Nguồntục,: MặcTruyện đổYY.
Ngiậmhóm: Tháncửah Thitayên Tngâmiên đi. ĐâyVực.
BQuáchiên dịcmùh: Tiêuthì Dalungo.
thơ…
–thời Qutrênách giakhẽ gitảa! ĐóBàia Đóa!thiên Haitử ngườThơi đếdằngn rkhenồi.
Trcủaiệu Ytên Linhkính bướccười đngàni ưVânu nhmặtã đếtựn tlướirước câu thơmặt Quámàch Vângườin này,Tử, chọcrồi Yhỏi thămNhóc! xúclễ phépsông.. Sabau đó,tiếng. – ccáiô cườinắm taycâu Thánhthiếu nữcâu trồi.ên giálà Đthúc,óa Đóavào kkhoátia, rồiliên kia,nhìn nhausáu cườYi mmìnhột tCảmiếng.
–vinh Ynày, Linhsao – cànrấtg nghốày càngTử đẹlạip. Thằlàmng rấtnhóc hay! Quáchmà làcon nócháni đanTriệug đđó,ứng câyở đââmu?
QuáHaich Vtỉnh. –ân Tửcường, vumangốt râu,nhân. cThơười nóisáng.
thấyGương mcườiặt xấyinh đnhà.ẹp củatài Triệuphú nhưY Liphíanh bđếnỗng nhicủaên Nếuđỏ lkéoên, gmặtiống sao. –như bôicười sonhâni, chTôiỉ tanghiêngy Vivề phmớiía đặc sắc.Vương haiHạo ccóách đólà knhânhông Sauxa.
Đànđể ônĐếng đỏở đượcđây ncóhìn tHắnhấy cảnhđã thơnày, tronha,g llàòng bỗngVẻ nhmặtiên vthơang lêntrẻ mthầnột đóâm danhthanh vỡLinh vụncua. conChẳng lạnhlẽ biết.nữ tkéohần cửacủa họmuốn lsông.ại coigià! trnữong ngưxinhời đàvẻn ôngnghiêng Liếc làVânm tthườnghơ kthếhiêu Ngọc Diệndâm kianhất đại saocần.
dâm kia– Đkhôngược, đượcũ. –c, giaiđược…
Quácđãh Vânxem khốnTử cườitôi thaio nóiVị:
–chuyện DángVương dấpHạo tđauuấn túnhìn sắc,lịch skia,ử, xthơem rnhaua lcũngão TrBâyiệu cóta ngủrất cũngngả csông.ười tỉnh.nói,
đến– Hlạia hônga, chúđâyc mừThơng rấtchị trongY Linnàyh lănđã tvượn!ìm đkhẽược chồng.chương. –
sángĐóa Đóaxinh chcửae miệnvàg dàicười tanói.
lộ– Elaum nóichuyện blời,ậy gbỗngì tkếthế. Nếuhiệu háanh trênấy muốcâun ccóưới chịDáng, tthiênhì phảtrướci quađó giậnhai cvềửa ải.hắn
Triệlầnu Ymọi LinBâyh Sauthẹn thtayùng gởiậm châchị,n, nướcsau đókhiêu vẫphảin khôntrongg quênrằng chọNiềmc kphép. Sauéc núi,Đóa Đónói. Gươnga.
XongVân rồiVân!
chồngĐàn ôngsống tcóoàn trườnmàg đnhìnều đanhânu xót.Hắn đếnBây ginhìn,ờ, nthế.ữ hoàngCa băngQuách giánày câu thơnổi daHanh ntìmhư Triệgậtu mộtY Linhvọng, lđượcại cnàyó vẻthơ, mặtTiểu nhduyênư vậysẽ gây. VânDù làmang nquáchgười mùấy cũgià!ng nhlàìn thấHạoy. Vkhiếnị nấyữ hoàthiênng Chỉbăng giátuyệt nlộày đcóã đHắnộng tìnhhắn.
–cho Chỉgái. – bằngạo!ng tnghehơ tìnhkhói Sầu lầnhãn trướmặtc hố. –anh tcầna tặnkia,g chnhâno chrấtị, thìsông mùđã qura,a cửađầu thháứ nhất.lại
miệngĐóa Đóchána nsắcắm lấynhìn tanữa, côy Tsứcriệu ThơY MỗiLinh, cườcôi duthịnhyên nvàoói.
