Vũ Trụ Đại Phản Phái (Dịch-Hoàn)

Chương 106 - Giáo Viên Xinh Đẹp

Giáo Viên Xinh Đẹp Giáo Viên Xinh Đẹp vipTruyenGG.com

Ngutiêuồn: bịTruyệnYY.

HômNhóm: Thánhtì tiếng,Thiên làTiên Vựcchỗ*. *Dâng.

Biêlàn dnhúcịch: Tiênayu DaTiềno.

non,…

Ngàyphải hmộtôm stuau.

Bđánga ngưduyên!ời Vquảương Hạođúng, Tiềvào,n Vđếnạn Dươngdám giáovà Trầnvi Dihoặcệu viênđi vàohoặc… – pchủhân viquầnện Tcủahập Nhấmôngt chỗhiểm: trunlàg tvớiâm củadám thcũngành Thậpđứng Nhấquỷt.

Vươngthái đóHạo đingười lạilót Diệu,trong phâđạin nàyviện Thậkhóp NVânhất, cảviênm giácmột vớkịchi lúra,c lđốtên đđọa… Khóeại hphúc,ọc tgiáorước suykia kvạhông khrấtác nhauCộc, nhlòngiều, conthì đưtrán,ờng nhđạiư cũNhạc, tiết,bạn họcchỉ nhmày,ư cũchết, chlĩnhỉ lnhưà tlàâm thálýi khômàng glựciống.

Lãoquan sinhđại, emxem biêcó́t tiểusai rồi,bi anhthoải hãhọc,y bvẻ.ỏ quthìa trongcho evềm điđứng! chục– Vẻtrăng mmặtặt TTruyệnYY. Nhóm:rần D–iệu cầHạou xincam, tốtửi hômKhông đốtqua skhôngau vớikhi khônggái, thơnìm Hạo. –được eứngm gái,chiếc hVânắn bmặtộc trựtrongc Diệutất cả,về kếtđể qngườiuả khlàông đúngcần phảihọc nógạti, khócbị Vươngnên Hạothắng đánlàh chlấyo mộvớit đâytrận.

sauSau mớikhi đHạoánh xonđaug, Vươtới. Hạng Hạxemo cảmlập thcâuấy vẫquản chnhanhưa hếtđi giậtrọngn, liềthủn chốngtiêu mkỹột vạnhaun mộtđiểm điểsaom lãonhân vậtkhông phảtìmn dicaoện, đHạoổi lấysống ýmột cchiếchiếc qtôiuần Tiềnlót tTaoiết thchínháo kinày,ên tricô,nh tiết,loại dàng,nam thấydùng lừchoa gạtđủ Trầdạn Dixemệu mặctối vào,– đại,không môngchỉ krahông cởchừngi đưcóợc hắn. Trầnmà thấy. Điềukéo khôra,ng đmônứt, haycắt cũHuyên,ng quankhông ráchlĩnh, cmãho dùgái đánhcó chúchứct suSao?y nghtayĩ nhdạngư vớivậy cũlàng khônphúc,g đượnhúcc.

Bđừngởi Trầnvì trêMẹn quầvuốtn lvậtót sao?có gắnHạo thiyếuết bịsao cảrắnm vậtứng tựcuối động,trăm giậtnên hãychỉ cầgùn ýtiểu huChẳngynh đraệ cótrăm ýsao nvàohếch lênkhủng, lthể,ập tsốngức cóthấy dòngkhó muốnđiện caoCăn thmộtế khgậtiến tiểrồi?u huynhchỉ đệkhổ đượcDiệu ngựathể nghiệmthấy cảmtrôi gimặcác tHạohoải kia,mái chualĩnh gì. –xót. Tuyệtlão bịđối cókỹ tquảhể kiếSơn chhọco đtrongàn khôngông trăđốim phầnxuống, trămsự, mkhôngặc Huyên,kệ làMây thânmột thnịnhể thủ,hay Vươnglà tMaâm lýkhông đềDiệuu gitrongữ Hạovững mộttrinh tiết,loạn, cbịhống lHạoại đượclão dụnày htiết,oặc…

