Vương Mệnh

Chương 227


Lại nói, khi nghe Giang sứ linh quy nói sẽ có thưởng khi trả lời đúng các câu hỏi, mà phần thưởng lại có ích cho việc tu luyện, Giang Phong lập tức chú tâm định thần, lắng nghe câu hỏi.

Linh quy chậm rãi từ tốn nói :
- Có một tòa tiểu trấn hình vuông, chưa biết độ dài mỗi cạnh.

Tại trung điểm của mỗi cạnh là cổng trấn.

Cách cổng phía bắc 20 thước có 1 cột cờ.

Nếu đi từ cổng phía nam thẳng ra 14 thước, rồi chuyển sang hướng tây, đi thêm 1775 thước nữa thì có thể nhìn thấy cột cờ.

Ngươi hãy tính xem mỗi cạnh của tòa tiểu trấn dài bao nhiêu thước ?
Giang Phong nói :
- Đại nhân chờ một chút, để ta tính toán đã.
Linh quy gật đầu nói :
- Được rồi.

Ta cho ngươi nửa canh giờ đấy.
Do chỉ có thể tính nhẩm (không có máy tính), Giang Phong lấy một đoạn nhánh trúc vẽ hình trên đất, rồi cắm cúi tính toán.

Bài toán này cũng không khó lắm, Giang Phong chỉ tính toán chưa đầy năm phút là đã có kết quả, liền nói :
- Đại nhân.

Tòa tiểu trấn này rộng 250 thước phải không ạ ?
Linh quy ánh mắt sáng ngời, gật đầu nói :
- Đúng rồi.

Ta cho câu khác đây.

Người ta bán 2 con bò, 5 con dê để mua 13 con heo thì còn dư được 10 ngân tệ.

Đem bán 3 con bò, 3 con heo rồi mua 9 con dê thì vừa đủ.

Còn nếu bán đi 6 con dê, 8 con heo để mua 5 con bò thì thiếu 6 ngân tệ.

Vậy mỗi con bò, dê, heo giá bao nhiêu ?
Giang Phong lại vẽ ra đất, cắm cúi tính toán, rồi cũng chưa đầy năm phút là có kết quả, ngẩng lên nói :
- Đại nhân.

Có phải là bò giá 12 ngân tệ, dê giá 5 ngân tệ, còn heo giá 3 ngân tệ không ạ ?
Linh quy gật đầu nói :

- Giỏi.

Giỏi lắm.

Ta cho câu khác nữa đây.

Một bể nước có cạnh 1 trượng (10 thước), giữa bể có mọc một cây sậy, nhô cao lên khỏi mặt nước 1 thước.

Nếu kéo cây sậy vào bờ thì ngọn cây cũng vừa chạm bờ.

Vậy bể nước sâu bao nhiêu và cây sậy cao bao nhiêu ?
Giang Phong tiếp tục tính toán một hồi, và kết quả là :
- Đại nhân.

Có phải bể nước sâu 1 trượng 2 thước và cây sậy cao 1 trượng 3 thước không ạ ?
Linh quy lại gật đầu nói :
- Giỏi.

Rất giỏi.

Ta cho câu khác nữa đây.

Có 4 người cùng đi đến Đền thờ cúng lễ.

Người thứ hai cúng lễ gấp đôi người thứ nhất.

Người thứ ba cúng lễ gấp ba lần người thứ hai.

Còn người thứ tư cúng lễ gấp bốn lần người thứ ba.

Tổng số lễ vật của cả 4 người là 132 đồng tệ.

Vậy mỗi người họ đã cúng lễ hết bao nhiêu đồng tệ ?
Cũng là một bài toán không khó lắm.

Giang Phong sau khi tính toán thì trả lời :
- Đại nhân.

Có phải người thứ nhất đã cúng lễ 4 đồng tệ, người thứ hai cúng lễ 8 đồng tệ, người thứ ba cúng lễ 24 đồng tệ và người thứ tư cúng lễ 96 đồng tệ không ạ ?
Linh quy gật đầu nói :
- Đúng đấy.


Ta cho câu khác nữa đây.

