Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ ( Dịch Full )

Chương 44 - Chương 549: (Phần 5) Bài Kiểm Tra Ở Hành Tinh Đầu Tiên (3)

63ebb6396a1c4dc4e50bf259bcf54783

“Liên minh sao Ngô Câu, Ngô Minh.”

Hứa Cảnh Minh thuận miệng nói ra một cái tên giả.

“Liên minh sao Ngô Câu cách liên minh sao Cửu Vũ của chúng tôi khá xa, mục tiêu lớn nhất của đời tôi chính là đi đến tất cả các liên minh sao trên các vùng lãnh thổ của nhân loại. Nhưng hiện tại, vũng vũ trụ Thợ Săn của chúng ta còn chưa hoàn thiện, vé tàu đi đến giữa các liên minh đắt quá.”

Lam Ma thở dài, nói ra.

Hứa Cảnh Minh tò mò: “Tôi thực sự chưa từng tìm hiểu kỹ vấn đề này, giá vé tàu từ liên minh sao Cửu Vũ đến liên minh sao Ngô Câu là bao nhiêu?”

“Chắc chắn phải hơn trăm triệu xu vũ trụ.”

Lam Ma nói: “Hơn nữa hành trình cũng không phải là một đường thẳng, nhất định phải đi vòng qua nhiều liên minh khác, ít nhất ba tháng đi đường.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu.

Quãng đường từ liên minh sao Cửu Vũ đi thẳng đến liên minh sao Ngô Câu có chiều dài hơn hai tỷ năm ánh sáng, còn nếu như đi đường vòng qua các liên minh sao khác thì thực sự sẽ mất rất nhiều thời gian. Vậy nên, một chuyến du hành trên phi thuyền vũ trụ qua bầu trời đầy sao xa xôi thường tiêu tốn rất nhiều chi phí, tiền vé đương nhiên sẽ rất cao.

“Trong số 185 liên minh sao trong vũng vũ trụ Thợ Săn, tôi mới đi được không đến một nửa.”

Lam Ma lắc đầu: “Khi nào thì tôi mới có thể đến các vũng vũ trụ khác để dạo chơi và trải nghiệm đây? À đúng rồi, liên minh sao Ngô Câu của các anh có gì thú vị không?”

“Tôi không thích đi du lịch, cho nên không rõ lắm.” Hứa Cảnh Minh nói.

Bản thân hắn còn chưa ra khỏi văn minh Trái Đất bao giờ! Chứ đừng nói là ra khỏi hệ mặt trời.

“Con đường tiến hóa đòi hỏi sự học hỏi, học hỏi thì phải đi khắp vũ trụ.”

Lam Ma nói: “Người anh em Ngô Minh, vũ trụ ẩn chứa rất nhiều điều bí ẩn, mỗi nền văn minh khác nhau sẽ có những điều thú vị khác nhau, anh càng có nhiều kiến thức thì càng có lợi cho việc tu luyện.”

“Ồ.” Hứa Cảnh Minh đáp.

Không có tiền, không có thời gian.

“Tôi nói cho anh nghe, lần trước tôi đến liên minh sao Bắc Tước, thú vị lắm luôn.”

Lam Ma bắt đầu hăng hái tán dóc, Hứa Cảnh Minh chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng cũng sẽ khen ngợi và bình luận vài câu.

Sau nửa giờ đi bộ, cả hai cũng đến hẻm núi.

“Tám chuyện một lát mà thời gian trôi qua lúc nào không hay.”

Lam Ma nhìn hẻm núi trước mặt, vui vẻ nói: “Được rồi, người anh em Ngô Minh, rất vui khi được nói chuyện với anh. Hy vọng chúng ta có thể gặp nhau ở hành tinh thứ bảy.”

“Anh tự tin vậy sao.” Hứa Cảnh Minh nói.

“Dám nghĩ dám làm!”

Lam Ma vô cùng tự tin, đặt chân lên một sợi dây xích dày cộp trước mắt.

Sợi dây xích có màu đen xám, to gần bằng nắm tay của Hứa Cảnh Minh, không thấy điểm cuối, chỉ thấy phía trước là một khoảng không.

“Sợi xích chưa đến một nghìn km.”

Lam Ma đạp lên dây xích, gió trong hẻm núi thổi rất mạnh, khiến Lam Ma lắc lư theo: “Gió lớn quá! Người anh em Ngô Minh, anh phải cẩn thận đấy.”

“Cảm ơn.” Hứa Cảnh Minh cũng bước lên một sợi dây xích khác ở bên cạnh.

“Ở thế giới Huyết Vũ, thể lực bị hạn chế ở mức quy định, nếu như bị rơi xuống hẻm núi sâu thì chắc chắn sẽ chết.”

Hứa Cảnh Minh cầm trong tay một cây ngân thương, giẫm lên dây xích một cách rất vững vàng, sau đó đi từng bước một.

Đối với cao thủ đã đạt đến cấp độ có thể điều khiển tế bào mà nói, việc đi bộ trên dây xích quả thực vô cùng dễ dàng.

Thế nhưng…

“Vù.” “Vù.” “Vù.”

Đi càng xa, sức gió trong hẻm núi càng mạnh, hơn nữa còn thổi không theo quy luật nào.

Có khi to, có khi nhỏ, hướng gió thay đổi không ngừng!

Hứa Cảnh Minh đi trên dây xích, dùng ngân thương trong tay để giữ thăng bằng.

“Một cây ngân thương dài ba mét có thể dùng để giữ thăng bằng, đi lại sẽ dễ dàng hơn nhiều.” Hứa Cảnh Minh nhanh chóng cất bước.

“Ai da! Không ổn!”

Một tiếng hét quen thuộc vang lên từ cách đó không xa.

Hứa Cảnh Minh liếc nhìn thấy người anh em Lam Ma trước đó còn nói “gặp nhau ở hành tinh thứ bảy”, cũng không giữ được thăng bằng mà ngã khỏi dây xích.

“Lần sau, tôi sẽ kiếm một cán cây để giữ thăng bằng.”

Trong lúc rơi xuống, Lam Ma nhìn thấy Hứa Cảnh Minh trên dây xích cách đó không xa, lập tức cảm thấy sự tiện lợi của một “cán thăng bằng”.

Chương 549: (Phần 5) Bài kiểm tra ở hành tinh đầu tiên (3) “Cái này không chỉ là một thanh thăng bằng.”

Hứa Cảnh Minh cầm cây ngân thương trong tay, quan sát những sợi xích khác ở xung quanh trong phạm vi có thể nhìn thấy mắt thường, những công dân vũ trụ khác đều đang bước đi cẩn thận, mỗi người đều cầm theo binh khí.

Bài kiểm tra ở hành tinh đầu tiên do mười bảy thế lực hàng đầu đề ra, ắt hẳn không chỉ kiểm tra khả năng giữ thăng bằng.

Dọc đường đi.

Mặc dù sợi xích khá dài, hơn nữa còn lắc lư trong gió, nhưng với sự trợ giúp của cây ngân thương dài ba mét, Hứa Cảnh Minh vẫn thoải mái giống như đi trên mặt đất.

Sau khi đi được 100km, Hứa Cảnh Minh đột nhiên nhìn thấy một người bốn tay đang đứng trên một sợi dây xích ở nơi xa, hắn ta sử dụng bốn chuôi loan đao lớn để giao chiến với ba con quái điểu.

Ba con quái điểu tấn công liên tiếp, khí thế vô cùng hung hãn.

“Quái điểu tập kích?”

Hứa Cảnh Minh căng thẳng.

Những con quái điểu đã bắt đầu chú ý đến Hứa Cảnh Minh, lập tức cất tiếng hét chói tai, khiến hắn lập tức đề cao cảnh giác, đồng thời bước đi nhanh hơn về phía trước.

Vù vù vù.

Một đàn quái điểu khác bay tới, tổng cộng có năm con.

Khi quái điểu giang cánh, kích thước không kém gì con người, tất cả bọn chúng đều lao đến tấn công Hứa Cảnh Minh cùng một lúc.

“Tới rồi.”

Hứa Cảnh Minh lắc ngân thương trong tay, vạch ra một đường vòng cung.

Mặc dù quái điểu bay lượn rất thuần thục, hai cánh cũng chụp về phía ngân thương, nhưng ngân thương vẫn đi theo một quỹ đạo cong duyên dáng, đâm xuyên qua mắt của quái điểu, xuyên qua bộ não của chúng.

Mất mạng trong một thương.

Quái điểu lập tức từ trên trời rơi xuống.

Phù phù phù…

Hứa Cảnh Minh đã quan sát người bốn tay giao chiến với quái điểu, nhận ra móng vuốt và hai cánh của bọn chúng đao thương bất nhập, vì vậy hắn phải tìm ra sơ hở ở chỗ khác.

“Vù vù vù!”

Gió lớn gào thét, sợi dây xích rung lắc dữ dội.

Hứa Cảnh Minh đứng trên dây, vừa phải giữ thăng bằng vừa phải chiến đấu hết mình.

“Đối với động tác của đối phương, phát lực phải ngắn, đồng thời phải luôn giữ thăng bằng.”

Thương pháp Hứa Cảnh Minh đã đạt tới cảnh giới đủ cao, từ mấy ngày trước, ý chí tâm linh của hắn hoà nhập vào của mọi tế bào trong cơ thể, sau đó cô đọng thành một thể duy nhất!

Khi khả năng khống chế cơ thể đủ cao, hắn chỉ cần thong thả mượn lực đả lực, biến hóa trong nháy mắt, chớp lấy thời cơ để giết địch ngay lập tức.

Nhìn thì có vẻ dễ, nhưng bài kiểm tra này đòi hỏi rất cao về phương diện cảnh giới.

Sau khi Hứa Cảnh Minh giết liên tiếp ba trong số năm con quái điểu, những con khác lập tức hoảng sợ bỏ chạy. Hứa Cảnh Minh dùng ngân thương như một thanh thăng bằng, nắm bắt cơ hội khi không bị quái điểu tấn công bất ngờ, bước nhanh hơn trên sợi xích.

“Ha ha ha, mình lại đến rồi đây, lần này có mang theo thanh thăng bằng.” Lam Ma vác đao trên lưng, nhưng trong tay cũng cầm theo một thanh thăng bằng chuyên nghiệp.

Bước đi trên dây xích, với sự hỗ trợ của thanh thăng bằng, Lam Ma rõ ràng là di chuyển dễ dàng hơn.

“Sao sư phụ không nói trước với mình là phải mang theo thanh thăng bằng khi làm bài kiểm tra ở hành tinh đầu tiên nhỉ? Nếu vậy thì mình có thể đi nhanh hơn rồi.”

Dù sao đi nữa, Lam Ma cũng là sinh mệnh Tinh Không bậc sáu, có khả năng kiểm soát bản thân mạnh mẽ, với sự trợ giúp của thanh thăng bằng, hắn đang chạy nhanh trên sợi dây xích.

“Tốc độ như thế này mới nhanh nha.”

Lam Ma chạy như bay về phía trước, sau đó bắt gặp cảnh tượng kỳ lạ.

“Đó là cái gì?”

Trong bóng tối sâu hun hút bên trong hẻm núi, ba con quái điểu thấp thoáng bay ra, chúng nhìn thấy Lam Ma thì nhanh chóng vọt tới.

“Có quái điểu sao?”

Thấy vậy, Lam Ma lập tức ném thanh thăng bằng trong tay về phía trước, rút đao ra ứng phó với điểu quái.

Bịch bịch bịch.

Sau khi giao chiến được mấy hiệp, mặc dù chặn được quái điểu nhưng hắn không thể giữ được thăng bằng mà ngã xuống lần nữa.

“Có thanh thăng bằng cũng vô ích, phương thức của người anh em Ngô Minh không có tác dụng, vậy mình phải làm sao đây? Rốt cuộc phải làm sao mới vượt qua được đây?”

Khi Lam Ma ngã xuống, hắn vẫn suy nghĩ về lần thử tiếp theo.

Phương pháp chính là vừa giết quái điểu vừa đi qua!

Hứa Cảnh Minh giẫm trên dây xích đi về phía trước, thỉnh thoảng bắt gặp quái điểu trên đường đi, ít thì hai con, nhiều thì bảy tám con, những con quái điểu sẽ điên cuồng tấn công các công dân vũ trụ.

Nhưng Hứa Cảnh Minh cầm ngân thương trên tay giết sạch chúng!

Trong khi chém giết quái điểu, bản thân vẫn giữ được thăng bằng, cứ như vậy mà đi đến đầu bên kia của dây xích.

Dây xích dài khoảng 900km.

“Tổng cộng mất 18 giờ 26 phút.”

Hứa Cảnh Minh nhìn vào bảng điều khiển cá nhân, xác định thời gian thực hiện bài kiểm tra dây xích.

Một hố sâu hun hút xuất hiện ở phía trước của dây xích.

Hố sâu chỉ có đường kính ba mét, môi trường bên trong có vẻ u ám ngoằn ngoèo.

“Cũng không biết người anh em Lam Ma sao rồi, đừng nói gì đến hành tinh thứ bảy, mình chỉ mong có thể gặp hắn ta ở hành tinh thứ năm.”

Hứa Cảnh Minh lập tức bước vào hố sâu hun hút kia.

Trên sợi xích dài không thấy điểm cuối, Lam Ma tay cầm đôi đao, chiến đấu với quái điểu, lại rơi xuống một lần nữa.

Trong lúc ngã xuống, đôi mắt hắn trở nên mờ mịt.

“Chẳng lẽ mình sẽ bị mắc kẹt ở hành tinh đầu tiên sao?”

“Mình cũng đã dựa vào chính mình, tu luyện đến Sinh mệnh Tinh Không bậc sáu, thậm chí lúc nào cũng được cha khen ngợi, thực chiến tăng thêm cũng đã gấp 8 lần! Nhưng dù vậy, một sợi dây xích đã có thể ngăn cản mình?”

Lam Ma không dám tin, cũng không muốn tin.

Chương 550: (Phần 5) Để mắt tới nền văn minh Trái Đất (1) Hứa Cảnh Minh bước ra khỏi hố sâu hun hút, nhìn hành tinh trước mặt.

Nhìn thoáng qua, hành tinh này lớn hơn, nhưng lại có thêm một số sinh vật kỳ lạ!

Những sinh vật này nhìn giống bọ ngựa, bọ hung cỡ lớn, Hứa Cảnh Minh vừa liếc mắt đã phát hiện sáu sinh vật có hình thù khác nhau.

“Trùng tộc.”

Hứa Cảnh Minh lập tức xác định.

Trùng tộc, một chủng tộc vô cùng đáng sợ trong vũ trụ, từng là mối đe dọa lớn đối với lịch sử loài người.

Tất nhiên, toàn bộ “Trùng tộc” hiện đang nằm trong sự kiểm soát của loài người, đóng vai trò như một trong những “binh chủng” của loài người trong vũ trụ.

“Hành tinh thứ hai có phải hành tinh của trùng tộc không?”

Hứa Cảnh Minh quan sát xung quanh, phát hiện chính mình đang đứng ở lối ra của hố sâu nhỏ, một khu vực nằm trong lồng bảo hộ, cho nên trùng tộc không thể đến gần.

Hắn có thể nhìn thấy tất cả từng con trùng ở phía xa bên ngoài vòng bảo hộ.

Một số con trùng đơn lẻ đang gặm nhấm nham thạch, cũng có hơn mười con trùng đang cùng nhau tiến về phía trước.

Một công dân vũ trụ đang chiến đấu với năm con trùng ở đằng xa, động tĩnh chém giết nhanh chóng thu hút thêm nhiều con trùng. Chỉ khoảng mười giây sau, hàng trăm con trùng bao vây tấn công hắn ta, xé xác công dân vũ trụ kia ra thành từng mảnh nhỏ.

“Thật thê thảm.”

Con ngươi của Hứa Cảnh Minh bất chợt co rút lại.

Bị xé ra thành mảnh vụn, thế giới ảo nhưng vô cùng chân thực, cảm giác này đúng là không hề dễ chịu.

Hứa Cảnh Minh không nhìn nữa, mở bảng cá nhân ra xem: “Mình cần hiểu rõ nội dung kiểm tra của hành tinh thứ hai.”

Hứa Cảnh Minh ấn vào thông tin kiểm tra hành tinh thứ hai, một bản đồ hành tinh ba chiều lập tức xuất hiện trước mặt hắn, trong đó đã có một vị trí đã được đánh dấu.

“Nội dụng kiểm tra hành tinh thứ hai: sống sót đến đích!”

