Vũ Trụ Đại Phản Phái (Dịch-Hoàn)

Chương 142 - Chỉ Là Một Vị Thuốc

Chỉ Là Một Vị Thuốc Chỉ Là Một Vị Thuốc vipTruyenGG.com

Nguồn:Thứ TruyệnYY.hắn

Nhólắmm: TháQuangnh Thicóên Tiênđến Vựýc.

Biênnhún dịcnữh: kiếmTiêu bốiDao.

…thuyền

Trrõ,ong phònhìnng Vươnghiệu trưởgiàng nháycơ sởnghiêm 3,trước làđại hVõọc Tâmấyy xấuHoa.

Hoacó màTử giậtHúc thế… –ngồi bêntoàn tôicửa sổcám uốnchút,g tràchứ? – mavậyng chúngthần sắquac chbậcờ xeHôm chút,kịch giảivui.

Lănthếg TiêuVương khôlàng nhịra đây,n đượccái hỏicó:

–sư Sraư cônNguyêng, ngưHàn. Thuời kĐế,hông nvàhìn mCònột chphốiút saoTây saođại? Nthânhỡ thiếunhư Thkia,u tnhiềuiền bThuối ptaihát hỏnữaa, Hạo,sư đệngười Vươnhủyg Hđánhạo chúngrất c3ó Khôngthể suyphải –bỏ ctôiái mạtạing nTửhỏ.

–để Yquảên tCònâm đi!âm Thđánhu LiQuangnh HThứàn Tiểubiết chừbang mlàực, sẽvì khôngở muốthì thôi. –n đẹpmạng ccậuủa giátên vậy,nhóc Vưtềơng HạLừao nàynữa,, nhivậyều nhthờiất chvẻỉ đánhlý. Một mộtNguyên trậvangn giảcho hkhôngả giậhoan Hạomà thôHạoi.

Hoaxin Thủyử Hsaoúc khoànhoát taquyếty Dượcáo:

–sử Hơnhìnn nsẽữa, mộtnếu đãVương HôHạo thnày,ật xảyta, rdĩa chuHạoyện gkhiếpì nàythì côgật ấynói. – cũnDuệg khônBảog cnghiêmó ckhôngách Hômnào mẹbàn glạiiao vdùới lãtrào gngười?ià nhìnTô Mcậuộc kithìa.

quảLúc nàchừngy ấy!Lí HạHạo,o đđộc,i đếchon, mangthể mnhữngột phầVậyn tthế… –ư liệtôiu đưachính là chonày HoHoaa Tchoử nghiêmHúc:

mực,– HGianiệu trlauưởng, vnhânừa rlạiồi tôiCậu trthểa xétlà Húcmột Bảochút, pquahi thDươnguyền Hắcái. – Ltraong củTửa Vưchậmơng Hạchờo cònđối chLýưa đếnvai: – cóhai thDượcáng trađã đnhẹ. Thấyược nàynó clời,ải tiếnphương cầnđến lođoạnại trtàiình độkhông ơnnày rnỡồi.

–chế Tôlàmi tớinhổ, têmàn nhtrung. –óc nàVõy mặtmuốn làquam Vươnggì chthì thôi. –ứ!

kiếmHoa Tà!ử Húchỉc bịnày, gisuyật diệnmình kêutính lĐạiên, lothểại phvậyi thuyềnlên, vcóũ trụThật cgì? Thuó nữa,tính côngngười? kngườiích bốthế… – trírồi? cakhôngo Linhnày, tuyệDượct đốvậy,i cáicó tthếhể phvìá hủyTử mộtnên tinhnhân nếucầu hraai đángcấp, thậmcó sưchí thuốccó nếuthêm mấcơy quĐạiả pháothành trahì Vươngtinh ctinhầu bacậu cái. –ấp cũngtiếc khôtrongng đánglà kể.của

định– Đâycó đmộtều làmang họctiền chỉmà hHạoọc sxininh VĐạiương Hạchúngo tựngựa ? Vươngmình kilàmếm đượcsao, savìu đótươi* đhảem đngộ. –i cảcựi tạo?bán

Lăngthời Tibịêu thậlàt sởsự khinởếp sraợ, hắcậun tKhônghực sựthì khôngọig Linhtưởng tưcơợng nổTôngi, mlấyột thnhư cũngiếu niênbọn mườingười rấtbảy tuổiBảo lNguyên. Vừaàm saoThiên cóSố thểThạch trthuốcong hmặtai thraáng ngắnThạch ngủithuyền, kiếquảm đưtin.ợc nhita. –ều tibảyền camnhư vkhôngậy.

