Vương Mệnh

Chương 193


Đất Lĩnh.
Giữa một vùng rừng núi hẻo lánh, chu vi mấy trăm dặm không có một thôn làng nào, có một ngọn núi đột ngột vươn cao hơn hẳn những ngọn núi xung quanh, rất nổi bật.

Bốn phía rừng sâu thăm thẳm, mãnh thú tung hoành, thường nhân không thể nào đến được.
Một thanh niên nhân đang đứng giữa một dốc núi hiểm trở, bảo kiếm trong tay múa tít, đang cố sức ngăn cản một bầy mãnh thú tấn công lên núi.

Thanh niên nhân dung mạo bình thường, thân hình vừa phải, không mập không gầy, nếu đứng giữa đám đông sẽ không khiến ai chú ý.

Nhưng thỉnh thoảng ánh mắt lại lóe lên tia nhìn sắc bén, chứng tỏ thanh niên tất phi thường nhân.
Chém giết một hồi, thanh niên lại nghe hệ thống thông báo :
- Đinh.

Thời gian còn 1 canh giờ nữa.
Nghe thông báo, thanh niên phấn khởi gia tăng công kích tốc độ.

Bầy mãnh thú bị thanh niên chém giết nãy giờ, mười phần chỉ còn được một, hai.

Giờ thấy không còn cơ hội vượt qua hẻm núi, nên khi thanh niên đẩy mạnh công thế liền tứ tản bỏ chạy, chẳng mấy chốc là đã mất dạng trong rừng sâu.
Thanh niên không đuổi theo, vội vã luyện hết chiến lợi phẩm, rồi chống kiếm ngồi xuống trên một tảng đá, thở dốc.

Không phải thanh niên không muốn đuổi theo, nhưng lực bất tòng tâm.

Sau mấy giờ chiến đấu quyết liệt, thể lực, tinh thần đều hao tổn nghiêm trọng, cần phải nghỉ ngơi dưỡng sức, tu dưỡng tinh thần.
Thanh niên cũng chỉ là một người chơi bình thường như bao người chơi khác, tham gia Vương Mệnh không phải muốn hùng bá thiên hạ, mà chỉ muốn chứng tỏ anh hùng bản sắc.

Mỗi nam nhân có nhiệt huyết, ai không có giấc mộng anh hùng, chỉ là chưa có cơ hội biểu hiện mà thôi.
Muốn trở thành anh hùng thì phải có thực lực.

Thanh niên từ khi đăng nhập, tạo nhân vật, đã gắng sức luyện cấp, làm nhiệm vụ, tu tập được một thân thuộc tính thượng hạng, có thể xưng là cao thủ.

Trong một chuyến thám hiểm vùng núi phía tây đất Lĩnh, thanh niên vô tình lạc bước đến đây.

Nhìn ngọn Thạch Khuê Sơn cao vút vươn mình giữa núi rừng hùng vĩ, khí thế bàng bạc, thanh niên nổi lòng hiếu kỳ, lần mò lên núi thám hiểm.


Và trong một hang động trên đỉnh núi, thanh niên đã gặp kỳ ngộ.
Hang động đó là nơi tu luyện của một vị thần nhân, vì chiếm cứ Thạch Khuê Sơn nên xưng hiệu Thạch Khuê Sơn thần.

Trong một lần chiến đấu cùng kẻ thù, địch thủ đã dùng biện pháp tự bạo nguyên thần, khiến Thạch Khuê Sơn thần thân thọ trọng thương, vô phương cứu chữa.

Trước lúc thần thức tiêu tản, Thạch Khuê Sơn thần đã gắng gượng về động, ngưng tụ toàn thân pháp lực thành một giọt tinh huyết, để lại cho kẻ hữu duyên, sau đó tọa hóa.
Thanh niên tìm đến nơi, khích phát tinh huyết chuyển hóa thành một đóa huyết hoa.

Thời gian hoa nở là 24 giờ.

Đến khi hoa nở hoàn toàn mới có thể dùng được.

