Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1499 - Chương 1499. Diệp Mặc: Đến Giết Nhà Takeda!

Chương 1499. Diệp Mặc: Đến giết nhà Takeda!
Chương 1499. Diệp Mặc: Đến giết nhà Takeda!

Đường Nguyệt Dao suy nghĩ lung tung mộ trận, đột nhiên lại nghĩ đến một màn ở trong phòng ngủ vừa rồi, cơ thể và đường cong cơ bắp hoàn mỹ kia cứ luẩn quẩn trong đầu nàng, làm thế nào cũng không vứt đi được.

Ăn cơm xong, lại thêm một tiếng nước thì đến sân bay quốc tế của thủ đô nước N.

Diệp Mặc đi ra khỏi cửa khoang, gió lạnh thổi vào mặt, hắn liền thì thầm một tiếng: “Nơi này không nóng chút nào, còn rất lạnh nữa.”

Đoàn người xuống máy bay, leo lên xe buýt, vừa ra khỏi cửa, đã bị một đám người vây quay, các loại máy ảnh máy quay lóe sáng không ngừng, có thể hận ra đây là đám phóng viên và truyền thông của nước N.

Còn có MC đang đứng trước máy quay, kích động kêu lên.

“Đi ra rồi, thủ phủ mới của Hoa quốc vừa mới xuất hiện, vị này là thủ phú trẻ tuổi nhất trong lịch sử Hoa quốc. . .! Wow, thật sự là quá đẹp trai! Nếu như không phải đã biết trước, thì chắc chắn sẽ có người nhầm vị này là siêu sao nào đó!”

“Nhưng vị này còn lợi hại hơn siêu sao nhiều, nghe nói tài sản riêng của vị này đã vượt qua trăm tỷ đô la rồi, còn có hy vọng trở thành thủ phủ của thế giới, anh ấy còn có rất nhiều sản nghiệp, Đông Đằng và Thần Châu là hai xí nghiệp hàng đầu trong ngành khoa học kỹ thuật và chế dược sinh vật của thế giới.”

Đường Nguyệt Dao cau mày, sắc mặt hơi khó coi.

“Sao lại nhiều phóng viên truyền thông như vậy chứ?”

Như vậy, toàn bộ nước N, không, phải là toàn bộ thế giới đều biết tên này đến nước N, ban đầu ở trong nước thì đã bị bắt cóc, rồi qua nước ngoài con thế nào đây.

Diệp Mặc cười nói: “Tôi bảo người thông báo cho bọn họ.”

Đường Nguyệt Dao khẽ giật mình, líu lưỡi nói: “Anh. . . anh điên rồi à?”

Tên này thật sự muốn liều mạng à?

“Không có gì đâu! Cô cứ yên tâm!”

Diệp Mặc cũng không giải thích gì thêm, mà trực tiếp quay sang mỉm cười với đám phóng viên và truyền thông kia, nhưng cũng không có giai đoạn hỏi và đáp, hắn chỉ để vệ sĩ mở đường đi ra ngoài, bên ngoài đã có xe đang chờ.

Hoa Thiên An Phòng cũng có nghiệp vụ ở bên nước N, hơn nữa còn làm không nhỏ.

Diệp Mặc vừa lên xe, Đường Nguyệt Dao liền kéo cửa bên kia, ngồi vào xe, nghiêm mặt nói: “Anh nghĩ gì vậy? Anh có biết anh làm như vậy sẽ có tai họa rất lớn không? Những người kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào anh đấy, còn cả đám người chế dược Takeda đúng không, bọn họ vẫn chưa từ bỏ đâu! Tuy nhà Takeda không phải là nhà giàu có nhất nước N, nhưng vẫn rất có thế lực.”

“Rốt cuộc anh đến nước N để làm gì?”

Diệp Mặc sửa sang lại quần áo, rồi quay sang nhìn vào nàng, mỉm cười ung dung nói: “Nếu như tôi nói, tôi đến để chơi chết nhà Takeda, cô có tin không?”

“Cái. . . cái gì cơ?”

Người ngọc ngẩn ngơ, đôi mắt đẹp mở to tràn đầy mờ mịt, tựa như đã đứng máy.

……

Tokyo Ginza.

Một câu lạc bộ cao cấp riêng tư và bí ẩn.

Trong một gian phòng được trang trí xa hoa, Takeda Sosuke nhiều tuổi đang mặc một bộ kimono màu đen, ngồi trước một cái bàn hình tròn, trên bàn là một thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp có da thịt trắng như tuyết đang nằm, trên cơ thể mềm mại và uyển chuyển chập trùng là các món ăn ngon xinh đẹp.

Sushi, cùng các loại sashimi được bày chỉnh tề trên da thịt mềm mại và trắng nõn của thiếu nữ, nhìn trông rất mê người.

Takeda Sosuke trợn to mắt, dùng ánh mắt tham lam để dò xét một phen, lại gắp một miếng nhím biển rồi nhét vào miệng.

Nhai vài miếng rồi lộ ra thần sắc vui sướng.

Dường như trên thịt nhím biển còn mang theo một tia hương vị của thiếu nữ, khiến cho nó càng ngon miệng.

Còn có mấy người đang ngồi quanh bàn, từng người đều dùng ánh mắt tham lam mà nhìn chằm chằm vào thiếu nữ trên bàn, lại dùng đũa gắp đồ ăn trên đó rồi nhét vào miệng, ăn như gió cuốn mây trôi, thỉnh thoảng còn ý tình dùng đũa để chọc vào da thịt mềm mại của thiếu nữ, khi nghe thấy tiếng kêu đau của thiếu nữ thị bọn họ lại lộ ra nụ cười.

“Takeda tiên sinh, món ăn hôm nay thật sự là cực phẩm mà!”

Bên cạnh Takeda Sosuke là một người đàn ông khoảng 50 tuổi, cũng không biết ông ta đang nói đồ ăn hay là nói thiếu nữ trên bàn nữa.

“Ha ha!” Takeda Sosuke lập tức cười to.

Đây đều là những nghị viên, nhân viên chính phủ quan trọng trong phe phái của ông ta, tất cả đều là những nhân vật quan trọng, nên thỉnh thoảng ông ta phải mời bọn họ đi ăn, đưa chút tiền biếu để bảo trì mối quan hệ, như vậy mới có thể để cho địa vị nhà Takeda vững chắc.

Lúc này, một người đối diện nhỏ giọng nói: “Takeda tiên sinh, nghe nói Takaaki. . .”

“Đúng vậy!” Nụ cười trên mặt Takeda Sosuke liền tắt ngúm: “Đều là lỗi của tôi, là do tôi phái nó đi nên mới có chuyện như vậy, tôi đã phái người qua xem rồi, tính mạng không đáng lo, chỉ là. . . đầu óc bị thương tổn, chỉ sợ nửa đời sau. . .”

Takeda Sosuke khó nén khỏi đau khổ.

Takaaki chính là đứa cháu trai mà ông ta yêu thương nhất, là người ông ta bồi dưỡng để thừa kế, vậy mà liền bị phế như vậy.

Hết chương 1499.
Bình Luận (0)
Comment