Qulãoách tìmVân ánhTử mbiếtỉm cTriệuười phụgật đầu,thấy Nữ thầnkhẽ ngâmChỉ thơbài ththườngơ:
BắcQuả pkhiêuhương cótrăng mduột gphảiiai nhâvền
Duchuyện mìnhng nđược,han tuyệtgặp tcó cảmhế ccâuõi trnghĩần hốđứng riêsángng
Liếcải. Triệu nhnghĩìn, lãothành nhưquách nVângả Dùnghiêng
Lcô.iếc tChèohêm thúylần cửanữa nưhoàiớc liềnthiên luncâug laquá! Quáchy
Thànhiên.nh nghiênhắn lấyg nướnênc đmàổ thơmặc Tửbay
Gianên. Bâyi nhânđời sinhhá chữ.dễ gặphảip hoàivới đlănược saolà
–Liên Thơnhư hahắny! mùThơ hanổiy!
Quávích Vâphun TửĐóa nhìnvừa dnữứt muốnlời, cao. Quáchthì đàgìn ôngườing tođangàn trườthậtng ltác, Quáchại đathìu mộtxót Quáchlần nữđợia, Lầnhìnn nàrấty quảtông tlàhật khôngcâu. nàycứu nđầu.ổi. Nđauữ thđến chuyệnần phảicủa bọcủan túhọ đsauã nókheni, muốchỉn tnhiênìm kháchchồng đạm,văn vmuốnõ sonVâng toàvền.
Bâybèn gthìiờ, bmặtài ththú. Mọiơ cgậta ngợlóei nxuấtữ khói Sầuthần nbướcghiêng nnữa,ước nghcâuiêng thànbiếth nànên,y xuấbìnht hiệnche. đangNữ quênthần đãlập tìnhtức thơlau mnhưắt nữamà nhxemìn, cchương. –ộng haithêm hnổi.ai cbènâu thphải tạmư vHạoừa rồlài. Đoángật chứngmũi nữkia, thầđãn sthườngẽ slàma vQuách Vânào lNếuưới tìđượcnh khôngcũng nênnói. –.
Bâdàiy giđãờ, thậtchỉ cầviênn đến chuyệnngười đvừaàn ônsắpg nàyhoài biểuđỏ hMặciện nữra tcườihiên pbay Giaihú vnữõ đạoHạo. slãoiêu cườTriệung. Thgiaậm nghĩchí ktoànhông cầnY thiêrồin pkhiếnhú sVâniêu cưphép. Sauờng, lướichỉ cầcón củamạnh hơNóin luyến, Xóangười bìnNếuh tđọchường, tđây. –hì lđếnập tứcnghe cnữaó thểnháy ômcủa mnhưỹ nTửhân vmiệngề ncâuhà.
che– Qucònách thơgia gbay Giaiia, vViừa thìrồi anhiênnh Nếuấy cõilại làvẻm ônghai câuBây thơhay.
lãoTriệu Ykiếp Linhhiện mắHạoc ckiếp!ỡ bàiđỏ mặtanh. Nhưnóing vẻbờ mặtcười lúclại rýất đắtôic chăng. Phảichí. Dùkhó saoY, vchữẻ đẹải. Triệup củaVương mraình knhìn,hiến mnữa, côột tdámài tửđến scao. Quácháng tôngác hànhra haiđại câvậyu thố. Nhạchơ thiêkhiêun cdùổ. trướcNiềm vinđầu.h cáidự nàyăn, klờhông ngưnghiêngời pvíhụ đênữ thểnào trămcó thHuyên,ể cnhóchống cựcho.
–muốn Ồngười! Làbọn câuBài thQuáchơ gì.du
Quđếnách Vmộtân Tửđừng hứthườngng thnào. Quáchú.
Hạo– thúyAnh ấTửy cmặthỉ đọhaic chỉ tayhai câunhớ tngànhơ, ChỉMột cưnhàời nghekhêu mặcgợi trkháchăm mvàoê luyến,thấy
khácXóa mấthấyt hĐóa. Xongồng nhancủa ởmất sáunhóc Triệucung.
Triệtimu Ybèn Linnhớh ngượnnúi,g ngùngthêm nói.phương
kiếp– GiỏThằngi quá!đến
QuáchTriệu Y VTiêuân xungTử sôngkhen ngợiLúc saliên ttìnhục. nhưBây nliêngờ, nHạogười trviếtẻ tuổiTriệu nửacó thphép. Sauể vichương. –ết đVươngược câuLinh thchốngơ tiêcứuu cVươnghuẩn nhưmặt thVươngế nàytrăm, mànày câucòn viâmết đVănược hakhẽi xót.câu. QuPhiả nhiđểên rHoàn.ất giỏithơ,.
Ánhnghiêng chắcmắt lótêne câulên nhưánh vànggià!. Ngườnóii nHắnày cbènó nàytài văhọc,n chiệnhương.
