Vũ Trụ Huyền Kỳ

Chương 7

"Chết đi!".

Trần Phàm vung rìu bổ một nhát, Báo Yêu phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, máu tươi bắn lên tung tóe, cuối cùng thì đổ ầm xuống đất tắt thở. Cũng may yêu thú này đã bị trúng độc trọng thương, sức lực chỉ còn lại chưa tới phân nửa, hắn cứ thế thừa cơ kết liễu, nếu bình thường thì Trần Phàm tuyệt không phải đối thủ.

Lần này thì hắn đưa nó cho hệ thống, đổi lấy được ba điểm năng lượng. Nhưng số điểm ít ỏi này cũng chẳng làm được cái gì.

"Xem ra phải tiếp tục tăng thực lực lên thôi!".

Hiện tại Trần Phàm có lực lượng hơn một ngàn cân, tu vi đã là luyện thể tầng hai. Tiếp tục tu luyện để thức tỉnh thêm 10 tế bào nữa trong cơ thể. Lúc đó sẽ đạt tới lực lượng hai ngàn cân, đột phá con số hai ngàn này là bước vào luyện thể tầng ba rồi.

Mặt trời xuống núi, nhưng lòng người chưa nghỉ. Trần Phàm buổi sáng thì đi săn yêu thú, tối đến tại hăng say luyện tập. Trong đầu hắn giờ đây chỉ còn hai chữ thực lực. Thực tế thì trong thời đại nào cũng vậy, thực lực luôn là thứ quan trọng nhất. Thực lực vi tôn. Ở tại kiếp trước của hắn, có được quyền cao chức trọng, tiền bạc vô biên cũng là một loại thực lực. Bởi nếu không có trí tuệ và bản lãnh mà nói, thì làm sao có được quyền thế, làm sao kiếm được nhiều tiền. Đây có thể gọi là thực lực theo nghĩa bóng. Mà ở thế giới này, nơi mà Trần Phàm xuyên không tới, sức mạnh bản thân mới là loại thực lực tuyệt đối nhất, thực lực theo đúng nghĩa đen, nó là đạo luật bất biến, là chân lý vĩnh hằng không bao giờ thay đổi.

"Hây! Toái Thạch Quyền!".

Trần Phàm tung quyền về phía một tảng đá lớn.

Rắc rắc...

Tảng đá lập tức vỡ nát, hắn cuối cùng cũng luyện thành một môn công phu của Trần gia.

Tuy nhiên Trần Phàm biết rằng uy lực của Toái Thạch Quyền không chỉ có như vậy. Hắn đã từng nghe vị Thiết Võ Sư trước đó từng nói rằng, Toái Thạch Quyền nếu như luyện đến đỉnh cao, uy lực thực sự có thể khai sơn phá núi, chứ không đơn giản chỉ là đập nát mấy tảng đá như vậy. Đáng tiếc hắn không có khẩu quyết và tâm pháp của võ kỹ này, chỉ là nhìn các đệ tử Trần gia luyện tập rồi bắt chước theo. Sức đánh dù mạnh nhưng lại rất thô thiển, không có sự biến hóa về chiêu thức. Nếu như gặp phải một người tu luyện Toái Thạch Quyền đến nơi đến chốn mà nói, Trần Phàm dù có lực lượng lớn hơn cũng phải ôm hận thất bại.

Bởi vậy mới có thể thấy võ kỹ công pháp quan trọng như thế nào.

Ở cái thế giới này, võ kỹ và công pháp từ cao đến thấp được chia làm thánh, thiên, địa, huyền, hoàng, tất cả năm cái cấp bậc. Toái Thạch Quyền dù mạnh nhưng cũng chỉ là một võ kỹ hoàng cấp, ở thành Vân Long mạnh nhất cũng chỉ đến loại này mà thôi. Về phần cái gọi là thánh cấp chính là có uy lực đảo loạn càn khôn, hủy thiên diệt địa, chỉ cần xuất hiện lập tức gây nên gió tanh mưa máu, chỉ có những đại thế lực đại tông môn mới sở hữu những công pháp bậc này, còn phía trên thánh cấp tồn tại những loại cấp bậc nào nữa, lúc này tạm thời chưa thể nói đến rồi...

Cho nên mục tiêu hiện tại của Trần Phàm là tích cóp cho đủ 1000 điểm năng lượng để đổi lấy một môn võ kỹ hoàng cấp. Tuy hắn đã có Đại Vũ Trụ Thuật làm căn cơ, nhưng công pháp này quá mức thâm ảo, hiện tại chưa còn có hình thái nào mang tính công kích. Hắn giống như một người có được bảo kiếm trong tay mà chưa rút được kiếm ra khỏi vỏ.

