Bộ não hoạt động mạnh mẽ thì các giác quan đương nhiên sẽ nhạy bén hơn rất nhiều.
‘Mười hai phương pháp sàng lọc’ này chỉ thích hợp với sinh mệnh hành tinh, bản chất của sinh mệnh tinh không đã được biến đổi đi nhất nhiều, mười hai phương pháp này đã không còn hiệu lực đối với nó.
Phương pháp luyện tâm thứ hai: Quán tưởng sao trời.
(*) Quán tưởng: tiến trình hình dung của tâm trí về một sự vật nào đó đang vắng mặt trước chúng ta.
Quán tưởng dùng để thanh lọc tâm trí và giúp cho tâm hồn thanh tịnh, từ đó mới có thể bộc phát tiềm năng mạnh mẽ hơn. Phương pháp quán tưởng này chính là con đường tu hành cả đời của ta, sinh mệnh hành tinh chỉ cần luyện tập ba đến bốn giờ mỗi ngày là được.
Chương 279: (Phần 3) Năm phương pháp luyện tâm (2) “Phương pháp quán tưởng sao trời này không phải là cách mình luyện tâm mỗi ngày sao? Ba bốn tiếng mỗi ngày là tốt nhất?”Hứa Cảnh Minh chớp chớp mắt, đọc kỹ nội dung của phương pháp quán tưởng.
Với những mô tả chi tiết về phương pháp quán tưởng sao trời, cùng trải nghiệm dung nhập vào Hiên trước đó, Hứa Cảnh Minh đã hiểu sâu hơn về khái niệm này.
“Những mô tả bên trên đều nói về những khía cạnh cơ bản, không chuyên sâu. Nhưng những khía cạnh cơ bản… là những điều mà mình không thường chú ý tới.”
Hứa Cảnh Minh vừa đọc về phương pháp quán tưởng vừa thầm thở dài. Ví dụ, khi rèn luyện tâm trí, bản thân hắn giống như thiên thể sao trời. Nhưng cùng lúc đó, hắn cần phải cảm nhận mọi biến động của cơ thể, chẳng hạn như lưu lượng máu chảy trong người và quá trình tiêu hóa thức ăn, tương tự như ‘dung nham lưu động’ bên trong các vì sao, hệ thống sinh thái của các vì sao cũng vận chuyển một cách tự nhiên như vậy.
Như việc ánh sáng chiếu vào da, tro bụi chạm vào da, cũng giống như các vệ tinh lọt vào khoảng chiếu sáng của những hành tinh, hoặc giống như các thiên thạch nhỏ chạm vào các vì sao.
Mặc dù tất cả đều là hướng dẫn chi tiết cơ bản, nhưng phương pháp này có thể giúp quá trình hình dung của tâm trí trở nên rõ ràng hơn, tâm trí của bản thân càng mênh mông và mạnh mẽ hơn, giống như một ngôi sao trong vũ trụ.
Phương pháp luyện tâm thứ ba: Tinh luyện trái tim vượt qua muôn ngàn thử thách.
Mặc dù đã sở hữu một thể chất mạnh mẽ, thì ý thức não bộ cũng phải mạnh mẽ tương xứng. Nhưng nếu không trải qua bất kỳ thất bại hay ngăn trở nào, thì mỗi một tình huống nằm ngoài dự đoán cũng có thể gây ra sự bối rối, sợ hãi và hoảng loạn. Đây cũng là vì ý chí tinh thần chưa đủ mạnh mẽ.
Thế nên nhất định phải luyện tâm, trải qua muôn ngàn thử thách, trái tim trở nên kiên định như sắt thép! Ý chí không gì lay chuyển được!
Có rất nhiều phương pháp để rèn luyện tâm trí, vậy cũng không ngoa khi nói rằng ‘vạn sự nhờ rèn luyện’. Trong giai đoạn này, sinh mệnh hành tinh có thể nếm trải từng cái trong số mười hai phương pháp tôi luyện ý chí, sau đó từ từ khảo nghiệm.
“Vạn sự nhờ rèn luyện? Trái tim kiên định như sắt thép?”
Hứa Cảnh Minh rơi vào trầm tư, hắn càng chấn động hơn nữa khi nhìn vào nội dung của mười hai phương pháp tôi luyện ý chí đi kèm.
Phương pháp luyện tâm thứ tư: Đọc sách một cách khôn ngoan, sáng suốt.
Không thể nghi ngờ được, đọc sách có thể giúp con người ta thông hiểu nguyên lý của vạn vật.
Sự vận hành của xã hội, số phận của các cá nhân, thậm chí vạn vật đang dịch chuyển trước mắt, đều có thể bị nhìn thấu trong nháy mắt. Đương nhiên, ngươi còn có thể giải quyết mọi việc một cách bình tĩnh, vì mọi thứ đều nằm trong dự tính của bản thân.
Khi con người không còn hoảng sợ, không còn bất an, tâm trí cũng trở nên mạnh mẽ hơn.
Danh mục sách đề cử: lịch sử, danh nhân, khoa học…
“Đọc sách?”
Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
Trước khi nhìn vào cuốn bí tịch truyền thừa, hắn không nghĩ tới phương pháp luyện tâm thứ tư hóa ra lại là ‘đọc sách’.
“Tầm quan trọng của trí tuệ sẽ ngày càng trở nên quan trọng hơn trong giai đoạn giữa và cuối của quá trình tiến hóa.”
Hứa Cảnh Minh nhận ra điều này: “Xét cho cùng, Ambro dựa vào việc đọc sách để bứt phá lên cấp 10. Ambro và Hiên có một điểm chung, đó là trình độ học vấn của cả hai đều rất cao.”
“Đọc sách sao?”
Mặc dù Hứa Cảnh Minh cũng đã tốt nghiệp đại học, nhưng sau khi tốt nghiệp, hắn cũng lãng quên việc đọc sách
“Những cuốn sách được giới thiệu ở cuốn bí tịch truyền thừa này, hình như không phải là sách của Trái Đất?”
Hứa Cảnh Minh lẩm bẩm: “Những đề mục mà Hiên cho là rất hay đều là những cuốn sách đã tồn tại trong vũ trụ từ rất lâu rồi.”
“Cũng không biết liệu mình có thể nhìn thấy những cuốn sách này ở Trái Đất hay không.”
Hứa Cảnh Minh cũng không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục đọc bí tịch truyền thừa.
Phương pháp luyện tâm thứ năm: thực hành.
Đọc sách để hiểu nguyên lý của vạn vật. Nhưng đó cũng chỉ là hiểu! Còn thực hành để tự mình trải nghiệm.
Trải nghiệm số phận của các nền văn minh khác nhau và các tầng lớp con người khác nhau, trải nghiệm các ngành công nghiệp khác nhau, để chứng minh bản thân đã hiểu rõ nguyên lý khoa học đã lĩnh hội trước đó… thực hành tất cả những gì đã hiểu thông qua đọc sách.
Thời gian thực hành sẽ lâu hơn nhiều so với thời gian đọc sách, có lẽ sẽ mất cả đời người để luyện hết từng cái một.
Ta từng đọc sách suông mười năm, thực hành hơn trăm năm, cũng coi như có chút thành tựu.
Sau khi dốc lòng đọc sách hàng nghìn năm và thực hành trong hơn vạn năm, ta mới đột phát cấp mười. Dù vậy, ta vẫn còn cách rất xa so với “cảnh giới cuối cùng”.
Đọc hết năm phương pháp luyện tâm, Hứa Cảnh Minh cảm thấy con đường rèn luyện tâm trí của mình đã trở nên rõ ràng hơn lúc trước, hắn bèn tiếp tục đọc bí tịch truyền thừa.
“Thương pháp?”
(*) xưng ta ở đây chính là Hiên, xưng ngươi ở đây là người đọc bí tịch, tức Hứa Cảnh Minh
Chương 280: (Phần 3) Giới hạn của cấp bốn (1) “Thương pháp?”Hứa Cảnh Minh xem ghi chép về thương pháp.
Hiên là một người luyện thương, đồng thời cũng là một nhân vật truyền thuyết vũ trụ. Người này đã dành nhiều tâm huyết cho thương pháp, cho nên cách trình bày của Hiên về thương pháp đương nhiên cũng rất rõ ràng, thấu đáo.
“Nguyên lý phát lực? Nguyên lý xuyên thấu?”
“Truyền dẫn sức mạnh trong cơ thể?”
“Phối hợp bộ pháp…”
Hứa Cảnh Minh đọc chúng, hai mắt phát sáng rực rỡ. Mặc dù hắn cũng từng biên soạn chương trình võ học trên Võ Đạo Quán, nhưng nội dung của chín bài học này dễ hiểu hơn nhiều so với bí tịch truyền thừa của Hiên. Tuy truyền thừa của Hiên phức tạp hơn, nhưng toàn bộ các vấn đề cốt lõi đều được giải thích rất rõ ràng.
“Hóa ra là vậy, nếu làm như thế này thì có thể mượn lực một cách hoàn hảo, sức mạnh được dẫn truyền liên tục, thương này nối tiếp thương kia.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
Trong bí tịch truyền thừa, Hiên giảng giải nguyên lý trước, sau đó mới giảng giải các chiêu thức cơ sở của thương pháp, thậm chí còn có ngũ đại sát chiêu của thương pháp.
Các chiêu thức cơ sở mà Hiên truyền dạy vô cùng ngắn gọn, nhưng phát lực rất dứt khoát, hiệu quả cũng rất ấn tượng.
Sát chiêu của hắn, đương nhiên khủng bố hơn rất nhiều so với những chiêu thức mà Hứa Cảnh Minh tự ngộ ra.
…
…
Sau khi đọc một mạch hơn một tiếng đồng hồ, Hứa Cảnh Minh không thể lật xem tiếp được nữa.
“Gì? Mình chỉ được đọc nội dung trong giai đoạn tu luyện sinh mệnh hành tinh thôi sao?”
Hứa Cảnh Minh vô cùng ngạc nhiên, hắn chỉ được đọc đến phương pháp tu luyện của cấp năm, chứ không thể lật xem tiếp các nội dung tiếp theo trong phần thượng của “Hóa quang”.
“Hãy đột phá thành sinh mệnh tinh không để đọc tiếp.”
“Nếu sinh mệnh hành tinh nếu gượng ép tu luyện nội dung phần sau thì sẽ bị tổn thương.”
Tập sách này còn đưa ra một lời nhắc nhở thêm.
Hứa Cảnh Minh ngứa ngáy ruột gan, có chút không cam lòng, nhưng hắn cũng biết rằng sinh mệnh tinh không là một cấp bậc hoàn toàn khác với sinh mệnh hành tinh.
Sinh mệnh tinh không có thể hấp thụ ánh sáng từ các hành tinh và tia bức xạ, có thể sinh tồn mà không cần ăn uống.
Phương pháp tu luyện dành cho sinh mệnh tinh không chắc chắn rất khác biệt… nếu sinh mệnh hành tinh cưỡng ép luyện tập thì khác gì lao đầu vào chỗ chết.
“Mình cũng đã thu hoạch được rất nhiều điều bổ ích rồi.”
Hứa Cảnh Minh gấp sách lại, tâm trạng rất tốt: “Ít nhất, mình không còn bối rối về các giai đoạn trong sinh mệnh hành tinh nữa.”
“Mình cũng đã hiểu rõ ràng tường tận các nguyên lý về thương pháp.”
Hiện giờ, Hứa Cảnh Minh đã hiểu rõ cặn kẽ hơn về Hóa Hồng thương pháp, thậm chí còn hiểu rõ các vấn đề còn tồn đọng trong thương pháp của bản thân.
…
…
Kể từ ngày ấy trở đi, Hứa Cảnh Minh bắt đầu dốc sức tu luyện theo những lời hướng dẫn của phần thượng trong “Hóa quang”.
Các bí tịch truyền thừa khác nhau sẽ có giá trị khác nhau.
Tác giả của các kỹ năng truyền thừa cấp tám, thông thường là các vị cao thủ cấp chín trở lên, nhờ vậy mà nội dung cũng thấu đáo hơn. Hơn nữa, cho dù là cùng một vị truyền thuyết vũ trụ, thì sách truyền thừa cấp tám cũng khác với sách truyền thừa cấp năm.
Kỹ năng truyền thừa cấp năm rẻ hơn, nên chỉ bao gồm một ít điều căn bản, năm phương pháp luyện tâm có khi sẽ rút thành ba phương pháp. ngũ đại sát chiêu trong thương pháp có khi sẽ biến thành nhị đại sát chiêu. Dù sao giá rẻ hơn, học được chừng ấy kiến thức là ổn rồi.
Kỹ năng truyền thừa cấp tám có giá cao hơn nhiều, viết cũng cặn kẽ hơn nhiều.
Bí tịch truyền thừa “Hóa quang” chính ghi chép thành tựu thương pháp cả đời của Hiên, lúc viết nó, hắn ắt hẳn phải bỏ rất nhiều tâm huyết, toàn bộ quyển đầu chính là toàn bộ nội dung kỹ năng truyền thừa cấp tám.
…
…
“Mười hai phương pháp sàng lọc!”
Hứa Cảnh Minh ngồi khoanh chân, các ngón tay lần lượt gõ vào các vị trí khác nhau trên đầu theo một trình tự đều đặn, phương pháp được trình bày chi tiết trong phần đầu của “Hóa quang” còn đính kèm video chi tiết trong phần phụ lục. Hứa Cảnh Minh luyện tập trước trong sân luyện võ của thế giới ảo trước, sau khi nắm rõ nguyên lý rồi mới chuyển sang luyện tập ở ngoài đời.
Điều này cũng được yêu cầu trong bí tịch truyền thừa, nếu thực hành một cách mù quáng trong thực tế ngay từ đầu, thì rất dễ gây tổn thương đến não bộ.
…
…
Vù vù!
Hứa Cảnh Minh tiến bộ lên trông thấy, trường thương đâm ra trong chớp nhất, hắn rõ ràng chỉ đâm một thương, nhưng vách đá lại xuất hiện liền hai lỗ thủng.
“Cơ sở của động tác đâm thương liên tiếp trong Hóa Hồng thương pháp chính là kết hợp đánh kép (combo double hit).”
Hứa Cảnh Minh quan sát các vết đâm trên vách đá, trong lần dung nhập vào Hiên lúc trước, hắn thi triển thương nọ nối liền thương kia, đâm liên tục muôn ngàn phát, vô số mũi thương có thể liên tục bộc phát……
Tuy nhiên, chiêu thức căn bản nhất của nó chính là kết hợp đánh kép.
Điểm cốt lõi của chiêu thức đánh kép là dựa vào lực của nhát thương đầu tiên để tiếp tục tạo thành nhát thương thứ hai. Khoảng cách giữa hai nhát thương càng ngắn càng tốt.
Ví như vừa rồi… Tốc độ nhanh đến mức, trông như chỉ đâm một thương nhưng thực ra là đâm hai thương liên tục.
“Luyện từ từ vậy.”
Hiện giờ, Hứa Cảnh Minh đang luyện tập Hóa Hồng thương pháp được hướng dẫn cặn kẽ trong kỹ năng truyền thừa cấp tám.
Chương 281: (Phần 3) Giới hạn của cấp bốn (2) Các cao thủ nhận được điểm thưởng cống hiến đều đổi sang tài nguyên để cố gắng tu luyện. Trên phạm vi toàn cầu, số lượng người nhận được kỹ năng truyền thừa càng ngày càng đông.Chỉ cần có thiên phú đủ tốt, tiến bộ đủ nhanh, thì các tuyển thủ sẽ nhận được vô số tài nguyên bồi dưỡng từ quốc gia, thậm chí là Liên Minh Trái Đất, ít nhất cũng là bộ kỹ năng truyền thừa cấp năm!
Trong thế giới ảo, không có thiên tài nào bị bỏ sót lại phia sau.
Trên toàn bộ Trái Đất, rất nhiều thiên tài đang nhanh chóng trưởng thành.
…
…
Một tháng trôi qua trong chớp mắt, lúc này là ngày mồng tám tháng hai.
Xuân qua tết đến, Hứa Cảnh Minh đang luyện tập khiên pháp trong sân luyện võ.
“Vù vù vù…”
Với chế độ hàng vạn tên cùng bắn, vô số mũi tên đồng loạt lao tới từ rất nhiều hướng khác nhau, Hứa Cảnh Minh cố gắng ngăn cản bằng song khiên trên tay.
Trong chế độ này, hắn không cần phải bộc lộ mạnh, vì tác động của các mũi tên không quá đáng kể. Nhưng đổi lại, hắn cần phải dẻo dai, phòng thủ liên tục không dừng, không được để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Keng keng keng. . .
