Bảy giờ sáng.
Đồng hồ báo thức trên đầu giường reo vang.
Lý Nghệ Phỉ bị đánh thức, tiện tay tắt đồng hồ báo thức, cô quay người nhìn sang vị hôn phu ở bên cạnh, anh ta vẫn nằm ngủ như heo chết, lại còn ngáy nữa.
Trong ánh mắt của cô dần dần hiện lên một tia chán ghét.
Trương Duệ mới từng này tuổi mà đã phát tướng rồi, khuôn mặt vốn có chút đẹp trai thì giờ đã hơi mập mạp, đã có một tia đầy mỡ của các người đàn ông trung niên, mà không còn vẻ tinh thần phấn chấn như trước kia nữa.
Buổi tối hôm qua, anh ta còn đi uống rượu đến nửa đêm mới về nhà, còn nói là đi xã giao, trở về là say khướt, đặt lưng xuống là ngủ luôn.
Lý Nghệ Phỉ hơi nhăn mày, bỗng nhiên lại thở dài, không nói tiếng nào mà vén chăn, xuống giường.
Cộc cộc!
Chân ngọc chạm đất, cô đứng dậy, dáng người thon dài lập tức giãn ra, những đường cong uyển chuyển mặc dù không quá kinh người, nhưng cũng có quy mô khá lớn, cơ thể thì mềm mại trắng bóng.
Cô mới chỉ 23 24 tuổi, đây chính là thời điểm đẹp nhất của phụ nữ, đã không còn vẻ ngây ngô của thiếu nữ, lại trở nên khá thành thục, nhưng vẫn giữ lại một tia tinh thần phấn chấn của tuổi thanh xuân, phụ nữ ở tuổi này cũng là có sức hấp dẫn nhất.
Cô đi đến trước gương, ngắm nhìn cơ thể mình trong gương, hàng mày dần dần chau lại.
Cô đã từng hết sức tự tin với dung mạo của mình, hồi học cấp ba và cả đại học thì cô đều là hoa khôi trong lớp, thậm chí còn có cơ hội tranh hoa khôi của trường, nhưng kể từ khi gặp vị Tô Thiên Hậu kia, thì cô lại bắt đầu thấy tự ti mặc cảm.
Đừng nói là Tô Thiên Hậu xinh đẹp như tiên nữ kia, mà ngay cả vị Sếp Quan kia thì cô cũng không bằng!
Vừa nghĩ đến vị sếp Quan kia thì cô không khỏi thấy ảo não trong lòng.
Thế mà cô lại không sánh bằng một bà già đã hơn 30 tuổi, chuyện này không thể nghi ngờ gì là đã khiến cho cô có một cảm giác thất bại mãnh liệt.
Trong khoảng thời gian này, mỗi lần cô nhìn thấy vị sếp Quan kia ở trong công ty thì cô đều thấy tự ti, rõ ràng vị này đã hơn 30, nhưng dáng người và da thịt vẫn còn rất đẹp, khí chất thành thục vũ mị lại hoàn toàn hơn xa cô.
Với lại, mỗi lần gặp mặt thì cô đều cảm nhận được ánh mắt khiêu khích của đối phương, loại khí thế mạnh mẽ đó khiến cho cô cũng không dám đối mặt.
Haiz!
Nghĩ đến những chuyện đã trải qua trong thời gian này thì cô không khỏi thở dài, trong lòng tràn đầy vẻ suy sụp.
Cô vốn có lòng tin mười phần, cảm thấy chỉ cần mình tình cờ gặp Diệp Mặc ở công ty là sẽ có kết quả ngay, nhưng cô đi làm hơn 20 ngày rồi mà chỉ gặp được Diệp Mặc có một lần, lại còn bị vị sếp Quan kia đè ép gắt gao nữa, cảm giác như không có một chút cơ hội nào.
Cô quay người, ủ rủ mà đi về phía phòng tắm.
Tắm rửa xong, lau người, thoa mỹ phẩm dưỡng da, chọn một bộ đồ lót xinh đẹp để mặc.
“Chọn đôi này đi!”
Cô chọn một đôi tất chân bằng có viền ren và có dây đeo trong đống tất chân, đôi này vừa gợi cảm lại vừa đẹp đẽ.
“Đẹp thật!”
Cô đưa tay, dùng ngón tay ngọc vuốt ve trên đôi tất, cảm nhận được tầng mềm mại kia thì liền nở nụ cười xinh đẹp.
Không có bất cứ người đàn ông nào có thể đỡ được đôi tất chân khiêu gợi như vậy.
Lại mặc thêm một chiếc váy zip, bao chặt lấy bờ mông sung mãn và to lớn kia, lại còn lộ ra cặp đùi đẹp này, càng lộ ra vẻ nóng bỏng hơn, mặc thêm một chiếc áo sơ mi và áo khoác vào, liền trở thành một OL(office lady) gợi cảm sexy nóng bỏng.
Sau đó, cô ngồi xuống bàn trang điểm, bắt đầu trang điểm tỉ mỉ.
Hơn tám giờ, Trương Duệ mới tỉnh dậy, anh ta đi rửa mặt xong mới đi ra nhìn cô.
“Em đã dậy rồi à?”
Anh ta vừa mặc quần áo vừa nói: “Hôm nay, anh ta có đến không?”
“Không biết!” Lý Nghệ Phỉ đang thoa son, liền quay người lại lắc đầu ra hiệu với Trương Duệ.
Lông mày Trương Duệ nhất thời nhíu lại, lộ ra vẻ thất vọng.
Đối với lựa chọn của Nghệ Phỉ, anh ta còn rất ủng hộ, thậm chí còn rất hy vọng Nghệ Phỉ có thể leo lên Diệp Mặc, rồi kiếm được một số lợi ích từ Diệp Mặc, từ đó mà mình cũng có thể thơm lây, nhất là ngày gần đây thì dục vọng này càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Trước kia, bọn họ chỉ suy đoán tài sản của Diệp Mặc, chỉ cảm thấy Diệp Mặc rất nhiều tiền, có thể có hơn 100 tỷ, nhưng mà bức ảnh được mọi người đồn đại ở trên mạng vài hôm trước, đã khiến cho bọn họ biết mình đã nghĩ quá ít rồi.
Có thể là tài sản, lai lịch . . .của Diệp Mặc còn kinh khủng hơn những gì bọn họ tưởng tượng nhiều lắm.
Trong tấm ảnh toàn là đại lão và danh nhân kia, thế mà Diệp Mặc lại ngồi ở vị trí trung tâm, bên cạnh lại là tỷ phú nằm trong top 5 thế giới, cho nên, có thể ngồi ở vị trí này đã nói rõ rất nhiều vấn đề.
Còn về phần mũ(nón) xanh gì đó, thì anh ta không quan tâm chút nào.
Trước mặt lợi ích to lớn như vậy, thì mang mũ xanh vài lần cũng có làm sao!
Anh ta vẫn luôn nhìn rất thoáng với những chuyện này.
Hôm nay đầu tháng, sẽ có 12c.
cầu đề cử, cầu KP!!!