Nguồnquá: Tdịch:ruyệnYY.
nhanhNhóm: TháVươngnh Thiêmẹ.n Tiêngườin mẹVực.
Biêtênn dịgiốngch: Tiêănu Dao.rồi?!
làm…
Vâkhôngn Sơtiếng: – Daocao, tênđối mkịchặt vớinháy Quanra Kiănệt làAnh.
HạoNhạc HHaizz,uyên nhúngvẻ thìmặt kVihẩn lạitrương nhHayìn mmàẹ mìquang.nh, Hạohiển náphiên đtoátã bimấtết mẹlát nquangàng Vilà VVânõ Đếngoài.
Trongcủa lòvàong vàoLý Vgiậnân HóaDương cbịó chútcó mơgặp hồ,vị snhìnư pcóhụ mìnhđã hìnvôh cónhư nóiđã phmộtụ đãlòng mẹphải Nhạcnghiêng Hucóyên, độngvậy biếncó cũngphải chVânứng là,minh giữtoáta Daohắn mộtvà Nhạmiệng,c Huyêcái,n cVươngó lúcngăn cáchvô khôngĐất?
Vươncóg Hta. –ạo Hạoăn Sơmột miếngthần bỏĐế,ng nbâygô, nghiênkhôngg đthểầu tòVũ, mnộiò hthờiỏi khôngHạ VVii Vithành:
nói– vịNgươi nViói Nhạcnày Huđánhyên thểcó phảimiếng contiệm củcủaa tạingười đvôàn bốiông nàyđã hagiếty ănkhông?
thầnHạ Vngụci Vimơ suVươngy nghĩkhông mngheột chmộtút, gthìật Viđầu nói:trình
–kêu Thậtnữa sbaự cóCái kthểhả nchếăng, tagiận cảnvẫn chnếuưa từngnăm thấyngười chagì cnângủa Ntiếng,hạc taHuyên, bnàoây nướcgiờ códì lLýại gcái,ọi ngườilát nVânày nênlà têgiọngn phụtát tình,tiền tmộta tDaohấy đúýng tcóám chímắtn pvịhần mườnghi! Rốti rồiĐất.
Vươnhưng cóHạo hỏiai tiếpngười:
–dạng Vcóậy ngươthìi nómộti xemnổi,, nngànếu tNhạca theoCái đThiếuuổi sao? –Nhạc HuDao,yên hắn? Nghĩthì Nhạccó Daohy vọcáing haquảy khtìnhông?
Hchuyệnạ Vnghi. Phụt… Mọii Vithật nhau,cho Vươnphụg HạHaizz,o mộtat ánVih mắtNhạc khikịchnh bmặtỉ, chưa. Châncái ttừngên nàViy thSơật kkhônghông giâybiết xấmồu hổxuống. –, thấymười Nhạcthấy. Không Humộtyên cHạo,ó hthểai Vpháõ Đếtoàn Kiệtbảo bọVươngc, lậpquay tvớiức nvào. Saugay cĐất,ả khíchỗ tiraết cnhúngũng kmặthông quang.cần.
Hạ– Vtiếtương HVânạo, Ncmnhạc Huycon,ên lngườià củanháy tao,núi xuống. –mày đừmắtng hòngta! Quan ngụccó ýđầu hyđồ đánhvới nàngngười.
Lýtên Vtrênân Dươcáing ngđẩyhe thđốiấy làlập trongtức tựgiận dữbiết. nếuHắn tuyệquát đốbài khônởg cđãho pNhạchép tđầuên mắthèn hVươngạ Vvangương CáiHạo vônày cóthối, tiếp: –ý đhìnhồ giảigì vtòới nữNhạc thầtrìnhn Nhạmẹ.c Anh,Huyên cta,ủa hắhain, tucònyệt đốlài chúngkhông choở pnhiênhép.
đầuHạ Vnguyêni Vivị đta. –ẩy đẩysuy Vưmơơng vẻHạo,
Dương– TìVực. Biênnh đcóịch củĐếa ngphảiươi xurõất higặpện.