“Khi đến đích, có thể đi vào hố sâu thu nhỏ và đi đến hành tinh thứ ba.”

“Hữu nghị nhắc nhở: hành tinh thứ hai có vô số loài trùng, xin hãy cẩn thận tránh đi!”

Hứa Cảnh Minh nhìn vị trí đã được đánh dấu, sắc mặt hơi thay đổi: “Đích đến này quá xa rồi, mục tiêu của mình ở hành tinh này là nhanh chóng tới được hành tinh tiếp theo. Cho dù đi theo con đường gần nhất, cũng phải đi 28312 dặm.”

“Khắp nơi trên hành tinh trùng tộc, chỉ dựa vào hai chân mà đi tới một hành tinh khác?”

Hứa Cảnh Minh còn chưa bắt đầu nhưng đã âm thầm dự cảm trong lòng, chặng đường sắp tới của hắn không hề dễ dàng.

“Trên đường đi có vô số loài con trùng, chắc hẳn sẽ phải thường xuyên đi vòng đường khác, mình có lẽ phải đi vượt qua 30000 cây số trên thực tế.”

“Để tiết kiệm thời gian, mình phải di chuyển nhanh hơn!”

Dù sao đi nữa, hắn cũng chỉ có tất cả 330 ngày để thăm dò vùng đất thần bí, nên không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở hành tinh thứ hai! Nếu tiêu tốn mất nửa năm ở hành tinh này… Cho dù thành công tiến đến hành tinh thứ ba, thì đối với hắn mà nói, đây cũng được tính là một thất bại.

Mục tiêu của hắn là ít nhất có thể đến được hành tinh thứ năm, trở thành thành viên của một trong những thế lực thuộc vùng vũ trụ Thợ Săn!

Hành tinh thứ bảy? Đó chính là nơi tất cả những người vào vùng đất bí ẩn này đều mong muốn đặt chân đó, Hứa Cảnh Minh cũng không ngoại lệ! Nhưng hắn cũng hiểu rõ, con đường tiến đến hành tinh thứ bảy cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

“Nhưng dù thế nào đi nữa, mình cũng không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở hành tinh thứ hai.”

“May mắn thay, thân thể ở vùng đất bí ẩn sẽ luôn được bảo toàn ở trạng thái đầy đủ, không lâm vào tình trạng đói khát.”

Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ trong lòng

Chính vì như thế, những người đến vùng đất bí ẩn có thể tập trung toàn bộ tinh thần vào việc khám phá.

Hắn ấn mở bảng điều khiển, thay đổi trang bị, đổi thành áo giáp mềm, ngân thương cũng đổi thành một cái mới.

“Đồ vật mang bên người càng nhẹ, tốc độ của mình càng có thể bộc phát đến mức nhanh nhất.”

Hứa Cảnh Minh đã chuẩn bị sẵn sàng, cầm ngân thương bắt đầu lên đường.

Ầm!

Khi hắn vừa bước ra khỏi vỏ bọc bảo vệ, một công dân vũ trụ cũng bước ra từ hố sâu phức tạp. Rõ ràng, một công dân vũ trụ khác cũng vừa ra khỏi hành tinh thứ nhất, tiến đến hành tinh thứ hai.

Hứa Cảnh Minh cẩn thận từng li từng tí. Hắn vừa xem xét kỹ địa hình xung quanh, vừa chú ý quan sát trùng tộc ở phía xa, cẩn thận nhanh chóng đi đường.

Hắn lợi dụng đất đá, cây cối che chắn, cố gắng đi vào điểm mù của đám trùng tộc.

“Phía trước có hai con trùng, tránh đi cũng không dễ.” Hứa Cảnh Minh bay mấy vòng rồi lao tới.

Khi Hứa Cảnh Minh đến gần hơn mười mét, hai con trùng kia mới phát hiện ra hắn, bọn chúng lập tức lao lên tấn công. Nhưng theo hai nhát thương của Hứa Cảnh Minh, hai con trùng tộc này đã mất mạng.

Đối mặt với sức mạnh siêu cấp một, ba năm con trùng tộc lao lên đều phải chết hết!

Hứa Cảnh Minh không hề biến sấc, nhanh chóng đi tiếp!

Vừa đi đường vừa quan sát tình hình xung quanh.

Chẳng bao lâu sau, Hứa Cảnh Minh đã trèo lên một cây cổ thụ cao to, quan sát bốn phía xung quanh.

Mỗi một tế bào trong mắt Hứa Cảnh Minh đều được điều động, hắn có thể nhìn rõ sự vật trong vòng mười dặm.

“Grào.”

“Aaa.”

Chương 551: (Phần 5) Để mắt tới nền văn minh Trái Đất (2)

Tiếng gào thét truyền tới từ nơi xa, hàng chục con trùng đang vây quanh và tấn công một người, các con trùng ở xung quanh cũng lần theo động tĩnh mà chạy tới nơi này, số lượng không ngừng tăng lên, công dân vũ trụ kia khua vũ khí loạn xạ, nhưng cuối cùng vẫn bị xé thành nhiều mảnh nhỏ.

“Chú ý đầu tiên ở hành tinh trùng tộc: không được kéo dài trận chiến, vì chỉ một lúc sau, số lượng con trùng tham chiến sẽ càng ngày càng nhiều.”

Hứa Cảnh Minh nghiêng nhìn rồi đưa ra phán đoán: “Dựa vào thực lực hiện tại, nếu chỉ có khoảng ba mươi con trùng đổ lại, mình có thể nhanh chóng giành chiến thắng và thoát khỏi cục diện bị vây bắt. Nhưng số lượng nhiều hơn, hy vọng thoát ra được cũng mong manh hơn.”

Nếu khoảng chừng năm mươi con trùng tộc cùng tấn công, hắn vẫn mất khoảng nửa phút để tiêu diệt! Nhưng như vậy lại quá lâu, trong khoảng thời gian đó, đoán chừng đã có khoảng hơn một trăm con trùng khác sẽ chạy đến đây.

Nếu trùng tộc xuất hiện càng nhiều, hắn không thể tiêu diệt và thoát khỏi bọn chúng, vậy thì nhất định cầm chắc thất bại.

“Nhiệm vụ của mình không phải là giết trùng tộc, mà là chạy tới đích càng nhanh càng tốt.”

Hứa Cảnh Minh lặng lẽ nhảy xuống khỏi cây cổ thụ, hai chân còn nhẹ nhàng hơn đệm thịt trên vuốt mèo, hắn khẽ đáp xuống đất rồi lao thẳng tới những nơi có ít trùng tộc.

Bỗng nhiên, hai con trùng phát hiện ra Hứa Cảnh Minh, lập tức chặn đường áp sát hắn.

Hứa Cảnh Minh cũng chỉ dùng thương đâm chúng hai phát!

Chỉ cần bắt được đúng thời cơ, chém giết vốn dĩ là chuyện vô cùng dễ dàng.

“Sức mạnh từng cá thể của trùng tộc cũng phải ngang bằng với các cao thủ cấp ba.”

Hứa Cảnh Minh đánh giá.

Vẻn vẹn năm phút sau đó, Hứa Cảnh Minh đã phải phủ nhận phán đoán của mình.

Một con trùng trông giống như con nhện khổng lồ lao tới trước mặt hắn, mỗi chi của nó đều rất sắc bén, đồng thời dài ít nhất cũng phải dài năm sáu mét. Khi nó vận dụng tất cả các chi để tấn công cùng một lúc… Ngay cả Hứa Cảnh Minh cũng không khỏi biến sắc.

May mắn thay, những con trùng này hành động dựa theo bản năng.

“Phốc.”

Sau khi giết chết con trùng tám chân giống nhện này chỉ bằng một thương, Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Loại trùng này mạnh ngang ngửa cao thủ cấp một!”

Hứa Cảnh Minh cẩn thận hơn bao giờ hết, đặc biệt là khi nhìn thấy hơn trăm con trùng giống nhện trên đỉnh núi phía xa. Hắn càng ý thức được điểm cốt lõi trong nhiệm vụ ở hành tinh thứ hai, không thể chỉ vận dụng mỗi sức mạnh, mà phải hiểu rõ đạo lý xu cát tị hung (Theo cái lợi mà tránh cái hại).

Khi trời nhá nhem tối, một con trùng bỗng nhiên nhảy ra từ trong đống cát, nó há miệng thật to, sau đó phát ra tiếng kêu kỳ quái.

“Tê—”

Hứa Cảnh Minh vừa giết ba con trùng tộc phổ thông, sau đó lại nghe thấy tiếng kêu kỳ lạ này, sắc mặt không khỏi tái nhợt.

Một luồng sóng âm quỷ dị tấn công vào toàn bộ cơ thể, khiến cho mỗi tế bào đều run rẩy cùng một lúc, não bộ cũng như bị va đập mạnh, đau đớn như muốn nứt vỡ thành từng mảnh. Đúng lúc này, khi âm thanh kỳ quái vang lên, một nhóm trùng tộc từ khắp nơi chạy tới nơi đây.

Hứa Cảnh Minh cố nén xuống cảm giác khó chịu, nghiến răng nghiến lợi chạy ra xa, đám trùng cản đường thì cũng nhanh chóng chết ngắc dưới mũi thương của hắn.

Cắm đầu chạy trốn, cố gắng kéo dài khoảng cách!

Ngoài ra, còn phải luôn chú ý

quan sát tình hình xung quanh, cuối cùng cũng chạy thoát khỏi bầy trùng tộc này.

“Nếu như bị vây lại, mình chắc chắn tiêu đời, phải làm lại từ đầu.”

Ban nãy, Hứa Cảnh Minh không dám dừng lại dù chỉ một chút, sau khi thoát ra được mới thở phào nhẹ nhõm.

“Tâm trí của mình cô đọng về một thể duy nhất, khả năng kiểm soát cơ thể cũng đủ mạnh mẽ. Nhưng dưới tác động của sóng âm quỷ dị đó, mình vẫn có chút bị mất kiểm soát! Những người có phương diện tâm linh không đủ vững vàng, chắc chắn sẽ không có sức phản kháng.”

Hứa Cảnh Minh đang phải chịu áp lực rất lớn trước đủ loại trùng tộc với những kiểu tấn công khác nhau khác nhau.

Hắn dừng lại trước một dãy núi lửa, lách người rồi trốn bên cạnh một tảng đá trên đỉnh núi không đáng chú ý, sau đó bắt đầu thả lỏng nghỉ ngơi.

“Mình đã không dám thả lỏng một giây nào trong suốt 29 giờ, thuận lợi vượt qua 2526 cây số.”

Hứa Cảnh Minh kiểm tra bảng điều khiển cá nhân một lúc, tinh thần vô cùng mệt mỏi: “Trung bình 87 km một giờ, tốc độ này chậm hơn một chút so với mong đợi, nhưng mình đã cố gắng hết sức rồi.”

Hứa Cảnh Minh suy ngẫm về chặng đường trong 29 giờ vừa qua.

Thân thể vẫn luôn duy trì trạng thái đỉnh cao, nhưng cho dù chỉ dừng lại ở mức phổ thông để phù hợp với quy định ở thế giới Huyết Vũ, thì dựa vào khả năng khống chế của Hứa Cảnh Minh, hắn vẫn có thể đạt tới tốc độ gần 200 km một giờ.

Chặng đường vừa rồi chỉ được vận tốc 87 km/h, lý do chủ yếu cũng chính bởi sự uy hiếp của trùng tộc!

Đủ loại trùng tộc hoạt động riêng lẻ hoặc theo bầy.

May mắn thay, Hứa Cảnh Minh sở hữu thực lực siêu cấp một, lại sớm ngộ ra các khía cạnh của sinh linh vạn vật, đồng thời am hiểu phương pháp lợi dụng tất cả các sinh linh vạn vật để điều chỉnh môi trường, cho nên hắn có thể tìm ra con đường thích hợp nhất cho mình trong thời gian ngắn ngủi. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể chạy may mắn như vậy.

“Tuy rằng thể chất vẫn còn rất sung sức, nhưng tinh thần lại mệt mỏi rã rời. Mình vẫn nên offline trước đã.”

Hứa Cảnh Minh không nghĩ nhiều nữa, lập tức lặng lẽ biến mất, rời khỏi vùng đất bí ẩn.

Chương 552: (Phần 5) Để mắt tới nền văn minh Trái Đất (3) Hiện thực đã là đêm khuya.

Hứa Cảnh Minh bước ra từ thế giới ảo, lúc này mới hoàn toàn thả lỏng tinh thần.

“Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một chút.”

Hứa Cảnh Minh đi tới phòng khách rồi ngồi lên ghế sô pha, cũng không bật đèn lên mà chỉ ngồi thừ trên ghế. Hắn thật sự không muốn nghĩ ngợi gì nữa, cho nên đầu óc cũng có chút trống rỗng.

Quá mệt mỏi rồi!

Hắn đã ngộ ra Lưu Thủy trong Thương Đạo, cũng ngộ ra bản chất của sinh linh vạn vật! Hắn biết rõ cách lợi dụng tình thế, kiểm soát môi trường xung quanh!

Nhưng khoảng thời gian 29 tiếng vừa qua thực sự rất căng thẳng.

Hắn căn bản không dám thư giãn một giây một phút nào.

Bởi vì một khi thất bại, công sức đi đường mệt nhọc trước đó coi như bỏ đi, buộc phải làm lại từ đầu!

“Tổng cộng 30000 cây số, mình còn chưa đi được một phần mười.”

Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Phía sau còn địa hình rừng cây, địa hình thảo nguyên mênh mông.”

Hắn ngồi ở trên ghế sô pha, tinh thần hoàn toàn thả lỏng, Hứa Cảnh Minh có thể cảm giác được tinh thần đang nhanh chóng phục hồi.

Cộc cộc cộc.

Lê Miểu Miểu nhẹ nhàng bước xuống cầu thang, cô bật đèn phòng khách lên.

“Cảnh Minh.”

Nét mặt Lê Miểu Miểu lộ ra nét cười: “Trời tối như vậy, sao anh không bật đèn?”

“Anh đang nghỉ ngơi chút.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười.

Lê Miểu Miểu cảm nhận được sự mệt mỏi trong mắt Hứa Cảnh Minh.

“Vùng đất bí ẩn rất nguy hiểm sao?” Lê Miểu Miểu cũng ngồi xuống bên cạnh hắn.

“Đúng là không dễ dàng.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Mà bây giờ cũng chỉ là mới bắt đầu.”

Lê Miểu Miểu gật đầu.

Chồng cô có ý chí vô cùng mạnh mẽ, dù mệt mỏi đến đâu cũng sẽ không kêu than thở nửa lời.

“Anh muốn ăn chút gì không?” Lê Miểu Miểu hỏi.

Hứa Cảnh Minh nghe thấy cũng cảm thấy thèm, mặc dù hắn ở vùng đất bí ẩn cũng không cảm thấy đói khát, nhưng đôi khi ăn uống là một loại hưởng thụ, không chỉ đơn giản là chuyện no bụng.

“Có kem ly không?”

Hứa Cảnh Minh hỏi: “Lấy cho anh một ly kem đi.”

“Được.”

Lê Miểu Miểu đứng lên đi chuẩn bị.

Chẳng mấy chốc, hai vợ chồng bắt đầu đi ăn.

“Thật là mát mẻ, dễ chịu.” Hứa Cảnh Minh ăn kem, cảm thấy càng thêm thoải mái.

“Con ngủ chưa?” Hứa Cảnh Minh hỏi.

Lê Miểu Miểu gật đầu: “Con bé rất dễ ngủ, ngủ đến tám chín giờ sáng mới dậy.”

Hứa Cảnh Minh đứng dậy đi lên tầng, đi vào phòng ngủ nhìn một chút, thấy con gái đã ngủ say.

“Cảnh Minh, hãy thả lỏng một chút, có thể hiệu suất sẽ cao hơn. ” Lê Miểu Miểu nhắc nhở.

Hứa Cảnh Minh nhìn vợ, mỉm cười rồi gật đầu.

Chỉ còn hơn một tháng nữa, thời kỳ bảo hộ nền văn minh mới sẽ kết thúc! Đến lúc đó, bọn họ cũng không biết mình sẽ phải đối mặt với tình huống gì.

Trước đây, Tiano đã đưa cho Hứa Cảnh Minh huân chương Xích Mông, bảo là để hắn tự bảo vệ mình và người thân! Kể ra thì… Nếu không có huân chương Xích Mông, sự an toàn của hắn và người thân cũng sẽ không có gì đảm bảo.

