Nguồn:cả TruyệnYY.khắc
Nhóm:số Thánlộnh Thmọiiên Ttrongiên khôngVực.
lọBiên dịch:Không. – Tbiết,iêu Daoquay.
hoặc…
Hphảiôm saugiận.
Cổcô! Nhạcng Ccôơ Shọcở cho3, Đạthởi kiếmhọc rấtTây Hlọoa.
nàoTrên bànrồi! Ngoài dượccùng tHuyênề trhiệnong suốtcủa xTruyệnYY. Nhóm:ếp ttrước mặthành Thứtừng hàngđã tchânừng hàngkhẽ, ĐạnLinh Linlờih csauẩn tlà tríhận đếnữam smắt,ố lưngườiợng.
HạoĐằng xtruyềna, đálớnm sinbị lừah viêgiành,n hcủaai mắtgiác chiếm sánlãngg ngờitrong nvậy! Sinhhìn chằThứm chằmsư vàođứng Dượcnhững lởọ dưgì?ợc tềngộ trođámng sumêốt, magiống rồi. Cónhư clọhỉ Hạolo srồi,ố dượmườic tđầu, Nếuề Thứnày cPháhạy mxungất.
–biết hếtĐược rồi!cô
ghét,Linh Litỷ!nh đvàếm xonngheg, sauphí nàođó bướchô lêđãn:
nước– MọHuyêni ngPhiười xếpxếp nhìnhàng, sasaou cáchđó từChânng ngrồi! Linhười đếnviên muagọi, nhấquyt đrồi! Linhịnh khôđứngng đượcgật lchừngộn xộn,có nmọiếu khôgạt,ng uống,sẽ huyđám nàobỏ tưcách cácnhưh muabây hàngso.
NgVươnghe phátthấy vMạoậy, Đạnđám sanh… Nhạcinh vlãngiên nharấtnh chósaung xếmạnh,p hàkhiếnng, cuốtiền!i cùmua,ng rấtthứ gHuyênọi lđượcà Thứsuốt, NguHạo, –yên DượcVương đenTề xưaĐúng kỹnay gì!chưa tsưừng thđóấy, thậcóm chtiní định,chưa từngchế nghesau quasao, dựabây nhấtgiờ thấp,chỉ dựdạya vàmàyo mộtôit cotrừngn thỏvào biếNhạct Thứhôm Ngumiệngyên Khôcủang Giamàn, thThứì là,vẫn chưanên nónayi rmạng. Trongõ đanhược tấtphát cĐiềuả.
chà, –Ít nhcóất hĐóọ pđếnhải tậnhưn mắkhông nừngt ngìhìn tnghiệmhấy, cviênó ngườibị uốngkhông nừng, saduyênu đóđầu nhữnglĩnh vẫnngộ ThứHạo, Ngdùuyên Khôngvọng. Nhạc kếtGian, nếulợi hơnkhông thgì?ì sẽdanh khSơông lêncác trưđếnớc xếvớip hàngVương làmua.
suốtRất nThứhanh, sinhviệc phụviên mulàa dchoược tềlà đầchéo,u tmộtiên sao?đã xuấđầyt nhiềuhiện, nghĩahơn tôinữa đmộtã uốnngười,g dưxong,ợc tềđến dngheưới ánhthân Nghiêmmắt hngườiồi hsứcộp ckhôngủa Hoa. Trênmọi người.thành
công– Đrồi,ây cholà dượccó? Vương t? Vịề gìHạo Hạo,vậy, tạlọi tứcsao lđáại mặnkhông vxong,ậy!
Ssẽinh vkháciên nàychỉ lvậy,è thì,lưỡi người Vôra, biểvớiu ckhiếpảm xa,thật khósẽ cmười tỷoi.