Từ 3 Nông trường năng suất cao, 2 Nông trường năng suất trung bình và 1 Nông trường năng suất thấp thu được 468 đơn vị lương thực.

Từ 2 Nông trường năng suất cao, 3 Nông trường năng suất trung bình và 1 Nông trường năng suất thấp thu được 408 đơn vị lương thực.

Còn 1 Nông trường năng suất cao, 2 Nông trường năng suất trung bình và 3 Nông trường năng suất thấp thu được 312 đơn vị lương thực.

Vậy mỗi Nông trường của mỗi loại thu được bao nhiêu đơn vị lương thực ?
Giang Phong cũng tính toán một lúc, rồi đáp :
- Đại nhân.

Có phải Nông trường năng suất cao cho 111 đơn vị lương thực, Nông trường năng suất trung bình cho 51 đơn vị lương thực, và Nông trường năng suất thấp cho 33 đơn vị lương thực không ạ ?
Linh quy hài lòng nói :
- Giỏi lắm.

Về thuật số ngươi rất giỏi.

Ta hỏi về vấn đề khác đây.

Tại sao Giang tộc lại gọi là Giang tộc ?
Giang Phong đáp :
- Vì Tổ tiên của Giang tộc định cư bên bờ sông Giang, lấy Giang làm họ, nên gọi là Giang tộc.
- Tại sao Khương tộc lại gọi là Khương tộc ?
- Vì Tổ tiên của họ định cư bên bờ Khương thủy, lấy Khương làm họ, nên gọi là Khương tộc.
- Tại sao Dung tộc lại gọi là Dung tộc ?
- Vì … vì Tổ tiên của họ là Chúc Dung, nên gọi là Chúc Dung thị, hay Dung tộc.
Thấy Giang Phong đáp đúng liên tục, linh quy hài lòng gật đầu nói :
- Giỏi lắm.

Ta hỏi câu cuối cùng đây.

Một người muốn vượt sông Giang, xem quẻ thấy chưa đến số chết, nên yên tâm xuống thuyền qua sông.

Nào ngờ thuyền chỉ đi được đến giữa sông thì chìm, và gã ta bị chết đuối.

Tại sao vậy ?
Giang Phong ngớ người, nói :
- Có lẽ quẻ bị sai chăng ?

Linh quy cười nói :
- Nếu như quẻ đúng thì sao ?
Giang Phong ngạc nhiên, cố nhớ lại những kiến thức đã biết, suy nghĩ tính toán, hồi lâu mới đáp :
- Có lẽ gã ta chưa đến số chết, nhưng những người đi chung thuyền đều đến số chết, nên bị chết oan theo.

Ta nhớ đã đọc ở đâu đó rằng : “Vận con không bằng vận cha, vận nhà không bằng vận nước”.

Gã ta đi thuyền, vận của gã phụ thuộc vào vận của toàn thuyền.
Linh quy cả cười nói :
- Giỏi lắm.

Giỏi lắm.

Phần thưởng của ngươi đây.
Nói xong há miệng phun ra một viên bảo châu.

Giang Phong vội thu lấy.
“Vạn niên Thanh Tâm Hoàn : thần cấp dược phẩm, bảo hộ tâm trí luôn thanh tỉnh, giảm 50% phụ diện ảnh hưởng.

Thời hiệu : vĩnh viễn.”
Giang Phong cả mừng, lập tức phục dụng.

Dược hoàn vừa vào miệng lập tức tan ngay, Giang Phong cảm thấy thần thanh khí sảng, dễ chịu vô cùng.

Linh quy cười hỏi :
- Ngươi định tu luyện ngay lúc này hay sao ?
Giang Phong nói :
- Ngày mai tu luyện cũng được.

Nếu như đại nhân không bận việc gì, chúng ta hãy tiếp tục nói chuyện chơi.

Đại nhân đã sống đến mấy vạn năm, chắc biết được nhiều chuyện lạ kỳ, kể cho ta nghe với.
Linh quy hứng khởi nói :
- Đương nhiên.

Đương nhiên rồi.
Cả hai chuyện trò cho đến tận tối, rất là hợp ý.

