Trong nhắt mắt, ánh mắt của Lý Nghệ Phỉ đã bị người phụ nữ này hấp dẫn, tâm thần cũng run rẩy một chút.
Đẹp quá!
Cô ta cảm thán một câu.
Mỹ nữ trước mặt này trông chỉ 26 27 tuổi, lớn hơn cô ta một chút, nhưng toàn thân lại tản ra một loại phong vận thành thục mãnh liệt, nhưng nhìn da thịt và thân thể thì thậm chí còn trẻ hơn cô ta một chút.
Lý Nghệ Phỉ dò xét một phen rồi cắn môi đỏ, trong lòng bắt đầu thấy hơi ghen tỵ.
Cô ta cũng được coi là mỹ nữ xinh đẹp, nhưng so sánh với vị này thì lại kém rất nhiều, nhất là cơ thể bốc lửa này thì càng không thể so sánh.
Lý Nghệ Phỉ đang định hỏi xem vị này là ai, thì chỉ thấy anh chàng nhân viên kia vội vàng đứng thẳng, trên mặt lộ ra nụ cười nhiệt tình và cung kính.
“Tổng giám đốc Quan!”
Một tiếng này khiến cho cô ta hơi mê mang.
Đôi mắt đẹp lập tức trợn tròn, rồi lại cẩn thận dò xét người này một phen.
Tổng giám đốc Quan?
Vị mỹ nữ có phong vận thành thục, toàn thân tỏa ra mị lực kinh người trước mặt này lại chính là sếp Quan mà anh chàng này vừa nhắc đến? Chính là gái già hơn 30 tuổi kia?
Điều này, làm sao có thể?
Lý Nghệ Phỉ không dám tin người này đã 31 tuổi, không giống chút nào mà?
Người ngọc bên trong nghe thấy thế liền nhìn qua, mỉm cười gật đầu ra hiệu với anh nhân viên kia, tiếp đó, nàng chú ý đến cô gái trẻ tuổi ở phía sau kia, không khỏi cũng nhìn nhiều hơn vài lần.
Khá xinh đẹp đấy!
Trong nội tâm nàng thầm than một câu.
Sau đó, nàng phát giác được, hình như ánh mắt của người này nhìn mình cứ là lạ.
Song, nàng cũng không quá để ý, mà chỉ quay sang nói với anh nhân viên kia: “Không cần chờ, cùng đi lên thôi!” Nàng nói xong còn vẫy vẫy tay.
“Vâng vâng!”
Anh nhân viên kia vội vàng quay sang nói với Lý Nghệ Phỉ một câu rồi, đi vào.
Vào trong thang máy, anh nhân viên đứng trong góc, câu nệ nói: “Vị này là đồng nghiệp mới đến, chiều này mới nhận chức, tôi đang dẫn cô ấy đi tham quan công ty, làm quen với các bộ môn trong công ty!”
“Ừm! Rất xinh đẹp!” Quan Tuyết mỉm cười, nói: “Là người nơi nào?”
“Người bản địa!”
Từ khi vào thang máy thì Lý Nghệ Phỉ chỉ cúi đầu, hình như không dám nhìn nhiều.
Ban nãy, cô ta còn rất đắc ý, còn cảm thấy khẩu vị của Diệp Mặc quá mặn, nên mới thích một gái già hơn 30 tuổi, nhưng mà giờ phút này, cô ta lại cảm thấy vô cùng xấu hổ và tự ti.
Chẳng trách Diệp Mặc lại thích người này!
Lại vụng trộm dò xét một phen, trong bụng cô ta lại thở dài, càng cảm thấy khó chịu hơn.
Ưu thế duy nhất của cô ta trước vị này, cũng chỉ có là tuổi trẻ.
Đinh!
Thang máy đến nơi, cửa vừa mở thì cô ta đã cuống quít đi ra ngoài, miệng còn thở phì phò.
Tâm trạng của cô ta lại không cách nào bình tĩnh, lòng tự tin ban nãy cũng đã bị đánh nát.
Ngay cả một gái già mà con không bằng, vậy Diệp Mặc có thể coi trọng mình sao?
Cô ta cắn môi đỏ, lông mày thỉnh thoảng lại vặn lại, bắt đầu trở nên lo lắng bất an.
Anh chàng nhân viên kia đi ra, kinh ngạc nói: “Lý tiểu thư, cô sao thế?”
Nhin sắc mặt này của Lý tiểu thư, dường như không thích hợp lắm.
Lý Nghệ Phỉ mỉm cười xấu hổ, nói: “Ah! Không. . . không có gì, sếp Quan của chúng ta thật sự quá xinh đẹp!”
Anh chàng kia cười nói: “Tất nhiên, tôi đã nói rồi mà! Giờ cô tin chưa!”
Đi được vài bước, Lý Nghệ Phỉ bỗng nhiên nhớ đến cái gì, nên lại hỏi: “À đúng rồi, vị tổng giám đốc Ninh anh nói đến xinh đẹp đến mức nào? So với sếp Quan của chúng ta thì sao?”
“Vị Sếp Ninh kia à?” Anh chàng này hơi giật mình, ánh mắt bỗng nhiên nóng lên, “Cô ấy càng xinh đẹp hơn một chút! Dù sao cũng trẻ hơn mà, cô ấy chỉ khoảng 25 tuổi thôi, mà dáng người cực kỳ đẹp, cực kỳ cực kỳ gợi cảm, sau này cô có cơ hội nhìn thấy thì sẽ biết.”
“À đúng rồi, tôi còn có ảnh chụp, là đám người công ty up lên nhóm chat!”
Anh chàng này nghĩ nghĩ, rồi lấy điện thoại di động ra, mở ảnh chụp cho Lý Nghệ Phỉ xem.
Lý Nghệ Phỉ nhìn thoáng qua thì lập tức hoảng hốt.
Ánh mắt của cô lập tức ảm đạm, không còn chút ánh sáng nào.
Chỉ mới nhìn thoáng qua ảnh chụp mà đã khiến cho cô tuyệt vọng rồi, chưa nói đến dung mạo xinh đẹp vũ mị kia, mà chỉ cần dáng người sexy như ma quỷ này cũng đã hơn xa cô rồi, mà tuổi tác hai người thì không chênh lệch lắm, cho nên cô không có chút ưu thế nào.
Càng xem thì cô lại càng tự ti.
Cúi đầu nhìn bản thân mình, cô không khỏi cảm thấy tự ti mặc cảm.
“Rất xinh đẹp, đúng không! Tổng giám đốc Ninh rất nổi tiếng trong mấy công ty của chúng ta. . .” Anh chàng kia nói xong, thì dẫn Lý Nghệ Phỉ đi tham quan các bộ môn, một lát sau, lại đi xuống xem phòng làm việc Minh Ngọc.
Hai người chỉ vào xem một lúc rồi đi ra luôn.
Đúng lúc này, đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra, một bóng người cao lớn bước ra.