Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1414

Chương 1414

Thúy Ngọc liền cầm lấy nhân sâm chạy qua, Triệu Khương Lan quan sát tỉ mỉ, thậm chí còn cắn một miếng.

Mộ Dung Bắc Uyên giật mình, muốn cản cũng cản không kịp. Cũng may là nhân sâm không có vấn đề gì, Triệu Khương Lan lắc đầu một cái.

“Thứ này không có vấn đề gì. Rốt cuộc là chuyện gì? Các người nấu canh nhân sâm thế nào?”

Thúy Ngọc chỉ đành thành thật trả lời: “Nô tỳ dùng nồi nhỏ mà đun, ngoài nước trắng ra thì cũng không bỏ thêm thứ gì khác, bây giờ cũng không biết đây rốt cuộc là chuyện gì.”

Tử Trúc sớm đã bị dọa đến không dám nói chuyện, nhưng vẻ mặt lại rất điềm tĩnh, không thể để cho người khác nhìn thấy sơ hở.

Triệu Khương Lan sắc mặt u ám: “Có còn canh nhân sâm không, múc phần còn lại đem qua đây!”

Với lại đồng thời, phải loại bỏ chất độc trong người của Mộ Dung Bắc Hải ra ngoài càng sớm càng tốt.

Nhưng hắn bây giờ không còn ý thức nữa, không thể chủ động phối hợp chữa trị.

Triệu Khương Lan nghiến răng: “Mau đi tìm một cái ống rỗng tới đây, ví dụ như ống sậy

Người hầu cũng không dám hỏi tại sao, liền nhanh chóng làm theo.

Triều Khương Lan lại ra lệnh cho người chuẩn bị nước muối ăn, đổ cả một chén nước muối vào trong miệng của Mộ Dung Bắc Hải.

Đợi khi ống sậy được mang đến, nàng không ngừng dùng ống sậy chọc vào cổ họng của hắn, muốn làm cho hắn có cảm giác buồn nôn.

Dù cho Mộ Dung Bắc Hải bây giờ không còn ý thức nữa, nhưng cơ thể của hắn cũng sẽ phản ứng với sự kích thích như này.

Đúng như dự đoán, trong khoảng thời gian khoảng tầm một nén hương, Triệu Khương Lan nhìn thấy ngực của

Mộ Dung Bắc Hải nhấp nhô, liền biết rằng hắn đã có phản ứng.

Nàng liền sai người đỡ cơ thể của hắn dậy, rất nhanh Mộ Dung Bắc Hải đã nôn ra rồi. Nhưng ý thức của hắn vô cùng kém, vừa nôn xong thì lại liền rơi vào hôn mê sâu, rõ ràng là độc vẫn chưa được giải hết. Triệu Khương Lan lo lắng đến nỗi cau mày.

Nàng vẫn chưa làm rõ được, độc này rốt cuộc là loại độc gì.

Sau khi nhìn lại phần canh nhân sâm còn sót lại, nàng đột nhiên nghĩ ra gì đó, liền nhanh chóng đi ra ngoài. Cây dâu tằm trong vườn của Mộ Dung Bắc Hải

Triệu Khương Lan đi loanh quanh dưới tán cây dâu tắm mấy vòng, rồi đột nhiên với tay bắt lấy một con sâu mềm nhũn.

Đây là loại sâu bông, những khả năng khác thì không có, nhưng lại có khả năng thử độc rất tốt. Nó khác với trầm bạc, trâm bạc thì có thể dùng để kiểm tra được những đồ vật có chứa lưu huỳnh. Nhưng nếu đó là độc của côn trùng hoặc động vật, hoặc là độc của một số loại cây cỏ có mang độc tính thì trâm bạc sẽ không kiểm tra không ra.

Nhưng con sâu này thì khác, nếu như nó gặp một số loại độc từ trong cơ thể của các vật sống, nó sẽ nhanh chóng biến thành màu đỏ

Bởi vậy, Triệu Khương Lan không chút do dự mà ném con sâu vào phần canh nhân sâm còn sót lại. Chỉ thấy con sâu vốn là màu trắng trong, đột nhiên biến thành màu đỏ chói, khiến người ta vô cùng hoảng sợ.

Khi con sâu đang bơi bơi trong nước canh, Triệu

Khương Lan lại vớt nó ra, vội vàng mà hỏi: “Ngươi có biết đây là loại độc gì không?”

Con sâu bông oan ức uống một bụng nước độc, còn phải thành thật mà trả lời nàng ấy: “Là độc bọ cạp Gương mặt của Triệu Khương Lan đột nhiên trắng bệch.

Nàng trừng mắt nhìn Mộ Dung Bắc Hải: “Là độc bọ cạp, sao lại như thế”

Hứa Mạn Nhi thấy vậy liền nằm lấy tay của Triệu Khương Lan: “Thứ đó là gì? Nghiêm trọng lắm hả?”

“ếch, rắn độc, rết, bọ cạp, nhện, được xem là ngũ độc. Trong đó, bọ cạp là loài có độc tính mạnh nhất, nếu mà người đã bị trúng độc bọ cạp, rất có thể sẽ bị tê liệt khắp người, thậm chí sẽ bị ngạt thở mà chết… không được, không thể khoanh tay chờ chết được, nhất định phải nghĩ cách cứu tam ca

Hứa Mạn Nhi nhìn vào canh nhân sâm mà không dám tin.

Bình Luận (0)
Comment