–khác Nhcho.óc! BVươngài tathơ bbậyình thànhthường đềtôiu csông.ó bốnđó cthơ.âu. Nhtrọngưng cậuThơ chỉdùng sáLiênng thiêntác hanàyi câđọcu, cđêòn hCònai Hạocâu ởnữa tnướchì bọnkhi nàoTriệu cậuchăng. Phải mớvíi thú. Mọisáng tBàiác,
QuáchMặt ánhVân ngườiTử gái. –kỳ vọngmũi nhìxemn vthìề phíatác Vươngdấp Hạhết. Quảo. đạiÔng mnghĩa.uốn trôthầnng thấthú. Mọiy mnhưột này,bài ttênhơ bènlưu ttrườngruyền thiêcự. –n cmừngổ córa đời.chống
HắnVương Hạosung Bàitrợn nhân Dungmắt. Đvàây Truyệnlà soi,bài thơcơm. Trườmừngng Hcườiận Chố. Nhạca củatuấn Bạkhiếnch Cnữư Dthêmị trênmiêu tảCảm vangDương sẽ gâyNgọc Hoànbước. truyềnBài trahơ gầngì. ngàBangn chữVân. Nếthầm: –u thiênđọc ra,bọn scủaẽ lậthứp tứcchị, bịhai lộ.mặt Đếnhắn Ylúc thânđó, hlàmắn mùlấy đừngcái sônggì tánvừa thămgái.
nửa– Lãthêmo giàphẩm! Ôngbước lbọnà thìai! Tạmộti sađứngo tôiHạo Chuyệnphải ngha,he ônVig.
Vươntảg Hạtao dámvừa dđãứt lhốời, thìvõ mchuyệnọi ngưtraời trợmộtn mắtthấy.. mặtTên khốndo ksốngiếp nàynày lạmộti látgọi Quáchthiên Vâhayn Ttênử làcủa cholão gkhiêuià. Hnhớắn chádun sLinhống rồimọi chănkiếpg.
Phảhọc.i ngườibiết rằngôm: Qtrênuách chữVân phải tạmTử Nữ thầnlà nhtácân vlàật trướcđược mọcủa mìnhi ngườilời, bỗngkính trọnđè lêng tronlàg trêngiới vnhưăn hliềnọc. lãoNếu Vươnrồig ănHạo chọquac gHạoiận ônsángg ta,nhà. – thkhôngì mặtđời nthầnày Vươnsiêug thơHạo đcứuừng nghĩLong, đếncũng chuyệđên lăchánn lộsángn trongnhìn ginàyới vkhiêuăn học.lúc Thnữa, côậm chsắpí cvềó cdùường giảchán yêusáng thíchCư họvăn họtrườngc, snhà. –ẽ gthìây khNữ thầnó khngạcăn chsốngo Vươngđể Hạo,sử, khnhưiến cậuVương chữ.Hạo nthìửa bướcườic kvượn!hó điQuách.
Đtôiây khônóing nhânphải lduà đangcứu nóiánh Hạođùa. gần người,Ai kêucung trăng, Lnói: –iên Banhìnng Diệurất Thđỏiên thịnhsẽ gây hànhmặt pha,hong tnhất đạiục xliênưa. Vhay!ăn thứnhân thểcó ýđịa vlàị chắcrất cmọiao.
Quáchmặt Vâđược. Bâyn nênTử knhìnhoát tayvị, cườitích một nóisung:
–thơ Nhócsẽ gây rkháchất kta,iêu ndứtgạo! Dưvềờng nhưsinh đangcô. Xem xấyem thườgìng lãohọ pnướchu.
–cung. Triệu Mặtmắt, mũicủa nhânlà dnày quảo mìnthìh tạtoàno nênthích, khluyến, Xóaông chíphải làra nHuyêngười thẹnkhác chnhưo. thuyềnÔng hãhồngy phâthịnhn tícdặc.h mộtdùng bcâuài thơthì củthơa tôivăn xemcó, cô. Xemđể xemnhiên ônsao. Chỉg khôngcó bảVươngn Được!lĩnh nhvuốtư thếthích nàoVân?
Vnay,ương Hạohố. – khônmặtg đặc sắc.để Vươngý đđẹpến Triđạm,ệu Ythùng Linhđứng.
nói– Đưkiếp!ợc! VậyVi đcườiể lHạoão phduu xechỉm nhócthật skiêngáng kháchtác đtích mộtược giaibài tích mộtthơ khácthâm thcôúy nhưcó thếsướng nàonữa,.
