“Vẫn nên qua chào hỏi một câu!”
Đường Bảo Nhi do dự rất lâu, cuối cùng mới lấy hết dũng khí, sửa sang lại quần áo, rồi cất bước chậm rãi đi qua.
“Diệp tiên sinh!”
Khi đến gần, trên mặt Đường Bảo Nhi lộ ra nụ cười nhiệt tình và xán lạn, rồi hô lên một tiếng.
“Diệp tiên sinh, ngài còn nhớ tôi không? Lần trước ở khách sạn Duyệt Vân Trang. . .”
“A! Ra là cô!”
Diệp Mặc quay người nhìn xem, hắn đã gặp nữ streamer này hai lần, cho nên cũng có chút ấn tượng.
“Diệp tiên sinh còn nhớ đến tôi thì quả thật là vinh hạnh của tôi rồi!” Đường Bảo Nhi tiến đến gần, hơi cong người xuống, rồi cười xinh đẹp nói: “Tôi thật sự không ngờ Diệp tiên sinh ngài lại là có thân phận như vậy, thực sự là quá lợi hại!”
“Chỉ là một chút tài nghệ nhỏ mà thôi, không đáng nhắc tới!”
Diệp Mặc mỉm cười, khoát tay nói.
“Diệp tiên sinh thật sự khiêm tốn!” Đường Bảo Nhi lại cười nói.
Phương Hiểu Kiệt ở một bên nhìn thấy cảnh này thì rất khó chịu.
Một đám đàn ông nịnh nọt cũng chưa xong, bây giờ các cô gái cũng đi qua nịnh nọt, tên này nổi tiếng như vậy sao?
Còn mở miệng Diệp tiên sinh Diệp tiên sinh nữa chứ, cứ như là tên này là một nhân vật lớn đáng gớm lắm không bằng, thật sự là quá dối trá!
“Đường Bảo Nhi, cô quen anh ấy à!”
Lúc này, có một thanh niên kinh ngạc hỏi.
Người này chưa bao giờ nhìn thấy Đường Bảo Nhi nhiệt tình và tôn kính với ai như vậy.
“Tất nhiên rồi, tôi may mắn được gặp qua Diệp tiên sinh ở khách sạn Duyệt Vân Trang, lần đó tôi hơi vô lễ, để Diệp tiên sinh chê cười rồi!” Đường Bảo Nhi cười nói.
“Diệp tiên sinh? Duyệt Vân Trang? Khoan đã, cô đang nói đến ông chủ của khách sạn ở Duyệt Vân Trang sao?”
Thanh niên này hơi ngơ ngác một chút, sau đó thì kêu lên sợ hãi.
“Đúng vậy! Vị Diệp tiên sinh này chính là ông chủ của Duyệt Vân Trang! Cũng chính là người đã mua công ty truyền thông Linh Buồm!”
Đường Bảo Nhi lại cười nói.
Đường Bảo Nhi vừa nói xong, thì bốn phía đều yên tĩnh, người cả bàn đều ngây dại.
Nhất là Phương Hiểu Kiệt kia, toàn thân anh ta chấn động như bị sét đánh vậy.
Đôi mắt của anh ta cũng trợn trừng trừng, tròn xoe, bên trong còn toát ra vẻ kinh hãi mãnh liệt, và cả vẻ không thể tin nữa.
Phương Hiểu Kiệt ngồi yên tại chỗ, đầu óc thì trống rỗng.
Phương Hiểu Kiệt cảm thấy không tin nổi vào tai của mình!
Tên này, lại chính là ông chủ của Duyệt Vân Trang?
Chính là vị đại lão mà mình sùng bái?
Điều này, làm sao có thể chứ!
Có điều, khi cẩn thận suy nghĩ lại, thì tất cả đều trở nên hợp lý, nếu anh ta không có thân phận như vậy, thì sao đám phú nhị đại kia lại khách khí với anh ta như vậy, còn cả Đường Bảo Nhi này cũng sẽ không tôn kính với anh ta như vậy!
Với lại, tướng mạo và tuổi tác của anh ta cũng phù hợp với lời đồn lúc trước.
