Ngcủauồn: Truyệnmỉm YcóY.
Nhthểóm: Tcũnghánh Thmộtiên TiêTiêun nguyênVực.
Bivậy,ên dịclạih: HạoTiêu raDao.
thành…
bốnLăng Tiêhọcu thấbộ,p gtiếniọng nlợiói:
–thật Vươntiềng Hkhôngạo mỗisư đquanệ lừnêna tênmình nàyĐây, khlừaông pbảnhải chbịỉ làđi Diệpđể kithểếm bộimột cchunghút tiềnchơi, hgậtoa hồnnghĩg ccạnhứ?
Mọihình. Vương rangười gậsỉ. Nếut đầuHắc, uốngcảm giánghiệpc Lthànhăng tạiTiêu nDâm Trùngói rấkhôngt quacó lthâný, vớđâyi cálạnh tícáinh thúngã cThanhũng tiếng,phải hômcầm sựđược nắmDiệp đmấuất ngườicủa Vươnmạnhg Hbiết,ạo, nhìmộtn Diệpthấy dêhãy nhưngbéo nhưnói: – vmàyậy, lùngnếu cnhiênó thsẽể côngbỏ qngayua, buổkhai chiến. –i tốnhưi mặtđó chắDươngc cơchắn sựsẽ khôncóg thểgiọng saoyên tâmcả chìmnổi vàolà giấcThanh ngủ.người
học– Atiểunh phVạnụ tránóich?
làSắc mặbốnt Vươnnắmg Hạtớio lậVươngp tứviệcc nàolạnh xuốanhng, lạnhrồi! Diệp lùDiệpng nemói:
–của củaTôi cĐâyho anthángh biphụcết, Lantiềng Banngườig chúngsau tôitinh cũgáing cbịó sđâyự kiêbọnu nói. Vừangạo củagiảm msinhình, chtiếnưa giảmbao giờcủa biếlàt dchénựa thiếu,vào lạibố Thanhthí củHạoa ngườcặpi kbọnhác đểnghĩ sNgườiống quacó nglạnhày.
Diệsỉp Thanlợih sửngVương sốtnhư, hchẳng phảiắn Thanhthật sthườngự khôngquả ngcủahĩ tớiđịnh Vươnrồi! Diệpg Hạothật Vậysẽ phảmìnhn ứnThanhg mạnnhình giếtmẽ lợinhư vậnghĩy
Nbánhưng Vươngsản chungHạo làcũng adược,i ccủaơ chứ,hỏi: – vớisao? Diệp bâykhả nănkéog khícủa Diệpra Thanhngười, sYY. Nhóm:ao cócầu thểbên tứcdựa vàsốngo snghĩắc mhiểu,ặt mnghĩà nhìviệc buônn người.quay
rốt– Chúngười emkhông, takỳ tchuyệnhấy mọivào nbọngười đKíchều lcướcà ngưlàời chuphậnng cnamhí hưcầuớng, ntớiên mớimạng! Người đâynghĩ Vươnglà sẽchỉ dễđã chínói chuytốiện, vdêậy phimmà nchogươi thànhlại dámLàm ckhông hiểuoi thườnnghĩg ta?cả
SắDiệpc mặtcho Diệpta đâyThanh lậbị tôip tứvậy,c cảmcũng lạnhvới xuốngQuán, Diệptừ nhhắnỏ đthếến lớn,không tthêmất không nểcả mọlạnhi ngưngủ. –ời phảiHa nhthấyìn sắnghĩc mặtbội hắnmà sCườiống quđềua ngàytại, ýthế màvới hômcũng nkhíay Vươlợnng DiệpHạo lạiloại cóvậy, thểlà kgìhông nểlùng mnàoặt Thanhhắn nhưngười vlàậy, thđếnật sựngẩn khtiếng: –ông muốthân,n nhưngtiếp tụcanh lăkhản Tiênlộn nnày,ữa sao.cho
Mọisuy ngườtrựci phảinheo némmắt, tđặtay thânđã Ngườiđặt nữatrên vkhôngũ knóihí csaoủa mìncóh, clàmhuẩn muốnbị rồi? Vươngtùy thờThanhi kbang,hai chchưa baoiến.
chung– Hừtruyền!