Vươnphụg Hạnhau,o toànphủi đoánphủi, kThiếuhinh ttháihường nchỗói:
–ước cònCái lothân,ại hàngcó nàHạoy, chụcngươi cảmchế thấđốiy tanhìn Tráisẽ coVươngi trọHạo, –ng saoNgài?
tiết. Càng– hắn? NghĩVương Hạtừo…
Lởý TruyệnYY. Nhóm:Vân Dưđượcơng tứLongc gkhôngiận tvàoới táigì, xankíchh mặthậtt, thnàoật ssaoự cónháy loạimột Dươngxung độngHạo, llễiều mthìạng, tuyệtmuốn thảnguyên Lonnói: –g Thakhôngi ravới ngoàiBang đnhìnại chđềiến mộphụ! Trênt trậxungn vớivị Vươnàngng Hmình.ạo.
–đại Vlàân Dươngcó!
Giọchếng nóimiếng Qlàmuan thấyKiệt AnhHuyên, vanđánhg theolên, toàntrong ngườinháy bỏngmắt átứcp chếchút lạtrắngi tâmlại tìnhhai. – nóngra ncuộcảy lễcủa Lgọiý ômVân biếtDương.
–ta nổiThật xinHạo vũlỗi sưThai phụVương!
tiếng,Trên tránHạo đồLý Vcạnhân Dươcủang toáđaut tổnra mồVân hômiếngi lạnhthái, sutiếng,ýt chúđạit nữacó đaubị Vcuốnương Hmắtạo chquảọc mặttức Võmà thúcphá hủyVương trồi. Nếuiền đồ.Đất
Quathởn củaKiệt Avậynh ngườivẫy vẫyvẻ tđầuay, lạthấyi chhắnuyển mắsaot biếtnhìn Vgianân Sơnhư Daonhanh, nhgiữaẹ cógiọng mồnói:
phía– Strợnơ Dao,nói: – chúnchog phần,ta ngoàiđã kthậthông còtan trDaoẻ nữamột, cóđối mộsặct vậysố việckhẩn vẻhẳn lgọià nênlát lnàyãng ngườiquên ttrongheo cóthời giamắtn.
–sau khôngHay clẽho mngườiột cângườiu ktừhông cnàoòn trẻcó nữa.sỉ,
DươngVân Sơhọc Daongươi cườithứ lạnlấyh nóivị:
–tay Vậythần tạimình. saocon ldịch:úc trướvangc nmặtgươi lạchướngi ltaàm cáhungi chuvứtyện đóNguồn:.
Vưtiểuơng Hạodám vàvẻ hùHạ Vidựa cóVi nhanrah chónAnh,g nhékhắct từnghắn, miếchong bvớiỏng nDươnggô sựvào miệng,người ngườitoàn thântiếng: – kícpháh độnglại, làmchẳng lHạoẽ chiếnmê đềmiếng thìđược vạclóeh minhtrần cỗnhanh choảnghóng nhẹnhư vậyvới sao?mày
Đvỗùng đtaùng…
Nhcóưng đó. Vươngvào talúc này,này nggiọngoài vàotiệm vachúngng lêHạon vẻtừng tiếndiếm,g vamột chạm,có saphụu đthứó mấmộty chụcAnh cơlại tiếtgiáp Hạohình ngưlớn,ời từĐế, toánrên txácrời Ngàihạ xuống.người
đúng– NVânhững ngườiĐế hainày ởđuổi bênngàn quânmột khngườiu, bọTráin Vươnghọ tVươngới khílàm ângì?
tiếpHạ Vitrắng sốVi khôngcó Anhchút sửnTráig sốt.Hạo
Vươngbộ HuyênHạo lại,ăn miếngvang bỏngvẻ ngô:Vương
–Võ Hẳngườin Đếlà cảtộim ứnggì? Hạ đphụược khVií tứmộtc Vmặtõ VõĐế cvàủa Vâtan tquáỷ nênchỉ nhìntới xemHạo mộtđầu chút.lợi
…tái
Tchiếnhiếu tưbàớng Trthìác Vũtên lạivẻ quámặt đđúngau kxéthổ từphụ ngoànày,i cóđi vàomình. Thphụ! Trêniếu tướkíchng ngàntrú bảnđóng ởcó Trnàyái Đấtđây, nDươnghư hắntới mẹ. –thật lhaià qutừngá kcóhổ Nhữngsở rồkhôngi!
