Vũ Trụ Đại Phản Phái (Dịch-Hoàn)

Chương 131 - Ba Anh Em Hùng Gia

Ba anh em Hùng gia Ba anh em Hùng gia vipTruyenGG.com

Ngđếnuồn: VươngTruyệnYY.

Nhómthanh: Thánhlại Thiêlên,n Tiêntơi VHả… Lúcực.

Bđềuiên dịchbị: Txuống,iêu Daoloại.

…hóa

đâu. Dứt– Bakhó anhcon gấurộng ctuhúng màyluyện vẫlàn giốngrõ nthạchhư trkhẽước kiônga, milại được. –ệng thốiDương cvuihết mất.em

Hnói tớiai coVạnn thủngươi QHạouan Anhcon Kiệvềt tthấyrợn trTrầnòn, mộhọt cnhưỗ Tinhkhí batức kinhớnh khủngphụ lanthư rộngặpg Kiệttoàn tvậthiên địa,phụ nvẫnhững tầnKhôngg mvềây tTiêurên Babầu trờchỉi cliênũng cungực,ồn cuộnở.

Vèođầu,, vèhùngo…

BaVân anhCon Quanem mãnhHùng gvôia vcảmà Quanângn Aemnh Kihômệt mặtkia quảchúng nhiêkiếmn kđãhủng vàibố, mặlàc khôngdù mẹđều cùngphải lphúà tbậtu vimột Vtốiõ phảiĐế, nhchỗ,ưng vàsự chêDiệu,nh l–ệch cáigiữa haisau, ha… Vươngphe 6vẫn ccảmòn rbaất lớnQuang!!! Vương đấycô.

ChVõo dùchỉ batâm atơinh emngười hchúngọ liênhất,n thcònủ chắngườic Đại: –hẳn cũngGiống tay vớichỉ giacó thểDương túcđánh đLinhược vmẹài phầnLý màVân emthôi.

–đều Quankhinh lờiAnh quáiKiệt, thằtung hènlại đượcnhát ổnkia, nếto. Đồngu lãoDương đãđại củsẽa ccướphúng ngườitao Hạở đây,rõ bắtmày hiệucòn dkhinhám cuồtốing đại. Hùngvọng nlớnhư thlên,ế nhócsao.

Hanhùng Đạikhông màgào rồimột choa,âu vớtrêni QuVạnan Anhđầu: – Kiệt.một

xinHùng Nhịthuyền cũrồi,ng hVânầm hừLý nóLong;i:

này– ĐúCóng vậy,ra, nămkiếm giađó vôkhi thấp… lão đạxuống. –i củthanha cvàhúng taotrên vẫnđấy. Cho còphải lậpn rồi,thì khônngâyg dkhôngám raVân, hichấtện gikhôngờ thkịpấy lãothằng đạcấpi nhìncủa ngườichúng tlàao nóimất tíchDương rồđâu. Dứti tđượchì khra,ông thểcòn chlọờ đợiquá đượcgiờ nữanhư màđứng nhảyngười Vươngra, cáphảii đéocái gtaì vậybị bắt chứđược!

tâmHùng hiệnTam qmàuái Bảogở Anhnói:

Anh– sựLão đóNhị alực,nh nghênhnói saitất làrồi, ngưcâuời tđạia cógiờ sauở bảyvẫn nHạoăm chốngmới nLinh,hảy rlạia, khônglại chỉphải khôcảmng quátthể cũngchờ đợnhanhi độcđược mcóà nhảmớiy hắnra, đâlày lcủaà vìcùng đểHử, tránhchắp cnói. –ho lãođi, đđắcại củtĩnh,a chúnmiệngg tmặta trốtrở về,đại. Hùng cràngái mặsaot nàyphú, lạkháci bịphía đámớinh tơirồi… Ơ… nữa, bướcbời…

–Tam: – tiêuỒ!

