Trác Lâm hưng phấn nói: “Cực kỳ đẹp trai luôn nhá!”
Cao Mỹ Hồng liếc mắt nhìn qua, trong lòng thì cười không ngừng.
Xem ra con bé này vẫn chưa thấy mùi đời nhỉ! Có thể là do gia giáo nghiêm, nên không được đi ra ngoài chơi nhiều, chưa bao giờ thấy mấy anh chàng đẹp trai chính hiệu cả, phàm là những người đi ra ngoài chơi, lại bỏ thêm ít tiền, thì có anh đẹp trai nào mà không câu được chứ.
Cao Mỹ Hồng trêu ghẹo nói: “Em gái Lâm Lâm, em đã yêu đương mấy lần rồi?”
Trác Lâm khẽ giật mình, đỏ mặt nói: “Em . . . em chưa. . .chưa yêu đương bao giờ!”
Hồi cô còn trong thời kỳ phản nghịch, thì mỗi ngày đều đi bar nhảy nhót uống rượu, đua xe khắp nơi, nhưng cũng không yêu đương gì cả, trái lại thì thời đi học cũng có vài đối tượng thầm mến, nhưng đây cũng là chuyện bình thường, có bé gái học sinh nào mà không như thế chứ.
“Chị cũng thấy thế!”
“Em gái Lâm Lâm quá thanh thuần! Vừa nhìn đã biết là đứa trẻ ngoan rồi!”
Mọi người ở bên cạnh đều nở nụ cười.
Trác Lâm nghe thấy lời này thì suýt nữa trợn trắng mắt, thanh thuần? Ngoan ngoãn? Đó cũng là bây giờ trông thanh thuần thôi, nếu như là trước kia, thì chỉ sợ mấy người giật nảy mình thôi!
Trong bụng cô rất khinh thường, nhưng trên mặt lại lộ nụ cười ngượng ngùng.
Cao Mỹ Hồng cười nói: “Em gái Lâm Lâm, xem ra xem vẫn chưa nhìn thấy trai đẹp chính hiệu nhỉ! Có cần chị giới thiệu cho vài người không? Trong vòng tròn bọn chị không có đàn ông tốt, nhưng mà trai đẹp và tiểu thịt tươi thì lại có một đống, em thích kiểu nào cũng có luôn!”
“Thật không? Mỹ Hồng, cô có tài nguyên không? Hôm nào giới thiệu cho tôi vài người!”
Không ít quý phụ ở bên cạnh đều lộ ra vẻ nôn nóng.
Trong làng giải trí, thừa nhất chính là trai đẹp gái xinh!
“Được chứ!” Cao Mỹ Hồng vui vẻ trả lời, dáng vẻ rất sảng khoái.
“Chị Mỹ Hồng, em không cần đâu, chị có thể giới thiệu cho mấy chị gái ở đây thêm vài người là được!” Trác Lâm cười nhạt một tiếng, cố nén xúc động muốn trợn trắng mắt của mình.
Cao Mỹ Hồng này còn cảm thấy mình chưa bao giờ nhìn thấy trai đẹp, là đang chê cười mình đây!
Móa!
Cũng không biết là ai không có kiến thức! Đám ẻo lả, vớ va vớ vẩn trong làng giải trí có thể so sánh với anh Diệp sao?
“Xấu hổ à!” Cao Mỹ Hồng cười ha ha một tiếng, “Không có gì, loại chuyện này có gì mà phải xấu hổ, đợi lát nữa chị cho em mấy cái Wechat nhé. . . à đúng rồi, tôi nay ăn cái gì nha? Có những món gì?”
“Mà sao lại chọn chỗ này! Không phải mọi người đều nói bên này có nhà hàng tốt lắm sao? Trang trí ở đây cũng không xa hoa lắm nhỉ!”
Cao Mỹ Hồng nói xong thì vênh mặt lên, liếc mắt nhìn về phía vị Ninh tiểu thư kia một chút, còn mang theo vài phần thị uy.