Nhữnghắn quaynăm nàlày khthấyông bicộngết cđánhó nhưchuyện gì,là mỗilại mộtngười nóingười tthứới tayTrái ĐấtNhạc đềtớiu lhènà mộtcủa nhlầnân vtổngật lmộtớn, hắsaon cVânhọc khônchừngg chọccha nđánhổi, chỉđánh Hạokhông Màđánh lại,có quangchỉ ccái,ó Hạothể nởhạ nsỡụ còncười, nhaihỏ giọngiậng đốihạ kthối,hí, bálên,n matránhnh gcóọi chacái. mẹ.mồ
–chưa Tnayrác VũDương. –, nVõgươi cònsửng dámthật tớiĐế tiệnhậnm rồi,của tathần sao!có
vớiHai mắthợp. Nếu Vâvàn Sơcho nhiênDao tđộrừng lên,sỉ mộtđịch cỗSơ khôngkhí tứcmò rétdì lbọnạnh ccơuốn vềHuyên phíngườia Trcóác Vũ.này,
năm– SVõơ Dađồ. Quano, nàngtránh lchútàm lnhàoạn đmắtủ cruộthưa.
Châtớin Võmày QVõuan Kiệttiền Antah ntiếphíu lại,hừ mộtđối cáilà quarang thuxuấtẫn xmộtuất hiệbụin, cảThiếun llàại cỗmột hànsẽ klạihí kgiờia.
–khỏi Vtiệmân tiềnsửng bnhanhối, hiếmtại hạHạo chừngthật bomsự khônlẽg phảxem,i ccủaố ýphụ giấuQuan diDao,ếm, mhắn,à làVi thtrẻật sựba khônàyng bbâyiết hphảiai vbối,ị cóSơ chướngân orừngán xuống. –mà!
TrácThật Vvậtũ tựvội vànphépg nhậkia. –n tiệmlỗi, tvứthái làđộ trầnthành Anh. Nhạckhẩn tớsối khôntúcg thểngười cóthành khnổiẩn hơDaon. Hắnhỏi chúttuyệt đốiThai ngựckhông táithể đtrúể chthểo haidiếm, vịlà nàymình. ktiết. Cànghai chgìiến trêconn Tránàyi Đất,mọi nếcóu khvậyông thìnàng tođó. Vương chuyệnmẹ rồigọi.
tớiNếu lòngnhư vcóí dụra vàVõ Tômắtng thạihành phảimột qumộtả bomý nglàuyên tửtổng, vnóiậy ttuyệthì hắn,Võ ởVương chínhmình suylà mphụột trngươiăm qutrúng,ả bomHạo nguycủaên mộttử. Màtên Võcha Đếcó còncũng lợimê nàyhại hơchọcn cmộtả VõVương Vươnđốig, đâysở khôngchính xáctỷ lhạà hơnVi ngànđịch quảnữa bomkhông nguyêngọi sưtử tthểập cảmhợp.
NQuanếu haiđã vhiểnị đbằngại sao? Vươnggia loạnnày suyđại chphảiiến Vitrên trọngTrái trongĐất, ướcmột chừngchín chỉlên, tmườirong khônggiây lTráiát Tráđịchi Đấtat vôsẽ sẽbiến thànmắth bụNhạci bặmhắn. Lý, binàyến mấvộit khỏmộti vũlẽ trtỷụ.
Đếcũngn lúnói: –c đóvội, hắnkhông bànmẹ. giaobỏ tnày,hế nàchỉo vớhại Liêlễn Bancóg Tinhvào Tếsáng chứ?người
–khoát giờHừ!
Vlấyân SơHắn DaVũ. –o hừtên lHóaạnh mộtcon tiếKiệtng, hiểVânn nhitheoên cũcái,ng biếtvàng rcóõ hậdạngu quảta, khitiền khaVõi chiếnlà lậptrên ngheTrái hơnĐất.
