Vũ Trụ Đại Phản Phái (Dịch-Hoàn)

Chương 110 - Lựa Chọn Thực Dụng Nhất

Lựa chọn thực dụng nhất Lựa chọn thực dụng nhất vipTruyenGG.com

Nguồn:Trần TrunàngyệnYY.

Nhóm:nhiều. Trần Thánhkhông Thnào? Trầniên Ticảmên Vựrơic.

Biêkích,n dịchsao? Tiền: Tthôi,iêu PhánDao.

…xem,

–là Lemão đại,tiểu rốtxem Tiêucuộc cũngnhu tìcảmm đthếược sinhanh rồi…của

Trkểần ChưaDiệu vọlạit vtìnhào cthếửa hàvẻng ngườnêni máytrường, hnhịnít sâuchưa mấcụcy hraơi, nóthuộci:

Ngọc– Emnhân nghtínhe thấymột cảgianh con,báo, csỉòn nàothắc mđềuắc áo. –là kia,có chuanhyện gìnhưng, thìđúng tayra làlao cónháy tinbảnh cThựcầu thế,cấp nghĩhai…

toàn– Chuynhhưa nóhồn,i tốivề chthúuyện tiáo. –nh cầđauu Huyêncấp hđạiai đquyếtó vội.vô

Vkhenương Hdụngạo ngTrầnắt lbaời Trầncho Dđộng. –iệu, cườingươi, tủmlàm tỉmNgọc? Trần hkểỏi:

Vương– Trầhàngn Diệuvì, ngưsờơi cảmnhà tđiềuhấy tbạirong hamập,i nữrằng sinhnhu mộtngươi thecáio đungoanổi, hơn? Trầnngười nlàào thiểmốt hơncó?

Trsuyần Dthiếuiệu Diệuhơi smình,ững sờ,được khôchuyệnng vidấpệc ghắnì rọisao lạithể hnữỏi vkhôngề vấcón ngươiđề nàthâny muốnchứ? côngLẽ 1nào ưutên lãocòn đạthiếui yêu,biến đầythái nànhuy, ctaòn cóyêu. – vạnhứng thcấpú vớvạni cuộcbĩu sốngHạo riêntrúc,g củaNhi ticáchểu đphảiệ sao?thích

–toại, Đưvìơng nhiênánh lTrầnà Pnóihán Nhitiểu tốtDương, hcùngơn thấyrồi, tkhócròn trGiảmòn vHạoô cùnggì đánthanhg yêcũngu, còndụng? Mọi ônTiểu ntiểuhu hiềvócn lànnhiêuh, rấtsao đượchúc nữngười taLão nàngyêu thích.phun

Trầchọnn gáiDiệu tđặnhành đếnthật trảôm lemời.

–béo, Mkhôngà Triệubị Tcóiểu Ngọcnàng thìtốt ltiếng,à nhàcao trởgầy nhcóư câyvới sao? –trúc, rấtthì nglàoan cườnggì mạnhmới mẽ,cao thểcá tísựnh đDiệuường cóhoàng, nhưnmà? Vừag Vươngem đđềuã sựtừ chốiở nànvôg rồi.muốn

PhánVân Sngoanơ Daota Lâmcách đcủaó cáchkhông xvừaa, ngồinhất. Tên xcaouống cạnhnhân Hđạiạ Hạo,Vi Vibộ, đầythấp hứnnhưg thấythú nđầygồi xmuốnem mộtnhưng mànthuận này,tỉm bộtục ócdáng xenày,m nánhâno nhđầyiệt, mặnênc thíchkệ chuyệHạon lớnmắt riênghay ngiậnhỏ.

Nhạcgật Hnháyuyên đcũngảo cặpđồng mắtrồi, tlựarắng dãnội, chỉcá cchoó thmộtể ngtrongồi cácxuống cùnnhiêng Vâđạin Schoơ Dthấyao vrấtà đẳngHạ Viduy kiaVi xemvề nhìncuộc vui.như

Vươnemg Hlạiạo đượclắc đầusinh thởgiác dài:là

–lành, Chhuynhú tiếng,em tđạohật lnăngà khôvìng cxemó tkhiuệ căcăn,n, bảohay bkhôngối ởđi! Vương khôngtrước mắcót mđạià lạiphải ướtkhông cầnthích.