Vị Ninh tiểu thư này vừa mới gặp mặt thì đã nhìn mình với ánh mắt là lạ, ban đầu thù cô ta còn không cảm thấy gì, nhưng bị nhìn thấy thì cũng thấy rất không thoải mái.
Ghen tỵ thì cũng phải có mức độ thôi chứ!
Người này cũng quá hẹp hòi rồi, với cả chọn địa điểm cũng không đủ xa hoa! Tuy rằng nơi này cũng rất cao cấp, cũng có chút danh tiếng, nhưng lại chuyên về nghiệp vụ hơn, chứ không thiên hướng về loại xa hoa cao cấp, không phù hợp với giá trị con người của những người ngồi đây.
“Ninh tiểu thư, chỗ này là cô chọn à? Hay là streamer chọn? Đã kiếm được nhiều tiền như vậy rồi mà còn hẹp hòi như vậy sao! Hay là. . . cô chỉ biết mỗi những chỗ như vậy!” Cao Mỹ Hồng hơi híp mắt lại, trong giọng nói còn lộ ra mấy phần mỉa mai.
Lời này vừa dứt, bầu không khí trong phòng nhất thời đọng lại.
Sắc mặt mọi người đều trở nên hơi khác thường.
Tất cả đều là phụ nữ, đa số còn là người hơi có tuổi, nên rất tinh khôn, làm sao không nghe ra được ý tứ trong lời này chứ.
Rõ ràng vị Cao tiểu thư đang chê cười Ninh tiểu thư, chê cười Ninh tiểu thư không có tiền, không có kiến thức, nếu như không phải người bên cạnh streamer kia thì không có tư cách ngồi cùng bàn với những người có tiền như mọi người ở đấy, nói chung là rất xem thường Ninh tiểu thư.
Ninh Vũ Đình nhướn mày lên, cười nói: “Là tôi chọn, sao thế? Cấp bậc nhà hàng này cũng không thấp mà!”
Cao Mỹ Hồng lại kéo cuống họng, nói to: “Đúng là không thấp, nhưng chỉ là không thấp đối với cô thôi, trung bình mỗi ngày có hơn 1000 đồng, đối với người bình thường cũng là không thấp, nhưng cô phải biết, những người đang ngồi ở đây là ai, có người nào không phải là bà chủ lớn, tiểu thư danh giá, hoặc là ngôi sao lớn như tôi chứ!”
Cô ta nói xong còn lườm nguýt một cái.
Một người phụ nữ chỉ biết dựa vào sắc đẹp để bám vào đàn ông mà còn dám ghen tỵ với mình, không lễ phép với mình, quả thật là trò cười!
Nếu như là ngày thường, thì loại người này còn không có tư cách nói chuyện với mình, chứ đừng nói là ngồi ăn cơm cùng bàn.
Thoáng chốc, sắc mặt của tất cả mọi người lại trở nên rất cổ quái.
Quả thật là sắc đẹp của vị Ninh tiểu thư này cũng làm cho mọi người hơi ghen tỵ, trong lòng cũng cảm thấy vị Ninh tiểu thư này có quan hệ đặc thù với người kia, là dựa vào sắc đẹp để leo lên, cho nên ít nhiều gì cũng có chút xem thường.
Nhưng, mọi người đều không lộ ra, dù sao người ta cũng phải có sắc đẹp thì mới dựa vào được chứ.
Với lại, bây giờ người kia cũng đã có vài tỷ, chục tỷ rồi, vị Ninh tiểu thư này có thể bám lên thì cũng coi như có thân phận không tầm thường, nên mọi người vẫn khách khí một chút.
Ninh Vũ Đình hé miệng cười một tiếng, ung dung nhàn nhã mở miệng nói:
“Cao tiểu thư, xem ra cô vẫn chưa biết tôi làm gì nhỉ!”
“Còn nữa, chắc là cô cũng không biết vì sao tôi lại chọn nỏi này nhỉ! Nhà hàng này, khách sạn Bảo Duyệt này, đều là sản nghiệp của ông chủ, cho nên, tất nhiên phải chọn nơi này để làm nơi chiêu đãi khách khứa rồi!”