Mặc dù Liên minh Nhân loại Vũ trụ đã có những quy định chế tài khắc khe, những nền văn minh hùng mạnh không thể bừa bãi tấn công những nơi khác, nhưng bọn họ vẫn có thể sử dụng một số thủ đoạn để làm điều này.

Hứa Cảnh Minh tìm hiểu một chút ở mạng lưới thế giới ảo, hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi, cũng càng thêm trân trọng cơ hội ở vùng đất thần bí lần này!

“Hự.”

Không bao lâu sau, ở ngoài sân, Lê Miểu Miểu nhìn Hứa Cảnh Minh leo lên phi thuyền vũ trụ X3 do văn minh Trái Đất tặng cho hắn, nó thường nằm ở trong sân nhà bọn họ.

Lúc này, Hứa Cảnh Minh sử dụng phi thuyền vũ trụ để đi đến căn cứ dưới đáy biển, tận dụng phòng trọng lực và hằng tinh nhân tạo để luyện tập và gia tăng thực lực!

Theo kế hoạch của hắn, cứ ba ngày lại luyện tập một lần! Như vậy, hắn sẽ có thể duy trì năng suất luôn ở trạng thái tối ưu nhất, cũng có thể coi như là tùy ý nghỉ ngơi trong quá trình khám phá vùng đất bí ẩn.

Dải Ngân Hà có tổng cộng chín nền văn minh vũ trụ sơ cấp, trong đó mạnh nhất là nền văn minh Hoàn Lương.

Trong số 195 hành tinh có sự sống trong Dải Ngân hà, nền văn minh Hoàn Lương đã chiếm giữ 93 hành tinh có sự sống. Nếu xét tới mức độ phát triển của các hành tinh có sự sống, có thể thấy được… Tám nền văn minh còn lại hợp lực với nhau thì cũng không thể sánh được với nền văn minh Hoàn Lương!

Đó cũng là quy tắc hạn chế mà Liên minh Nhân loại Vũ trụ đã đặt ra, nếu chỉ thuần tuý mạnh thịnh yếu suy, nền văn minh Hoàn Lương đã sớm càn quét toàn bộ Dải Ngân Hà.

“Thân vương điện hạ, hạm đội của chúng ta đều đã chuẩn bị xong xuôi, sẵn sàng xuất phát đi tới nền văn minh Trái Đất bất cứ lúc nào.”

Trên một hành tinh có sự sống tươi đẹp, trong một tòa nhà trên đỉnh núi, một người đàn ông tóc đen kính cẩn nói.

Ông lão tóc tím đang nhàn nhã vẽ tranh, ông gật đầu nói: “Chúng ta cứ chuẩn bị thật kỹ càng, cũng không nên gấp gáp, dù gì thì thời kỳ bảo hộ nền văn minh vẫn chưa kết thúc, chúng ta không thể tiến vào hệ sao của nền văn minh Trái Đất.”

“Thuộc hạ hiểu rồi.”

Ánh mắt của người đàn ông tóc đen toé ra tia lửa: “Theo như chúng ta đã điều tra, hệ hằng tinh của nền văn minh Trái Đất có lượng tài nguyên khoáng sản dồi dào, bọn họ thậm chí còn xa xỉ đến mức mua một máy chủ ảo, đưa toàn bộ người dân trong hành tinh đều có thể vào thế giới ảo.

Chương 553: (Phần 5) Để mắt tới nền văn minh Trái Đất (4) “Những tài nguyên kia, chỉ tạm thời nằm trong tay của nền văn minh Trái Đất mà thôi.”

Ông lão tóc tím thản nhiên nói: “Nếu không đủ thực lực, căn bản không đủ tư cách sở hữu nhiều tài nguyên. Đến lúc đó, bọn họ sẽ ngoan ngoãn dâng lên.”

“Điều khiến ta lo lắng nhất bây giờ là…”

Ông lão tóc tím khẽ cau mày.

Bỗng nhiên có thông báo liên hệ.

Ông lão tóc tím ấn tay vào không trung một cái, thân ảnh của một thanh niên tóc tím hiện lên.

“Bệ hạ.”

Người đàn ông tóc đen nhìn thấy, lập tức cung kính quỳ xuống.

Thanh niên tóc tím nhìn ông lão tóc tím với ánh mắt bất lực, nói: “Thúc thúc, ta mới nhận được thông báo của nền văn minh Hắc Nguyệt.”

Ông lão tóc tím giật mình: “Thông báo gì?”

“Đội sứ giả của nền văn minh Hắc Nguyệt sẽ đến hệ Ngân Hà để thăm viếng nền văn minh Trái Đất, bọn họ giao nhiệm vụ tiếp đãi toàn bộ hành trình cho nền văn minh Hoàn Lương chúng ta.”

Thanh niên tóc tím này chính là Đế Quân của nền văn minh Hoàn Lương, hắn ta hiện tại cũng cảm thấy rất bất lực.

Gọi là thông báo, nhưng trên thực tế lại là một mệnh lệnh!

“Nền văn minh Hắc Nguyệt để mắt tới nền văn minh mới này ư?”

Ông già tóc tím không cam lòng, miếng bánh béo bở này sao lại bị để mắt tới rồi?

“Tài nguyên khoáng sản ở nền văn minh Trái Đất vô cùng phong phú. Ngoại trừ tài nguyên khoáng sản, bọn họ cũng đang sở hữu lượng tiền mặt lên đến ba nghìn tỷ xu vũ trụ sau một số giao dịch lúc trước.”

Người thanh niên tóc tím nói: “Thông thường, nền văn minh Hắc Nguyệt sẽ không để mắt tới các nền văn minh mới, nhưng họ đương nhiên sẽ chú ý đến một nền văn minh giàu có.”

Ông lão tóc tím khẽ thở dài.

Bọn họ không thể ăn miếng bánh này.

“Thúc thúc, người cũng không cần phải tự mình đi, ta sẽ sắp xếp một đội sứ giả đi cùng nền văn minh Hắc Nguyệt.” Thanh niên tóc tím nói.

“Ừm.” Ông lão tóc tím gật đầu, không phản bác.

Cuộc liên lạc nhanh chóng bị cắt đứt.

Ông lão tóc tím ra lệnh: “Giải tán hạm đội đi.”

“Rõ.” Nam tử tóc đen đang quỳ chỉ có thể tuân lệnh.

“Nền năn minh Hắc Nguyệt…” Tâm trạng ông lão tóc tím vô cùng phức tạp.

Đây là một nền văn minh đáng sợ đứng trên nền văn minh Hoàn Lương, ở văn minh Hoàn Lương ai ai cũng phải ngước nhìn, đến cả nhe răng cũng không dám.

Là nền văn minh cường đại nhất trong khu vực sao thứ mười hai thuộc liên minh sao Ngô Câu, nền văn minh Hắc Nguyệt đang sở hữu 89 thiên hà, thực lực vô cùng đáng sợ. Nếu nói nền văn minh Hoàn Lương là một con sói hoang, vậy thì nền văn minh Hắc Nguyệt chính là một con khủng long bạo chúa!

…..

….

Trong vũ trụ bao la rộng lớn, khoảng cách giữa các thiên hà lân cận đều rất xa xôi, xét theo sự phân bố của các thiên hà, những thiên hà tương đối gần nhau sẽ được xếp vào cùng một khu vực sao.

Trong khu vực sao thứ mười hai của liên minh sao Ngô Câu, mặc dù có rất nhiều nền văn minh, nhưng ‘nền văn minh Hắc Nguyệt’ chắc chắn là thế lực cường đại nhất.

Bên trong nền văn minh Hắc Nguyệt, một phi thuyền vũ trụ khổng lồ đang neo đậu bên ngoài một hành tinh có sự sống, nó có hình dạng mâm tròn với đường kính 325 km, phần thân còn được chạm khắc biểu tượng mặt trăng lưỡi liềm màu đen.

Các cánh cửa sập trên phi thuyền vũ trụ khổng lồ lần lượt mở ra.

Một số lượng lớn phi thuyền cỡ nhỏ bay ra từ trong hành tinh và tiến vào cabin của phi thuyền khổng lồ theo những cánh cửa sập.

Vù vù vù vù!

Vô số người máy cũng lướt qua không trung, lũ lượt như nước chảy, tiến vào phi thuyền khổng lồ.

Tại sảnh chính trong phi thuyền, chỉ có hai người đang đứng ở đó.

“Hạm trưởng Eyong.”

Một ông lão có bộ râu cong vút mỉm cười: “Tất cả nhân viên thuộc phân đội chín, hạm đội năm của thiên hà Thái Phạm đã trở về tàu mẹ để tạm thời nghỉ ngơi,.”

Hạm trưởng Eyong là một người đàn ông lạnh lùng và cao lớn, hắn ta đang mặc một chiếc áo choàng có ký hiệu mặt trăng đen, lạnh nhạt nhìn các số liệu dày đặc đang hiển thị trên màn hình bên trong tàu mẹ.

“Những người dân chịu trách nhiệm khai hoang đất đâu rồi?”

Eyong hỏi: “Tại sao vẫn chưa đến đủ?”

“Họ vẫn đang gấp rút chạy tới.”

Ông lão nhiều râu nói: “Dân thường không giống như quân đội, mỗi khi điều động một lượng lớn, chúng ta sẽ mất thời gian đôi chút.”

“Tất cả các nhân viên khai hoang đất lần này đều phải tiến vào tàu mẹ trong vòng ba giờ tiếp theo.”

Eyong nghe vậy thì thờ ơ ra chỉ thị: “Đến lúc đó, kẻ nào vẫn chưa tiến vào tàu mẹ thì lập tức xử tử! Sau đó, ông hãy chuyển giao toàn bộ công dân vũ trụ cho tòa án quân sự.”

“Rõ.”

Ông lão nhiều râu vô cùng căng thẳng, chỉ có thể cung kính đáp lại rồi ấn mở màn hình trước mặt, lập tức truyền đạt chỉ thị.

Mặc dù ông ta mới là đại sứ của đoàn sứ giả, nhưng hạm trưởng Eyong mới là thủ lĩnh thực sự!

Hạm trưởng Eyong vẫn tiếp tục quan sát lượng dữ liệu lớn đang hiện trên màn hình với ánh mắt lạnh lùng.

Bùm!

Bỗng nhiên, màn hình khổng lồ trong sảnh trình chiếu hình ảnh một người thanh niên, người thanh niên nói: “Hạm trưởng Eyong, xin hãy xác nhận lại một lần nữa trước khi xuất phát, chúng ta có cần mang theo ba viên ‘đạn hủy diệt hành tinh’ hay không?”

“Chắc chắn rồi.” Hạm trưởng Eyong gật đầu.

Người thanh niên gật đầu, lên tiếng tiếp: “Anh cả, văn minh Trái Đất chỉ là một nền văn minh mới trong vũ trụ, thậm chí đó chỉ bao gồm một hành tinh có sự sống! Một chiếc phi thuyền vũ trụ thông thường đã được trang bị vũ khí rất mạnh, sở hữu sức công phá cực lớn lớn, pháo Tiêm Tinh trên tàu mẹ cũng đã đủ để làm cho toàn bộ nền văn minh Trái Đất run lẩy bẩy. Lần này, anh mang theo quân đoàn người máy thông minh, thậm chí cả đầu đạn Hằng Tinh Yên Diệt, với lượng binh lực như thế… Đã đủ sức để uy hiếp nền văn minh Hoàn Lương mạnh nhất trong hệ Ngân Hà.”

“Em trai ngốc nghếch của ta.”

Eyong nghe vậy thì lạnh lùng nói: “Để anh dạy bảo cậu lần nữa! Thứ nhất, nền văn minh Trái Đất rất giàu có, bọn họ tuyệt đối có thể trang bị những vũ khí có sức mựnh hủy diệt vượt ra khỏi dự liệu của chúng ta.”

“Thứ hai, một khi nuôi dưỡng ý định khai hoang văn minh Trái Đất, chúng ta không chỉ đánh động đến một nền văn minh Trái Đất, thậm chí đối thủ của chúng ta chưa chắc nằm trong hệ Ngân Hà. Vậy nên, anh nhất định phải khiến cho các đối thủ đều phải ngoan ngoãn, không dám ra tay.”

“Nền văn minh Trái Đất là nền văn minh sơ khai thuộc khu vực sao thứ mười hai, chúng ta nhất định phải chiếm cho bằng được.”

Hạm trưởng Eyong nói tiếp: “Cho dù có phải điều động quân lực nhiều đến đâu, mỗi gia tộc đều phải đóng góp một nửa sức lực cho quân đội, nhưng tất cả đều rất đáng giá.”

“Nếu thất bại, chúng ta sẽ chịu thiệt hại lớn, vậy nên không thể để thất bại được.”

Hạm trưởng Eyong nói.

Người thanh niên gật đầu và không nói gì thêm: “Vậy chúc cho anh cả thuận buồm xuôi gió.”

“Anh hi vọng khi ta trở về, cậu có thể đạt được cấp bảy.” Hạm trưởng Eyong nói.

Người thanh niên gật đầu: “Chắn chắn rồi.”

Sau đó, hắn ta biến mất trên màn hình.

Chương 554: (Phần 5) Để mắt tới nền văn minh Trái Đất (5) Bên trên chiếc tàu mẹ khổng lồ này có rất nhiều công dân vũ trụ.

Không giống với dân thường, công dân vũ trụ có địa vị và quyền lực cao hơn.

Thậm chí ‘văn minh Hắc Nguyệt’ cũng đã sắp xếp ổn thỏa cho bọn họ, mọi phương diện đều phù hợp với quy tắc của Liên Minh Vũ Trụ Nhân Loại.

“Trong chuyến đi lần này, hạm trưởng quả thực rất quyết tâm, mang theo toàn bộ phân đội chín chúng ta.”

Một sĩ quan công dân vũ trụ đang đứng trên boong tàu, nghiêng đầu nhìn một số lượng lớn người máy trên hành tinh đang bay vào phi thuyền vũ trụ.

“Ngươi còn chưa rõ tính cách của hạm trưởng sao? Ngài ấy làm gì cũng vô cùng cẩn thận. Thực ra, ta cảm thấy nền văn minh Trái Đất rất biết suy tính! Trong thời kỳ bảo hộ nền văn minh mới, bọn họ không dám bán hết toàn bộ mà vẫn giữ lại lượng lớn tài nguyên khoáng sản… Bởi vì sao?”

Một tên công dân vũ trụ nhỏ gầy cười nói: “Chính bởi vì họ sợ chọc giận chúng ta! Vì thế, bọn họ nên giữ lại nhiều tài nguyên khoáng sản để dâng hiến cho chúng ta.”

Công dân vũ trụ có vóc dáng cao lớn chế nhạo: “Dưới sự dẫn dắt của chúng ta, nền văn minh sơ khai này sẽ có cơ hội dần dần hòa nhập vào Liên Minh Vũ Trụ Nhân Loại, chúng ta đương nhiên cần phải lấy đi chút gì đó của bọn họ. Bởi lẽ, đây chính là quy tắc ngầm của khu vực sao thứ mười hai chúng ta, người không tuân theo quy tắc thì sẽ trở thành kẻ địch của văn minh Hắc Nguyệt chúng ta!”

Mặc dù Liên Minh Vũ Trụ Nhân Loại đã đưa ra một số quy tắc hạn chế.

Nhưng trong phạm vi cho phép, nền văn minh Hắc Nguyệt cũng có cách bóp chết một nền văn minh sơ khai.

“Một khi nền văn minh Hắc Nguyệt chúng ta truyền lệnh, toàn bộ các nền văn minh trong khu vực sao thứ mười hai căn bản không dám qua lại với văn minh đó.”

Công dân vũ trụ gầy gò cũng tán thành: “Sau đó, bọn họ chỉ có thể thực hiện các giao dịch bên ngoài khu vực sao, mỗi giao dịch sẽ mất thêm rất nhiều chi phí vận chuyển.”

“Các biện pháp trừng phạt kinh tế như vậy vốn đã là rất nhẹ nhàng, nếu không cẩn thận, bọn họ sẽ bị đạo tặc vũ trụ tiêu diệt.”

Một công dân vũ trụ góp lời.

“Đừng nói lung tung, chúng ta không có quan hệ gì với đạo tặc vũ trụ…” Các công dân vũ trụ khác nói.

“Đúng, đúng, đúng, không có quan hệ gì.”

Những người này mỉm cười ẩn ý với nhau.

Khi đối mặt với các nền văn minh khác trong khu vực sao thứ mười hai, công dân vũ trụ của nền văn minh Hắc Nguyệt bọn họ đương nhiên sẽ mang theo cảm giác cao cao tại thượng!