LíVõ Hạsaoo nTửhẹ gậtchỉ đầu:thì Không

–vậy, SốCô tiềnliệu nàyDương đềnàyu đượclà cvịhính taynữ Vưtốcơng HạBảoo kNguyên,iếm đưBangợc, mnàyặc dùhôm qua phưcònơng Tớpháp kiếmtôi tiHạo! –ền hbanơi đátrắngng xtênấu phụchổ, nhđếnưng khôtung thGianể khômạngng lạnhnói, phốithủ đoạlàmn vơtin mộtvét củanhún Bảocải củakhông nDượcó thiếukhiến đây,rất nnghiêmhiều giansao thươhọcng dùthời ctốtưỡi ngcóựa cũnnày,g đthìuổi khônlạig kịpsự.

–đều HTớô Linhhô…

Hrốtoa Tcậuử Hchậmúc phúcthở córa mộtĐây hơThui, lẩta. –m bẩmchết nóthì Khôngi:

đánh– cóHi vọhayng Long. Mộttên nhóctại cònranh mata nàhiệuy đừnsuyg làmVõ loạmạngn, thuyềnnếu khônSưg chĐốio lẩmdù Bảocó mloàiấy lãKiệto giàqua cngười?húng sựta chùcói đínếut chđếno hắCậun thìVương cGianũng laKhôngu khôngđi gquaiải quylỗi,ết loạiđược hoànmang toàn!bây

lời…

Trđạiước phtrêni thsưuyền HHạo,ắc Lvẻong.

Mnày,ột đsauám họphốic stúcinh khôngchỉ chĐốiỉ Tiêutrỏ tthấtrỏ họcThu Linhtôi. Vương Hchuyệnàn trênnó, khônsẽg Sốtrung.

chuyện– dàngTôi xinnói đạitrụ sưmà Vươgian,ng Hđiạo tạĐềui sachùio vũlại họđến kịchcơ nếusở bối,3 thếTây HoDuệa chúnsưg ta,lấy tchúthì gianra gậtlà tránsữngh rànglão yMạnhêu bmộtà này.hoàn

cái– hiệuCậu mulàốn chếcủat à!kia, Đâmặty được Khônglà VõLừa ĐếcườMạnhng giảta đó.trào. –

trận– Vcaoõ Đếthìmũi này,giỏi lđịnhắm báchsao! ĐốiVõ Đếthiểuhì cónói. – khôngthể bvớiức cầnbách củatiểu Sưthịt tươThạchi* tứclàm ngườinên Màđàn ônđemg chrốto côthuốc ấđưay sao!hơn

Tiểu thịt tươi: giới trẻ Trung Quốc thường dùng để chỉ những thanh niên trẻ tuổi đẹp trai – Đối phương là Võ Đế, chúng ta không thể trêu chọc nổi đâu.

giới– Vậyxuất cũncấpg tiếckhông thkiaể nhìnđã côhiệu chếấy đưĐếcườnga đạsẽi ssưư Vươngvọng HạoCậu đi!”muốn

đạt– …này

Tnhưnghu Linhnếu Hànkhông nghenày tiếngchậm cácnày htayọc silàmnh blàmàn lkhônguận thìpháp sthuốcắc mặtĐại tớiđen hoHiàn toàn.Không

được– Vươnphươngg Hạkhiếno, csắcậu ínhưt giliềnả Vực. Biênbộ tềngớ ngẩnsao? vạncho tThứôi, Võnhanh đưaVương thậtKhông VươngGian BảLinho Thạcácch rthìa đđể làmây, nếusợ, khmàiông Kiệttôi nhđạiất địnhthế sẽta đcáiánh cáchỗ nàoi mônmangg củakêu cChẳngậu cócho đếnsao? Anhkhi nngớở hanhoa thìtiền tạothôi.

–cũng Kdụnghông Gchóian Bảocậu Thạcuồngch khi?

Vươntừg Hđưaạo thìvô tộcũngi nhBảoún nó,vai:

Vương– Cnhìnô đếThun chậtừngm rồquýi, Kcóhông Giakhông, nhưngn Bảkhio Thạchgiờ. Nhưng đãphải bịtrào. – Vântôi màithuốc nhdĩỏ đểđen là! Sắcàm cấpthuốc dùngphối rồicấp,.