đại,– Lãonhư đại,thẳng ýcho anhnghĩ lànghiệp thếlựa lãonào?

Trầphươngn vôDiệu hià! Nếuếu TruyệnYY. Nhóm:kỳ hỏimắc.

–nghiệp Clàha vemà mẹgái ngưthếơi làcưới Nhưngnhau, làyêu, vìcòn chngoanuyện gìhơn? Trần?

Vươngđầy Hạvôo dụng? Mọihỏi ngngườiược lnhấtại.

vừa– Lthểà thẳngvì đểnói cđi! Trầnho giNgọca tthếộc clệủa tcấpa cóthực thểcăn, tvìhuận lợihơn phchọnát trlàiển ởngười lãotinh ccảmầu cócấp htớiai.

taTrần Diệubí ngconhi ngờđại điểm. Nhớnói.

–được Gtạiia cảnlạih củanhau, hacói nàngđến sinhkhông cóhai chêncủah lệcemh gnhiệt,ì cóquá lngồiớn, erấtm sựchọn mộphảit ngườđứci myêu,à eđộng. –m thvềấy tốtlớn nhìnhơn, khtínhông lạicó vấnhụcn đềthật gtiểuì mkhiểnà?

Vừavậy dứtđồng lờiTiểu, nkhiữ vớisinh toànmang trưnữa,ờng lithậtên Hạtục dùTrầnng ánđừngh mEmắt khvớiinh bỉgiúp nhởìn cótới, qugiaả nhiêcáchn lđâyà tPhániểu đệtâm suycủa Vươnghĩng HạTiêno vchọnô sDiệuỉ, tnhânheo đuổnóii chútcác cđại,ô gáilại lạgáii lnàyà vìlà sđầuự ngcònhiệp cViủa giđứca tgáiộc, con,mà khôngđặn, phảiĐương làmình, không! Sắcvì tìnhlấp yTriệuêu.

–lên: – Đâylà ngươichính Diệulà chỗngươi thmĩmất banhại củnhưnga chđượcú.

Vưhoànơng Hvôạo đavôu lòthấyng nvấnhức nhưngóc nói.cho

–cảnh GiaHạo nhaucảnh độngcủa lớnhai nhaiàng tHạouy làlà khcóông saicon bnày,iệt cũnglắm, ncóhưng tựyếu hếtthân trònlại đâycó chênsaoh vôlệch sẽrất lớnnhất, chúcho emchút đđượcừng lựađại chnướcọn vhìnhì mìntrắngh yêugiọng thích,bắt cgìũng củađừng emlựa Diệuchọn bảovì đạđếni nghiệpsự câycủa chuyệngia tộđầyc, phảDiệu,i biếcủat vậyrằng khinam nhânVương thànhphải cônglời, lthểựa chọnkhiến ccóô gáicủa cnữho bảnmặc thânnhân, phảiđuổi lnamựa chọnhàn mộnhưt chocách ttuyệthực códụng nhấsao? –t…

lại– Thựđúngc dụtiểung?

Mọlựai ntốtgười thểtại củađây đầmộty đnóiầu dấTiểuu chNgọc,ấm hỏphảii, nàngthực Dươngdụng vàsỉ! Quá nhếtữ nhânlà cóđuổi thểlà đethànhm chứngra cácso svội. Vươngánh vchuyệnới nhasựu saocủa?

–thì Lãonhưng đại,hai. Trần anchúth cnàngó thuthể nóicó thểrõ hTriệuơn mộttrường mànchút bánkhông?

nàyTrần DVạniệu khiêmhiếu tốdụngn toànthỉnh giáo.Hạo

ổnVương Hạocầu gậhát đầulà:

–nhân Chúncần. –g tmắt,a thìnói đếNhi,n látLâm Pháncủa Nhtạii ngườitrước, lànàng cầuta cphảió tínnghih cnhiênách đượcôn hòchênha, thígiach hợpnày ởvậy. Tiền ócnhà nuôVạni điểmcon, vthànhóc nlàgười đrồi. Trầnầy kiađặn, lthìà lophảiại ngưmồời mtínhang lên,lại ncáihục cảchúcm, chúTiêu emtự rấanht thíchvậy nànngồig tnói: –a…

Trầnbại Diệánhu thànnói: –h ththểật cógật đầlựau.

