Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1375 - Chương 1375. Hai Đứa Bé Này Quen Quen!

Chương 1375. Hai đứa bé này quen quen!
Chương 1375. Hai đứa bé này quen quen!

Buổi sáng, Diệp Mặc cho hai đứa bé ăn no, lại dẫn bọn nhỏ ra ngoài đi dạo, thì tình cờ gặp quản lý khu biệt thự này.

“Diệp tiên sinh, chào ngài!”

Quản lý hơi khom người, thần sắc còn nhiệt tình và kính cẩn hơn trước kia nhiều.

Từ sau khi vị Diệp tiên sinh trẻ tuổi này mua biệt thự ở đây, thì vị này đã là nhân vật có chút danh tiếng ở trong công ty quản lý bất động sản bọn họ, mà thứ mọi người bàn luận nhiều nhất, chính là tuổi tác và vẻ ngoài đẹp trai đến mức khó tin của vị này.

Tất cả mọi người đều rất tò mò, rốt cuộc vị Diệp tiên sinh này có lai lịch gì, lại làm cái gì!

Cuối cùng, hôm qua bọn họ cũng có đáp án.

Chỉ trong vòng nửa ngày ngắn ngủi, vì này đã nổi danh toàn bộ internet, đêm qua lại còn lên tivi nữa, vì thế, cả công ty bọn họ đều đang thảo luận về vị Diệp tiên sinh này.

Tất cả mọi người đều rất khiếp sợ, cũng không thể tin là vị Diệp tiên sinh này lại có thân phận lợi hại như vậy, lại có thành tựu kinh người như vậy. . .

Đồng thời, bọn họ cũng rất kích động và hưng phấn.

Hiện giờ, vị Diệp tiên sinh cũng là một danh nhân, nhận được rất nhiều tôn kính và sùng bái, bọn họ có thể phục vụ loại danh nhân như vậy, không thể nghi ngờ gì là vinh hạnh của họ.

“Diệp tiên sinh, tôi thấy vườn hoa của ngày cần được sửa sang lại một chút, ngài xem khi nào thì thuận tiện, tôi sẽ sắp xếp người. . .”

Diệp Mặc cười nói: “Cô chứ sắp xếp đi, lúc nào cũng được! Hôm nay tôi đi rồi!”

Quản lý cung kính nói: “Vâng! Vậy tôi sẽ sắp xếp người sang sửa lại vào chiều nay.”

Cô cũng không thấy ngạc nhiên chút nào, từ khi vị Diệp tiên sinh này mua biệt thự này thì cũng không ở đây được mấy hôm, chỉ thỉnh thoảng mới chạy đến một lần.

Chuyện này cũng rất bình thường, những người có sự nghiệp to lớn như Diệp tiên sinh thì đều rất bận rộn, ngày nào cũng bay khắp nơi, làm sao có thể chỉ ở một chỗ được.

Trò chuyện vài câu, cô quản lý lại do dự một chút, nhưng vẫn mở miệng hỏi: “Diệp tiên sinh, tôi đã xem tin tức ngày hôm sao, ngài. . . có thể chụp ảnh chung với tôi được không?”

Cô nói xong thì lại hơi hối hận, vì cảm thấy mình quá mạo muội rồi.

“Được!” Diệp Mặc mỉm cười.

“A! Vậy thì tốt quá! Diệp tiên sinh, cảm tạ ngài!” Cô khẽ giật mình, tiếp đó lại mừng như điên, kích động cầm điện thoại di động tiến lên.

Có thể là do quá kích động, nên cô không tìm được app chụp ảnh ngay, trông hai tay cô còn đang hơi run run.

Một lát sau, cô mới mở app ra, lại rồi chụp vài tấm ảnh.

Chụp xong, cô lại nhìn hai đứa bé, rồi mở miệng tán dương một phen: “Bọn nhỏ xinh đẹp quá!”

