Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1172

Chương 1172

 

Nàng ấy biết Triệu Khương Lan không cần phải lấy chuyện này ra để lừa gạt mình, vậy nên chuyện này hơn một nửa là thật.

 

Mặc dù đã biết nhà họ Hứa cay nghiệt vô tình từ lâu, nhưng Hứa Mạn Nhi không nhờ bọn họ có thể nhẫn tâm đến mức này!

 

Chẳng lẽ nàng ấy không phải là cháu gái ngoại của lão thái thái nhà họ Hứa sao?

 

Vậy mà bọn họ không hề có chút thương tiếc nào, chỉ xem như một tấm thẻ bạc, có thể tuỳ tiện ném ra ngoài.

 

Thấy mặt mũi Hứa Mạn Nhi không còn chút máu, Triệu Khương Lan có hơi không đành lòng.

 

“Đáng ra việc liên quan đến nhà họ Liên, bổn cung không nên ra mặt, tất nhiên cũng không giúp gì được cho muội. Thế nhưng nếu muội có thể tiếp cận được Thần Vương, vậy thì chuyện này lập tức có cơ hội thay đổi. So sánh chuyện muội bước vào Thần Vương phủ với chuyện muội phải lấy cái tên Liên Khuê Nghiêm kia, chúng hoàn toàn là hai loại vận mệnh. Tính cách Thần Vương hiền lành, mặc dù có đôi lúc có hơi nóng tính, nhưng phần lớn tình huống đều thấu tình đạt lý, ngài ấy còn là người rộng rãi, rất dễ làm thân. So sánh ngài ấy với Liên Khuê Nghiêm, quả thật là một người ở trên trời, một kẻ ở dưới đất”

 

Hứa Mạn Nhi luống cuống nhìn Triệu Khương Lan: “Thế nhưng mà muội, nếu muội không thể khiến Thần Vương Điện hạ thích mình thì làm sao?”

 

Triệu Khương Lan nhìn ra ngoài cửa sổ một chút: “Chuyện này chỉ có thể cho chính muội tranh thủ cơ hội. Tỷ sẽ cố gắng hết sức giúp muội, nhưng muội có thể bước được những bước nào thì phải dựa vào chính mình. Bởi vì không có ai ép buộc được Thần Vương cưới một nữ nhân mà hắn không thích, trừ khi hắn cam tâm tình nguyện cưới muội.

 

Mà việc muội cần làm chính là khiến cho lòng hắn có muội. Tình huống trước mắt là cơ hội tốt nhất cho muội vì có một nữ tử hắn không nhớ rõ nhưng người đó vẫn tồn tại chân thực. Bởi vì hẳn biết rõ, mình có thứ tình cảm không giống bình thường với nữ nhân đó. Nếu như hắn cảm thấy muội chính là nàng ta, vậy thì hắn nhất định sẽ đối xử với muội đặc biệt hơn một chút.

 

“Nếu đã tồn tại một người như vậy, chẳng may chủ nhân ban đầu quay về, vạch trần muội, vậy chẳng phải là.

 

“Không. Nữ nhân kia sẽ không quay về, càng không thể vạch trần muội. Nàng ta không có cơ hội đó “

 

Triệu Khương Lan hơi nghẹn ngào nói ra câu này. Trong lòng bỗng nhiên đau đớn co thắng lại một trận.

 

“Nếu như sau khi cố gắng, tiểu nữ vẫn không khiến Điện hạ thích..”

 

Triệu Khương Lan giơ tay lên: “Vậy muội cứ yên tâm, tỷ vẫn sẽ giúp muội xử lý chuyện Liên Khuê Nghiêm. Cho dù muội không thể suôn sẻ ở lại Thần Vương phủ, ít nhất tỷ vẫn sẽ giúp muội thoát khỏi khống chế của nhà họ Hứa mà không phải lo lắng gì cả. Có được không?”

 

Thật ra trong lòng Hứa Mạn Nhi vẫn luôn cân nhắc, nhưng nàng ấy vẫn muốn xác nhận lại chuyện Liên Khuê Nghiêm xem có đúng là thật hay không.

 

Vậy nên nàng ấy cân nhắc mở miệng nói: “Công chúa, cho muội nghĩ thêm một lát”

 

Triệu Khương Lan gật đầu: “Được, ba ngày. Bổn cung cho muội ba ngày suy nghĩ. Ba ngày sau chúng ta sẽ lại gặp nhau ở đây. Đến lúc đó mong muội có thể cho tỷ biết đáp án của mình”

 

Trước khi đi, Hứa Mạn Nhi không nhịn được hỏi: “Công chúa, những chuyện tỷ nói với muội đều là những chuyện ở Thần Vương phủ. Sao tỷ lại quan tâm, lại hiểu rõ Thần Vương Điện hạ như vậy?”

 

Triệu Khương Lan bất ngờ, lập tức cười tự giễu một tiếng.

Bình Luận (0)
Comment