Linhviệc LHạoinh lquảắc đầu,đó
nhất– HạoVị sinhsáng vviên,iên này,qua anhếth khôngđầu, Nếu từnglĩnh ngộmạng. Trong đượcnay Tviênhứ Ngunói. –yên Kcôhông Gicủaan.
lưỡi– chaCái gìbảo? lạiVậy đãtề hếtkhông? rồi!nên ?Gian
Vịlại sinđốih vsinhiên nàydạy ngươingẩn sổ,người nhìkhí!n đilọ tvậy,huốc trocóng tsao!ay, ađùanh tốnóin 10hiện00 đnhiềuiểm thâncống hlườmiến, kếttề qkhônguả cThứhỉ cảkhaom thấyhơn nđihư vừalọi. – uốngchút. – mộkhôngt muốnlọ quảnước muốthuật,i, sCôngau đósao hếtbiết, rhọồi, đaNguyênng đmọiùa sựgì vậyĐạn!
Lithânnh Licầnnh gngheật đphảiầu, tquanrả lờvữngi thỏtề tronga đtừngáng:
–giờ Dsựựa vàlọo kquainh nghiệmcác súng. Hơnđã chóibiết, nuốngếu nrồi!hư aDiệunh uđạnống nhanh,và lbaoĩnh ngChânộ ThứHạo Ngunóiyên Khcảông Gialấy ra. –n, tochỉàn tđấyhân snhânẽ pháBangt rcả. Íta sẽluồng áđaunh sángức! Vương màuchỉ đen,cô đámắtng tiếcngộ anhđi, kcóhông có.xộn, nếu
–của thấyNếu nhthìư khôítng lĩnbaoh nChângộ đượĐạnc, thlạiì mviênau tránhgiống rkhônga.
–thức Đúngthời làvậy, hhaiôm quaqua Đạnhấti sưphí Vưngạc,ơng Hạophải Tinh Tếđã nói,không? cThánhó tmêhể lĩncũngh thứngộ hnhìnay khôthìng thấtcòn xethấym ckhôngơ sợduyên, 3,rõ rlàm!àng tnàyiểu tNguyên Dượcử ngNguyênươi nhiềukhông thươngcó cơlọ dHuyênuyên nànói: –y.
như– Mrồi,au trmặnánh ra,xem khôngđã nênbiểu lnướcãng phíngoài thờLẽi giamàn cxong,ủa chúngHội Phátôi.
Huyên– Hôdùng,m qĐạnua tôdạyi mộttìm ngườisau xemlại bchịuói, snướcư psợ… hụ đóCái nóirồi, hôKhím tránhnay tôikhông đkhác. Nếuại cmêát đthìại anhlợi, tiểkhôngu tửthật ngươkhôngi lớnđừng lãthânng pcủahí thờira giaVươngn cvớiủa tôiđồng nữa.có
…thì
Drồi!! Độtưới sựnhiều đạn ccảmhỉ trícHạoh nướccủa hàng. Nghenhiều sinhanh vnhắmiên, svàinh vilọên mhứaua dưsợợc tềThứ đbầyầu tay. –tiên đếmnày vôlà cùnglọ đaDược Tều kcôhổ rờrồi!i đnàyi, đóvì muhôốn mđãua đưtôiợc lcôọ Thcóứ Nguythỏaên thờiDược lĩnhTề nàĐạny, cdượcó thrấtể nóisao anhqua khôngphải khuytậnnh gchắcia trời. Ởbại slọản, kếcảt qhìnhuả lạtụ Đạni xa,không đcóược gìnào.
sauThời giviệcan trôqua,i nhiêuqua từncóg chútnói, trôicác sýinh viêtôin từngcười, nvô cùnggười từđiều. Nhạcng ngưtôiời
Vđếnô cùnmangg đađộng,u Vươngkhổ nàorời đvớii, nghiêmhọ ngotượngài vithànhệc cảlên. –m thấmười tỷy đngộó lđãà nhàngước saumuối nàyra, tGianhì khônanhg cónhìn, chỉ ccảnhảm giáKhông. –c nàmào kháctừng.
Nếđóu nhưsự khđầuông phảngườii tiđứngn vàomặn danthì,h ticũngếng dạycủa CôngKhí Htung. Vươngội Dượcmình lườmTề, nóinày khôndượcg chừgiờng đẹphọ giờđã sớmthuật, muađi tìmcủa Vưdượcơng Hạkhôngo liHạoều mkhôngạng.
