Triệu Bỉnh Huy nhìn thấy người này trực tiếp đi qua bên này thì hơi sững sờ, ngạc nhiên nói: “Đây là. . . ai vậy?”
Lâm Tố Quyên dò xét từ trên xuống dưới một phen thì trợn trắng mắt, tên mặt trắng nhỏ này lại đẹp trai hơn trước kia rồi!
Bà ta tiến lại gần bên tai chồng mình, nhỏ giọng nói: “Chính là tên khốn bạn trai của Ngọc Tình!”
“Gì cơ?” Triệu Bỉnh Huy giật mình, nhịn không được mà hô nhỏ một tiếng, ông ta lại nhấc mắt nhìn qua, ánh mắt đã có chút chấn động.
Trước đó, vợ con ông ta cũng đã nhắc đến người này với ông ta, còn nói là một tên mặt trắng nhỏ vô cùng đẹp trai, nhưng ông ta cũng chỉ nghĩ là đẹp trai bình thường mà thôi, chứ không ngờ lại đẹp trai đến trình độ này! Chẳng trách đứa cháu gái kia của mình sẽ coi trọng người này!
Đến khi hồi phục tâm thần thì sắc mặt Triệu Bỉnh Huy không khỏi trầm xuống, đáy lòng rất không vui.
Nghe vợ mình nói, thì cũng là do người này nên mới không gặp được Ngọc Tình, cũng không cầm được một xu nào thì đã bị người này đuổi ra ngoài.
Triệu Bỉnh Huy lại dò xét một phen rồi trợn mắt đầy khinh thường.
Ông ta cũng đã nghe qua chị gái mình nhắc đến người này, còn nói là vô cùng có năng lực, hình như còn mở công ty gì gì đó, nhưng mà ông ta không tin chút nào, chỉ bằng tên này thì có năng lực gì chứ! Nghe nói điều kiện gia đình còn rất bình thường, chắc cũng là dựa vào tiền của Ngọc Tình để mở công ty giống như Trạch Phong rồi!
Nói khó nghe một chút thì chính là ăn bám.
“Ngọc Tình đâu?”
Triệu Bỉnh Huy trầm mặt, không cho tên này sắc mặt tốt, còn ánh mắt thì tìm kiếm về phía sau.
Lâm Tố Quyên cau mày, rất không khách khí mà hỏi: “Đúng thế! Ngọc Tình đâu? Ở đâu rồi?”
Lần trước tên khốn này còn uy hiếp bà ta, bây giờ nghĩ lại vẫn còn thấy tức giận, nên tất nhiên sẽ không thèm khách khí.
Hơn nữa, đối với tên khốn này cũng chẳng cần phải khách khí làm gì!
Diệp Mặc cười nói: “Ngọc Tình rất bận rộn nên không đến được, cô ấy nhờ tôi đến thay!”
“Cái gì?”
Hai vợ chồng nghe xong thì sắc mặt cũng thay đổi, lập tức đỏ bừng lên vì tức giận.
Thời điểm trọng yếu như vậy mà Ngọc Tình cũng không đến, mà chỉ bảo người bạn trai này đến, như vậy cũng qua qua loa, cũng quá không nể mặt nhà bọn họ rồi!
Đây là đang xem thường nhà bọn họ mà!
Sau đó, sắc mặt bọn họ lại trướng đến tái nhợt, vô cùng khó coi.
Vốn còn định nhân cơ hội này để van nài Ngọc Tình một chút, rồi lại vay ít tiền, bằng không thì kết hôn xong trong nhà sẽ không còn chút tiền nào cả, cũng không thể duy trì cuộc sống xa hoa như trước kia nữa.
Bây giờ người không đến, thì không có cơ hội rồi.
Không phải tên khốn này lại giật dây Ngọc Tình đấy chứ?
Lâm Tố Quyên nghĩ đến đây thì cắn răng một cái, trong mắt phun ra hận ý mãnh liệt.
Tính cách của Ngọc Tình rất tốt, nên sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy, khẳng định là do tên khốn này cản trở, làm hỏng chuyện tốt của nhà bọn họ.
Trong lúc nhất thời, bà ta đã hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Triệu Bỉnh Huy ở một bên cũng có biểu cảm như vậy, ông ta cũng cảm thấy chắc chắn là do tên này giở trò.
Diệp Mặc nhìn lướt qua hai người, hắn cũng chẳng thèm để ý.
Hắn không quan tâm nhà này nhìn hắn thế nào, dù sao hắn cũng chỉ đến thay Ngọc Tình ngồi một chút rồi sẽ rời đi.
“Là tầng năm à?” Diệp Mặc mỉm cười, đi thẳng đến thang máy rồi ấn nút mở cửa.
Hai người Triệu Bỉnh Huy và Lâm Tố Quyên vẫn cứ trầm mặt như cũ, bọn họ lại liếc mắt nhìn về phía cửa, khi không thấy bóng người cần tìm thì mới tin tưởng rằng Ngọc Tình không đến thật, trong lòng không khỏi giận dữ hơn vài phần.
Lại quay đầu nhìn thoáng qua tên kia, thì Lâm Tố Quyên rất muốn mở miệng mắng to, rồi đuổi tên khốn này đi, nhưng bà ta nghĩ nghĩ thì lại hơi do dự, nên không mở miệng nữa.
Nói thế nào thì tên khốn này cũng thay mặt Ngọc Tình, cho nên không tiện vạch mặt.
“Ừm!” Lâm Tố Quyên bĩu môi nói với vẻ khó chịu.
“Đi thôi!” Bà ta lại quay sang nói với chồng mình rồi mới đi vào thang máy, toàn bộ hành trình bà ta đều không thèm nhìn tên khốn kia một chút nào.
Thang máy đi lên tầng năm.
Đi thêm một đoạn thì đến cửa một gian phòng, sau khi đi vào thì là một đại sảnh rất rộng rãi, bên trong đã có không ít người đang ngồi trò chuyện, nhìn trông khá náo nhiệt và sôi nổi.
Có người nhìn thấy hai vợ chồng Lâm Tố Quyên thì hô lên: “Tố Quyên! Bỉnh Huy! Ngọc Tình đến chưa?”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía này, ánh mắt đều có chút sốt ruột.
Những người này đều là họ hàng thân thích của hai vợ chồng bọn họ, tất nhiên cũng có họ hàng thân thích của Ngọc Tình, còn một số người khác thì dĩ nhiên cũng đã nghe nói đến vị Tô Thiên Hậu này, khi biết hôm nay cô ấy sẽ đến thì đều có chút chờ mong.
Trong số đó, có một người thanh niên cao lớn khoảng 27 28 tuổi, trên người mặc một bộ âu phục màu tối rất long trọng, chính là anh họ của Ngọc Tình, Triệu Tuấn Nhạc.
Triệu Tuấn Nhạc đang trò chuyện sôi nổi với mấy người trong phòng, khi nhìn thấy cha mẹ đi vào thì anh ta cũng đi qua nghênh đón, cũng để hỏi một chút.