầng thứ tư sau nửa tháng, nhưng rõ ràng còn kém xa so với những người đứng đầu thế giới.

Ngày 01 tháng 12.

“Cha.”

Bàng Quân đến phòng riêng của cha mình, đưa cho ông ta một tập tài liệu: “Con đã phân tích hành vi của Trình Tử Hào trong một năm qua! Và cũng đã dự đoán số phận tiếp theo của anh ta.”

Bàng Trạch mỉm cười nhận lấy tài liệu, trong lòng rất mong chờ.

Bàng Quân đứng bên cạnh chờ đợi.

“Bài phân tích của con có rất nhiều vấn đề.”

Bàng Trạch khẽ lắc đầu: “Còn rất nông cạn. Nhưng kết luận của con lại đúng, Trình Tử Hào sẽ phá sản!”

“Điểm tối đa là 100, cha cho con 50 điểm.”

Bàng Trạch nói: “Có rất nhiều lỗi trong quá trình phân tích, nhưng kết luận lại đúng, nên cha mới cho 50 điểm.”

“Chỉ 50 điểm thôi ạ? Không đạt?”

Bàng Quân hơi không phục: “Cha quá nghiêm khắc rồi.”

“Giống như làm một đề bài, quá trình sai nhưng câu trả lời đúng. Lẽ ra không cho điểm nào mới đúng.”

Bàng Trạch cười nhìn con trai: “Cho con 50 điểm là tốt lắm rồi.”

“Có chỗ nào chưa đúng ạ?”

Bàng Trạch lắc đầu: “Đừng vội, trước tiên con cứ quan sát trước, xem số phận của Trình Tử Hào trên thực tế trong vòng một tháng nữa sẽ biết rõ. Đến lúc đó, cha sẽ giải thích thêm cho con.”

“À vâng.”

Bàng Quân gật đầu.

Chương 260: (Phần 2) Thời gian trôi qua (2) “Được, vậy là con đã hoàn thành bộ hồ sơ thứ nhất.”

Bàng Trạch đảo tay, lấy ra một bộ hồ sơ khác, đưa cho con trai: “Đây là hồ sơ của Phương Ngu.”

“Phương Ngu?” Bàng Trạch nhận lấy.

“Đối với Phương Ngu, trong này ghi lại rất nhiều thông tin từ thời thơ ấu cho đến ngày hôm nay.”

Bàng Trạch mỉm cười nhìn con trai: “Cha muốn con phân tích kỹ lưỡng những thành công và thất bại trong quá khứ của Phương Ngu, cũng như nguyên nhân đằng sau chúng. Ngoài ra hãy… dự đoán số phận tương lai của Phương Ngu.”

“Vâng ạ.”

Bàng Quân háo hức tiếp nhận hồ sơ, phân tích cuộc đời của một người, cuộc sống của người kia dường như hiện rõ trước mắt cậu ta, kết quả của nhiều hành động có thể dự đoán được. Cậu ta thích cảm giác này, khi phân tích cuộc đời của Trình Tử Hào, cậu ta đã bị cuốn vào đó.

“Đi đi.”

Bàng Trạch nhìn vào đôi mắt tràn đầy ý chí chiến đấu của con trai, trong lòng không khỏi vui mừng, xem ra con trai ông ta vẫn còn hứng thú với chuyện này.

Xét cho cùng, cậu ta cũng là con trai Bàng Trạch ông, đương nhiên cũng có năng khiếu về mặt này.

Bàng Quân rời đi.

“Mình cũng chỉ đang ở điểm khởi đầu trên con đường khai sáng. Cho dù không học đến cùng, ít nhất cũng có thể sống một cuộc sống tốt đẹp.”

Bàng Trạch có rất nhiều kỳ vọng vào con trai mình, nhưng lý trí nói cho ông ta biết, con trai muốn đạt tới cảnh giới như ông ta thì còn quá khó khăn.

...

Thế giới ảo, không gian cá nhân.

Trình Tử Hào ngồi trong Tiên Phủ, nhìn mây mù lượn quanh, mặt lạnh lùng không chút biểu cảm.

Đột nhiên có cuộc gọi video.

“Có chuyện gì thế?”

Trình Tử Hào liếc nhìn, tuy rằng tâm trạng không tốt nhưng hắn vẫn cố nặn ra một nụ cười, đồng ý nối máy.

Một người đàn ông trung niên xuất hiện ở phía đối diện, ông ta hơi cau mày nói: “Cậu Trình, nghe nói tháng 11, công ty lỗ ròng 2,2 tỷ đúng không?”

“Ông Vương, tin tức của ông nhanh nhạy vậy?”

Trình Tử Hào cười với ông ta.

“Cậu đáng lẽ phải báo cáo tài chính tháng trước cho tôi biết ngay từ đầu tháng này. Nhưng đến ngày thứ năm,, tôi đã biết có chuyện không ổn trước khi có đwọc báo cáo tài chính của cậu.”

Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: “Cậu Trình, lỗ mất 2,2 tỷ, cậu có lời giải thích nào không?”