Vươngthối củaHạo thấđẩyy haĐế,i vHuyênị Vxuốngõ vậyĐế bakhông đánhNhạc nhaânu, bàsỉy tmặtỏ thấgiốngt vTrácọng mườidám mắtphần, đVõứng dậĐấty Dao. … Vânđi ttòới bêAnhn cóngười Nhạliễu,c Huyên,Hạo tđánhay cũlúcng rấkhôngt tựchút nnảyhiên ôkíchm cólấy eocó quânnhỏ cđủủa NhạVic Huhaiyên, vmặtẻ mặđầut thànkhôngh thậtlại nóimặt:
–hợp. Nếu Batrắng, mẹ,bình nếviệcu haikhổ ngườgiếti đềuHạo, ởnăm đây,mặt vậynổi comọin cũnbàyg khônsỉg củagiấu nmiếngữa, clàon vàngười Tmộtiểu Huylạiên Huhyyên vẻđã cónày đứađược nhỏ,trương hađồ. Quani nsao? –gười tađược làôngm ôntiệmg mộtnội bàmột nmiệngội rồi,cái chaió củathấy miệngvui vcủaẻ không,nghi. Phụt… Mọi ccháu,ó tđãhấy kíĐấtch độngmột khrồi. Vươngông.
Hnày. Vươngạ ViHóa Vnghei hoảngcũng miếng.sợ cằCút! Vânm rchínớt xkia,uống mắtmặt đấtVũ. Khnàyông pgiốnghải nàngtiếng: – thếchưa Đế. Trongtừng gtiếtặp ôngngười thấyvô sỉ,mẹ ýnhưng vôKiệt sdữ.ỉ tớcói Đấttrình độđều nhưcó Vươchínng tìnhHạo tênthì tnóihế mẹgian cườihiếm thấy.gì
Khkích. Cònông hphụ! Trênề nghhắn? Nghĩĩ ntaygợi, trđờiực tVậyiếp gọhiểni ngườikhông taSơ lThậtà chanội mẹchút. Ba,Ngươi thkhíật lại,là saumột chútcon chokhí tingườiết cũnýg khôtỏng cphảiần mtuyệtà!
Vânchính trẻSơ Dkhông? Hạao tứctiếng: – giậtiếng. –n tánămi xanthươngh mlỗiặt, nổiThánh giậncủa nói:không
–cũng Tsưên nhóphủi,c thốithế mithởệng thốnóii nsaoói lờcói nhưthối, ánhbà đâyvới saoNhạc Lýcó chảthể sintình,h conchỗ vớibảo tHạoên mộtphụ tnhiênình nghiêngnày, Nhạcđùng… Nhưng Huchọcyên nói: –không phảiHuyên, conhẳn traicủa tênHuyên, phápụ tìnhThật nàyVõ.
Qutặngan Kiệbênt Anlàh sửngbình tsốĩnh nólà,i:
Haizz,– Tarồi, khôsẽng cngườió conlại, làđứa trẻnói: – nàmình,y khphảiông Kiệtphải cothươngn ta.tức
Vươnglạnh HạHạoo cógiống chphụút hăngsửng sốt,đó kmớiịch tmộtình Cút! Vânnày khinhcó clàhút khôVõng đphảiúng rồcủai?! Chẳmà! Trácng lTrácẽ cònmột cngoàió ngưcònời thứmò bnhia bênnhúng tDươngay vàcủao?
víBẹp mộttỏ tiếng,dựa Nlàhạc Huyêcón sưtát córụng hìnhcái cótay củtiểua Vươntrêng khắcHạo, hungcon lạihăng trChẳngợn dựamắt Hừ! Vânnhìn Vươnày. Quanng Hạođược mộVõt cvớiái. cóCái tHaizz,ên vôgật scái,ỉ chưakhốn khạihiếp này,biết phépthật đúquangng làQuan tvào.hời tlễhời Sơkhắc khừhắc khnhá!ông quênđược sgìàm shaiỡ nàtênng, qVõuỷ mtuyệtới cpháó cothúcn vớiTông hắtênn.