Tầm mắt của Hứa Cảnh Minh quét qua toàn bộ các mũi tên đang bay tới, sau đó di chuyển cơ thể để tránh né một số mũi tên, rồi sử dụng song khiên để ngăn cản một lượng lớn những mũi tên khác. Đột nhiên, động tác của Hứa Cảnh Minh biến chuyển nhanh hơn, song khiên cũng được thi triển nhuần nhuyễn, thuần thục hơn.
“Coong.”
Hứa Cảnh Minh chống cự thêm mười giây nữa, và trong mười giây này, tất cả mũi tên đều bị chặn lại, không cho một mũi tên nào chạm được vào người hắn. Các mũi tên dừng lại, sau đó hóa thành hư ảo rồi biến mất.
“MÌnh có lẽ đã tiến bộ thêm một chút.”
Hứa Cảnh Minh nhận thấy điều gì đó, hắn mở bảng lực chiến cá nhân của mình.
Phương pháp tiến hóa gen: “Thiên Mãng Tiến Hóa Pháp” (siêu cấp 99%) (thời gian luyện tập 360 ngày, chưa thể thăng cấp)
Thân thể: 702
Kỹ năng: Hóa Hồng thương pháp (cấp bốn: 99%), Tinh Tú Thương Pháp (cấp bốn: 99%), Bộ pháp (cấp bốn: 99%), Khiên pháp (cấp bốn: 99%)
Chiến lực cơ sở: 63180
Thực chiến tăng thêm: 73%
Chiến lực: 109301
“Khiên Pháp của mình đã đột phát tới cấp bốn 99% rồi.”
Hứa Cảnh Minh lộ ra một chút biểu cảm vui mừng.
Trước tết ít ngày, Hóa Hồng thương pháp là phương diện đầu tiên đạt tới cấp bốn 99%, những phương diện khác lần lượt đột phá sau đó. Cho tới hôm nay, toàn bộ đều đã đạt tới giới hạn của cấp bốn.
“Tiếp theo, mình phải nghĩ cách để đột phá tới cấp năm.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
“Dựa theo ghi chép trong phần đầu của “Hóa quang”, cấp năm chính là cửa ải khó khăn nhất đối với nhân loại trên vô số tinh cầu.”
Thần sắc của Hứa Cảnh Minh trở nên nghiêm túc thêm vài phần, dựa theo miêu tả của Hiên, độ khó từ cấp một đến cấp bốn đều tương đối thấp.
Độ khó của việc đột phá lên cấp năm cao hơn rất nhiều.
Bước tiến này…
Cũng là vũ trụ mênh mông, nhân loại tiến hóa về chất, nếu thành công thì nghĩa là đã lên sinh mệnh Tinh Không!
“Bước đầu tiên để đột phá chính là khả năng cảm ứng đến tất cả tế bào trong cơ thể một cách rõ ràng!”
Hứa Cảnh Minh thử cảm ứng: “Khi cơ thể tiến hóa đến siêu cấp 99%, mình quả thực có thể cảm ứng rõ ràng hơn một chút, nhưng vẫn còn cách rất xa mục tiêu cảm ứng tất cả tế bào một cách rõ ràng.”
Tế bào trong cơ thể có kích thước lớn nhỏ khác nhau, một số tế bào tương đối lớn thì hắn có thể cảm ứng được, nhưng những tế bào nhỏ thì vẫn rất mơ hồ.
“Dựa theo ghi chép trong bí tịch truyền thừa, tâm linh ý thức nhất định phải mạnh mẽ mới có thể cảm ứng được rõ ràng.”
Hứa Cảnh Minh càng thêm nghiêm túc, “Cách thức để tâm linh ý thức trở nên mạnh mẽ chính là năm phương pháp luyện tâm.”
“Trong năm phương pháp luyện tâm, mình vẫn luôn kiên trì luyện tập “mười hai phương pháp sàng lọc” và “phương pháp quán tưởng vì sao” hằng ngày! Bây giờ, mình sẽ luyện thêm phương pháp “tinh luyện trái tim vượt qua muôn ngàn thử thách” và cộng thêm “đọc sách” nữa.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
Về phần thực hành, hắn cần phải đọc sách và nghiền ngẫm kiến thức một khoảng thời gian nữa thì mới có thể tiến hành phương pháp này, hiện tại rõ ràng tạm thời không phải thời điểm thích hợp.
“Mỗi ngày, mình sẽ đọc sách ba giờ, phần thời gian còn lại sẽ dành cho “Tinh luyện trái tim vượt qua muôn ngàn thử thách”.”
“Tuy nhiên, phương pháp “tinh luyện trái tim”, bao gồm mười hai cách thức tôi luyện tâm linh ý chí.”
Trước đây Hứa Cảnh Minh không tiến hành tôi luyện ý chí vì chuyện này hao tốn quá nhiều thời gian. Một khi tiến hành, hắn phải cắt giảm rất nhiều thời gian tu luyện thương pháp và khiên Pháp.
“Hạng mục đầu tiên của cách thức tôi luyện ý chí là đói khát.”
Trong sân luyện võ cá nhân, Hứa Cảnh Minh thiết lập trạng thái cơ thể cá nhân.
“Đói khát đến một mức độ nào đó sẽ làm cho con người đau khổ phát điên! Hơn nữa, thời gian càng kéo dài, mức độ đói khát càng tăng lên. Trong tu luyện mục này, mình phải vượt qua đói khát, hơn nữa còn phải tiếp tục luyện thương pháp không ngừng nghỉ! Thời gian kiên trì càng lâu càng tốt. Mình có thể đặt nhữung món ăn yêu thích ở bên cạnh nhưng nhất quyết không được đụng đến.”
Chương 282: (Phần 3) Ta điên rồi sao? Sao lại tra tấn bản thân như vậy! (1) Hứa Cảnh Minh ghi nhớ nội dung phương pháp, sau đó bắt đầu thiết lập sân luyện võ.Tất nhiều món ăn đa dạng và đủ loại nước giải khát xuất hiện trên bàn đá.
“Mức độ đói khát bắt đầu từ cấp tám!”
Hứa Cảnh Minh thiết lập xong tất cả, cơ thể lập tức rơi vào trạng thái cực kỳ đói bụng.
“Ôi!”
Hứa Cảnh Minh không kìm được mà run lên một cái, hắn cảm thấy dạ dày của mình đang kêu gào, cảm giác đói khát đánh động đến từng dây thần kinh, sau đó lan truyền toàn bộ cơ thể, đói quá, đói quá đi mất.
Khi nhìn thấy thức ăn trên bàn đá, tất cả đều là những món ngon vật lạ yêu thích của hắn, hai mắt Hứa Cảnh Minh lập tức phát sáng, mức độ thèm khát tăng gấp mười gấp trăm lần. Muốn ăn quá mà!
“Kiên trì nào, đây mới chỉ là khởi đầu thôi.”
Hứa Cảnh Minh cầm thương, bắt đầu tập luyện Hóa Hồng thương pháp.
Hóa Hồng thương pháp cực kỳ đơn giản, chỉ cần đâm về phía trước! Hiện tại, hắn bị hành hạ bởi đói khát, không còn sức để suy nghĩ những chiêu thức quá phức tạp. Ngược lại, việc chuyên tâm luyện Hóa Hồng thương pháp lại giúp phân tán sự tra tấn của cơn đói khát.
Kiên trì!
Kiên trì!
Chỉ cần nhấp “Khôi phục trạng thái cơ thể về mức cao nhất” là có thể thoát được cơn đói.
Đồ ngon trên bàn đá bên cạnh, chỉ cần ăn chúng là sẽ cảm thấy hạnh phúc.
Nhưng hắn không được nhấp khôi phục trạng thái, không được ăn uống.
Mỗi giây mỗi phút đều trôi đi trong đau khổ, càng về sau càng chật vật.
“Khổ quá, cơn đói khát trong thế giới ảo được giả lập ở mức độ 100%. Hơn nữa, mức độ đói khát còn tăng lên liên tục, cấp 10 rồi cấp 11,… Cơ thể đạt tới cấp bốn 99% có khả năng chịu đói khát rất cao, nhưng tinh thần ý chí liệu có chịu nổi không?”
“Khổ quá.”
“Mình khổ quá.”
Thương pháp của Hứa Cảnh Minh không còn chính xác tuyệt đối như trước nữa.
“Mình bị điên rồi hay sao? Tại sao mình phải tra tấn bản thân như vậy?”
“Tôi luyện ý chí có đến mười hai phương pháp, tại sao mình lại dùng phương pháp này để tra tấn bản thân?”
“Rèn luyện đại não, phương pháp quán tưởng vì sao đều có thể rèn luyện tâm trị. Tại sao mình lại phải tôi luyện ý chí?”
“Bỏ cuộc đi thôi…”
“Bỏ cuộc đi thôi…”
Cứ mỗi trôi qua thêm một giây, thì lại càng thêm khó lòng chịu đựng.
Cơn đói làm Hứa Cảnh Minh hoa mắt chóng mặt, ý chí cũng bắt đầu mơ mơ hồ hồ.
Thậm chí, hắn hoàn toàn không thể suy nghĩ điều gì khác, chỉ muốn truy cầu sự sống còn. Cuối cùng, hắn giơ tay lên, điểm nhẹ vào cái bảng đang lơ lửng suốt từ nãy tới giờ, khôi phục cơ thể về trạng thái ổn định nhất!
“Hắn, hắn…”
Hứa Cảnh Minh thanh tỉnh trở lại, hắn thấy mình đang nằm trên mặt đất, tinh thần và thế chất hiện tại cực kỳ thoải mái, dễ chịu đến mức đê mê.
Sau khi trải qua cơn đói khủng khiếp, hắn mới biết cảm giác không đói khát tuyệt vời như thế nào.
“Mình duy trì được 32 phút 17 giây?”
Hứa Cảnh Minh xem lại video ghi hình: “Vào lúc tinh thần của mình sụp đổ, mức độ đói khát đạt cấp 10?”
Theo thời gian kéo dài, cộng thêm việc luyện tập thương pháp, mức độ đói khát cũng dần dần tăng lên.
“Cơn đói cấp 10 đáng sợ đến thế sao?”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
“Dựa theo ghi chép của Hiên, phương pháp tôi luyện ý chí cũng có ba tầng cảnh giới.”
“Tầng cảnh giới thứ nhất là kiên trì, và đây cũng là cảnh giới thường thấy nhất. Kiên trì chống chịu, chống chịu càng lâu càng cho thấy độ mềm dẻo của tâm linh càng cao, độ mạnh mẽ của ý chí.”
“Tầng cảnh giới thứ hai là bình tĩnh. Nếu có thể bình tĩnh đối mặt với tất thảy hành hạ khổ sở, mình sẽ cảm thấy hành hạ khổ sở chỉ là một phần của sinh lý, không ảnh hưởng tới tâm lý.”
Cảnh giới này khiến Hứa Cảnh Minh thấy rất khó hiểu: “Đói như vậy mà lại không ảnh hưởng tới tâm lý? Chỉ coi là một phần của sinh lý? Thế có còn là người nữa không?”
Chỉ khi trải qua đói khát, hắn mới biết cảm giác đó khó chịu đến thế nào.
“Tầng cảnh giới thứ ba là rực cháy! Càng gặp phải khó khăn trắc trở, tâm linh ý chí càng thêm rực cháy, càng thêm vững chắc. Tâm linh ý chí cũng như một lưỡi dao! Càng được mài dữa, lưỡi dao càng thêm sắc bén.”
“Ba tầng cảnh giới, cái sau bất thường hơn cái trước.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu.
“Tiếp theo là phương pháp tôi luyện ý chí thứ hai.”
Hứa Cảnh Minh tiếp tục.
…
…
“Mục thứ hai, phòng tối.”
“Phải tự giam mình trong căn phòng tối chỉ lớn hơn so với cơ thể một chút, không thể duỗi thẳng hai tay, không thể đứng thẳng người, nhất định phải đứng khom lưng. Không gian bên trong phòng là một mảnh đen kịt và không có kỳ âm thanh nào khác. Thế giới ảo sẽ đồng thời kiểm tra sóng não, nếu sóng não vượt quá phạm vi số liệu bình thường, huấn luyện thất bại.”
Hiện tại, Hứa Cảnh Minh đang ở trong phòng tối.
Không gian nơi đây rất nhỏ, hắn nhất định phải đứng khom lưng, chống hai tay vào đầu gối, đây dường như là tư thế tương đối thoải mái nhất.
“Không được tạo ra tiếng động trong phạm vi nhỏ như thế này? Thật áp lực.”
Đến cả động tác xoay người, Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy thấy cực kỳ khó khăn, bốn bức tường trong phòng tối đều đen ngòm giống nhau như đúc. Cảm giác áp lực bao trùm làm Hứa Cảnh Minh khá khó chịu.
Chỉ ba phút sau
“Sóng đại não vượt quá phạm vi số liệu bình thường, huấn luyện thất bại.”
Hệ thống thế giới ảo phát thông báo nhắc nhở, không gian phòng tối biến mất.
“Gì? Chẳng qua mình chỉ thấy hơi áp lực, thế mà đã thất bại rồi?”
Hứa Cảnh Minh nhíu mày, “Chẳng lẽ trong tình cảnh như vậy mà còn phải thấy thoải mái, vui vẻ?”
Chương 283: (Phần 3) Ta điên rồi sao? Sao lại tra tấn bản thân như vậy! (2) “Mục thứ ba, muôn người chửi rủa.”“Kẻ càng mạnh thì càng coi trọng tự tôn. Trong tình cảnh bị muôn người chửi rủa, liệu có thể giữ được bình tĩnh hay không? Một khi sóng đại não vượt quá phạm vi bình thường thì huấn luyện sẽ thất bại.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ đến nội dung thiết lập.
“Bị bị vô số người phỉ nhổ và mắng mỏ? Còn không được phép phản kháng? Còn phải giữ sóng đại não trong phạm vi bình thường?”
Hứa Cảnh Minh nghĩ đến nội dung của mục huấn luyện này, chỉ nghĩ thôi đã phải lắc đầu: “Mình không phải người có ham mê bị ngược đãi!”
Sau khi chịu đựng cơn đói hành hạ, Hứa Cảnh Minh còn có thể dùng lời người xưa để tự động viên mình: Trời định cho người nào trách nhiệm lớn lao, ắt trước tiên làm cho khốn khó tâm trí, nhọc nhằn gân cốt, thân xác bị đói khát, chịu nỗi khổ sở nghèo túng, làm việc gì cũng không thuận lợi. Như thế là để lay động tâm trí người ấy, để tính tình người ấy trở nên kiên nhẫn, để tăng thêm tài năng cho người ấy.
Thế nhưng tự tôn, Hứa Cảnh Minh rất bận tâm tự tôn, cho dù tự ép buộc bản thân phải tiếp nhận những lời chửi rủa, bức xúc của người khác, nhưng tâm trạng nhất định sẽ dao động, hắn nhất định không thể đối mặt một cách bình tĩnh.
…
…
Mười hai mục phương pháp tôi luyện ý chí, Hứa Cảnh Minh thử hết từng cái một.
Có cái chỉ nghĩ thôi đã tái mặt, ví dụ như ba trong số này.
“Những phương pháp này còn đáng sợ hơn các cực hình được ghi chép trong sử sách, mình điên rồi sao, sao lại tra tấn bản thân như thế?”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu, “Chính Hiên cũng đã nói, các phương pháp này thích hợp với một số người, không có nghĩa là thích hợp với tất cả mọi người.”
“Bạn bè xa lánh sao? Trong tình cảnh bị bạn bè xa lánh, mình vẫn phải giữ sóng đại não không vượt quá phạm vi số liệu bình thường?”
Hứa Cảnh Minh mới nghĩ đến thôi đã lắc đầu: “Theo yêu cầu của phương pháp này, mình nhất định phải chọn ra mười người mình quan tâm nhất trong cuộc đời. sau đó để họ mắng chửi, sỉ nhục, còn vứt bỏ mình? Dù đây chỉ là hoàn cảnh giả lập, mình cũng không muốn nhìn thấy điều đó.”
Chỉ mới suy nghĩ thôi đã cảm thấy khó chịu.
Cha mẹ, Miểu Miểu, sư phụ, ông nội và nhiều người nữa, tất cả bọn họ đều là những sinh mệnh quan trọng nhất trong cuộc đời hắn.
Người thân xa lánh?
Cho dù chỉ là một trong những nội dung huấn luyện, Hứa Cảnh Minh cũng không nguyện ý! Vì Hứa Cảnh Minh biết, hắn hoàn toàn không thể nào giữ sóng đại não trong phạm vi số liệu bình thường.
…
…
“Phương pháp huấn luyện sóng âm, sóng âm có thể trở thành vũ khí, ảnh hưởng tới sóng đại não, khiến cho tâm trạng trở nên bất ổn. Phương pháp huấn luyện này đòi hỏi người luyện võ phải chống lại sự quấy nhiễu của sóng âm, đồng thời phải giữ cảm xúc ổn định.”