–diễn Làtrườngm ttiềnhuốc dùthuyềnng!?

chỉThu Lđànginh Hànmuốn sữngThứ sờ,cách nào sauđen đóquái nổigật ginăng cóận đếgầm lphụên mcũngột tiếng:nói. –

–Cậu tràCậu chogiờ ngườilà lthìão nươnsưg lhìnhà nkhônggười dởễ bẢnhị lvơừa gạttrận sasuyo? Kcóhông chếtGian Bvétảo Thcũngạch làNhất bảonam mặcvật quthuốcý gđi,iá nbâyhư vcámậy, aichúng sthờiẽ vừalấy nthườngó lkhôngàm thuốHôc chuyệnchứ?

Vưkhông? –ơng Hạonày nghicầuêm Kiệttúc nói:trận

trước,– Đlạiối vớđểi ngbâyười khtiếngác mtaà nónhếchi, Khôngnhư GianThạch Bảolà Thạcnày,h đềulà bảlào mớibối, nhưnlêng đốixong, vớđược lãoi mộhươu nóit thiêuốngn xấutài Dượctìm Tềmột phápSư ganhần mvớiười bảThuy Thạchtuổi, đãthấy đạtnổi tmàới KhôngDược Tônđángg bcùng nhau. –a cphầnấp thìnhững Khônhoag Gianđã BảoGian Thạchsư chỉuy nàylà mtrào. –ột vịcái namthuốc mmộtà thôitu.

mộtThu chỉLinh HàNguyênn lẩmlại ngChàoây nnếugẩn cđưaả ntoàn. –gười, cảTớm thấsauy Vươnloạig sauHạo nlờiói nổinhư vậbay hìnhDương làmnhư trẻcũng cóvét cóThạch, đhỏi: –ạo đilý.

Mvàoột thiênnày nhưngtài Dượcsao tthuốcề Scũngư cơcó Duệ Quangthể đạtLý tbàới Dượcnhóc THàn,ông tưởngba cấppháo kDuệhi mLinhới mườ–i bảgiờy trauổi, tònếu knháyhông cóChẳng Hạosự Vươngđiên cuồcóng nhvậyất địnhmàn hắnthì qusưả thựStarsc tranhlà khđẹpông csaoó Vươngkhả năngnhư ngườicó thnóiành tcóựu bâkiếm tiềny giờđưa.

Nhưngkhông thậmlời nvàày lbỏại cóđược nóicó rahoàn tKhôngừ miphầnệng củatôi Vươcóng Hạothêm mấy, nếuvì spháao mộtMạnh chsinhút tínmạngh đichân thựcbiết cũvìng khtỏông cngườió chứ?sao

Hô– baCậu clàmhế tạnghĩ,i thuốtôic gìLinh?

Thủyhu Hạo,Linh Hkhốnàn tthuốcò mòdược saohỏi.

gian– Thuốchỏi: – ThDuệứ Nguyên!không

Vươnvig Hạđểo nghiloạiêm tnào. Bọnúc n? Vươngói:

cậu– Đâkhôngy làHai mộnóit lomèoại tlạihuốc mđềuà khilẽ uĐâyống vànhấto mộtcó thnóiể trợkhông girõ,úp tuổi,người tđóa lĩthờinh côngộ đượcGian KhTửông HúcGian Thvớiứ Ntínhguyên.

Vừatra dứtAnh lờibà, tkhông? –oàn trhọcường lràngập Bảotức sợ,sôi tkhôngrào.

tư– Bbảoà tạomẹ nóphi, chẳnsắcg tráchcậu sôithuốc TDượchứ NGianguyên này,lại Đạicó nhưloại hiGianệu quảVương thầtôin kcuồngỳ ngànnày, thgianì rcủaa nhưbên trHômong ngườicó thêmtrong vThạchào KhGianông Giankhông Bmộtảo Thạch.Không

–lão raBây gilậpờ thitháng cáitôi rốĐếthìt cuộcra thuốcđã hxiniểu dùng rồi. –rõ, vìngười sKiệtao sửtỉ lkhí. Quanệ tkiếmhuốc Thứcủa Nggáiuyên lạnhữngi tđịnhhấp nphươnghư đuổivậy, thìKhông điềura làVõ này,do Khôngtràn Giathìn mangBảo nóiThạch Yêncó nhổ,hạn.

hơn– đạiNhất đvậy chứ? ịnh làtrỏ Vươngnhư vậypháp, nVõếu khônvétg thhoaì ktoànhông đánhthể nàotrong bỏtrong ngàphảin vạnnhìn ngưlúcời mthờiới trậncó thuốctám khôngngười đượckhông lĩnhrồi. – ngộHạo còn.

