Dương Mạn Ny soi gương một chút, gương mặt xinh đẹp bỗng nhiên nổi lên một vệt đỏ ửng.
Đồ tập Yoga cũng rất hiện dáng người giống như đồ bơi, nhất là một số nơi còn có dấu vết lồi lên, cơ hồ là nhìn rõ rành rành, chẳng trách đám đàn ông kia đều thích nhìn.
Nàng lại nghĩ đến chuyện mình từng mặc như vậy nhiều lần ở trước mặt Diệp Mặc thì vệt ửng đỏ trên mặt lại đỏ hơn vài phần.
Đều làm lợi cho tên Diệp Mặc kia rồi!
Nhưng sau đó, nàng nghĩ đến thứ gì thì lại nhụt chí, cái này thì tính là gì, lần ở khách sạn bên nước H còn lộ hơn nhiều, còn cả lần anh ta lén lút, vụng trộm. . . cũng không biết anh ta định làm gì!
Khi nghĩ đến đêm hôm đó, mình và Ngọc Tình đang ngủ chung thì giật mình tỉnh lại, bỗng nhiên lại nhìn thấy Diệp Mặc… nàng không khỏi cắn môi đỏ, nỗi lòng trở bên phức tạp và xoắn xuýt.
Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng nàng sẽ nhớ đến chuyện đó, mỗi lần nhớ đến là nàng lại có một loại cảm giác xấu hổ mãnh liệt, bởi vì nàng phát hiện, bản thân mình lại không ghét hành động đó của Diệp Mặc, sau hôm đó thì nàng cũng làm ra vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra, cũng chỉ âm thầm oán trách Diệp Mặc vài câu.
Nàng cũng không dám nói với Ngọc Tình, sợ nói ra thì mình sẽ không thể nào ở lại ngôi nhà này nữa.
Có thể. . .cũng chỉ là hiểu lầm thôi!
Nàng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
Bởi vì hôm đó, nàng cũng mơ mơ màng màng, cũng không có cảm giác gì đặc biệt, chẳng may là hiểu lầm, vậy không phải là hại Ngọc Tình sao!
“Chị Mạn Ny? Đi thôi!”
Khi nàng đang suy nghĩ miên man, thì nghe thấy giọng nói của Ngọc Tình vang lên, nàng lập tức thu liễm tâm thần rồi đi theo.
Hai người luyện Yoga một tiếng, người đầy mồ hôi thì mới dừng lại.
Ào ào!
Trong phòng tắm, hơi nước bốc nghi ngút, người ngọc nhón chân, đưa tay buộc tóc lên, dáng người thon dài uyển chuyển như ẩn như hiện trong làn hơi nước, đường cong hoàn mỹ xinh đẹp kia cũng đã đủ câu hồn đoạt phách người khác.
Cộc cộc!
Cặp đùi đẹp thon dài thẳng tắp nhẹ nhàng di chuyển, dáng người chập chờn, những gợn sóng lay động, càng làm cho người ta cảm nhận được một loại mị lực điên đảo chúng sinh.
Người ngọc cất bước tiến vào bồn tắm, cơ thể trắng như tuyết chìm xuống dưới nước, chỉ lộ ra gương mặt xinh đẹp và nửa bên vai.
Dương Mạn Ny đã ngồi trong bồn tắm từ trước, kêu lên một tiếng.
“Ngọc Tình!”
“Hử?” Tô Ngọc Tình quay sang hỏi: “Sao thế?”
“Không có gì!”
Dương Mạn Ny há hốc mồm, muốn nói gì đó nhưng vẫn không nói ra khỏi miệng, nàng chỉ mỉm cười, rồi lại nhích lại gần người ngọc, nhẹ nhàng chà chà lên lưng của người ngọc.
“Chị đang suy nghĩ về Cao Mỹ Hồng kia!”
“Mỹ Hồng làm sao?”
“Vì sao cô ta vẫn luôn giả vờ là chị em tốt của em? Cũng là vì cái gọi là đại lão kia! Chị đang nghĩ, người này rốt cuộc là ai? Cũng đã gần một năm rồi mà chúng ta vẫn chưa phát hiện ra!”
“Em cũng thấy rất kỳ lạ, có điều, cũng không quan trọng nữa!”
Dương Mạn Ny mím môi cười: “Cũng đúng, bây giờ, chắc Diệp Mặc cũng lợi hại hơn người kia rồi! Hiện giò, Diệp Mặc có rất nhiều tiền, lại quen biết rất nhiều nhân vật ghê gớm, chỉ nghĩ thôi mà cũng đã thấy rất khó tượng tưởng nổi rồi!”
Mỗi lần nghĩ đến thành tựu bây giờ của Diệp Mặc thì nàng đều cảm thấy không thể tin nổi, lại có thêm một chút tự hào, dù sao hai người cũng ở chung với nhau lâu rồi, có nhiều khi nàng cũng cảm thấy Diệp Mặc là người nhà của mình.
“Ừm!” Tô Ngọc Tình vừa vốc nước, xoa nắn bờ vai, vừa cười nói.
Bỗng nhiên, nàng hơi cau mày, nhỏ giọng nói: “Thật ra thì, em tình nguyện anh ấy bình thường một chút, giống như trước kia cũng rất tốt, bây giờ sự nghiệp của anh ấy càng ngày càng tốt, em thấy rất áp lực, cũng hơi lo lắng nữa.”
“Mẹ em cũng cảm thấy như vậy, bà cũng nói là rất lo lắng, còn bảo em không cần làm việc nữa, an tâm ở nhà trông con, bầu bạn với anh ấy. . .”
“Chuyện này không được! Em mà như vậy thì sẽ trở thành một bà nội trợ chỉ biết việc nhà mất, qua vài năm anh ta sẽ cảm thấy không có cảm giác mới mẻ, sẽ chán ngán em!” Dương Mạn Ny vội vàng lắc đầu, nói: “Phụ nữ, phải có sự nghiệp của mình, như vậy mới có mị lực, em phải duy trì quang hoàn Thiên Hậu, siêu sao lớn của mình mới được!”
“Đúng! Cha em cũng nói như vậy, ông ấy nói, nhất định phải làm việc cho tốt!”
“Đúng vậy nha!”
Hai người vừa ngâm mình trong bồn tắm, vừa trò chuyện, đến khi tắm rửa xong thì đi ra, một lúc sau cả hai đã ngủ thiếp đi.
Trong phòng làm việc, Diệp Mặc mở live stream đến hai giờ mới kết thúc.
Hắn lại bắt đầu tập luyện các kỹ năng như mọi khi, một đêm trôi qua rất nhanh.
Buổi sáng, chờ bọn nhỏ tỉnh dậy, Diệp Mặc lại bắt đầu bận rộn, cho hai đứa bé ăn no, thay quần áo mới xong thì hắn mang bọn nhỏ đi đến bệnh viện Nhân Hoa, hắn phải đi qua xem chú Lạc, còn kiểm tra một chút.
Sau đó, Diệp Mặc lại đi đến tập đoàn Phác Ngọc một chuyến.
Tối hôm qua, Quan Tuyết đã nói rằng công ty gặp phải một chút rắc rối nhỏ, mời hắn đi qua giải quyết một chút.