…
…
“Mệt mỏi.”
“Trong tình trạng cực kỳ mệt mỏi vẫn phải kiên trì luyện thương! Thời gian càng kéo dài, mức độ mệt mỏi càng tăng lên, ảnh hưởng tới cơ thể càng lúc càng lớn. Liệu tâm linh ý chí có thể chống lại sự mệt mỏi trong cơ thể để tiếp tục luyện thương?”
…
…
“Đau đớn.”
“Trong tình trạng cực kỳ đau đớn vẫn phải kiên trì luyện thương. Cấp độ đau tăng dần theo thời gian! Liệu tâm linh ý chí có thể chịu được cơn đau trong bao lâu?”
…
…
Bản chất của mười hai phương pháp này là tra tấn con người trên các phương diện tâm linh tư tưởng, sóng đại não, thân thể. Gánh lấy trùng trùng khó khăn! Nếu chịu đựng được thì tự nhiên tâm linh sẽ trở nên siêu phàm.
Tuy nhiên, Hiên cũng nhắc nhở, những phương pháp này không thích hợp với tất cả mọi người.
“Mười hai phương pháp tôi luyện ý chí này, đặc biệt là các nhiệm vụ liên quan đến tâm linh tư tưởng và sóng đại não, nếu không chịu nổi mà vẫn cố gắng kiên trì theo mô tả trong sách, thì những tình huống tồi tệ có thể sẽ xuất hiện. ví dụ như tâm lý bất thường hay phát điên chẳng hạn.”
“Mình đã không thích, vậy thì tránh đi một chút là hơn.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Vừa rồi, mình đã thử nghiệm rất nhiều phương pháp, chỉ có một loại chưa làm tới giới hạn tận cùng. Vì muốn thử nghiệm hết tất cả các phương pháp, cho nên mình không thể tiếp tục kéo dài thêm.”
“Bây giờ, mình sẽ tiếp tục nếm thử phương pháp huấn luyện đau đớn, để xem thử cực hạn của bản thân là bao lâu.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
Trong số mười hai loại phương pháp tôi luyện ý chí, phương pháp huấn luyện đau đớn là đề mục duy nhất mà Hứa Cảnh Minh phải tạm dừng vì thời gian luyện tập quá lâu.
Bây giờ, hắn sẽ tiếp tục!
“Mình sẽ bắt đầu luôn từ cấp 10.”
Để tiết kiệm thời gian, lần này Hứa Cảnh Minh điều chỉnh mức độ đau đớn của lần tạm dừng lúc trước.
“Ôi.”
Cơn đau kịch liệt lập tức lướt qua toàn thân, Hứa Cảnh Minh không khỏi run rẩy.
“Mặc dù đau đớn, nhưng thân thể của mình không bị thương, cũng không có đói hay mệt. Theo lý thuyết,… mình chỉ cần có thể chịu được cơn đau này thì có thể kiên trì được một thời gian dài.”
Hứa Cảnh Minh tiếp tục luyện Hóa Hồng thương pháp.
Thật ra, hắn đã quen với việc chịu đau.
Khi còn bé, hắn đã tu luyện Bát Cực Quyền, làm quen với thương pháp, dù nắm đấm đã sờn rách rướm máu, hắn vẫn kiên trì luyện tập, dù lòng bàn tay bị cọ sát đến mức phồng rộp, hắn vẫn phải nắm chắc trường thương rồi lao lên.
Dù hè nắng gắt hay đông lạnh giá, hắn vẫn kiên trì mỗi ngày, dù có đau đớn khổ sở đến nhường nào, hắn cũng phải quyết tâm vượt qua, nhằm đảm bảo luyện tập hằng ngày.
Ngay cả lúc thi đấu, dù cho bị đau đớn đến mức không chịu nổi, hắn cũng vẫn tiếp tục chiến đấu.
Vậy nên, khả năng nhịn đau của Hứa Cảnh Minh quả thực mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều.
Chương 284: Càng luyện càng mạnh hơn! “Chút đau đớn này có là gì? Cảm giác tuyệt vọng lúc chân bị gãy mới là điều đau khổ nhất.”Quãng thời gian đen tối nhất của Hứa Cảnh Minh chính là lúc bị gãy chân, ở thời điểm đó, hắn cảm thấy con đường võ đạo của bản thân đã đứt đoạn hoàn toàn. Vì trên lý thuyết, cho dù chấn thương có khôi phục tốt đến mức nào đi chăng nữa, thì độ linh hoạt của chân hắn vẫn kém hơn các cao thủ khác rất nhiều.
Sau khi phấn đấu nhiều năm như vậy, mọi hi vọng đã bị dập tắt chỉ trong một trận đấu, cảm xúc tuyệt vọng sau đó đã tra tấn hắn mỗi ngày trong suốt hơn nửa năm, về sau, hắn mới dần dần thích ứng được.
Vì đã lâm vào tình cảnh như vậy, hắn cảm thấy mình cần phải chấp nhận khuyết điểm của bản thân, cố gắng rèn luyện thương pháp, sau đó dùng thương pháp thuần túy nhất để đi tới võ đài mạnh nhất thế giới.
Lúc đó, hắn vừa luyện thương vừa phải cẩn thận lực chân, mỗi khi cảm cơn đau ở chân, hắn đều phải hết sức cẩn thận vì sợ chấn thương sẽ nặng thêm.
“Trước đây, mỗi lần mình phát lực đâm thương, khớp chân lại dâng trào cơn đau nhức nhối. Song, mình lúc đó cũng không sợ đau, thậm chí còn nghiên cứu cấp độ đau một cách cẩn thận để chấn thương trở nặng.”
Hứa Cảnh Minh luyện thương pháp: “Cơn đau hiện giờ chỉ là đau mà thôi.”
“Điều này chỉ khiến ta luyện thương càng thêm thỏa thích mà thôi.”
Hứa Cảnh Minh càng luyện càng hưng phấn hơn.
Cơn đau làm dao động đại não của hắn càng thêm mãnh liệt. Cảm xúc mãnh liệt hoàn toàn dung nhập hoàn toàn vào trong thương pháp.
“Hóa thành ánh sáng hết đi!”
Toàn bộ hết thảy, thậm chí đau đớn hành hạ đều hóa thành ánh sáng hết đi!
Hứa Cảnh Minh chỉ cảm thấy bản thân luyện Hóa Hồng thương pháp lúc này còn tập trung hơn lúc ở trạng thái đỉnh cao bình thường!
Thời gian trôi đi từng giây từng phút.
Đau đớn đang tăng lên, ngày càng dữ dội!
Do đau đớn, tâm linh ý thức của Hứa Cảnh Minh ngày càng tập trung vào Hóa Hồng thương pháp.
Chỉ khi tập trung hơn, thậm chí còn dồn nén cơn đau vào việc luyện thương, thì hắn mới không bị quấy nhiễu.
“Hóa thành ánh sáng đi! Hóa thành ánh sáng đi! Hóa thành ánh sáng đi!”
Càng đau càng chuyên tâm!
Đến giai đoạn về sau, Hứa Cảnh Minh hoàn toàn không mảy may phân tâm!
Trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất: Hóa thành ánh sáng!
Toàn bộ đều hóa thành ánh sáng!
Cơ thể của hắn, cơn đau của hắn, tâm trạng của hắn,… Toàn bộ đều hóa thành ánh sáng!
Hứa Cảnh Minh cảm thấy thương pháp của hắn nhanh hơn!
Ý chí điều khiển cơ thể cũng mạnh mẽ hơn lên!
Không biết là mất bao lâu.
“Đoàng!”
Cơ thể Hứa Cảnh Minh run lên.
“Cơn đau đạt tới cấp 15, hệ thống thần kinh sụp đổ, cơ thể tự động khôi phục.”
Xuất hiện một thông báo nhắc nhở, cơ thể Hứa Cảnh Minh khôi phục về trạng thái đỉnh cao, không còn đau đớn, cực kỳ dễ chịu.
Hứa Cảnh Minh đứng sững tại chỗ.
“Gì?”
“Cơn đau đạt tới giới hạn chịu đựng tối đa của hệ thống thần kinh, cơ thể tự động khôi phục?”
Hứa Cảnh Minh có phần ngạc nhiên, “Người ta thường nói đau đớn khó lòng chịu đựng, vừa rồi mình luyện Hóa Hồng thương pháp, tại sao về sau càng luyện càng mạnh!”
Đúng thế, theo hắn nhớ, khi đến giai đoạn về sau, hắn đã quên cơn đau đớn mà chỉ tập trung luyện thương
Lúc đó, tâm linh ý thức của hắn càng ngày càng phấn khởi, sau đó dung nhập vào từng đường thương, sức lực bộc phát càng ngày càng mạnh mẽ!
Khi tâm linh ý chí truyền càng mãnh liệt, hắn lại càng sảng khoái!
“Dựa theo mô tả của Hiên, hình như mình đã tôi luyện ý chí đến tầng cảnh giới thứ ba?”
Hứa Cảnh Minh không giấu được vui mừng, “Tầng cảnh giới thứ ba “rực cháy”! Đau đớn càng mạnh, tâm linh ý chí càng thêm rực cháy, càng thêm vững chắc. Tâm linh ý chí như lưỡi đao, càng tôi luyện càng sắc bén?”
“Bí tịch truyền thừa có ghi chép, đại đa số mọi người đều nằm ở tầng cảnh giới đầu tiên, cố gắng kiên trì nhẫn nại chịu đựng càng lâu càng tốt.”
“Đạt tới tầng cảnh giới thứ hai, bình tĩnh, có thể làm cho đau đớn hành hạ không ảnh hưởng tới tâm lý đã là thiên tài, trong muôn người chưa chắc đã có được một người.”
“Đạt tới tầng cảnh giới thứ ba, rực cháy! Đau đớn hành hạ lại khiến tâm linh ý chí trở nên vững chắc là cực kỳ hiếm hoi? Thiên tài trong số các thiên tài?”
Hứa Cảnh Minh nghĩ đến mô tả trong bí tịch truyền thừa, hắn không khỏi đắc ý một phen.
Lời bình của một nhân vật truyền thuyết vũ trụ là Hiên đã khiến hắn có thêm niềm tin vào bản thân mình.
“Trong mười hai loại phương pháp tôi luyện ý chí, phương pháp đau đớn này rất hợp với mình.”
Hứa Cảnh Minh tràn đầy lòng tin trên con đường rèn luyện tâm trí.
“Hay lắm, mỗi khi huấn luyện tôi luyện ý chí, mình sẽ lấy phương pháp đau đớn làm trọng tâm, còn những phương pháp khác sẽ là phụ trợ.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
Thời gian lặng lẽ trôi đi, chớp mắt lại qua thêm một tháng nữa.
Liễu Hải đang ở trong sân luyện võ tại không gian cá nhân.
“Muốn đột phá lên cấp năm, tại sao lại khó như vậy?”
Liễu Hải cầm khiên trên tay, bản thân ông cũng thấy mệt mỏi: “Mình đạt tới cấp bốn 99% đã hơn một tháng, nhưng hoàn toàn không nhìn thấy hy vọng đột phá. Dựa theo miêu tả của bí tịch truyền thừa, mình phải cảm ứng tất cả các tế bào một cách rõ ràng, nhưng điều đó căn bản là không thể.”
“Có lẽ, mình cần phải kích thích ý chí chiến đấu của bản thân.”
Liễu Hải nghĩ.
Lâu vậy rồi, ngoại trừ lần luận bàn với đệ tử Hứa Cảnh Minh khi thế giới ảo vừa mở cửa, hai người vẫn chưa từng giao thủ lại!
Liễu Hải có thể cảm nhận được tốc độ tiến bộ nhanh chóng của Hứa Cảnh Minh, ông ấy đương nhiên biết đồ đệ của mình là một đối thủ mạnh.
Liễu Hải nhấp nhẹ vào không trung, liên lạc với Hứa Cảnh Minh.
Rẹt.
Kết nối thành công.
“Sư phụ tìm con sao?”
Quanh ảnh hiện lên cảnh tượgn Hứa Cảnh Minh đang luyện thương say sưa.
Chương 285: (Phần 3) Giao lưu (1) Trong hơn một tháng vừa qua, tâm linh ý chí của Hứa Cảnh Minh tiến bộ vượt bậc.Bởi vì hiệu quả của phương pháp huấn luyện đau đớn vô cùng tốt, Hứa Cảnh Minh đồng thời cũng suy ra phương pháp “rét lạnh” và “phương pháp”nóng bức”, cho dù là người bình thường cũng có thể tôi luyện được ý chí trong trời đông giá rét hoặc hè nóng bức trong thế giới ảo.
Đương nhiên, khi Hứa Cảnh Minh tôi luyện ý chí bằng phương pháp “rét lạnh” và “phương pháp”nóng bức”, hắn đều thiết lập mức nhiệt độ có thể tổn hại đến thân thể, không ngừng tiếp cận giới hạn tử vong.
Trong môi trường khắc nghiệt, cận kề đến cái chết…… Hứa Cảnh Minh vẫn có thể chuyên chú luyện thiện xạ!
Chỉ khi ý chí tâm linh càng cô đọng, hắn lại càng dung nhập vào thương pháp, đầu óc không bị phân tâm bởi các yếu tố khách quan bên ngoài.
Sau khi áp dụng đồng thời ba phương pháp tôi luyện ý chí, thương pháp của Hứa Cảnh Minh ngày càng tiến bộ, tâm linh ý chí trưởng thành cực kỳ nhanh chóng. Hiện giờ, khả năng cảm ứng thân thể của hắn cũng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, gần như có thể đạt đến trình độ tế bào.
“Sư phụ, ngài tìm con sao?”
Hứa Cảnh Minh vô cùng phấn khởi khi nhìn sư phụ Liễu Hải.
“Cảnh Minh, con tu hành thế nào rồi, đột phá đến cấp năm chưa?”
Liễu Hải dò hỏi.
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Con chưa, con mắc kẹt ở thắt nút cổ chai hơn một tháng rồi.”
Liễu Hải khẽ gật đầu.
Đồ đệ cũng giống như ông, đều dừng chân tại thắt nút cổ chai hơn một tháng nay rồi…
“Con mau đến đây.”
Liễu Hải đưa ra lời mời tiến vào sân luyện võ của mình cho Hứa Cảnh Minh.
“Vâng.”
Hứa Cảnh Minh ấn nhẹ vào không trung, hắn lập tức xuất hiện tại không gian luyện võ cá nhân của sư phụ.
……
Trong sân luyện võ.
Hứa Cảnh Minh mỉm cười với Liễu Hải: “Sư phụ, ngài đạt được đột phá sao?”
Lần trước, chính sư phụ đã chỉ điểm hắn phương pháp thân thể như nước, ý niệm bộc phát tức thời.
Lần này, ông ấy lại là muốn chỉ điểm hắn nữa sao?
“Bản thân ta cũng muốn đột phá lắm chứ.”
Liễu Hải cười lắc đầu, ông chỉ vào ghế đá, “Ngồi đi.”
Hứa Cảnh Minh ngồi xuống.
“Chúng ta giao lưu trao đổi đi.”
Liễu Hải nhìn đồ đệ, “Cảnh Minh, tư duy của con với ta khác nhau, ta tương đối truyền thống, còn tốc độ phát triển của con rất nhanh…Hiện giờ, thực lực của con cũng không kém ta bao nhiêu, thậm chí còn mạnh mẽ hơn ta.”
Hứa Cảnh Minh liền nói: “Sư phụ, con hiện giờ cũng đang mắc kẹt ở cực hạn của cấp bốn.”
“Không giống nhau, trạng thái tinh thần của chúng ta hoàn toàn khát biệt.”
Liễu Hải cười nhìn đồ đệ: “Con giàu năng lượng, tràn ngập ý chí chiến đấu, hiển nhiên đã tìm được con đường cho riêng mình và đang nỗ lực tiến lên. Mà ta….lại lâm vào trạng thái mờ mịt hoang mang. Trạng thái tinh thần của con với ta khác nhau, việc con vượt qua ta cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.”
Liễu Hải đảm nhiệm vị trí huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia nhiều năm liền, một tay ông đã dìu dắt rất nhiều thế hệ tuyển thủ. Vậy nên, ông chỉ cần nhìn vào trạng thái tinh thần thì đã có thể đoán ra bảy tám rồi!
Những tuyển thủ mặt mày ủ ê, ánh mắt mơ hồ, thường xuyên nhíu mày, hai đầu lông mày luôn mang theo sầu muộn, bọn họ tựa như những thanh đao cùn, không còn sắc nhọn.
Ngược lại, những người có ý chí chiến đấu sục sôi, ánh mắt sắc bén, cũng như cực kỳ tin tưởng vào bản thân!
Sự tự tin của bọn họ dường như có thể lây lan sang những người xung quanh.