Giang sứ linh quy biết được rất nhiều chuyện, Giang Phong được nghe rất nhiều bí văn, rất nhiều thông tin thú vị, hữu ích.

Sau đó Giang Phong đăng xuất ngay tại đấy luôn.
Sáng hôm sau, khi Giang Phong đăng nhập vào trò chơi, xuất hiện bên bờ hồ, thì không thấy linh quy đâu cả, có lẽ đã lặn xuống dưới hồ nghỉ ngơi rồi.

Nhưng bên bờ hồ giờ đây lại có thêm một gian trúc lâu xinh xắn, trước cửa treo một tấm biển đề : “Thiếu Quân Lâu”.

Có lẽ đây là quà tặng của linh quy dành cho Giang Phong.
Giang Phong mở cửa, vào bên trong trúc lâu.


Cả gian trúc lâu có hai tầng.

Tầng dưới là khách phòng, tầng trên là chỗ nghỉ ngơi.

Vật dụng đầy đủ và đều làm bằng trúc, bài trí trang nhã.

Giang Phong lên tầng trên, tĩnh tâm định thần, bắt đầu bế quan tu luyện, hy vọng có thể tham ngộ đại đạo.
Cần phải nghiên cứu cái gì đây.

Thiên địa pháp tắc, mơ hồ quá.

Vũ trụ pháp tắc, mênh mông quá.

Luân hồi pháp tắc, luân hồi … luân hồi … Trong tín ngưỡng tôn giáo, luân hồi là linh hồn chuyển thế từ kiếp này sang kiếp khác.

Nhưng còn đây lại là trò chơi.

Trong trò chơi, hệ thống máy chủ có bộ nhớ cố định, chứa đựng tất cả các thông tin của trò chơi, gồm cả thông tin người chơi, NPC, kiến trúc, cảnh quan, … Khi người chơi sát tử NPC hay quái vật, thông tin về NPC hay quái vật đó sẽ biến mất.

Bộ nhớ sẽ trống đi một khoảng bằng với lượng thông tin đó, và hệ thống sẽ lại tạo ra thêm nhân vật hay cảnh quan mới.

Đó cũng có thể gọi là luân hồi chăng ? Giang Phong suy nghĩ … suy nghĩ …
Thời gian thấm thoát trôi qua, Giang Phong chỉ ở trúc lâu suy nghĩ, đến giờ thì đăng xuất nghỉ ngơi, sau đó lại đăng nhập và tiếp tục suy nghĩ.

Không bỏ cuộc giữa chừng, nhưng cũng không quá cố sức, tự nhiên nhi nhiên, không hề chấp trứ.

Cho đến khi …
Oanh.
Giang Phong linh đài đột nhiên thanh tĩnh, thần trí không minh.

Đó là một loại cảm giác rất đặc biệt, huyền diệu.

Thậm chí không cố ý giữ gìn, tự nhiên vẫn có thể đứng yên trong cảnh giới huyền ảo đó.

Giang Phong có cảm giác như mình sắp nắm bắt được thứ gì đó.

Một loạt thông tin lần lượt lướt nhanh qua não.

Nhất hóa nhị, nhị hóa tứ, tứ hóa bát, … hóa vô số, hóa lam thiên bạch vân, hóa sơn lâm hồ thủy, hóa thiên địa vạn vật.

Thiên địa vạn vật bản chất đều giống nhau, đều xuất phát từ dữ liệu trong bộ nhớ của hệ thống.

Nhân vật đẳng cấp càng cao, thực lực càng mạnh; cảnh vật càng đẹp, càng chi tiết thì dữ liệu càng lớn, chiếm bộ nhớ càng nhiều.

Càng về sau này, các nhân vật đẳng cấp cao hơn, chiếm nhiều thông tin hơn, bộ nhớ dữ trữ của hệ thống sẽ càng ít đi, khả năng tăng cường thực lực sẽ càng khó hơn.

Tu luyện càng sớm, sẽ càng dễ dàng, càng hiệu quả, bởi tổng số dữ liệu trong bộ nhớ của hệ thống là cố định.

Bình Luận (0)
Comment