Người ngọc đứng thẳng ở cửa, dáng người thon dài thướt tha.
Một chiếc váy dạ hội màu ngọc xanh lam vừa mộng ảo vừa hoa lệ, chiếc váy là kiểu buộc ngực, để lộ ra hai mạt vai trắng, lại quấn chặt đường cong đẫy đà sung mãn kia, lộ ra một khe rãnh sâu mê người.
Dưới làn váy là một đôi chân ngọc thon dài thẳng tắp, da thịt trong suốt như ngọc.
Dưới bàn chân ngọc là một đôi giày cao gót màu bạc có nhiều điểm sáng lấp lánh.
Gương mặt nàng vừa xinh đẹp lại vừa thanh lãnh, mang theo một loại khí chất xuất trần, phảng phất như tiên nữ không dính chút khói lửa trần gian.
Nàng chỉ đứng ở đó, dùng đôi mắt xinh đẹp của mình quét qua toàn trường.
Đôi mắt này vừa lạnh lẽo, vừa hờ hững, giống như không có chút hứng thú nào với bất cứ thứ gì trên thế giới.
Ánh mắt nàng không có chút gợn sóng nào mà đảo qua từng người từng người.
Một giây sau, hình như nàng nhìn thấy thứ gì mà nàng cảm thấy hứng thú, nên trong mắt cũng nổi lên một tia gợn sóng, đôi môi anh đào cũng nhẹ nhàng nhếch lên.
Trong gian phòng, tất cả mọi người lại trợn mắt há hốc mồm một lần nữa.
Vị đại mỹ nhân xinh đẹp tựa như tiên nữ trong giấc mộng trước mặt này lại chính là top 1 trên bảng á?
Chuyện này. . .
Trong lúc nhất thời, bọn họ quả thực là không thể tin tưởng nổi.
Một người trẻ tuổi lại tùy tiện quét hơn 100 triệu, vậy gia đình phải thế nào chứ?
Lại là một siêu cấp bạch phú mỹ sao?
Chỉ sợ gia tộc vị này còn ghê gớm hơn vị Lạc tiểu thư kia, tối thiểu cũng phải là gia tộc mấy chục tỷ, hoặc hơn trăm tỷ!
Không ít người quan sát tỉ mỉ một phen thì tâm tần rất rung động.
Vị Lạc tiểu thư kia cũng có một thân quý khí, nhưng trên người vị này thì lại càng nhiều hơn một ít, còn cả ánh mắt của vị này nữa, ánh mắt luôn để lộ ra vẻ lạnh lùng và hờ hững, cũng chứng tỏ thân phận của nàng không hề tầm thường.
Lạc Băng Nhan hơi nhíu mày.
Ánh mắt của đối phương là nhìn vào nàng, trong nháy mắt đó, nàng đã cảm nhận được một cỗ áp lực rất lớn.
Người này, thật sự là top 1 bảng?
Xinh đẹp thật!
Người này có lai lịch gì? Khoan đã, sao mình lại có cảm giác quen thuộc như từng gặp người này ở đâu, đúng rồi, mình đã từng nhìn thấy người này ở khách sạn Duyệt Vân Trang, chính là cô ấy!
Lạc Băng Nhan khẽ cắn răng, trong lòng cảm thấy không quá dễ chịu.
Xem ra, người này nói rất thân thiết với Diệp tiên sinh cũng không phải khoác lác, hai người bọn họ đến cùng có quan hệ gì đây?
Cách đó không xa, Ninh Vũ Đình mở to đôi mắt xinh đẹp, sợ hãi thán phục một tiếng. “Oa!”
Mặc dù vị đang đứng ở trước cửa không có dáng người bốc lửa và gợi cảm như nàng, nhưng gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ phối hợp với loại khí chất kia, khiến cho người ta cảm nhận được một loại mị lực to lớn, chỉ cần liếc mắt qua là suốt đời khó quen.
Nàng nhìn chằm chằm vào một lúc lâu, rồi lại cúi đầu xuống nhìn mình, bỗng nhiên nàng lại thấy hơi tự ti mặc cảm, trên phương diện khí chất và thân phận, thì nàng thua hoàn toàn.
Nàng đảo mắt nhìn lướt qua vị thiên kim tiểu thư nhà họ Lạc kia, rồi lại nhìn Lâm Lâm bên cạnh, bỗng nhiên hé miệng cười.
“Không sao! Không sao! Mình không có nhiều tiền bằng mấy người này, nhưng mà. . .mình to nhất, sexy nhất!”
Nàng vẫn luôn rất giỏi phát hiện ưu điểm của bản thân mình.
Trác Lâm ở bên cạnh cũng ngơ ngác một lúc, rồi quay người lại hỏi nhỏ: “Chị Ninh, người này cũng quá xinh đẹp rồi!”
“Đúng vậy nha!” Ninh Vũ Đình gật đầu, trong lòng thì âm thầm tự nhủ, xem ra đám phú bà của ông chủ cũng có chất lượng rất cao, nhất là mấy vị bạch phú mỹ này, thì một người lại xinh đẹp hơn một người, cũng không thua kém vị Tô Thiên Hậu kia bao nhiêu.
Cao Mỹ Hồng kia cũng nhìn chằm chằm một lúc, rồi yên lặng cúi đầu.
Cô ta cảm thấy, mình đã trở thành trò cười, cả một đám thiên kim tiểu thư ở đây đều xinh đẹp hơn cô ta! Mặt cũng sắp bị đánh sưng rồi!
“Xin chào!” Ninh Vũ Đình đứng dậy, cất bước tiến lên đón, “Tôi là Ninh Vũ Đình, quản lý trong nhóm!”
Người ngọc ở cửa liếc mắt nhìn qua một chút, rồi khẽ gật đầu, ánh mắt thì lại hướng về phía bên kia.
“A! Vị đó là Lạc tiểu thư, top 3!”
Ninh Vũ Đình cũng nhìn theo ánh mắt đó thì nhướn mày lên, vị này cứ nhìn chằm chằm vào top 3, hai vị oan gia này vừa gặp mặt lại bắt đầu tranh đấu rồi sao?
Nàng cũng biết chuyện trước kia hai vị này thường xuyên tranh giành, đua top với nhau, ban đầu Lạc tiểu thư cũng là top 2, sau này mới bị tụt xuống top 3.
Nàng nhìn hai người một chút, trong lúc nhất thời, nàng cũng không phân biệt được ai hơn ai một bậc.
Lạc tiểu thư thắng ở chỗ dáng người xinh đẹp hơn, mà vị này thì lại có khí chất rất xuất chúng, cả hai đều có đặc sắc và vẻ đẹp riêng, đều là tuyệt sắc giai nhân, không phân cao thấp.
Kỷ Tư Tuyền nghe thấy thế thì nhướn mày: “Hóa ra là cô ấy!”
Nàng gật nhẹ đầu, dùng giọng nói thanh lãnh đạm mạc như mọi khi để nói: “Lạc tiểu thư, lại gặp mặt rồi!”
Ninh Vũ Đình khẽ giật mình.
“Ủa? Hai người biết nhau à?”
Hóa ra đôi oan gia này quen biết nhau sao?