Giờ phút này. trạng thái của hai người cũng đối lập như thế. Liễu Hải lâm vào tình trạng thái hoang mang, còn Hứa Cảnh Minh lại có thể lan truyền ý chí của mình tới người khác. Ngay khi gặp nhau, Liễu Hải đã hiểu rõ sự khác biệt giữa bọn họ.
“Sư phụ, ngài đừng khen con, càng khen con càng hoảng.”
Hứa Cảnh Minh lập tức nói.
Liễu Hải cười: “Không nói chuyện này nữa, ta muốn hỏi một chút, khả năng kiểm soát cơ thể ở mức độ tế bào rốt cuộc là như thế nào? Con có kinh nghiệm gì không?”
“Con vẫn chưa đột phá, cho nên con chỉ có thể chia sẻ ý tưởng của mình.”
Hứa Cảnh Minh cũng không che giấu nói: “Con nghĩ sư phụ đã nhận được bí tịch truyền thừa, ngài có lẽ cũng biết sự quan trọng của việc rèn luyện tâm trí.”
Liễu Hải gật đầu.
“Lúc này, chúng ta chỉ có tăng tâm linh ý chí lên, sau đó phát triển tâm linh ý chí trở nên lớn mạnh hơn nữa. Đến lúc đó, chúng ta mới có thể kiểm soát được cơ thể ở mức độ tế bào.”
Hứa Cảnh Minh nói rõ ràng: “Vậy làm sao để tâm linh ý chí trở nên lớn mạnh mẽ hơn? sư phụ nhất định cũng biết đến phương pháp sàng lọc và phương pháp quán tưởng, đúng chứ?.”
Liễu Hải gật đầu: “Trong bí tịch truyền thừa của ta cũng có đề cập các phương pháp rèn luyện ý chí này.”
“Con cảm thấy, nếu muốn tiến bộ trong khoảng thời gian ngắn, chúng ta cần phải vận dụng phương pháp tôi luyện ý chí tâm linh.”
Hứa Cảnh Minh nói rõ.
Chương 286: (Phần 3) Giao lưu (2) Liễu Hải khẽ gật đầu: “Trong bí tịch truyền thừa của ta cũng nói đến mười tám phương pháp tôi luyện ý thức tâm linh, chỉ là ta cảm thấy phần lớn các cách thức này không thích hợp với ta, nên ta chỉ thử qua sáu loại……”“Quá trình tôi luyện ý chí tâm linh cũng được phân rõ cảnh giới.”
Hứa Cảnh Minh nói ra.
“Đúng vậy.”
Liễu Hải gật đầu: “Có người nỗ lực cắn răng kiên trì. Có người có thể xem những hình thức tra tấn này chỉ là hư ảo. Yêu nghiệt nhất chính là……có người có thể tôi luyện tại chỗ, tinh thần càng rực cháy, ý chí tâm linh càng cô đọng.”
“Trong ba cảnh giới, cảnh giới tôi luyện ý chí càng cao, hiệu quả sẽ càng tốt.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Sư phụ, ngài có thể thử tìm một cái phương pháp ý chí phù hợp nhất với bản thân để tôi luyện.”
“Ta đều đã thử các loại phương pháp, nhưng ta cũng chỉ có thể kiên trì đến cảnh giới thứ nhất.”
Liễu Hải lắc đầu, ông kinh ngạc nhìn đồ đệ: “Cảnh Minh, chắc là cảnh giới tôi luyện ý chí của con ắt hẳn rất cao, cho nên ý thức tâm linh mới có thể tiến bộ nhanh chóng đến như vậy?”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, hắn không hề giấu giếm sư phụ mình.
“Đây là thiên phú đó.”
Liễu Hải cười nói.
“Khoảng thời gian tám, chín năm bị gãy chân đã giúp con làm quen với phương pháp huấn luyện đau đớn.”
Hứa Cảnh Minh nói rõ: “Con luôn yêu cầu chính mình không được để cảm giác đau đớn quấy nhiễu việc luyện tập, thời gian lâu dần, thói quen này đã trở thành bản năng.”
Chấn thương gãy chân, tưởng chừng như đã khôi phục, nhưng mỗi khi trở trời, thời tiết ẩm ướt, chân của hắn lại đau nhức vô cùng.
Hứa Cảnh Minh cảm lạnh, phong hàn, sốt rén, chấn thương ở chân cũng chịu ảnh hưởng nặng nề, hoặc lúc hắn vận động quá độ cũng vậy.
Nhưng Hứa Cảnh Minh không thể từ bỏ thương pháp, cho nên hắn chỉ rèn luyện đến một mức độ thích hợp, để vết thương sẽ không chuyển biến xấu là được.
Nhưng khi bước lên võ đài. …có đôi khi, hắn bắt buộc phải vượt qua hạn mức. Trong giải thi đấu võ thuật toàn cầu khi ấy, hắn thậm chí còn không để ý đến thương thế mà cố gắng tung ra tuyệt chiêu vào thời khắc mấu chốt!
Vì lẽ đó, Hứa Cảnh Minh đành phải giải nghệ vào năm 26 tuổi, hắn không có cách nào, nếu càng tham gia thi đấu, thì vết thương sẽ càng nghiêm trọng.
“Con luyện thương trong cơn đau đớn trong vòng tám chín năm sao?”
Liễu Hải như đang suy tư điều gì đó: “Lúc trước, con không suy nghĩ đến việc tôi luyện ý chí tâm linh, chỉ một lòng luyện thương trong nhiều năm, quyết tâm không để cảm giác đau đớn quấy nhiễu chính mình, tự nhiên đạt tới cảnh giới tôi luyện ý chí cao cấp. Mà bây giờ, mục đích huấn luyện của chúng ta chính là tôi luyện ý chí tâm linh, cho nên con có thể dễ dàng vượt qua.”
“Cố tình trồng hoa hoa không nở, vô tình trồng liễu liễu lại xanh.”
Liễu Hải cảm khái: “Tâm linh vốn rất phức tạp.”
“Quả thật cực kỳ phức tạp.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Trong năm phương pháp rèn luyện tâm trí của Hiên, hắn còn đề cập tới phương pháp đọc sách và phương pháp thực tiễn, hai loại phương pháp này cũng cực kỳ quan trọng.
Giống như Hiên đã từng nói, hắn đã tu luyện hơn vạn năm, cuối cùng cũng đột phá đến cấp mười.
Một khi tâm linh ý chí tăng đến một mức độ nhất định, phương pháp tôi luyện ý chí không còn hữu dụng nữa.
“Đương nhiên, đây còn có thể là thiên phú của con.”
Liễu Hải cười nói: “Mỗi người đều có mã gen khác nhau, hoàn cảnh trưởng thành khác nhau, tâm lý tư duy cũng khác nhau. Thiên phú, đương nhiên cũng rất khó đoán được.”
Liễu Hải nhìn đồ đệ: “Sau khi thế giới ảo mở cửa về sau, hai thầy trò chúng ta chưa đánh với nhau lần nào, hôm nay đánh một trận đi.”
Tinh thần Hứa Cảnh Minh chấn động, cười nói: “Lần trước, còn đã đã bị sư phụ tra tấn đến thê thảm.”
“Thế giới ảo vừa mới mở cửa, ta lập tức đột phá cấp ba, đương nhiên có thể tra tấn con.”
Liễu Hải nói: “Nhưng bây giờ, con và ta đều đã đến cực hạn cấp bốn! Thắng bại khó phân!”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy: “Sư phụ, ngài cũng nên cẩn thận.”
“Yên tâm đi.”
Liễu Hải cũng đứng dậy.
Tuy rằng biết đồ đệ rất mạnh, nhưng ông ta dù gì cũng đã dạy dỗ đồ đệ nhiều năm như vậy, bởi vì lòng tự tôn của người làm ‘sư phụ’, ông đương nhiên rất muốn đánh bại đồ đệ.
“Ta sẽ cho con biết, vì sao sư phụ được gọi là sư phụ!”
Liễu Hải nói: “Mặc giáp đi!”
“Được.”
Hứa Cảnh Minh cũng vạn phần trịnh trọng.
Rất nhanh.
Thầy trò hai người đều mặc áo giáp hạng nhẹ, đứng nhìn nhau từ đằng xa, hình thể của Liễu Hải vô cùng cường tráng cao lớn, ông ta một tay cầm khiên, một tay cầm đao. Hứa Cảnh Minh mặc bộ áo giáp màu đỏ sậm, tay cầm một cây trường thương màu đen.
Tuy rằng là đối mặt với sư phụ, nhưng chỉ cần chiến đấu, Hứa Cảnh Minh đương nhiên cũng nảy sinh dục vọng đánh bại đối thủ!
Huống chi….trước mặt chính là sư phụ của hắn, là người mà hắn chưa bao giờ đánh bại được.
Từ khi tiến vào đội tuyển quốc gia cho tới giờ, mỗi khi luận bàn tỷ thí, hắn vẫn chưa thắng được sư phụ!
Hứa Cảnh Minh rất muốn thắng!
Nhưng hắn cũng rõ ràng khả năng thực chiến của sư phụ mình rất lợi hại.
Khát vọng chiến đấu, đối thủ mạnh mẽ, tất cả các yếu tố này đều làm cho ý thức tâm linh của Hứa Cảnh Minh càng trở nên cô đọng hơn, ý muốn thắng trận càng mãnh liệt hơn nữa.
“Rất tốt.”
Liễu Hải có thể cảm nhận được tâm linh của bản thân đang run rẩy.
Đồ đệ trưởng thành quá nhanh, điều này làm cho ông có cảm giác bị uy hiếp rất mạnh.
Nhưng bản thân làm sư phụ nhiều năm, bản năng của ông ta là phải phải thắng hắn!
Loại bản năng này chính là xúc cảm tự tôn, điều này cũng làm cho ý thức tâm linh của ông càng trở nên cô đọng hơn.
“Con ra tay trước đi.”
Liễu Hải mở miệng.
Chương 287: (Phần 3) Đồng thời đột phá (1) Sau nhiều năm luận bàn cùng đệ tử, Liễu Hải đều để Hứa Cảnh Minh ra tay trước, ông ta vốn am hiểu phương pháp khiên pháp Thái Cực, đương cũng thông thạo kỹ năng phòng ngự phản kích.“Sư phụ, cẩn thận.”
Hứa Cảnh Minh nghiêng đầu để nhìn sư phụ, tâm niệm bắt đầu cô đọng , bàn chân dẫm xuống mặt đất, tạo thành một cơn dư chấn, thân thể hóa thành tàn ảnh màu đỏ sẫm, sau đó lao về phía Liễu Hải. Tốc độ của hắn quả thật quá nhanh, không khí vang lên từng tiếng rít chói tai.
Liễu Hải một tay cầm khiên, một tay cầm đao, cả người sừng sững như một toà núi lớn, bình tĩnh chờ Hứa Cảnh Minh lao tới.
Càng coi trọng đối thủ, Liễu Hải càng bình tĩnh, mặc dù ý chí chiến đấu hưng phấn bừng bừng, nhưng nội tâm vẫn lắng đọng giống như mặt hồ tĩnh lặng, soi rõ từng phương diện của trận đấu.
“Đinhhh.”
Trường thương đột ngột bổ vào tấm khiên lớn, uy lực va chạm lan ra khắp bốn phía, máy tóc Liễu Hải bay lên, hai đầu lông mày Hứa Cảnh Minh phát ra chiến ý mười phần.
“Đinh đinh đinh.”
Cây trường thương của Hứa Cảnh Minh tùy ý tấn công, bổ, chọc,đâm, quét….. chiêu này nối tiếp chiêu khác, điên cuồng tấn công Liễu Hải với tốc độ cực kỳ nhanh. Hứa Cảnh Minh giống như đang đối mặt với một ngọn núi lớn, hắn phải đánh cho đến khi nó nát vụn.
Liễu Hải không hề thi triển bất kỳ chiêu thức phản kích nào cả, ông chỉ cầm khiên lớn đến ngăn cản từng chiêu thức của Hứa Cảnh Minh một cách hoàn mỹ.
Cho dù Hứa Cảnh Minh tấn công như thế nào đi chăng nữa, thì Liễu Hải vẫn giống như ngọn nước len lỏi qua đá ngầm, linh hoạt ngăn cản tất cả công kích.
“Cảnh Minh, thương pháp của con vẫn như cũ.”
Liễu Hải mở miệng nói: “Ta phải tấn công rồi.”
“Sư phụ, đến đây đi, ngài cứ việc ra tay.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười.
Liễu Hải bỗng nhiên bước lên một bước, tấm khiên vọt về phía trước, giống như một ngọn núi lớn đang đè xuống!
Sau khi khiên lớn va chạm với trường thương, sắc mặt Hứa Cảnh Minh lập tức thay đổi, chân hắn lập tức lùi về sau mấy bước.
“Sư phụ tu luyện chính là Bạo Hổ Tiến Hoá Pháp, sức mạnh của ông ấy lớn hơn mình rất nhiều, vũ khí của ông cũng là tấm khiên cỡ lớn, uy lực đánh ra cực kỳ hung bạo.”
Hứa Cảnh Minh vừa thối lui, Liễu Hải lập tức đuổi theo, trường thương trong tay Hứa Cảnh Minh đột nhiên hóa thành một đường cong quỷ dị, chọc từ dưới lên, muốn đâm xuyên thân thể Liễu Hải.
Tấm khiên bên tay trái của Liễu Hải dễ dàng đỡ được một chiêu này. Sau đó, ông ta lập tức vọt lên, ánh đao lóe sáng.
Sau khi thất thủ, Hứa Cảnh Minh lùi về phía sau, mũi đao xẹt qua trước ngực hắn, khoảng cách tầm ba tấc.
“Tấm khiên mạnh mẽ, thanh đao lại âm hiểm.”
Hứa Cảnh Minh đã sớm biết rõ phong cách chiến đấu của sư phụ mình, cho nên hắn vẫn rất cẩn trọng với chuôi đao kia.
Thầy trò hai người, ngươi tới ta đi.
Liễu Hải phối hợp khiên đao, khi phòng ngự thì không để lộ bất cứ sơ hở nào, nhưng lúc tấn công thì lại vừa hung mãnh vừa quỷ dị.
Hứa Cảnh Minh chiếm ưu thế về thân pháp, tốc độ di chuyển của hắn cực kỳ nhanh, căn bản không cho Liễu Hải có cơ hội tiến tới gần!
Trong lúc hai bên ẩu đả, sơn cốc chịu tổn hại nặng nề! Binh khí va chạm vào nhau, khiến cho cổ thụ nứt toác, vách núi tan tành từng mảnh, mặt đất cũng nứt ra nhiều khe rãnh hoặc từng cái hố lớn.
Trận đối chiến này không có người xem, thế giới bên ngoài cũng không biết tí gì.
Nhưng từ khi thế giới ảo mở cửa cho đến nay, đây mới là trận quyết đấu đỉnh cao nhất!
“Ầm.”
Liễu Hải vô cùng hung mãnh, biên độ di chuyển của khiên lớn vô cùng quỷ dị, khiến cho trường thương của Hứa Cảnh Minh thất thủ liên tục. Liễu Hải lập tức tiến lên, làm bộ muốn tới gần.
“Phốc phốc.”
Trường thương của Hứa Cảnh Minh bỗng nhiên khẽ chuyển động
Trong khoảng cách cực gần, tốc độ của trường thương đột nhiên tăng vọt.
“Cái gì?”
Rõ ràng vẫn là những chiêu thức đó, nhưng Liễu Hải đột nhiên cảm thấy cực kỳ căng thẳng, chuôi đao chuẩn bị tấn công lại xoay về ngay tức khắc.
Đang!
Chuôi đao bổ vào cán thương, phát ra tia sáng do ma sát.
Một thương vừa lao ra, một thương khác lại đâm tới.
Nhị liên kích!
(*) Chính là “kết hợp đánh kép” hay là combo double hit trong các chương trước.
Tấm khiên bên tay trái của Liễu Hải xuất ra kịp thời, mạo hiểm đỡ một chiêu này.
“Thương pháp nhanh quá.”
Liễu Hải nhìn Hứa Cảnh Minh: “Khiên của ta suýt nữa không ngăn kịp.”
“Sư phụ, ngài đừng bị đồ đệ đánh bại đấy.”
Hứa Cảnh Minh cười, hắn vừa thi triển một trong những chiêu thức nền tảng được ghi lại trong phần đầu tiên của bí tịch [Hoá Quang].” Trong ngũ đại sát chiêu, Hứa Cảnh Minh coi trọng nhất chính là chiêu thức đâm thương liên tiếp.
Bởi vì từng dung nhập vào ‘Hiên’, Hứa Cảnh Minh đương nhiên hiểu rất rõ ràng, thương pháp mạnh nhất của Hiên cũng chỉ có một chiêu “đâm”, nói đúng hơn, chính là đâm liên tiếp với đủ loại phương thức!
