Lạc Chấn Đình thầm thở dài một một tiếng.
“Lợi hại! Lợi hại!”
Phác Ngọc này mới thành lập chưa được bao lâu, cũng chỉ mới bảy tám tháng mà thôi, nhưng bây giờ đã có quy mô hơn 10 tỷ, có thể nói là công ty hàng đầu trong ngành quần áo trẻ em và đồ phụ nữ.
Tất cả mọi người đều nói ông chủ của Phác Ngọc chính là Tiktoker số một kia, người này vô cùng tài hoa và nổi tiếng.
Nhưng không ngờ lại chính là vị này!
Vừa có tài, vừa có tiền, lại còn đẹp trai như vậy, chẳng trách con gái mình mê mẩn như vậy, có vẻ ánh mắt của con gái mình cũng không tệ lắm.
Lạc Chấn Đình nghĩ đến đây thì chợt cảm thấy vui mừng.
Nhưng khi nghĩ đến vị này nói rằng đã có con, thì ông ta lại bắt đầu tiếc nuối.
Đã có con, vậy cơ hội của con gái mình chỉ còn rất nhỏ.
Có điều, cũng không phải là không có cơ hội!
Dù sao cả hai đều còn trẻ, ai biết trước được chuyện tương lai chứ!
Lạc Chấn Đình nghĩ đến đây thì lại mỉm cười, sắc mặt cũng nóng bỏng hơn vài phần.
Ông ta nheo mắt dò xét người thanh niên này, thấy dáng vẻ cười tủm tỉm của người này thì lại càng ưa thích hơn.
Lúc này, Tiền Hữu Bình liền sợ hãi than lên: “Ông chủ Diệp, tập đoàn Phác Ngọc kia cũng là của anh á?”
Chuyện này, ông ta cũng chưa nghe sếp Đinh nhắc đến.
Có thể là do sếp Đinh cảm thấy, chỉ là một Phác Ngọc nho nhỏ, không thể sánh bằng sinh vật Thần Châu, và điện tử Đông Đằng, cho nên mới để ý đến đi!
Nhưng mà một cái Phá Ngọc nho nhỏ này lại còn còn ghê gớm hơn cả Quốc Tế Lâm Giang của ông ta kìa!
Ông ta cũng có chút hiểu biết với công ty Phác Ngọc này, nên cũng biết thân phận Tiktoker nổi tiếng của vị này.
Vị này có dáng dấp đẹp trai thế này thì cũng thôi, vậy mà lại còn có tiền, có gia thể bất phàm, lại còn có tài hoa kinh người, khiến cho ông ta không thể tin nổi.
“Đúng thế!” Diệp Mặc gật đầu cười.
“Lợi hại! Lợi hại!” Tiền Hữu Bình liên tục than thở, trong lòng cực kỳ bội phục.
Vị này không phải chỉ là một phú nhị đại chỉ biết dựa vào gia thế, mà là một người có bản lãnh thật sự, không hề thua kém đám người bọn họ chút nào, thậm chí còn lợi hại hơn vài phần.
“Ha ha! Đúng là lợi hại!” Lạc Chấn Đình ở bên cạnh cũng cười to, than thở, mặt mày ông ta đầy hớn hở.
Tiền Hữu Bình liếc mắt nhìn qua, cười nói: “Lão Lạc, ông cứ vui vẻ đi!”
Ban nãy, Lão Lạc này vẫn còn thở ngắn than dài, sợ con gái mình bị tên lưu manh nào bắt mất, hiện giờ e rằng trong bụng lại nở hoa kìa.
Coi như sau này con gái của Lão Lạc không thể thành đôi với vị này, nhưng vẫn còn phần tình cảm ở đó, cho nên tập đoàn Cự Phong không đổ được, Lão Lạc cũng có thể gối cao không lo.
Không thấy thái độ của vị này đối với Lão Lạc khác với những người còn lại à, nhiệt tình và khách khí như vậy cũng là vì con gái của Lão Lạc thôi!
“Tôi vui gì chứ!” Lạc Chấn Đình lại cười to, nói: “Người trẻ tuổi lợi hại như vậy, tôi khen vài câu thì sao chứ!”
“Được được được!” Tiền Hữu Bình bật cười, cũng không nói nhiều, trong lòng ông ta thì đang cực kỳ hâm mộ, hâm mộ Lão Lạc có một cô con gái xinh đẹp như vậy.
Lúc này, Diệp Mặc cười nói: “Cháu với cô ấy cũng coi như là bạn thân, sau này cháu gọi chú là chú Lạc nhé!”
“Được được!” Lạc Chấn Đình vội vàng đáp lời, nói xong lại cười to.
Sắc mặt của những người còn lại đã càng hâm mộ hơn, đến cả Hứa Bảo Khánh cũng thấy rất hâm mộ.
Diệp Mặc nghiêm túc nói: “Chú Lạc, chú đã đi bệnh viện khám bệnh chưa?”
Lần đầu tiên nhìn thấy vị này, thì hắn đã nhận ra thân thể vị này có chút vấn đề.
“Khám rồi! Nhưng không khám ra bệnh gì cả! Có lẽ cũng không có gì to tát cả!” Lạc Chấn Đình khoát tay, cười nói: “Không có chuyện gì đâu, không cần lo lắng!”
Diệp Mặc nghe thế thì hơi chau mày.
Không kiểm tra ra cái gì?
Chuyện này. . . làm sao có thể!
Rõ ràng khí sắc của chú Lạc này rất tệ, chắc chắn là có bệnh, tại sao đi khám lại không kiểm tra ra được gì?
Với thân phận của vị này, thì chắc chắn sẽ tìm một chút bác sĩ nổi tiếng hoặc chuyên gia, không thể nào không tra ra được gì!
Diệp Mặc trầm ngâm một lát rồi nói: “Chú Lạc, chú có muốn đi kiểm tra lại không, hoặc là khi nào rảnh rồi thì đến bệnh viện Nhân Hoa đi, cháu sẽ kiểm tra cho chú!”
Lạc Chấn Đình kinh ngạc nói: “Không cần không cần! A! Cháu còn biết khám bệnh à?”
“Cháu cũng là bác sĩ! Có bằng cấp đàng hoàng!” Diệp Mặc gật đầu.
Sau khi nghe xong, Lạc Chấn Đình há hốc miệng vì kinh ngạc.
Vị này lại còn là bác sĩ nữa?
Cậu ta . . .cậu ta mới bao nhiêu tuổi chứ!
Mấy người còn lại cũng hơi giật mình, tiếp đó lại thầm than bản lãnh của vị này quá to lớn, cũng phát hiện ra người trẻ tuổi này quá ghê gớm, chưa nói đến tài hoa và thiên phú, chỉ riêng tinh thần và sức khỏe này cũng đã khó có ai bì kịp rồi.
Lạc Chấn Đình lấy lại tinh thần, lắc đầu nói: “Không cần! Thân thể của chú rất tốt!”
“Được rồi!” Diệp Mặc thấy thế cũng không tiếp tục kiên trì.
Hắn chỉ quan sát bằng mắt, chứ chưa bắt mạch, cho nên cũng không thể xác định là có vấn đề gì, có thể cũng không phải bệnh gì nặng thật!