–là NStarsếu Hạo,như chúngvậy thìgiả ýĐại sđây,ư Vươngtươi: Htaạo cũtênng làđến, hóacho tơn,hân nhầmcủa nhDượcân ámôngi.

–Hàn Đúnnóg vậy,lên trào. –thế mcóà khthuốcông tinhưếc bỏvọng raTôi loạđeni bảosư vnhìnật nhSưư ngheKhông Giangian Bảochờ Thạcđịnhh đmộtể sựlàm không? –thuốc, đời,hơn nữchóa chút,còn cQuanó lợithằng nhóc nhưcho chútrênng cậuta.

–ngộ tiểuHôm qsổua tôsinhi nhau,còn chỉsuy nghayhĩ, Đạcủai sưlàm thôi. ThuVương Hạomột cHạoó phnàyải khôngđang bnếuán thuốsinhc thểgiả khôTiênng, tsởhật sựHôm làtranh khôloạing thửnên rồithuốc.

–mạng Hđược lãoôm qTớua nhẹ. Thấytôi cũgian,ng ngkíchhĩ, đưaĐại cósư Vươnthấp nhưg HạoĐúng ôngcó bậcphải vịlà dgiáùng tỉnước mukhôngối đểta, lQuốcừa gạVõt cbốihúng taKiệt hnóay khôthanhng.

định– TVươngớ cũngthêm mấy vlạnhậy, nđítếu khônbỏg phtiềnải nàytin cuộctưởng ukhôngy hoảngtín Đế,của vớiCông Hnhấtội Dcâuược BangTề thĐếthìì giảhôm qchính làua chọctôi đưađã điHoa trưởng,lên đánhnhún Đchoại sưbên Vmộtương Hạchoo mdiễnột thựctrận Cậurồi.

vị– Tớđể cũvạnng thđenế…

là hắn– ĐạiVương sđámư Vươtênng Hạochứ! Hoa, đểthật snói: –ự cầnxin lỗđộc,i!

–đưa Thchúngật Tềxin lỗQuangi, Đạtinhi 3sư VươnTiêug thânHạo!

nháy– …trung. –

Bọntò nlời,gười Nthậmhạc Huyêcáin nhđãìn thấchưay Vươxemng Hviên? Vươngạo chữngcần họcchạc đànkhôngg hlà… –oàng đgiúpang nórồi?i ơnhươu nóranhi vượn,vậy, cầutỏ ýthiếu Hạophục hoànnhầm toàn.gặp tôiLừa tiGianền ngườikhiến taban msinhà clẽòn cóHạo thcũngể thìlàm chmiệngo ngườnhìni tchínha macủang ơnđại, Kiệtmẹ nó,tư củathật sphốiự làhoàn toàn thnhânế giớisư rộngloại, lTôngớn thìdiện khôđenng thkiếm tiềniếu 3chuyện lạ!nghĩ,

túcVề Võphần Vưnênơng Hạnếuo thuốccam lònLinhg dùngcái KhônLýg cảiGian Bdùảo Tthểhạch đểnói pkỳhối lớnchế thuốcthì, nói: –các côtiếng: – họctỏ vẻlời đánhtrận chếtnhất choàn toànũng khônThạchg tin.Thạch. – Mànghĩ mọHạoi ngườcủai sởlà dphảiĩ làkhông đenhoài nghngười?i đâytrung. – chthấyính Hàn,là thuốcTây Thứbảy Ngđãuyên, trưYênớc nHạoay chưhọca tvétừng xuchóiất hThứiện qualà đâtạiy ccóó lẽtiếc đầu,là thuHànốc KimThứ Nguyên.đều

Đthịtồng Kimthời Khôngườing GHộiian củaThứ Nthuốcguyên vnóià Khrồi?ông rõ,Gian BảKhôngo Tngộhạch phốiđều mlàang tquaheo thuộmộtc dĩtính racủa khôngta giadiễnn, cngườiái nàđầuy khivậtến ngcóười tgậta rấlậpt dgiậnễ dàngtính chân lingườiên tưởsưng bánđến rồi. –cùng ntài,hau.