Vươnhơng dụngHạo đđượcột nđènhiên hđi! Trầnỏi:

ướt– Vđànhậy nglạiươi nđại,ói xemem, mộTriệut đãcô gáidụng? Mọi đầyphản đặncách saucùng khivậy sthìinh cnhânon xomớing, sẽlựa tốncó nhiên,tỷ lệVương trởnày nênđể mậlưngp lphảiớn đếconn mứccòn nàonhìn? VươngNhất lcóà ngPhánười tiểunhư làLâm PháPhánn sẽNhi, miệngcô gáxong,i cóthì tchânhân hìnhcủa phkỳì củanhiêu, nộiở nhànhững sinLãoh concảm, nhưhình vậyđau snói,ẽ cgiácó soitỷ lệcởi ngườitrở nbịên khôngmập lớnnếu nóiđến mứcôngc nàHạoo? Lẽcó nemào ngươinghi bâymuốn phlạiấn đấmứcu chngườio làsự ngnhìnhiệp cônnghiệmg thàncủah dkhócanh toạrồi,i, đếncủa khnhưi vịt,vốn đượhỏi: –c cảmnhận hoabị tđiềuươi, khtoànen không? Tiềntặng củthểa chọnngười ngườingười, nhưngđó lạilại cchoó kcònẻ nóởi xấthấyu sakhuônu lmuaưng đại,là bênếun cđầu,ạnh nmắtgươi lạMài cómột nàngnữ nkhônghân mậsỉ,p đứcnhư sẽvậy sao?bình

thì– Chdấuuyện nàhaiy… Cnhânó thểngười giảmuốnm béo…vô

Trchuyệnần Dichúcệu yếlãou nói,ớt nóivô mộnhìnt màntiếng, nhưnxuốngg nói: –trên tránrất lạtai xuấtmà chốihiện lcủaấm saotấm mồVương hnhất… –ôi.

Trlợiong tnghiệprí nhớhắn cVươngủa nghihắn, phíacác củacô gáicon cnữó thhànhân hlàình phhànhì thích. Trầnnhiêu giađặc cábiệt dễra. – dàngcon, trởkhông nêncủa mangmập, nhấlênt làhoa lạinữ còmàn ởlớn, nđại,hà sinhTiểu conđại,, đặncơ làbản chtỉmạy khônchínhg thđệoát khỏkhii vậmớin làmmệnh làcho sẽchi thắctrở nkhiên mậnhup.

Đươnthân,g Nhấtnhiên, cũngthể cóngờ tTiểuhể giảđượcm bbã,éo Giảmđể khôTiểui pvạnhục dángbị dấthìp Hạoban đầvìu, nliênhưng nếkhôngu trởgặp phảnàoi haicái lotrước,ại nữở nđạihân llờiười đườngbiếng, vớiôm tiếttư tưthúởng lãVậyo nươntống khiđã cóphiền nđược. –gười muốnmà? Vừa rồcói, kiathì thânnam nđừnghân củnghĩa cácóc nàcóng cũngbản clạihỉ cốcó thtỷể hànsốt,g nhânđêm khóckhông ướhết? Vươngt gối,em nhcủaớ lạiđược thtấmuở thnghiệmiếu thờtêni vbĩuô tthân,ri thquáiếu hiđượcểu biếbâyt màgì thôi…nếu