Hiên có thể đâm thương liên tiếp hơn một ngàn vạn lần.
Đối với Hiên, đâm thương liên tiếp đã trở thành bản năng.
Trong lúc tôi luyện ý chí, Hứa Cảnh Minh cũng đồng thời rèn luyện Hóa Hồng thương pháp, theo đuổi con đường đâm thương liên tiếp.
Chương 288: (Phần 3) Đồng thời đột phá (2) “Phốc phốc phốc!!!”Hứa Cảnh Minh bắt đầu nhe răng nanh. Khi vừa mới bắt đầu, hắn chỉ làm nóng thân thể với những chiêu thức đơn giản, đồng thời cũng khiến sư phụ “lầm tưởng” rằng thương pháp của đồ đệ cũng chỉ có như vậy. Về sau, hắn sẽ bất ngờ thi triển chiêu thức đâm thương liên tiếp!
Đây là chiến thuật mà sư phụ thường xuyên sử dụng!
Đột ngột đảo ngược sẽ khiến cho kẻ địch kinh ngạc, một khi đối phương không kịp phản ứng thì nhanh chóng thừa cơ giành chiến thắng.
Liễu Hải quả thực trở tay không kịp, nhưng ông vẫn có thể vận dụng khiên đao phối hợp để tăng cường phòng ngự.
Sau khi thi triển nhị liên kích, Hứa Cảnh Minh cũng không giấu nghề nữa.
“Hóa Hồng thương pháp.”
“Giết.”
Hứa Cảnh Minh từ bỏ các chiêu thức khác, một mực đâm về phía trước, hoàn toàn thi triển Hóa Hồng thương pháp!
Không ngừng đâm thương.
Nhị liên kích, tam liên kích, lục liên kích!
Dựa theo tiêu chuẩn của Hiên, thực lực hiện giờ của Hứa Cảnh Minh cũng chỉ có thể thi triển nhiều nhất là “lục liên kích”!
Cái gọi là lục liên kích, khoảng cách mỗi lần đâm thương đều giống nhau, mà là mỗi một thương đều tận dụng sức mạnh của thương tiếp theo, thương này tận dụng thương kia, sau đó dồn toàn bộ sức mạnh vào thương thứ sáu, cho nên mới được gọi là liên kích.
Nhị liên kích đơn giản nhất, cho nên có thể thi triển liên tục, nhưng dựa vào lấy cảnh giới của Hứa Cảnh Minh bây giờ, thi triển càng cao càng gian nan.
“Thương pháp thật sắc!”
Tay trái Liễu Hải cầm khiên, toàn lực phòng ngự, đao ở tay phải cũng phải tương trợ.
Hứa Cảnh Minh tấn công quá mạnh, giống như thủy triều, ánh dao sắc bén của thương không ngừng lóe sáng.
Lưỡi lê liên tục!
Nếu bộc lộ một chút sơ hở, trường thương sẽ theo sơ hở đó mà đâm chết ông. Vì lẽ đó, Liễu Hải không dám có một chút phân tâm nào.
“Phá phá phá, phá cho ta!!”
Sư phụ phòng thủ càng tốt, ý chí công kích của Hứa Cảnh Minh lại càng mạnh liệt. Mỗi khi luyện thương, hắn chỉ có thể đối diện với không khí, mũi tên, cục đá, hoặc là đối thủ giả lập, làm sao sảng khoái bằng đối diện với sư phụ được!
Sư phụ phòng ngự quá tốt, khiến cho Hứa Cảnh Minh thi triển thương pháp càng thống khoái.
Trong lúc đang phấn khởi, tâm linh ý chí càng thêm nồng cháy, trường thương của Hứa Cảnh Minh giống như ảo ảnh, đâm một hơi liên tục sáu lần, sau đó lại thuận thế lại đâm ra được lần thứ bảy. Giờ khắc này, Hứa Cảnh Minh cảm thấy tràn trề vui sướng, thuận theo tự nhiên, lần thứ tám đánh ra, lần thứ chín bùng nổ!
Cửu liên kích!
Dựa theo Hiên miêu tả, sinh mệnh hành tinh có thể thi triển hoàn mỹ cửu liên kích thì cũng xem như có chút thành tựu, sau khi đạt tới 36 liên kích, thì xem như đã thành công. Đến lúc đó, sinh mệnh hành tinh đó đã không còn gặp được đối thủ xứng tầm.
“Thống khoái thống khoái.”
Sau khi thi triển ra cửu liên kích, Hứa Cảnh Minh vui mừng đến mức da đầu muốn nứt ra.
Mỗi ngày đâm thương mấy vạn lần, mãnh liệt theo đuổi thương pháp.
Thời điểm đột phá sẽ mang lại cảm giác thành tựu, cảm giác sảng khoái, tâm linh ý chí cũng càng thêm cuồng nhiệt.
Giờ khắc này ——
Hạng mục “Thực chiến” trong bản chiến lực cá nhân của Hứa Cảnh Minh đã lặng lẽ biến hóa thành từ 85% đến 100%.
“Thương pháp này……”
Khi Hứa Cảnh Minh thi triển lục liên kích của Hóa Hồng thương pháp, hắn chỉ cảm thấy cực kỳ sảng khoái, nhưng Liễu Hải thì hoàn toàn ngược lại! Bản thân ông cảm thấy uy hiếp cực lớn!
Ông ta chỉ cảm thấy mình đang đứng bên bờ vực tử vông vì không thể ngăn cản được thương pháp nhanh đến như vậy!
“Chẳng lẽ ta phòng thủ cũng không phòng thủ được?”
Giờ khắc này, tâm linh ý chí của Liễu Hải không khỏi rùng mình, đi kèm với đó là cực kỳ phẫn nộ, không muốn cam lòng!
Cả đời võ đạo của ông, tuy nghiên cứu rất nhiều môn phái trên toàn cầu, nhưng đều lấy Thái Cực là chủ đạo! Lấy Thái Cực là căn cơ! Sau đó, ông còn lại phối hợp với khiên đao, phương diện phòng ngự là điều ông am hiểu nhất.
Từ lúc tham gia giải thi đấu võ đạo thế giới đến bây giờ, ông chưa bao giờ bị thương!
Sau khi nhận được bộ kỹ năng truyền thừa cấp tám và cơ hội dung nhập vào cao thủ truyền thuyết của vũ trụ, người đó cũng là một cao thủ am hiểu khiên đao phối hợp, phương diện phòng ngự của ông càng thêm xuất thần nhập hóa, đồng thời cũng là điều mà ông kiêu ngạo nhất.
Đồ đệ hiện giờ cũng là đang mắc kẹt ở cực hạn cấp bốn, đều là cực hạn cấp bốn, sao ông có thể chịu lép vế trước hắn! Ngay cả khi phòng ngự thì cũng không trụ được bao lâu! Ông không thể chấp nhận được điều này, đây là phương diện phòng ngự ông ta kiêu ngạo nhất!
“Ngăn trở đồ đệ!”
Lúc Hứa Cảnh Minh đâm ra thương thứ chín, đó cũng là kích đáng sợ nhất.
Liễu Hải chỉ có một ý niệm phải ngăn trở, không màng tất cả, nhất định phải ngăn trở.
Giờ khắc này, ông lùi bước lại, tấm khiên không lao lên kịp thời, tay cầm đao nhanh chóng chuyển động, tạo thàm một đường cong duyên dáng, nhưng cũng cực kỳ hung hiểm. Ở khoảnh khắc cuối cùng, Hứa Cảnh Minh tới gần, trường thương biến hóa, xẹt ngang qua thân thể Liễu Hải.
“Chặn.”
Liễu Hải chỉ cảm thấy mừng như điên, đồng thời ông ta cũng hiểu rõ: “Cuối cùng, ta cũng hiểu rõ vị đao thủ trong truyền thuyết vũ kia vì sao lại có thể nhanh như vậy.”
Hạng mục “Thực chiến” trong bản chiến lực cá nhân của Hứa Cảnh Minh đã lặng lẽ biến hóa thành từ 102% đến 120%.
“Cái gì?”
Trong lúc đang vui sướng vì thi triển được cửu liên kích, Hứa Cảnh Minh cảm thấy mình có nhiều phần thắng, cho nên mới dồn toàn lực vào một thương cuối cùng, tốc độ cực kỳ nhanh.
Nhưng sư phụ cầm khiên lui về phía sau, ánh đao vừa chuyển, một vết đao khắc vào trong lòng Hứa Cảnh Minh, mà ánh đao này không thể tưởng tượng được chặn lại một thương cuối cùng. Hứa Cảnh Minh cảm thấy vô cùng khó tin, nhanh đến vậy mà có thể ngăn cản được sao?
P.s: cầu KP~
Chương 289: (Phần 3) Thảo luận (1) Thương thứ chín trong cửu liên kích cũng là thương mạnh nhất, các chiêu thức sau đó của Hứa Cảnh Minh lập tức yếu dần đều, uy lực căn bản kém xa thương thứ chín.“Hừ.”
Liễu Hải bước tới, áp sát với khí thế cường đại, ánh đao linh hoạt vạch một đường giữa không trung, trường thương lập tức bị tác động, tốc độ lùi lại của Hứa Cảnh Minh cũng bị ảnh hưởng.
“Không hay rồi!”
Hứa Cảnh Minh lập tức cảm thấy không ổn, muốn lùi lại.
Nhưng lúc này, đao pháp của Liễu Hải đã lột xác.
Hễ bị đao của sư phụ chạm vào, Hứa Cảnh Minh liền bị kéo theo, hoàn toàn không cách nào lùi lại!
Liễu Hải liên tục tiến tới, tấm khiên bên tay trái ngăn đòn phản công của Hứa Cảnh Minh, thanh đao bên tay phải liên tục uy hiếp Hứa Cảnh Minh. Ngay khi binh khí va chạm, một sóng vô hình cũng truyền tới người Hứa Cảnh Minh, ảnh hưởng tới tốc độ di chuyển của hắn.
“Đây là đao pháp gì?”
Hứa Cảnh Minh cảm thấy khó chịu nhưng chỉ có thể cắn răng gắng gượng dùng thương pháp, muốn ép Liễu Hải lùi lại.
Hứa Cảnh Minh đối mặt với Liễu Hải sau khi đã lột xác, hắn không thể ép buộc đối phương lùi lại được.
Bị uy hiếp! Bị áp sát!
Thương pháp của Hứa Cảnh Minh nhanh chóng biến đổi, nhưng chỉ vẻn vẹn hơn mười chiêu đao khiên phối hợp, Liễu Hải đã dồn ép Hứa Cảnh Minh tới mức tay chân luống cuống, một ánh đao xẹt qua trước ngực Hứa Cảnh Minh. Áo giáp hạng nhẹ bị chém rách, ngực thấm máu tươi.
Liễu Hải chém một đao xong liền lùi về, cười ha hả nhìn Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh đành chạm nhẹ bảng cá nhân một cái, phục hồi thân thể.
“Sư phụ, con thua rồi.”
Hứa Cảnh Minh nở nụ cười đầy bất đắc dĩ, sau đấy không nhịn được mà nói: “Sư phụ, đao pháp của ngài cũng đã nâng cao hơn rất nhiều rồi, chẳng những có thể ngăn chặn thương pháp của con, thậm chí còn khiến con không thể thoát khỏi tầm kiểm soát của ngài.”
Thân thể hắn hiện giờ đang là siêu cấp 99%, cộng thêm một lớp áo giáp hạng nhẹ, khả năg phòng hộ tốt vô cùng, thế nhưng vẫn chịu thua.
“Ta phải cảm ơn con.”
Liễu Hải cười ha hả, rất vui vẻ: “Vừa rồi, chín thương liên tục của con, nhất là thương thứ chín cuối cùng, ta đã suýt nữa thua trước nó. Ngay thời khắc quyết định, tiềm lực của ta trỗi dậy, đao pháp cũng lập tức đột phá… cho nên mới chặn được thương ấy.”
“Tốc độ của đao pháp này nhanh thật.”
Hứa Cảnh Minh ca ngợi, “Hơn nữa, mỗi khi thanh đao chạm vào binh khí, nó sẽ gây ảnh hưởng ở một mức độ nhất định với thân thể của đối thủ.”
“Đao pháp của ta vốn lấy Thái Cực quyền làm nền móng.”
Liễu Hải giới thiệu: “Ta có được kỹ năng truyền thừa, cũng từng dung nhập truyền thuyết vũ trụ, thu hoạch được khá nhiều. Vừa rồi ,ta đã lĩnh ngộ được sự ảo diệu của đao pháp sâu hơn, một đao chia đôi âm dương, tốc độ cực nhanh, uy lực cũng lớn. Hơn nữa, dao động âm dương có thể gây cản trở sức mạnh của đối thủ.”
Hứa Cảnh Minh như có điều suy nghĩ.
“Thương pháp của con đã đủ giỏi rồi, nếu giao đấu với ta là một người yếu hơn, sau khi binh khí của hắn va chạm với đao của ta, sóng âm dương truyền tới, khiến hắn không thể kiểm soát thân thể.”
Liễu Hải nói.
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Con biết, Thái Cực kiểm soát cơ thể bản thân, sau là kiểm soát cơ thể đối thủ. Nhưng nhát đao đó… có thể làm đối thủ mất kiểm soát thì quả thực là khác thường.”
“Giống như chương trình võ học của con, chiêu thức này cũng dựa trên cơ sở truyền sức mạnh.”
Liễu Hải nói: “Ta chém một đao tới, truyền qua lực âm dương là một loại lực sóng, lực này vượt ngoài phạm vi kiểm soát của đối thủ, đương nhiên thân thể đối thủ sẽ bị mất kiểm soát.”
“Lợi hại thật.”
Hứa Cảnh Minh cảm khái: “Con thua tâm phục khẩu phục.”
Bản thân Hóa Hồng thương pháp của hắn cũng là mượn lực để đánh, thương này nối tiếp thương kia liên tục mượn lực, cuối cùng dung nhập vào thương thứ chín.
Nhưng việc kiểm soát sức mạnh trong Đao Pháp của Liễu Hải rõ ràng là tinh vi hơn.
Đương nhiên…
Dù hắn có ước ao thèm muốn cũng không được.
Liễu Hải cũng đã dành cả đời để nghiên cứu võ đạo, lấy nền tảng là Thái Cực. Sau đó, ông nhận được kỹ năng ruyền thừa nhận, cơ hội dung nhập vào truyền thuyết vũ trụ có đao pháp đều phù hợp với bản thân. Liễu Hải các thu hoạch của mình vào trong Thái Cực, cho nên mới có thể phát triển đao pháp bá đạo như thế.
Còn hắn, hắn cũng có con đường của riêng mình, “Cửu Liên Kích” trong Hóa Hồng thương pháp của hắn cũng là một chiêu thức rất mạnh. Chỉ có điều, khi cả hai đều là cấp bốn 99%, thì xét về thực chiến, hắn vẫn kém sư phụ một chút.
“Ta luyện tập võ thuật nhiều hơn con mấy chục năm mà chỉ thắng suýt soát như vậy. Lần giao thủ sau, ta có lẽ không còn là đối thủ của con nữa. Dù sao đi nữa, về mặt tôi luyện ý chí, con đang tiến bộ rất nhanh, ta lại chậm tiến.”
Liễu Hải chạm nhẹ vào bảng cá nhân, bên cạnh lại hiện ra một bộ bàn ghế đá, trên bàn cũng có chút rượu, đồ nhắm, hoa quả.
“Ngồi đi.” Liễu Hải nói.
“Chỉ cần có tiến bộ, cuối cùng rồi cũng sẽ đột phá.”
Hứa Cảnh Minh đáp và ngồi xuống.
Liễu Hải cười nhìn đồ đệ: “Lần giao thủ này hôm nay đã giúp ích cho ta rất nhiều. Đao pháp của ta đạt được bước đột phá! Tâm linh ý chí cũng mạnh lên rất nhiều.”
Chương 290: (Phần 3) Thảo luận (2) “Con cũng vậy, có một chút đột phá.”Hứa Cảnh Minh cũng mỉm cười, tâm trạng rất tốt. Hắn có thể thi triển Cửu Liên Kích… Một mặt là kỹ thuật thương pháp tăng lên, một mặt là tâm linh ý chí mạnh mẽ hơn.
Tâm linh ý chí phải đủ mạnh mới đánh ra được chiêu này.
Hiện tại, hắn đã cảm ứng từng tế bào nhỏ bé nhất trong cơ thể, mục tiêu “cảm ứng toàn bộ tế bào” không còn bao xa nữa.
“Có đột phá đương nhiên là chuyện tốt.”