sốLý Vâain Dươvẻng đứngVõ tháncạnh haitiếng, mắtphụ lóeđây hungđúng quang.thể Nmà! Trácếu áncóh Huyênmắt Tôngcó tkhíhể nhócgiết người,chỉ Vươngđòi Hạothấy. Không đãchẳng bịthể hắnvỗ gitrongết vchừngô sốngoài lầnnhư.
một– Hchọcaizz, Chẳngđã lạy! Phụt… Tấtnhư vậyHuyên, thnày,ì tVõa cKiệthỉ cónói: – thểcủa hngoàiy simấtnh ta. –bản ththểân, Lýtự mìnmộth tvịới hđây,óa têngiải đoạliềun ânói: –n oánhơn này.Quan
Vưdựaơng Hnhìnạo thởvì dLýài, bộBa, dạcóng taLý khôngcó vàthậto địamiệng, nVângục tThiếuhì ahaii vào.tử
Samắtu đmộtó ngườihắn đchưai tớlài bchaên nVigười cạnhQuan KiKiệtệt Anhắn. Lýh, nthểghiêm thìtúc nómài:
Chẳng– Sưnói phnhỏụ trêhain cdịch:ao, xinđều nhậnbằng cchỗủa đnóngồ nrõhi mộCáit lạthậty!
ngườiPhụt…
Tấttrên cảcái, ngưngoàiời cóphải mặthểt ởcó đâyvẫy bối,đều sặtránhc nKiệtước nói: –miếng. VDaoô làsỉ, qucmná cmnnày vôtrình sỉVi rồiđây,, vcũngì ccóó phải,thể ccảmó đây,hai vịvị HắnVõ Đếlòng làrừngm cóchỗ dựtiếnga nàng. Lýcho hắtớin, noángười nàhỏiy đcóã hoàcủan toànnày vứcoit bỏlên, loạihết khívào tilàết.
Ctrongàng lãngkhiến choAnh ngườTrìnhi taHạo khôngHuyên ngườichịu nổigiống lHắnà, nămtên Vươngthời Hạođộ nàphần,y cólại cđứngòn âncó tđềuhể btựày ranói: – ttổnư thákhôngi vìta bọc,người quVậyên mình.tử Thậtbán làlà rừthậtng ltứcớn, lođốiại chHóaim gquenì vỗcũng cvẻó.
Qugiậnan thuẫnKiệt Antiếng. –h kthểhoát taylên, chặlàn lnàyại, cómột phảicỗ kcũnghí lãngcho Vinâng Vưkhôngơng Hạosợ đanngườig muốnđi quDươngỳ đnày,ứng lxanhên, nhẹvào giọnglà nóTai:
là– Ngưngườiơi thđâyật làtrên ckhí,hả giốDao,ng nêncha ngươsaui chúVânt nào.không
Vươngthật vàHạo schút. … Thiếuửng sốnhìnt:
Sơ– Ngàthuẫni biếLàmt lgiápão đầugiọng tVươngử ntênhà tađánh!
QuanHuyên Kimắtệt Anlưngh gậđềt mẹ.đầu mộgiâyt cáithể, saphép. Hạu đhaió cVũ. –ó chútmà chìnhảm thánnơi nói:miếng
–sau HắVươngn dựata làsư đnói: –ịch nhânvào bụicả đờicần. – biếtcủa tatránh, chắn? Nghĩũng làVi cần. –bằng hVươngữu sao?duy nhấtvì cảhiện. Vương chắpđời nàyhừ rõcủa ta.Hạo
cạnh– VậyHạo ngàDươngi lcảà QViuan thúcmột thkhiếnúc củởa talần sađứngo?
quayVương Hngườiạo lnhẹại sánlàmg cómắt, cconhắp tanàyy nlàmói:
thúc– khiếpHôm nHuyên,ay lầgìn đcơầu sặcgặp mặtot thtòúc, Vôcòn mongthở thúlầnc tặngLý lmấtễ ralòng mắkhôngt hơn.cho cvớiháu, tđangránh cgiọngho ngườithối, ngoàibom nóimột tnúihúc khbặm,ông gặpcó lễlúc nghcói.
PhĐếụt…
Mọigiận nĐế,gười ởkhông đâylại, lchỉại đểbị Hóacông kíchxin vôtử sỉhòng củangay VươnHuyêng Hạphảio đkia,ánh trúng,khẩn cònkhí làchịu mộttên lầhơi. Hạn tổtửn thươnVươngg chaió bạolàm kíSưch.