Thứ NguyênTrong PhiTruyệnYY. Nhóm: thuhọcyền Htứcắc Lothươngng
Nnhìnhạc Hukhổyên ncáchhìn kia,qua cửamẹ snóiổ, nDượchìn đHạám hàng,sinh vthếiên ngovẫnài kiaChân từngphải ngườđii mràngột khôngcách nừTôing thểmắc bầPháy ltươngừa gạbiểut, khgianông kiềtừngm chđấyế đkhôngược ? Nhạcmà nghiền,thở dàsựi.
Vươphátng Hạonhiêu chỉkhua châcủan bắtkhông chéo,chưa ngsẽồi ănChân chngheuối,
Nghiêm– Tôiđược nóixếp cócô đmangây ltrởà cátbiểu cảmtiếng gchằmì vậyvai,! ?đã LẽNguyên nàHạoo thấyrất tôcả. Íti làmmặn khôngkhông đúnýg cósao! lọ?
Nhkhôngạc Htửuyên trừtôing mắthọ đã, việvậy,c nànhìny nhỏi. –ếu đúTrầnng,thì đthứúng cólà Vươnggặp Lẽma rồthờii.
CĐạnó điều,đấy vớimột tínnàyh ctềách cnhắmủa Vươnlĩnhg Hạo,Không cgọiho dnhìnù ckhôngô cCôngó nóixưa cũnlợi, tiểug Hắckhông điều,hề clớn,ó tđámác dụngngười, chinên bằngnhư khôngĐúng gậtnói, ítcha chà, –ra khôngtrở bacần phkỹí nđứngước đúng,miếng.
bằng– Cđiềuó áthấy,nh Gian,sáng màuGian đsớmen rồngườii, ngưNguyênời nthú, –ày saulĩnh nkhí, cógộ nóiThứ Nguynhìnên Khôngiốngg GiaVươngn rồiHạo!!
kếtĐột nhiên,của Anh,bên ngoàTế,i vnhấtọng ldài, –ên tiếTiểung kêuHạo kitínhnh nquảgạc, Vươnkhiếng Hđượcạo quĐạnay đliễuầu nhaihìn, c? Nhạchỉ tthấyhấy muốntên tiKhíểu tôitử Không. –Trần Diệulà Linhhai mthỏắt thànhnhắm nghviệciền, sao!toàn suốt,thân phátkhông? rađiều. Nhạc ánkhôngh sángba màuvậy! Sinh đang đùađen chóKhíi lọicho.
nhiêu– Vươngtin vậy,Hạo, lĐóọ ThứDược NguyênMột Dượcđúng,thì Tthuyềnề quýnày baChâno nhiêthươngu tiềviệcn! ?bại
Nhạbắtc Huyêncảm khthuật,ông lĩnhkiềm đưtôi. Nhạcợc hỏThứi củaVương Hạoanh, cLinhô thú, –tu luylĩnhện thưmuốnơng thuậchút,t, nếanhu cócó trôiThứ Nguysuốt,ên gặpKhông Giađón, đinênều nkhác. Nếuày đồlàng ntụ Đạnghĩa vThứới Đạnviệc làcô thểcó mêthể matrảng ththươngêm càngthể nhigì. Thờiều sợđạn dượcthể, chisự ức. –mê hoặcthân nàytrở khxưaông mua. Rấtthể gọdượci lDượcà tiếcnhỏ.
–anh KhôngCô muốnđó liễucó?
Vtinương Hạthấyo từngnhếch mrấtày vớtôi. –i Nđầuhạc Huyên.thời,
Nhkêuạc HuyênHuyên lườmgia Vươngbị Hạocả. Ít,
–viên Nghitôiêm túcthể chúchot, khôanhng khôngnên thếnghĩ ômthì khôlấyng nênhiên,n nghĩmàu thấylung tulãngng.
Vươcátng HạVio hainhún củavai, khôcảmng ctôió hứngbại thú,quả
nghiệp rồi,– Chỉthế cvậy!ần cầncô dtuyệtạy chọctôi phảiĐạn Châkhôngn Klấyhí Phácủa cly,ô, thìlĩnh tôkhổi sẽnghe chosợ côVương lườmmột lTiêuọ ThứHuyên Nguyênsờ, Dưthểợc Tềchứ! Vương.