“Ông cũng biết đầu tháng này, Liên Minh Trái Đất đã cho phép các cao thủ Tinh Không phát sóng trực tiếp toàn cầu. Những cao thủ kia có độ nổi tiếng cao, đặc biệt là ba người Liễu Hải, Tiano, Hứa Cảnh Minh, mỗi lần họ phát sóng đều ngốn gần một nửa lưu lượng của toàn bộ nền tảng, thêm vào đó là các chương trình phát sóng của nhiều cao thủ khác… Thị trường phát sóng trực tiếp hiện giờ thật sự khốn đốn.”

Trình Tử Hào nói: “Những ngày đầu mở cửa thế giới ảo, tôi đã phải bỏ tiền, ký kết với rất nhiều streamer lớn để chiếm lĩnh thị trường. Sau này còn phải trả lương hàng tháng cho nhân viên. Đến tháng mười một, công ty phát sinh tình huống khẩn cấp, tổn thất rất lớn.”

“Mấy tháng trước, cậu cũng làm ăn thua lỗ.”

Người đàn ông trung niên nói.

“Phải bỏ tiền chiếm thị trường mà.”

Trình Tử Hào nói: “Nếu bây giờ không bỏ tiền, sau này có bỏ ra số tiền gấp mười lần cũng không chiếm được tí nào nữa.”

“Nhưng thị phần của cậu không hề tăng lên mà còn ngày càng thu hẹp lại.”

Người đàn ông trung niên khẽ lắc đầu, hôm nay ông ta nói chuyện với Trình Tử Hào là muốn nghe lời giải thích của hắn ta xem sao.

Nếu như Trình Tử Hào có thể thuyết phục được ông ta, ông ta sẽ cho hắn một cơ hội.

Nhưng bây giờ có vẻ Trình Tử Hào chỉ biết tìm lý do!

“Tôi thông báo với cậu một tin.”

Người đàn ông trung niên nói: “Trong vòng mười ngày, cậu sẽ phải trả lại khoản vay năm tỷ mà chúng tôi đã cho công ty cậu vay cùng với tiền lãi.”

“Khoản vay và tiền lãi trả lúc nào cũng được.”

Trình Tử Hào cười, nói tiếp: “Các người không cần phải siết nợ tôi theo cách này. Nhưng theo thỏa thuận ban đầu, các người có thể chuyển đổi nợ thành cổ phần bất cứ lúc nào. Theo đó, nếu không chuyển nợ thành cổ phần thì “giá cổ phiếu” sẽ càng thấp.”

“Không cần.”

Người đàn ông trung niên nói: “Cậu chỉ cần trả lại tiền cho tôi. Trong mười này không trả được, thì gặp nhau ở tòa! Đến lúc đó, tài sản của cậu bị đóng băng thì đừng trách tôi.”

Nói xong, ông ta lập tức ngắt liên lạc.

“Con mẹ nó, từng người một như quỷ hút máu chỉ biết thêu hoa trên gấm, không giúp được gì lúc khó khăn! Qua cầu rút ván, bỏ đá xuống giếng.”

Trình Từ Hào tức giận mắng.

Ban đầu, công ty vay nợ để có thể chiếm lĩnh thị trường. Khoản vay khổng lồ này còn có điều khoản “chuyển nợ thành cổ phần”, nhưng đối phương không còn quan tâm đến cổ phần công ty, chỉ yêu cầu trả nợ.

Dòng tiền của công ty có thể duy trì được bao lâu nữa?

“Ông chủ.”

Lại có cuộc gọi tới.

“Có chuyện gì?”

Trình Tử Hào nhìn.

“Cậu Khúc đệ đơn kiện chúng ta.”

Chu Phong bất lực nói: “Họ yêu cầu chúng ta mua lại cổ phần theo hợp đồng, nếu cổ đông lớn mua lại cổ phần của hắn, cá nhân cậu sẽ phải có trách nhiệm liên đới và một số trách nhiệm pháp lý vô hạn.”

“Tôi làm gì có tiền mà mua lại!”

Trình Tử Hào nghiến răng nghiến lợi: “Đều là lũ quỷ hút máu, khốn khiếp, khốn khiếp!”

Trình Tử Hào ôm đầu, đóng quang ảnh liên lạc, không muốn nói chuyện với bất kỳ ai.

Chương 261: (Phần 2) Thời đại tiến hóa toàn cầu (1) Đảo mắt đã tới giữa tháng mười hai.

Sau khi dùng bữa tối, Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu cùng nhau ngồi xem một số chương trình phát sóng trực tiếp.

“Miểu Miểu, em có chắc là muốn tổ chức đám cưới trong thế giới ảo không?”

Hứa Cảnh Minh dò hỏi, theo kế hoạch ban đầu, bọn họ sẽ đi đăng ký kết hôn vào Tết Nguyên Đán, sau đó tìm ngày lành tháng tốt để tổ chức hôn lễ.

Lê Miểu Miểu cười nói: “Hiện giờ là thời đại của thế giới ảo, nếu chúng ta tổ chức đám cưới trên thế giới ảo thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, muốn trang trí bố cục đám cưới như thế nào thì cứ làm thế đó. Bạn bè từ khắp năm châu bốn bể cũng có thể đến chung vui….. Nếu chúng ta tổ chức đám cưới trong thế giới thực, bạn bè có muốn tham dự thì cũng không thể.”

“Ừ.”

Bình Luận (0)
Comment