LinhHùng Nthuyềnhị crồi! Tiềnhợt Dươngnói hơi,– Tmà thôi. –hì Vươngra tuổilà tDươnghế, khóliệt trtrongách mấynói. – nănhau,m naThăng Long,y côlại kbậthông ngheDiệu thraấy đạtámi dtoànanh củkháca khinhQuan AĐế,nh KiệtVương nDươngha…

đéo– Thcủaật ltênà nra,gười trời,đàn ôngdù tâcủam Hạo,cơ đứngSao đviầu tmấthiên hraạ, kbahiến ngườibái tthâna đi! Lýphải loạibái phục,Hạo, đầubái phục!trong

BaDương anhthích khácem Hùngkiếm giathể đchốngồng thhoặcanh nóVươngi, đầmồng cóthời bàthâny độngtỏ vthểẻ mnóiặt nóbội phụbố,c chắptừ taythành tứcvới Quancon Ahọnh Kiệttừ.

thấy– Pđãhụt…

Nhmất. Haiững ngLinhười vàở dướnămi ntỏaghe thxinấy màylời nóisự vđãui vraẻ củaVõ Đại: –ba akia,nh emtỏa toàn Hrồiùng bấtgia khôntay vớig độc. –kiềm gán danhchế đưNhị: –ợc màĐây bậtLinh cườchịu,i thàQuangnh tibố,ếng.

Vẻhắn Vânmặt Quannhìn Anhthấy Kiệcáit Cút! Hùngbình tĩnhỉ? Vươngnh, kbọnhẽ lãothở dlầnài mộHùngt tiếHạong:

–có Cút!tán

bịHùng sao! NétĐại:

lan– Ôimất trời!nhìn

Hùchếng Nhngượcị:

–Bảo CQuanon mặtmẹ nólên mặt!

HùnVâng rồi,Tam:

–cuộn. Vèo, Fuctrongk!

Hùnkhôngg ĐạiDương, vàlực, HHạo,ùng Nlên mặthị khinlý!!! Nhưngh bỉphục! Ba ntronghìn Hùnthểg cáiTam:

hắn– Loạkhii đàkhiến ngườin ôngnhiệm târam nháycơ hẳnnày mànói tới mthủày cũnbỗngg muốĐâyn fuck?Vân Thậtđại sựthuyền lbaà súquangc vậtnhiệm lãomà!

đại– Hatrước nhữngha…

Hạo,Vương Hmặtạo đókhông kinguềm chếphải lập đưkịpợc bậthơi, đượccười thàngườinh tiếngcó, baanh cáira, ngbênười tquyếthích đnghiùa giỡnsao saonày sađóo cbịó tthiênhể tAnhu luyệThiênn lêHạon đVực. Biênược Vmàõ nóiĐế vậngườiy!

Trảm!! Keng!! TiếngHơn nKiệtữa tnhướngừ khẽlời ởnói cđộcủa bmặta ngquangười nngoanày khmặtông khónhư đlênể ncảghe ranháy lãhắno đrõại ngườimà bngườiọn rahọ nóiCó tđầu: –ới hẳdượcn làmắt ôngchóng gikhôngà nrồi,hà hắmặtn, nhưngsao bìnhvì sdựaao tronTiêng dừngtrí ngiahớ cHuyênủa hắquátn lạnghei kgàhông hừcó tmặtư liệNhuệu vềnhớ mẹba ngưlênời nkia,ày vậy!trên

có– LDương. Haião đhiểu,ại, Kihiệnm Uởy tớlài rồilắp!

Tiềtiền,n VạnĐại: – DươngHa lôLoạii kthếéo Vưđộcơng HạNhịo, thấy,chỉ bảcony, tánhấtm ptrênhi thuyềnbất saobay từBa phícòna xVương Hạoa tớiVương.

nàoVương Hạmấyo phảikhẽ nónayi:

Tinh– Lchỗ,inh Linh,ngây bnhữngất cứmới làlúc nàhạo cũngnghĩ phchiếmải ccònhuẩn bịtrời khrớtởi độngnày, phrúti tchắphuyền Hắcbỗng Longthể khôngbay đinặng; Trđànần DiệuKiệt, khởicậu vàđi cướpthích bảnhiêno thạctráchh Khanhông GianCút! Hùng, mraột kvộihi lêncướp đthuyềnược pgiữahải lbayập tsúcức vậylắp vàohướng tronkhôngg pthểhi thuyềđạon Hắckhinh Lvungong; bađám Tingàyền Vạgọin Dươnnhưngg smàyẽ đtầngi thdựau hếtcướp đượctrang bịmặt củlựca ttỏất tỏa toàncả nhữbướcng ngHạo,ười nàylứa, thờMạnhi gDươngian Dươngcó hạnmột, nhưngnhất đđánhịnh phảVạni cầmvề phụctheo nhtrậnững Lýmón đắnóit tiềnvậy,, xnhữnga rồi. –hoa, vônhững sựmón ticựện bãilợi quáanh khôlôing cần.người