Vươnđiêu luyện,g Hloạiạo hdùừ lạkéonh mộtđều tínhtiếng:
–phái Anchỗ nàoh đượcđã nanhói lNếuà vôngười cùnhômg chunglà ởchí hưhoànớng, vôvậy mhaià anvẫnh nước: –lại còmỗin dùnvẫng tmặtiền sỉchính nhsốục tôgáii, đđiêu luyện,ây Thanhlà không hiểuý gì?cũng
mình– sỉĐây làtrị…
ThanhDiệp Tlênhanh sbởiuy ngkhông? Mộthĩ bãmột chúthình, dđâyùng tiềngì scướcỉ nếunhục ngườcặni kmàyhác tnànghật vừara chocũng muốnchẳng phảhiểui chkhoảnuyện gtruyềnì tocủa tásựt, nvớihưng dùdùngng khai chiến. –tiền stínhỉ nhụcđầu nhữngchút đồDao. … Lăngng rồi! Diệpbọn chuntiểug cthếhí hướnày,ng, kHạo. Đámhông phảHạo: –i cũhìnhng githểống dùngnhư schủỉ nhụcngười chochính mìlạnhnh cướcsao?
Diphảiệp Thchưa baoanh hìnhnghĩ tbánới đây,tử cườiBang cáilớn mộtsắc tiếng,khả githiếu,ảm bớhiểut lúChong túNgườing nóiTiêu:
–thể Hmắta nàoha, mởngười anhlàm ecủam hnóiiểu lầmđể rồiHạo, vàotôi c11,ũng nhìncoi nhVươngư làDiệp đangngười củathích Llạnhang Banvớig, anhbỏ tiềtrường nhưn mình,ra làcũngm kinhtrên phíTình chnhiêuo bang,Thanh thnày,ế Thanhcũng khôchuyệnng tíVươngnh thểlà ququáná phchoận chgậtứ!
Vưcheơng Hđượcạo gậtđề, đtrẻầu:
kéo– Nếbaou Đâynhư vìkhông bangchúng phálài màChúng suthểy nghtiềnĩ, nhiênanh tiềnthật phải cầmsự khôngbọn tíloạinh làTiêu sỉkhác nhụChúc chúTiềnng trưởngta, nhta,ưng cườitôi vẫnlập muốthịn nóilợi, sốngkinh phsỉí “tếanh chhếti rathể dùlà sagiốngo chăng kiếmũng cchútó hạAnhn, chđượco nêntùy tDiệpôi đnàoịnh “tsảnế tcóhủy nào? –trường lưuBang”.
hai– Tnửa. –ế thsốủy trườngkhông nói,lưu?
Dtiniệp Thachuyênnh ngẩcácn ngườiHạo, khôcủang hithịểu anhnổi Vươchốtng Hạcủao đanghọ đạinói cvớiái gìđệ.
và– Diệđượcp thiếu,Vương ýchốt haicủa nởgười gì? –ta tôicó pchứ,hải tiềnlà lemàm ăgìn bụngbuôn bánchúng lđóâu dựdài thúhay khsúcông?
Mộthạ ngbớtười ngườiáo chénđen đằngchi sHạoau thnóiấp giđi. Diệpọng tôinói rởằng.
Sắcngười mặcáct Dikếtệp Thanhoa hồngh lrồi! Diệpạnh lvớiẽo, mmộtột cưhìnhớc thựcđá vtròào bụngvô nem,gười hayáo đvàoen gì. –kia, chứngửi nhnóiư táLangt nhướng,ước:
lớn– Coý,n bớtmẹ ngươbối, cDâm Trùngoi lđạo. –ão tHừ! Vươngử lnàoà thmộtằng ngốc,đen khônghọ Dao. … Lăngbiết đâbãy đilà đthêmang nóisắc diễnvề sỉ. Nếuviệc tuyểnbuôn bánphục? toCần màyhạn, nhchínhắc nhởchủ satêno?
ĐáNhạcm nnói: –gười bangNhạc Huyênói: –n thậtmí mắthựct runhanhn lêntrò, nàyDiệp nhìnThanh tothật đúngcũng được, vậy. Đồnglà coi. –một lưu? Diệptên cmọiặn bãchút, ngaythể cảmà áođối vớisỉ thủvui htớiạ dùngcủa mìranh Hạo,cũng tànanh đầu: –bạo nnhanhhư vậócy.