Ăn huyết hoa, tiêu hóa hết năng lượng ngưng tụ trong đó sẽ nhận được truyền thừa của Thạch Khuê Sơn thần, tiếp nhận thần vị.
Huyết hoa ngưng tụ toàn thân pháp lực của Thạch Khuê Sơn thần, là tinh hoa của trời đất, do đó đã hấp dẫn mãnh thú trong vùng kéo đến tranh đoạt.

Từ hôm qua đến nay, thanh niên đã liên tục chiến đấu, đánh đuổi vô số mãnh thú, bảo vệ hẻm núi dẫn lên sơn động.

Cũng may chỉ là tiểu thần vị, nếu không, hấp dẫn vị thần nhân nào đó tìm đến tranh đoạt tất không đến phiên thanh niên thụ hưởng.

Chống cự bọn mãnh thú, thanh niên còn có cảm giác lực bất tòng tâm, nếu chống lại thần nhân, dù chỉ là tiểu thần, thanh niên không có cơ hội nào nữa.
Nghỉ ngơi một lúc, lại một bầy mãnh thú kéo đến, thanh niên lại tiếp tục chiến đấu.

Dù rất mệt mỏi, nhưng đã đến giai đoạn cuối cùng, thanh niên tự động viên tinh thần, phải cố gắng hơn nữa, phải kiên trì hơn nữa.

Trời trao trọng nhậm, tất có thử thách.

Chính quan niệm đó đã giúp thanh niên đứng vững được đến lúc này.
Lại thêm một đợt tấn công nữa bị đánh tan, số mãnh thú còn sống sót tứ tản bôn đào.

Thanh niên sau khi luyện hết chiến lợi phẩm, liền đứng tựa vào vách đá thở dốc, không dám ngồi xuống, sợ rằng khi đã ngồi xuống rồi sẽ không thể đứng lên nổi.

Từ hôm qua đến nay, thanh niên đã sát tử không biết bao nhiêu là mãnh thú, không sao đếm xuể, chỉ biết là khi mới lên núi, thanh niên 34 cấp, giờ đã thăng lên 41 cấp.

Ban đầu còn sử dụng chiến đấu kỹ năng, nhưng khi trải qua thời gian dài chiến đấu, lam dược không còn, thanh niên chỉ đành sử dụng phổ thông công kích.


Còn hồng dược, dù đã sử dụng rất tiết kiệm, nhưng đến giờ cũng chỉ còn lại chút ít, mà đó là do bọn mãnh thú bị sát tử rơi ra.

Nếu không có số hồng dược chiến lợi phẩm đó, có lẽ thanh niên đã thất bại tử vong từ lâu rồi.

Hệ thống tuy đặt ra nhiệm vụ khó khăn, nhưng vẫn không nỡ tuyệt đường người chơi.
Giữa lúc đó, thanh niên đột nhiên sững người, bởi nghe hệ thống công cáo :
- Đinh.

Hệ thống công cáo.

Thiên địa vạn vật, biến chuyển không ngừng.

Có cố gắng tất có thu hoạch.

Chúc mừng Đại Hòa gia tộc gia chủ Nguyên Tín hoàn thành tất cả các điều kiện, chính thức kiến quốc, quốc hiệu Đại Hòa.

Vì là người chơi đầu tiên kiến quốc, hệ thống đặc thù tưởng lệ.

Mong người chơi tiếp tục cố gắng.
Thanh niên thám hiểm vùng rừng núi này bấy lâu nay, ít có cơ hội giao tiếp với người khác, và thỉnh thoảng mới lên diễn đàn nên cũng chỉ biết chút ít tin tức về Man đô chiến dịch.

Thanh niên không ngờ lúc này đã có người kiến quốc rồi.

Đang suy nghĩ, hệ thống công cáo lại vang lên :
- Đinh.

Hệ thống công cáo.

Thiên hạ phong vân, cơ trời biến ảo khó lường.

Bánh xe lịch sử lại chuyển sang một vòng xoay mới.


Hệ thống canh tân.

Mời mọi người xem chi tiết tại website của Vương Mệnh.
Hệ thống lại canh tân.

Vương Mệnh lại bắt đầu bước sang một giai đoạn mới.

Nhưng thanh niên không có thời gian suy nghĩ nhiều, bởi một đợt tấn công mới của mãnh thú lại bắt đầu.

