Một chiếc xe Audi con màu đen dừng lại ở ven đường.
Trong xư có vẻ hơi chật chội.
Ba người ngồi chen chúc ở hàng sau, ở giữa là một người thanh niên to cao, hai bên trái phải là hai bóng người xinh đẹp.
Người trên trái mặc một chiếc áo khoác, bên trong là một chiếc áo len màu đen, đường cong uyển chuyển rất nổi bật.
Một chiếc quần jean, tân trang ra cặp đùi đẹp thon dài thẳng tắp.
Gương mặt xinh đẹp long lanh, có vài phần khí khái hào hùng.
Người bên phải có một gương mặt xinh đẹp lạnh lùng, môi đỏ mọng, một đôi mắt phượng lạnh lẽo như băng, nàng mặc một bộ tây trang màu đen, khoanh tay trước ngực, trong lúc vô tình, lại làm cho đường cong sừng sững kia càng nổi bật hơn.
Giờ phút này, nàng ngồi im không nhúc nhích, hình như là hơi căng thẳng.
Ba người cùng chen ở hàng sau, có vẻ hơi chật chội, nàng cảm thấy cả người mình đều ép lên người anh ấy.
Nhẹ nhàng ngửi một cái, liền ngửi thấy mùi thơm ấm áp trên người anh ấy, nhưng càng nhiều hơn là mùi thơm nồng đậm ở trên người nàng.
Xịt quá nhiều rồi!
Nàng âm thầm ảo não một trận, chỉ cảm thấy rất mất mặt.
Nàng không có kinh nghiệm gì, còn tưởng rằng xịt nhiều một chút thì có thể giữ mùi thơm lâu hơn, nhưng nào ngờ mùi thơm lại nồng như vậy, lại còn chen trong một không gian nhỏ bé như vậy nữa.
Khi nhìn thấy người thanh niên đang nhăn mũi, giống như đang cố gắng nhẫn nại, thì khóe miệng nàng giật giật vài cái, cảm thấy da mặt mình không chịu nổi.
Thật là mất mặt!
Nàng khẽ cắn môi đỏ, đôi bàn tay ngọc đã nắm chặt lại.
Mình không nên đến, cũng không nên leo lên xe, cũng không nên lo lắng cho tên này!
Anh ta muốn mạo hiểm thì mặc kệ anh ta, mình quan tâm làm gì. . .
Nàng cực kỳ hối hận.
Hai ngày nay, nàng đều ở nhà Lâm Lâm, cũng hơi quen thuộc với chị gái của Lâm Lâm rồi, còn nghe được vài chuyện từ miệng vị này, thì ra đám người Huyết Diễm là bị tên này bắt được.
Hiện giờ, lại muốn mai phục, bắt một nhóm người khác.
Nàng nghe thấy chuyện này thì nghiến răng nghiến lợi, cái tên lăng nhăng này không khiến cho người ta bớt lo chút nào, sống an ổn không tốt sao, tại sao lại muốn xen vào loại chuyện này làm gì?
Tuy rằng trong lòng không cam lòng, nhưng nàng vẫn không đành lòng, cho nên vẫn đi theo.
Bên trái, mũi ngọc tinh xảo của Trác Tâm Nghiên bỗng nhiên hơi nhúc nhích, đột nhiên che mũi lại, rồi hắt xì một cái.
Lại liếc mắt nhìn qua, trong mắt hiện lên một tia cổ quái.
Vị Đường tiểu thư này, xịt nước hoa quá nhiều rồi, mùi vị thực sự là quá nồng, nhưng nàng cũng không tiện nói gì.
Tâm tư của nàng cẩn thận lại nhạy cảm, nên cũng có thể nhận ra rằng, vị Đường tiểu thư này cũng thích Diệp tiên sinh giống như em gái của mình vậy, nhưng lại rất mạnh miệng, xưa nay không chịu thừa nhận.
Hàng ghế phía trước, đội trưởng Vương ngồi trên ghế lái phụ cũng gãi gãi mũi, lại mở cửa sổ xe xuống một chút.
Anh ta thò tay vào túi quần theo thói quen, muốn hút điếu thuốc, nhưng nhìn ba người phía sau một cái, lại cười ngượng một tiếng, rồi rút tay ra.
Phía sau có hai đại mỹ nữ, còn có một Diệp thủ phủ, tất cả đều không hút thuốc, nên anh ta cũng ngại không dám hút.
Đội trưởng Vương lại quay đầu nhìn xem, trong lòng nói thầm.
Diễm phục không cạn nha!
Chuyên gia Trác thì không cần nói, cô ấy là một đại mỹ nữ nổi tiếng ở trong cục rồi, còn vị Đường tiểu thư này thì cũng không hề thua kém, dáng người còn nóng bỏng hơn.
Dáng vẻ trái ôm phải ấp này, thật sự khiến người ta hâm mộ.
Đội trưởng Vương nhìn ra ngoài vài lần, quay đầu lại hỏi: “Cái này. . . có đến thật không vậy?”
Vị Diệp thủ phủ này không chỉ dự đoán có người sẽ đến cướp khối ngọc kia trong ngày hôm nay, mà thậm chí còn biết chính xác thời gian và địa điểm luôn, thực sự là để người ta khó có thể tin.
Biết chuyện này đã là quá hoang đường rồi, làm sao còn có thể dự đoán cả thời gian?
Chẳng lẽ đám người kia tiến hành dựa theo kế hoạch của vị này sao?
Đội trưởng Vương không tin lắm, nhưng lại không dám không tin.
Vị Diệp thủ phủ, hoàn toàn chính xác là hơi kỳ quái, lần đầu tiên gặp mặt đã lộ một chút, làm cho anh ta chấn động, chỉ ngửi một chút mà đã khóa chặt kẻ hiềm nghi rồi.
Sau này lại bắt được đám người đó, ngay cả vật chứng cũng tìm được luôn, thật sự là quá khó tin.
Hình như chuyên gia Trác rất tin tưởng vị Diệp thủ phủ này, hình như cô ấy còn đang che giấu thứ gì đó, anh ta từng hỏi qua, nhưng chuyên gia Trác không chịu nói rõ.
Diệp Mặc cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ trên tay, cười nói: “Sẽ đến!”
“Hy vọng là vậy!” Đội trưởng Vương lầu bầu.
Anh ta cũng rất mong đợi, nếu thật sự có một nhóm người như thế, vậy đây chính là công trạng đầu tiên của năm mới.
Người ngọc cao ngạo ở một bên hơi cau mày lại.
Nàng cũng rất tò mò, không biết vì sao tên lăng nhăng này lại biết được?
Tên này nhìn trông rất vô hại, nhưng kỳ thực tâm cơ lại rất sâu, nàng cũng đã nhận ra trong chuyến đi nước N, đường đường là một tập đoàn lớn, nhưng lại bị tên này phá đổ một cách dễ dàng.
Thủ đoạn như vậy, thực sự rất tàn nhẫn.