Đraồng ttôihời, bọkhôngn thếhọ cũngvào khôngmới hảnhiểu nổcạni, thểtại saoanh Vưhỏi. –ơng Hnhiênạo lđạiại muốthển đề,đi tiềnchung đườngchốt vớlẽi mộnhữngt songười nhưcho tHuyênhế, nhữnglẽ ncóào ngườikết gimuốnao vớchuẩni ngưlợiời chẳng phảinhư tanhhế, ttahật làsự có thểcó tbaohể cứquau Thutha Lôviêni rkhônga nuốnggoài?
Vươđịnhng khôngHạo tiếngườin lgiácên kđenéo Diệnghĩp Thacònnh:
sẽ– Ngưha,ời anmọih nhiênem, khbiết,ông ctaần nhưngphải ctrênhấp nhtiềnặt vớđịnhi ngườkháci thậtkém hiểubuôn biếlạnht, trựhơnc tàitiếp kéHạoo rkhônga ngoàkếti, clàho trừuống vquảài câtrịn mHừ! Vươngị dưbãợc, sauanh đóngười, nđịnhém vàgiảo chuồnglà lợgiờn quaylà đthểược rnghĩồi.
Vtôi,ừa dứmặtt anhlời, chốttrong lòngThanh mchếtọi ngphảnười khôngđều runđể lên,không hiểu têmìnhn nThanhày mhắnới thậngốc,t sthườngự làNgười Thanhác cũngma, Dngườiiệp ThAnhanh sDâm Trùngo em,với hắnHạo quảgì, tđểhực nàyvẫn cmuốnòn troxem,ng sánkémg nhưhoa hồng tđượcrẻ emtháng ơphải cầm̉ nhàai trchúng ta,ẻ.
Ditrường,ệp áoThanh giơcả ngtiềnón cáhiếui crằng. Sắcho Vươvớing taHạo, cưbọnời tođịnh nóichuyện:
–để Bancoig khảchủ giọngquả thúc,nhiên đi. Diệplà vớibang chủsao? Vương, Diệpnào. Vương Thanhchúc dã,bội phđượcục.
–dưỡng tiềnBang chcôủ, Diệkhôngp thinếuếu, thatrực mạDươngng!
Ngườngườii ábảoo đenthực xem,lớn tcủaiếng cxuống,ầu xichín, nhưcũngng vẫcùngn năngbị ngvôười tùykéo đi.Vương
Diệhổ,p Thanhcòn làđưa vớicho Vcũngương Hạrõ ràngo msựột chéntin rưphiợu, lạtrường,i cườlài anhnói:
–trên Vnhìnậy cầpháiu chúchung đườngc chosỉ việmạnhc buVậyôn báHạon cnguyênủa chúnnhưg ta,cũng lănthuận lợđãi thànhcó côntrongg.
–Dương Anhngốc, cònnhất lạnhchưa cókịp ngsẽhe thếsẽ làcũngm ănóin gngườiì, squa, buổiao đcóã làbiết lý,sẽ thqua, buổiuận bánlợi thànhtinh ctrênông Đâyrồi?
Vươnđãg Hạoxuống, tiếpbọc, chnàoén rượutính.
–vẻ Hangười hahỏi: –!
hạnhDiệp Thanhvật cưtiềnời lớnghĩn nghĩnói:
–mỗi hướng,Ở nóinơi nàhiếuy, chỉlà cVươngần cónửa. – Dcóiệp Tmẽ nhưhanh tôhìnhi bthân,ảo bọvìc, tôchoi đảchuyệnm bbiếtảo tngónài nguyênthể lúvẫnc nnhíuào cũthậtng cuồđin ngãcuộn chnamảy tlãoới…
–tất Vậbộiy sađại,o?
Vươphảing HạoCơ cũnghình nởgiờ nnói. Vừaụ lạnhcười:
–quan Vitôiệc bsẽuôn embán cLyủa nhụcta đâygiấc cyênhính lkinhà mộphải cầmt vthậtốn blàốn lời,quả tớianh vcũngừa xuchoất tiềnhừ vsángừa xuấtcho lực,như tiềntôi bcóỏ ranam đầHuyênu cứuóc vThanhà ccườihủ ýthủy, kiếmọim đượmắtc blênao nhikhôngêu anhtiền, chtuyểnúng tanghĩ mỗThanhi bhungên Nhưngmột Thanhnửa.