Điều này cũng dễ hiểu.

Bản thân nền văn minh này quá mạnh! Ngay cả một đơn vị thuộc hạm đội thứ năm của thiên hà Thái Phạm cũng có đủ tư cách để coi thường nền văn minh Trái Đất.

Phi thuyền vũ trụ, trung tâm chỉ huy.

Thuyền trưởng Eyong và các cấp dưới nòng cốt, cộng với những người đứng đầu đại sứ quán đều tập trung ở đây.

“Hạm trưởng Eyong, mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, chúng ta có thể khởi hành bất cứ lúc nào.”

Một người quân nhân báo cáo.

Eyong nghe vậy thì gật đầu rồi ra lệnh: “Xuất phát.”

“Vù!”

Phi thuyền vũ trụ lơ lửng trong không gian bên ngoài một hành tinh có sự sống bắt đầu khởi động, tốc độ nhanh chóng bộc phát. Chỉ trong vỏn vẹn hơn mười giây, phi thuyền vũ trụ đã biến thành một luồng sáng mờ ảo.

“Bắt đầu chuẩn bị xuyên không.”

“Đếm ngược, ba mươi ba, ba mươi hai, ba mươi mốt…”

Khi vừa đếm ngược đến 0, phi thuyền vũ trụ đi đến khoảng không méo mó đen tối trước mặt, toàn bộ phi thuyền vũ trụ bay vào khoảng không đó, rồi biến mất không thấy gì nữa.

Khi phi thuyền vũ trụ xuất hiện trở lại, nó đã rời khỏi thiên hà ban đầu, đi tới một khoảng không vũ trụ tăm tối và đơn độc.

Trong vũ trụ, hầu hết các nơi đều là một vùng tối tăm, có thể nhìn thấy một chút ánh sáng ở phía xa. Ánh sáng đó được truyền tới từ một thiên hà khổng lồ.

“Bắt đầu làm lạnh, dự tính 1h36’ sau có thể lần nữa xuyên thẳng qua.”

“Xác định tọa độ…”

“Nhân viên kiểm tra các dấu hiệu có sự sống…”

“Kiểm tra nguồn năng lượng…”

Hạm trưởng Eyong không để ý lắm.

Nếu có tình huống ngoài ý muốn xảy ra, chuông báo động nhất định sẽ vang lên.

Hắn ta nhìn ra bóng tối vô tận bên ngoài phi thuyền vũ trụ, mỗi lần xuyên không đều sẽ trải qua khu vực vũ trụ tối tăm, thậm chí hắn ta còn rất yêu thích loại cảm giác này.

“Gia tộc của mình cũng chỉ có hai người là sinh mệnh tinh không cấp tám, vô cùng yếu ớt. Để giành được cơ hội đến khai hoang văn minh Trái Đất, mình cũng hao phí rất nhiều tâm tư.”

Hạm trưởng Eyong nghĩ thầm: “Vậy nên, mình không thể để xảy ra bất cứ sai sót nào.”

“Nhất định phải lấy đi huyết mach tại nền văn minh Trái Đất, giúp cho gia tộc mình lớn mạnh hơn nữa.”

Hạm trưởng Eyong suy nghĩ.

“Hạm trưởng, ngài có muốn nghỉ ngơi một lát không? Phải mất 39 ngày nữa, chúng ta mới đến được văn minh Trái Đất.” Một nữ sĩ quan thấp giọng nói.

Hạm trưởng Eyong gật đầu, quay đầu rời đi.

Chỉ cần ở trên tàu mẹ, hắn ta luôn có thể theo dõi tình hình.

Chương 555: (Phần 5) Cái rét ở tinh cầu thứ ba (1) Nền văn minh Trái Đất đang chuẩn bị cho khoảnh khắc kết thúc của thời kỳ bảo vệ nền văn minh mới, mặc dù bọn họ tự thấy mình đã chuẩn bị đầy đủ, có khả năng cao sẽ ‘sống sót’ thêm một thời gian khá dài nữa. Tuy nhiên, đó hoàn toàn là phỏng đoán, chứ không dựa trên bất cứ kinh nghiệm nào!

Là cao thủ đệ nhất của văn minh Trái Đất, Hứa Cảnh Minh cũng đang rất nỗ lực.

Hành tinh thứ hai trong vùng đất bí ẩn.

“Hộc hộc hộc…”

Hứa Cảnh Minh thở hổn hển, lồng ngực xuất hiện một vết thương. Nhưng dưới khả năng khống chế cấp độ tế bào, vết thương cũng không chảy máu nữa.

“Trong lúc hoạt động ở vùng đất bí ẩn, tuy cơ thể sẽ không mệt mỏi, cũng sẽ không cảm thấy đói khát, nhưng chấn thương lại không thể hồi phục.”

Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Trừ khi thất bại rồi chết đi, thử lại từ đầu, lúc đó cơ thể mới khôi phục được hoàn toàn.”

“Ta đã đi được mười ngày, còn cách đích đến 800 km nữa.”

Hứa Cảnh Minh đã xử lý sơ qua vết thương, hắn nhẹ nhàng ấn vào bảng điều khiển cá nhân một lần nữa, đổi sang mặc một chiếc áo giáp mềm mới.

“Còn 800 km cuối cùng.”

Hứa Cảnh Minh tràn đầy ý chí chiến đấu.

Sau mười ngày ở hành tinh trùng tộc, Hứa Cảnh Minh cũng hiểu được chìa khóa để đi được trên hành tinh trùng tộc là gì.

Điều quan trọng nhất là thu thập thông tin xung quanh và quyết định ngay lập tức!

Thông tin cần được thu thập ở nơi này là tất cả thông tin!

Thời tiết, hoàn cảnh địa lý, bố cục, các công dân vũ trụ khác ở xa, các phương thức tấn công mà các loài trùng tộc hay dùng, thực lực của bản thân… Phải nhanh chóng thu thập các tin tức xung quanh mình và lập tức đưa ra quyết định! Nếu chần chừ dù chỉ một chút, cũng có thể đẩy bản thân vào nguy hiểm, tạo thời gian cho đám trùng tộc vây lại.

“Thực lực càng yếu, càng không thể để mắc sai lầm, cần phải đưa ra quyết định càng nhanh!”

“May mắn thay, mình đã đạt tới trình độ siêu cấp một từ trước, cho dù quyết định sai mấy lần, nhưng vẫn có thể thoát ra được nhờ thực lực mạnh mẽ. Tuy vậy ta cũng bị thương, sức mạnh suy giảm không ít.” Hứa Cảnh Minh rất cẩn thận, trong mười ngày vừa qua, khả năng kiểm soát tình hình của hắn đã gần như trở thành bản năng.

Thời gian trôi qua từng chút một, Hứa Cảnh Minh không hề thư giãn, sau hơn bảy giờ, hắn không mắc sai lầm lớn nào, cuối cùng cũng đến đích.

“Đến rồi.”

Hứa Cảnh Minh vọt đi trên núi cao, cả thân thể hoá thành tàn ảnh và lướt đi với tốc độ cực nhanh. Ngọc núi cao này không có gì để ẩn nấp, chỉ cần leo lên ngọn núi, tự nhiên sẽ thu hút một số trùng tộc đến bao vây, chặn đường.

“Căn cứ vào khoảng cách và tốc độ, mình có thể xác định được bọn trùng tộc không thể bao vây được.” Sau khi Hứa Cảnh Minh dùng ngân thương đâm chết một con trùng, đột nhiên linh cảm một số lượng lớn trùng tộc sẽ chạy tới đây, liền nhanh chóng lên thẳng đỉnh núi.

Vù!

Hứa Cảnh Minh không do dự một chút nào, khi hắn lên đến đỉnh núi, liền trực tiếp lao vào trong hố sâu nhỏ hẹp, rời khỏi hành tinh thứ hai, khiến cho đám trùng tộc vừa lao lên đỉnh núi chỉ biết gầm lên giận dữ.

Sau khi ra khỏi hố sâu nhỏ hẹp, Hứa Cảnh Minh nhận thấy vết thương của mình đã hoàn toàn biến mất.

“Ôi, lạnh quá.”

Vừa đến hành tinh thứ ba, Hứa Cảnh Minh đã cảm thấy lạnh buốt.

Hơi lạnh xâm nhập vào cơ thể, như thể thẩm thấu vào từng cơ bắp, chui vào từng kẽ hở trong xương cốt.

“Lạnh quá.” Hứa Cảnh Minh quan sát cảnh vật xung quanh, đây là một hành tinh trắng xóa, lạnh như băng, mặt đất chỉ toàn đá và băng lạnh, không nhìn thấy được bất cứ loài thực vật hay động vật nào.

Đây là một hành tinh lạnh giá đơn độc.

Vù!

Bên cạnh Hứa Cảnh Minh đột nhiên xuất hiện một người đàn ông bao bọc cồng kềnh như một chú gấu, mái tóc rậm dày của anh ta bướng bỉnh đâm ra ngoài chiếc khăn trùm đầu, cả người chỉ lộ ra mỗi mình cặp mắt to tròn đen láy.

“Lạnh quá, thực sự quá lạnh.”

Người đàn ông này trở lại chỗ xuất phát, không khỏi thở phào: “Địa điểm xuất phát đúng là nơi ấm áp nhất.”

“Ấm áp?” Hứa Cảnh Minh nhìn anh ta.

Giá rét buốt xương như thế này mà gọi là ấm áp sao?

“Người anh em.”

Người đàn ông bao bọc kín mít nhìn Hứa Cảnh Minh, cười nói: “Anh mới vừa tới tinh cầu thứ ba à?”

“Liên minh sao Ngô Câu, Ngô Minh.” Hứa Cảnh Minh nói ra cái tên giả của mình ra.

“Liên minh sao Xương Vũ, Lan Nặc.”

Người đàn ông cười hề hề nói: “Tôi bị kẹt ở tinh cầu thứ ba này hơn hai tháng, đã chết rét mười chín lần rồi.”

“Chết rét?”

Hứa Cảnh Minh thầm căng thẳng: “Lạnh vậy sao?”

“Các nhà thám hiểm như chúng ta đều bị giới hạn ở cấp độ thân thể trong thế giới Huyết Vũ.”

Người đàn ông lắc đầu nói: “Vì lẽ đó, mọi người đều phải trải qua giá rét như nhau. Thú thật, mùi vị bị chết rét chẳng dễ chịu gì.”

Hứa Cảnh Minh lập tức nhấp vào bảng điều khiển cá nhân để xem nội dung thử thách của tinh cầu thứ ba.

Vù.

Bản đồ giả lập của tinh cầu thứ ba hiện ra, trong có một cung đường được đánh dấu từ trước.

“Xin hãy tới nơi lạnh nhất của tinh cầu thứ ba, nếu tới đó thành công thì có thể tiến vào tinh cầu thứ tư.”

Nội dung thử thách chỉ có vài dòng chữ, nhưng sau khi nhìn thấy vị trí và cái tê của điểm đánh dấu, Hứa Cảnh Minh thầm cảm thấy không ổn.

“Trên tinh cầu này, ngoại trừ các nhà thám hiểm như chúng ta thì không còn sự sống nào khác.”

Người đàn ông lắc đầu: “Chỉ một chữ thôi: Lạnh! Lạnh tới độ chết cóng! Người anh em, chúc anh may mắn, tôi tiếp tục nếm thử lần thứ hai mươi đây!”

Nói rồi, người đàn ông cắm đầu bước về phía trước.

Chương 556: (Phần 5) Cái rét ở tinh cầu thứ ba (2) “Bị chết rét mười chín lần mà vẫn kiên trì thử tiếp lần thứ hai mươi… Ý chí tâm linh của người này thật bất phàm.”

Hứa Cảnh Minh thấy vậy nghĩ thầm: “Nhưng anh ta vẫn bị kẹt ở tinh cầu thứ ba hơn hai tháng.”

“Quần áo, có thể chọn thì cố gắng chọn hết.”

Hứa Cảnh Minh không dám chủ quan, cố gắng chọn ra những món đồ chống lạnh tốt nhất trong bảng điều khiển cá nhân. Bên trong mặc áo bông ôm sát, mặc thêm một lớp áo giáp mềm bên ngoài, cuối cùng thêm một lớp áo giáp kín kẽ nữa.

“Không thể chọn mũ giáp, vậy chỉ có thể dùng đai lưng.” Hứa Cảnh Minh chọn đai lưng vải thật dày, dùng nó thay cho khăn trùm đầu, quấn đầu thật kỹ, chỉ để lộ đôi mắt ra nhìn.

“Xuất phát.”

Toàn thân có vẻ hơi cồng kềnh, nhưng để có thể ứng phó với nguy hiểm bất ngờ, Hứa Cảnh Minh còn đeo thêm một túi thương.

“May là thân thể này không cảm thấy đói khát, mình có thể liên tục duy trì thể lực tốt nhất.”

Hứa Cảnh Minh vừa đi vừa điều động tế bào toàn cơ thể, cố gắng hết sức để sản sinh ra nhiệt lượng! Sau khi đạt tới cấp độ kiểm soát tế bào, chỉ với một suy nghĩ, hắn sẽ tỏa ra nhiệt lượng toàn thân nhiều hơn cả khi vận động mạnh.

“Toàn thân đã nóng lên.”

Lúc xuất phát, Hứa Cảnh Minh cảm thấy rất thoải mái.

Vì đang được bao bọc kín mít trong áo giáp, áo giáp mềm và quần áo, cơ thể cũng sản sinh đủ nhiệt lượng, cho nên Hứa Cảnh Minh có thể hoá thành tàn ảnh, ung dung di chuyển với tốc độ trên trăm cây số.

“Quãng đường từ điểm xuất phát tới nơi rét lạnh nhất tổng cộng 936 cây số, cũng không quá xa.”

Sau khi trải qua thử thách ở tinh cầu trùng tộc, Hứa Cảnh Minh cảm thấy khoảng cách này có thể nói là gần.

Nhưng thời gian dần dần trôi qua.

“Càng ngày càng lạnh.” Hứa Cảnh Minh cảm thấy độ rét ở bên ngoài đang liên tục tăng lên, giá rét bắt đầu xuyên thấu qua giáp ngoài, giáp trong, áo bông, nhiệt lượng cơ thể tạo ra dần dà không còn cầm cự được, hơi lạnh bắt đầu ngấm vào thân thể.

“Lập cập lập cập!!!” Răng Hứa Cảnh Minh mất kiểm soát, răng va vào nhau liên tục, cả người run lẩy bẩy.

“Điều cơ bản nhất khi tu luyện Sinh mệnh Tinh Không chính là khả năng kiểm soát cơ thể! Mình nhất định phải kiểm soát cơ thể!”

Hứa Cảnh Minh cố gắng vận dụng ý chí tâm linh để điều khiển các tế bào, ngăn cản thân thể run rẩy.

Tuy nhiên, cảm giác giá rét xâm nhập vào từng tế bào, tranh giành quyền khống chế với ý chí tâm linh của Hứa Cảnh Minh.

“Sao lại lạnh vậy nhỉ? Mình mới chỉ đi được hơn hai trăm cây số.”

Hứa Cảnh Minh run rẩy, vẫn tiếp tục cắn răng đi tiếp.

Nhìn thử một cái, lập tức trông thấy toàn bộ thế giới trắng xóa một màu. Băng tuyết phủ lên đất đá, cho dù vẫn có một phần nham thạch lộ ra bên ngoài, nhưng không hề có chút sự sống nào.

Hứa Cảnh Minh đơn độc đi tiếp.

Thỉnh thoảng tình cờ bắt gặp các công dân vũ trụ khác cũng đang im lặng bước đi, nhưng dưới cái rét đáng sợ…. không còn một ai muốn nói chuyện.

“Ừm?”

Hứa Cảnh Minh nhìn thấy một công dân vũ trụ bao bọc kín mít đứng bên đường ở đằng trước, hắn ta vẫn duy trì tư thế cất bước nhưng không thể di chuyển, toàn thân bao phủ trong một lớp băng.

“Hắn vẫn chưa chết…”

Hứa Cảnh Minh im lặng quan sát: “.... Nhưng có lẽ cũng không gắng gượng được bao lâu nữa.”

Trong lúc Hứa Cảnh Minh tới gần công dân vũ trụ kia.

Vù!

Người đó bị đông cứng thành khối băng rồi hoàn toàn biến mất.

“Hắn ta chết rét, quay trở về điểm xuất rồi.”

Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Mới được hơn 300 cây số đã bị đông cứng chết rét, vẫn còn cách chỗ lạnh nhất rất xa.”

Hứa Cảnh Minh vùi đầu đi tiếp.