Liễu Hải nói, “Dù sao đặt trước mắt chúng ta là cửa ải khó khăn nhất trong quá trình tu hành của sinh mệnh hành tinh: Đột phá cấp năm.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
Muốn đột phá cấp năm, bước đầu tiên chính là “cảm ứng rõ ràng toàn bộ tế bào trong cơ thể”, và hắn gần như đã hoàn thành bước này!
Có thiếu cũng không còn thiếu bao nhiêu nữa, cố gắng năm ba ngày nữa là được. Hiện giờ, hắn phải quan tâm đến bước thứ hai: bắt đầu kiểm soát mỗi một tế bào một cách có ý thức!
Bước kiểm soát này cũng rất khó. Dù sao số lượng tế bào trong cơ thể cực kỳ lớn, không thể nào phân tâm cùng một lúc làm “vài tỷ” việc, kiểm soát riêng lẻ từng tế bào quả là chuyện phi thực tế.
Nhất định phải thống nhất chỉ huy từng tế bào, mức độ chỉ huy đạt được tới một giới hạn nhất định thì được tính là lên cấp năm.
Nếu có thể hoàn hảo chỉ huy từng tế bào thì đồng nghĩa với đạt đến cấp năm 99%.
“Kiểm soát cơ thể ở cấp độ tế bào.”
Hứa Cảnh Minh đã biết tiếp theo hắn phải làm gì.
“Chỉ cần đột phá lên cấp năm thành công, trở thành sinh mệnh Tinh Không không còn khó nữa.”
Liễu Hải cảm khái, “Cảnh Minh, trong truyền thừa con có được hẳn là cũng có ghi chép về sinh mệnh Tinh Không đúng không?”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Vâng, những người như chúng ta, bao gồm vô số người trên Trái Đất, đều chỉ được tính là sinh mệnh Hành Tinh.”
“Tuổi thọ dài, có thể phi hành, có thể đi lại giữa tinh không bằng chính thân thể mình, không cần ăn uống, có thể hấp thụ ánh sáng của hằng tinh và rất nhiều tia mang năng lượng,…”
Liễu Hải cảm khái: “Quả thực là mạnh hơn chúng ta rất nhiều. Lên đến cấp độ này mới được coi là công dân vũ trụ. Những sinh mệnh Hành Tinh nhỏ yếu như chúng ta không được tính là công dân vũ trụ, ở trong vũ trụ không được luật pháp của Liên minh Vũ trụ Nhân loại bảo vệ.”
“Luật pháp của Liên minh Vũ trụ Nhân loại?”
Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
“Đây là thông tin ta biết được trong lúc dung nhập truyền thuyết vũ trụ.”
Liễu Hải nói: “Có rất đông tộc nhân ở quê nhà của vị cấp truyền thuyết vũ trụ đó chỉ là sinh mệnh hành tinh, không phải công dân vũ trụ, không được luật pháp của Liên minh Vũ trụ Nhân loại chấp nhận, cho nên hắn chỉ có thể tự mình bảo vệ nền văn minh quê nhà!”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Lúc con dung nhập truyền thuyết vũ trụ, biết đến nhân vật cấp truyền thuyết vũ trụ cấp mười đó thì vị này đang là nghị viên của Liên minh Vũ trụ Nhân loại.”
Mặc dù có rất nhiều bí mật bị cấm tiết lộ bao gồm những thứ như danh sách trao đổi.
Nhưng những người nhận được truyền thừa như họ đều đã xem danh sách trao đổi, cho nên thuộc diện người được biết bí mật, thành ra có thể nói một chút.
“Cảnh Minh à.”
Liễu Hải than thở: “Theo thông tin hiện tại ta có được, Văn minh Trái Đất của chúng ta chỉ nắm giữ vẻn vẹn mỗi một tinh cầu “Trái Đất” những tinh cầu khác thuộc Thái Dương Hệ, con người không cách nào sinh sống được, chỉ có thể dùng làm tinh cầu khoáng vật. Chỉ với một tinh cầu sinh mệnh và vài tinh cầu khoáng vật, hiện dạng văn minh này quả thực rất nhỏ yếu.”
“Đúng là rất nhỏ yếu.”
Hứa Cảnh Minh đồng ý: “Con dung nhập vào một vị cường giả cấp mười, lúc ở cấp chín, khi các thế lực lớn lôi kéo hắn, họ sẵn sàng bỏ ra mười sao hành chính và hệ hằng tinh hệ kèm theo. Nói cách khác… thực lực của Văn minh Trái Đất còn không bằng sự tồn tại của một vị cấp chín.”
“Thế lực của nền Văn minh Trái Đất rất yếu, mà chúng ta còn yếu hơn.”
Liễu Hải nói: “Con và ta xem như thuộc vào tốp những người có thực lực cao nhất trên Trái Đất hiện nay nhưng thực ra còn không bằng một công dân vũ trụ. Công dân vũ trụ xông xáo trong vũ trụ, là cánh cửa cơ bản nhất để liên lạc với các văn minh khác, chúng ta vẫn chưa có được điều này!”
“Cho nên Liên Minh Trái Đất mới không tiếc đầu tư công sức cho tất cả mọi người đều có thể vào Thế Giới ảo để học phương pháp tiến hóa.”
Hứa Cảnh Minh nói, “Chờ đến khi trở thành sinh mệnh tinh không, chúng ta mới thực sự có tư cách tiếp xúc với thế giới bên ngoài.”
Liễu Hải gật đầu: “Đời ta đã từng gặp rất nhiều chuyện cũng có không ít trải nghiệm. Ta hiểu rất rõ một đạo lý! Tự mình trở nên mạnh mẽ hơn mới là quan trọng nhất. Sống phụ thuộc vào bên ngoài thì không thể dài lâu.”
Hứa Cảnh Minh đồng ý: “Nếu phải rớt lại phía sau, thì chúng ta sẽ phải chịu đòn.”
“Trái Đất rất nhỏ yếu, chúng ta được xem như là những người có thiên phú, cho nên càng phải cố gắng hơn nữa.”
Liễu Hải nói, “Con và ta, nếu có thể lên được cấp chín… Có lẽ cũng có thể giúp thực lực của nền Văn minh Trái Đất lớn mạnh hơn.”
“Ừm.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, “Cố lên, cố gắng lên tới cấp chín.”
Chương 291: (Phần 3) Cấp năm (1) Liễu Hải ngẩng đầu, vung tay lên, bầu trời phía trên hiện ra một vùng tinh không vô tận, sao trời lấp lánh.“Như con nói đấy, vì muốn lôi kéo một vị cường giả cấp chín , các thế lực lớn sẵn sàng cung mười ngôi sao hành chính và một hệ hằng tinh kèm theo.”
Liễu Hải nói: “Điều đó chứng tỏ, trong số các nhân loại trên mười sao hành chính này rất khó xuất hiện được một vị cường giả cấp chín.”
Nếu cường giả cấp chín dễ xuất hiện như vậy, thì bọn họ không đời nào lại chịu chi đến như thế chỉ để chiêu mộ nhân tài.
“Chắc hẳn rất khó.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Cường giả cấp chín có thể hủy diệt một ngôi sao chỉ bằng một cú đấm. So với trình độ này, chúng ta thực sự thua kém quá nhiều, cường giả cấp chín được xem như là con rồng lớn, còn chúng ta lại nhỏ bé hơn con kiến.”
“Muốn đột phá từ cấp bốn lên cấp năm đã khó đến như vậy rồi, con đường đột phá đến cấp chín chắc chắn là khó khăn gấp muôn nghìn lần.”
Liễu Hải nói, “Nhưng dù có khó hơn nữa, chúng ta cũng vẫn phải tiếp tục đi.”
“Đúng vậy, dù khó cũng phải làm.”
Hứa Cảnh Minh ngắm nhìn bầu trời.
Trong vũ trụ bao la, Trái Đất cũng chỉ là một tinh cầu tầm thường.
Chỉ khi tất cả mọi người trên Trái Đất đều ra sức cố gắng, thì tổng thể nền văn minh mới có thể trở nên lớn mạnh hơn nữa.
“Nhất định phải trở thành cường cấp chín.”
Hai người Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh đều im lặng nhìn lên bầu trời đầy sao.
Hai thầy trò tiếp cận được nhiều bí mật vũ trụ hơn so với những người bình thường, cho nên bọn họ càng có cảm giác khẩn trương hơn! Sau khi thế giới ảo mở cửa, các cường quốc sẽ cạnh tranh công bằng tìm ra một cường giả đứng đầu, bọn họ càng phải gánh vác nhiều trách nhiệm hơn, không thể đùn đẩy cho người khác.
Nếu cả hai người không cố gắng vươn lên để đạt đến cấp chín, vậy thì ai?
Cho dù khó khăn hơn nữa, bọn họ cũng phải vượt qua từng cửa ải, nỗ lực xông pha để hướng tới mục tiêu này.
Thời gian ngày từng ngày trôi qua, các cao thủ trên toàn cầu đều đang luyện tập chăm chỉ, các tuyển thủ hàng đầu như Akinlov, Merrit, Haru Singh, Triệu Phàn, Miyagawa Akira đã từ từ đạt tới cực hạn của cấp bốn.
Những người như Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải, Tiano đều đã kẹt ở cực hạn của cấp bốn trong một khoảng thời gian dài.
Chớp mắt, lúc này đã là ngày mười tám tháng a.
“Cảnh Minh, anh mau xem, mau xem đi.”
Khi vừa ăn tối xong, Lê Miểu Miểu kéo Hứa Cảnh Minh đến trước ghế sô pha trong phòng khách rồi ngồi xuống, quang ảnh đang phát trình chiếu một chương trình phát sóng trực tiếp.
“Đây có phải là phòng phát sóng trực tiếp của tuyển thủ Thái Lan, Lý Văn Tú à?”
Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
“Anh mau mau xem đi.”
Lê Miểu Miểu nói.
Hứa Cảnh Minh nhìn.
“Có lẽ nhiều người cho rằng tôi ngông cuồng ngạo mạn.”
Lý Văn Tú mỉm cười.
Là cường giả luôn vững vàng ở vị trí số một Thái Lan, Lý Văn Tú có rất đông fan hâm mộ ở Thái Lan, số lượng khán giả đang xem chương trình phát sóng của hắn ở thời điểm hiện tại đã phá mốc năm trăm triệu.
“Có nhiều người xem livestream của hắn quá nhỉ?”
Hứa Cảnh Minh ngạc nhiên, “Xếp hạng 38 trên bảng Tinh Không tầng thứ tư, livestream bình thường chắc rất khó đạt mốc một trăm triệu người xem.”
Dù sao đi nữa, toàn cầu cũng có nhiều cao thủ như vậy, xếp hạng 38 bảng Tinh Không tầng thứ tư tuy rất cao, Lý Văn Tú cũng là tuyển thủ số một Thái Lan, nhưng so với toàn cầu… rất nhiều phòng phát sóng trực tiếp có sức hút cao hơn của hắn.
“Anh xem tiếp đi rồi biết.”
Lê Miểu Miểu cười.
Lý Văn Tú vẫn đang nói chuyện: “Thực ra, tôi không phải là người ngông cuồng ngạo mạn, mà ngược lại, cực kỳ tự biết lượng sức mình. Ba người Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh, Tiano đích thực là các tuyển thủ số một toàn cầu, nhưng quá trình đột phá từ cấp bốn lên cấp năm là một cửa ải vô cùng khó khăn. Tôi tin rằng bọn họ cũng đang kẹt ở cực hạn của cấp bốn.”
“Còn tôi, hiện giờ tôi cũng đã đạt tới cực hạn của cấp bốn.”
Lý Văn Tú nói: “Thực ra, thực lực của tôi cũng không thua kém bọn họ là bao, mọi người đều đang đứng ngang hàng với nhau, có cùng một xuất phát điểm. Trong tương lai, những ai có thể đột phá cấp năm, những ai sẽ trở thành đệ nhất toàn cầu thì còn rất khó nói!”
“Tôi công khai khiêu chiến ba người họ, để bản thân có được cơ hội cọ xát, cũng là để ba người họ được cọ xát.”
“Nếu thi đấu cọ xát càng nhiều, chúng ta càng có thêm hy vọng đột phá lên cấp năm.”
“Tôi cũng hi vọng, ba người Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh, Tiano có thể nhận lời khiêu chiến của tôi.”
Lý Văn Tú thấy số người xem livestream phá sáu trăm triệu, nụ cười trên khuôn mặt càng tươi rói hơn nữa.
Phòng phát sóng trực tiếp của hắn có bao giờ hot đến thế?
“Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh, Tiano Syre!”
Lý Văn Tú lên tiếng với giọng điệu trịnh trọng, “Nếu các anh có lòng gan dạ của một võ giả, có niềm tin đột phá cấp năm, thì hãy nhận lời khiêu chiến của tôi! Nếu không có can đảm, e sợ bị đánh bại bởi một người xếp hạng 38 bảng Tinh Không….. Tôi không trách các anh, tôi chỉ thất vọng mà thôi.”
Hứa Cảnh Minh có hơi ngạc nhiên khi chứng kiến tiết mục này.
“Vừa rồi, trong lúc chúng ta ăn cơm tối, hắn khiêu chiến công khai ngay trên sóng livestream.”
Lê Miểu Miểu nói, “Cho nên em mới kéo anh lại xem livestream ngay.”
“Chuyện này là thế nào.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu, “Nếu muốn ước chiến, không phải chúng ta nên lặng lẽ liên hệ trước với nhau hay sao?”
Giống như trận ước chiến với Miyagawa Akira lúc trước, cậu ấy đã liên hệ với hắn thông qua cục tiến hóa sinh mệnh, hai bên cùng đồng ý thì sau đó mới tiến hành thi đấu.
Lý Văn Tú hoàn toàn không liên hệ với Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải, Tiano, hắn thẳng thừng khiêu chiến trên sóng livestream, thậm chí còn khiêu chiến cả ba người! Nếu là người bình thường làm xằng làm bậy như vậy, chắc chắn sẽ chỉ thành trò cười cho mọi người.
Nhưng dù sao đi nữa, Lý Văn Tú cũng là võ giả xuất hiện trên bảng Tinh Không tầng thứ tư, tuyển thủ số một Thái Lan, thực lực hiện tại cũng đã đạt tới cực hạn của cấp bốn.
Chương 292: (Phần 3) Cấp năm (2) “Có lẽ Lý Văn Tú nghĩ, nếu chỉ lặng lẽ liên hệ thì ba người các anh đều không để ý tới hắn.”Lê Miểu Miểu nói: “Mặt khác, hắn ắt hẳn cũng muốn thu hút sự chú ý. Càng có nhiều sự chú ý, thì càng nhiều người xem phát sóng trực tiếp, hắn có thể nâng cao doanh thu phát sóng trực tiếp và lượt mua chương trình võ học của hắn ở Võ Đạo Quán. Hiện tại, tất cả mọi người họ đang chuẩn bị cạnh tranh tổng điểm tích lũy trong năm .”
Hứa Cảnh Minh đã hiểu.
Tổng điểm tích lũy ở Võ Đạo Quán sẽ được tổng hợp mỗi năm một lần, những thành tích trước đó đều sẽ bị loại bỏ, chỉ xem xét các số liệu của năm mới.
Số lượt tải xuống trả phí năm ngoái của đám người Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải cực kỳ ấn tượng, cho nên số người học trả phí mới? Chắc chắn là sẽ ít đi nhiều. Dù sao đi nữa, lượng người chưa mua khóa võ đạo của họ trên Trái Đất sẽ càng ngày càng ít.
“Thu hút sự chú ý à?”
Hứa Cảnh Minh hiểu.
“Ồ?”
Lê Miểu Miểu nhìn lướt qua tin tức vừa nhận được, cô lập tức ngẩng đầu lên, chuyển sang phòng phát sóng trực tiếp của Phương Ngu.
Hứa Cảnh Minh cũng vô cùng ngạc nhiên.
Lúc này, Phương Ngu đang ngồi trước đông đảo người xem, cất tiếng nói: “Tôi mới nghe nói Lý Văn Tú của Thái Lan công khai khiêu chiến Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh, Tiano. Ha ha… Buồn cười thật đấy, dù biết rõ ba người đó không thèm để ý đến mình, hắn còn công khai khiêu chiến trong sóng trực tiếp!”
“Như thế gọi là ăn vạ!”
Phương Ngu cười gằn: “Thôi được, nếu đám người Hứa Cảnh Minh không để ý đến anh, vậy thì tôi tự kiếm chuyện trước vậy.”
“Mọi người đều biết Hứa Cảnh Minh có ơn chỉ bảo cho tôi, nhờ chín bài giảng của hắn nên tôi mới đột phá lên được cấp bốn.”
Phương Ngu cười, “Tôi cũng vừa đạt tới cực hạn của cấp bốn cách đây không lâu. Vì lẽ đó, Lý Văn Tú, nếu anh có bản lĩnh thì đánh bại tôi trước… đến lúc đó hẵng bàn đến chuyện khiêu chiến những người như Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh.”