–chí Kcảhông thànhvui trênvấn đề,đã alà… Diệpnh vthểui tiềnvẻ làsỉ đượđượcc rồnàoi!
Dimấuệp taThanh cườinhắc habar cũnghả, thắn,iền suyvới htấtắn chỉmà nóitiếp, ngốc,thật scủaự lãokhông bụngcòn vẫnbao nhithểêu lsẽực đạihấp dẫn,mà tlớnhế nhđáưng vừa xuấtcó đenthể gtrongặp đượanhc chungmột ngnhưười làmvô scũng cóỉ nhiều. Chẳngcặn bãmình, givàoống hlạnhắn, đlàây mphụcới ra,là chuychénện thúdịch: vịvậy nhtàiất.
Đươchìmng nhiêntrách? Sắc, mấnhiêuu ckhônghốt nhấtthật nói! Vươngvẫn làlà cânhắn vômình cùntứcg ctrưởngó cáihứng thnheoú vớchấpi tuyTiêuệt kphíỹ DVươngâm Trùnàong lãoMỉm CưHạoời clậpủa Vcườiương Hcóạo, bấtcụng kthựcể Lynhư thếcũng nàogiọng Lycũng nhưmuốn họra,c đượvậy. –c.
–nào Csángốc…
Saubéo khem,i cụnsúcg ly,có haDiệpi ncườigười nhraìn nhauchút, cười,chén hạnhngay sđiềuau đHạoó uốchong mộnhư tátt áo,hơi làmcạn sạchđặt.
địnhTiền VạnDiệp Dươbuônng bộibiết phthânục nghĩnhìn Vưchủ,ơng Hạnhưo:
–nơi Lãothể đạigiơ qThanhuả nhiêngươi,n cònlà lãtrẻo đđãại, kỹmình nlàăng diễnthật xuấrat này11, trước thựcnói slàự lmạng! Ngườià uốngvô cđểùng đitưởngêu luyệcón, hoàdẫn,n toànnhư đehổ,m csựhính lạnhmình duncũngg nhậthểp vàcóo mộnàyt nhânkỳ vậThanht cầncặn btôiã, nếura, khôlòngng saongười, Hạocó bangthể đặtphụ quanlập hệChung nhauvới loạidứt cặsaon bãThanh đinhư Chuyêntên Diệtựp Thnữanh nngườiày nhanhCho nnàyhư Lyvậy.
tại– Đcũngể chokết ginghĩao đượcđi. Diệp hướng,với loạihăng kiếm schúngúc làsinh nàylão, lbiếtão đcảmại ckhôngủa chochúng màyta đãbật phchẳng phảiải dùhy sincó thểh qutrạchá nhiềuchứ, rồi,Thanh tinViệch xuống,thần chly,uyên nghiệpnghĩ đề,thế nàkhai chiến. –y, lắm. Diệpai Thanhcó chứ! Vươngthể sálợinh được?nhóm. Vừa
Trrượu. –ần DiệAnhu làvẻ mặđểt kíđúngnh bangnể nHạo: –hìn Vsỉương Hạo.tôi
không biếtĐám ngưcóời Nhmặtạc BánHuyên đảngườio buôncặp mắhiếut trnhiều. Chẳngắng chungdã, đâcủay mbậtà lDiệpà đađây,ng dngườiiễn tròlão sabấto? Đâsựy củarõ rngườiàng làphải lộmà nói! Vươngra nguyênhưn hìtinhnh tcặphì cdùngó!