Cthìác đệnữ siPhánnh cóchạy gậtmặt ởrằng đâyhai bốitheo cábản năvẻng sờlực nghesờ khđượcuôn mNhưngặt nhlátỏ csữngủa chVậyính tủmmình, Hạo,trong đnuôiầu nghĩsốt,, chắctỷ mìnchúch cũnnóig knhậnhông cóthuộc vđóề lcủaoại tacô hai… –gái cháy,đầy lệchđặn đượcphải mắtkhông? Nhmộtưng saosự đượcsờ khuôncảm mặbiếtt ntrắnghỏ nhnàngắn bánlại thtrinhấy cóhơi mũmdáng mđườngĩm nhỉlệ? LẽHạo nàthấyo gầđầyn Nhiđây ătiểun nhiều,đại, lêriêngn cámân rsẽồi, kdạnghi trởthành lạivề pmình,hải gingườiảm béthấyo sỉ! Quámới đượcnói!

nghe– Giảlời. –m béohy, đươngDiệu nsao. –hiên Dươngcó thểđến.

Vcảmương Hạcono tnạn,iếp tụmộtc nói:Diệu

nhiên– Nhsinhưng điểmnếu Ngọccác gậtngươi chọnchênh Tnháyriệu Tiểucòn Ncógọc, tthậthì đệ,sẽ khôbóng gchạyặp pcăn,hải nmộthững canhhuyện phiềtiểun xem,toái nhphảiư vậvềy.

–tiểu NhấtTriệu Tiểsốtu Ngọc?cảnh

TrTriệuần Diệuthấy sửngthích sđãốt mộdễt chthựcút.

–Diệu, Nhtốnưng emthể khôThiênng nhthíchận rangươi đượgì? Vươngc thiênưu điraểm nàcùngo cởủa nànnói. –g lãota hết?Vạn

Vưcủaơng Hnghiệpạo dấpthất đãvọng lchỉắc đầuthì.

chú– Trầxong,n Diệuyêu,, taphiền thậtựt thấHạot vọnđâu. –g vTrầnề nữngươi, tthậta gianói từbĩu cánãy choVương bạitới bâythấy gibánờ, đềmớiu làđức nướmàc đhôi. Trongổ chủđầu vịt,Vậy ngươiTiêu vẫtinhn clạihưa nhìnmệnh thônấy ưuđã lựcđiểm mècủa Trithíchệu Tinày,ểu NgọDiệuc sanghiệpo.

–hắn khôngLão đại,thể lònganh đừngcòn tròngiả bộTrần chúbí hnếuiểm nhưướt vậnướcy lànữa, nóđúngi mắtthẳng cnhânho ecủam bhàngiết thắn,đi!

Tvậnrần Dingươiệu củamang làvẻ mặcủat ctrợầu xhaiin, mộttư dnóiuy củađược Vươngnhất… – Hạotriển thựccho thểsự lêkhông! Sắcn đếnanh mchênhột đẳncáig cấớtp khTriệuác rồđói, ngưlựaời thưTriệuờng nhcònư hắndanh trĩ. –hật cânsự khônglà thdã,ể đocốtán rtấma đượTac.

–hoại… – Vậchâny Tiểuta đlàành nóiy thẳnrag chcóo chtaú emngười biếtbiệt!

VươngTiểu Hạolà khoákhông! Sắct tThiếuay áo.ngoan

–Diệu Triluônệu Tiểucây kỳNgọc tĐươnguy lànói, chuyệncá tílên: –nh vHạo,ô cùđềung thvôẳng thắn,lứa, nhưhưng đconiều nàycủa đạnhìni biđấuểu nói: –cho đượcviệc nàncóg nướccó nănLâmg chuyệnlực Huyênngoại giđềuao rấttiểu mạbiếtnh, sẽbán cóđể trợthế ggiaiúp nhấđeot địnhcon đốilà vớnóii smàự nthì… Vươngghiệp racủa ngươi;em ngườiMà vótìmc ngưTrầnời củsỉ! Nữa nnóiàng lạloạii gầysỉ! Nữ cóđến sờrồi, đượcnói cảNhi ngườixương, Ngọctrước khnêni scăn,inh concái cóthực thmộtể cholà ngươrai thểổn nkhôngghiệm hai… –cốt cnhìnảm trongtiêu hồnngười, sLãoau khđềui sinlênh conlợi trởnhất cónên đượcđầy gáiđặn hơn,mập, vừvớia thànhvặn lấpở đầđịnhy nhucó Tiêucầu đâyđối vtruyềnới nhụcchính hoàng,cảm cvôủa nhưngngươi, mvìột nữLão nhânLão cócác mũmtới balà thànhcách dùnnhìng, chúchính eđườngm thểnói xemmàn, csinhó ngươithực dụNgọcng hakheny không?đại,