Sau khi đi được 500 cây số, hắn thỉnh thoảng lại nhìn thấy công dân vũ trụ bị đông cứng trong tư thế đang bước đi, bọn họ vẫn còn tồn tại ý thức, chưa hoàn toàn chết rét.

Lúc đi được 600 cây số, Hứa Cảnh Minh không còn run lập cập như trước, mà một phần cơ thể đã bị đông cứng và không còn phản ứng nữa.

“Không ổn, một phần cơ thể của mình đang bắt đầu tê dại rồi.” Trái tim Hứa Cảnh Minh co thắt lại.

Run lập cập chỉ là chuyện nhỏ, không còn phản ứng mới là chuyện lớn!

Cho dù ý thức tâm linh vẫn có thể kiểm soát cơ thể một cách mạnh mẽ, nhưng Hứa Cảnh Minh cảm thấy một phần cơ thể của mình đã không còn tri giác!

Không còn cảm giác, Hứa Cảnh Minh vẫn có thể miễn cưỡng tiếp tục đi tiếp.

“Tinh cầu thứ ba khó như vậy sao?”

Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Kiên trì nào, chỉ cần đến được điểm cuối là mình thắng rồi.” Hứa Cảnh Minh tự an ủi bản thân.

Nhưng khi đi đến mốc 700 cây số, một phần lớn cơ thể Hứa Cảnh Minh đã mất tri giác, ý thức tâm linh bắt đầu suy yếu, gần như không thể điều khiển cơ thể được nữa.

“Mình cũng sắp bị chết cóng rồi sao?”

Hứa Cảnh Minh mơ hồ hiểu được chính mình cũng sắp bị đông cứng thành một khối băng.

“Đây mới chỉ là tinh cầu thứ ba, mình nhất định phải kiên trì.”

Hứa Cảnh Minh nhấn mạnh vào niềm tin nhiệt thành của mình.

“Mình không thể thất bại!”

“Ít nhất mình phải tới được tinh cầu thứ năm.”

Hứa Cảnh Minh gào thét trong lòng, sau đó chợt nghĩ đến vợ và người thân, nghĩ đến con gái mới vài tháng tuổi, nghĩ đến toàn thể Trái Đất sắp phải đối đầu với phong ba.

“Cố lên, kiểm soát từng tế bào một đi, kiểm soát bọn chúng!”

Trong hoàn cảnh tuyệt vọng, Hứa Cảnh Minh càng thêm tha thiết, cố gắng vận động thân thể.

Ý chí tâm linh đang cạnh tranh với giá rét để kiểm soát cơ thể.

Kiểm soát cơ thể! Tiếp tục đi! Tám trăm cây số!

Hứa Cảnh Minh chỉ còn một mong muốn duy nhất: “Đi tiếp, tới nơi lạnh nhất!”

Chương 557: (Phần 5) Cái rét ở tinh cầu thứ ba (3) Cho dù thân thể đã tê dại đến mức không còn tri giác, nhưng hai chân vẫn tiếp tục di chuyển từng bước một, Hứa Cảnh Minh thậm chí không thèm mở bảng điểu khiển cá nhân để kiểm tra vị trí của mình.

Hắn chỉ tập trung vào một suy nghĩ duy nhất!

Cuối cùng, một hồ nước xuất hiện trước mặt Hứa Cảnh Minh!

Nước hồ màu xanh đậm đang chậm chậm chảy xuôi với nhiệt độ thấp đáng sợ.

“Sắp tới rồi, chỉ cần bơi qua hồ nước này, mình có thể tới được nơi lạnh giá nhất ở chính giữa hồ.”

Hứa Cảnh Minh trực tiếp đi vào trong hồ nước, khối lượng riêng của nước hồ màu xanh đậm rất lớn, quá nửa người hắn đều nổi lềnh bềnh trên mặt hồ.

“Bơi qua, bơi qua.”

Hứa Cảnh Minh bơi về phía trước, nhưng nước hồ thấm vào bên trong áo giáp ngoài, áo giáp trong và áo bông, hơi lạnh kinh khủng không ngừng công kích thân thể.

Hứa Cảnh Minh chỉ mới bơi được hơn mười mét, tốc độ đã ngừng tăng lên, hai cánh tay chậm chạp đưa về phía trước, thời gian dần dần trôi qua, bên ngoài cơ thể đã đóng một lớp băng.

“Bơi, bơi!”

Ý thức tâm linh của Hứa Cảnh Minh vẫn đang tiếp tục ra lệnh, nhưng thân thể lại bất động. Hứa Cảnh Minh có thể cảm giác được lớp băng trên bề mặt cơ thể càng ngày càng dày lên, ý thức cũng càng ngày càng bị áp chế mạnh mẽ, giống như đang rơi vào vực sâu không đáy.

Cuối cùng, hoàn toàn chìm vào bóng tối.

Bóng dáng đông cứng trong hồ nước cũng biến mất trong làn không khí mỏng manh.

Hứa Cảnh Minh xuất hiện trở lại ở điểm xuất phát của tinh cầu thứ ba.

“Mình bị đông cứng chết cóng rồi sao?”

Lúc này, Hứa Cảnh Minh cảm thấy điểm xuất phát thật là ấm áp, nhiệt lượng sản sinh từ cơ thể quá đủ để chống lại giá rét.

Ý thức tâm linh cũng hoàn toàn tỉnh táo.

Dưới cái lạnh kinh hoàng lúc trước, ý thức của hắn càng ngày càng tê liệt, càng ngày càng yếu.

“ Cảm giác thức tỉnh thật tuyệt.”

Hứa Cảnh Minh hơi nhíu mày.

Từ khi tới vùng đất thần bí, ở tinh cầu thứ nhất và thứ hai, hắn đều hoàn thành nhiệm vụ ngay từ lần đầu tiên.

Nhưng khi tới tinh cầu thứ ba! Hắn đã phải nếm mùi thất bại, bị chết cóng trong một hồ nước cực kỳ lạnh giá.

“Muốn vượt qua thử thách ở tinh cầu thứ ba, nhất định phải có nghị lực và sức mạnh tâm linh cực mạnh.” Hứa Cảnh Minh biết đây chính là hai vấn đề mấu chốt để vượt qua tinh cầu thứ ba.

Nghị lực bền bỉ là một đặc điểm mà rất nhiều cường giả đều có.

Ví dụ, người mà hắn đã gặp lúc trước đã chết rét 19 lần, nhưng vẫn tiếp tục chấp nhận thử thách, rèn luyện tính kiên trì và ngoan cường.

Hứa Cảnh Minh cũng là người có nghị lực phi thường, cho dù tuyệt vọng, cho dù đau đớn, cho dù chết cóng, hắn vẫn không hề từ bỏ.

Tuy nhiên, mỗi nghị lực bền bỉ thôi là không đủ.

Cần phải có sức mạnh tâm linh cực kỳ lớn mạnh.

“Sức mạnh tâm linh đủ mạnh mẽ, thì mới có thể kiểm soát được cơ thể trong cơn giá rét đáng sợ.”

Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Rõ ràng là sức mạnh tâm linh của mình vẫn còn yếu.”

Hắn biết rõ, sức mạnh tâm linh của hắn vẫn chưa quá mạnh mẽ.

Sau khi thực chiến tăng thêm của hắn đạt trên 20 lần, hắn mới trở thành Sinh mệnh Tinh Không cấp 7.

Rõ ràng, Hứa Cảnh Minh mới gần 31 tuổi, chỉ mới tu luyện phương pháp tiến hóa chưa đầy hai năm, cho nên phương diện sức mạnh tâm linh vẫn còn có phần yếu kém.

“Đến được tinh cầu thứ năm, mình mới có tư cách để được lựa chọn bởi các thế lực trong Vực vũ trụ Thợ Săn.”

Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Còn mình, ngay cả thử thách ở tinh cầu thứ ba cũng tạm thời không vượt qua được. Tiếp theo, thử thách ở tinh cầu thứ tư chắc chắn sẽ khó khăn hơn nữa.”

Vù.

Hứa Cảnh Minh tạm thời offline.

Nếu gặp phải vấn đề khó giải quyết, thì trước tiên phải tìm ra cách tháo gỡ tốt nhất.

“Một mặt, mình phải học tập cách làm thế nào để mặc quần áo chống lạnh hiệu quả hơn.”

Hứa Cảnh Minh tìm tòi tài liệu trên mạng thế giới ảo: “Mình có thể trực tiếp nhờ chuyên gia trong ngành này để hỗ trợ lên phương án mặc quần áo như thế nào để giảm bớt sức mạnh của giá rét.”

“Một mặt khác, mình phải tăng cường ý thức tâm linh của bản thân.”

“Ngoài phương pháp mài giũa huấn luyện như thường lệ ra, mình phải nhanh chóng đột phá lên Sinh mệnh Tinh Không cao cấp trong hiện thực.”

Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Cơ thể sẽ mạnh hơn nhiều sau khi đột phá từ Sinh mệnh Tinh Không trung cấp lên cao cấp.”

“Cơ thể mạnh mẽ, đầu óc mạnh mẽ, thì ý thức tâm linh cũng sẽ lớn mạnh.” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.

Cơ thể và ý thức tâm linh hỗ trợ lẫn nhau.

Vì sao Sinh mệnh Tinh Không cấp 8 lại sở hữu ý thức tâm linh bất thường như vậy? Một trong những yếu tố mấu chốt chính là cơ thể cực kỳ mạnh mẽ của bọn họ

Sau khi offline, Hứa Cảnh Minh tới căn cứ dưới đáy biển để tiếp tục tu luyện với sự hỗ trợ của buồng trọng lực và hằng tinh nhân tạo.

Hắn vẫn luôn duy trì tần suất ba ngày một lần, giúp cho quá trình tiến hóa của cơ thể đạt được hiệu quả tốt nhất.

“Dự đoán trong vòng khoảng nửa tháng, thân thể có thể đạt tới Sinh mệnh Tinh Không cấp cao.”

Hứa Cảnh Minh kết thúc buổi huấn luyện, ngồi phi thuyền vũ trụ cỡ nhỏ của mình trở về nhà.

Cục trưởng Chu đang chờ ở chỗ ở.

“Cục trưởng Chu.”

Hứa Cảnh Minh ra khỏi phi thuyền, ngạc nhiên nhìn cục trưởng Chu: “Có việc gì thì cứ gọi điện thoại thẳng cho tôi là được rồi mà.”

“Chuyện này rất quan trọng.”

Cục trưởng Chu bước tới nói nhỏ: “Chúng tôi nhận được thông báo của nền văn minh Hắc Nguyệt, một nền văn minh khá cường đại thuộc liên minh sao Ngô Câu. Bọn họ đã phái sứ đoàn tới Trái Đất, dự kiến sẽ đến vào ngày mồng 2 tháng 6.”

“Sứ đoàn của nền văn minh Hắc Nguyệt?”

Hứa Cảnh Minh thầm căng thẳng: “Không phải ngày mồng 2 tháng 6 chính là ngày vừa mới kết thúc kỳ bảo hộ nền văn minh hay sao?”

“Ừm.”

Cục trưởng Chu gật đầu: “Đối phương làm rất phô trương thanh thế, thậm chí còn chủ động tiết lộ tin tức sẽ tới thăm Văn minh Trái Đất.”

Hứa Cảnh Minh nhíu mày: “Chủ động tiết lộ tin tức?”

“Nghĩa là tuyên bố với xung quanh rằng Nền văn minh Trái Đất là con mồi của bọn họ.” Cục trưởng Chu nghiêm giọng.

Hứa Cảnh Minh thầm căng thẳng: “Ngang ngược vậy à?”

“Nền văn minh Trái Đất chúng ta từng suy đoán, sau khi kỳ bảo hộ kết thúc, mối uy hiếp lớn nhất chúng ta gặp phải rất có thể chính là nền văn minh Hắc Nguyệt.”

Cục trưởng Chu nói: “Chúng ta đã từng hi vọng nền văn minh Hắc Nguyệt không nhắm tới chúng ta, nhưng sự thực là nền văn minh Hắc Nguyệt đã phái sứ đoàn đến đây.”

“Sợ hãi, e ngại đều vô ích, chúng ta chỉ có thể dốc toàn lực ứng phó.”

Cục trưởng Chu nhìn Hứa Cảnh Minh: “Cho nên chúng tôi cần cậu góp một phần sức lực.”

“Đó chính là trách nhiệm của tôi.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Mọi người cần tôi làm gì vậy?”

Chương 558: (Phần 5) Sinh mệnh Tinh Không cao cấp (1) Cục trưởng Chu cười với Hứa Cảnh Minh: “Đừng căng thẳng, chúng ta không cần cậu phải đi liều mạng. Đối với sinh mệnh dưới bậc chín, một cá nhân không thể chống lại toàn bộ nền văn minh. Cho dù nền văn minh Hắc Nguyệt có coi trọng chúng ta đến mức nào, thì bọn họ cũng không thể để một Sinh mệnh Nguyên xuất thủ. Do đó, những cuộc tranh đấu công khai hoặc bí mật của chúng ta với nền văn minh Hắc Nguyệt vẫn nằm trong phạm vi quy tắc.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu.

Lật ngược lại vấn đề, nếu vi phạm luật lệ của Liên minh Vũ trụ Nhân loại thì sao? Một khi bị bại lộ, nền văn minh Hắc Nguyệt sẽ không thể ăn ngon ngủ yên, cả ngày thong dong như vậy.

“Nhưng trong phạm vi quy tắc, nền văn minh Trái Đẩt thực sự quá yếu ớt.”

Cục trưởng Chu nói: “Vì vậy, chúng ta cần tranh thủ tình hình.”

“Tranh thủ tình hình?”

“Ừm.”

Cục trưởng Chu gật đầu: “Mặc dù văn minh Trái Đất của chúng ta đã chuẩn bị cho ngày này từ trước, nhưng sức mạnh lớn nhất của chúng ta nằm trên người cậu! Nói chính xác thì cậu chính là tấm huy chương Xích Mông!”

“Huy chương Xích Mông?” Hứa Cảnh Minh đã đoán ra đấy chính là thứ Tiano đã tặng cho hắn.

“Nền văn minh Trái Đất chúng ta đã tiếp xúc với nền văn minh vũ trụ được hơn 30 năm, nhưng vẫn chưa đủ tư cách để ôm đùi tập đoàn Xích Mông.”

Cục trưởng Chu nói: “Chúng ta sẵn sàng cống hiến phần lớn tài sản của văn minh cho ngài sứ giả Tiano, nhưng ngài ấy không nhận, cũng không đồng ý bảo vệ chúng ta. Hais……..”

“Công việc bảo vệ một nền văn minh liên quan đến quá nhiều thứ, chúng ta có thể hiểu được.”

Cục trưởng Chu nói: “Nhưng ngài ấy lại bảo vệ một cá nhân là cậu, còn tặng cho cậu một tấm huy chương Xích Mông.”

“Vì vậy, Liên minh Trái Đất hy vọng các tập đoàn nòng cốt tại Trái Đất có thể tặng một chút cổ phần cho cậu.”

Cục trưởng Chu nhìn Hứa Cảnh Minh: “Khi đó, cậu sẽ có tên trong danh sách cổ đông.”

“Một người nắm giữ huy chương Xích Mông đang đóng vai trò cổ đông của các tập đoàn công ty, cho nên nền văn minh Hắc Nguyệt cũng không dám làm điều gì quá phận.”

Cục trưởng Chu nói.

“Làm vậy thực sự có tác dụng sao?”

Hứa Cảnh Minh hỏi: “Dù sao cũng chỉ là một tấm huy chương Xích Mông cấp Hắc Dạ.”

“Liên quan đến tập đoàn Xích Mông, chắc chắn sẽ có tác dụng.” Cục trưởng Chu nói: “Hẳn là cậu cũng biết tầm ảnh hưởng của tập đoàn Xích Mông lớn thế nào.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu.

Hắn đã tìm hiểu về tập đoàn này trên mạng thế giới ảo.

Tập đoàn Xích Mông vô cùng lớn mạnh!

Trong ba nền văn minh cao cấp trong vũ trụ, bọn họ chính là một trong những tập đoàn đáng sợ nhất, có thể được ví như sự tồn tại như một người khổng lồ trong vũng vũ trụ Thợ Săn.

Ngài sứ giả Tiano chắc chắn là một cái đùi lớn, hắn ta có thể đưa nhân loại trong vũ trụ có thể bay lên trời! Đáng tiếc, dù nền văn minh Trái Đất muốn ôm cái đùi này thì cũng không ôm được.