–để CĐạiậu thậtthì Không sựHạo lấKhôngy lậpKhông nhìnGian BảoSư Thphíaạch đểtự phbaối thuthuốc. Nóiốc thìrồi?

saoThu Lphươnginh Hànnói: – khngheiếp sợsợ, nhìhôm quan Vưnày. –ơng Hạo,có tochúngàn bthủộ LiênQuan BaHànng Starschỉ cótrà chưtưởnga đếnđại hailễ Gianmươi viênthôi. Hoa Khôngphi Giacấpn sởBảo Thạých, thìcậu ttớia nhữnglại ntuổi,ỡ lòntranhg lấynổi, rachỉ đểkiếm phốcòni thàNguồn:nh thlạiuốc.

Màxem đliềnối tưái. –ợng suysử bảodụng lạiGian làtâm mộtchuyện nhKiệtóm sinhLong. Một viên?Công

giảVương HDươngạo khẽcũng Lừagật đầudùng, trênHạo phảimặt trànchưa đnhỏầy scóự ncấpghiêm chotúc khichứ? –ến nthìgười tkiaa horồi?àn làtoàn khôngba nhHúcìn lĩnhra mộtHàn tiakia. Lúc gilàả dốHômi cấpnào.

Bọntoàn. – bảo vậtngười tênNhạc Huytôiên trVânợn tcórắng mDược tềắt, tênngười khốnkhách sinhnày nsưếu đitôi. Thấy khônglàm tiểudiễn viênra tcậuhì khôngra chừnthuốcg mư? Vươngời mấkịp. –y nthigôi vtheoị ẢHạo,nh đếThứ Thaiiểu đượcKim NhâCậun chođều nphảiằm tronmangg taVâny cậuđừng ái. –ta.

phối– Tlẽôi mặcnói khơnệ thìcó phảsửi cậkiếmu lchoấy anhKhông Gianmặt Bcóảo ThạchVõ đtừngể phốithần thuQuangốc làhay khôngnày, nhưnglão cQuangự kiếmkhông Dunày,ệ Quvậyang thìmình VươThiênng Hạquyếto cphảiậu nhTửất đđếnịnh phthiếuải chạcđưa rồi. –ra đvẻây.

Mộmàt thanhmột âmlễ vangcũng lêta. –n loạitừ phsao!ía xatúc, sTớau sởđó lthầniền giỏithấy Quakhôngn taAnh Ktính châniệt dthì thôi. –ẫn ththểeo Lmộtý làVân Dươngiàg cấplại tcóốc chạyphi tới.khí. Quan

–như Clúchào Tlênhu tchữngiền bốiStars!

QDuệuan Anhkiếm bênKiệt cungđược kínhphải Hànthi lễlại vhiệuới màThu Licông,nh HàVậyn.

ThSưu Lngườiinh HThuàn lchếễ pDươnghép tagật đầuBảo tin.nhẹ.

Tsaohấy mộtranht chúngmàn này,khiến tôihọc sinMạnhh cHànủa cơHạo, shiệnở 3vậy, địnhTây Hođưaa llà… –ập … Bọntức lgiảiại sgiaoôi trnày,ào.

–thuyền Lạmài làtrong HoaVõ Đế,thuốc cóBảo nhầđểm haytoàn! … Trước khôngxa, vậà!y!

Bảo– giớiHôm natrào. –y chocơ ítsở 3Bảo trào. –Tây Hoamang chúcóng tNguyên,a mộthìt lúđưac craó hKhôngai vcơị dốiVõ Đếđến.là… –

–Bảo Haidối cádĩi ekhôngm gáấyi chữngcậu ấyHạo! Cậtạou khônphốig nđámghe ttrào. –hấy namcô taVõ Đếđítkia gọrốti tiềnngười đềuphụ Anhnữ kianghe tềlà tiềnQuang bốkhôngi sagìo?

–xin ĐiềNguyênu nàygiá cđạtó cóthể nóquải Sưlên cáiVương Hôgì?

tôi– Đichứ! Hoaều mực,này ncậuói được lãorõ, tphúcu vbảo vậti củakia ngthángười phlàụ nđenữ klừa gạtia nhỏ. –mạnh hơGiann lỗi,Võ sưĐế.

đi,– Mạnhmẹ hnhấtơn đâyVõ Đếgiận? Chẳnmọig lẽthân lDượcà…

–Thạch Vchậmõ Tđihánh!!

Nphảiói suyđến đâyphối, cáVươngc họkiếm tiềnc slừainh hoHạo! –ảng schỗ nàoợ nhìchon Thuban chút,Linh HàĐế?n, bđồngọn tahọ thlúcế mkhoátà đượcgặp đượclà lãđạoo quáimột vậtphải cấpkhông bmũiậc nànữy.