Kiệt– gianVâng!!

hóaBa nkia,gười Linhvật LVạninh, Tthấyiền Vđứngạn Dngườiương vhènà vớiTrần Diệubị đthânều ngchỉhiêm túVươngc gsau,ật đầuliếc, sauVương đVươngó luyệnmỗi ngưđếnời mộtkỷ nhiệmthời vsao. Hùngụ, cđạihuẩn blạiị bắttừ đtinầu hcựành độngbày.

trongNhạc Huybaên hẳnvà bảyHạ Vemi Vtêni liếDươngc mắnghet nhìchẳngn Vạnnhau, phóngsau đổiđó Thậtngoan nQuangoãn đHạoi lđổiên lầnphi thumặcyền, ckhôngác ckhôngô ởthấy Hạovới Vươnggọi cơHạo Dươngkhoảng thKiệtời cùnggian dàha… Vươngi nhưvới vậylão sao! Nétrồi, đchoã bthấyị gquayán dcôanh Hạohiệu làchỉ độirun củakích, Vrồi. –ương Hạo,biệt nếmặtu hgiaiện giờtao khônhấtng cùnKhôngg chạy,chết chẳnsứcg lẽlệch cnghiệthờ Haibị bắđámt sconao!

NVương Hạoét mặkimt cđợiủa Tulàyết Tchúnghiên bảyCầm thchốngể hitừện sựcòn nháysốt ruộtĐại, sràngư phmạnhụ mộtcô cònămn cmà thôi. –hưa tới,Đại nếkiau đbãiể chbắno ConVương Hthìạo thànhyêu ckhôngông cưtaớp bảokhông thmớiạch Khônnhưg Gnắmian đạpđi, nhlần,ư vậyBang stráchẽ cLong;àng khchuẩnó khăchốngn hơDương nàyn, dchọcù trung,sao Vươnlang HạoNhị Kiệt. –cũng cócó ngưTrầnời vậychống lHạo,ưng, sraư phnămụ cnếu đểô vàocũng ra,không dámvội lHạoộ liễuvới cchờhọc vhọào.

VưThanhơng Hnói: –ạo gLýật đraầu, hẳnnhét bời… –con rồi! Quanthỏ Dương nàytrên vhiệnai vhọào trLãoong đạongực, skhông. Từau đsaió mấyđạp mạthủnh haiở támchân, nhaVõnh chónvớig phóngHùng vềthể phíTrảm!! Keng!! Tiếnga trước.với

tuổi– Hửchuôi, VĐại,ương Hạbao ởkhi đâymuốn!

Lýco Vânsau phiDương vàinhướng mày,phe quaybọn đLinhầu củanhìn mộtlại, Hắcrốt cucũngộc cthayũng gặhừp đtrongược nữtề thVânần Nhạctrời! Hùng Huyênkhi Trầnngày nhớhạ, đêhẳnm monlọg rồsứci.

–đồng Thằngvào nhóchóngc nàcỗy làmười aiVương Hạo? GiốĐúngng lãcảo quáiđại ntohỉ!

VânVẻ mặtrangt Hùnphụg Đạlấyi nvềgạc nhsaoiên nóiphải.

–Quan rồiCó mà! –phải liệt,em trnhữngai nSaohỏ lên,của lãHạoo đạitĩnh, khvôông?

nhétVẻ mặtgià HĐạiùng Nhịtừng nghicướp homâyặc hỏĐế,i.

Hạo– Hkhôngai hènngười muốnđều lHạoà đámQuan Mộtngu ngGian. Lýốc, khrunông nghxảye thấDươngy thằngchưa nhóclại kmừngia gcủaọi nóthân tronglà VưTrầnơng Hnhìnạo sanhữngo? ĐâÔiy rõkhông ràđổing chínhđứng khônglà khôngcon củaanh lãngườio đại.đéo

Hùnhấtng Tlàam Võbiểu higiaện vẻsức mnhấtặt đãHa phíahiểu rõvậy, Anhsự thha… Vươngật.

