Vũ Trụ Đại Phản Phái (Dịch-Hoàn)

Chương 25 - Mọi Nơi Đều Có Quy Tắc Ngầm

Mọi nơi đều có quy tắc ngầm Mọi nơi đều có quy tắc ngầm vipTruyenGG.com

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

----------------

Bên ngoài Cục cảnh sát.

Hi Dung Hiên nhíu mày, thời gian Vương Hạo vào bên trong cũng quá lâu rồi.

- Không tốt!

Đột nhiên Hi Dung Hiên vô cùng kinh ngạc, hắn bỏ qua một chuyện vô cùng quan trọng, nếu như lần này nhân vật lớn đến trường THPT số 11 là vì Vương Hạo, vậy thì Vương Hạo còn thật sự bằng lòng gia nhập tổ chức khủng bố DY của bọn họ sao?

Về việc nhân vật lớn có phải đến là vì Vương Hạo hay không, Hi Dung Hiên cảm thấy đã đúng tám chín phần rồi.

Dựa vào thiên phú của Vương Hạo thể hiện ra, có thể kinh động đến nhân vật lớn cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ.

- Đi mau!

Hi Dung Hiên quát to một tiếng, xoay người rời đi.

Đám tiểu đệ có phần sững sờ, cũng không hỏi nhiều vội vàng đuổi theo.

- Chạy đi đâu!

Đúng lúc này, trong Cục cảnh sát có mấy chục cảnh sát xông ra, bao vây nhóm người của Hi Dung Hiên lại.

Vẻ mặt của Hi Dung Hiên trở nên lạnh lẽo, hắn thực sự không nghĩ tới Vương Hạo lại chơi trò này với hắn, chỉ có điều chuyện này cũng phải trách hắn sơ suất, nhìn thấy đối phương là một học sinh cấp ba lại lơ là thiếu cảnh giác.

Nhưng ai có thể nghĩ đến một học sinh cấp ba sau khi gặp phải tổ chức khủng bố sẽ bình tĩnh như vậy, hơn nữa việc hắn nghĩ đến không phải là chạy thoát thân mà là làm cách nào để một lưới bắt hết bọn họ?

A!!

Đám tiểu đệ của Hi Dung Hiên nổi giận gầm lên một tiếng, trong cơ thể bắn ra khí tức khủng bố.

- Vũ Sư!

Đồng tử trong mắt của cục trưởng Kha Dũng chợt co lại. Không ngờ toàn bộ đều là Vũ Sư, lần này phiền phức rồi, bên bọn họ tổng cộng chỉ có mười mấy Vũ Sư, không bằng một nửa của đối phương.

- Đám tiểu tử các ngươi quá kiêu ngạo.

Giọng nói của hiệu trưởng Chung Ly vang lên, Hi Dung Hiên và đám tiểu đệ đột nhiên cảm thấy cổ đau xót, sau đó liền chìm vào trong bóng tối.

- Cảm ơn Chung hiệu trưởng đã ra tay.

Kha Dũng vội vàng bước lên trước cảm ơn.

Hiệu trưởng Chung Ly khoát khoát tay:

- Giao bọn chúng cho ngươi, nhớ kỹ tuyệt đối không để cho bọn chúng chạy thoát.

Kha Dũng không ngừng đảm bảo nói:

- Yên tâm, tại hạ nhất định sẽ không để cho bọn chúng chạy thoát được.

Hiệu trưởng Chung Ly gật đầu, nhảy vọt lên lập tức biến mất.

Đám học sinh trường THPT số 11 trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả những chuyện này, mấy chục Vũ Sư ở trong tay hiệu trưởng Chung Ly thậm chí còn không chống đỡ nổi mấy giây. Đây là tu vì gì chứ?

- Lần này xong đời rồi chúng ta đừng mong sẽ được tốt nghiệp nữa.

Vẻ mặt đám học sinh buồn bã giống như đưa đám.

Toàn bộ các cảnh sát ở xung quanh nhìn đám học sinh với ánh mắt đồng tình, những tiểu tử này không chỉ bị phụ mẫu chiều hư, thậm chí ngay cả kiến thức bình thường trong xã hội cũng không hiểu.

