Sau khi Cao Mỹ Hồng nghe xong thí ánh mắt lại mở to thêm vài phần, hoàn toàn không thể tin nổi.
Một giây sau, khóe miệng của cô ta giật giật vài cái, sắc mặt thì trở tái nhợt.
Tên khốn này không nể mặt mình thì thôi, lại còn muốn đánh mặt mình nữa.
“Cứ quyết định thế nhé! Chúng ta đi!”
Diệp Mặc mỉm cười, rồi xoay người gọi đám người Quản lý La đi ra ngoài.
Đám người Quản lý La đều hiện lên vẻ hoảng hốt, sau khi nhìn thấy gương mặt tái xanh và âm trầm đến đáng sợ của Cao Mỹ Hồng thì họn họ lại càng hoảng sợ hơn.
Làm sao Chủ tịch Diệp lại dám đắc tội với một ngôi sao lớn đang hot như vậy chứ?
Vẫn quá non rồi!
Cao Mỹ Hồng này mà giận dữ lên, thì khách sạn cũng rắc rối to.
Có điều, bọn họ suy nghĩ kỹ một chút thì chuyện này không quan hệ gì đến bọn họ nữa, dù sao đây cũng là rắc rối do Chủ tịch Diệp gây ra mà.
Đám người Quản lý La vội vàng đi ra ngoài, trước khi đi còn khép cửa lại.
Bành!
Cửa phòng vừa đóng lại, khuôn mặt của Cao Mỹ Hồng đã hung hăng co quắp lại.
Gương mặt của cô ta tái xanh, tức giận đến mức toàn thân run rẩy.
Choang choang!
Lại có hai tiếng vỡ vang lên.
Cao Mỹ Hồng hung hăng nện hai ly rượu trong tay xuống đất, rượu và thủy tinh bắn tung tóe trên tấm thảm.
“Khốn khiếp!”
Cao Mỹ Hồng vẫn chưa hả giận, đi qua một bên, rồi đẩy tất cả đồ ở trên bàn xuống đất, ấm trà, tách trà, lọ hoa. . . vung vãi đều trên mặt thảm.
Cậu em trai này không chỉ coi thường sức hấp dẫn của mình, mà còn dám không đặt thân phận ngôi sao của mình vào mắt.
“Dám coi thường Cao Mỹ Hồng tôi? Tôi nhất định sẽ khiến cho anh phải hối hận!”
Sau khi phát tiết xong, Cao Mỹ Hồng tức giận ngồi xuống, rồi cầm điện thoại di động lên gõ chứ.
“Liền nói khách sạn này vệ sinh kém, phục vụ kém, nói chúng tất cả đều kém, toàn bộ đều như một đống c*t!” Cao Mỹ Hồng vừa gõ chữ vừa mắng.
Cao Mỹ Hồng mình là ai?
Chính là một ngôi sao lớn siêu cấp!
Cả đời này của mình chỉ chịu khép nép trước họ Tô kia, chứ chưa bao giờ nhục nhã như thế này, bất kể thế nào thì mình cũng không nuốt trôi cơn giận này được!
Sau khi viết xong thì Cao Mỹ Hồng nhìn lại một lần, biên tập một chút rồi mới đăng lên Weibo.
Phù!
Lúc này, Cao Mỹ Hồng mới thở phào một hơi, cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều.
Ừng ực!
Cô ta lại tìm một cái ly rồi rót rượu vào, sau khi uống một ngụm to thì mới dần dần bình tĩnh lại.
“Cậu em trai vừa rồi sẽ không phải là gay chứ?”
Cao Mỹ Hồng cau mày hừ một tiếng.
Cô ta thực sự không tin có người đàn ông nào có thể hoàn toàn coi thường sức hấp dẫn và danh tiếng của cô ta, cô ta chính là một ngôi sao đang hot chứ không phải những ngôi sao đã hết thời kia.
“Hừ!”
Cao Mỹ Hồng càng nghĩ thì lại càng tức giận hơn.
Cô ta đã không vui mấy tháng nay rồi, họ Tô kia bỗng nhiên tái xuất, độ hot lại khôi phục như lúc đầu, lại đem cô ta đè xuống một đầu, khiến cho cô ta lại trở thành chị hai, trong lòng đã cực kỳ khó chịu.
Việc khiến cho Cao Mỹ Hồng khó chịu hơn là, mình còn không dám thể hiện sự bất mãn với họ Tô kia, mà còn phải ra vẻ vui cười chào đón, làm một người chị em tốt với họ Tô kia nữa.
Bây giờ lại còn gặp phải chuyện này nữa.
“Em trai, lát nữa em sẽ phải đến cầu xin và nịnh nọt chị thôi, đến khi đó thì một ly rượu sẽ không giải quyết được gì đâu!”
Cao Mỹ Hồng ngồi vắt chân trên ghế, một tay cầm một ly rượu, một tay cầm điện thoại di động xem Weibo, khi thấy bình luận bên dưới bài đăng của cô ta tăng lên rất nhanh thì lại nở nụ cười đắc ý.
Cậu em trai này dám coi thường mình, thì mình lại càng cảm thấy hứng thú, càng muốn chinh phục.
Cao Mỹ Hồng đang tưởng tượng đến tình cảnh cậu em trai này cầu xin mình, thì mình sẽ làm khó dễ cậu ta như thế nào.
“Hử?”
Đang suy nghĩ rất ngon lành, ngón tay Cao Mỹ Hồng lướt một cái để làm mới lại giao diện Weibo.
Hình ảnh lóe lên, bài Weibo cô ta vừa đăng lên đã biến mất rồi!
“Chuyện này . . .!”
Cao Mỹ Hồng lập tức sửng sốt, mặt mũi thì tràn đầy mờ mịt.
Sau khi thử vài lần vẫn không nhìn thấy bài Weibo đấy đâu, cứ như là đã bị biến mất trong hư không vậy.
“Chuyện quái quỷ gì thế này?”
Cao Mỹ Hồng thì thào một câu.
Cô ta chưa bao giờ gặp tình huống này cả.
“Có chuyện gì thế này?”
Cao Mỹ Hồng cau chặt mày lại, vô cùng nghi ngờ và khó hiểu.
Hay là hệ thống gặp vấn đề nên làm mất bài của mình rồi?
Cao Mỹ Hồng khẽ cắn môi, lại viết thêm một bài nữa rồi đăng lên.
Nhưng mà không lâu sau, bài này cũng biến mất.
Sau khi thử lại nhiều lần vẫn không thấy bài Weibo đó đâu, thì Cao Mỹ Hồng đã ngây ngẩn cả người.
Trong nội tâm cô ta đã xuất hiện một ý nghĩ cực kỳ khó tin, thậm chí ý nghĩ này còn khiến cho cô ta sợ hãi.
Lẽ nào chuyện này là do cậu em trai kia làm ra?
Nếu như là một ngôi sao như mình hoặc là một người bình thường thì tất nhiên sẽ không năng lực như vậy, song, nếu như đó là một người nhiều tiền đến trình độ khủng bố, hoặc là có bối cảnh cực kỳ hiển hách, vậy thì liền có thể!
Ừng ực!
Cao Mỹ Hồng càng nghĩ thì càng sợ hãi, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt cũng đã trở nên trắng bệch.
Xem ra thân phận của cậu em trai này vô cùng ghê gớm rồi!
Cao Mỹ Hồng đã hiểu, mình đã trêu chọc phải một nhân vật ghê gớm rồi!