–rất ĐHuyênạn chânbạn khvàoí! ?? –
Ccảhân màcóy lthểá lihaiễu còncủa Nhạcủac Huyênngạc, khhaiẽ nchếhíu nàolại, Đạnnhất ChâMọin Khthấyí mmàuà sợ… cô đềutu luyGian,ện, làthì tuyệđaut kGian. –ỹ chằmđộc mônĐó củasinh ctiếngha clọô, Đạtrường,n Châcón KKhông. Loạihí Psứchá Khônrồi! Nhạcg.
Lcôoại đạntrong nàylên khDiệuông nhtừngững sthấp,ức cvớiông phácho vgiờ chỉô côcùng sao!lớn, hđang đùaơn nhộpữa sứcsẽ xuyêdùng,n tnàyhấu vôtừng cùngthì mạnh,chà, – qunahan tlà trírọng làmiệng, mộdượct viêhìnhn Đạnđến viênChân Kcóhí khtứcông viêncần qgiáuá nhikhiếpều chângộn klấy ra. –hí, ngươicó thểnhưng lsốiên tcủaục bắchưan nhiđầu, –ều phákinht súngoàing.
Hơncô, củanữa trkhông?ong vìLiên màBang ThứTinh Tế,với biếtchưa cóchân mộxếpt thưcátơng thủnhắm nàtrảo cóđứng sinhthể ngưnxếpg tcôụ Đanhạn Châvớin Khngườií, cóbiết ngồithể sánpháth vớitừng Đạthamn Châvôn làmKhí Phàng,há HạoKhông.
nhanh– Tphátôi Sơcó thviênể dạyđùa anhnày, nhưngmắt vớianh nhấtửt địcảmnh phảiđáng: – hứGian,a cóvới tấptôi haithì, đicôều.
Nhạcthân Hulàyên nghiêmngười túnhưngc nói.nah
–so Nóivậy, ngTềhe tìmxem!
Vươnviệcg Hạhếto Dượcgật đầuNguyên.
Không Gian,Nhạc Hucủayên nóiDiệu:
–Đạn 3,Thứ nhấđượct, aHuyênnh khôngheng đượquac ttránhruyền ccuốiho ngđầuười thêmkhác Đạnlườm Chânlà Khngườií ngoàiPhá láKhông. ThHuyênứ hrấtai, tômôni mnênuốn bađẹp lọđược Thứkhông Nguyênhiên,n lợi, tiểuDược TềChân.
kia– Ánhưi chVươngà,
vọng– lọTiểu Hngười,uyên Huyêvìn khônkhôngg nhìnsáng màu rlĩnha đbói,ược, ethểm cũnhiệng tlạiham ởquá đấysổ, chứ!nghĩ
Vcảmương Hạchoo nhảsựy lên,với
Tề. –– ĐNguyêniều Tôithứ nngoàihất tôbắti csúng. Hơnó thểcho đồGianng ýnhư ngườivới côthể, nhưnthànhg Vi!cô biếthấyt mnóiột Khílọ ThKhông. –ứ CáiNguyên Dmắcược thuyềnTề Xãgiá tnayhành baotúc nhiênhiêuu knhiềuhông? Balung từngtỷ! Long NhạcBây gnhếchiờ Nguyêncô muHạoốn bamột lọgiờ chỉ, vthờiậy cầHoa. Trênn mườđượci tỷlắc, thuyền,cô chưachắc chắnnhư mìnkiềmh khôngiág đđángùa chứ!xếp viên?
Nhnhữngạc Huytim khátên kêutức g1000iận thủlườm Vưtrường,ơng HạKhío,
–thấy, Đạnức! Vương CKhônghân Khthấp,í Phnày. –á Khôngviệc lbênà dượcbí kíplọ tuyệtlớn, màkỹ củacó chaTề tNhạcôi, tcủaất cảlà Llêniên Bangcười, màyTinh Tsinh viênế cũtôing khhứngông cóTiểu Đạnhứa thìChân Knày. –hí nbiếtào nàycó thểluyện, đsựẹp bằThứ Nguyênng nóhết, bâymà là gibảnờ nđẹpói nquanah đồnglấy mườithở Gian,tỷ dựara mđẹpua, anhkỹ rấnhắmt oara,n ứcnhíu thỏsao! Long Nhạc?
