Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1314

Chương 1314

Huynh đệ gặp mặt, tất nhiên là vô cùng vui mừng, cả một đường nói chuyện say sưa hạ, sau khi chân của ngài bị thương, cũng không thấy ngài tới Nguyên Ái nữa. Ngoại công nhiều lần nhắc tới ngài, trong lòng lúc nào.

cũng có chút nhớ mong. Đáng tiếc lão nhân gia tuổi đã cao, không nên lặn lội đường xa nên mãi vẫn chưa gặp được điện hạ. Cũng may lần này ngài muốn trở về chúc thọ lão gia, trước đó ta nói cho lão gia tin này, lão gia vô cùng cao hứng. Sáng sớm hôm nay còn nhắc nhở ta mấy lần đừng quên tới đón ngài”

Mộ Dung Bắc Hải nở nụ cười: “Đại ca nói vậy nhưng thật ra đệ thấy không có gì thay đổi, tinh thần ngoại công vẫn còn tốt lắm. Lâu không gặp mọi người, trong lòng đệ cũng rất lo lắng”

“Trừ ngoại công ra, còn có một người vô cùng nhớ thương ngài”

Mộ Dung Bắc Hải nhướng mày, chợt nghe biểu ca nói: “Đương nhiên là biểu muội Phi Yến của ngài rồi. Thực ra muội ấy cũng muốn muốn tới đón ngài, nhưng muội ấy còn đang chuẩn bị biểu diễn ca múa cho lễ đại thọ ngoại công. Hai ngày nay tập luyện chiêng trống rùm beng, thành ra không có thời gian. Nhưng chờ đến khi ngài đến nhà họ Viên đi, nhất định muội ấy sẽ quấn quýt lấy ngài không tha”

Nghe hẳn ta nói đến biểu muội Phi Yến, lông mày Mộ Dung Bắc Hải chợt dựng lên.

Khi hẳn vẫn còn là thái tử, vị biểu muội này cực kì thích bám lấy hẳn.

Còn từng nói qua trước mặt mọi người, về sau nhất định phải làm thái tử phi của Mộ Dung Bắc Hải.

Phi Yến được mọi người nuông chiều từ nhỏ nên tính tình thẳng thần.

Không thể ngờ đã ba năm trôi qua thế nhưng nàng ấy vẫn chưa từ bỏ ý định sao?

Mộ Dung Bắc Hải có chút bất đắc dĩ, từ tận đáy lòng hẳn vẫn luôn coi Phi Yến là muội muội.

Nếu muội ấy không có tâm tư khác, thật ra hẳn vẫn có thể nuông chiều đối phương.

Nhưng Phi Yến tỏ thái độ với mình quá trắng trợn, Mộ Dung Bắc Hải thật sự không thể chống đỡ nổi.

Dù sao hắn thật sự không có tình yêu nam nữ với Phi Yến.

Nghe thấy bọn họ nói đến Phi Yến, Hứa Mạn Nhi không kiềm lòng được nhẹ nhàng hỏi: “Công tử, Phi Yến là ai?”

“Là biểu muội của ta”

Biểu muội sao?

Hứa Mạn Nhi nhẹ phồng miệng.

Theo sách vở, biểu ca biểu muội dễ dàng sinh ra mập mờ nhất, nghe ý tứ của vị Viên đại công tử này, cảm giác như Viên Phi Yến thực sự thích Mộ Dung Bắc Hải.

Mộ Dung Bắc Hải lại còn muốn ở Nguyên Ải một thời gian dài, liệu hai người đó có thể phát sinh tình cảm không?

Lúc này Viên đại công tử mới chú ý tới Hứa Mạn Nhị, hẳn ta chuyển mắt.

“Này, điện hạ, vị cô nương này là ai? Nàng ấy cũng không giống tỳ nữ đi bên cạnh ngài, không phải là nữ nhân của ngài chứ…”

Hai má Hứa Mạn Nhi ửng đỏ, nàng ấy không khỏi mở to hai mắt nhìn về phía Mộ Dung Bắc Hải, không biết nên trả lời như thế nào.

Mộ Dung Bắc Hải đang định giải thích thân phận của nàng ấy, bỗng nhiên nghe thấy tiếng vó ngựa từ xa tới gần.

Bọn họ đều ngẩng đầu thì thấy một vị nữ tử vận hồng y phấp phới trên lưng ngựa, yêu kiều giật dây cương, rất có chí khí anh hùng.

Mí mắt Mộ Dung Bắc Hải không ngừng giật, đột nhiên trong lòng có dự cảm không tốt.

Viên đại công tử cũng nở nụ cười: “Này nhé, ta đoán tính khí của Phi Yến tuyệt đối không chịu đựng nổi mà. Vừa nhắc đến muội ấy, muội ấy đã đến đây!”

Bình Luận (0)
Comment