Tiano rất thận trọng, việc bảo vệ một cá nhân, và việc bảo vệ một nền văn minh rất khác nhau.

Nền văn minh Trái Đất không xứng đáng để Tiano hao tổn nhiều tâm trí như vậy.

“Ngài sứ giả Tiano vẫn đang ở thế yếu, muốn cố gắng phấn đấu thêm nữa.”

Hứa Cảnh Minh thầm thở dài, bản thân hắn làm gì còn lý do để lơi lỏng chứ?

“Nếu cậu không có ý kiến gì nữa, lát nữa có thể tiến vào mạng thế giới ảo để tham dự quy trình ký kết hợp đồng sở hữu cổ phần.” Cục trưởng Chu nói.

Hứa Cảnh Minh gật đầu.

…….

…….

Trong mạng thế giới ảo, các đại diện của những tập đoàn nòng cốt trong nền văn minh Trái Đất bắt đầu ký tặng cổ phần cho Hứa Cảnh Minh, từ hợp đồng này đến hợp đồng khác.

Tổng cộng 92 hợp đồng liên quan đến “thế giới ảo” của nền văn minh Trái Đất, bao gồm ngành sản xuất năng lượng, tài nguyên khoáng sản, trang thiết bị =, v.v.

Cổ phần được trao tặng trong mỗi hợp đồng dao động từ 0,5% đến 1%.

“Nhìn qua thì số cổ phần này cũng không nhiều lắm.”

Cục trưởng Chu ở bên cạnh giới thiệu: “Nhưng tổng giá trị gần bằng 20 tỷ xu vũ trụ.”

“Tôi sẽ không bán.” Hứa Cảnh Minh nói.

“Ngoài những tài nguyên đã hứa trước đây.”

Cục trưởng Chu nói: “Cậu cũng có thể dùng số cổ phiếu này làm tài sản thế chấp để vay mượn xu vũ trụ từ văn minh Trái Đất để sử dụng.”

Hứa Cảnh Minh là cao thủ đầu tiên sinh ra sau khi nền văn minh Trái Đất hội nhập vào nền văn minh vũ trụ, cho nên nền văn minh Trái Đất muốn dồn tất cả tài nguyên để bồi dưỡng hắn.

“Hứa tiên sinh, chúng tôi không quấy rầy nữa.”

Tất cả các đại diện đều nói lời tạm biệt.

Tuy rằng Hứa Cảnh Minh thu về rất nhiều cổ phần, nhưng hắn cũng chỉ coi chúng là tài sản trên danh nghĩa chứ không có ý định sử dụng.

Thời gian trôi đi, Hứa Cảnh Minh tiếp tục thử tìm cách vượt qua bài kiểm tra ở tinh cầu thứ ba.

Trước tiên, hắn tham khảo ý kiến của các chuyên gia chuyên nghiệp trên mạng thế giới ảo, sau đó chọn trang bị thích hợp để tăng hiệu quả chống lạnh.

“Đôi ủng và áo giáp hoàn toàn hợp nhất, không lộ ra khe hở nào. Ngay cả áo giáp là một mảnh duy nhất, cho dù mình tiến đi vào hồ cực lạnh, nước không thể xâm nhập được.”

Hứa Cảnh Minh trang bị đầy đủ, kín mít từ chân đến đầu, chỉ để lộ một đôi mắt: “Xuất phát thôi.”

Lần này, hiệu quả chống lạnh đã được tăng lên, tình trạng của Hứa Cảnh Minh hiển nhiên đã cải thiện rất nhiều.

Sau khi đến hồ cực lạnh, dòng nước không thấm được vào trong cơ thể, hắn có thể lợi dùng mật độ nước dày đặc, dễ dàng chèo về phía trước bằng hai tay.

Hứa Cảnh Minh cứ bơi về phía trước, dù nước trong hồ không thấm vào trong nhưng hơi lạnh vẫn truyền đến khiến Hứa Cảnh Minh càng lúc càng tê dại.

Sau khi bơi hơn 50km, hắn vẫn bị đông cứng thành khối băng và mất mạng.

“Nếu suy nghĩ một chút, thì sau khi tăng hiệu quả chống lạnh, rõ ràng đã đi được khá xa.”

Hứa Cảnh Minh cảm thấy phấn chấn.

Thử thêm một lần nữa xem sao.

Nhưng cho dù nước hồ không thấm vào trong, nhưng cái lạnh khủng khiếp vẫn khiến Hứa Cảnh Minh thất bại hết lần này đến lần khác.

“Ý thức tâm linh của mình chưa đủ mạnh, trong khi năng lượng vật chất là vô hạn. Theo lý thuyết, mình chỉ cần làm cho các tế bào trong cơ thể tỏa ra nhiệt lượng vừa đủ, thì hoàn toàn có thể chống lại cái lạnh.”

Hứa Cảnh Minh nghĩ.

Nếu dựa vào ý thức tâm linh của sinh mệnh Tinh Không bậc tám, cơ thể có thể tỏa ra nhiệt lượng sánh ngang với một cái lò lớn, cho nên có thể dễ dàng đi đến đích.

Chương 559: (Phần 5) Sinh mệnh Tinh Không cao cấp (2) Ngày 20 tháng 5, buổi tối, Hứa Cảnh Minh lại lên phi thuyền đến căn cứ dưới đáy biển.

“Hứa tiên sinh.”

Nhân viên ở căn cứ dưới đáy biển tiếp đón rất nồng nhiệt, dù sao đi nữa, hắn cũng là người duy nhất có thể sử dụng buồng trọng lực và hằng tinh nhân tạo để tu luyện trong nhiều năm qua.

Hứa Cảnh Minh đi đến buồng trọng lực trước, tu luyện trong 22 phút dưới lực hấp dẫn khoảng 8.900 lần, sau đó mới lê thân xác mệt nhoài đến chỗ hằng tinh nhân tạo.

Năng lượng của hằng tinh nhân tạo đang xoay chuyển, quả cầu đen lơ lửng có đường kính 34cm bắt đầu trở nên nóng rực và phát ra ánh sáng chói lọi rực rỡ, các tia khúc xạ phản chiếu khắp toàn bộ tòa nhà rồi tập trung trên người Hứa Cảnh Minh.

Hứa Cảnh Minh ngồi xếp bằng, cơ thể vô cùng mệt mỏi, điên cuồng hấp thu tất cả năng lượng của hằng tinh nhân tạo.

Hằng tinh nhân tạo này thuộc cấp R9, có nghĩa năng lượng của nó nằm trong khoảng từ R1 đến R9.

Mỗi cấp trong số đó cũng có thể chia nhỏ hơn, ví dụ như trong R9 có thể chia nhỏ thành R91, R92…. R99!

Hứa Cảnh Minh hiện đang sử dụng cấp R29, đây là mức độ phù hợp nhất với khả năng chịu đựng của cơ thể hắn. Nếu như nâng lên cấp r3, cơ thể sẽ…. chịu tổn thương nghiêm trọng.

“Thật thoải mái.”

Hứa Cảnh Minh kiên nhẫn hấp thụ năng lượng, mỗi một tế bào chậm rãi lớn lên.

Sau mười bảy phút hấp thụ, Hứa Cảnh Minh cảm nhận được sự biến đổi của từng tế bào trong cơ thể.

“Cuối cùng cũng bắt đầu đột phá rồi!”

Hứa Cảnh Minh vui mừng nói: “Mức năng lượng của hằng tinh nhân tạo, nâng lên cấp R31.”

Ánh sáng phát ra từ hằng tinh nhân tạo ra lập tức trở nên chói lọi hơn, cường độ năng lượng cũng theo đó mà tăng lên.

“Hứa Cảnh Minh, toàn bộ tế bào của cậu đang đột phá, căn cứ theo tính toán, mức năng lượng phù hợp nhất với bạn là R38.”

Giọng nói máy móc của hệ thống trí tuệ nhân tạo trong tòa nhà vang lên.

“Tăng lên cấp R38.”

Hứa Cảnh Minh lập tức lên tiếng, các khuyến nghị của hệ thống trí tuệ nhân tạo đều rất an toàn.

Trong quá trình đột phá từ sinh mệnh Tinh Không trung cấp lên cao cấp, cơ thể cần phải hấp thu rất nhiều năng lượng.

Sau ba tiếng rưỡi hấp thụ năng lượng cấp R38 từ hằng tinh nhân tạo, Hứa Cảnh Minh có cảm giác cơ thể của mình đã “no nê”, mỗi một tế bào trong cơ thể đều trở nên sung mãn hơn trước rất nhiều, ngay cả đại não đều được biến đổi lên một tầm cao mới.

Tốc độ tư duy tăng lên đáng kể, sóng điện não cũng trở nên mạnh hơn rất nhiều.

“Sinh mệnh đã nâng cấp.”

Hứa Cảnh Minh bước ra khỏi toà kiến trúc hằng tinh nhân tạo, phát hiện phạm vi ý thức tâm linh của mình đã mở rộng hơn rất nhiều.

“Mình thậm chí còn cảm giác rằng, mình có thể phá hủy căn cứ dưới đáy biển này chỉ bằng một cú đấm.”

Sức mạnh tăng vọt khiến Hứa Cảnh Minh nảy sinh một dục vọng hủy diệt, tựa như một người đột nhiên có được vũ khí sắc bén trong tay, sát tâm sẽ tự động khởi phát, cần phải tự khống chế bản thân mà thu hồi nguồn sức mạnh đáng sợ này.

Điều này khiến Hứa Cảnh Minh nâng cao cấp giác: “May mắn thay, ý thức tâm linh của mình đủ vững vàng, cho nên có thể tương ứng với thực lực hiện tại. Nếu không, mình sẽ rất dễ rơi vào dục vọng, lợi dụng nguồn sức mạnh cường đại này để gây ra tai họa khủng khiếp cho những người khác.”

Khả năng hủy diệt của sinh mệnh Tinh Không cao cấp vốn dĩ phi thường khủng bố.

Hứa Cảnh Minh leo lên phi thuyền vũ trụ, lên đường trở về nhà

“Một cái búng tay có thể phá hủy cả một tòa thành, còn một khi bùng nổ toàn bộ năng lượng vũ trụ thì có thể hủy diệt cả một đất nước, đây chính là sự lợi hại của sinh mệnh Tinh Không cao cấp.”

Hứa Cảnh Minh thầm cảm thán: “Đây mới chỉ là thực lực của sinh mệnh Tinh Không bậc bảy, nếu trở thành sinh mệnh Tinh Không bậc tám, một người có thể hủy diệt tất cả sự sống trên bề mặt của một hành tinh.”

Đương nhiên, cũng chỉ là hủy diệt toàn bộ sự sống trên bề mặt.

Muốn phá hủy cả một hành tinh thì sao? Sẽ khó hơn gấp trăm lần, sức mạnh cá thân của một sinh mệnh Tinh Không căn bản không thể làm được.

Sự biến đổi của cơ thể khiến ý thức tâm linh của Hứa Cảnh Minh trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

…….

……..

Sau khi thân thể biến đổi, tâm linh ý thức của Hứa Cảnh Minh cũng trở nên cường đại hơn rất nhiều.

“Cảm giác rất khác biệt.”

Tại hành tinh thứ ba, vùng đất thần bí trong thế giới Huyết Vũ, Hứa Cảnh Minh cảm nhận rõ lực lượng tinh thần to lớn mênh mông của mình.

Ý thức tâm linh lcàng ớn mạnh, việc kiểm soát tế bào càng hiệu quả hơn.

“Xuất phát thôi!”

Hứa Cảnh Minh bắt đầu lần thử thứ chín.

Sau khi đạt được khả năng điều khiển cấp độ tế bào, việc gia tăng sức mạnh và tốc độ càng trở nên khó khăn hơn, cho dù Hứa Cảnh Minh đã đột phá đến sinh mệnh Tinh Không cao cấp, nhưng thực chiến tăng thêm cũng chỉ gấp 25 lần.

Ngược lại, ý thức tâm linh tăng lên gấp đôi, hắn có thể đối phó với cái giá rét một cách dễ dàng hơn.

Ý thức tâm linh thâm nhập mạnh mẽ vào từng tế bào, sau đó không ngừng sản sinh ra nhiệt lượng!

Cho dù mức độ rét lạnh đang tăng lên theo thời gian, Hứa Cảnh Minh vẫn có thể khống chế được các tế bào.

Tiến vào hồ cực lạnh, Hứa Cảnh Minh bơi về phía trước.

Cái lạnh khủng khiếp khiến ý thức tâm linh trở nên mơ hồ, khả năng khống chế tế bào chỉ còn ở mức tương đối, nhưng như vậy vẫn đủ để hắn tiếp tục tiến về phía trước.

“Trạng thái lần này tốt hơn rất nhiều, mình nhất định có thể thành công.”

Hứa Cảnh Minh có linh cảm mạnh mẽ, đặc biệt là khi hòn đảo trước mặt ngày càng gần, khiến hắn càng thêm hưng phấn, tinh thần chiến đấu dâng cao. “Sắp đến rồi, sắp đến rồi.”

Niềm vui sướng vì thành công ngay trước mắt khiến ý thức tâm linh của Hứa Cảnh Minh mạnh thêm một chút, khả năng kiểm soát cơ thể cũng được cải thiện. “Cảm xúc có thể ảnh hướng đến ý thức tâm linh.”

Hứa Cảnh Minh thầm nói, càng ra sức bơi về phía trước.

Cuối cùng.

Hứa Cảnh Minh đã đặt chân đến hòn đảo!

Sau khi đi lên đảo, toàn thân Hứa Cảnh Minh bị bao phủ bởi một tầng băng giá, nhưng đôi mắt của hắn nóng lên, hai chân sải bước về phía động nhỏ trên đảo.

“Tới rồi.”

Khi bước vào động nhỏ, Hứa Cảnh vô cùng vui sướng.

Sau khi rời khỏi hành tinh băng giá và bước ra khỏi động nhỏ, Hứa Cảnh Minh cảm thấy cơ thể mình bình phục trong tích tắc, toàn thân vô cùng ấm áp, thoải mái, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn phong cảnh của hành tinh thứ tư trước mắt.

“Chỉ cần vượt qua bài kiểm tra ở hành tinh thứ tư là có thể tiến vào hành tinh thứ năm rồi! Có hy vọng gia nhập thế lực cấp khu vực.”

Ánh mắt Hứa Cảnh Minh trở nên kiên định.

Chương 560: (Phần 5) Sinh mệnh Tinh Không cao cấp (3) Không gian quan sát.

352 thế lực trong vũng vũ trụ Thợ Săn đang quan sát từ xa.

“Quan sát viên Thường nhìn xem, người bước vào hành tinh thứ tư chính là gã lùn của liên minh sao Ngô Câu các anh….

Người vừa lên tiếng có vóc dáng mập lùn, chiều cao khoảng chừng mét rưỡi, trên mặt còn đeo kính gọng vàng. Hắn bất chợt cười tủm tỉm khi nhìn thấy Hứa Cảnh Minh vừa mới bước chân vào hành tinh thứ tư.

Một người đàn ông gầy gò mặc đồ đen cũng nhìn về phía Hứa Cảnh Minh.

Nhóm quan sát viên này không chú ý nhiều đến ba hành tinh đầu, chỉ nghiêm túc quan sát hành tinh thứ tư.

Bởi vì người nào vượt qua bài kiểm tra ở hành tinh thứ tư sẽ đủ điều kiện gia nhập thế lực cấp khu vực.

“Lâu như vậy mới đến được hành tinh thứ tư, xem ra, hắn ta cũng không thể vượt qua bài kiểm tra tiếp theo chỉ trong một lần.”

Quan sát viên Thương hơi nhíu mày, quan sát bóng dáng của Hứa Cảnh Minh từ xa, trong lòng cũng không ôm hy vọng quá lớn.

Trong không gian quan sát, khu vực của 352 thế lực của vùng vũ trụ Thợ Săn đều được ngăn cách bởi vách ngăn vô hình, các quan sát viên của các thế lực liền kề nhau không có cách nào xông ra khỏi vách ngăn để động thủ, cùng lắm là đấu khẩu với nhau mấy câu.

Quan sát viên Thường vẫn đang quan sát Hứa Cảnh Minh.

Gã mập lùn của phe thế lực khác ở bên cạnh cố ý châm chọc, nói: “Quan sát viên Thường, trong ba nhóm gần đây nhất, hình như không có một ai trong liên minh sao Ngô Câu các anh đi tới được tinh cầu thứ năm phải không. Chưa biết chừng, tên người mới này lại có hi vọng làm được đấy.”