Bọn họ thật sự cho rằng, trên thế giới này chuyện gì cũng nói tới quy tắc sao? Phải biết rằng trên thế giới ở đâu cũng có quy tắc ngầm, loại chuyện nhận quà cáp này ở đâu mà không gặp được chứ?

Vẻ mặt Vương Hạo rạng rỡ, bên tai truyền đến tiếng của hệ thống:

- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ hại người khác vào tù, thực sự qua gian trá xảo quyệt, đạt được 40000 điểm phản diện.

- Lại có bốn mươi ngàn điểm vào sổ, hiện giờ ta đã có một trăm năm mươi ngàn điểm, có thể tiêu xài rồi.

Vẻ mặt của Vương Hạo thoáng mỉm cười đi đến bên cạnh Hi Dung Hiên lục lọi trên người hắn.

- Đây là… súng tự động với tổn thương cấp ba.

Vương Hạo mò được khẩu khẩu súng lục màu bạc, ánh mắt hắn sáng lên.

Cục trưởng Kha Dũng lạnh lùng cầm lấy, nói:

- Tiểu bằng hữu, người này là tội phạm, đồ trên người hắn là tang vật, ngươi không thể lấy đi.

Vương Hạo liếc mắt nhìn cục trưởng Kha Dũng, trong lòng hắn vô cùng khó chịu, lão tử đưa công lao lớn nhất cho hiệu trưởng, nhưng bất kể thế nào cũng phải được chia một chút chứ? Hiện giờ không ngờ một chút lợi ích cũng không cho hắn, thù này hắn phải nhớ kỹ.

- Hy vọng ngươi đừng hối hận.

Vương Hạo hừ một tiếng, quay đầu rời đi.

Vẻ mặt của Cục trưởng Kha Dũng lạnh lẽo, con cái nhà ai lại không biết tốt xấu như vậy?

- Cục trưởng, hài tử này là học sinh do hiệu trưởng Chung Ly phái đi tiếp cận với tổ chức DY. Có thể nói, lần này có thể phá tan được toàn bộ thành viên của tổ chức DY, đứa nhỏ này đã phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng.

Đội trưởng đội cảnh sát nói nhỏ.

- Cho dù là như vậy, nhưng quy định chính là quy đinh.

Cục trưởng Kha Dũng răn dạy một tiếng.

Hắn căn bản không để Vương Hạo vào mắt, đồng thời cũng nhét khẩu súng lục tự động cấp ba vào trong ngực.

Đội trưởng đội cảnh sát lắc đầu, hy vọng cục trưởng đừng hối hận mới tốt.

Tuy hắn và Vương Hạo tiếp xúc không nhiều, nhưng cũng có thể nhìn ra được quan hệ giữa hiệu trưởng Chung Ly và Vương Hạo tuyệt đối không giống như vẻ bề ngoài.

Nếu như Vương Hạo và hiệu trưởng Chung Ly có quan hệ đặc biệt gì, vậy thì cục trưởng Kha Dũng đã đắc tội với một cường giả Võ Tông, hơn nữa còn là hiệu trưởng Võ Tông khắp thiên hạ đều có học trò nữa.

Vì một thanh súng lục tự động cấp ba, thật sự có đáng hay không?

Không bao lâu hiệu trưởng Chung Ly đã quay về trường THPT số 11, kể lại nguyên xi chuyện vừa xảy ra cho Tô Mộc nghe.

- Nói cách khác, tổ chức DY muốn lôi kéo Vương Hạo nhập bọn, nhưng Vương Hạo trực tiếp dẫn bọn họ tới Cục cảnh sát?

Tô Mộc nhịn không được bật cười, thật sự là con tiểu hồ ly giảo hoạt.

Nhưng đồng thời trong lòng Tô Mộc cũng thở phào nhẹ nhõm, Vương Hạo làm người ít nhất vẫn có điểm mấu chốt đạo đức, sẽ không cùng một giuộc với tổ chức DY đi làm những chuyện gây hại cho xã hội.