“Lý Văn Tú, anh có gan khiêu chiến tôi không?”
Phương Ngu cất giọng cười sảng khoáng.
Tinh thần của Phương Ngu hiện đang rất thoải mái, tùy ý. Kích pháp của hắn cũng đã lên tới cấp bốn 96%, gần như đã tới giới hạn tối đa. Hơn nữa, tố chất thân thể của hắn cũng vượt trội hơn hẳn những cao thủ đạt tới giới hạn của cấp bốn khác.
“Trong khoảng thời gian gần đây, Phương Ngu vẫn tiếp tục thi đấu toàn cầu, thành tích toàn thắng.”
Lê Miểu Miểu nói, “Hắn rất có ưu thế về phương diện thân thể, gần như áp đảo tuyệt đối! Những đối thủ cũng đang mắc kẹt tại cực hạn của cấp bốn… rất khó để đánh bại Phương Ngu.”
Hứa Cảnh Minh cũng cười: “Cái cậu Phương Ngu này thú vị thật.”
“Đúng là thú vị, Phương Ngu cũng luôn miệng khen anh có ơn chỉ bảo cho hắn.”
Lê Miểu Miểu cũng cười.
“Thực ra, chín bài giảng võ đạo của anh dành cho tất cả mọi người trên toàn cầu, hắn cũng là một trong những người học trả phí.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Nói thật, khi được Phương Ngu cảm kích như thế, Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy thiện cảm với hắn ta nhiều hơn một chút.
Lê Miểu Miểu nói: “Lời tán dương của hắn dành cho anh cũng giúp cải thiện lượng người trả xem phí và nâng cao số điểm hạng giá. Nếu không có hắn và Miyagawa Akira thường xuyên tán dương anh, tổng điểm tích lũy của anh với sư phụ Liễu Hải, rốt cuộc ai là người giành được vị trí số một? Thật khó nói trước.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Hai vị cao thủ đầu này quả thực đã giúp số lượng trả phí của hắn tăng lên với một mức độ nhất định, điều này cũng có ích cho số điểm đánh giá.
“Được rồi, anh đi luyện tập tiếp đây.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy.
…
…
Sau khi bước vào thế giới ảo một lần nữa, sân luyện võ trong không gian cá nhân được được thiết lập như một tòa nhà đô thị hiện đại vào ban đêm.
“Bắt đầu rèn luyện Hóa Hồng thương pháp.”
Hứa Cảnh Minh chạm nhẹ vào khoảng không trước mặt.
Thành phố hiện đại về đêm.
Hứa Cảnh Minh một thân một mình đi trên đường phố yên tĩnh.
“Vù.”
Một phát đạn bắn tỉa xẹt ngang trời.
Vù vù vù vù vù!
Một lượng lớn đạn bắn tới từ bốn phương tám hướng trong màn đêm.
Vì đây là môi trường đêm tối, nên Hứa Cảnh Minh không thể nhìn rõ cảnh vật, chỉ có thể dựa vào khả năng cảm ứng của cơ thể để cảm nhận sự nhiễu động không khí trong phạm vi năm mươi mét quanh người.
Nếu như chỉ có vài phát đạn bắn tỉa, thì cho dù ở cự ly gần, Hứa Cảnh Minh vẫn có thể né tránh một cách dễ dàng.
Nhưng số lượng quá nhiều, trong đó còn có rất nhiều phát bắn đến từ sau lưng và điểm mù!
Nếu dựa vào mỗi cảm ứng dao động trong không khí, thì càng nhiều đạn, không khí càng nhiễu động hỗn loạn.
Độ khó tăng lên rất nhiều.
“Keng keng keng.”
Hứa Cảnh Minh di chuyển cơ thể nhanh như một bóng ma, dùng bộ pháp để tránh né, đồng thời sử dụng trường thương để cản đạn với tốc độc nhanh như chớp giật.
“Nhất định phải đâm trúng viên đạn bằng mũi thương mới được tính là thành công.”
Hứa Cảnh Minh đặt ra chế độ tập luyện rất khắc nghiệt.
Tốc độ đạn tăng dần theo thời gian.
Từ 800m/ s lên 900 âm/s, 950 âm/s, 1000 âm/s…
Tốc độ càng nhanh, Hứa Cảnh Minh càng gặp nhiều khó khăn.
“Ôi?”
Một viên đạn tới gần cơ thể, Hứa Cảnh Minh trở tay không kịp, hắn trở ngược mũi thương và đâm lại theo bản năng,, tốc độ của thương này rõ ràng nhanh hơn hẳn, keng!
Mũi thương vẫn đâm trúng viên đạn như trước, viên đạn tan biến.
Đúng vào thời khắc này, bảng lực chiến cá nhân của Hứa Cảnh Minh lặng lẽ biến đổi.
Trong cột kỹ năng cá nhân, “Hóa Hồng thương pháp (cấp bốn 99%)” biến thành “Hóa Hồng thương pháp (cấp năm 1%)”.
P.s: cầu KP~
Chương 293: (Phần 3) Mức kiểm soát cấp độ tế bào (1) “Đột phá?”Mặc dù chưa xem bảng lực chiến cá nhân, nhưng Hứa Cảnh Minh cảm nhận rõ ràng sự biến hóa trong khả năng kiểm soát cơ thể của mình.
Sau trận chiến với sư phụ Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh đã có thể cảm ứng tất cả tế bào trong cơ thể, nhưng muốn khống chế cơ thể từ cấp độ tế bào thì không dễ dàng chút nào.
Kể từ đó, Hứa Cảnh Minh luyện tập đâm thương mấy chục nghìn lần mỗi ngày.
Ngoài ra, hắn còn rèn luyện ý chí bằng ba phương pháp chính: rét lạnh, nóng bức, đau đớn. Đi kèm với đó còn có các chế độ luyện tập như đâm thương bên rìa hệ sao, đỡ đạn trong đêm tối, ngăn chặn vạn tên cùng lúc….
Dù phương thức huấn luyện của mỗi chế độ đều khác nhau, nhưng tất cả đều nhằm vào Hóa Hồng thương pháp.
Bất kể cơ hội dung nhập truyền thuyết vũ trụ hay phần đầu tiên trong bí tịch truyền thừa “Hóa Quang”, tất cả đều trợ giúp phát triển Hóa Hồng thương pháp. Vậy nên, hắn cần phải dồn sức tập trung vào một thứ, chuyên tâm luyện tập Hóa Hồng thương pháp.
“Cơ thể con người có hàng tỷ tế bào, mình không thể phân chia tâm trí để kiểm soát từng tế bào riêng lẻ được.”
Hứa Cảnh Minh tiếp tục thi triển thương pháp, động tác toàn thân trôi chảy hơn rất nhiều, mức độ nhanh nhẹn của cơ thể được cải thiện đáng kể, tốc độ đâm thương cũng nhanh hơn rất nhiều. Cùng một khoảng thời gian, hắn trước đây chỉ kịp đâm hai thương, nhưng hiện giờ đã có thể đâm ba thương.
Dù chỉ là đâm thêm được một thương, nhưng tốc độ quả thực đã hoàn toàn lột xác.
Trường thương trong tay Hứa Cảnh Minh hóa thành từng cái bóng, liên tục đâm trúng từng viên đạn được bắn ra từ khắp nơi với tốc độ cực kỳ cao.
“Dựa theo nội dung trong bí tịch truyền thừa, sau khi cảm nhận được tất cả các tế bào, mình có thể bắt đầu huy động toàn bộ tế bào một cách có ý thức! Thử đi thử lại, chục nghìn lần, trăm nghìn lần, triệu lần,… Chỉ cần luyện tập đủ nhiều, khả năng kiểm soát tế bào sẽ từ từ tăng lên nhờ vào tâm linh ý thức. Khi đạt tới một mức độ nhất định, mình sẽ đột phá lên cấp năm.”
Tâm trạng của Hứa Cảnh Minh lúc này vô cùng vui vẻ thoải mái.
Đây là vấn đề tất nhiên, nước chảy thành sông.
“Vèo vèo vèo.”
Thân pháp của Hứa Cảnh Minh cũng tiến bộ hơn rất nhiều. Với cùng một thân thể, nhưng khi hắn tiến hành kiểm soát từ cấp độ tế bào, mọi phương diện như sức mạnh, tốc độ, linh hoạt hiển nhiên kinh khủng hơn rất nhiều.
Dựa vào thân pháp siêu phàm, hắn có thể né tránh hầu hết các viên đạn. Nếu trong tình thế không né được nữa, thì trường thương trong tay hắn cũng có thể hỗ trợ cản đạn. Số lượng viên đạn vẫn chưa cũ, nhưng tốc độ bay tới tăng lên liên tục. Sau khi lên tới mốc 1250 âm/s, Hứa Cảnh Minh rốt cuộc cũng thất thủ.
Không có cách nào cả, môi trường luyện tập đang là đêm tối, các viên đạn còn được bắn tới từ bốn phương tám hướng, nên hắn cũng không thể nào quan sát bằng mắt.
Nếu là đạn bắn từ chính diện, thì cho dù tốc độ trên 3000 âm/s từ khoảng cách mười mét, Hứa Cảnh Minh vẫn có thể dễ dàng đâm trúng viên đạn bằng mũi thương. Đây chính là tốc độ xuất thương khủng bố và tốc độ phản ứng kinh hoàng sau khi khả năng kiểm soát cơ thể đạt tới “cấp độ tế bào”.
Ngay lúc Hứa Cảnh Minh bị bắn trúng, toàn bộ viên đạn dừng lại rồi biến mất.
Chế độ luyện tập kết thúc.
Hứa Cảnh Minh thu trường thương, nhấp vào bảng lực chiến cá nhân…
Gen Tiến Hóa: “Thiên Mãng Tiến Hóa Pháp” (siêu cấp 99%) (thời gian luyện tập: 360 ngày, chưa thể thăng cấp)
Thân thể: 702
Kỹ năng: Hóa Hồng thương pháp (cấp năm 3%); Tinh Tú phương pháp (cấp bốn 99%); Bộ pháp (cấp bốn 99%); Khiên pháp (cấp bốn 99%)
Lực chiến cơ sở: 126360
Thực chiến tăng thêm: 200%
Lực chiến: 379080
“Hóa Hồng thương pháp của mình quả thực đã đột phá hoàn toàn.”
Hứa Cảnh Minh cũng chú ý tới phương diện bộ pháp: “Nhưng mình lại chưa thể đột phá bộ pháp… Cũng phải, chỉ những chiêu thức bộ pháp phối hợp với Hóa Hồng thương pháp mới biến đổi, còn các chiêu thức khác vẫn chưa thể đạt đến trình độ kiểm soát cấp độ tế bào.”
Hắn cần phải đột phá bộ pháp toàn diện thì mới được thế giới ảo công nhận.
“Thân thể của mình không thay đổi, nhưng lực chiến cơ sở tăng gấp bội.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Tóm lại, các phương diện sức mạnh, tốc độ, độ linh hoạt tăng một cách toàn diện.”
“Thực chiến tăng thêm 200%? Mình còn nhớ thực chiến tăng thêm của mình đã tăng vọt tới 100% sau trận đánh với sư phụ. Không ngờ thương pháp đột phá lên cấp năm, thực chiến tăng thêm lại tăng nhiều như vậy.”
Hứa Cảnh Minh hiểu ra: “Khả năng kiểm soát cấp độ tế bào có trợ giúp rất lớn trong thực chiến.”
Vèo!
Hứa Cảnh Minh nhảy lên một cái, hóa ngay thành một dư ảnh mờ mịt, trực tiếp vọt lên trên tòa nhà cao tầng trên trăm mét giữa thành phố về đêm.
Ngay cả những người bình thường chưa tiến hóa cũng sẽ trở nên đáng sợ nếu họ có thể kiểm soát cơ thể của mình ở cấp độ tế bào, huống gì là một cơ thể có nền tảng là “siêu cấp 99%”.
“Sau khi đột phá lên cấp năm, mình cần phải dành nhiều thời gian rèn luyện hơn nữa, trở thành sinh mệnh tinh không chỉ còn là chuyện nước chảy thành sông.”
Hứa Cảnh Minh biết, con đường trở thành sinh mệnh tinh không của bản thân đã bằng phẳng hơn rất nhiều.
Chương 294: (Phần 3) Mức kiểm soát cấp độ tế bào (2) “Để trở thành sinh mệnh tinh không.”“Một, mình phải đạt tới đẳng cấp viên mãn của sinh mệnh tinh không.”
“Hai, sau khi đạt tới cấp năm 50%, mình sẽ tiếp tục luyện tập phương pháp tiến hóa của sinh mệnh tinh không, nhờ vào đó mà đột phá lên sinh mệnh tinh không.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Cả hai điều kiện này đều không khó, phương pháp tiến hóa của mình hiện giờ đã đạt đến trình độ siêu cấp 99%, khả năng kiểm soát thân thể cũng đạt tới cấp độ tế bào. Chẳng mấy chốc, phương pháp tiến hóa của mình sẽ đạt đến mốc cao nhất, tương đương với đẳng cấp viên mãn của sinh mệnh tinh không. Còn quá trình đạt tới cấp năm 50%, khoảng chừng nửa năm rèn luyện nữa là đủ rồi.”
“Dựa theo mô tả trong bí tịch truyền thừa, một khi đạt tới cấp năm, mình có thể kiểm soát thân thể ở cấp độ tế bào.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Đến lúc đó, tốc độ lão hóa của cơ thể chậm lại rất nhiều, tuổi thọ có thể lên đến tám trăm năm.”
“Nhưng trên thực tế, điều này cũng không có nghĩa lí gì! Vì nếu đạt tới cấp năm, thì mình sẽ sớm trở thành sinh mệnh tinh không.”
Hứa Cảnh Minh ngồi trên sân thượng của tòa cao ốc ngắm nhìn bầu trời đầy sao, dù đây chỉ là không gian giả lập, nhưng các thiên thể còn lấp lánh hơn đồ thật.
“Văn minh Trái Đất không là gì giữa vũ trụ mênh mông.”
Hứa Cảnh Minh nhìn lên bầu trời sao, thầm nghĩ về tương lai: “Mình đã trở thành cao thủ cấp năm, sau này sẽ trở thành sinh mệnh tinh không, nhưng tất cả đều chỉ vừa mới bắt đầu.”
Cơ hội dung nhập vào nhân vật truyền thuyết vũ trụ đã cho Hứa Cảnh Minh hiểu rõ bản thân nhỏ yếu đến nhường nào.
…
…
Thế Giới ảo, cục tiến hóa sinh mệnh Trung Quốc.
Hơn ba mươi người đang tụ họp ở đây, tất cả đều là những nhân vật cốt cán của cục tiến hóa sinh mệnh Trung Quốc.
Cục trưởng Chu, bốn vị phó cục trưởng và các nhân viên cốt cán phụ trách các mảng riêng, ai nấy đều vô cùng phấn khởi.
“Mọi người.”
Cục trưởng Chu hăng hái: “Từ khi thế giới ảo chính thức được mở cửa, toàn bộ nhân loại bắt đầu tu luyện phương pháp tiến hóa cho đến nay, Trung Quốc chúng ta rốt cuộc cũng đã có cao thủ cấp năm đầu tiên.”
“Đương nhiên không bao gồm các đối tượng mà chúng ta từng bồi dưỡng từ hai mươi, ba mươi năm trước.”
Cục trưởng Chu cười nói.
Nữ phó cục trưởng ngồi bên cười, nói: “Hai mươi, ba mươi năm trước, chúng ta bồi dưỡng theo quy mô nhỏ, hao tốn không ít công sức, nhưng tổng cộng cũng chỉ có ba vị cường giả cấp năm. Hơn nữa, trong ba vị này, người lâu nhất mất hơn mười năm, nhanh nhất cũng phải hơn ba năm. Còn lần này, toàn cầu đều tham gia luyện tập võ thuật, chúng ta có thể sàng lọc những người có thiên phú nhất … Nhìn xem, vị Hứa Cảnh Minh này, kể từ lúc tu luyện phương pháp tiến hóa đến nay cũng chỉ mới hơn nửa năm, vậy mà hắn đã đạt tới cấp năm.”
“Đạt tới cấp năm chỉ trong vòng nửa năm, tốc độ phát riển thật đáng kinh ngạc.”
Một người trung niên lắc đầu: “Ngày xưa, tôi phải tu luyện hơn tám năm mới có thể đột phá lên được cấp năm.”
“Nhưng tự dựa vào mình mà tu luyện được tới cấp năm, trở thành sinh mệnh tinh không là đã rất giỏi rồi.”
Cục trưởng Chu nói.
Người trung niên đó xấu hổ đáp: “Tôi chỉ là một sinh mệnh tinh không bình thường, đến nay vẫn kẹt ở cấp năm, không cách nào lên được cấp sáu, nên không thể cống hiến cho Văn minh Trái Đất.”