“Xem bộ dạng đắc ý của anh kìa.” Người đàn ông áo đen gầy gò cười nhạo.

“Biết sao được, ai bảo liên minh sao Cửu Vũ chúng ta lại có hai người tới được tinh cầu thứ năm trong ba nhóm nhà thám hiểm mới nhất chứ!”

Gã quan sát viên mập lùn nói với giọng điệu đắc ý.

Người đàn ông gầy gò lạnh nhạt đáp lời: “Ba nhóm gần đây nhất có tổng cộng 18 vạn nhà thám hiểm, nhưng cũng chỉ có hơn 200 người tới được tinh cầu thứ năm, tình cờ không có ai thuộc liên minh sao Ngô Câu chúng tôi cũng là chuyện hết sức bình thường. Dù sao đi nữa, toàn bộ vùng vũ trụ Thợ Săn cũng có tận 185 liên minh sao.”

“Mau nhìn kìa…”

Gã mập lùn tròn mắt: “Vị thiên tài kia của liên minh sao Cửu Vũ chúng tôi đã vượt qua được thử thách “sao neutron” của tinh cầu thứ năm, chuyển sang tinh cầu thứ sáu rồi. Ôi! Hắn ta đi tới tinh cầu thứ sáu, chứng tỏ thiên phú của người này hoàn toàn có thể đạt tới giới hạn tối đa của cấp 8.

“Tinh cầu thứ sáu!”

Lại có thêm một người nữa tới được tinh cầu thứ sáu.

Các thế lực khác cũng chú ý tới vị thiên tài kia của liên minh sao Cửu Vũ.

Người đàn ông gầy gò cũng im lặng quan sát, người tài giỏi như thế tối thiểu cũng sẽ được các thế lực cấp khu vực tranh giành nhau.

“Ba nhóm gần đây nhất của liên minh sao Ngô Câu chúng tôi chưa hề có một ai tới được tinh cầu thứ năm.” Người đàn ông gầy gò cũng cảm thấy khó chịu.

“Ha ha.”

Gã mập lùn cười nói: “Quan sát viên Thường chớ sốt ruột, chưa biết chừng người mới có đeo túi thương đang ở tinh cầu thứ tư này lại là kỳ tài có một không hai có thể xông thẳng tới tinh cầu thứ bảy thì sao.”

Quan sát viên Thường liếc nhìn gã mập lùn.

Đối phương mỉa mai, hắn nhịn! Không đánh được đối phương khi đang ở trong không gian quan sát đánh giá, đối phương có công kích, hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Hắn thực sự không giỏi đấu khẩu.

Thông qua Tiano, Hứa Cảnh Minh biết có không gian quan sát đánh giá bí mật, 17 thế lực hàng đầu, 352 nhà thế lực của vùng vũ trụ Thợ Săn đều đang âm thầm quan sát.

Tuy nhiên, Hứa Cảnh Minh không hề để tâm.

Bản thân hắn là người đến từ nền văn minh Trái Đất, chỉ vừa mới đạt tới sinh mệnh Tinh Không cấp 7, đặt mục tiêu tối thiểu là tinh cầu thứ năm.

Còn những chuyện khác, hắn không muốn suy nghĩ nhiều.

“Trở ngại cuối cùng để gia nhập thế lực cấp khu vực.”

Hứa Cảnh Minh quan sát tinh cầu trước mặt.

Tinh cầu thứ tư là một tinh cầu có sự sống.

Rừng rậm tươi tốt xanh um, mênh mông không thấy tận cùng. Hơn nữa, nơi đây cũng không có vết tích sinh sống của các sinh vật có trí tuệ.

“Để xem thử thách của tinh cầu thứ tư là gì.”

Hứa Cảnh Minh đứng ở điểm xuất phát, nhấp vào bảng điều khiển cá nhân để xem chi tiết nội dung của thử thách.

Tinh cầu thứ tư: Trên hành tinh có sự sống này có mười vùng đất cực kỳ kỳ dị, được gọi là mười vùng đất Trầm Luân.

Xin mời đi tới mười vùng đất Trầm Luân để thu thập tín vật.

Khi nào thu thập đủ 10 tín vật thì sẽ có thể đi qua hang động sâu thẳm tới tinh cầu thứ năm.

“Vùng đất Trầm Luân, tín vật?”

Hứa Cảnh Minh khẽ nhíu mày: “Các nhà thám hiểm với nhau cấm đụng chạm, cấm làm phiền lẫn nhau như cũ, cho nên cần phải tự thân vận động để tìm ra tín vật, không thể cướp đoạt.”

Đúng vậy.

Kể từ tinh cầu đầu tiên, các công dân vũ trụ đều bị cấm đụng chạm vào nhau. Một khi phát sinh xung đột, bên chủ động sẽ bị coi là phạm luật, lập tức bị đá về điểm xuất phát và bắt đầu lại từ đầu.

“Vùng đất Trầm Luân?”

Hứa Cảnh Minh nhìn điểm đánh dấu trên bản đồ: “Phân tán ở các nơi khác nhau trên tinh cầu này, đi xem thử nơi gần nhất trước xem.”

Hứa Cảnh Minh thay sang áo giáp mềm ôm sát cơ thể, đeo túi thương, ăn mặc nhẹ nhàng lên đường, băng qua rừng rậm tìm kiếm vùng đất Trầm Luân đầu tiên.

Hứa Cảnh Minh xem qua bản đồ, sau đó xác định lộ trình ngắn nhất, bớt được khá nhiều đường vòng quanh co.

“Vùng đất Trầm Luân đầu tiên ở ngay đằng trước.”

Hứa Cảnh Minh nhìn thấy đằng trước có một hồ nước lớn, hồ nước nằm trong rừng rậm, rộng khoảng vài dặm, xung quanh mọc nhiều loài cây cối, hoa cỏ, sương mù loang ra quanh hồ.

Hứa Cảnh Minh vừa bước vào trong phạm vi của sương mù, lập tức trông thấy cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến đổi.

Hắn đang ở trong một tòa cung điện xa hoa, được vô số mỹ nữ vây quanh hầu hạ.

Chương 561: (Phần 5) Tiano rời đi (1) “Mình là quốc vương nước Lưu Vân, đây là hoàng cung của trẫm?”

Rất nhiều ký ức xuất hiện trong đầu, Hứa Cảnh Minh thoáng tưởng như mình chính là quốc vương của nước Lưu Vân, vô vàn mỹ nữ trong cung đang nghĩ cách lấy lòng hắn.

“Không đúng, mình là Hứa Cảnh Minh, đang đi tới vùng đất Trầm Luân để tìm tín vật.”

Hứa Cảnh Minh ép buộc bản thân thoát khỏi những ký ức này.

Mặc dù có thể miễn cưỡng giữ tỉnh táo, nhưng những ký ức liên quan tới quốc vương nước Lưu Vân vẫn liên tục bao trùm lên hắn, thậm chí rất nhiều cảnh tượng hương diễm nóng bỏng, hưởng thụ hoan lạc hiện lên trong đầu!

Ngay lúc này, những mỹ nhân trong ký ức đó đều đang ở trước mặt hắn.

“Biết hưởng thụ tới vậy sao?”

Hứa Cảnh Minh bị kích thích bởi những ký ức nóng bỏng đó, thậm chí càng ngày càng nhiều ký ức đang dung nhập vào đầu hắn.

“Nếu mình chìm đắm thật, để Miểu Miểu biết…”

Hứa Cảnh Minh giật nảy mình, dáng vẻ tức giận của Lê Miểu Miểu và khuôn mặt nhỏ nhắn con gái xuất hiện trong đầu hắn. Hứa Cảnh Minh cố hết sức ngăn cản những ký ức của quốc vương nước Lưu Vân đang không ngừng bao phủ mình, sau đó vội vàng đứng dậy để đi tìm tín vật.

“Đại vương.”

“Đại vương, sao đại vương không để ý thần thiếp vậy?” Các mỹ nữ đuổi theo Hứa Cảnh Minh.

Hứa Cảnh Minh vừa chống lại ký ức ngày càng sống động của quốc vương nước Lưu Vân, vừa tìm kiếm tín vật.

Hắn đột nhiên phát hiện, bản thân cũng không thể rời khỏi cung điện.

“Nhất định tín vật nằm ở trong phạm vi cung điện.”

Hứa Cảnh Minh tìm kiếm trong cung.

Dần dà, việc kháng cự lại ký ức trở nên khó khăn hơn, Hứa Cảnh Minh cảm thấy ký ức của chính mình cũng bắt dầu trở nên lộn xộn.

“Mình là Hứa Cảnh Minh, nơi này là vùng đất Trầm Luân, tất cả là giả, đều là giả.”

Sau hơn một canh giờ tìm kiếm, cuối cùng Hứa Cảnh Minh tìm được tín vật trong kẽ ngực của một mỹ nhân.

Khoảnh khắc lấy được tín vật.

Cung điện tan biến!

Hứa Cảnh Minh phát hiện ra mình đang đứng trong rừng rậm, trước mặt là một hồ nước mù sương.

Hứa Cảnh Minh giống như vừa tỉnh mộng, toàn bộ những chuyện liên quan tới quốc vương nước Lưu Vân trở nên mờ nhạt giống như vừa nằm mơ.

“Vừa rồi, mình chỉ cần hơi thư giãn một chút thôi, có lẽ ký ức của quốc vương nước Lưu Vân sẽ dung nhập hoàn toàn vào đầu của mình, khiến mình không còn nhớ nổi thân phận của bản thân nữa.”

Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Thật quyến rũ! Một vài nhà thám hiểm sẽ cảm thấy thử nghiệm một chút cũng không sao, dù sao thất bại thì cũng có thể làm lại lần nữa.”

“Nhưng nếu như ôm tâm lý cầu may, thì e là rất khó gom đủ 10 tín vật.” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.

Hứa Cảnh Minh đi thêm vài trăm dặm tới địa điểm tiếp theo.

Đây là một mỏ quặng lớn, trong đó có làn sương đỏ máu đang loang ra bên ngoài.

“Mình nhất định phải vào bên trong thì mới tìm được tín vật.” Hứa Cảnh Minh đi về phía làn sương màu đỏ.

Ừ.

Vừa đi vào trong, cảnh tượng trước mắt lập tức thay đổi.

Hứa Cảnh Minh đứng trên tầng cao nhất ở một nơi cao vút trùng mây, có thể nhìn thấy ở bên ngoài có những phi thuyền vũ trụ loại nhỏ xuyên qua không khí, bất ngờ đáp xuống tinh cầu này.

“Hội trưởng, lợi nhuận được chia từ tập đoàn Kim Tằm tổng cộng 350 tỷ xu vũ trụ, chúng ta đã nhận toàn bộ.”

“Hội trưởng, ngân sách thường niên được gia tộc chia cho tổng cộng 5 nghìn tỷ xu vũ trụ, chúng ta cũng đã chuyển toàn bộ.”

“Hội trưởng, hoàng tử Lưu Thịnh của Văn minh Khúc Vu đã trả tiền nợ của kỳ 5, tổng cộng 200 tỷ xu vũ trụ.

“Hội trưởng…”

Từng chiếc bóng hư ảo đứng trước mặt Hứa Cảnh Minh, cung kính báo cáo.

Hứa Cảnh Minh ngồi tại chỗ, rất nhiều ký ức bao trùm lấy hắn.

“Mình là Khổng Cửu Vũ, người con thứ 97 của Khổng Vương, một trong 12 người được phong vương của nền văn minh Cổ Hà – 1 trong 3 nền văn minh vũ trụ cao cấp.” Hứa Cảnh Minh giật mình với luồng ký ức cuồn cuộn mình tiếp xúc được.

Khổng Cửu Vũ có lượng tiền tài ngoài sức tưởng tượng, dòng tiền hằng nằm lớn tới độ không thể tưởng tượng nổi.

“Khổng Cửu Vũ chẳng phải là… người sáng lập Văn minh Cửu Vũ trong truyền thuyết đó sao? Thậm chí toàn bộ liên minh sao Cửu Vũ cũng được đặt tên theo tên của người này.” Hứa Cảnh Minh giật mình, trong khoảnh khắc sững sờ, rất nhiều ký ức bao trùm lên hắn.

Ký ức của bản thân nhanh chóng trở nên lộn xộn, ký ức của Khổng Cửu Vũ hoàn toàn dung nhập.

Cảnh tượng tan biến.

Hứa Cảnh Minh xuất hiện trở lại trước mỏ quặng, nhìn làn sương đỏ tràn ngập trước mắt, hắn biết mình đã thất bại, bị vùng đất Trầm Luân đá ra ngoài.

“Khi vừa mới tiếp xúc với ký ức kia, mình đã bị giật mình, sau đó mất bình tĩnh trong thoáng chốc, bản thân lập tức bị đắm chìm trong ký ức cuồn cuộn, không thể giữ được chính mình, cho nên thử thách thất bại.”

Hứa Cảnh Minh hiểu ra.

“Nội dung ký ức mà mình tiếp xúc được hẳn là Khổng Cửu Vũ lúc còn trẻ, dù sao thì về sau, hắn cũng thành lập nên văn minh Cửu Vũ trong số các nền văn minh vũ trụ, lấy tên của bản thân đặt tên cho toàn bộ liên minh sao!”

Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.

Cha của Khổng Cửu Vũ là Khổng Vương, một trong 12 người được phong vương của nền văn minh Cổ Hà – 1 nền văn minh vũ trụ cấp cao.

Khổng Cửu Vũ có xuất thân cao quý!

Tuy thiên phú trên con đường tiến hóa không cao nhưng thiên phú về buôn bán thì thật ngoài sức tưởng tượng, cuối cùng hắn bỏ tiền ra, dùng ngoại lực để lột xác thành sinh mệnh Nguyên. Khổng Cửu Vũ là người con có thành tựu cao nhất trong số rất nhiều người con của Khổng Vương.

“Đây chính là nhân vật trong truyền thuyết có lượng tiền tài khổng lồ của Liên minh Vũ trụ Nhân loại sao?”

Hứa Cảnh Minh sợ hãi thán phục, đối phương chỉ cần thò ngón tay ra một chút, nhưng như vậy đã đủ để tru diệt văn minh Trái Đất.

Chương 562: (Phần 5) Tiano rời đi (2) Thân phận dòng dõi của Khổng Vương chỉ cung cấp tiền vốn ban đầu cho Khổng Cửu Vũ.

Dù sao đi nữa, ngay cả bản thân Khổng Vương cũng không thể xây dựng nên một nền văn minh vũ trụ trung đẳng bắt đầu từ con số 0.

Một nền văn minh trung đẳng, trước tiên phải có cường giả cấp 10. Ngoài ra, các phương diện quân sự và khoa học kỹ thuật cũng phải đạt được đủ loại yêu cầu, cho nên cũng cần rất nhiều học giả. Hơn nữa, các điều kiện về diện tích lãnh thổ cũng như tổng dân số trong nền văn minh đều rất hà khắc.

“Nếu như mình có thể thực sự biết được chi tiết ký ức của Khổng Cửu Vũ, hiểu được tư tưởng của người này, thì cho dù trầm luân chục lần, trăm lần cũng có hề gì?”

Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Đáng tiếc, vùng đất Trầm Luân chỉ cho mình tiếp xúc được chút bề nổi, chứ không tiếp cập được bản chất tư duy của Khổng Cửu Vũ.

Thứ mà hắn vừa tiếp xúc, cũng chỉ là tin tức bản đồ thương mại lớn mạnh của Khổng Cửu Vũ lúc trẻ.

Tư tưởng của một người là điều rất khó sao chép.

Dấu ấn tinh thần của các nhân vật cấp truyền thuyết vũ trụ chỉ là một vài cảnh tượng bọn họ đã trải qua.

“Thử lại một lần nữa, lần này phải chống cự lại.”

Hứa Cảnh Minh đi vào mỏ quặng một lần nữa.

Sắc đẹp, tiền tài, quyền lực, sức mạnh to lớn của một cá thể, thức ăn ngon, thương cảm, thù hận, căm giận…

Có lẽ, mười vùng đất Trầm Luân muốn nhắm tới mục tiêu hoặc dục vọng của cá nhân, thậm chí còn đồng điệu cảm xúc đến mức mãnh liệt. Tóm lại, hắn chỉ cần hơi chịu ảnh hưởng thì sẽ bị trầm luân, thử thách thất bại.

Ngày mồng 1 tháng 6, Hứa Cảnh Minh tới được vùng đất Trầm Luân thứ tám, chủ đề chính ở nơi này là căm giận.

Nơi đây có đủ các tình huống gây phẫn nộ.