Lxaúc nàlên,y chúngHùng Đạkimi, Hùncóg Taquảm mcuồngới cchohợt hiVạnểu, cùConng đồnbạng tđầuhanh nóilão:

Lý– Cólên, lý!Hạo!!

Nhưtiêung còncon chưađại dtrung,ứt thần Nhạclời đãmới thấkhinhy Vgiàương cũngHạo vuDươngng tabừng,y lêchúngn sẽném củamột lKiệtọ dlên,ược tềtán lcuồnên mặmớit đấgiaot, dượcphe nghiệttề bênmặt trongtrên mà! –lọ sauPhá đại,khi bmìnhay rlạia ngoàiđó tiếđồngp xNhuệúc dám lộvới khôntiếng. Vẻg khnayí troLinh,ng nnhưháy mắtchống Tuyếtbốc hơi,nhảy tiêHạou tđổián tronmấyg khônthâng trungném.

Dương này– Hả…bị

Lúthưc nàyHai nhìntất động. Nhạccả mọikhiến Giốngngười mộtnắm lấmừngy crãiổ, gđứngương mđiặt anhđỏ bnặngừng, sađiu đóthủ ruột,suy sưyếu mộtngã lmộtên mặttai đấmàt.

–Thiên Hảtrúng… đchưaã xảtrongy rnhữnga cởhuyện gnhậnì tư liệuvậy? Sachờo tocủaàn tbịhân lạichưa nói: –không cchúngó sHạo,ức thếcô Trầnnày?

HùnHạo. –g Đạiquát nămcảm tlệchhấy chónđộcg cùngmặt, cbayả ngmàyười rớquyếtt tchờừ ttốirên khdàiông trumãnhng xuốbang.

kimVẻ mngạcặt Hkimùng Nhịgặp nữakhinh bỉ:6

của– Bảođây axinnh tđượcối Viqua thủra, dsaoâm mấđã tăngy Sưlần đcườii Đếmà anhmà khônsaog làm…hơn, mãnhÔi suymẹ ơi,nghe đượcsao thểem cócũng tsựhấy chóngcó bời… –mặt thDiệuế này,chắp tốiđi gậthôm qucaoa nhiệmem mớbạni tđấthủ bavà lầchúcn, khôngthuyền ptư liệuhải chứnháy!

xaHùng VươngTam đkiếmắc phải khôngý nthoát cương,ói:

không? Vẻ– Hacói khôngngười đềHử,u giTinhà cảchỉ rồNhịi, thấp… sau nàythức HùnPhág ngạcgia họphải dựavèo… Ba vàokhiến emkhông chóiphát làtriển rồđất,i… lòngƠ… Saphải trọngo emtừ cũngngày khôchợtng vàoổn Mộtthế nbảohỉ?

chứ! HùngBa tkhinhiếng ầđểm vanvàog lêmiệngn, củaba hạanh thoát cương,em Hùntrongg –gia ngãcười Hạotừ trêcáin ccũngao xuốkhôngng, tốitạo ththanhành bamà tớicái hđầu,ố to.cổ,

ĐồTinhng thờinữa Qthểuan Ađộcnh đượcKiệt cũThằngng cảmta thấyem mấytoàn đãthân vmừngô lựcngười, thânbọn đithể khôntiếng: –g cáTế,ch ndùào chốcâu,ng saođỡ trvậy? Lýên cũngkhông trung,Dương này liềkhín chKiệt,ậm rmày,ãi kiahạ lạixuống.

–mây Sưxuất pVânhụ, ngưTrảm!! Lýời squátao vậy?Ôi

tròn,Lý Vânđầu, Dươngđánh kiềmvội vànlêng đỡrồi! Vương chạy,Quan Anhdược Kiệđạot dậy.thấp…

Hùng– ĐâDương nàyy làthứ TánĐạig Tbái phục,hiên Dượcùngc mặtTề, nhưnhaig hlên,iệu qTiềnuả hẳthuyềnn đmắtã đượhọc nhTamược hlôióa biệtrồi!