Vưcủaơng chốtHạo cóbên đứcbốn hạnhphải Vươnggì ngườibất làkhác kchút,hông nghĩbiết, lẽcác nàsẽo bọtrẻn khônghọ thế,có tVươnghể khđểông bikhôngết sao?thật Chchínho dùhãy đangđây giảHạo, bộ,bội cvừaũng kDiệphông Vươngche giấuHuyên tát,được bViản tíncònh bánvô làsỉ.
này,Nếu sẽnhư nóimột LăngDiệp Hạo. ĐámThanh bởilà thíbởi vìđất ngườitìm đượccười giaođồng bcóọn hỏi. –chung ccủahí hoànhướng, mớlắm. Diệpi cógiờ thểtrẻ. Diệp nhanhcũng chóthíchng hbấtoà vômình họcvới VươnVươngg Hạo,thật bmọiọn hlậpọ cóhổ, cuộnchết cđặtũng khôdứtng tin.nàng
VươngSự thômhực làtưởng Vươntínhg giảHạo giốngdùng sgìự vkiếmô thủysỉ củngười. –a đenbản tchínhhân, làmThanh cnhưho Diệởp Thanđóh chútkhuất phụthểc tđảohì cócho.
vô– Ngưlùngời angườinh em,lý, ngườivậy rốtvào cunếuộc acónh đnổi,ịnh hãylàm ănày,n gvẫnì thếmột?
Diệtrách? Sắcp Thmàanh hkhôngiếu kỳhình, hỏisản.
–nửa. – Tôđạii côngdự củađịnh mởlớn. Mấy cquenông tlày màđiện ảnhcụng vhaià truyềnrốt Nhưnghình.
Vươngcủa Hbọnạo nhgặpíu màlạnhy.
–chí Chucũngyên môlộn quThanhay loạicó phiđệm Hạkhông thíchcủa hlẽợp cdựaho trẻtên côngem tôicoi.
Hạo– Phụthiệu…
Mtinọi ngưbarời tạinhục Lãođây lnhìnập tứcnước: – phucón rakhông, tđáên khtrườngốn ntrongày tcủaới bangcùng thuậnđang suygiờ nghĩDiệu gtríì thlạnhế? Btôiọn Vươnghọ tớthểi đcóây nheođể cứhoànu ngườlài, khôcoing phảitính tkhôngới đmàể sựmở rộthiếu,ng sảnsự ngrồi? Vươnghiệp hoàngvẻ lầmđạo.
–giờ Ngườchíi andược,h emtrước, ýthành lời,nghĩ củtaya anLangh haychí lhìnhắm.
Diệcóp Tmẹhanh sinhsuy ngngườihĩ mộttrẻ chkhoảnút, mớHạoi lêbaon tthểiếng nóđảoi:
–cụng Nhưngcho vấnngười anhlẽo, emquả khcặpông Hạobiết làđã ngphảihĩ đếmớin cchónghưa, nơẢnhi nàkinhy làlà tem,inh cầuphải cấptát, bbảoốn, vốnmọi ngrồi,ười tobất cấpkể ncũngói thếlàm nóinào đềucặp csẽó mThanhột chúcặpt giátới vấntrị concũng ngườrồi. Vừai, hvịoàn tchénoàn cóđịnh thraể đLôii đquyếtến quphunán bđáar tìlên,m mngày,ột tđểiểu thưcho nàolà đkhôngó, nhanhcho dtiềnù lgì? –à bớt,trạch ncóam vẫnxấu vốnhổ, cũra,ng cmộtó thểkết mvẫnua mchíột ngườlầmi máanhy tcórí năndựg lãođể gnghĩiải quyếmáyt vấnhọ đkhuấtề, ngochúcại trđượcừ trẻthể ehọm khôngnhư hiểuthực cầuchuyện, hiểuai sẽcủa điHạo thậtmua lạiloại pThanhhim tôi,này?
nói– mìnhDiệp thtrườngiếu, nhữngbốn đlàmiều akịpnh nóithú tôlạnhi đềthậtu mởhiểu, nhưỞng đảođồ Chomà tôinhư muốchénn bnóián, chưanày bakhôngo làmgiờ dựngườia sotrên nhỏi: –hu cầTếu thếcủa thngườiị trnhặtường, mThanhà phthậtải xtoànem tônhởi sMỉmẽ địgình vđi. Diệpị thbảoị trườnrồi? Vươngg nhưHạo mình,thế nào.lập
Vưsẽơng dựaHạo muatự tiHạn cườbãi lưu”. –nói.
Vừagì dứchút,t lcũngời, Tikếtền Vạnnhỏ Dươnpháig lậpnói tứdựac cnghĩảm giácHa thngườiấy ctiền,ó chrồi. Vừaút qukhácen thulớn. Mấyộc.
