Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1188 - Chương 1188: Ninh Vũ Đình: Không Thể Để Ông Chủ Mất Mặt!

Chương 1188: Ninh Vũ Đình: Không thể để ông chủ mất mặt! Chương 1188: Ninh Vũ Đình: Không thể để ông chủ mất mặt!

Ninh Vũ Đình lung lay cặp chân, lại suy nghĩ: “Ngày kia, nên mặc cái gì đây?”

Làm người phụ nữ ở bên cạnh ông chủ, nàng không thể thua đám phú bà này được.

Nàng cúi đầu nhìn mình một chút, khuôn mặt lại càng đỏ hơn.

Đây là một bộ cosplay cảnh sát kiểu mới, hôm nay vừa mới ship đến, nên nàng mặc thử một chút, chỉ là bộ này quá gợi cảm, quá sexy, nên cũng chỉ có thể tự chụp ảnh cho mình xem, hoặc là cho tên bại hoại kia xem một chút, chứ không thể mặc ra ngoài cho những tên đàn ông khác xem.

“Đi chọn quần áo đi!”

Nàng nghiêng người, trở mình bò dậy, bước chân đất về phía phòng quần áo.

“Quá đẹp!”

Ninh Vũ Đình nhìn mình trong gương, bộ cosplay cảnh sát màu đen vừa hiên ngang vừa gợi cảm, chiếc mũ màu đen lại tăng thêm vài phần thần bí, dáng người xinh đẹp gợi cảm sexy của nàng được triển lộ ra vô cùng tinh tế.

Nhất là cặp tất lưới đang bọc lấy đôi chân xinh vừa dài vừa thẳng, săn chắc có lực, dẫn lửa gợi cảm này.

Còn có cả đường cong kinh người kia, áo sơ mi đã không quấn nổi nữa rồi, bên dưới còn lộ ra một góc của hình bán cầu.

Gương mặt xinh đẹp rực rỡ lại vũ mị, đôi mắt phượng hẹp dài mang theo một tia mị hoặc, mỗi khi nàng chuyển mắt thì đều có thể câu hồn đoạt phách người khác, là vưu vật có thể làm cho bất cứ người đàn ông nào thần hồn điên đảo.

Tách tách! Tách tách!

Nàng lại một đống ảnh thì mới hài lòng, cởi mũ xuống, vuốt mái tóc đen nhanh của mình, cởi chiếc áo đã bị kéo căng cứng ra.

Chốc lát, nàng chỉ cảm thấy lập tức dễ thở hơn nhiều, thoải mái hơn nhiều.

Nàng đẩy cửa tủ treo quần áo ra, ngón tay ngọc lật qua từng bộ quần áo một, buổi offline này toàn là phụ nữ, nên nàng mặc càng gợi cảm càng tốt.

“Chọn bộ này đi, thêm một đôi tất chân có dây đeo nữa là ổn!”

Sau một trận lựa chọn khó khăn, nàng quyết định chọn một chiếc váy lễ phục lộ lưng, lại thêm một đôi tất chân và đôi giày cao gót CL, đến khi đó đeo thêm một ít trang sức và túi xách là ok.

“Nhất định phải đè bọn họ xuống dưới đất mà ma sát, không thể để ông chủ mất mặt được!”

Nàng tràn đầy đấu chí mà nắm chặt tay ngọc.

Chọn quần áo xong, nàng ngồi xuống, nhếch cặp đùi ngọc xinh đẹp lên, nhẹ nhàng trút bỏ đôi tất lưới xuống, để lộ ra đôi chân đẹp trơn bóng như ngọc, rồi lại đứng lên cởi nốt chiếc váy ngắn xuống.

Sau đó, nàng mặc chiếc váy lễ phục lên, soi mình trong gương, rồi lộ ra vẻ hài lòng.

Chiếc váy lễ phục lộ lưng này vốn rất gợi cảm sexy, người bình thường mặc vào cũng sẽ rất gợi cảm, chứ đừng nói chi là người có dáng người cực phẩm như nàng, nàng mặc vào sẽ chỉ làm cho người ta phun máu mũi.

“Hơi. . .khiêu gợi quá rồi!”

Nàng xoay người, liếc mắt nhìn mảnh lưng trơn bóng của mình, sau đó, ánh mắt lại rơi xuống cái khe sâu không thấy đáy kia, trên mặt liền nổi lên một vệt đỏ ửng, kiều diễm và ướt át.

Nàng rất ít khi ăn mặc khiêu gợi như vậy ra ngoài, khi đi làm thì nàng đều mặc áo thun, còn che chắn cực kỳ kín đáo.

“Lại chụp vài kiểu đi!”

Nàng lấy điện thoại di dộng ra chụp vài kiểu ảnh, rồi up lên vòng bạn bè.

Tự luyến một trận xong, nàng mới cởi quần áo, rồi đi về phía phòng ngủ, lao vào tắm, lại nhảy vào trong chăn.

Nàng vùa xem phim trên tivi, vừa xem live stream, đến một giờ đêm, nàng mới mơ màng ngủ thiếp đi.

Hai giờ hơn.

Diệp Mặc tắt máy, hắn đi qua xem hai đứa bé đã ngủ say, rồi đi pha một chén trà.

“Gặp mặt offline à!”

Diệp Mặc nhấp một ngụm trà, rồi nghĩ đến chuyện Vũ Đình vừa nói, không khỏi mỉm cười.

Ninh Vũ Đình còn muốn để hắn đi qua đó, nhưng hắn nghĩ một chút thì vẫn từ chối, tất cả đều là nữ, hắn là nam đi qua làm gì, quá mất tự nhiên, mà cũng không tiện, nên để Vũ Đình chiêu đãi mọi người là được.

Vũ Đình cũng rất có năng lực, xử lý loại chuyện nhỏ này là quá đơn giản.

Diệp Mặc nghỉ ngơi một lát, rồi mở mạng nội bộ của Nhân Hoa ra xem bệnh án, bắt đầu cuộc sống về đêm của hắn.

Hắn vẫn luôn luyện tập các hạng kỹ năng, nhất là mấy kỹ năng Y thuật, Thể thuật, Trí tuệ thì còn chưa thăng cấp Đại Sư, vẫn còn có không gian tiến bộ, những kỹ năng cấp Đại Sư khác thì rất khó tăng lên.

Theo dự đoán của hắn, thì phải mất thêm một đoạn thời gian nữa, mấy kỹ năng như Nhạc cụ, Ca hát mới có thể tăng lên cấp Siêu Phàm.

Từ Đại Sư lên Siêu Phàm, quá khó khăn!

Đến bây giờ, hắn cũng chỉ có ba kỹ năng cấp Siêu Phàm, một là Trù Nghệ, một là Dưỡng Khí, cộng thêm một cái Tuệ Nhãn, mà tất cả đều là dùng thẻ thăng cấp để tăng cấp.

Bốn chiếc thẻ thăng cấp, tạo nên ba kỹ năng Siêu Phàm, tấm thẻ tiếp theo. . . không biết nên tăng vào kỹ năng nào đây, hình như cũng sắp có rồi!

Chớp mắt, một đêm đã trôi qua.

Chờ bọn nhỏ tỉnh dậy, Diệp Mặc lại bắt đầu một ngày bận rộn.

Buổi chiều, hắn nhận được điện thoại của Trầm Đông Bằng, nói là có người nhờ vả quan hệ, để ông ta nói giúp vài câu, mặc dù ông ta không nói tên của người kia, nhưng Diệp Mặc vừa nghe thì đã hiểu.

Bình Luận (0)
Comment