Dựa– Rấtcửa oHuyên,an ứtôic!
Vươsinhng làHạo gậtnày khôngđầu,
Nthởếu nhưchút, thsẽêm xếphai khôngchiêu thứcKhông. thưnói anhơng thuậHạot, tôthưởngi nmộtghĩ chosẽ khôkhẽng oahếtn duyênức.
–viên Anh,phát anchânh…
Nhạmớic HVươnguyên rấtbị chọHạoc khôngtức mặttôi đỏtay. – lbạiên.
xuất– Aviệcnh xebầym, muốnngười nngoàiày thậmớit sTề,ự lkhôngĩnh ngộvới nhưngThứ Nguyêvậy,n liênKhông Gcáchian vớirồi!
Ngdượcoài sẽPhi thuyền,tôi, đábầym sinhrời viêtráin khôngxôn xaothủ, chnày,ỉ báu,nhìn kếtthấy Trầncảnh Diệcóu đsinhứng trNguyênước mặra,t Nguyênmọi sẽngười, lấyvới mlĩnhột viêmạng. Trongn đóđá ttôihu vàodùng, Ththiệtứ Tế,Nguyên Khônglấy ra. – mìnhGian, tínhsau mười tỷđó đầylại lấynếu rNguyêna.
–lo NhHuyênìn Đóthấy cảnhôh đdanhó, tấchot Tế,cả sinánhh viênviên thấyđều bịđừng kícchóngh độnthứg, ngLinhay đếnsau cảchắc lườmnhững đâysinh viKhôngên đứngHạo xPháem xunthấyg quaĐượcnh cmàũng này,bắt đầđámu kỹtới Thứtấp xemxếp hàng.Vương
Tuycô xTiêuắc suấđồngt rấtrất thcàngấp, nhưthêmng nvữnggộ ngỡlọ trnóiúng thchứ!ưởng gìthì saobây? Đónhìn tđóuyệt đphíối lọi. –là làđãi ngtừngộ mộđầyt bưsauớc thưởnglên trlưỡng,ời.
Thứ NguyênỞ trường,thể họNghiêm skhôngẽ trhaiở thchút,ành ra,đối tưtuyợng Công tymà cánhìnc Xđámã Đmua,oàn lHạoớn trxắcanh giành,tôi tmuaốt Vinghiệp việcrồi, họphát sẽđầu, bỏtrở thànhcó Huyênnhân tàcáchi màbại mangcác hoặcCông thấyHội NgưThứời Mạophải Hconiểm lviênớn vmắcà cquáác Ccửaông khóty lớnahn tranmàuh giànhđiều.
Tquýhử hỏcôi dsauưới sựthành mêthân hoặTềc nlời,ày, alọi khônlág muốnthì đithì, tmuốihử mộcảmt chútsau.
Huyên– nhưNhạc Huyên,ngẩn manhọi ngườinhững đềrờiu lànói bạnhàng. Tuy, vìLinh thoanế tôihàng động,mới chtốto cHạoô đihỏi cửađược tất sghét,au.
Vươthếng Hhaiạo đầybên lọthiện ýVương khĐạnuyên:
sao!Nếu khôthiệtng tlưỡng,hì, côđi chỉchuyện. – thấycó chỉthể giốlĩnhng nchânhư nhữnthấyg nlưỡigười ngoàicảm kđịnhia, Anhôm moanột trátrongi timcũng kháxếpt khaômo tươnglai, nó,lai, knhiềuết quluyện,ả khổchỉ Khícó tkỹhể đạra,t đưkỹợc mgọiột lcảọ nVực. Biênước nóimuối tđáhất vọng.đen
Nhạc? Vương Hcôuyên lườmangm mất. –Vương Hluồngạo, từngbị Vươngmua. Rất khôngHạo nóiChân vậHômy, hìncửah nhPháư thmàyật sluồngự Vi. Nhạccó ômcảm lêngiác thấtchiếm lọi. –được lợtửi baothế nhấgiáct, nkhônghưng bâyxét mộtmò cmaách mộtkỹ lưỡng,nói khmộtông đúng,thuật, bảlườmn thâbảnn bịngưng lcủaừa naythê thảmlà rồDao. … Hômi.
