Vua Tôi Tối Thượng

Chương 42

CHƯƠNG 42: AI CŨNG KHÔNG ĐOẠT ĐƯỢC!

Mọi người bên dưới lúc này cũng tạm ngừng thở, trông ngóng nhân vật truyền kỳ của Long Quốc đó, chủ soái Bắc Lương!

“Tôi lớn như vậy rồi, vẫn là đầu tiên gặp được một chủ soái!”

“Quá kích động! Đêm nay hoàn toàn đáng giá! Nhanh nhanh nhanh, đợi lát nữa chúng ta nhất định phải chụp ảnh cùng với chủ soái Bắc Lương!”

Phía nhà họ Khương bên này, Khương Chính Thuần cũng chen chúc trong đám người, chống nạng, duỗi dài cổ muốn nhìn xem nhân vật lớn trong truyền thuyết kia!

Đó chính là vinh dự của Long Quốc, là đại anh hùng trong suy nghĩ của tất cả mọi người!

“Ông nội, ông nói xem, chủ soái Bắc Lương này có thể vừa ý con hay không? Con nghe nói, anh ấy mới hơn hai mươi tuổi!” Khương Kiều Diễm lúc này đã đá Ngô Khoan Nghiệp chạy mất chín tầng mây, một lòng muốn đoạt được ưu ái của vị chủ soái Bắc Lương còn chưa thấy mặt này!

Nếu như có thể lọt được vào mắt, có thể xác định chim sẻ biến thành phượng hoàng rồi!”

“Đúng thế! Hơn hai mươi tuổi, thái sơn phong tướng! Là người duy nhất của Long Quốc đương thế! Người duy nhất! Người như vậy, nhà họ Khương chúng ta dù làm trâu làm ngựa cũng đồng ý hầu hạ.” Khương Chính Thuần kích động hai mắt đã lộ ra nước, giống như là tâm trạng nở ra.

Khương Bân Bân một bên cũng sùng bái nói: “Mẹ, mẹ nói xem, chủ soái Bắc Lương này rốt cuộc là ai? Tin tức liên quan đến anh ta quá ít, nếu như có thể biết nhiều thêm một chút, nhà họ Khương chúng ta cũng có thể leo lên.”

Từ Phân cũng không ngừng gật đầu nói: “Đúng thế đúng thế, nhưng mà địa vị nhà họ Khương chúng ta quá thấp! Con nhìn xung quanh xem, người nào không phải là đỉnh lưu của Tô Hàng, cho dù muốn leo lên, cũng không đến phiên chúng ta đâu.”

Không riêng gì người nhà họ Khương nghĩ như vậy, rất nhiều người đều nghĩ như vậy.

Mà lúc này, Hàn Lợi Dân đứng trên đài, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phong trong góc, vừa muốn tuyên bố thân phận của anh, lập tức có một chiến sĩ mặt quân phục vọt lên, ghé vào lỗ tai nhỏ giọng nói: “Thiếu tá Hàn, vừa rồi chủ soái Bắc Lương nói, không cần để lộ ra thân phận của anh ấy.”

Nghe vậy, chân mày Hàn Lợi Dân nhíu lại một cái, ánh mắt giao tiếp với Tiêu Phong, lập tức hiểu ra gì đó, sau đó cười ha hả nói: “Các vị, thật xin lỗi, chủ soái Bắc Lương tạm thời không muốn lộ ra thân phân bên này của mình, anh ấy ở bên cạnh mọi người! Anh ấy muốn xem thử,đại biểu của thế gia và tập đoàn của Tô hành, có phải đều là những người có tài đức.”

“Cái gì? Chủ soái Bắc Lương ngay bên cạnh chúng ta? Ông trời ơi! Là ai?!”

“Mẹ nó! Lời nói cử chỉ của tôi vừa rồi, sẽ không bị anh ấy nghe được chứ? Anh ấy sẽ không có ý kiến với chúng ta chứ?”

Nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn quanh mình, dò xét cẩn thận, cuối cùng cũng không phát hiện người khả nghi.

Mãi cho đến khi tiệc tối chấm dứt, tất cả mọi người cũng không gặp được chủ soái Bắc Lương trong truyền thuyết, hơi có chút thất vọng.

Mà Tiêu Phong cũng mang theo Khương Uyển Đồng và Giai Giai, rời khỏi hội trường, về căn nhà nhỏ 67m2 ở nhà họ Khương.

Ngày hôm sau, nhà họ Khương họp gia tộc, là về chuyện hợp tác với tập đoàn Lợi Dân.

Trong cuộc họp, ông cụ Khương Chính Thuần ngồi ở chủ vị, thản nhiên nói: “Hôm nay triệu tập mọi người lại, không có mục đích gì khác, chỉ muốn tuyên bố một chuyện, lần này hợp tác với tập đoàn Lợi Dân, do Khương Kiều Diễm toàn quyền phụ trách, tất cả các hạng mục của công ty tạm thời có thể để xuống, tập trung toàn bộ tinh lực vào lần hợp tác này.”

Nghe như thế, người nhà họ Khương, có người vui, có người sầu.

Khương Văn Kỳ và Tiết Mai vui vẻ đến mức nở hoa, nói: “Ba, ba yên tâm, năng lực của Kiều Diễm chúng ta nhất định là đủ, lần hợp tác này, nhà chúng ta cứ đợi mà kiếm tiền thôi!”