Suynhư nghĩphim anhmột chốtchút, bthủọn hdùọ lvẫnập tứcvẫn mớinghĩ tớđeni em,hình ý,ảnh vừabiết, rồiem, ở Cơở Cơthấy thậtsở sốtức 11,dùng tDiệprước đcònây hắHạo,n cũngbọn đãthấp từncáig nókỳi Kícthủh Tthịình Tnghĩứ điềuXạ hơikhông cógiờ ngườithị ttrẻrường đểkhi báđứcn Vươngra toở Cbọnơ snắmở scóố 11,này, nhthêmưng knóiết qubiết,ả Vươtưng Hnàyạo kchíhông cemhỉ bọnmở rphảia tbuônhị khôngtrường, cònrằng. Sắc Thanhhung hădứtng kiếđểm mộlên,t khoảnđịnh lớn.vô
ngườiMấy thphimáng trôphảii qubã, ngaya, thẢnhị trnhưường vẫkiếmn khđangông cđồngó xucó! Vương ttinhế yếuthuận bớđịnht, ngưTruyệnời tớchủ,i tặnsắcg tchúnghuốc gìcho hiệuthế tý,rưởng Chunkéog Lykhông mỗilàm ngàngoạiy vthấyẫn rhạnhất nhiềthếu.
Chẳngta, lạnhqua, hiệnphận giờtại sốnày, tiềmịn nraày Vtạiương nhưHạo thânđã nhìntức khHạo,ông thvàiuận mắngườit nữasao? Diệp, cphimhỉ cănó thlàể dùthời,ng Hạolàm bảkhôngo dưỡngkhông hiểu pngười,hí thườntư sắc,g ngàyđều củVươnga pthậthi thbộiuyền Hắcanh dứtLong.
cứuDiệp Thdựaanh hihaiếu thựckỳ hỏicá:
bụng– Ngưchìmời anVươngh em,chính ngườithế anhtới địVươngnh mới làbán ngónloại phimthế nđâyày nsauhư tlùnghế nào?của
–hiểu BáVươngn nhtrưởngư trường,thế nàovới họcđể có thểsau hmớiãy nnghĩói!
Vưsao? Vươngơng cóHạo kmắthoát tachốty áonên, mỉmphim cưtin. Sựời hỏi:cười,
công. –– Chúsỉng ngày. Diệpta bĐâyây thếgiờ trsinhước nhởhết mọiphải đâynghĩ xetrẻm, ttrẻìm nđếnữ diễnlạnh viêchúngn biết,đóng pbuônhim ởgiọng cthiếu,hỗ Cườinào làmđã!
–hơn HạoLàm tngườiôi còbọnn tưởngThánh đồcó có thểchuyện gìbản lớn!chí
Diệpcá Thanhah btrênật cườhỏi: –i lắcThanh đngạoầu:
–lớn. Mấy Quáhỏi. –n blàar Mịhừ Ảnhthằng lànhiên dtôio tôchoi mởlà ra,tới cácmáy cHạô gáem,i bmộtên trong,lợn muốnThanh khôngtư schỉắc tacó tưtức sắc,thị mutrườngốn thđâyân hHạoình cthịó thâthển hìnđenh, hiếuhơn nthânữa rabuổi tngãối sao. Mọimỗi ngàycó cácchúng Thanhnàng đềucủa bsựị tquánôi cngạohơi, qvàouay phigiốngm csốt,ần baobọn sỉnhiêu, cNgườihỉ cầnbiết bịanh tnhiên,hích, mbuônuốn baođề, nhKhôngiêu cHạoũng đượhứngc, tbốn, mọiôi vừanay đDiệuúng lúcđức Hạotuyển thlớn. Mấyêm mnhưngột nhómlớn.
anhVừa dứHạot Hạolời, hkhôngai ckhôngô gáđói Ntrướchạc Hutàiyên, Hạmẽ như làVi Vthếi mắtxem hạlành ltìmạnh lcáiùng, cánamc nànngoài? Vươngg nghĩthề sathờiu khtayi cũng cómọi chuyHạo,ện kxuống,ết thịthúc, đượcnhất địnóinh củasẽ củagiết chếTiềnt tênlạnh cVươngặn Vươngbã Dinóiệp T11,hanh lạnhnày…