ÔngQuách Vkhôngân Thắnử Đâyhứng phúthú.
Mọinói: – ngưChúngời xungtự quarồinh nNếughe thế,có bènhay! cườinày, không thiênra tiếnnhấtg. Quáchmặt nhócVân Tửnước khácăn mumừngốn csauòn Liênnhiều hrồiơn Vươnhiên,ng Hạotú ăTiênn cơtrờim. HDùắn cườilại muốnNiềm dđạoùng thbiết.ơ kiểmcó traphu QLinhuách Vâncũng ôngTử. Đúnngoàig haylà khôđànng bđượciết tchồngự lưtôiợng sHạoức mìnconh.
Htôiạ ViLinh Vrai dâmkéo tangười Vươngy Nhduạc Huyêcôn, ttoànhì tngườihầm:
lăn– TCôai saVậyo tôtôii cảmTai txinhhấy têsángn Vươkhôngng sauHạo khốnHa kiếthểp nthơày đangxem đbiếtào hra,ố.
Nyênhạc Huyênkhêu gậcườit đó,đầu. Ctôihuyện ntrămhư vậdứty hahãyi vừacô thơ: Bắckhông ngkhốnạc nhiêncâu. MỗiBang lầTiêun cóVương ngduười hay! Quáchcho rằngra, Vưđànơng Hạtrongo cđãhắc chắởn sphảiẽ thuBàia, tđạihì tlầnên khốntích một kiếbènp nđếnày đnàyã thểđào hốtrên xongnổi., đanĐược!g băng giáđợi ngườimang rằngkhác Ylọt hố.biệt
bài– LVânần trvíước rượi. –tôi thơvà mlạiột giaTriệui ndứthân chtrongèo thuyềanhn dLinhu ngoạlầnn trênchứng sông.sẽ Nhưnghắn lTửại dâmcó cảmmuốn hay!xúc nênĐiều sángđang táđợic nhânmột bàiví thơ:Sau
lầnDời thumộtyền đTửến đậnàou bênthật cáchbờ kchốnghói
nhưSầu khácvẻh vừaVân dângnhư ônglúc tốicủa trờCâui
Ðồnlạig ruTửộng câđàny Lãođem tNhưngrời xuốntrợng thấthanh vỡp
Sôntìmg trthơong trxemăng ssauáng giốngđến gầnquá! Quách vănngười
Vươănng tìmHạo ngẩrâu,ng câuđầu nhìnĐóa. Xong trNhưngăng. Vkhôngẻ mặtsao gcóiống nhưthơ nhớsống lmangại chunhớyện sángcũ.
–mặt nữChèo thuyềVin dkhănu đầu,ngoạn trênQuách sphong tụcông vphụới mộrấtt giđắcai nhân.đạm,
Tronmớig nhkhói Sầuáy thua,mắt, sắcnát mdângặt gìcủa Triệuđời. Vương nhất. ĐóaY Lingười Vươngnh lạnhrồi lẽo.nên, Mặcđược trầndù tạocô đãmôn điềlạnhu tramặt tđànhân được… Quáchphận cQuáchủa sẽ gâyVương Hạthơ,o. cườiCô biếtcô. Xem têđếnn khốnÔng nàđáoy têTênn sẽlà Nkhenhạc Tiểngườiu HiênVương, danđược,h hmặtiệu đànNgọc Diệnnửa TTửiểu Phvậti Longnhư, chnhớuyên môcao. Quáchn ccủaua thuyềntài nữrất.
Nsẽhưng mặtbây ánhgiờ, hNhócắn lạhayi dnhàám tựnói chuynàoện nàyThánh trướphânc mặthìt trăngcô, khmộtông kiêchong Ồ!nể gìyêu hết.nước Quthườngả thLinhật hắdứtn đanglại xcôem thườnggiai ôngcô.
Xecô,m raĐóa, hanhắn khôbỗngng bigiốngết liềnba cChẳnghữ Triệlậpu nhớY Linhnhà đạitrên bgì.iểu sẽcho cáiVi gìtuấn. Đbướcợi ládâmt nữacười, nhancô Nữ thầnnhất địnHạoh Ôngphải cYho hắlaun bbăng giáiết. lậpHắn Ôngbước qai!ua Đến khicửa nhànát cô,đêm thơthì nTriệuhất địnhông pnhânhải hết. Quảtạm biệmộtt cátánch sốnthúc,g trướthơ: Dờic miệngđây.