Hiệu trưởng Chung Ly lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ:

- Ngoài mặt tiểu tử này đưa tất cả công lao cho ta, nhưng người thu lợi lại là hắn, không chỉ tẩy sạch tiếng xấu đầy đường, hắn còn đổ tất cả những chuyện xấu đã làm lên đầu ta, chuyện này khiến cho ta thật sự không biết nên khóc hay nên cười đây.

- Ha ha...Thật sự là một con tiểu hồ ly giảo hoạt.

Tô Mộc cười cười:

- Ngươi cũng không cần trưng ra vẻ mặt đưa đám như vậy nữa. Ta cho ngươi danh ngạch năm người cử đi học ở đại học Thiên Bắc, hơn nữa mượn công lao diệt trừ tổ chức khủng bố DY lần này, ta sẽ điều ngươi đến một phân viện của đại học Thiên Bắc làm hiệu trưởng.

- Hiệu trưởng phân viện của đại học Thiên Bắc sao?

Hai mắt của hiệu trưởng Chung Ly lóe lên ánh sáng màu vàng, toàn thân hắn kích động run rẩy, thật sự quá bất ngờ, quá vui mừng.

Tô Mộc lại cười nói:

- Đừng kích động, để ngươi đi làm hiệu trưởng phân viện của đại học Thiên Bắc chính là có nhiệm vụ đấy.

- Nhiệm vụ?

Hiệu trưởng Chung Ly sửng sốt một hồi, sau đó thử thăm dò:

- Phân viện của đại học Thiên Bắc sẽ không phải là phân viện tương lai Vương Hạo sẽ học chứ?

Tô Mộc mỉm cười gật đầu.

Trong nháy mắt, hiệu trưởng Chung Ly cảm thấy có một tia sét bổ lên đầu, hắn cảm thấy cuộc đời mình là một mảnh đen tối, sống cùng Vương Hạo một ngày hắn sẽ phải sống ít lại một năm, hiện tại tiếp tục đi đảm nhận chức vụ hiệu trưởng của Vương Hạo, hắn thật sự có thể chống đỡ được đến ngày Vương Hạo tốt nghiệp sao?

- Nhưng ta không hiểu, tại sao Tô tiền bối không trực tiếp dẫn Vương Hạo đến viện chính, lại phải dẫn hắn đến phân viện?

Hiệu trưởng Chung Ly không nhịn được hỏi.

Trong bốn trường đại học trọng điểm, giữa viện chính và phân viện đều có điểm khác biệt.

Người có thể đến viện chính học tập đều là thiên tài siêu cấp có thể chuyển hóa thiên phú thành chiến lực, bọn họ đều là những tinh anh được lựa chọn ra từ trong mấy trăm phân viện.

Đương nhiên cũng có người ngoại lệ, những người này giống như Vương Hạo vậy, thiên phú mạnh, bối cảnh sâu, có thể trực tiếp làm môn hạ của giáo viên viện chính, tiếp nhận việc dạy dỗ cao cấp.

Theo lý thuyết, Vương Hạo chắc hẳn trực tiếp sẽ do Tô Mộc dạy dỗ mới đúng, không nên đến phân viện học tập.

Tô Mộc thở dài:

- Ta vốn dĩ cũng muốn dẫn Vương Hạo đến viện chính để ta tự mình dạy dỗ, nhưng nghĩ lại nếu để cho Vương Hạo biết ta là hiệu trưởng của đại học Thiên Bắc, ngươi cảm thấy hắn sẽ làm ra chuyện gì?

Hiệu trưởng Chung Ly suy nghĩ một hồi, không nhịn được rùng mình, lấy cá tính to gan lớn mật của Vương Hạo nếu như hắn biết sau lưng có một đại thần như vậy, hắn không làm cho đại học Thiên Bắc tan nát thì không được.

- Sau này, Vương Hạo sẽ do người chăm sóc, chuyện nhỏ tự quyết định, chuyện lớn vẫn liên hệ với ta.

Tô Mộc vỗ vai hiệu trưởng Chung Ly, sau đó quay người rời đi.

Hiệu trưởng Chung Ly lệ rơi đầy mặt, hắn thật sự rất muốn biết kiếp trước mình đã tạo nghiệp gì để kiếp này phải hầu hạ tiểu tổ tông Vương Hạo này đây…

Bình Luận (0)
Comment