Đứng trước sự thảm thiết, bi phẫn của thế gian… làm sao Hứa Cảnh Minh có thể không căm giận cho được? Hắn không kìm chế nổi cơn phẫn nộ, nhưng hễ bị cảm xúc ảnh hưởng thì sẽ bị trầm luân.

“Offline trước đã.”

Sau ba lần thất bại liên tiếp, Hứa Cảnh Minh quyết định tạm thời offline: “Hôm nay phải đi tiễn ngài sứ giả Tiano.”

*.

Ngày mồng 1 tháng 6 năm 2083, một chiếc phi thuyền vũ trụ xuất phát từ Trái Đất đến sao Hỏa.

Hứa Cảnh Minh nhìn xuyên qua vỏ phi thuyền, trông thấy cảnh tượng bên ngoài, Tiano ngồi trên thân phi thuyền ở đằng xa. Lúc này, hắn có vẻ hơi cô độc, chỉ đang lặng lẽ ngắm sao trời.

Vù.

Phi thuyền tới gần, cánh cửa mở ra, một loạt lãnh đạo cấp cao của Văn minh Trái Đất và Hứa Cảnh Minh cùng bay ra.

“Ngài sứ giả.” Tất cả mọi người làm lễ.

“Kỳ bảo hộ của Văn minh Trái Đất chính thức kết thúc.”

Tiano ngồi trên thân phi thuyền của hắn nhìn mọi người của Văn minh Trái Đất, nói: “Hôm nay, tôi sẽ rời khỏi Văn minh Trái Đất, trở về trụ sở chính của Liên minh Vũ trụ Nhân loại.

“Cảm ơn ngài sứ giả đã che chở cho chúng tôi nhiều năm qua, Văn minh Trái Đất chúng tôi mãi mãi không bao giờ quên.” Tổng thư ký Angus nói.

Tiano nhìn họ vài giây đồng hồ rồi mới nói: “Hứa Cảnh Minh, anh ở lại tâm sự với tôi, những người khác về lại phi thuyền trước đi.”

Các vị lãnh đạo cấp cao của Trái Đất nhìn nhau, làm lễ rồi lần lượt trở về phi thuyền.

Hứa Cảnh Minh bay tới cạnh Tiano.

“Thăm dò vùng đất thần bí đến đâu rồi?” Tiano cười hỏi.

“Đang ở tinh cầu thứ tư.”

Hứa Cảnh Minh nói: “Có lẽ có thể tới được tinh cầu thứ năm.”

“Rất tốt.”

Tiano nói: “Có điều, cậu nên cố gắng tới được tinh cầu thứ bảy, thậm chí cảm ngộ được cơ duyên nhập môn, nhờ đó mà gia nhập 17 thế lực hàng đầu! Một khi nhận được sự bồi dưỡng của 17 thế lực hàng đầu, thì hy vọng trở thành sinh mệnh Nguyên của cậu sẽ lớn hơn.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu.

Hắn cũng khát khao trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, nếu vậy thì vận mệnh toàn bộ Văn minh Trái Đất sẽ thay đổi!

“Nếu cậu không thể trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, thì suốt đời đều phải quanh quẩn giãy giụa trong các nền văn minh vũ trụ nhân loại cấp thấp.”

Tiano nói: “Chỉ có đạt tới cấp độ sinh mệnh cao hơn, thì một người có xuất thân từ Văn minh Trái Đất như cậu mới có hy vọng bước vào đoàn thể trung tâm thực sự của Liên minh Vũ trụ Nhân loại. Sau này, cậu và tôi cũng mới có cơ hội giúp đỡ lẫn nhau.”

Một khi Tiano quyết tâm tự mình khởi nghiệp, thì dựa vào tài nguyên của bản thân, hắn vừa bắt đầu đã ở giai tầng cao nhất rồi.

“Đoàn thể trung tâm của Liên minh Vũ trụ Nhân loại sao?”

Hứa Cảnh Minh cảm khái nói: “Mục tiêu thực sự cách tôi rất xa. Có điều, tôi sẽ cố gắng.”

Tiano gật đầu.

“Nếu như cá nhân anh gặp phải phiền phức lớn thì nhớ liên lạc với tôi.”

Tiano nói: “Dù sao chúng ta cũng là bạn.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Ừm.”

Hắn hiểu ý Tiano.

Với nền văn minh mới lên như Văn minh Trái Đất, sau khi kết thúc kỳ bảo hộ sẽ liên tiếp gặp phải phiền toái… Phiền toái này là chuyện rất bình thường, hầu như tất cả các nền văn minh mới lên đều phải trải qua chuyện này.

Tiano không muốn làm chiếc dù che chở cho Văn minh Trái Đất.

Nhưng hắn sẵn sàng giúp đỡ cá nhân Hứa Cảnh Minh.

“Cậu chỉ ừm một tiếng vậy thôi à?” Tiano không còn gì để nói.

Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Chúng ta là bạn.”

“Ha ha.”

Tiano đứng dậy: “Đi đây.”

Hứa Cảnh Minh bay tránh sang một bên.

“Trong lần gặp mặt ngoài đời tiếp theo, cậu nhất định phải trở thành sinh mệnh Bản Nguyên rồi đấy.” Tiano quay đầu nói một câu.

Hứa Cảnh Minh gật đầu, Tiano đi vào trong phi thuyền.

Chiếc phi thuyền vũ trụ này tạo nên gợn sóng không gian sau đó chợt biến mất, nó đã rời khỏi phạm vi của liên minh sao Ngô Câu! Hứa Cảnh Minh đứng trên bầu trời sao Hỏa, lặng lẽ nhìn sao trời trước mặt.

Chương 563: (Phần 5) Sứ đoàn của nền văn minh Hắc Nguyệt (1) Phi thuyền vũ trụ bắt đầu quay trở lại Trái Đất.

“Thời kỳ bảo hộ nền văn minh đã kết thúc, ngài sứ giả Tiano cũng đã trở về. Sau này, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình!”

Đại diện Trung Quốc nói.

“Trước kia, nền văn minh Trái Đất nằm dưới sự bảo hộ của Tiano, tiếp đây sẽ bắt đầu hòa nhập hoàn toàn vào nền văn minh vũ trụ, chắc chắn sẽ có rất nhiều thứ khó thích ứng.”

Đại diện nước Ý cũng nói: “Chúng ta phải để người dân dần dần chấp nhận nó.”

Đại diện Hoa Kỳ trịnh trọng nói: “Những thứ này không quan trọng, quan trọng nhất là sứ đoàn của nền văn minh Hắc Nguyệt sẽ đến vào ngày mai!”

“Nền văn minh Hắc Nguyệt…”

Các lãnh đạo cấp cao của nền văn minh Trái Đất đều rơi vào trầm mặc, Hứa Cảnh Minh không xen vào, chỉ lẳng lặng nhìn bầu trời đầy sao bên ngoài.

Ngày mai, nền văn minh Hắc Nguyệt sẽ đến!

Trái Đất, Trung Quốc.

Hứa Cảnh Minh trở về nhà.

“Ngài sứ giả Tiano đi rồi.”

Hứa Cảnh Minh ngồi xuống ghế phòng khách, nói với Lê Miểu Miểu đang ở bên cạnh. Con gái Hứa Lê Tinh đã được người lớn đưa đi chơi.

“Ngài sứ giả đi rồi, tiếp đó… Nền văn minh Trái Đất chúng ta phải dựa vào chính mình mà đối phó với mọi việc.” Lê Miểu Miểu biết được rất nhiều thông tin tình báo từ chồng mình, cũng hiểu rằng hiện tại nền văn minh quê hương đang bước vào thời điểm mấu chốt.

Hứa Cảnh Minh gật đầu, gõ nhẹ đồng hồ đeo tay, trước mắt hiện ra một tấm màn sáng.

Một số thông tin về Nền văn minh Hắc Nguyệt dần hiện ra trên màn sáng.

“Nền văn minh Hắc Nguyệt.” Hứa Cảnh Minh nói: “Sứ đoàn của họ sẽ đến vào ngày mai.”

Lê Miểu Miểu cũng nhìn qua những thông tin này.

“Nền văn minh Hắc Nguyệt đã phát triển mạnh mẽ trong hơn hai triệu năm…”

Hứa Cảnh Minh nói: “....Đặc biệt đã sản sinh ra một vĩ nhân có trình độ giáo dục vượt cấp 100, vĩ nhân này đã được các lực lượng bên ngoài Liên minh Vũ trụ Nhân loại thăng cấp thành “sinh mệnh Bản Nguyên”. Trong thời gian tồn tại lâu dài của sinh mệnh Bản Nguyên, những vĩ nhân này đã đạt được vô số thành tựu, đồng thời cũng thúc đẩy sự thay đổi của nền văn minh Hắc Nguyệt. Trong ba mươi nghìn năm sinh sống, lãnh thổ của nền văn minh Hắc Nguyệt đã tăng từ 15 lên 78 thiên hà, sáu sinh mệnh Nguyên bậc chín khác cũng đồng thời được sinh ra tại đây. Có thể nói, đó là thời kỳ thịnh vượng nhất trong lịch sử của nền văn minh Hắc Nguyệt.”

Lê Miểu Miểu gật đầu: Các vĩ nhân này có tầm ảnh hưởng quá lớn.

“Khoa học kỹ thuật và tiến hóa là hai hướng mà Liên minh Vũ trụ Nhân loại coi trọng nhất.” Hứa Cảnh Minh nói: “Các vĩ nhân trên bậc mười đều là báu vật của vũ trụ nhân loại.”

“Trong những năm sau đó, nền văn minh Hắc Nguyệt không sản sinh thêm bất kỳ vĩ nhân nào trên bậc mười, nhưng bầu không khí học giả vẫn rất mạnh mẽ.” Hứa Cảnh Minh nói: “Nền văn minh Hắc Nguyệt cực kỳ mạnh về khoa học kỹ thuật, đồng thời sức mạnh quân đội mạnh hơn nền văn minh Trái Đất chúng ta rất nhiều! Họ tiết lộ nền nền văn minh của họ có đến một trăm lẻ chín quân đoàn! Bất kỳ một quân đoàn nào cũng có khả năng quét sạch thiên hà!

“Có thể nói, về phương khoa học kỹ thuật và sức mạnh quân sự, bọn họ không hề thua kém các nền văn minh trung đẳng vũ trụ.” Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy áp lực. “Ngoài ra, trong thời đại này, họ vẫn đang có hai sinh mệnh Bản Nguyên bậc chín.”

Quá mạnh.

Khiến cho người ta không dám có suy nghĩ chống lại!

Nền tảng khoa học kỹ thuật của nền văn minh Hắc Nguyệt phát triển rất sâu rộng, nhưng phương diện tiến hóa lại thiếu một chút. Xét về mặt tiến hóa, nếu một sinh mệnh Nguyên bậc mười được sinh ra ở đây, thì chỉ cần thêm một chút thời gian, toàn bộ nền văn minh Hắc Nguyệt có thể được nâng cấp thành một văn minh trung đẳng trong vũ trụ.

“Cảnh Minh, chúng ta phải làm gì bây giờ?”

Lê Miểu Miểu hỏi.

“Thực lực còn thua xa, chúng ta chỉ có thể dựa vào luật pháp và quy định của Liên minh Vũ trụ Nhân loại để răn đe bọn họ.”

Hứa Cảnh Minh nói.

Lê Miểu Miểu gật đầu.

Đối mặt với tình thế như vậy, sức mạnh cá nhân của họ còn quá yếu.

Ngày 2 tháng 6 năm 2083.

Trong hệ mặt trời, một con tàu vũ trụ dài 1km bay ra từ trong hư không, thân tàu được khắc họa tiết những chiếc lá.

“Phát hiện tàu vũ trụ đến từ nơi khác!”

Hệ thống giám sát của nền văn minh Trái Đất lập tức phát hiện ra vật thể lạ, bọn họ đã mua một số lượng lớn vũ khí khoa học kỹ thuật quân sự, đủ để phát hiện mọi chuyển động trong hệ mặt trời, thậm chí còn có thể tra xét trời sao bên ngoài hệ mặt trời.

“Tàu vũ trụ đến từ nơi khác.”

“Nhìn họa tiết trên thân tàu, chắc là của Nền văn minh Hoàn Lương.”

Trong sảnh giám sát, các nhân viên của Nền văn minh Trái Đất ai nấy đều mang sắc mặt nghiêm trọng.

Ong!

Con tàu đang đậu trong khu vực của sao Mộc, cố gắng thiết lập liên lạc với Nền văn minh Trái Đất.

Đột nhiên, một người trẻ tuổi có mái tóc ngắn màu tím xuất hiện trên màn hình trong sảnh giám sát, bên tai vẽ hoa văn tinh xảo, hắn lạnh lùng nói: “Tôi là Kanhon Kazekanou, người đứng đầu phái đoàn Nền văn minh Hoàn Lương đến ghé thăm các vị.”

“Đại sứ Hoàn Lương, hoan nghênh ghé thăm, các vị có thể đến Nền văn minh Trái Đất nghỉ ngơi trước.” Tổng bí thư Angus đáp lại, họ đã được Nền văn minh Hoàn Lương thông báo từ trước, nên công tác tiếp đón đã sẵn sàng.

“Không cần.”

Người trẻ tuổi có mái tóc ngắn màu tím lạnh lùng nói: “Lần này đến Nền văn minh Trái Đất, chúng tôi có trách nhiệm đồng hành cùng sứ đoàn của Nền văn minh Hắc Nguyệt. Chúng tôi sẽ ở đây, chờ sứ đoàn của Nền văn minh Hắc Nguyệt xuất hiện.”

“Mọi việc cứ theo ý của ngài.”

Tổng thư ký Angus rất khách khí, cũng không còn cách nào khác, đối phương là một nền văn minh hùng mạnh nhất hệ ngân hà.

Hiện tại, Nền văn minh Trái Đất vừa mới chính thức gia nhập nền văn minh vũ trụ, nhất định phải nhẫn nhục trong phần lớn thời gian về sau.

Chương 564: (Phần 5) Sứ đoàn của nền văn minh Hắc Nguyệt (3) Thời gian cứ thế trôi qua.

Tất cả quan chức cấp cao của nền văn minh Trái Đất đều hồi hộp chờ đợi, 5 tiếng 9 phút sau khi sứ đoàn văn minh Hoàn Lương điểm danh, hệ thống giám sát của văn minh Trái Đất phát hiện một con tàu vũ trụ khổng lồ xuất hiện bên ngoài hệ mặt trời.

“Vù.”

Con quái vật khổng lồ này có đường kính 325km, đi xuyên qua hố sâu đến thẳng chỗ họ.

Con tàu có hình chiếc đĩa, trông giống như một hành tinh nhỏ.

“Tới rồi.”

Văn minh Trái Đất đã phát hiện ra sự xuất hiện của chiếc “tàu chiến vũ trụ”.

“Đây là một chiếc tàu chiến vũ trụ cỡ lớn.” Quan chức cấp cao của văn minh Trái Đất đã xác nhận, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi: “Một chiếc tàu chiến sao?”. Tàu chiến chính là một pháo đài trong hệ sao, đủ sức chở cả một đoàn quân lớn.

“Theo quy tắc ngoại giao, tàu chiến quân sự không được phép đi vào lãnh thổ của văn minh Trái Đất chúng ta.”

“Đối phương vẫn chưa tiến vào lãnh thổ của chúng ta! Tàu chiến đang đậu bên ngoài hệ mặt trời, thâm độc thật đấy! Rõ ràng là đang uy hiếp chúng ta… nhưng lại không phạm quy, không xâm phạm lãnh thổ của chúng ta.”

Các thành viên cấp cao của văn minh Trái Đất đều cảm thấy bị đe dọa.

“Một tàu vũ trụ có khả năng hủy diệt toàn bộ hệ hằng tinh đang đậu bên ngoài, mà chúng ta không thể làm gì nó.”

Bên trong chiếu tàu chiến khổng lồ.

“Hạm trưởng Eyong.” Ông già râu quai nón cung kính nói: “Ngài có muốn cùng tôi vào Trái Đất không?”

“Không.”

Eyong lạnh lùng lắc đầu: “Tôi sẽ ngồi lại tàu chiến, sẵn sàng đối phó với các trường hợp khẩn cấp. Nhưng đoàn trưởng Chavani, tôi sẽ phái robot thông minh đến Trái Đất cùng ông! Thông qua nó, tôi có thể tận mắt nhìn thấy nền văn minh Trái Đất.”

“Vâng.” Ông già râu quai nón tuân mệnh.

Một lát sau.

Bình Luận (0)
Comment