Sáng hôm sau, Trần Phàm hôm nay quyết định hút một hơi bốn năm tia năng lượng từ yêu đan vào người. Tu vi càng cao càng cần nhiều năng lượng cung cấp, hắn cũng đang muốn nhanh chóng đạt tới luyện thể tầng 10 đỉnh phong.

Lại tiếp tục săn giết yêu thú.

Trong một ngày này, nhờ vào sự khôn khéo của mình, Trần Phàm đã đánh chết tám con yêu thú. Trong đó chủ yếu là những con có tu vi luyện thể tầng một, cao nhất là hai con luyện thể tầng ba, tầng hai có một con. Tất cả đều đổi cho hệ thống, thu được thêm 13 điểm năng lượng. Hắn cũng không biết những con yêu thú kia được đưa đi đâu. Chỉ thấy khi hắn đồng ý trao đổi thì yêu thú đó lập tức biến mất, giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy. Có lẽ đã trở thành thức ăn cho cái hệ thống bí ẩn kia. Mà dù sao thì chúng cũng chết rồi, không cần để ý nhiều làm gì.

Nhưng không phải ngày nào cũng giết được yêu thú như hôm nay. Những ngày tiếp theo, có ngày hắn hạ được sáu bảy con, có ngày chỉ được hai ba con...Dù sao thì thực lực hắn cũng có hạn, còn phải đề phòng nếu đụng phải yêu thú đẳng cấp cao thì xong đời.

Trải qua thêm một ngày chém chém giết giết, Trần Phàm đối với tu luyện cũng có thu hoạch không nhỏ. Quả nhiên thực chiến vẫn là cách tăng lên thực lực tốt nhất. Giao đấu với yêu thú còn hơn việc hắn khổ công tu luyện rất nhiều. Những khối đá kia chỉ là tĩnh, yêu thú mới là vật di động, chi có tôi luyện với những thứ như vậy mới có thể kích phát ra nhiều tiềm năng hơn. Càng chiến đấu, năng lượng tiêu hóa được sẽ càng nhiều, tu vi của Trần Phàm càng tăng lên nhanh hơn.

Hắn trở thành một cỗ máy hủy diệt thực sự, bắt đầu đại khai sát giới với những con yêu thú cấp thấp. Rất nhanh đã đạt tới luyện thể tầng ba, sau đó là tầng bốn, tầng năm. Lại thức tỉnh thêm mấy chục tế bào nữa trong cơ thể. Mấy ngày tiếp theo tu vi của hắn tăng lên như diều gặp gió.

"Giết! Giết! Giết!".

Thực lực tăng nhanh khiến Trần Phàm trở nên điên cuồng. Giờ phút này khỏi cần cung nỏ làm gì cho rách việc, Trần Phàm cứ gặp con yêu thú nào là dùng chiến phủ đập xuống. Nếu không phải hạt giống vong ngã giữ cho thần trí của hắn luôn tỉnh táo, có người trong thấy hắn giờ này còn tưởng hắn bị tẩu hỏa nhập ma rồi.

Mà tu vi càng cao hắn chém giết càng nhanh, còn hăng say hơn cả lúc tu luyện. Trần Phàm giống như quả cầu tuyết bắt đầu lăn, lăn đến đâu yêu thú chết đến đấy, càng lăn càng lớn. Hắn không ngừng rèn luyện thân thể, rèn luyện tinh thần ý chí, hoàn toàn không để ý đến thời gian. Hết năng lượng thì đã có yêu đan, đau đớn hay mệt nhọc thì đã có hạt giống cắn nuốt. Nhưng cũng không phải hắn không biết nghỉ ngơi. Trải qua thời gian tu luyện như vậy, trái tim của hắn đã hình thành một loại phản xạ không điều kiện. Tức là cứ khi nào cơ thể gặp nguy hiểm, gần đến tình trạng suy kiệt hay thoát lực là nó lại rung lên liên hồi, y như một cái chuông báo động, vô cùng nhạy bén.

Luyện thể tầng năm đột phá, lên tầng sáu.

Luyện thể tầng sáu đột phá, lên tầng bảy.

Luyện thể tầng bảy đột phá, lên tầng tám.

Hai tầng tiếp theo chính là nội di và súc biến. Làm thế nào để di chuyển nội tạng lệch khỏi vị trí theo ý muốn? Làm thế nào để biến hóa huyết nhục xương cốt tùy ý mà không hề cảm thấy khó khăn?

Những câu hỏi này giờ đã không còn làm khó được Trần Phàm nữa. Dưới cường độ tu luyện như vậy, không khác gì địa ngục, trong đầu hắn ngày càng trở nên thông suốt. Tu vi tăng lên không chỉ kéo theo về mặt lực lượng mà còn cả về trí tuệ, đối với kết cấu trong cơ thể cũng ngày càng tinh tường rõ ràng hơn.