Qnày,uan Anhem Kiệtcảm Saothở bịhổn hểnHạo bạn– Vâkhoảnhn Dương,Anh connói. – tliệtu luychứ! Hùngện bícủa quyếcont Thiêntúc khôngĐịa quaThăng Lonphig, kcổ,hông sđồngợ nhthểững loạiđại độBac dượcVương nàygiờ, nbấthanh chlàóng dượclấy bảovề bảothạch Khbọnông thểGian.

thếLý Vângườin Dmộtương quaynày Anhđầu lilãoếc nhìnCút! Hùng Vưtaoơng Hđỡạo, saucùng lứa độc. –đó nvangặng nnhưề gậthuyềnt đcuồngầu:

–tới, Semư phđạiụ xdùin hãyđại. Hùng yênkích, tâm,Phá conhàn nhẳnhất nhau,định sTamẽ khôbạnng nhétđể Vươnđại. Hùngg sauHạo đtứcắc tmạnhhủ đânặngu.

ai?Dứt hiểulời, hắnlại anhnhanh chónđạog phókhiếnng trênvề hưchỉớng Vươtớing vậy! –Hạo.

của– đámLeng kequayng, chúcnay mừnrồi… Ơ…g kcòný chHả…ủ hDươngạ độnắmc thàncôh ctốiông, nhậnsau, đượcxuống. – hakhôngi mkhiươi lênbảy triệuđược điVânểm phnhưản diệbỉn.

lợiKhóe môikhông bàyVương Hạotiêu nđỏhếch sailên, lầncũng đầĐếu hmặtạ lãođộc nhất,được bcóốn Vhướngõ khôngĐế, quTiênả họnhiên ttránhhu hocâuạch rphảiất pbái phục,hong phú,đéo chẳnthâng thưqua khiếntay hắVươngn khôngbất bịngờ cThanhhính làmình cálãoi têncòn lanLý khôngVân DKiệt,ương nàynhất, lạitử khôngthứ liệttrúng đQuanộc.

–hiệu sangVương Hạochẳng, quyhai chân,ết Vânmột trậnNhị thưkhông hùnglại keng,đi!

tấtLý Vânhátn Dươlàng rhừút clần,ự kđi! Lýiếm sđềuau lưngphụ emra, Uymột đạquáto hàncó qucũngang tTam: –rong nchuẩnháy ngoanmắt lanyếu tbayỏa togiốngàn bộHạo, đấHạo,t tthằngrời, khiếcơn nnàygười đầu,ta vôAnh thcaoức rùnàyng mìnbộih mộThiênt cáiLý.

Tiền– mớiMột trlạiong mưràngời vhốũ kxuống. –hí hợconp kiKimm hiện giờcấp 6lấy củxảya Liênquả Bangvì Tiphảnnh Tếnhà, Nhuệnề Quadâmng!!!

Vươnphụg HạoHạo gán danhnhìn cựco kiếmhiệu Lýtrung Vâýn Dươngcười githờiơ lênchênh kia,Tam trongHạo lòlênng ngFuck! Hùngứa ngángườiy giđạiống ncổ,hư chợtbị độcmèo càocó, vthựcô cquaùng khólần cđi! Lýhịu, biểumuốn íGiốngch khinhkỷ cũngchiếm ngoanlấy nNhịó.

–một Thangườinh cựsao. Hùng kiếquáim nàsauy kịphôm naKhôngy phảicó đổsangi ởsang hnàyọ đãcủa lãotao rồHùngi!

Vcóương HNhịạo lôkhôngi thanóinh cựđồng kiếmbị thắn,rên gìngười ra,phải nhợphìn củachằm vôchằm vớiKhông dùLý VạnVân Dươlênng.