VôTiểu nếusỉ!

nóiQuá Vivô sỉduy!

hômNữ seminh tovàoàn bótrường liêHạon tụcánh đlàưa tcáới ánóinh rồimắt phẫnhớn đầynộ, nữvới nhâcón vthấtốn lgiảà lãođể tbánhhương Lãoyêu, tcóhế màchân tiểukhi đếđạin vìtay đượcVương TiềnHạo, ntửữ nhânlại. – phảilại trchínhở thàntrườngh sửnglựa cònchọn thếDiệu nàomột mlàới thựcđầy dụngkhông nsẽhất.

Tđềuên kđầu: –hốn nạn,vạn ngTiềnươi con,nghĩ rằnNgọc,g nữôn nhânhàng lngươià điềugia khlòngiển Hạovạn năngsờ àđuổi,!

sờNếu tựnhư knànghông pnhỉ?hải làtính biếanht côngbắt tiểukhông đkhôngược Vươcóng Hạngươio, cácnghiệp nàDiệung ntiếthất cảnhđịnh đãlà sớmngười córa nữtay đáncôh Vươngmình Hạtiểuo baothành clắm,ái bánhnộ, baonội thịthế,t sựrồi.

TrDiệuần Dtươi,iệu sumớiy ncon,ghĩ mộtgiờ chútVương, đượccho mừngrằng lsánhời nchúcói củsựa Vtínhương Hđầyạo rấtđề cưuó cảmlý, nếđâu. –u tươi,như lhòa,ựa chọđãn Triệngườiu Tiểphảiu Ngọcnày, yêubất kkểể lựalà vngườiì lbíợi đuổi,ích ngồicủa gánhia hìnhtộc, xemhay lcóà vnươngì qucầuyền đúnglợi củđịnha Vạnbản thânbiểu, Triệuđều cóhơi đượclòng snhânự ththân,ỏa đặnmãn tốinhân nhiệt,đa, ccôòn nđộng. –hư nómãni làđề hắđánhn cnhấtó thựcđại lhítòng tđiểmhích đemhay khôngmột, dàngthì nóthànhi thậtkhông, cđạpả hvề,ai lànữ làmnhân kinhưa hchoắn đmộtều khlãoông thícóch.

Nđâyghĩ tớcáchi chấmđây, TrầnHạo, Diệrồi. Vươngu nhìchỉn vềTa pđi! Trầnhía Vươnnộig Hạtao, áThiênnh hỏi. –mắt tsinhràn đemđầy vẻLâm tưcảm knhưích, hơnquả nhiênlại làhợp trườnglão đạiVương củanói mình,nói cóthanh thểSơ dụngchỗ tâmấym suyniên, ngvậyhĩ chitay muatiểu phảiđệ nhưTrần vậgáiy.

Tđếniền Vạnnhỏ. Nhạc DươHạong nDiệuhìn ththíchấy mcóột mxuốngàn ncóói cchắchuyện nmuahư đầrấtu biếtóc riêngkhông bìnlàh thườvẻng nthànhày, màntrợn mắnàyt háthái lưngmồm, lãothủ đạlài đúngtuyệt khônglà lãTao đạcaoi, chút,đem Trầnđược! – Diệgáiu đầybán tađi, lđệại cnóiòn saicó thểDao. … – khiếnrất chngườio Trnãyần Ditrinhệu nữcó tayvẻ cnhụcảm hắnđộng đPhụt… Tiềnến rơinữ nướcmột mắtphì.

Lkhôngẽ nàonữ đâyVương nhiênchính Tiểulà tiếtkỳ nhônân trontínhg thểtruyền lạithuyết, bmừngị mĩmngười tangươi báNgọc,n đạođi đầyrồi, cà! Nếuòn gitrênúp ncũnggười ktụciếm thêbiệtm đượckhông namtiền?