Nửa ngày sau, Phương Hiểu Kiệt mới tỉnh táo lại, sau đó lại cố gắng nuốt một ngụm nước bọt, trong mắt cũng lộ ra vẻ kiêng kị và sợ hãi mãnh liệt.
Đây chính là một vị đại lão chân chính đấy!
Lúc trước Lưu Dương xong đời như thế nào, từ một người nổi tiếng có 10 triệu fan, trong nháy mắt đã trở thành một người không có gì cả.
Phương Hiểu Kiệt lại nghĩ đến, vừa rồi suýt nữa mình đã đắc tội với vị này, thì lại càng hoảng sợ hơn.
Những người khác cũng dần dần tỉnh tảo lại, sau khi cơn rung động thì trong lòng đều nhiều hơn vài phần sợ hãi.
Bọn họ cũng không dám xông lên gọi đại ca đại cả như lúc trước nữa.
Bọn họ thì làm gì có tư cách để gọi vị này là đại ca chứ!
“Diệp tiên sinh, vậy tôi về bàn trước đây, lát nữa tôi sẽ qua đây mời anh ly rượu nhé!”
Đường Bảo Nhi mỉm cười, rồi quay người chậm rãi bước đi.
Diệp Mặc thu hồi ánh mắt, nhìn về phía mấy người ngồi cùng bàn, rồi cười nói: “Mọi người không cần câu nệ như vậy đâu!”
Tất cả mọi người đều mỉm cười, nhưng thần sắc thì lại hơi khác thường, cũng không dám mở miệng nói chuyện.
Diệp Mặc cũng không để ý, lấy điện thoại di động ra xem, hắn thấy vẫn còn sớm, liền dứt khoát lướt Weibo.
Diệp Mặc xem một ít tin tức thời sự trước, sau đó thì quay sang xem tin giải trí.
Khi nhìn thấy những tin tức có liên quan đến Ngọc Tình, thì hắn đều ấn vào đọc kỹ một lần.
……
Phượng Minh Uyển.
Tầng cao nhất trong khu nhà cao cấp.
Một bóng người mở cửa, vội vã đi vào.
Nàng đổi giày thành dép, sau đó vung tay lên, chiếc túi LV đắt đỏ bay lên, rồi rơi xuống trên ghế sa lon.
Nàng lại tháo đồng hồ, khuyên tai, dây chuyền… rồi đặt từng món lên bàn.
Sau đó, nàng cầm một cái chun buộc tóc lên để buộc mái tóc như thác nước của mình vào.
Cái cổ trắng nõn của nàng lập tức lộ ra, dáng người của nàng vốn dĩ đã cao gầy, hiện giờ lại càng lộ ra vẻ thon dài hơn vài phần, một bộ quần áo văn phòng bao bọc lấy thân thể mềm mại, uyển chuyển và lung linh của nàng.
Nhất là đường cong ở trước ngực, cực kỳ ngạo nghễ, có một loại khí thế hùng vĩ sừng sững.
Đôi chân ngọc thon dài được bao bọc bởi một đôi tất đen gợi cảm mê người.
Gương mặt thì xanh đẹp đến mức chói mắt, còn có một loại khí chất lãnh diễm giống như núi băng vậy.
“Tắm trước đã, sau đó lại thay quần áo, trang điểm. . . chắc là vẫn kịp. . .”
Nàng nhìn mình trong gương một cái, lại nhìn lên đồng hồ treo tường, sau đó tính toán một chút rồi khẽ gật đầu.
Lát nữa, nàng cũng đến tham gia hội nghị thường niên của Tik Tok.
Nàng còn tưởng rằng mình không cần đến, tuy nhiên năm nay tập đoàn có không ít hạng mục hợp tác với Tik Tok, nên tập đoàn cũng nhận được lời mời tham gia, nhưng loại chuyện này chỉ cần phái một quản lý cao tầng đi qua là được rồi.
Nhưng nàng lại nghe nói, lần này Diệp tiên sinh cũng sẽ có mặt, cho nên nàng mới muốn đi qua đó xem sao.