Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1285

Chương 1285

“Nghiêm Chính, tốt nhất ngươi đừng có hối hận. Hôm nay dám xúc phạm bổn vương ngươi tưởng rằng ngày tháng sau này còn thuận buồm xuôi gió ở đất kinh thành này được sao?”

Nghiêm Chính bật cười với ngụ ý không rõ ràng.

“Vậy nên Vương gia là đang chứng minh cho hạ quan rắng Thái Tử Phi nói ngài lợi dụng chức quyền, cậy thế ức hiếp người là sự thật sao?

Chứ nếu không thì rõ ràng Đại Lý Tự đang làm việc theo đúng luật pháp, sao Vương gia lại đe dọa uy hiếp hạ quan chứ? Hạ quan thực sự không hiểu”

“Ngươi!”

Ninh Thân Vương tức đến mức các ngón tay đã run lên bần bật.

“Được, các ngươi kẻ nào cũng giỏi lắm. Vậy thì chúng ta cứ đợi mà xem”

Dứt lời ông ta rời đi với cục tức trong lòng.

Đợi đến khi ông ta đi khỏi, Nghiêm Chính mới quay đầu nhìn về phía Triệu An Linh: “Thái Tử Phi, hồi nãy người không sao chứ?”

Triệu An Linh lắc đầu: “Ta không sao, Nghiêm đại nhân không cần gọi ta là Thái Tử Phi nữa đâu. Ngày trước ta đã hòa li với Thái Tử Điện Hạ rồi nên tính ra ta không còn là Thái Tử Phi nữa”

Nghiêm Chính nhướng mày vô cùng kinh ngạc.

Xem dáng vẻ thì rõ ràng là Triệu An Linh yêu cầu hòa li trước, bằng không nếu là Thái Tử bỏ rơi nàng ta, nàng ta nhất định sẽ không nói ra chuyện này một cách tự nhiên thoải mái như vậy.

Trong lòng Nghiêm Chính càng ngày càng cảm thấy vị nhị tiểu thư nhà họ Triệu này quả thực không tâm thường.

Hắn ghìm giọng nói: “Xin Triệu nhị tiểu thư cứ yên tâm, chỉ cần Hoàng Thượng còn chưa hạ lệnh cho bổn quan tránh xa, ta sẽ nhất định theo đuổi vụ này đến cuối cùng, như vậy mới có thể cho người cũng như lão bách tính một câu trả lời thỏa đáng. Hiện tại ta muốn ghi chép lại toàn bộ những chứng cứ và lời khai rồi lập tức trình lên Hoàng Thượng. Nhưng trước đó tốt nhất vẫn nên đưa được Triệu An Hinh tới đây, tìm cách khiến cho hẳn nhận tội rồi ký tên chấp thuận thì chúng ta có thể trực tiếp công khai lời thú tội. Tới lúc đó dù có là Hoàng Thượng cũng chẳng cách nào làm ngơ được”

“Ta hiểu đạo lý này, nhưng giờ đây Triệu An Hinh cần chặt răng không chịu nhả ra, quả thực ta không biết làm sao để hẳn ta mở miệng được”

“Ta có một kế sách, biết đâu có thể thử”

“Kế sách gì?”

“Ta tình cờ nghe nói Thần Vương Điện Hạ có quen biết một kỳ nhân, người đó có thể thay đổi dung mạo thành hình hài mà hắn mong muốn. Nếu chúng ta tìm một thi thể nữ còn mới rồi tạm thời thay đổi ngũ quan thi thể đó thành diện mạo của Quận Chúa, sau đó sắp xếp cho Triệu An Hinh với thi thể cùng một chỗ, chỉ sợ hẳn không chịu được áp lực mà nhận tội. Ngày hôm đó ta đuổi theo hắn phát hiện hắn rất nhát gan. Lúc này quyết không chịu nhận tội cũng chắc do sợ bị truy hỏi đến cùng. Suy cho cùng vẫn là vì hèn nhát. Đương nhiên đây cũng là điểm yếu chí mạng của hắn. Chỉ cần chúng ta đánh vào điểm yếu này có lẽ có thể phá vỡ được cục diện”

Triệu An Linh âm thầm ngạc nhiên, không ngờ vẫn có thể làm như vậy.

Tuy có chút không tôn trọng đối với người đã khuất, nhưng trước mắt đã không còn cách nào khác, nàng ta chỉ bèn đồng ý lời đề nghị của hắn.

Vì thế họ đã nhanh chóng đến nhà họ Triệu, cương quyết dẫn Triệu An Hinh về Đại Lý Tự.

Trên đường Triệu An Hinh kêu gào ầm ï lên, nói nếu như bọn họ dùng thủ đoạn cực hình đe dọa cưỡng bức khảo cung thì hẳn sẽ cáo.

trạng Đại Lý Tự ngang ngược thô bạo vô lý không theo quy tắc. Đợi hắn rửa sạch oan khuất thì nhất định sẽ đến tính sổ Đại Lý Tự đầu tiên.

Ai mà biết Nghiêm Chính không hề áp giải Triệu An Hinh vào đại lao thẩm vấn mà nhốt hẳn vào một căn phòng bí mật và cửa được khóa bên ngoài.

Triệu An Hinh không biết nội tình bên trong, hẳn ở trong đây hô hoán đã rất lâu nhưng đều không có ai mở cửa, đành dứt khoát đợi ở trong này.

Trong phòng chỉ được thắp sáng bởi một ngọn nến đang cháy lờ mờ.

Hắn đứng đã mỏi, muốn nghỉ ngơi một lát trên chiếc giường nhỏ bên trong.

Nhưng chẳng thể ngờ hẳn vừa định ngồi xuống mới phát hiện có một người đang nắm trên giường.

Triệu An Hinh giật bắn mình, giơ tay ra định chạm vào người đó nhưng phát hiện cơ thể lạnh lẽo của đối phương đã bất động.

Hắn vội vã cầm lấy chiếc giá cảm nến qua đó muốn xem dáng vẻ của người kia ra sao.

Nếu như không nhìn thì không sao, nhưng khi đã nhìn thì suýt chút nữa dọa hắn đến phát điên.

Người nằm trên giường kia không ai khác, lại chính là Quận chúa Di Thanh.

Bình Luận (0)
Comment