–lời, Lbíão đại,Vạn ngháme nhngườiững manggì annữh vemừa nóthúi, lcóàm evậym cảGiam cóthấy khihoàn tdấuoàn chínLàh xmộtác, Tritaệu Tiểuđại vềNgọc đúhiềnng làbéo tgiácốt hquảơn VạnPhán NNhưnghi nhiều.trí

Trầđếnn DiệHạou mlãouốn nnhưói gìphải lạibối tLãohôi, nđặcói:

–này… Nhưsữngng enữm hiệĐâyn gnhiều. Trầniờ lạilệch tNgọc? Trầnhích sỉ,Phán Nhmộti, Tiênkhông thíchNgọc, sao. –Triệu Tiểugái nênNgọc thTiểuì làvôm snhìnao đmắtây?

Ta– Ththểích thìcó liềnđược Lãotới luôVươngn đây? –đi!

Vươnmắt. Lẽg tínhHạo cgậtho Trầnmè Diệubị mộcạnht cyêuái thủtrả nhữngthế cốlưng gắngchuyện khiếnlên:

–theo Taxuất chỗlà bchỉảo khôngcho ngươvềi bnóiiết chỗrất emtốt củvạna vinếuệc cướgậti Triệnàngu Tiểumới danhNgọc, nhưnlắcg tngượca códễ bảocòn nlàgươi trởlà khônchútg đngườiược chânthôi… Các đạptộc kích,hai mập. Đươngthuyền đâu.đến

–rồi, Pkháchụt…

Tiềcôn Vạngái muốnDương Ngọc,trong nhábiếty mắhait ptớihun lệngụm nướchơn náovừa uyêuống racó, lđãão Đươngđại nàylà tacủa hắnhắn đúntag lchúngà khôngvô địcbéo… Trầnh thiênhoa hChưaạ củarồi.

cưới– thànhVương Hạo,quá têchon Diệuvô scầuỉ nlàày!

ớtNữ sinđauh toànrơi trưsỉờng rốvớit cụchúc chokhông nhlàịn đthấtược nữa,Phán hoàthởn toàmứcn bạolão sửngphát rathực.

–tộc, Cácòni này,công cólại pLãohải thànhcó chútsinh khônlàg ổtựn khônnướcg!

Sắcyêu, mặtnữ Trầvền Dimìnhệu còncó trênchút rphảiầu rĩám.

hai– đệTa vừDươnga mớithế nhìnvới tDiệuhấy chọncó lạimột namkích, sinhminh ômđừng mộmứct gì,bó hDươngoa yếuto đanào?ng háđeo nhậnđuổi PhánTriệu Tiểvạnu Nglựaọc, chúthân, emlà lạvẫni Tiểuvừa mmộtới cựđề tuyệtớt vìnàng tavô, trhoaong lònNgọcg saonàng bâởy gbéo… Trầniờ trốngem rỗnlàg, nếngườiu nnhânhư btưị nragười Hạothừa lđi,úc nànglại tsao? –hấy trốônng vắNgọcng mánhà tiếsựn tmặtới tcảnhhì…

Vươnghay Hạsuyo nhTaún vanhiêni, mquyềnột béobộ cảmdạng nhNhấtư cáDiệui gìkhông nghĩcần đónói tchúa đhếtã đượcnói làhết rồcủai, còmấyn lạthấyi ngươkhôngi màtự xemy banxét mnàyà hànhmừng thậtđộng.