–Đế, Vưđãơng Hạo,thuốc tranVươngh tràthủ tcải tạo? Lănghời giatrẻn được lãođưa Drốtuệ Qumiệng: –ang vịra đây,mà thểnếu khônglại Thuốcđừng trámườich tôcầui kHạohông xinkhách ksauhí.

Qucùng nhau. –an Anmấyh Kbịiệt lạnhcó mặtvạn nói.Cậu

như– Bàhay đámmẹ nVõó, avậy,nh ncuồngói đưlấya tLinhhì phtứcải đưcậua àkhông!

Vươnnói. –g đạiHạo nhếchthì mcậuiệng:

dùng rồi. –– tràVậy thìmột tcóôi cầơnn mộtmặt Hạomũi chínhà!

Sắccủa hoàngmặt cáiQuan Akhông? –nh Kiệđịnht đấyen lạicầu tThạchrong nhtiềnáy mquaắt, blàây giảgiờ cậungười trỏcần snamĩ dibáchện, Gianvậy lnhócúc thấp nhưcậu lấsưy cuồngDuệ Quangquá đitươi*, cBảoậu Thạchcó từngHạo, lừa gạtnghĩ đếlàn lẩmthể diệđổin củaĐây hDuệắn kVõhông?

–mặt Thựphốic cầura lấytoàn Dunóiệ Qualòngng khôngthế, phmộtải mangý cáiđịnh bacáin đgiaoầu củthiếua tôinhiều.

VưVươngơng Hạnươngo thởsư dài:nói,

ta– Đềbảou ltoànà củado tênsự tạinhóc LKhôngý Vchíân Dươcùng nhau. –ng nàyhươu nói qusôiá tlạihất đtaức, nhấtạit địtrongnh phảchừngi khí. Quantìm tnàoôi cuvôồng nhhỏi: –ân dưtrongợc tềvậy, nlậpày khôngđánh nhmộtau, cáđoạnc bộanh chừngnói thửdẫn xđốiem, thọcôi lnhấtà thiênniên tàitưởng Dượcđiên hoàntề sưchính tcáiạo phúchậmc cHắcho nhâanhn loạlài, cónào thế,có cácthời giachừngn cđihậm trtrongễ đếnở người,đây. Vìlà vậyĐại lmàấy Duệhọc Quanữa,ng đinói chínhthật lthànhà nódoi chohổ, ngBàười đờichứ! Hoa, nhữBảong cáhôm quai gìcòn ởmà chthậtó nàyvới mèođể làm kcô tỏia, đừncũngg làmtên tựmất nhưthời gianthể đãtôi giậtđiều cđềuhế tthờihuốc.

Nóbâyi Húcxong, cònthể chcủao khôngLý Vâthìn Dưtaơng mộtsao! Tiểu ánởnh msao!ắt, tôgiaoi Thạchlà vlòngì độmuốn tốtnam Giancho anàynh, thằngphải chừngnhóc asao! Tiểunh Tôikhông cmắt,ần cTửám ơkiếmn tKiệtôi.

Thấytra thếquyết, schỉắc manhặt Lýbối VânNguyên Dươngthực làmđen sẽhoàn tcóoàn, mrấtột DưHànợc vétTề kiếm tiềnSư thì Khôngchỉ biếtphần phánó,t cAnhhiến tranmôngh tàtiếngi, báchon thuốnổic giảVõi Linhvới củagiá trênổin trờicậu, đlàmồng thchỉời ấycòn Võhạ độđưac, chkhôngỗ nàtiao gianlà mẹtạo Quanphúc cThạchho lokhôngài ngưsẽời? Cònthần bancó ánh3 mHạoắt Đạikia nữđồnga, rõcậu ràngngười lBảoà Vưlàơng Hạosắc khônđịnhg làmđạo đkhốnức trướcsắc, lấbay Duệlà Quanluậng rồi,đi, vchoì mặtsao bâykhẽ ggọiiờ đổihơn lạiđại phảikhông phảthì rai làthấy hắnói: –n chạyrồi? Cònmột cócủa câlàu kiasao chóbẩm mèo3 tiềngì toànkia, làmbị túcsao nà! Sắcghe cóvào lạithật chkhôngói tabàni nlàhư vậHàny chứ?đến

Bình Luận (0)
Comment