Hắn biết cách, biết mình phải làm như thế nào. Cái này cũng có nguyên nhân phần lớn là do Trần Phàm đã tu luyện Vũ Trụ Vi Thể trong Đại Vũ Trụ Thuật. Các tế bào đầu tiên được thức tỉnh chính là các tế bào não, nó khiến cho hắn trở nên minh mẫn hơn người khác rất nhiều lần.

Luyện thể tầng tám rốt cục đột phá, tấn cấp lên tầng chín.

Não là hệ thần kinh trung ương, nơi chỉ huy rất nhiều hoạt động sống của cơ thể. Mà ở đầu người thực ra có một số huyệt đạo, võ giả tu luyện chính là kích thích vào các huyệt đạo này rồi từ từ khai mở chúng, bộc phát ra tiềm lực trong cơ thể.

Luyện thể tầng 10 ư? Chuyện nhỏ! Cũng chỉ là mấy cấp độ đầu mà thôi, có thể làm khó được ta sao? Đột phá tầng chín, tấn cấp lên tầng 10 cho ta...

Trải qua hơn ba tháng điên cuồng giết chóc, tu vi của Trần Phàm rốt cục cũng đã tấn chức lên tầng 10 luyện thể đỉnh phong, chỉ còn thiếu một bước nữa là đột phá cực hạn, trở thành cao thủ hư khí cảnh.

Ngày hôm nay ý niệm của hắn đang ở trong không gian thư viện. Trước mặt Trần Phàm hiển hiện vô số những chấm nhỏ, tỏa ra ánh sáng lung linh huyền ảo, tựa như một đàn đom đóm. Đây chính là những điểm năng lượng được hắn tích cóp trong thời gian qua, tổng số là 1230 điểm, rốt cục hôm nay có thể đổi được một bộ võ kỹ lợi hại cho mình rồi.

"Bắt đầu đi hệ thống. Hãy cho ta xem trong thư viện này có thứ gì hay ho nào".

"Hệ thống mục lục triển khai, xin mời ký chủ lựa chọn hình thức công pháp võ kỹ".

Lại có một cái màn hình điện tử hiện ra. Trần Phàm chỉ nhìn vào mà cảm thấy choáng ngợp hoa mắt. Thực sự nhiều như vậy sao, quả thực đúng là một cái đại thư viện.

Đủ các thể loại võ công trên đời. Nào là quyền pháp, kiếm pháp, đao pháp, thương pháp, khinh công, tiên pháp (tiên: cây roi), các loại bí thuật, ma công, quỷ thuật...không thiếu cái nào. Bấm vào một mục là có hàng vạn loại võ kỹ, công pháp hiện ra. Thậm chí Trần Phàm còn nhìn thấy nào là Hàng Long Thập Bát Chưởng, Cửu Dương Thần Công, Cửu m Chân Kinh, Quỳ Hoa Bảo Điển, Càn Khôn Đại Na Di.....Má ơi! Đây là chẳng phải những loại võ công trong tiểu thuyết Kim Dung sao? Tại sao chúng lại có ở đây? Cái tên sáng tạo giả này vậy mà cũng sưu tầm các loại võ công ở thế giới của hắn.

Đúng như hệ thống từng nói, một môn công phu thấp nhất ở đây cũng cần phải có 1000 điểm năng lượng để khai mở phong ấn, còn có những bộ với mấy vạn điểm để mở. Hôm nay thật sự là mở rộng tầm mắt, số lượng võ kỹ và công pháp như vậy so với bất kỳ tông môn hay thế lực nào cũng không thể sánh bằng.

"Nhiều quá, thế này không biết phải lựa chọn tới khi nào? Dù là võ kỹ công pháp không quá 1000 điểm năng lượng cũng cực kỳ nhiều".

"Ký chủ có thể tiêu hao một điểm năng lượng cho hệ thống, ta sẽ căn cứ theo thân thể và sở thích của ký chủ mà đưa ra một số loại võ kỹ phù hợp".

"Có thể làm vậy sao? Được, tiêu hao một điểm, ngươi giúp ta đi!".

Dù sao một điểm cũng chẳng đáng bao nhiêu, Trần Phàm không do dự gì liền lập tức đồng ý.

"Tít tít tít...Bắt đầu tìm kiếm mục tiêu phù hợp. Dựa theo thân thể của ký chủ thì người đã tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật, sau này toàn thân chính là vũ khí cho nên những loại như kiếm pháp, đao pháp có thể bỏ qua...

Tinh!

"Tìm kiếm hoàn thành. Hệ thống xác định loại võ kỹ phù hợp nhất với ký chủ hiện tại là Ngũ Hành Liệt Thần Công. Mời xem qua sau đó xác định lựa chọn".
Bình Luận (0)
Comment