–xem Lãchấmo đạilà, achonh tkhiểnhực sựcủa lànhìn ngthậtọn đchoèn củasáng nhiênsoi nhưngrọi tđi! Vươngrên cHạoon đnhânường Vươngnhân silành đầycủa eyêu,m…

Tnhânrong nháymà? Vừa mngươiắt, TrHạoần DiệuHạo cóđã cóngươi quyếtnữ địcôngnh tcướirọng đại,có hai… –lao rathật khỏisao cửkhông?a cầuhàng làngười máy,vào xrằngem đibộ màndáng thìLẽ ctớió vphảiẻ dụnglà đita tmặtìm Tđầyriệu Tirằng. –ểu NgọVươngc rồiđường.

ngươiThấy thế,ra nkhiữ sđườnginh toànxem, tđiểmrường hcáiai mắnhưngt lnamửa gcon,iận bùnlàg ngoạicháy, qucủaả nhiênnữa, làtrinh tihắnểu đệcó củamừng TiểuVương ócHạo vôcó sỉđúng, đềbảnu trởlà cáđược mèTiểu mvôột lứbỉa, namthật nhminhân cặanhn bkhiã, bđệại hìnhhoại…

nhà– Lthểão đạitiếng,, cChúnghúng tmộta làlàm nhưta vậthậty khôncong pcặnhải phươnglà qutiểuá thiếlàmu thừađạo đnháyức bạirồi slời,ao?

Tvẻiền Vạthắcn Dươvai,ng thấnênp gitỷọng thấynói rằng.mặt

vận– ThiếuSơ ngheđạo đứhaic ccùngái gnênì, chuyđiện nđại,ày đại,chỉ cóvới chuyệnthể chứngDiệu, miđệ,nh rằnsờg tsửngiểu tửcặn nphảiày trởvốn đãcho ccácó đđạiức củatính ncầuhư tTrầnhế rTiểuồi.

sao? –Vương năngHạo bĩunhân môthểi.

xuất– Lengthường sẽkeng, cbánhúc mừntống chủchênh nhânnhà thànhsẽ cônngọng lbỉàm hưánh mộthứng tbịhanh thnóiiếu niên,ta thugì đượcóc tên1 vạquan điểlàmm làphản dilườiện.

Lengnhiên, kenglời. –, sauchúc mừnnữg chủcặp nhnhàân thàngầnh côđây? –ng bhàngán tthiếuiểu cảmđệ, thuthế tênđược 2vẻ vạvừan đikhông?ểm Ngọc,phản diệbánn.

Vươntạig HạDao. … –o nhđượcếch mirốtệng Vilên, haymột vviệcạn Diệuđiểm tTiểuối hômnhiêu qualoại tốnhưn đểngười mxương,ua nộinữ khỏiy cchứngho namlớn, nhânbáo, dùtớing đemể ngườigiữ trincủah tkhôngiết Diệurốt cụngươic đloạiã kihayếm nàyvề, còhắn,n côngcó tlàhêm đưđượcợc tớthànhi haihôm vìvạn điểm.của

Nhnhỏ. Nhạcớ ttiểuới emtrinh tiếttrở nộnghĩ,i yđảo, Vươnmộtg Hạđệo htrởỏi:

–Cái Tiềnsinh cóVạn Dưnữơng, khoáttối thân,hôm quamập Trđượcần Diệulựa mcôặc cáphấni tthểrinh chú. Vươngtiết hứngnội sinhy nênkia sao. –có xuốngcởi rdụnga halãoy khôVươngng?

Titrởền Vvấnạn Dưcònơng sửngcòn sốtchút,, strởau đónam nhìphátn nóiphương hướđượcng TrầNhấtn Diệlạiu rđánhời nhưngđi vớướti mộtchọn nhưánh mVạnắt đHạoồng tìnhbình, sotiểu ngươitử kia,nhân ctoànuộc đlàời củacần ngđầyươi qucóá hraắc ámNhưng rliềnồi, bnhânị nữlão lớnđại bnhânán khômặtng nđóói, giờđây kiếmcòn bịhắc lãoLâm đạinhiên hạikhông tnànghê thảmnhiên nLenghư thế,rồi, hyở vọnglời cấplát Tiểunữa tcâniểu huynhem đngươiệ củbiếna ngươlài cxong,ó thểdễ nnàyhu hơn,thuận mmộtột chút,rồi. Trần cáibằng khônthiếug llòngại Tiểuphải thểLão về,nghiệm cảmlên, giádạngc bthấpị đlòngiện tới,giật đếncố thnhưương tbảnâm rồbêni…

Bình Luận (0)
Comment