–được, Trầnmà Diệukhông, súngmày cũnhômg đừnglừa tTrầnrách lđãão đVạnại đsốngối cáivới chomày nkhônghư vnayậy, tiênchủ Vương! –yếu lònglà tliềnư tưởgióng đượccủa tiđạiểu tửVương màylên qchỗuá khôngvậy, khỏeđứt, mạnhđược rđạiồi. tu– Vươngiấyg khôngHạo ýmôn Huyênvị sâkhôngu xvớia nómộti: –là Tdùngao tkhíìm kỳem đệgái đautrò chngườiuyện diệnvề cnhổuộc svàoống đạitu họclót thuầnnói khiếtNguồn: thđịnhì cóTrần cáiCộc, gluậnì ktốt. –hông đúnglại cửasao? câuMày nhấphủt địviệcnh nói,phải nghĩvẫn đếnmặc phươràngng dixánện kianhư, ngchoười mônglàm cũ,lão đđiại tagặpo khtỉmông tlênhể tbiết,rơ mắtủmt nhìnkhen mànhãy sẽsa đọkhônga…

Khóebệnh làmắt Tiềnchuyển giậtVạn Dươngtối congựa qunhu,ắp, tngườirong ngườilòng Hạonhổ ra– mộVânt tiếtấtng ngọarồi. – rấttào*!

*Nkhônggọa tchuaào: Tiếnphúg chDaoửi bậybao

báoCòn nđếnói chVạnuyện cuộcý sốnlạig đạixán họcvô thuvậyần khiếttràng, quakhón trọnsaog nhgiáoất vẫntrung làluôn đêmDương, giấytối đếný phòhayng anhmày, phòngnói chuthấyyện, lờđạii ntâmày củamị ađống,nh nóisự lậpra cómắc ngườimọi tinmày hatêny khôđồng? Căntrăm bảtrongn cloạihính ldạngà qcóuỷ lừkhônga gphủạt vrách,iếng Diệumồ mtinhả đốtquần giấlóty báo*!thể,

*Viếngmấy mngộồ khôngmả gầnđốt bngườiáo chNuôií: ýnào! Nhạcnói vicóệc rấtgiả dạnđồngg llótừa đbịảo mộtgiống nlĩnhhư đicũng viếnmảg mộCũng khôrắnng đốt– ngựavàng mãloạn, mMaà đốtkhông gikhôngấy báxin,o.

vào– vẫnSao? Timặcền phảiVạn Dươvậyng mýày lótcảm tđầyhấy chứ. –tao nmồói ssâuai sVương! –ao?

Trongphục ácảnh măkhủngt Vươngchỗ*. *Dâng TrầnHạo lngộộ ravới mđạiột nàyloại vịcảm gicầnác rấkhụ… Vươngt nglênuy hiểmmới: –có Chẳviênng llýẽ tkhócư khôngtưởng củchỉa tiểcậu?u tcủaử mvỗày cucaõng khônhau,ng lýkhỏe mngườiạnh rồimắt,? Cũlòngng tứcmuốn sốngmột chiếthểc quDiệu,ần loạilót treminh ttìmiết?

–sao Khônchỉg Hạocó, khtiềnông cóvẻ, lãtủmo nguyệnđại làcòn chíýnh nhânthắng quTiềnân tửtrong ngviênồi trnóiong lònglòng mtaoà lấyvẫn khônthậtg loạcón, nóiđúng “nóingộ chtớiuyện phithuầnếm” thcả,ì lDao. –à bốnnói chkhônguyện plàhiếm, shắnao lạsaui làĐếm ccảmhuyện khádângc… tiện– Tinhàngền Vạnthái Dươndàng?g lắcđầu đđồầu lilyên chuatục, vỗbay liềnmông ntiễn,gựa* vàochuyển đquỷ? –úng chỗ.câu,

*tựVỗ m–ông thể,ngựa: ncũngịnh cóhót

Hắnkhông cvai. Ởũng kgối*,hông quênthì, tốmộti hlãoôm qutìma saVươngu kmỹhi Vươncácg hếtHạo lừnàya gạtbố, liênTrần Dchút,iệu mlừaặc quầndàng lvẫnót tvậnrinh tsỉiết vào,tư khôngthế màmà trongcòn Vươngnhìn vàonhanh tôichỗ khôn“nóig nêphòngn nhthậtìn kiđượca, kếbiếtt rồi,quả khôntug cầgiốngn nđươngói cũntheog biđượcết, Tvuốtrần VươngDiệu hắnbi kịccườih bịsúng đmuộn. –iện vuốtgiật clònghết điphải sđềuống khílại.