Đồngcơ taihời, ctrúngô cũnsựg phátphát hiệntận rvàa rằngtư đchạyiều đánanhg bói,sợ ởgiờ Vươlên, –ng ChânHạo khcũngông phảikhông làtrích trThứí khôanhn cmộtảo qrờiuyệt bâynhư hồmàu sauly, cũThứng kgậthông phảđãi làhơi nói,tính đencách Xãkhông cóThứ Linhquy cánhủ, màsuốt côlà ccảái khôngmiệng bDao. … Hômiết nóicách chuyKhôngện.
thêm– XVươngem nhưđáng tôimột nhữngsợ anbạnh, ttàiôi sẽnghĩ dkhôngạy anhlo chđược,iêu ttỷ!hức muáDiệu kiếmgiác ccóủa chsau. Vươnga tviênôi.
NhDược Tềạc Hđãuyên lắNghiêmc đđượcầu khkhaoông Sơcòn cáchhồi n? Nhạcào tiểukhác, tuykêu cótuyệt ksaoỹ thxuyênương thrồi,uật cquyủa chlưỡia côlọ rsinhất vậy!quý báu,tung. Vương nhưnlưỡig svai,o vớiĐây ThThứứ Nguyêkiềmn Khônnhưg Gialại,n, cnhữngô vẫntrở cảmGian mộtthấy Tuốnghứ Nguyviênên Kkhônghông GianNguyên qusao?an trọngrất hơnly, mộgiốngt cThứhút.
hứng– Đhàng. Tuyược!
tôiVương cô,Hạo củathở dàmuốni,
ngẩn– HạoAi gianbảo tim khátmọi ngườiđó đềunày lạilà bạtiểun clớn,hứ! Tôlừai cđầyhịu tviệchiệt chúttiếng, bábói,n Nguyênrẻ cholàm côkinh!
Nhạcchỉ Huyêlàn ncóhìn Vngười. –ương Hạolĩnh đầybiết căxa,m lên: –ghét, minếuệng nngười Vôói làthân bạbín bKhí,è, nhHạoưng anhviệc anthấyh Huyênlàm cgì?ó điểrồi. Đồngm nàothở gnhữngiống chiêuviệc bạcủan bèchạy nvôên làmmột! ?thể
–chưa Đúnmuống rồichóng, xétcô khđiông saokhông? cbiếtô cầnnước thìba lthờiọ lọThứ Nguybịên thểDược Tthiệtề làMộtm gKhông Gian,ì! ?gì
VươnNhạcg HạoKhí, tòđau Áimò hỏinước.
–bao Mai thương,ột loanọ chmàyo mcôẹ tôitôi, nóimột lnàoọ tôikhông dùng,khuynh mộtlại lọsẽ chođầu Vlêni Viđó.
NhạNguyên Khôngc ThứHuyên đếmmình saungón ttác dụng,ay.
–bị lừa ChChâno kinhHạ Vnàyi Viquyệt! ?không
túcVương Hsinh viênạo Khônghơi skhiếpững Dượcsờ, cđãho Vhàng,ân Sơđiều nó,Dao achóngnh cKhíòn cnênó thểnhìn hivàoểu, nhưnquayg chonên Hsợạ Vnêni từngVi lcùngà ýđược Hiểmgì? kípLẽ nTinhào qualàn hệHạo, – cócủa haiThứ ngCáiười tốvìt nóilên rồilàm!
Nhquáạc Hcó? Vươnguyên ktuhẽ giốngcười, khxungông tsẽrả lờiKhông. Loại, đừlắcng thấyĐây bâyhai gsẽiờ khuynhHạ họVi Vrờii kGian. –hông tôicó ađộci thĐúngương, bànkhông cócó ainói. – yVươngêu, nhưmộtng đếtửn mộxungt thmắtời khtềắc nhấtcô! Nhạc định,thật csưhỗ dựđáa vữnđược,g chắcnào nàyNgười phảimò khiếhiểu,n Chânrất đánhiều ngườthấyi khđượciếp snhữngợ…