“Sao nào?”
Sau khi Khương Thi Vận mặc vào, thì nhẹ nhàng xoay một vòng.
“Oa!” Hoàng Y Y nhìn đến mức ngây người.
Người ngọc ở trước mặt, mặc một thân váy trắng như tuyết, tóc dài phất phơ, dào dạt tiên khí. Trên gương mặt thanh thuần nở một nụ cười, hai lúm đồng tiền hiện lên, trông cực kỳ ngọt ngào xinh đẹp.
Chiếc váy trắng quây ngực, không có dây đeo vai, lộ ra đôi vai trắng như tuyết và hai xương quanh xanh tinh xảo…
Khương Thi Vận mặc bộ quần áo này, quả thật là vừa thanh thuần lại vừa gợi cảm.
“Thi Vận, bạn đẹp quá.”
Hoàng Y Y thán phục: “Bạn mặc như vậy đi ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu tên đàn ông bị bạn làm cho mê mệt.”
“Thế mình mặc bộ này nhé.” Khương Thi Vận hơi đỏ mặt nói.
“Đúng, mặc bộ này, mê chết bọn họ đi.” Hoàng Y Y cười nói.
“Được rồi.”
Khương Thi Vận cúi đầu nhìn đôi tất chân trắng trên đùi mình, gương mặt hơi nóng lên.
Khương Thi Vận lần đầu tiên ăn mặc táo bạo như vậy.
Khương Thi Vận ngồi xuống chọn trang sức, sửa sang lại đầu tóc.
Hoàng Y Y ở một bên cũng đã chọn quần áo xong, nàng ăn mặc rất thanh xuân thời thượng.
“Ui! Làm gì đây.”
Hai người đang định xuất phát, thì có hai cô gái mở cửa đi vào phòng.
Sau khi nhìn thấy hai người Hoàng Y Y thì cô gái đi trước liền lên tiếng với giọng chanh chua.
“Đi thăm anh họ tôi.” Hoàng Y Y vênh mặt lên, nói với vẻ rất đắc ý.
“Anh họ? Là người lần trước mà cậu kể là rất giàu có và còn ở cả biệt thự đó à?” Cô gái này hơi ngơ ngác một chút, rồi trên mặt hiện lên vẻ châm chọc mãnh liệt.;
Điều kiện gia đình của Hoàng Y Y cũng không phải bí mật gì, làm sao có thể có một người anh họ giàu có như vậy chứ, nào là biệt thự trị giá hơn trăm triệu, còn cả xe thể thao nữa, chém gió cũng không biết đường chém.
Thế mà con hàng này còn không biết e lệ, da mặt dầy thật!
Còn cả họ Khương này nữa, thế mà cũng chém theo, thật không biết xấu hổ!
“Chu Tử Huyên, cậu không tin thì thôi! Không ai bắt cậu phải tin cả! Thi Vận, bọn mình đi thôi.”
Hoàng Y Y liếc mắt, lôi kéo Khương Thi Vận đi ra ngoài.
“Hai người này, đúng là không biết xấu hổ.”
Chu Tử Huyên nhỏ giọng mắng, rồi đóng sập của lại.
……
“Anh của bạn…không ở nhà sao?”
“Mình không biết nữa! Anh ấy bảo đang ở phòng làm việc…”
Hai người ra khỏi trường, gọi xe.
Địa chỉ lại làm cho hai nàng hơi nghi ngờ một chút.
“Ai nha! Chúng ta cũng không thể đi người không đến nhỉ.”
Xuống xe, hai người mua ít hoa quả, sữa… rồi mới dắt tay nhau đi đến phòng làm việc.
“Anh họ, anh làm gì ở đây thế?”
Hoàng Y Y đi vào phòng làm việc, bắt đầu dò xét bốn phía.
“Làm vài thứ thủ công mà thôi.”
Diệp Mặc cười, dẫn hai nàng đi vào gian phòng.
“Đáng yêu quá.”
Khi nhìn thấy hai đứa bé thì hai nàng tranh nhau bế.
“Y Y, hình như bé gái mò ngực mình.”
Khương Thi Vận ôm một lúc thì bỗng nhiên đỏ mặt nói.
Hoàng Y Y nhìn sang, sau đó thì cúi đầu xuống nhìn ngực mình, đứa cháu trai trong ngực này dường như không hề có hứng thú gì với nàng.
“Móa! Đến cả đứa bé cũng ghét bỏ mình!”
Hoàng Y Y lệ rơi đầy mặt.
“Y Y, bạn có thấy những thứ này rất quen thuộc không?”
Tiếp theo, hai người bắt đầu đi loanh quanh trong phòng làm việc, Khương Thi Vận nhìn thấy mấy món đồ thì hơi cau mày hỏi.
“Bạn nói thì mình mới để ý, hình như hơi giống trên Tik Tok…”
Hoàng Y Y do dự một chút rồi nói.
“Khoan đã, anh, chẳng lẽ anh là người nổi tiếng có 10 triệu fan trên Tik Tok à?”
Một lát sau thì Hoàng Y Y mới phản ứng kịp, kêu lên đầy sợ hãi.
“Bây giờ em mới phát hiện à?” Diệp Mặc cười nói.
“Anh, anh quá lợi hại rồi.”
Hoàng Y Y ngây người nửa ngày mới lấy lại được tinh thần, kích động thét to.
Khương Thi Vận ở bên cạnh cũng hết sức chấn động.
Không nghĩ đến anh họ của Y Y, lại chính là người đó!
“Anh, em có thể chụp ảnh chỗ này không? Sau khi trở về em sẽ lấy mấy tấm ảnh này đập chết mấy con hàng kia. Các nàng dám không tin em có một người anh họ đẹp trai lại giàu có như anh, lại còn bảo em mơ mộng hão huyền nữa.”
Hoàng Y Y siết chặt nắm đấm, nói với vẻ giận dữ.
“Được được, muốn chụp thì cứ chụp đi.” Diệp Mặc không thèm để ý.
“Hay là lát nữa về biệt thự rồi chụp đi, nếu hai em thích thì tối nay ở đấy cũng được.” Diệp Mặc nghĩ nghĩ rồi nói.
Ngôi biệt thự đó, Diệp Mặc rất ít khi ở, cơ bản là toàn để không.
“Thế thì quá tốt, anh họ là tốt nhất.” Hoàng Y Y kích động nói.
“À đúng rồi, sắp đến sinh nhật em rồi đúng không? Em muốn quà gì?” Diệp Mặc lại hỏi.
“Cũng sắp đến rồi, quà gì cũng được.”
“Gì cũng được là sao! Hay là thế này đi, lát nữa chúng ta ra ngoài, em thích cái gì thì anh sẽ mua cho.” Diệp Mặc cười nói.
Quan hệ của Diệp Mặc và cô em gái này vẫn luôn rất tốt.
Đợi Hoàng Y Y chụp một vòng, Diệp Mặc liền dẫn theo hai nàng và cả hai đứa bé, đi dến trung tâm mua sắm.