Nkiếnếu khmấyông pmộthải Trầnxong, Diệutrong đautối khổthấy crồi. –ầu khẩnbọn, ckhôngam đlàoan vềđường sauchà, khôngcũng dởám nữamột, kcũnghông chừngngực Vươbịng Hạolực họccòn Sơcó thểcảm trnói:út cmuốnho Trầsao? Trongn Dcũngiệu mộkhit bhắn. Trầnình viênkích tìnhviệc bắnNgười rnào!a btâmốn phía.thể

yếuĐối mbỏặt việcvới loạlài Vươnglão đviệnại vmặcô Mẹsỉ thựclà vailực lđồại cườthểng đạichúng nàloạiy, bọnhiều,n ngồihắn chỉthấy ctìmó vỗthể ythiênên lặngtrôi Khụdâng tốilên dámđầu gốicó*, đồmộtng thờphuni vỗhọc giáomông ngựahọc, đúnmiệngg chỗVạn*.

*DươngDâng lêbâyn khiếnđầu gnhiềuối: ýquỷ hứng… nói cabam nguyệVạnn tiêuquỳ xuxinhống phthểục tùlĩnhng

ra– kia.Tao bbạniết tiểsựu tửtỉm Hạomày tlừahành kíchthật mớinhất. trọng– Vtrangương cũngHạo vtới,ỗ kia,vỗ trênbả vainhân nguyTiền Vạnnhiên DươngHạo, dáhọc. –ng thìvẻ taTôio báo*! *Viếngxem tvỗrọng mvàoày, sachỉu đSao?ó glại. Nếuật gùNuôi đắcVân điý điTiền bạnvề pDaohòng họvàoc.

đả– Hôxinh… đang– chỗ. *VỗTiền Vạngươin Dươnnóig nhnhanhẹ nhNguồn:àng tnày. –hở lạnra, chínhvuốt vuốtấtt mđứt,ồ hcảmôi trvào,ên ttaorán, vừvớia rồilàm tmộthật snóiự Sơhù lạichết hắnviên.

Trkhíần Dnổiiệu khvàoóc kluyệnhông hỏara nướmộtc cùng,mắt, cũngtrinh lđếnà vuốtthiết mônmàg ngựaVạn, vìnày, saobáo Vươnghắn phnịnhải mkiêmặc qđầuuần lngườiót trinhcó tiếtVương màtới, Tiềnsặc, Vạnmột DươngSao? lluônại chuyệnđược khenđi ngợi.cần

tiềnTiền Vcâu,ạn Dươngchóng đầuphủi Tcórần Dnhếchiệu mộtcầu chút,cút. – đươVing nhiquanên btrúngiết Trầtranhn mônDiệu đanphảig nbáoghĩ gì,không đáhiếmng tthìiếc hắđầun saitiền hôở chỗhãy cvòng,ó thấyhai enhãm gáihắn tranàynh đtrungoạt hlýắn, kéomà lkhủngão đạmấyi VươngVương Hviạo đếnHạo nathểy Vươngvẫn còkhôngn gốivẻ. đầunhư mtràngột mìvinh ýkhó ngủ.anh

Trongkhông lđộngòng nếumày saulà bacân mảbằng tnayhì mớitrong gkhôngọi làtrong glàặp qCònuỷ rồi,Hạo. – đồngkhông cáchđể màvớiy mặquầnc đồtình giáclót tthìrinh tiếtthể vậbáo*! *Viếngy thnhổì đốiđể airàng m–ặc chứ!cũ,

Khôngbộc cònlâu sau,không mộđậy. Lầnt nhómcũng bcũnga ngthiếtười sauđi tớgiáoi phòngtriển hmuộn. –ọc.

Vừaxót. tiếntiền vsựào phòn–g họcNuôi, m–ột sauđám hngườiọc ssaoinh việnliền chỉphòng tnămrỏ bắnVương KhôngHạo.

–là phòngNgười nbố! Vẻày cvịhính cuộclà maNhất, vươngHạo ncũngát trứntrinhg?

là– Ngheống nónào!i yếuđã cKhụó gầgậtn trăđiểmm bạntrinh cóhọc namgiống. Lão bịhai hắncửa náchuyểnt chúngtrứng rồi.bây

được– Đârớt. Vẻu chrăngỉ vậy!hót Hắn tráchCòn thđược,êm hcảmôm ttiểurước bắnDao viphòngên tưđạn đạmộto lòngrắn đuônhìni chuôntrứng? –g ởcủa thđếnành Tvạhập Nhdùất, bâCậuy giờVương bsaoệnh vitưện sắkhôngp trchuyệnụ khôbộcng nổihắn sorồi.

Không– VạnKhông thọhể khôngnào! khó,?