“Lão Lưu, anh chớ nên nói vậy.”
Cục trưởng Chu nói: “Trở thành công dân vũ trụ, tiếp nhận nhiều quyền lợi của công dân vũ trụ đã là một thành tựu cống hiến cho Trái Đất. Trong số nhữn gngười bình thường trên toàn cầu, đâu có ai có cách nào liên hệ với những người ngoài kia.”
Người đàn ông trung niên gật đầu rồi nói: “Lần này, thế giới ảo mở cửa cho tất cả mọi người, ngoại trừ trẻ vị thành niên, toàn cầu có hơn năm tỷ người trưởng thành đang cạnh tranh với nhau. Với số lượng người cạnh tranh đông đến như vậy, chúng ta mới có thể sàng lọc ra người thực sự có thiên phú nhất, chẳng hạn như Hứa Cảnh Minh, thiên phú của hắn cao hơn tôi rất rất nhiều.”
Mọi người có mặt ở đây đều rất phấn khởi.
Trước đây, bởi vì hoàn toàn không biết ai là người có thiên phú nhất trong mấy tỷ người, bọn họ chỉ có thể bồi dưỡng ở quy mô nhỏ. Nhưng sau khi thế giới ảo chính thức mở cửa, tất cả mọi người cùng nhau tu luyện phương pháp tiến hóa… thì lúc ấy, bọn họ mới có thể biết được ai là người có thiên phú cao nhất!
“Trờ thành sinh mệnh tinh không chỉ là một xuất phát điểm.”
Cục trưởng Chu nói: “Mọi người hãy tiếp tục sàng lọc nhân tài, chuẩn bị danh sách bồi dưỡng thứ tư.”
“Rõ.”
Tất cả mọi người tuân lệnh.
…
…
Sáng sớm ngày hôm sau.
Hứa Cảnh Minh cởi mũ trò chơi ảo, liền phát hiện bên cạnh hoàn toàn không có bóng dáng Lê Miểu Miểu.
“Miểu Miểu dậy sớm vậy?”
Hứa Cảnh Minh ngồi dậy, đi đến phòng khách ở tầng một. Lúc này, Lê Miểu Miểu đang ngồi ngẩn ngơ một mình trên sô pha trong phòng khách.
“Miểu Miểu!”
Hứa Cảnh Minh gọi.
Chương 295: (Phần 3) Giai đoạn sinh mệnh mới (1) Lúc này, Lê Miểu Miểu mới lấy lại tinh thần, cô ngẩng đầu nhìn Hứa Cảnh Minh, cười nói: “Cảnh Minh, anh dậy rồi.”“Có chuyện gì vậy, em là cao thủ cấp ba, khả năng cảm ứng cực kỳ nhạy bén, vậy mà em lại không phát hiện anh đi vào phòng khách sao?”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười rồi ngồi xuống bên cạnh cô. Khi ở trong nhà, hắn đều đi lại bình thường, không cố ý giảm nhẹ tiếng bước chân, đáng lẽ vợ hắn sẽ phát hiện ra mới phải.
Lê Miểu Miểu cười với Hứa Cảnh Minh nhưng vẫn không nói gì.
“Miểu Miểu.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Anh có một tin tốt muốn nói với em.”
“Tin tốt sao?”
Lê Miểu Miểu thắc mắc: “Là gì vậy?”
“Anh đột phá cấp năm rồi.”
Hứa Cảnh Minh ra vẻ thần bí, thì thầm với vợ mình.
Lê Miểu Miểu ngẩn ngơ một lúc.
“Cấp năm?”
Mặc dù đã bỏ rất nhiều công sức, lại còn được Hứa Cảnh Minh đích thân chỉ bảo, nhưng Lê Miểu Miểu cố gắng lắm cũng chỉ mới đột phá cấp ba, còn cách cấp năm rất xa. Cô đã tìm hiểu thông qua các chương trình phát sóng trực tiếp của đông đảo các cao thủ hàng đầu thế giới….
Hành trình đột phá từ cấp bốn lên cấp năm, cực kỳ khó!
“Em nghe nói, muốn đột phá lên cấp năm cực kỳ khó khăn.”
Lê Miểu Miểu nói: “Rất nhiều cao thủ trên toàn cầu đều nói như vậy.”
“Đúng là rất khó.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Ngay từ nhỏ, hắn đã chăm chỉ luyện tập, bất kể ngày đông giá rét hay ngày hạ nóng nực, thói quen này cũng góp phần rèn luyện ý chí cho hắn! Cùng với sự dày vò của chấn thương trên cơ thể, cộng thêm con đường theo đuổi võ thuật vô cùng chông gai, nên khi thế giới ảo mở cửa, ý chí tinh thần của hắn đã rất cao so với người bình thường.
Nhờ vào kỹ năng truyền thừa và cơ hội dung nhập vào truyền thuyết vũ trụ, thông qua ba phương pháp huấn luyện chính là rét lạnh, nóng bức, đau đớn, tâm linh của hắn rốt cuộc đã có thể đạt tới trạng thái rực cháy. Sau khi luyện tập trong một khoảng thời gian dài, Hứa Cảnh Minh cuối cùng cũng đã đột phá cấp năm.
Giống như sư phụ Liễu Hải, dù sao thì ông ấy đã ngoài bảy mươi, kinh nghiệm sống của ông phong phú hơn hắn rất nhiều. Hằng năm, sư phụ Liễu Hải đều duy trì hình thức khổ tu trong vòng nửa năm.
Một người có kỷ luật như thế, tàn nhẫn với bản thân như thế, kiên trì xuyên suốt cả một đời như thế, Hứa Cảnh Minh có thể mường tượng tâm linh ý chí của ông ấy mạnh mẽ đến nhường nào.
Hơn nữa, sư phụ Liễu Hải nhận được tài nguyên bồi dưỡng không thua gì hắn, nhưng ông ấy vẫn gặp phải nhiều trở ngại.
“Anh vừa được bồi dưỡng, lại được luận bàn so tài với sư phụ Liễu Hải.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Mãi đến hôm nay, anh cuối cùng cũng đột phá cấp năm.”
“Cấp năm.”
Lê Miểu Miểu vô cùng tự hào, cô cảm thấy vui vẻ thay chồng mình, nói ngay: “Anh từng kể, trong trận đấu luận bàn với sư phụ Liễu Hải, cả anh và ông ấy đều đạt được một vài đột phá, cuối cùng thì anh thua.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Vậy hiện giờ, có phải sư phụ Liễu Hải cũng đã lên cấp năm rồi không?”
Lê Miểu Miểu hỏi.
“Không biết.”
Hứa Cảnh Minh suy nghĩ, nói: “Do gặp phải vướng mắc, nên sư phụ mới tìm anh để hỏi thăm một chút. Đối với phương diện ý chí, tốc độ phát triển của ông ấy nhanh hơn anh một chút. Trong trận đấu luận bàn lúc đó, ông ấy cũng có đôi chút đột phá, anh cũng chia sẻ một số kinh nghiệm của mình… Hơn nữa, sư phụ đã kiên trì theo đuổi võ đạo từ lâu, tâm linh ý chí của ông ấy vốn đã rất phi phàm. Anh cũng không biết lúc nào ông ấy sẽ đột phá.”
Lê Miểu Miểu gật đầu, vui vẻ nói: “Lúc trước, có người còn muốn khiêu chiến với ba cao thủ hàng đầu thế giới, thậm chí cho rằng anh, Tiano và sư phụ Liễu Hải sẽ bị mắc kẹt ở cực hạn cấp bốn trong một khoảng thời gian dài. Hiện giờ, anh rốt cuộc cũng đã đột phá, nếu tin tức này được lan truyền ra bên ngoài, bọn họ nhất định sẽ sợ hãi đến mức trợn tròn mắt.”
“Chủ nhân.”
Đột nhiên, người máy quản gia đi đến: “Đã có kết quả kiểm tra rồi.”
Lê Miểu Miểu sững người.
Trước ngực của người máy quản gia hiển thị kết quả kiểm tra.
“Sao vậy?”
Hứa Cảnh Minh thắc mắc, quay đầu nhìn kết quả.
“Có thai?”
Hứa Cảnh Minh nhìn hai chữ nổi bật trên màn hình, Miểu Miểu đã có em bé chăng? Hắn cũng không dám chắc.
“Miểu Miểu, em có thai rồi sao?”
Hứa Cảnh Minh giật mình.
“Ừm.”
Lê Miểu Miểu gật đầu: “Sáng hôm nay, em đột nhiên nhận được thông báo của mũ trò chơi ảo trong lúc định dạng cơ thể. Em thực sự không dám khẳng định chắc chắn, cho nên đã dậy sớm để thực hiện xét nghiệm máu, kết quả có thai.”
“Thế là có thai rồi à?”
Hứa Cảnh Minh vừa mừng vừa sợ: “Chúng ta chỉ mới không áp dụng biện pháp tránh thai ba tháng nay, vậy mà đã có thai rồi? Nhanh thật đấy.”
Lúc trước, hai người bọn họ đều tránh thai cẩn thận, nhưng sau khi có dự định đăng ký kết hôn vào dịp Tết Nguyên Đán, cho nên đã tạm ngưng các biện pháp tránh thai từ tháng mười hai đến nay… Thế mà đã có thai rồi sao?
“Anh không vui à?”
Lê Miểu Miểu nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Vui chứ, đương nhiên là vui rồi.”
Hứa Cảnh Minh chỉ thấy choáng váng, cảm giác này quá kỳ diệu, thậm chí còn hưng phấn hơn khi hắn đột phá cấp năm.
Trước đây, sự tồn tại của hắn trên thế giới này chỉ là con trai của cha mẹ hắn! Chồng của vợ hắn!
Nhưng từ giờ trở đi… Hắn có thêm một thân phận nữa.
Cha của con hắn!
Hắn sẽ có con của mình, hắn sắp làm cha rồi a!
“Hứa Cảnh Minh anh cũng sắp có con rồi.”
Hứa Cảnh Minh không thể diễn tả cảm giác hiện giờ của bản thân, nhưng trong lòng hắn ngập tràn niềm vui. Hắn cảm thấy sinh mệnh của mình đã thay đổi, bước vào một giai đoạn mới.
“Anh nghe nói, chúng ta phải cực kỳ cẩn thận trong ba tháng đầu thai kì.”
Hứa Cảnh Minh nói ngay: “Miểu Miểu, em cũng phải cẩn thận một chút.”
“Yên tâm đi, sinh mệnh mọi người đều đã được tiến hóa, việc mang thai cũng an toàn hơn nhiều.”
Lê Miểu Miểu rất tự tin.
“Cẩn thận không thừa.”
Hứa Cảnh Minh tiếp tục nói.
Chương 296: (Phần 3) Giai đoạn sinh mệnh mới (2) Bắt đầu từ ngày hôm đó, Hứa Cảnh Minh càng chú ý tâm trạng của Lê Miểu Miểu nhiều hơn. Hắn nghe nói, phụ nữ thường có có tâm trạng thất thường khi mang thai, thậm chí còn có nguy cơ bị trầm cảm? Hứa Cảnh Minh cũng không hiểu chuyện này lắm, hắn chỉ tìm hiểu từ tài liệu trên mạng, sau đó cố gắng nghĩ cách dỗ dành vợ.Hắn đi tản bộ với vợ mỗi ngày, thỉnh thoảng giao đấu bàn luận với vợ ở trong thế giới ảo, thậm chí còn chiến đấu tổ đội cùng nhau.
“Đi nào, anh sẽ lập đội với em, tham gia thi đấu toàn cầu.”
Vài ngày sau, vì để dỗ dành bà xã của mình, Hứa Cảnh Minh dẫn Lê Miểu Miểu đi tham gia thi đấu toàn cầu.
“Thi đấu toàn cầu?”
Lê Miểu Miểu rất mừng: “Anh dẫn em đi à? Thế chẳng phải là bắt nạt người khác quá sao.”
“Không bắt nạt quá đâu, chỉ bắt nạt một chút thôi.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Anh sẽ khiêm tốn.”
“Được, anh chờ một chút.”
Lê Miểu Miểu rủ thêm vài người.
Chẳng mấy chốc, ba người Đới Hiểu Thanh, chị Khổng, Vương Di cũng gia nhập đội ngũ.
“Cảnh Minh muốn dẫn chúng ta tham gia thi đấu toàn cầu.”
Lê Miểu Miểu nhìn ba người chị em thân thiết của mình: “Mọi người có muốn tham gia cùng không?”
“Muốn, đương nhiên là muốn rồi.”
Chị Khổng, Đới Hiểu Thanh đáp ngay.
“Đội trưởng, lâu lắm rồi cậu không tham gia thi đấu toàn cầu.”
Vương Di cũng cười nói: “Thiên hạ đồn rằng, ba người là cậu, Liễu Hải và Tiano đều bị mắc kẹt ở cực hạn của cấp bốn, nếu tham gia thi đấu toàn cầu mà thua… thì sẽ rất mất mặt, cho nên ba người mới không tham gia thi đấu toàn cầu.”
“Đừng nghe bọn họ nói linh tinh.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Vì từng giao thủ với sư phụ, cho nên hắn biết rất rõ, dựa vào năng lực thực chiến của ông ấy, cho dù cùng một cấp độ cực hạn của cấp bốn, những cao thủ khắp thế giới vẫn phải chịu trận.
“Tranh thủ thời gian, bắt đầu thôi.”
Đới Hiểu Thanh sốt ruột: “Không ngờ mình lại được đi theo sư huynh để hành hạ người mới, quá sung sướng, nhanh nào nhanh nào.”
“Được, bắt đầu thôi.”
Lê Miểu Miểu lập tức nhấp vào hàng chờ.
Năm người đang đợi.
Một giây, hai giây… Hai mươi giây trôi qua, bỗng nhiên Hứa Cảnh Minh lại nhận được một thông báo của thế giới ảo: “Hứa Cảnh Minh, trong số các cao thủ đang xếp hàng, không ai có lực chiến bằng 30% so với bạn. Bạn có muốn tiếp tục thi đấu nữa không?”
Hứa Cảnh Minh không do dự, nhấp xác nhận.
Tích!
Xếp đội thành công!
Năm người Hứa Cảnh Minh tiến vào khu vực chuẩn bị chiến đấu, nhìn thấy năm người đội đối thủ, họ đều đến từ Thái Lan, người dẫn đầu chính là đệ nhất cao thủ của Thái Lan, “Lý Văn Tú”.
Gần đây, Lý Văn Tú thường xuyên tham gia thi đấu toàn cầu, các trận đối kháng của hắn cũng vô cùng ngoạn mục. Cho dù đối mặt với những cao thủ như Miyagawa Akira, Lý Văn Tú cũng có thể trao đổi chiêu thức qua lại, nhờ vậy mà cũng tích lũy được không ít tiếng tăm.
Nếu càng nổi tiếng, lại càng dễ cạnh tranh trên bảng tổng điểm tích lũy hằng năm của Võ Đạo Quán, cho nên Lý Văn Tú cũng rất có tham vọng.
Lúc trước, hắn khiêu chiến với Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải, Tiano cũng vì muốn gây sự chú ý, tích lũy tiếng tăm cho mình.
“Bọn họ…”
Lý Văn Tú nhìn về phía đối diện.
Bốn nữ một nam!
Trong số bốn người nữ, hắn thấy có “Vương Di”, người này là thần tiễn thủ cấp bốn!
Lý Văn Tú không khỏi rùng mình, nhưng nhìn đến người đàn ông duy nhất trong đội đối phương, hắn còn cảm thấy gai người hơn nữa: “Hứa Cảnh Minh!”
Nhưng ngay sau đó, đôi mắt Lý Văn Tú toả sáng lấp lánh, hắn trở nên hưng phấn: “Là Hứa Cảnh Minh, cơ hội tới rồi!”
“Ngay cả khi thua cuôc, mình chỉ cần chiến đấu qua lại với Hứa Cảnh Minh, vậy thì tiếng tăm của mình nhất định sẽ tăng vọt.”
Một suy nghĩ hiện lên trong đầu Lý Văn Tú: “Nếu như, nếu như mình có thể chiến thắng,,,, Vậy thì đúng là chấn động toàn cầu.”
“Hứa Cảnh Minh đang mắc kẹt ở cực hạn của cấp bốn, mình cũng đang ở cực hạn của cấp bốn, chưa biết chừng lại thắng thì sao?”
Lý Văn Tú nghĩ đến khả năng giành chiến thắng của mình, hắn không khỏi phấn khích mong chờ.
Néu thua thì là chuyện bình thường, còn thắng thì sẽ là một bước lên mây.
Đó chính là Hứa Cảnh Minh! Một trong ba người được công nhận là mạnh nhất toàn cầu!
“Đội trưởng, đó là Hứa Cảnh Minh.”