Lần này bọn chúng kéo đến rất đông, số lượng so với các lần trước nhiều hơn gấp bội, ẩn hiện giữa bầy mãnh thú còn có một số tiểu BOSS.

Thời gian chỉ còn lại hơn nửa giờ nữa thôi.

Có lẽ đây đã là đợt tấn công cuối cùng, do đó bọn mãnh thú mới dốc toàn lực tấn công.
Lại một phen chém giết điên cuồng.

Lần này, do có sự tham chiến của một số tiểu BOSS, bọn mãnh thú biết phối hợp chiến đấu, công thủ nhịp nhàng, thanh niên không còn giữ vững được trận địa phòng ngự nữa, liên tục bị đẩy lùi.

Thanh niên dù đã cố hết sức chiến đấu, nhưng lực bất tòng tâm, cứ phải lùi dần, lùi dần.

Sau gần nửa giờ khích chiến, thanh niên đã bị bầy mãnh thú dồn đến cửa động.

Đây đã là tuyến phòng ngự cuối cùng, nếu thất thủ thì bao nhiêu công sức từ hôm qua đến giờ đều trở nên vô ích, bao kỳ vọng đều sẽ tan thành mây khói.

“Quyết không thể thất bại được”, thanh niên thầm nhủ, và bắt đầu liều mạng.

Phải công nhận rằng, con người một khi liều mạng rồi thì cực kỳ đáng sợ.

Thanh niên ánh mắt đỏ ngầu, đâm ngang chém dọc không ngừng.

Hàng loạt mãnh thú gục ngã dưới bảo kiếm của thanh niên.

Bọn tiểu BOSS không còn có thể ung dung ở phía sau chỉ huy chiến đấu nữa, mà lần lượt gia nhập vào vòng chiến.

Thanh niên áp lực đại tăng.
Cuộc chiến đấu trở nên cực kỳ khốc liệt.

Máu đổ thây phơi khắp sơn đạo.


Tiếng mãnh thú gầm rống điên cuồng vang vọng khắp núi rừng, xua đuổi các loài chim thú nhỏ yếu tạm di cư đi nơi khác.

Trong vòng chu vi mấy chục dặm không còn một loài động vật nào tồn tại.
Thanh niên thể lực yếu dần, sinh mạng gần cạn kiệt, trong khi bọn mãnh thú càng điên cuồng hơn, nên đã bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng.
Đột nhiên …
Phong vân biến sắc, mây đen che kín bầu trời, gió giật dữ dội.

Bầu trời như hạ thấp hơn.

Một cổ áp lực cực kỳ lăng lệ bao phủ cả một vùng trời đất, do như cuồng phong bạo vũ quyển nhập khắp chốn núi rừng.

Tiếp đó, những tiếng sấm vang trời dậy đất, từ thiên không oanh oanh nổi lên liên tục không dứt.

Ánh chớp sáng ngời.

Trời đất chấn động.
Cả bầy mãnh thú đang điên cuồng công kích, đột nhiên giật mình kinh tỉnh, trước oai thế của trời đất, kinh hoàng tháo chạy tán loạn.

Thanh niên thầm thở phào, đồng thời nghe thấy hệ thống thông báo :
- Đinh.

Thời gian còn 10 giây nữa.

Chín … tám … bảy … sáu … năm … bốn … ba … hai … một.
Hệ thống thanh âm vừa dứt, một đám mây tử sắc (màu tím) xuất hiện ngay vùng trời phía trên sơn động, từ từ mở rộng, áp lực đại tăng.
Thanh niên giật mình kinh tỉnh, biết rằng thời gian đã đến, liền chạy vội vào trong động.

Huyết hoa đã nở hoàn toàn, tỏa ra mùi hương ngào ngạt.

Thanh niên không chút do dự, vội hái hoa bỏ vào miệng nuốt.

Huyết hoa vừa được cho vào miệng, lập tức tan ngay.

Một luồng nhiệt khí xuất hiện và ào ạt tràn vào các kinh mạch.
Mặt đất rung chuyển, không khí chấn động.

Một đạo tử sắc kiếp lôi từ thiên không giáng xuống, phá tan phần đỉnh hang động, rồi giáng thẳng vào người thanh niên.
Thần là ai ?

Bình Luận (0)
Comment