“Hai đứa bé này. . . sao cứ quen quen thế nhỉ. . .”

Sau khi chào tạm biệt, cô vẫn đang suy nghĩ vấn đề này, hình như là cô đã nhìn thấy ở nơi nào, nhưng trong thời gian ngắn lại không thể nhớ nổi.

“Con người Diệp tiên sinh thật tốt!”

Rất nhanh, cô đã không để ý chuyện này nữa, lại lật vài tấm ảnh vừa rồi ra xem, thưởng thức chán chê thì mới up lên vòng bạn bè để khoe khoang một phen.

Diệp Mặc thì tiếp tục mang hai đứa bé đi tản bộ.

Hắn cũng không ngại việc bị chụp ảnh chung, dù sao sau này cũng sẽ có càng nhiều người muốn chụp ảnh với hắn, nổi tiếng chính là như vậy đấy.

Hơn 10 giờ, Diệp Mặc ngồi xe của hàng không Thần Tinh đi đến sân bay.

Hơn 1 giờ chiều, máy bay hạ xuống Đế Kinh.

Diệp Mặc đi đến châu báu Linh Tú trước.

“Chủ tịch!” Tằng Uyển Vân vừa nhìn thấy Diệp Mặc thì đã mở to đôi mắt đẹp để nhìn chằm chằm vào hắn.

Diệp Mặc kinh ngạc nói: “Sao thế?”

Tằng Uyển Vân nghe thấy thế thì lại cười khổ một tiếng.

Còn hỏi mình sao thế? Cái này mà cũng phải hỏi sao?

Hôm qua, nàng đọc được hot search ở trên mạng thì cũng hết sức mờ mịt.

Người mà đám dân mạng đang nhiệt tình thảo luận, không phải ông chủ nahf mình sao!

Công nhận là ông chủ nhà mình rất lợi hại, vừa đẹp trai, vừa có tiền, lại có có tài hoa, cô vẫn luôn rất khâm phục ông chủ, nhưng cô không ngờ, ông chủ nhà mình lại lợi hại đến trình độ này!

Đây chính là chip, là pin đấy!

Tất cả đều là sản nghiệp công nghệ cao, so với châu báu Linh Tú thì không biết là cao hơn bao nhiêu cấp bậc nữa.

Hoa Ký rất lợi hại đúng không, là một xí nghiệp khoa học kỹ thuật mạnh nhất nước, cũng nổi tiếng là một trong những bá chủ trên thế giới, nhưng chẳng mấy chốc thì sẽ bị Đông Đằng của ông chủ nhà mình vượt mặt.

Tài sản của ông chủ, đã hoàn toàn không thể nào tưởng tượng nổi!

Tuổi còn trẻ, mà địa vị và danh vọng đã hoàn toàn vượt qua những vị tỷ phú lâu năm kia, giời kinh doanh bây giờ, có mấy người có thể so sánh với ông chủ chứ!

Tằng Uyển Vân cảm khái một khen, rồi lắc đầu cười nói: “Không có gì, chỉ là. . . hơi khiếp sợ thôi!”

Diệp Mặc mỉm cười, lại lấy một số bản thảo mình đã tích lũy trong thời gian này ra, đưa hết cho Tằng Uyển Vân, rồi nói: “Cô có hứng thú với ngành nghề khoa học kỹ thuật này không? Có muốn đổi một công việc khác không?”

Tằng Uyển Vân sửng sốt một chút, rồi cười nói: “Tôi à? Thôi đi, châu báu vẫn thích hợp với tôi hơn, tôi còn muốn đem châu báu Linh Tú thành một nhãn hiệu nổi tiếng toàn cầu nữa!”

Chuyên ngành của cô là quản lý, nên tất nhiên cũng có thể qua làm bên khoa học kỹ thuật, nhưng cô vẫn ưa thích ngành châu báu trang sức này hơn.

Hết chương 1375.
Bình Luận (0)
Comment