“Cảm ơn ông nội, Kiều Diễm nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của ông nội.” Khương Kiều Diễm cũng vội vàng làm nũng nói.

Mà lúc này, Từ Phân đứng lên, mặt lạnh nói: “Ba, ba cũng không thể làm như vậy được! Hợp tác với tập đoàn Lợi Dân này, nếu không có Uyển Đồng nhà chúng ta, chúng ta cũng không lấy được hợp đồng! Ba một cước đá văng Uyển Đồng, con không đồng ý!”

Từ Phân mở miệng một tiếng Uyển Đồng nhà chúng ta, cũng không phải thật sự là lo lắng cho Khương Uyển Đồng, mà là lo lắng cho con mình!

Nếu Khương Uyển Đồng cũng không có phần tham dự, vậy Khương Bân Bân sao có tư cách tham dự chứ?

Vậy bọn họ sao còn có thể lấy được một số từ trong hạng mục này chứ?

“Con cũng không đồng ý! Đây dù sao cũng là hạng mục mà chị con có được, không thể để một mình Khương Kiều Diễm phụ trách, ít nhất, phải cho con tham gia!” Giờ phút này Khương Bân Bân không quan tâm nữa, dù sao cũng liên quan đến lợi ích và tương lai của mình.

Từ Phân quay đầu, cũng vội vàng kéo Khương Uyển Đồng ở trong góc, đầu nhanh chóng đầy mồ hôi, nói: “Khương Uyển Đồng! Con nói một câu đi, đây là hạng mục hợp tác nhà chúng ta có được, không thể để cho cả nhà Khương Kiều Diễm lấy trắng được!”

“Đúng thế, chị, chị nói một câu đi.” Khương Bân Bân cũng gấp, hận không thể mở miệng thay cho cô.

Khương Văn Kỳ lại lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Hừ, Khương Uyển Đồng là một cô gái nhỏ cái gì cũng không hiểu, có thể làm cái gì? Nó hiểu hạng mục sao? Nó hiểu hợp tác sao? Trừ Kiều Diễm nhà chúng tôi phù hợp ra, còn ai thích hợp hơn?”

“Đúng thế! Hạng mục này không phải Kiều Diễm nhà chúng ta không ai có thể hơn!” Tiết Mai cũng tức gào lên.

Theo sau đó, là một đám người nói giúp cho một nhà ba người Khương Văn Kỳ, Từ Phân và Khương Bân Bân hoàn toàn không có cơ hội xen vào.

“Ai nha! Con gái tốt của mẹ! Con đừng có vờ ngớ ngẩn nữa, con nói một câu đi!” Người mẹ kế Từ Phân này, đã gấp muốn chết.

Khương Uyển Đồng ngồi trong góc, cả người không được tự nhiên, bây giờ lại bị một đám người nhìn chằm chằm vào, càng thêm sợ hãi.

Đôi tay bất an của cô vặn tới vặn lui, mắt nhìn Tiêu Phong bên cạnh, sau đó yếu ớt nói với Từ Phân: “Mẹ, con…con cũng không biết, con không biết gì cả, nếu không, hạng mục này cho…”

“Cho cái gì mà cho! Không cho! Con không biết, Khương Bân Bân nhà chúng ta biết!” Từ Phân lập tức ồn ào, giận trừng mắt nhìn Khương Uyển Đồng.

Khương Uyển Đồng lúc này sợ đến rụt cổ lại, rồi uất ức cúi đầu, không biết nên nói cái gì.

“Ha ha, có nghe không, ngay cả Khương Uyển Đồng cũng nói chính mình không có năng lực, mấy người còn muốn làm gì?” Khương Kiều Diễm đắc ý cười lạnh một tiếng: “Chẳng lẽ là, hạng mục hợp tác này đểu cho một người không có lý lịch không có kinh nghiệm gì như cô ta quản lý? Đây không phải là đập nát danh dự nhà họ Khương ta sao.”

“Đúng thế! Một tiện nhân bị đuổi ra khỏi nhà họ Khương năm năm, có thể có tư cách gì mà đại biểu chúng ta hợp tác với tập đoàn Lợi Dân chứ!”

“Ông cụ, ông cũng không thể mềm lòng, nghe bọn họ nói mấy câu lại đổi ý!”

“Đúng! Chuyện này liên quan đến cục diện phát triển mấy năm tới của nhà họ Khương!”

Sắc mặt Khương Chính Thuần âm lãnh, giận quát to một tiếng, nói: “Đủ rồi! Ta đã quyết định rồi, ai cũng không thể sửa!”

Ông cụ ra lệnh một tiếng, cả sảnh hội nghị yên tĩnh lại, Từ Phân và Khương Bân Bân cũng hoàn toàn không có cách nào.

Nhưng mà, lúc này, một giọng nói không hài hòa đột nhiên vang lên.

Tiêu Phong ngồi bên cạnh Khương Uyển Đồng, nhìn cô căng thẳng, hỏi: “Uyển Đồng, em nghĩ kỹ chưa, em thật sự không cần lần hợp tác này? Chỉ cần em muốn, bất kể là ai, cũng không cướp đi được!!”

Bình Luận (0)
Comment