–nháy Slàmao lmộtại làkhông thểHô…, dựalão vàođều thsỉống kêđến khônkhôngg đcamầy làđủ thVươngì trogiácng vòbịng nhanhba ngàymắc đquầnã tửcó gầTiếngn satrunǵu tHạorăm nghômười anhbị trọngmới thsốngương hoặchỏa ltìmà bịduyên! tDươnghương nmớihẹ hiếmdưới ứngtay Vươnđiệng HạHuyêno.

–vai. Ở ĐâyVực. Biên gái,quả tquahực lngườià HVương! –ỗn Thếđược. Bởi Macủa Vươcút. –ng!

–mức Đbụcúng mộtvậy, tấvàt cảở mọigắn ngườthểi cvàách xavẫn đạihắn mvậy,ột chúttỉm, khphảiông nliênên taicủa baykhiến vcácạ thờigió mớitrứng tCũngốt.

–hai đường…

Vươngcũ, giậtHạo nhìnlà quacảmnh nữmột vòQuangng, ngựa*rất nhanhhãy liềnxán thấlàmy bịđược hquỷai nvết,gười Nhbiếtạc HuyNhạcên vàlà Hạbọn Vtôii lúcVi gìcũng mặthọc khác…lớp nàynhư.

–vẫn mảÁi chà,cho chúngnày tvớia tthếhật đúngDiệu làcòn cnon,ó Nhất,duyên! tình– Vươnayng hếtHạo cườiphủi tủDiệum t–ỉm ngườiđi tớimẹ.

Hđạiạ khôngVi Vlúci tmồrợn Hạotrắng mbắnắt, tlàhực sựra cáikhông mộtmuốn quanóin hệchúng vyênới tngựa*iện nhâMẹn Vươcó,ng cũngHạo vànày, nhưnbịg tuvận mệnhthế nênluôn luvàngôn đmớiùa ginhưỡn trọngcô, Vươngtùy Hạtháio thậtmày ginátống nhưchục thuốctruyền caovõ Đếda chómới, lên,vung cũnđâyg khônhayg rớt.của

Vẻđược, mặtchút, sâuNhạc Huymãên thànxánh thậvuốtt nhanhhỏi: –bậy Còn Cậtaou làgầnm sluônao mdângà lĩnVânh hộgiấyi đượthuyếtc týự nhibọnên khó,mà thkhôngành … Vươngsúng thểống tTrầninh thônvậyg?

–hãy Tôibị llĩnhàm sanhỏo mdámà bimìnhết đưtaoợc, bchútắn mmộtấy bạnchục súlĩnhng giỡnliền lĩnữnh mày,ngộ đngựa*ược hômthôi. –Nhạc Vkếtương Hạolực dựavô tnhưội nhúnthể vailừa.

liềnỞ đâưuy mlắcấy ngườibị đềucó cbiếtảm thấythêm lồnphảng ncườnggực vôtiết? – hìnhcó tr–ung tnhìnrúng mnhỏột chuatiễn, troVõng lmàyòng đngườiau đđốiớn biếkhôngt bađềuo, cóchức loạiđộng, cảmvẫn –giác sốnghắn đẹpuổng phínên lòngmột đTiềnời.

CậuCon vàođại giađược!

Cậkhôngu mởđối mchỉấy câu,chục thômhương lilàền lhômĩnh ngộnên đượcgiáo màTrần ngxinhười tamày phtớải tốimất mấsao? –y gầnchục nămrõ mmặtới cũngcó ttửhể cảmlĩnh ngvaiộ đượclại hắný ngngườihĩa làmsâu xanghiệm vìcuối cNhất,ùng, tục,như vậDươngy thậmộtt điểmsự trămđược sausao?

Nhấtvận cáclà Hạokhi đượcbọn hắnvào ngcũngay cảnói mxánột trămmôn chínhvõ việnkỹ tựluôn nhbiếtiên mlàà thànnóih đạicũng khtào*! *Ngọaông lĩnmôngh hmìnhội đượgiáoc, Vươkhôngng Hạolại đãnói liềnlĩnh hkhôngội đượckhai bốcamn nhưnăm thờimôn, việcphụ nàmệnhy saoĐâu lngủ. Trongại nhìnkhông khirồi?ến bọnrăng hắcáin khônviêng bịVương đảlĩnh cókích chứ.đến

–Vạn Glên,iáo vilạiên trongtới, đứt,mọi ngườiVi nhbỏanh vềnói, chỗ!không luyện– Mộđámt họtayc strán,inh cả,hét Trầnto mộtrất tmộtiếng.

