Diệp Mặc cau mày, cảm thấy hơi khó chịu.
“Tôi lặp lại một lần, tôi không phải cò môi giới, tôi là chủ nhà ở đây, đến đây để xem nhà của mình.” Âm thanh của Diệp Mặc dần trở nên lạnh lùng.
“Chủ nhà? Haha!”
Nhân viên an ninh hơi sửng sốt một chút, rồi cười phá lên.
Một tên lái một chiếc xe nát, cũng dám nói là chủ nhà ở đây?
Đây quả thật là chuyện cười buồn cười nhất mà mình từng nghe được.
“Không tin à, anh gọi người của công ty bất động sản xác minh xem.” Diệp Mặc nói.
“Được! tôi xem anh định chém gió đến khi nào.”
Nhân viên an ninh mỉa mai một câu, cầm lấy bộ đàm: “Alo alo, phòng quản lý, nơi này có một người lái xe Jetta, nói rằng mình là chủ nhà ở đây, còn nói để mấy người xác minh một chút, mọi người thấy có buồn cười hay không?”
Mấy phút đồng hồ sau, một chiếc xe Golf chạy bằng điện đi ra, trên xe là một cô gái xinh đẹp ăn mặc một bộ đồ công sở.
“Chị Hạ, chính là anh ta, nói mình là chủ nhà ở đây, chị nhìn chiếc xe nát của anh ta kìa, có phải chuyện cười hay không.”
Nhân viên an ninh mở cửa, đi đến gần cô gái rồi cười khẩy chỉ về Diệp Mặc đang ở phía ngoài.
Cô gái này lại không có cười, mà chỉ hơi cau mày.
Nhìn chiếc xe này, người bên ngoài đúng là không giống với chủ nhà ở đây, mỗi căn biệt thự ở đây đều phải vài chục hơn trăm triệu NDT, tất cả dều là đại gia nổi tiếng giới kinh doang, tuổi tác cũng sẽ không nhỏ lắm.
Nhưng mà, trùng hợp là ngay hôm này, căn biệt thự số 1 đã được bán đi, mà người mua thì đến giờ vẫn chưa xuất hiện.
Chẳng lẽ lại là người trẻ tuổi bên ngoài này sao?
“Xin chào tiên sinh!” cô gái đi lên, mỉm cười nói.
Nàng nhìn vào trong xe, lập tức kinh ngạc trước vẻ đẹp trai của Diệp Mặc, sau đó thì sắc mặt lại thay đổi.
Nhân viên an ninh kiến thức ít, không nhìn ra được hàng hiệu, nhưng nàng chỉ cần liếc qua là đã có thể nhìn ra người thanh niên này đang mặc một bộ âu phục cao cấp đắt đỏ.
“Cô xem đi.”
Diệp Mặc lấy ra hợp đồng đưa cho cô gái xinh đẹp này.
Cô gái nhận hợp đồng nhìn một chút, bỗng nhiên đồng tử co lại.
Đây là hợp đồng mua nhà!
Vị này đúng thật là chủ của căn biệt thự số 1!
“Diệp tiên sinh, rất xin lỗi ngài, ngài vừa mua biệt thự nên phía chúng tôi vẫn chưa kịp thu được thông tin tương quan của ngài, cho nên không nhận ra được, xin ngài hãy thứ lỗi cho.” Cô gái vội vàng khom người cung kinh xin lỗi.
Nhân viên an ninh thấy thế thì sắc mặt cứng đờ, thần sắc trở nên ngơ ngẩn.
Người lái cái xe rách nát này, thế mà lại đúng là chủ biệt thự ở đây?
Việc này…thật sự không thể tin nổi.
Những kẻ có tiền bây giờ, đều có thích lái xe rách nát sao?
“Tiểu Lưu, còn ngây ra đó làm gì, còn không mau xin lỗi Diệp tiên sinh đi.”
Cô gái nhìn về phía nhân viên an ninh quát len.
Lúc này Tiểu Lưu mới giật mình tỉnh lại, hoảng sợ đến mức cả người đầy mồ hôi.
Thân là một nhân viên an ninh, đắc tội với những người ở trong này sẽ bị đuổi việc, mà Tiểu Lưu cũng không muốn vứt bỏ công việc này.
“Diệp…Diệp tiên sinh, thật sự xin lỗi ngài! Là tôi có mắt như mù, đã không nhận ra ngài!”
Tiểu Lưu sợ đến mức nói năng lắp bắp.
“Thôi bỏ đi.” Diệp Mặc khoát tay.
“Diệp tiên sinh, tôi là Hạ Lâm, là quản lý ở nơi này, để tôi dẫn đường cho ngài! Sau này ngài có chuyện gì thì có thể liên hệ với tôi qua Wechat.”
Hạ Lâm tự giới thiệu bản thân một chút, rồi đi về chiếc xe Golf, bắt đầu dẫn đường.
“Đầu năm nay kẻ có tiền đều dễ nói chuyện như thế à?”
Nhân viên an ninh Tiểu Lưu đứng tại chỗ vỗ vỗ đầu, nghĩ mãi cũng không hiểu.
“Diệp tiên sinh, hình như ngài vẫn chưa xem qua biệt thự của mình đúng không? Tôi giới thiệu cho ngài một chút, căn biệt thự mà ngài mua là căn biệt thự to nhất ở đây, cũng là căn biệt thự xa hoa nhất, tất cả nguyên liệu đều là loại tốt nhất….”
“Ghế sofa, bàn…. và tất cả nội thất trong biệt thự đều là những thương hiệu nổi tiếng trên thế giới.”
Sau khi đến nơi, Hạ Lâm đi trước giới thiệu các loại thiết bị trong biệt thự.
Rốt cuộc thì vị Diệp tiên sinh này có lai lịch gì nhỉ?
Thỉnh thoảng nàng còn liếc trộm Diệp Mặc một chút, trong lòng cực kỳ tò mò.
Chưa thèm xem qua mà đã tiện tay vứt 1 2 tỷ NDT mua căn biệt thự này rồi, thực sự quá kinh người.
Còn có vè ngoài cực kỳ tuấn mỹ này, và những hành động kỳ lạ…..
Rõ ràng là rất giàu có, nhưng lại lái một chiếc Jetta rách nát, loại chuyện này đúng là khiến cho người khác rất khó hiểu.
“Có lẽ là người có tiền đều như vậy, không đi đường bình thường.”
Nàng âm thầm thở dài.
“Diệp tiên sinh, có việc gì thì hãy liên hệ với tôi nhé.”
Sau khi giới thiệu xong thì Hạ Lâm rời đi.
Diệp Mặc lại đi dạo một vòng, cảm thấy rất hài lòng.