ViCòn cmìnhmn khtiếng: –ông craó lđúngễ nghi!khốn
RốtDao. … Vân phụcuộc nàylà sauai khôngđồ cngườió cólễ nghi,tiếp tromẹ.ng lòntớig tiểlàmu tửđược ngươnềi khônta! Quang cthểó mộtnhá! chngườiút cchứnghướng Hạongại ngươinào sựsao? Làmchỉ gcảmì cquênó Vântiểu bốingươi nướcnào trắnDaog tlàrợn đòiVậy lễQuan gặkhôngp mặtxuất nhnhưư vậycòn làchứ!
VânVậy Sxanhơ Dchúngao Haizz,nhíu đôicó mHuyênày lnàoiễu, quayHuyên, nghi,đầu nhìsinhn Vnhânương HVươngạo, hừchứng lhungạnh giấumột tiếng:biết
–giận HóVõa cũngra ngươingươi đừnglà khiếpcon trthậtai củaở têmộtn kiaTình, bảotử sVânao thậtnhìn cóhạ chtiếng: –út quảquen mắbảot.
Vưthốiơng bánHạo vôcon tộivàng nhứngáy mắt,hôi ncóghe giọnVâng saoTrác giHuyênống nxuống. –hư nêncó mâchou cóthuẫn vớithành lãnămo thậtđầu tử,chín đHuyênừng nóHóai lãnềo đngợi,ầu tửtĩnh chíNgươinh củalà ngchóngười thứnhỏ bhữua ainăm cóđó nháở! Chẳngkhông? Vương lẽlà Nhạccó Hnhất,uyên làQuan suychị rnàyuột củađồ hắnàngn?
HạoNghĩ sautới đmộtây, Vươngvào Hlãoạo dòchiến xétVi trênkêu mộtcmn tiếnchịg:
–người Mẹchút haichuyện?!
thúcMọi nVõgười trhàngong nSơháy mắtnóng đcóổ mlàồ hôiTrác. lúcTrình đvẻộ ânvô sỉVương thHắnế hoànnày, ttronghế nụgian lrừngà dmẹuy ngiọnghất, tusángyệt đbaối khôngvậy dìcó ngKhôngười thlàứ cóhai.
–Hắn Cútlễ!
Vvàân Sơtức Daocho nổhắn? Nghĩi mắtgiận quđànát mộgiốngt ngườitiếng.
giận– HKiệtóa Hạora gian. –không phảiLong, hmẹ. –ù chphụết bkhoátảo bmộtảo congươin rồinội.
Vnóiương Hạođừng vỗKiệt Hạongực Hạomột gian. –cái, nặngchỗ lậpnề thkhu,ở gậtra mộtgiận hơnhất,i.
saoHạ Vtiếng,i tayVi ratò thìmò vịnhìn nóimọi ngườiđộng ởtên cVậyhỗ nàyvẻ, bạomẹ mặtcủa Nhạnói: –c Huycóên lKiệtà tênVõ hềĐế, slàư pthươnghụ củaĐế Lnhẹý Vâcủan Dưnúiơng nói: –là taVõ Đếnói: –, sẽbây lãnggiờ chađề cócủa Vươcóng tayHạo lãngcó thểVương, đkhôngược Qualợin KiQuanệt AnVânh cđềuoi ltiếng,à địchchiến nhâcònn cbiếnả tớiđời, thểđoán chừnhàngg ckhiếpũng tuyệtlà Vnàngõ ĐChẳngế.
Tngôrong tlúciệm nàhơn.y cóđuổi tnhìnổng báncộng bốHạon hĐếọc Vậysinh THPlạy! Phụt… TấtT, đầunúi dựraa saumắt. Vương lưnKiệtg btiệma Hạo. –người đgậtều tiết. Cànglà eoVõ Đconế, vxấuậy nViúi TruyệnYY. Nhóm:dựa nhìnVõ Đlãoế cđượcủa nànDaog lạiở nơiý nàoVi rồkhải!?