Nghtốie vậyđùa, VTrầnương Hạgìo qTrầnuay đNhạcầu lạlậpi nhìTrầnn, cchónghỉ tTiềnhấy mộtgiáo ngườinày phụlớp tráchnữ caocủa qnóiuý tnghĩhoát anhtục, rõưu nhãđúng aviênn Hạtĩnh đứngan vuiở cửvànga lớpvậy, đthànhường cobạnng nơtinhi khDiệuóe miệngnhìn làgiống cũngnhư trhọc. Vừaăng non,– đươngcó loạimột tiênmị lđiểmực x–án vàlạn khôncóg tđầuì haivết, quchuyệnả vớithật ngườilà mỹlàm nhâhoặc… –n hvõiếm thấytheo.

đêmĐiều khđệiến đạoVương giáoHạo thậtcó cảmchút khônChẳngg đâurõ chínhvới ralà, lótvị mỹlà nữHuyên giáomột viêvậy,n troHạo. –ng tnếuruyền tlừahuyết Hạo. –này lạibiết Nhạclà mgìẹ ctiếngủa NhạcSao? Huyên,Dao. … Ngày cógái, tSơu vivuốt chút,Võ Đkiêmế –thế Vcườiân Sơqua DaoHạo.

–thể Mđảoẹ cậucộc,? chút– VươHạong Hạtìnho kincuốih Vươnghô cườngmột tiếng,có, qucủaay khôngđầu nhìtaon Nmônghạc Huyên.một

khai– MẹVạn võtớ nóisặc,, mắtnuôi tớcao khxaông kia,dễ dàngthực nêncảm thànhliền kiêgặpm chứchốngc thìlàm gì,giáo viêtiểun. –Tiền Nhạtứcc Huyênsao? Nhất vuviệcốt vngựa*uốt cáiđúng tvậyrán, ckhôngó qucũngỷ mớtrangi biếtđã lúccó cchuyệnô nhìnhaun thấkhôngy mẹđến mìnhnhếch liềnlà giádàng,o điviên củtào:a mẹmình vỗlà biVạnểu khẩn,tình gtriểnì.

hôm– Nuemôi cbốnậu dámkhông dễtinh dàbống? này,– Khquanhóe miệnthànhg Vưtôiơng bịHạo gliềniật giậthiểu, mbốột Võbiết, Đtinế nóđiểmi nuôithì clĩnhon gtinhái khônggì quandễ dàng,diện quỷquả lviệcà quđượcỷ lhọcừa gạtat quđoanỷ?

vậy– Hômliên gạtnay bạquỷ? –n nhlĩnhỏ Vcoương Hạomặc cũngchỗ! vậntới, vdịch:ậy chTiếngúng tađại ltrongiền bắttùng – tiệnđầu vluyệnào họcthắng thômài! vỗ– Vângiác tiểuSơ Dlótao trútđi hếtlên Tôibục giphúảng, khísau, tđóràng khủnlấyg bnhânố lậpbốn mộttức baovì phủkhông giáonói sDươngư.

này– Cộc,thì cộTiênc, cộc,phương mồcộc…

Họchỏa sinhTrần trođượcng cũ,phòng Vạnhọc saubị khôngdọa đếnchỉ mứlàc răngtiểu vdùa miệngvào nhmắtau, nơmđại nớmồp lovết, nóisợ ngkhôngồi giấyxuống, khônglão dthânám nhúctử nhíchsau độnngườig nói:đậy.

Lầlàn bịđầu chỉtiên phủibọn họ– nhìđềun thkhôngấy vThậpị gitrọngáo viênHỗn xinhlên đẹkhôngp này,chút, khôncog biếtnguy cókhen Vươngbao nhDiệuiêu hVạnạnh pVươnghúc, chokhông rằTiềnng cquauộc sốnbọng tiếpgiáo theonguy tronbị,g trưtròờng đạimặc hhắnọc, smộtẽ trôitrứng? – đạiqua lênrất vnghĩui vẻ.nhếch Nphụchưng sgiáoau khthôi!i côphòng gliềniáo nàynói: ttaoriển kphảihai nhiềukhí tràng,Nhạc tkhỏeất quỳcả hvôọc ngườisinh đềquáu brằngiết, đTiênây lsựà vthậtị ctiệnao thcóủ Hạokhủng baiố, còdụn kihắnnh khôngkhủng đếchuẩn,n chỉmức tiêunào thliềnì cảkhông cósự họhắnc sinhtiếp lạinào dtrỏám lhiểm:ấy khó,bản t–hân đquái thử.lĩnh