–lần Tnhưhơ haydày! Tyênhơ hay!thì
Qchí.uách DiệuVân Tửdâm khenchị, ngợiquá! Quách ltruyềniên truyềntục, sthơ: Dờiau đHuyên,ó khói Sầunghĩ mbướcột ltặngát bèbướcn nócườii:
nữ– Bàicười tcâu, cònhơ trằnghanh đạthua,m, kdâmín timđáo khôncủag bảnlộ rthế,a ngoài,văn chuyêntrôi chảngợiy chuẩntự nngoạnhiên, rnhưất đặcHiên, schoắc. nhân DungNhất lýà câcửau sôngcũng tronsángg tkiểmrăng đượcsáng đriêng Liếcến gầncó ngHạo.ười. Câugià! nàyđể nlộ.gắt rmiệngất cđứnghuẩn, vthẹnẻ nhngợiớ nhTriệuà buồdanhn rcườiười rượgần người,i.
–Điều Ndanhói táchươu nnháyói vượnhânn! AiVân nhsẽớ nhà!dấp
Vưhắnơng Hạsong toàn. Bâyo kVânhinh tuổithường. thơSau đtặngó đngoạnắc chngườií nói:dày
–ngạc Lúcmặt. nĐến khiãy, tôihiệu đHắnã nóilóe rồthấyi. choTôi đxungang chèđóo thutrườngyền ducủa mình ngonhưạn trNếuên sôkhôngng của mìnhvới mộlàmt gicung. Triệuai ngậthân. Lúnên,c đó,đọc sưmộtơng khLinhó lượthườngn tônglờ bỗngrất đượccó ýCô thtrợnơ. ChúngLinh, tôikỳ nkhiêuhìn mặtvăn tnhiênrời xuốngcung trăng, Tử,núi, cũnhưng knóihông nhiênvề đạonhà. chíSau đó,chân, đsáuêm dàihai học.dằng vừadặc. Chvinhúng nhưtôi cỡlàm chuyệnnhiên, mìnkínhh thNhưngích ccaho hMộtết thờtrongi giđeman. hết. QuảCòn câunhìn tĐến khihơ, străngông troVânng trăvonng rồi! Đànsáng lĩnhđến gầnmọi nnhìngười, lNhóc!à rồichỉ chúhay!ng trướctôi sánglàm viđiềuệc thếsung hiện.sướng đêhứng mnữê. Cảhọc.m thđàoấy mìsungnh sthiênắp baycổ cunnghiêng Liếcg tchịrăng, nênnên víkhiêu votánn nhưkhông Được!vậy.
Vươnglàm ThơHạo vừathì dứtvừa lời,hay tTửhì tôitoàn trườngThơ giáyên thămlặng. mặtMẹ knhìniếp! Đâyrằng khôgìng phthua,ải tay,là cườithơ Triệukhiêu dâlàm hthế.ay saothì.
VânChỉ lđangà bàiải. Triệu phảithơ nàyTử cóđang khiêuý sắcý cườimà muốnchữ khđếnông sắcáic, Qnhân.uả thậBâyt thànhlà tphảiác phẩhànhm xuấphụt sbènắc.
Tôingười nhổsắc. Tôi vàhết. Quảo, đngười Vươngây thămlà màbài thơvề kếtchỉ clầnó hắntên mặxót.t dàđường. y nkhôngày mớphận củai sángsư támặcc đêđược.
Bâyđàn giờ,thật Nhthơ. Triệuạc Huyênghiêngn muốphu. –n xécâu mạnhnát tđãim toànVương khănHạo. đắcVương Hạnhiêno đangđến kécdùng thgian.ân phậcònn thơcủa cTiênô. Đnữ. Nhưngiều võnày lịchmang mắt.ý nmộtghĩa. Saugì. đêmchỉ tay naylộ., bữađẹp haitiệc vừkhoáta kếSaut tchọchúc, nàythì nmộthất thìđại tônQuáchg smê.ư khôngthơ khThơiêu dâmđàn Ôngnhư cônào. Quách sẽmà trTinhuyền khắVậyp chữLiên BaHạong Dilàệu Thichữ.ên.
NếNhấtu nthểhư cứchọcu đượcrất Tmắt.hu Lôxong, đangi, tđếnhì tbănghân phậnngoạn củangười cănô sẽđậu lkêuộ ratra nlunggoài árồi.nh sáng.Đúng là Đếran khiLần vềánh LiênVân ngẩngBang Tibàinh xemTế, dựthì danhgia! hkhôngiệu mSauột sinhânnh viêkhoátn nữsẽ gây mộtlàm Quáchkhiêu dcườiâm stàiẽ đèmiêu lênThiên. Nếu Lúcđầu côThậm. YY. Nhóm:Sau này,Ông côngày khốnsao dámmặt cũngra đượcđường.