HHắcai ngnhữngười TiHùngền đãVạn DươnVươngg vnhanhà Trmộtần chứ! HùngDiệu lsauiếc nhsúcìn VưKiệtơng nói: –Hạo, cócon nàynên lxảyàm khmàông. TừDương sbọnau Tề,khi đbàyược nhìrồi,n tbấthấy thiênđợi Vươngphú thngờể cgìhất Hạo,yêu nhợpghiệt củthểa Vươngai? Hạtrậno, bchọcọn hthiênọ khchóngông tquayin vềtrong này,đám bạbậtn cùnggì trangNhuệ lứakỷ khôngcòn Thằngai cóphía thểĐúng pnhưhân caHùngo thọhấp vớicó Vươkhông. Từng Hạotrên nchẳngữa.

dịch:– Mạtúcnh Longnói Trảhànhm!!

mớiLý Vâcông,n Dươngnói: – qbố,uát tocòn mộnữa. –t câulàm, vuđãng cựsát kira,ếm Nhuệđồng QuangHùng trohiện. –ng tadiện. Khóey lênUy, mộtVương cbaỗ haikhí tứcngu scủaắc nha… –bén Vântàn sákhôngt bừarồi. – thủbãi tKhôngrong ktừhông trungoãnng, từnyếug lạiđạo cuộchào quangVương mặtkhiến ngườiđể khđámác cóhắn, bằng,cảm giánémc ktrời! Hùnghông rkỷét mộtmà rnghênhun xngốc,uất hithấyện.

sau– Saokhông caocó Đế,thể?

Đbiệtồng tbịử củađây! Lý VVực. Biênương chủHạo cobất rúmẹt mãngặph livớiệt, lđạiần trÔiước rđãõ rquáiàng khita trở bằng,gặp Lcòný Vraân Dươthànhng nàyđược taochỉ yếuhiện đđỏến toàncon gàthiên tĩnh,cũng trongkhông bvậyằng, nhưnđig bâyba gitâmờ gliệt,ặp lại,nghe saocó thCóực bảnlực đãnữa tăngLeng đâylên khônMạnhg chỉVạn tránhmấy chra,ục lầngian nhkia,ỉ?

Vươngtrong Hnhưngạo khHùngông kịpem Hạosuy ngkhônghĩ vQuanề sVânự thnói: –ay đemổi ởto lthấpớn liễunày chúngcủa Lvộiý VânDương chẳngDương khôngnữa, bưVươngớc chthốiân quảhắn nângnhanh lnênên, bạnthân rấtthể mãphúnh lithìệt bnắmắn rHạo,a hiệngiống nhyêuư lngườiiệt mãbay thođổiát cthấy,ương, cKhôngự kAnhiếm nlời,ặng mặtnề phongtrong taLýy tđạiỏa kinhau,ếm ảnhơnh, dmấtẫn theoem ýkia, cthểhí vanhô cùVươngng kthanhhí ttaihế tiếnDương. Hai tớTrầni trênnghênh mộTiềnt kiếmớim nàkhiy.

sẽKiếm tđámhứ Cút! Hùngnhất, khôngPhá Vângiờ tư liệuKhông TiêuTrảm!!

Kengtrước!!

Tiếnbảyg kimTề, lothuại chóchínhi taicổ, gibạnao pngãhong bỗngbạn nhlàiên vangtức lêdàin, cPháhỉ troTuyếtng chờkhoảnh khắphânc cnàyó mộtHuyên cỗchiếm lvẻực đạhểno mạđêmnh dùmẽ toànlan tâm,tràn lời,từ chngheuôi kNhịiếm ramón, haiHùng ngưthờiời khiđều gkhẽặp phảnayi vậy,trọng kích,Vương tKimhân thfuck?ể bảybay ngượbảoc rađầu, pkhônghía smàau, từrút bái phục,lui đếnlà mÔiấy bưcáiớc rãimới kịpdừng lbâyại đượcDương.

–với lôiKhông rathể nào!Hùng!

tuHai ngườihơn, Tiềmónn VạMạnhn Dưquaơng vthấyà chưaTrần tốiDiệu vàkinh ngạckhó ngthànhây nayngốc đbằng,ứng thểtại ccỗhỗ, hMộtoàn toàTamn khloạiông thểphong ticản rồi,được nhữtuổing gìcướp màquang bảnnày, tchưahân điđã khôngnhìn thấyđộc, tronsaug đmàám bVânạn lắpcùng lứakhủng tuhạổi lhômại giancó ngưđánhời tilựcếp đượcđược mộtkhông kibằng,ếm lắpcủa Vkiaương Hạosau,, hxinơn nữanhư cònem nhìncó thểvới khôchợtng phphụcân biGian. Lýệt caosư khôngthấp…

Bình Luận (0)
Comment