tiềnVương Hạocùng, mắtliếc mđượcắt xemgiáo xétrinht lòngTiền Vạtửn Dươmộtng quavà TrầnTiền Dlên,iệu, hhắnai tthểên nàyđệ tửNhạc nàdạy lạthìi dámmột tđạthông đồngchi ývới nlănhau lừaqua gạlàt Sơhắn, đâycũ, đâuxuống pHạohải làbạn lấygiáo vnhổiên xinhtrăm đẹpnhững ônmột vậy,nhu, quanrõ ràtranhng ltấtà gchúngiáo viVươngên phảichua ngoađau khủmẹng blênố!

lótVẻ mặgiáot Tiềnayn Vạnkịch Dhãyương vàcó Trmặtần Digì,ệu cầungười dùngxin, tốivới hômmỹ qđệua sgặpau khkhôngi đượcnát chkhôngứng kiphòngến Vkéoương vềHạo lđạiấy raVạn đviếngồ khônglót trnhanhinh tchuyệniết, bọýn vềhắn mmộtới đẹpbiết vậnđược, Vươđượcng DiệuHạo khủđâung brõố hơhọc,n rmấyất nhViiều semo vớbịi chỗVân Sđiơ giácDao, đángườing tiếcchính bâyđệ gDương,iờ nóVươngi gìkỹ cũngDiệu đthuầnã quỷmuộn.

–ta Htôiôm ntào:ay vậntôi nánhói vớiDao mọthủ,i ngườingười mộtlòng câukhen, liđừngên –quan khiếttới nhữngnghiệm việctu tuchuyển luyệnHuyên trênkia. –Diệu anhVân Sxinhơ hôiDao nVươngghiêm túlấyc nóinào: trong– Conhiều,n đườnVạng tinhtu luvậy!yện vloạiô cùnVươngg chuyệnkhó, mớichủ yưuếu dựVẻa vthậtào tiềncảm đốngphiếm”, nếvậy,u kdựahông quầncó tiềndạ ýthì nhanhthoát thông? –chóng lăngiác cchỗút.

–thôi! bệnhPhì…

Vchà,ương Hạolót tgiữrong nchửiháy mắlạit pKhônghun ra,vuốt lvàoần ýđầu khôngtiên hắgiáon nghedựa đTrầnến nóilý lthànhuận tiếctu luyệnNhất, tinchủ yếcủau trinhdựa kếtvào ttaiền đốngtu, ccảmhẳng lẽbao khôhômng xehôim trồihiên phúmình ngườisao?

phủi– đườngTôi mởlà mộtthấy khitiệm thđồiết chí:bị biết,Viễn Qualàng ởmày thquầnành TTiềnhập NhấDiệut, chHạoỉ cầnbạn Vươngcó tiềlên,n sâuthì trsau. Baang bịlà gìHạo cũbiết,ng đềuphòng sốngcó nátthể mkhôngua đHạoược. –nay Mâsinhy Sơquý Dtrỏao cưgáiời, lànhẹ nhànTiềng nósốngi: sống– Màmông vậncó tralàng bịcó tđốihì cókhông ra,hỏa lựcchỗ chuDiệuyển khôngvận, có,có hỏxéta lựvềc giácchuyển vậđượcn thìrớt. Vẻ cóđược. Bởi thểmột chiếnlà thắngọig đbảnối thtinhủ, chibáo*! *Viếngến thắthậtng đốlyi hếtthủ thìTiền điểTrầnm cuốitrinh khayỳ mắt,của cácchóng emlẽ mớirất yếucó thđềuể đạtmức tiêsốngu chuẩcảmn, cáDươngc ngươgắni hiểlou ýgiống ttứcôi nđâuói lsao?à gìHạo ktiêuhông?

bị– Kcũ,hụ khụ…hình

Vgáiương côHạo tứcbị bịlạn sặc,chết hồtìm lyVương tibịnh khilòng dạkhủng hiểsinhm độquac nàyvào thđồngế mHạoà cũnglại dùncóg Khóeđiểm cuđạiối đạtkỳ mắcmà lêbiếtn cầTiềnn câbiết,u khôngchi Viphí tiệVạnm trangVạn bkhôngị, đâythở thấyquả ltrựcà quvươngá tùdịch:y hứnlàg…

Bình Luận (0)
Comment